- Là ai, ngày nay ở nơi nào?
Diệp Phàm chấn động. Nhiều năm như vậy vẫn không có tin tức của cố nhân khiến lòng hắn lo lắng.
- À, là một đôi huynh muội.
Tiếp dẫn sứ Triệu Công Nghĩa không nhanh không chậm nói, vừa rót một ly rượu ngon màu hổ phách, ngửa đầu uống cạn.
Diệp Phàm xuất thần. Nhiều năm như vậy, cố nhân ngày xưa xa cách cả tinh vực, rốt cục có thể gặp lại sao?
Hắn một mình một ngựa, huyết chiến mười năm, chinh phạt đến cửa đầu tiên của Nhân tộc, chính thức bước trên hành trình. Một đoạn cổ lộ về sau hắn đã phải trải qua hai mươi mấy năm mới tới được nơi này.
Lúc này danh tiếng của hắn cũng đã truyền ra ngoài. Thánh thể tới từ Táng Đế Tinh, dẫn tới sóng gió không nhỏ tại thành trì phụ cận cổ lộ. Rất nhiều người tin rằng nếu không có gì vô tình thì trong tương lai hắn sẽ là một vị cường giả cái thế.
Nhiều năm như vậy Diệp Phàm không gặp được cố nhân, chỉ có thể thầm tìm hiểu, không dám truyền bá những cái tên kia ra rộng rãi, bằng không có thể khiến bọn họ lâm vào hiểm cảnh.
Bởi vì rất nhiều ánh mắt đều đang chú ý tới hắn. Kẻ địch của hắn rất nhiều!
- Đôi huynh này rất lợi hại, nhiều năm như vậy lại rất hạ mình, suýt nữa đã bị xem nhẹ rồi. Ngày nay tới thời khắc mấu chốt, nắm chắc cơ hội liền bắt đầu quật khởi.
Tiếp dẫn sứ nói.
- Bọn họ họ Cơ sao?
Diệp Phàm hỏi, không thể xác định. Ở Bắc Đẩu có hai đôi huynh muội bước lên cổ lộ, tất cả đều có thân phận phi phàm, có vận may riêng.
- Là Yêu tộc, trên người có cổ khí thần bí, che dấu thân phận, dọc đường đi chưa bao giờ bại lộ.
Triệu Công Nghĩa nói.
- Là bọn họ, Nam Yêu huynh muội.
Diệp Phàm cùng không bất ngờ với kết quả này. Huynh muội Cơ gia truy đuổi quan tài của Hư Không Đại đế trong tinh không, dù đi trên con đường này nhưng cũng cũng không biết đã tới đoạn nào rồi.
- Nghe đồn bọn họ muốn gặp mặt ngươi một lần.
Tiếp dẫn sứ nói.
Những năm gần đây uy thế của Diệp Phàm càng thịnh, giết Đại thống lĩnh của Thánh thành Nhân tộc, chiến đấu kịch liệt với Thánh linh nhất mạch, khi cổ lộ bị chặt đứt còn quét ngang một thế hệ trẻ tuổi dị tộc, chậm rãi truyền ra con đường phía trước.
Mấy ngày nay tất nhiên cũng khiến một số người chú ý.
- Bọn họ ra sao rồi, hiện giờ có khỏe không?
Diệp Phàm hỏi.
Cổ lộ dày đặc, từng cái lại thông tới cùng điểm cuối. Yêu tộc, Nhân tộc, Thần tộc đều có cổ lộ của riêng mình, bình thường đều cạnh tranh với đồng loại, ít khi gặp thí luyện giả khác.
Bởi vì như thế có thể khiến người khác chú ý, trở thành công địch của phần lớn tu sĩ. Vô số năm tháng trước, thời đại Yêu hoàng trẻ tuổi đi lên cổ lộ Nhân tộc, chinh chiến một đường, cuối cùng đạt tới tuyệt đỉnh.
Ít người dám làm như thế!
- Bọn họ sống tốt lắm, trước mắt từ trong một vực chuẩn bị tới cổ lộ Nhân tộc rồi.
Tiếp dẫn sứ nói.
Có Cổ Yêu kinh thế đi vào phiến tinh vực mênh mông này, thương lượng với Hộ đạo giả của Nhân tộc, trùng hợp phát hiện ra Nam Yêu là Yêu Thần chuyển thế, muốn mang hắn đi.
Triệu Công Nghĩa cùng không biết nhiều, chỉ là ngẫu nhiên biết chuyện, nhân vì có quan hệ với Diệp Phàm nên mới nói ra mà thôi.
Diệp Phàm hỏi kỳ càng, biết được một số tình huống. Không ngờ Nam Yêu kia có thể để vị Cổ Yêu kia mang bọn họ đi, đến lúc đó nhất định sẽ gặp mặt hắn một lần.
Nhiều năm như vậy, rốt cục cũng gặp được cố nhân.
- Thần quang thai của ta đâu? Lúc này thì cho ta?
Diệp Phàm đòi nợ. Nhân vật đẳng cấp như Tiếp dẫn sứ trên cổ lộ nói cho hắn một kiện thần vật mà vẫn chưa đưa.
- Thần quang thai thật sự rất hiếm, trước mắt không thừa một bộ nào.
Triệu Công Nghĩa đáp.
- Ta tin là cổ lộ to như vậy lại thiếu một bộ Thần thai.
Diệp Phàm tương đối bất măn. Thời gian khất nợ hắn cũng dài quá rồi.
- Cứ bình tĩnh đi. Chúng ta cảm thấy ngươi tốt nhất vẫn nên tiến từng bước một cho vững chắc đã.
Tiếp dẫn sứ đề nghị như vậy, nói hắn là một ngôi sao tai họa, đi tới liền mang theo khí tức tử vong, hơn nữa lại vừa giết một đám, tốt nhất là đừng tiến quá nhanh.
- Thế là thế nào đây?
Diệp Phàm bất mãn cùng chẳng thay đổi được gì.
Sau đó thần sắc Triệu Công Nghĩa nghiêm túc hắn, nói tới một chuyện khác. Kẻ địch truyền kích của hắn sắp sửa đánh với hắn một trận. Bá thể sắp xuất hiện, đây tuyệt đối là một đại sự!
Rất nhiều nhân vật cao tuổi đều chú ý, gần đây cũng đều bàn bạc. Con đường phía trước đã hình thành sóng to gió lớn rồi.
- Rất nhiều người cảm thấy hiện giờ các ngươi tốt nhất không nên va chạm. Tất cả đều quá sớm. Nhất là địa phủ điều binh quy mô lớn như vậy, đám người già cũng không hy vọng hai đại thể chất liều mạng huyết chiến rồi mất đi một. Tiếp dẫn sứ nói.
- Hắn muốn tới thì ta sẽ đánh với hắn một trận. Nếu không đến thì tương lai lại gặp.
Diệp Phàm rất bình tĩnh nói.
Hắn bình tĩnh như vậy khiến Dương Vân Đằng ngồi không yên, nắm chặt hai tay. Đây là trận chiến số mệnh của Thánh thể và Bá thể. Trải qua nhiều năm như vậy, trong lòng hắn đã chịu rất nhiều uất ức rồi.
- Ta nếu sinh ra sớm một đời thì tốt.
Tiểu tử Dương Hi kia cũng căm giận nói, nắm chặt bàn tay.
- Trận chiến này còn quá sớm, tất sẽ bị ngăn cản. Nhất là ở kiếp này loạn tượng tái hiện, không biết địa phủ và các thần tướng chinh chiến ra sao. Một số Hộ đạo giả trên cổ lộ băn khoăn, sẽ tránh để anh kiệt cấp hạt giống ngã xuống quá sớm.
Hai ngày sau, tại quan ải thứ năm mươi của Nhân tộc, tế đàn lóe sáng, cổ lộ phía trước có người mang tới tin tức đánh tan sự bình yên ở nơi này.
- Bá thể sắp trở về các ngươi có biết không? Năm đó đơn thân độc mã khóa thiên vực, sức mạnh hiếm ai sánh bằng, quét ngang nhân hùng chư vực. Người đó sắp tái hiện rồi!
- Cái gì? Người có huyết mạch Thương Thiên Bá Huyết quay đầu trở lại? Ở con đường phía trước hắn đã không ai dám chọc, sao lại trở về chứ?
Đây là một trận sóng gió kinh thiên, khiến mọi người đều đàm luận. Rất nhiều chuyện Bá thể làm trong quá khứ lúc này vẫn còn như mới mẻ.
Bá thể quyết đấu Thánh thể. Trận chiến này trở thành tiêu điểm của mọi người.
Không nghi ngờ gì nữa, sau lúc sợ hãi ngắn ngủi, ai cũng nghĩ là Diệp Phàm tới đây, Thánh thể Táng Đế Tinh xuất hiện. Mà hai đại thể chất từ xưa tới nay đều là kẻ địch truyền kiếp, ngày nay sắp sửa tiếp nối trận chiến của tổ tiên, một trận chiến khuynh thế.
Quan ải thứ năm mươi của Nhân tộc sôi trào. Mọi người đều chờ mong. Đây tuyệt đối là trận chiến được người đi trên cổ lộ chờ mong nhất từ xưa tới nay.
Con đường phía trước có mấy chí tôn tuổi trẻ, dường nhưng không cố ý tránh nhau, kẻ dưới đối kháng nhiều lần nhưng mấy người này còn chưa chân chính chiến đấu sinh tử bao giờ.
Ai cũng không ngờ được một chí tôn trẻ tuổi phía trước lại quay đầu trở về, muốn ra tay với người phía sau, đánh vỡ cục diện bế tắc. Đây chẳng phải là tín hiệu đại khai sát giới sao?
- Đây chỉ là nhạc dạo thôi. Bá thể và Thánh thể đánh một trận kinh thế còn ở phía sau. Từ nay về sau cả cổ lộ sẽ sôi trào. Chí tôn trẻ tuổi lần lượt tranh phong, cổ lộ các nơi sẽ bị đánh cho đứt đoạn!
Có người dự đoán kinh người như vậy.
- Tiếp dẫn sứ đại nhân. Ngươi không phải nói sẽ có người ngăn cản tất cả sao? Tại sao người có huyết mạch Thương Thiên Bá Huyết này lại sắp qua lại thế?
Dương Vân Đằng khẩn trương. Hắn biết Diệp Phàm bước lên cổ lộ chậm hơn Bá thể, cảnh giới sợ rằng chưa thể theo kịp.
Triệu Công Nghĩa cũng chau mày. Con đường phía trước không có người nào ngăn cản sao. Hắn thở dài:
- Trên cổ lộ này chuyện gì cũng có thể phát sinh. Có người phản đối, tất nhiên cùng có người hy vọng nhìn thấy trận chiến này phát sinh.
Hắn không nói rõ nhưng lại khiến người ta cảm thấy có người cá biệt có ư tâm, thiên vị thể chất mà mình thầm tán thành. Vì vậy Bá thể và Thánh thể mới có thể sắp đại chiến.
- Yên tâm đi. Ta tin rằng có người sắp ra mặt rồi. Trận chiến sinh tử kịch liệt này không thể phát sinh nhanh như vậy được.
Triệu Công Nghĩa nói.
- Hy vọng tai lai sẽ phát sinh một hồi thần chiến, không phải là quyết đấu bây giờ.
Dương Vân Đằng nói.
Trên thực tế, tuy rằng nhiều người chờ mong Bá thể và Thánh thể lập tức tranh hùng nhưng trong lòng cũng không khỏi tiếc nuối. Ngày xưa đã phát sinh trận thần chiến giữa hai loại thể chất, ngày nay gặp nhau quá sớm cũng không khỏi ảnh hưởng tới chiến lực của bọn họ.
- Thí luyện giả một khi bước trên tinh lộ thì không được quay đầu trở về, quyết đấu sâu trong tinh không mới là lựa chọn tốt nhất, bằng không coi như xúc phạm quy củ.
- Chuyện này đã là gì. Quy củ là chết, người là sống. Thương Thiên Bá Huyết cùng đủ mạnh, dù là chấp pháp giả xuất hiện thì hơn phân nửa là không ngăn cản được.
Nghị luận trong thành về Thánh thể và Bá thể khắp nơi.
Trên tinh lộ có người mang tin tức lui tới, bình thường đều là truyền những tin tức trọng yếu cho Tiếp dẫn sứ, lần này ngoài việc bẩm báo với Tiếp dẫn sứ còn mang tới chiến thư của Bá thể.
Hiển nhiên Thương Thiên Bá Huyết đã có uy danh hiển hách tại con đường phía trước, Tiếp dẫn sứ mới để người này mang theo một người hầu của Bá thể, coi như tương đối coi trọng mặt mũi của đối phương.
Hồn Chiến là một chí tôn trẻ tuổi trong cơ thể có Thương Thiên Bá Huyết, tạo thành uy danh vô địch trên con đường phía trước, được tôn là Bá vương.
Thương Thiên Bá Huyết không phải cố định xuất phát từ một gia tộc, giống như Thánh thể, cứ sau những năm tháng đằng đặc lại có thể sinh ra từ một dòng họ bất đồng.
Thư của Hồn Chiến đưa tới chỉ có một chừ Chiến đẫm máu, nhìn mà ghê người, tòa ra chiến ý và khí phách ngập trời, giống như một vị bá chủ đứng sừng sững một phương.
Chiến!
Đây là chừ viết bằng thái cổ thần văn, ẩn chứa tinh khí thần của vị chí tôn trẻ tuổi, bừng ra khỏi giấy viết, rung động ầm ầm giống như kiếm reo.
Trong ngày này, từng luồng kiếm khí hỗn độn bùng lên, chém tan sự yên lặng, khiến chư hùng run sợ. Đây là một người thế nào chứ? Chỉ một chữ chiến lại rung động lòng người tới vậy, khiến người ta sinh ra hàn ý.
- Bá vương hy vọng ngươi có thể chờ hắn ở quan ải thứ năm mươi của Nhân tộc, thoải mái ra tay, đánh một trận huy hoàng sáng lạn.
Người hầu của Thương Thiên Bá Huyết là một nam nhân trẻ tuổi tên là Liễu Vân, tương đối anh tuấn, tóc đen chảy dài, ánh mắt trong sáng, tu vi cường đại, khiến rất nhiều người trong thành đều âm thầm kinh hãi, tự hỏi mình không phải là đối thủ.
- Hắn tới sao?
Diệp Phàm hỏi.
- Mời Diệp đạo huynh yên tâm. Bá vương nói được là làm được, tuyệt đối phải trở về đánh một trận, sẽ không khiến chư vị thất vọng. Liễu Vân nói, ổn trọng mà bình tĩnh.
Những người nghe thấy đều thì thầm. Đây rõ là đi ngược trở về, chấp pháp giả và Tiếp dẫn sứ cùng không thể ngăn cản. Hắn phải về chiến đấu một trận.
- Vì sao nhất định phải quyết chiến tại Thành thứ năm mươi của Nhân tộc?
Diệp Phàm bình thản hỏi.
- Trong thời kỳ thái cổ, nơi này từng phát sinh một trận thần chiến. Bá vương muốn tiếp tục viết nên lịch sử huy hoàng, từ nay về sau trở thành chiến thành của Thương Thiên Bá Huyết, khiến ai nấy đều biết.
Liễu Vân đáp.
Mọi người đều lộ vẻ khác thường. Hồn Chiến đúng là rất tự tin và khí phách, muốn nơi này trở thành chỗ huy hoàng của Bá thể, chiếu thần quang thắng lợi khắp bốn phương, khiến Thánh thể nhất mạch thất bại.
Diệp Phàm chấn động. Nhiều năm như vậy vẫn không có tin tức của cố nhân khiến lòng hắn lo lắng.
- À, là một đôi huynh muội.
Tiếp dẫn sứ Triệu Công Nghĩa không nhanh không chậm nói, vừa rót một ly rượu ngon màu hổ phách, ngửa đầu uống cạn.
Diệp Phàm xuất thần. Nhiều năm như vậy, cố nhân ngày xưa xa cách cả tinh vực, rốt cục có thể gặp lại sao?
Hắn một mình một ngựa, huyết chiến mười năm, chinh phạt đến cửa đầu tiên của Nhân tộc, chính thức bước trên hành trình. Một đoạn cổ lộ về sau hắn đã phải trải qua hai mươi mấy năm mới tới được nơi này.
Lúc này danh tiếng của hắn cũng đã truyền ra ngoài. Thánh thể tới từ Táng Đế Tinh, dẫn tới sóng gió không nhỏ tại thành trì phụ cận cổ lộ. Rất nhiều người tin rằng nếu không có gì vô tình thì trong tương lai hắn sẽ là một vị cường giả cái thế.
Nhiều năm như vậy Diệp Phàm không gặp được cố nhân, chỉ có thể thầm tìm hiểu, không dám truyền bá những cái tên kia ra rộng rãi, bằng không có thể khiến bọn họ lâm vào hiểm cảnh.
Bởi vì rất nhiều ánh mắt đều đang chú ý tới hắn. Kẻ địch của hắn rất nhiều!
- Đôi huynh này rất lợi hại, nhiều năm như vậy lại rất hạ mình, suýt nữa đã bị xem nhẹ rồi. Ngày nay tới thời khắc mấu chốt, nắm chắc cơ hội liền bắt đầu quật khởi.
Tiếp dẫn sứ nói.
- Bọn họ họ Cơ sao?
Diệp Phàm hỏi, không thể xác định. Ở Bắc Đẩu có hai đôi huynh muội bước lên cổ lộ, tất cả đều có thân phận phi phàm, có vận may riêng.
- Là Yêu tộc, trên người có cổ khí thần bí, che dấu thân phận, dọc đường đi chưa bao giờ bại lộ.
Triệu Công Nghĩa nói.
- Là bọn họ, Nam Yêu huynh muội.
Diệp Phàm cùng không bất ngờ với kết quả này. Huynh muội Cơ gia truy đuổi quan tài của Hư Không Đại đế trong tinh không, dù đi trên con đường này nhưng cũng cũng không biết đã tới đoạn nào rồi.
- Nghe đồn bọn họ muốn gặp mặt ngươi một lần.
Tiếp dẫn sứ nói.
Những năm gần đây uy thế của Diệp Phàm càng thịnh, giết Đại thống lĩnh của Thánh thành Nhân tộc, chiến đấu kịch liệt với Thánh linh nhất mạch, khi cổ lộ bị chặt đứt còn quét ngang một thế hệ trẻ tuổi dị tộc, chậm rãi truyền ra con đường phía trước.
Mấy ngày nay tất nhiên cũng khiến một số người chú ý.
- Bọn họ ra sao rồi, hiện giờ có khỏe không?
Diệp Phàm hỏi.
Cổ lộ dày đặc, từng cái lại thông tới cùng điểm cuối. Yêu tộc, Nhân tộc, Thần tộc đều có cổ lộ của riêng mình, bình thường đều cạnh tranh với đồng loại, ít khi gặp thí luyện giả khác.
Bởi vì như thế có thể khiến người khác chú ý, trở thành công địch của phần lớn tu sĩ. Vô số năm tháng trước, thời đại Yêu hoàng trẻ tuổi đi lên cổ lộ Nhân tộc, chinh chiến một đường, cuối cùng đạt tới tuyệt đỉnh.
Ít người dám làm như thế!
- Bọn họ sống tốt lắm, trước mắt từ trong một vực chuẩn bị tới cổ lộ Nhân tộc rồi.
Tiếp dẫn sứ nói.
Có Cổ Yêu kinh thế đi vào phiến tinh vực mênh mông này, thương lượng với Hộ đạo giả của Nhân tộc, trùng hợp phát hiện ra Nam Yêu là Yêu Thần chuyển thế, muốn mang hắn đi.
Triệu Công Nghĩa cùng không biết nhiều, chỉ là ngẫu nhiên biết chuyện, nhân vì có quan hệ với Diệp Phàm nên mới nói ra mà thôi.
Diệp Phàm hỏi kỳ càng, biết được một số tình huống. Không ngờ Nam Yêu kia có thể để vị Cổ Yêu kia mang bọn họ đi, đến lúc đó nhất định sẽ gặp mặt hắn một lần.
Nhiều năm như vậy, rốt cục cũng gặp được cố nhân.
- Thần quang thai của ta đâu? Lúc này thì cho ta?
Diệp Phàm đòi nợ. Nhân vật đẳng cấp như Tiếp dẫn sứ trên cổ lộ nói cho hắn một kiện thần vật mà vẫn chưa đưa.
- Thần quang thai thật sự rất hiếm, trước mắt không thừa một bộ nào.
Triệu Công Nghĩa đáp.
- Ta tin là cổ lộ to như vậy lại thiếu một bộ Thần thai.
Diệp Phàm tương đối bất măn. Thời gian khất nợ hắn cũng dài quá rồi.
- Cứ bình tĩnh đi. Chúng ta cảm thấy ngươi tốt nhất vẫn nên tiến từng bước một cho vững chắc đã.
Tiếp dẫn sứ đề nghị như vậy, nói hắn là một ngôi sao tai họa, đi tới liền mang theo khí tức tử vong, hơn nữa lại vừa giết một đám, tốt nhất là đừng tiến quá nhanh.
- Thế là thế nào đây?
Diệp Phàm bất mãn cùng chẳng thay đổi được gì.
Sau đó thần sắc Triệu Công Nghĩa nghiêm túc hắn, nói tới một chuyện khác. Kẻ địch truyền kích của hắn sắp sửa đánh với hắn một trận. Bá thể sắp xuất hiện, đây tuyệt đối là một đại sự!
Rất nhiều nhân vật cao tuổi đều chú ý, gần đây cũng đều bàn bạc. Con đường phía trước đã hình thành sóng to gió lớn rồi.
- Rất nhiều người cảm thấy hiện giờ các ngươi tốt nhất không nên va chạm. Tất cả đều quá sớm. Nhất là địa phủ điều binh quy mô lớn như vậy, đám người già cũng không hy vọng hai đại thể chất liều mạng huyết chiến rồi mất đi một. Tiếp dẫn sứ nói.
- Hắn muốn tới thì ta sẽ đánh với hắn một trận. Nếu không đến thì tương lai lại gặp.
Diệp Phàm rất bình tĩnh nói.
Hắn bình tĩnh như vậy khiến Dương Vân Đằng ngồi không yên, nắm chặt hai tay. Đây là trận chiến số mệnh của Thánh thể và Bá thể. Trải qua nhiều năm như vậy, trong lòng hắn đã chịu rất nhiều uất ức rồi.
- Ta nếu sinh ra sớm một đời thì tốt.
Tiểu tử Dương Hi kia cũng căm giận nói, nắm chặt bàn tay.
- Trận chiến này còn quá sớm, tất sẽ bị ngăn cản. Nhất là ở kiếp này loạn tượng tái hiện, không biết địa phủ và các thần tướng chinh chiến ra sao. Một số Hộ đạo giả trên cổ lộ băn khoăn, sẽ tránh để anh kiệt cấp hạt giống ngã xuống quá sớm.
Hai ngày sau, tại quan ải thứ năm mươi của Nhân tộc, tế đàn lóe sáng, cổ lộ phía trước có người mang tới tin tức đánh tan sự bình yên ở nơi này.
- Bá thể sắp trở về các ngươi có biết không? Năm đó đơn thân độc mã khóa thiên vực, sức mạnh hiếm ai sánh bằng, quét ngang nhân hùng chư vực. Người đó sắp tái hiện rồi!
- Cái gì? Người có huyết mạch Thương Thiên Bá Huyết quay đầu trở lại? Ở con đường phía trước hắn đã không ai dám chọc, sao lại trở về chứ?
Đây là một trận sóng gió kinh thiên, khiến mọi người đều đàm luận. Rất nhiều chuyện Bá thể làm trong quá khứ lúc này vẫn còn như mới mẻ.
Bá thể quyết đấu Thánh thể. Trận chiến này trở thành tiêu điểm của mọi người.
Không nghi ngờ gì nữa, sau lúc sợ hãi ngắn ngủi, ai cũng nghĩ là Diệp Phàm tới đây, Thánh thể Táng Đế Tinh xuất hiện. Mà hai đại thể chất từ xưa tới nay đều là kẻ địch truyền kiếp, ngày nay sắp sửa tiếp nối trận chiến của tổ tiên, một trận chiến khuynh thế.
Quan ải thứ năm mươi của Nhân tộc sôi trào. Mọi người đều chờ mong. Đây tuyệt đối là trận chiến được người đi trên cổ lộ chờ mong nhất từ xưa tới nay.
Con đường phía trước có mấy chí tôn tuổi trẻ, dường nhưng không cố ý tránh nhau, kẻ dưới đối kháng nhiều lần nhưng mấy người này còn chưa chân chính chiến đấu sinh tử bao giờ.
Ai cũng không ngờ được một chí tôn trẻ tuổi phía trước lại quay đầu trở về, muốn ra tay với người phía sau, đánh vỡ cục diện bế tắc. Đây chẳng phải là tín hiệu đại khai sát giới sao?
- Đây chỉ là nhạc dạo thôi. Bá thể và Thánh thể đánh một trận kinh thế còn ở phía sau. Từ nay về sau cả cổ lộ sẽ sôi trào. Chí tôn trẻ tuổi lần lượt tranh phong, cổ lộ các nơi sẽ bị đánh cho đứt đoạn!
Có người dự đoán kinh người như vậy.
- Tiếp dẫn sứ đại nhân. Ngươi không phải nói sẽ có người ngăn cản tất cả sao? Tại sao người có huyết mạch Thương Thiên Bá Huyết này lại sắp qua lại thế?
Dương Vân Đằng khẩn trương. Hắn biết Diệp Phàm bước lên cổ lộ chậm hơn Bá thể, cảnh giới sợ rằng chưa thể theo kịp.
Triệu Công Nghĩa cũng chau mày. Con đường phía trước không có người nào ngăn cản sao. Hắn thở dài:
- Trên cổ lộ này chuyện gì cũng có thể phát sinh. Có người phản đối, tất nhiên cùng có người hy vọng nhìn thấy trận chiến này phát sinh.
Hắn không nói rõ nhưng lại khiến người ta cảm thấy có người cá biệt có ư tâm, thiên vị thể chất mà mình thầm tán thành. Vì vậy Bá thể và Thánh thể mới có thể sắp đại chiến.
- Yên tâm đi. Ta tin rằng có người sắp ra mặt rồi. Trận chiến sinh tử kịch liệt này không thể phát sinh nhanh như vậy được.
Triệu Công Nghĩa nói.
- Hy vọng tai lai sẽ phát sinh một hồi thần chiến, không phải là quyết đấu bây giờ.
Dương Vân Đằng nói.
Trên thực tế, tuy rằng nhiều người chờ mong Bá thể và Thánh thể lập tức tranh hùng nhưng trong lòng cũng không khỏi tiếc nuối. Ngày xưa đã phát sinh trận thần chiến giữa hai loại thể chất, ngày nay gặp nhau quá sớm cũng không khỏi ảnh hưởng tới chiến lực của bọn họ.
- Thí luyện giả một khi bước trên tinh lộ thì không được quay đầu trở về, quyết đấu sâu trong tinh không mới là lựa chọn tốt nhất, bằng không coi như xúc phạm quy củ.
- Chuyện này đã là gì. Quy củ là chết, người là sống. Thương Thiên Bá Huyết cùng đủ mạnh, dù là chấp pháp giả xuất hiện thì hơn phân nửa là không ngăn cản được.
Nghị luận trong thành về Thánh thể và Bá thể khắp nơi.
Trên tinh lộ có người mang tin tức lui tới, bình thường đều là truyền những tin tức trọng yếu cho Tiếp dẫn sứ, lần này ngoài việc bẩm báo với Tiếp dẫn sứ còn mang tới chiến thư của Bá thể.
Hiển nhiên Thương Thiên Bá Huyết đã có uy danh hiển hách tại con đường phía trước, Tiếp dẫn sứ mới để người này mang theo một người hầu của Bá thể, coi như tương đối coi trọng mặt mũi của đối phương.
Hồn Chiến là một chí tôn trẻ tuổi trong cơ thể có Thương Thiên Bá Huyết, tạo thành uy danh vô địch trên con đường phía trước, được tôn là Bá vương.
Thương Thiên Bá Huyết không phải cố định xuất phát từ một gia tộc, giống như Thánh thể, cứ sau những năm tháng đằng đặc lại có thể sinh ra từ một dòng họ bất đồng.
Thư của Hồn Chiến đưa tới chỉ có một chừ Chiến đẫm máu, nhìn mà ghê người, tòa ra chiến ý và khí phách ngập trời, giống như một vị bá chủ đứng sừng sững một phương.
Chiến!
Đây là chừ viết bằng thái cổ thần văn, ẩn chứa tinh khí thần của vị chí tôn trẻ tuổi, bừng ra khỏi giấy viết, rung động ầm ầm giống như kiếm reo.
Trong ngày này, từng luồng kiếm khí hỗn độn bùng lên, chém tan sự yên lặng, khiến chư hùng run sợ. Đây là một người thế nào chứ? Chỉ một chữ chiến lại rung động lòng người tới vậy, khiến người ta sinh ra hàn ý.
- Bá vương hy vọng ngươi có thể chờ hắn ở quan ải thứ năm mươi của Nhân tộc, thoải mái ra tay, đánh một trận huy hoàng sáng lạn.
Người hầu của Thương Thiên Bá Huyết là một nam nhân trẻ tuổi tên là Liễu Vân, tương đối anh tuấn, tóc đen chảy dài, ánh mắt trong sáng, tu vi cường đại, khiến rất nhiều người trong thành đều âm thầm kinh hãi, tự hỏi mình không phải là đối thủ.
- Hắn tới sao?
Diệp Phàm hỏi.
- Mời Diệp đạo huynh yên tâm. Bá vương nói được là làm được, tuyệt đối phải trở về đánh một trận, sẽ không khiến chư vị thất vọng. Liễu Vân nói, ổn trọng mà bình tĩnh.
Những người nghe thấy đều thì thầm. Đây rõ là đi ngược trở về, chấp pháp giả và Tiếp dẫn sứ cùng không thể ngăn cản. Hắn phải về chiến đấu một trận.
- Vì sao nhất định phải quyết chiến tại Thành thứ năm mươi của Nhân tộc?
Diệp Phàm bình thản hỏi.
- Trong thời kỳ thái cổ, nơi này từng phát sinh một trận thần chiến. Bá vương muốn tiếp tục viết nên lịch sử huy hoàng, từ nay về sau trở thành chiến thành của Thương Thiên Bá Huyết, khiến ai nấy đều biết.
Liễu Vân đáp.
Mọi người đều lộ vẻ khác thường. Hồn Chiến đúng là rất tự tin và khí phách, muốn nơi này trở thành chỗ huy hoàng của Bá thể, chiếu thần quang thắng lợi khắp bốn phương, khiến Thánh thể nhất mạch thất bại.
/1822
|