Đây là một loại thần tích như thế nào, thời gian sau đã cách nhiều năm, trong vô thanh vô tức, có người sắp thành Đế, là đột ngột như thế!
Trước đây hoàn toàn không có một chút manh mối, cũng không có dấu hiệu báo trước, nó tới quá nhanh, vô cùng đột ngột, vượt qua tính kế của chí tôn...
- Trước đây không có cảm ứng, người này là ai vậy? Hắn lại đột ngột sắp thành Đe, không có xuất hiện ở trong trí nhớ!
Đại chiến trên Tiên lộ cũng không còn kịch liệt nữa.
Tất cả điều này đều vượt qua dự liệu của chí tôn, bọn họ đối địch, phòng bị lẫn nhau, nhưng gặp phải chuyện như vậy tất cả đều cảm nhận được một loại nguy cơ.
Trên thế gian này, có người bọn họ không tính ra được, vượt ra ngoài khống chế, so với biến số Diệp Phàm này còn đáng sợ hơn.
“Ầm!”
Thần kiếp vô lượng mênh mông mãnh liệt, biên hoang vũ trụ dập nát, cuồn cuộn tiến vào trong đại vũ trụ, vô số tinh hệ thành bụi mù, một loại pháp tắc chí cao vô thượng đang lan tràn.
Giờ khắc này, vạn đạo gào thét, các loại Thần liên trật tự trong vũ trụ đều phải bị áp chế, chấp nhận người thành tựu đạo này, hắn sắp cao cao tại thượng, nhìn xuống chín tầng trời mười tầng đất.
- Sắp thành rồi sao? Chỉ cần còn sống vượt qua lôi kiếp, trong muôn đời lại có thêm một nhân vật vô thượng khó lường!
Phượng Sí Lưu Kim Tòa than nhẹ, nghĩ tới năm tháng cao chót vót, lại nghĩ đến một thân xuống dốc ngày nay, thương cảm và hoài niệm nói không nên lời.
- Có điểm quen thuộc! Dường như từng xuất hiện trên lịch sử, nhưng nghĩ không ra là ai, hắn hẳn là đã xảy ra thay đổi, đến tột cùng là ai?!
Mấy vị chí tôn thực mẫn cảm, có người bẳt giữ được một tia khí tức dường như đã từng quen biết, nhưng cũng không thể phân biệt ra đến tột cùng là người phương nào. Tất cả đều nhảy dựng trong lòng.
“Ầm!”
Đại đế kiếp mênh mông cuồn cuộn, lan tràn khắp trong vũ trụ, cực kỳ bá liệt, mãnh liệt hướng tới các nơi, đây là đang rèn luyện đế đạo duy nhất, phải trấn áp nhân gian giới.
Chỉ cần người này thành đạo, tất cả người sau này cả cuộc đời này cũng không thể thành Đế, chỉ có chờ sau một vạn năm khi hắn chết đi mới có thể, điều này làm cho người ta khiếp sợ.
Các thiên kiêu sợ run, kiếp này có Cổ Hoàng tử, có anh kiệt ưu tú nhất, có rất nhiều kỳ tài kế thừa các loại... là tích lũy từ muôn đời tới nay, tất cả đều đang sống lại, xuất hiện ở kiếp này... thế mà người này thành đạo, coi như cắt đứt con đường của mọi người.
- Sao như vậy?
- Sao là hiện tại?!
- Không, ta không cam lòng mà!
Trong vũ trụ, người đang độ kiếp không ít, bao gồm Hỏa Kỳ Tử, Thần Tàm đạo nhân, Doãn Thiên Đức, Thần Tôn... những người này người nào không phải kỳ tài tuyệt thế.
Mà hiện tại, đột ngột xảy ra Đại đế kiếp, đối với bọn họ mà nói quả thực chính là một hồi đại họa. Điều này làm cho mọi người tuyệt vọng, không nhìn thấy hào quang sáng ngời, không nhìn thấy hy vọng.
Con đường của họ bị cắt đứt đoạn!
- Mượn thêm trời xanh năm trăm năm, ông trời ngươi thật bất công biết bao!
- Nếu cho ta trăm năm cũng tốt mà! Là thực như vậy, ta đã thấy được ánh rạng đông, muốn cố gắng đẩy ra cánh cửa kia, mà trời xanh ngươi lại vô tình khép kín với ta!
Các nơi đều có người đang độ kiếp, có người trầm mặc, có người bi thiết, không thể chịu đựng kết quả này.
Đại đế kiếp thật sự quá đột ngột, trước đây không có một chút dậu hiệu báo trước, nếu là các đại thế khác, người này tất nhiên đã sớm danh chấn thiên hạ, xông ra uy danh hiển hách, đánh ra thây chất thành núi máu chảy thành sông, ngày nay lại là bùng phát đột ngột như thế.
“Ầm!”
Thiên kiếp chấn thế, che phủ hết thảy, bao phủ vô tận tinh hệ, đây giống như là đang hủy diệt nhân gian giới.
Quy tắc đại đạo sắp hàng, không ngừng thay đổi, pháp đạo của chí cường giả kiếp này sẽ trở thành duy nhất, bao trùm hết thảy đạo chính thống, thống trị cả vũ trụ này.
Tiếng sấm ù ù, hỗn độn khí cuồn cuộn, điện mang hừng hực bay múa, mỗi một đường đều vượt qua vài tinh hệ, vô cùng to lớn, làm mọi người rúng động.
- Đây là Đại đế kiếp sao? Quá mức khủng bố!
Ở trong thiên phạt, trong lôi quang vô cùng tận, có một thân ảnh màu vàng đơn độc, kịch liệt chống lại, chiến với đại đạo, phải dung hợp lạc ấn vô thượng với vũ trụ, trở thành duy nhất.
Lôi hải giáng xuống, mỗi một đợt đều lộ rõ đáng sợ như vậy.
So sánh mà nói, lôi kiếp của những Chuẩn đế thiên kiêu tuyệt đại kia giờ khắc này không thấm vào đâu, tuy rằng đều hiếm thấy xưa nay, nhưng sao có thể so sánh với kiếp phạt Đại đế chứ?
Một tiếng hót dài, một luồng lửa sáng sáng rực vòm trời, một thân ảnh màu vàng như là phá tan giam cầm muôn đời, xẹt qua hơn phân nửa vũ trụ, không ngừng tấn công.
- Đúng là., một con Thần cầm!
Có người thấy được một cái bóng mờ của kẻ thành Đế, lộ ra vẻ khiếp sợ: Đây không thuộc về Nhân tộc, sắp xuất hiện một vị Đại đế Yêu tộc.
- Quản hắn là ai chứ, hết thảy đều không có quan hệ với chúng ta, hắn tranh chính là ngôi vị Đại đế, mà chúng ta tranh đoạt chính là kết quả thành tiên!
Trên Tiên lộ tiếp tục đại chiến, mấy đại chí tôn đều từ thái độ thờ ở, nếu là ngày xưa bọn họ sẽ ra tay ngăn cản, nhưng hiện tại lại không hề quản tới.
Từ ý nghĩa nào đó mà nói, lời nói của họ cũng là tình hình thực tế, có theo đuổi còn cao hơn, Tiên vực ẩn hiện ngay ở trước mắt, nếu đánh đi vào được thì sẽ sáng tạo lịch sử, trở thành người thành tiên sau cùng từ xưa tới nay!
- Sát!
Mọi người phóng tới phía trước, tiếp tục liều mạng đọ sức thảm thiết, Diệp Phàm gia nhập, trở thành đối tượng “chiếu cố” trọng điểm của mấy người. Thỉnh thoảng có chùm tia sáng cường đại công kích tới.
Đương nhiên, mỗi người đều đề phòng lẫn nhau, thỉnh thoảng lại tìm cơ hội xuống tay đối phó với người khác, bởi vì đều là đối thủ, tới hiện tại không có khả năng cùng chung cừu địch.
Kết minh là không ổn định, cũng là tạm bợ ngắn ngủi.
“Ầm!”
Ở bên ngoài, Đại đế kiếp càng thêm kịch liệt, lại ảnh hưởng tới Tiên lộ, điều này làm cho mọi người kinh sợ. Hiển nhiên người này độ kiếp toàn trường cực kỳ bao la rộng lớn, mới lan đến gần nơi này.
- Hắn đang di chuyển, với tốc độ cực hạn tránh né lôi pháp, tận lực tích tụ lực lượng, sắp vượt qua!
Bạch hổ đạo nhân nói.
- Rất mạnh sao? Miễn cường đủ tư cách mà thôi, có thể vượt qua mới là Đại đế, nếu như không vượt qua được cũng chỉ là một đống cận bà!
Thần Thú nói giọng lạnh như băng.
Đại chiến trên con đường thành tiên sôi trào, Diệp Phàm sớm đã thấy máu, mấy vị chí tôn đều thăng hoa, đứng sừng sững trong lĩnh vực cường đại nhất, vô địch thiên hạ.
Đây là một hồi va chạm mạnh kịch liệt, mỗi một lần chống chọi nhau đều có máu tươi bắn tung toé rất cao. Đánh đến bây giờ, tuy rằng trong lời nói bọn họ coi như bình tĩnh, nhưng sớm đã sát khí ngút trời, ai ai cũng phải đề phòng lẫn nhau.
Thần cầm hót vang, vũ trụ sợ run.
Một vị Đại đế đang nổi lên! Hắn đang chịu đủ giày vò, gian nan vượt qua quan ải. Trong lôi hỏa một thân ảnh màu vàng vượt ngang trời, bay qua bên cạnh Phi Tiên Tinh, kéo theo một mảng lớn kiếp quang.
- Một con Kim Ô! Không ngờ trong chủng tộc này lại có người thành đạo!
Trên Tiên lộ mọi người đều cảm nhận được áp bức thật lớn, loại khí tức này quá mức khủng bố, chí cương chí cường, như liệt hỏa thiêu đốt thân thể.
- Ta có chút ấn tượng, năm đó có một vị Chuẩn đế khi độ lôi kiếp tầng thiên thứ chín, thanh thế lớn, bừng tỉnh người ngủ say, muốn ra tay với hắn, nhưng cuối cùng hắn bị thương Tiên Thai đại đạo, liền không có người nào động tới hắn. Sau lại, hắn chịu khổ mấy ngàn năm, cuối cùng tọa hóa!
- Hắc hắc, ha ha! Giỏi cho một con Kim Ô, thật sự là có tâm cơ nha, rồi lại giấu di ếm được chí tôn!
- Năm đó rõ ràng là hắn nghiên cứu kỳ phương pháp tọa hóa, vì để mở ra đời thứ hai mà nhọc lòng nha! Dùng sinh mệnh và đạo cơ một đời làm như tiền đặt cược, chỉ vì thành Đế ở kiếp này!
Trong mắt mấy vị chí tôn lấp lánh hàn quang, nếu không phải đang ở trên con đường thành tiên, xác định vừng chắc bọn họ sẽ ra tay.
Lúc này Diệp Phàm cùng biết người này là ai. Hắn cảm ứng được loại khí tức này, và từng nhìn thấy qua, là quả trứng màu vàng ở chỗ sâu trong lòng đất trung tâm Thiên Binh cô tinh kia!
Năm đó hắn đi lịch lãm, tìm được Vương Tử Văn. ở nơi đó có phát hiện kinh người: cả viên tinh tú là đầu của Linh Bảo Thiên Tôn, là nơi Thiên Đình cổ luyện binh.
Mà ở chỗ sâu trong trung tâm lòng đất, còn có ngọn lửa của Tiên Thai chí tôn, thậm chí còn có tiên dịch chảy xuôi. Nơi đó có một quả trứng màu vàng đang hấp thu hết thảy, do một Ô Nha Đại Thánh thủ hộ.
Tất cả điều này xẹt qua trong đầu, trong lòng Diệp Phàm chấn động mãnh liệt, kẻ thành Đe lại là lão Chuẩn đế của Kim Ô tộc!
Vẫn luôn nghe đồn, lão Chuẩn đế kia rất cao thâm nhưng lại thủy chung không xuất hiện, sau lại mới tọa hóa.
Thế nhưng hiện tại xem ra, lão Chuẩn đế của Kim Ô tộc có thủ đoạn nghịch thiên, lão đánh cược tất cả của đời thứ nhất, để mình tọa hóa, sống lại đời thứ hai. Đây là một loại thực lực khủng bố, nhưng cũng cần một loại khí phách cực lớn.
- Đáng tiếc a, năm đó qua rồi!
Diệp Phàm khẽ nói,
“Ầm!”
Thành Tiên Đỉnh lay động kịch liệt, pháp tắc ở trên nó thiêu đốt, làm cho các chí tôn Vạn Long Hoàng, Thần Thú đều cả kinh. Bọn họ cùng chung chủ đạo, Thần tắc phong ấn ở trên mặt nó sắp hao hết, cái đỉnh này tự hành tấn công, uy lực càng kinh người, nhưng lại có phần thoát khỏi khống chế của họ.
Đại đạo tiên quang rực rỡ, trong cái đỉnh đồng xanh có một thân ảnh hiện ra, bộ dáng có điểm giống như đứa nhỏ kia khi lớn lên, nhưng so với nó cường đại hơn vô số lần, vô cùng uy nghiêm, chấn nhiếp vũ trụ.
Đây là thần linh trong cái đỉnh, lại giống nhau như đúc với Đế Tôn ngày xưa!
Diệp Phàm lần đầu tiên nhìn thấy hình dáng Đế Tôn. Đương nhiên hắn biết đó không có khả năng là Đế Tôn, cùng giống như thần linh trong cái đỉnh của hắn, chính là phòng theo dung mạo của hắn mà thôi.
Cái đỉnh đồng xanh chấn động, lập tức dập nát cái chắn phía trước, công kích vào trong.
“Keng!”
Đột nhiên, một tiếng chấn động mãnh liệt, Thành Tiên Đỉnh cũng không đánh vào, phát ra tiếng vang giòn tan, chấn động mấy đại chí tôn.
Con đường phía trước có vật gì đó ngăn cản, chặn ngang con đường phía trước, ở trong màn ánh sáng, thần sắc mọi người không khỏi đều khựng lại, phóng chậm chống chọi nhau, cùng nhau nhìn tới phía trước.
Đó là một tấm bia năm tháng cổ xưa, tấm bia này không giống với cửa quan tiên, tấm bia, cánh cửa Luân Hồi... nhìn thấy trước đó, không phải pháp tắc đan vào mà thành, mà chân chính là một thực thể.
Một tấm bia đá thực thể xuất hiện ở trên con đường thành tiên. Điều này quá mức rung động, khiến trong lòng mỗi người đều vô cùng kích động.
- Chúng ta đây là sắp vào tới một thế giới chân thật rồi sao? Bởi vì không phải là khu vực hình chiếu, mà nhìn thấy một tấm bia thực thể!
Bạch hổ đạo nhân run rẩy nói, đầu đầy tóc bạc dựng thật thẳng.
Điều này thực làm cho mọi người hoài nghi bọn họ đã đánh vào trong Tiên vực.
Tấm bia này cực kỳ cổ xưa, giống như xô xuyên qua bộ lịch sử lâu đời, có một ý nghĩa khó có thể nói rõ. Mặt trên có một số chữ viết, không phải thần văn thái cổ, mà là thể chữ thuộc năm tháng trong thời kỳ Loạn cổ, không thể nhận biết.
Duy nhất may mắn chính là, còn có một đoạn Đế văn. Đó là tiên văn tối cao xưa nay không thay đổi, chỉ có người đạt tới cảnh giới này mới có thể lĩnh ngộ và xem hiểu.
“Qua tấm bia này, có lẽ thật sự sẽ thành tiên...”
Lại chỉ có một đoạn câu nói như vậy, mang theo chút nghi vấn và không nhất định, lại có chút giống như leo lên tới đinh núi sau đó than thờ thê lương.
Có người đã từng đánh vào tới nơi này, đến gần Tiên vực như thế rồi, sau đó để lại tấm bia này, hắn đánh đi vào rồi sao? Mọi người đều thấp thỏm không yên.
- Hắn là... Hoang Thiên Đế chủ nhân của Hoang Tháp!
Bởi vì, bọn họ thấy được đạo dấu ấn kia, một tòa tháp lạc ấn ở phía dưới cùng tấm bia đá. Đó như là một cái tên, lưu lại cho hậu nhân cân nhắc.
Một đoạn năm tháng mai một, so với thời đại thần thoại còn xa xưa hơn, cho tới bây giờ cùng không thấy ghi lại, không có người nào biết đó là một thời kỳ như thế nào.
Chỉ có chín đại Thiên Tôn từng nói qua, đó là thời đại Loạn cổ biến mất, một đoạn luân hồi bị quên lăng, một đoạn năm tháng rực rỡ mai một ở trong dòng chảy thời gian.
Trước đây hoàn toàn không có một chút manh mối, cũng không có dấu hiệu báo trước, nó tới quá nhanh, vô cùng đột ngột, vượt qua tính kế của chí tôn...
- Trước đây không có cảm ứng, người này là ai vậy? Hắn lại đột ngột sắp thành Đe, không có xuất hiện ở trong trí nhớ!
Đại chiến trên Tiên lộ cũng không còn kịch liệt nữa.
Tất cả điều này đều vượt qua dự liệu của chí tôn, bọn họ đối địch, phòng bị lẫn nhau, nhưng gặp phải chuyện như vậy tất cả đều cảm nhận được một loại nguy cơ.
Trên thế gian này, có người bọn họ không tính ra được, vượt ra ngoài khống chế, so với biến số Diệp Phàm này còn đáng sợ hơn.
“Ầm!”
Thần kiếp vô lượng mênh mông mãnh liệt, biên hoang vũ trụ dập nát, cuồn cuộn tiến vào trong đại vũ trụ, vô số tinh hệ thành bụi mù, một loại pháp tắc chí cao vô thượng đang lan tràn.
Giờ khắc này, vạn đạo gào thét, các loại Thần liên trật tự trong vũ trụ đều phải bị áp chế, chấp nhận người thành tựu đạo này, hắn sắp cao cao tại thượng, nhìn xuống chín tầng trời mười tầng đất.
- Sắp thành rồi sao? Chỉ cần còn sống vượt qua lôi kiếp, trong muôn đời lại có thêm một nhân vật vô thượng khó lường!
Phượng Sí Lưu Kim Tòa than nhẹ, nghĩ tới năm tháng cao chót vót, lại nghĩ đến một thân xuống dốc ngày nay, thương cảm và hoài niệm nói không nên lời.
- Có điểm quen thuộc! Dường như từng xuất hiện trên lịch sử, nhưng nghĩ không ra là ai, hắn hẳn là đã xảy ra thay đổi, đến tột cùng là ai?!
Mấy vị chí tôn thực mẫn cảm, có người bẳt giữ được một tia khí tức dường như đã từng quen biết, nhưng cũng không thể phân biệt ra đến tột cùng là người phương nào. Tất cả đều nhảy dựng trong lòng.
“Ầm!”
Đại đế kiếp mênh mông cuồn cuộn, lan tràn khắp trong vũ trụ, cực kỳ bá liệt, mãnh liệt hướng tới các nơi, đây là đang rèn luyện đế đạo duy nhất, phải trấn áp nhân gian giới.
Chỉ cần người này thành đạo, tất cả người sau này cả cuộc đời này cũng không thể thành Đế, chỉ có chờ sau một vạn năm khi hắn chết đi mới có thể, điều này làm cho người ta khiếp sợ.
Các thiên kiêu sợ run, kiếp này có Cổ Hoàng tử, có anh kiệt ưu tú nhất, có rất nhiều kỳ tài kế thừa các loại... là tích lũy từ muôn đời tới nay, tất cả đều đang sống lại, xuất hiện ở kiếp này... thế mà người này thành đạo, coi như cắt đứt con đường của mọi người.
- Sao như vậy?
- Sao là hiện tại?!
- Không, ta không cam lòng mà!
Trong vũ trụ, người đang độ kiếp không ít, bao gồm Hỏa Kỳ Tử, Thần Tàm đạo nhân, Doãn Thiên Đức, Thần Tôn... những người này người nào không phải kỳ tài tuyệt thế.
Mà hiện tại, đột ngột xảy ra Đại đế kiếp, đối với bọn họ mà nói quả thực chính là một hồi đại họa. Điều này làm cho mọi người tuyệt vọng, không nhìn thấy hào quang sáng ngời, không nhìn thấy hy vọng.
Con đường của họ bị cắt đứt đoạn!
- Mượn thêm trời xanh năm trăm năm, ông trời ngươi thật bất công biết bao!
- Nếu cho ta trăm năm cũng tốt mà! Là thực như vậy, ta đã thấy được ánh rạng đông, muốn cố gắng đẩy ra cánh cửa kia, mà trời xanh ngươi lại vô tình khép kín với ta!
Các nơi đều có người đang độ kiếp, có người trầm mặc, có người bi thiết, không thể chịu đựng kết quả này.
Đại đế kiếp thật sự quá đột ngột, trước đây không có một chút dậu hiệu báo trước, nếu là các đại thế khác, người này tất nhiên đã sớm danh chấn thiên hạ, xông ra uy danh hiển hách, đánh ra thây chất thành núi máu chảy thành sông, ngày nay lại là bùng phát đột ngột như thế.
“Ầm!”
Thiên kiếp chấn thế, che phủ hết thảy, bao phủ vô tận tinh hệ, đây giống như là đang hủy diệt nhân gian giới.
Quy tắc đại đạo sắp hàng, không ngừng thay đổi, pháp đạo của chí cường giả kiếp này sẽ trở thành duy nhất, bao trùm hết thảy đạo chính thống, thống trị cả vũ trụ này.
Tiếng sấm ù ù, hỗn độn khí cuồn cuộn, điện mang hừng hực bay múa, mỗi một đường đều vượt qua vài tinh hệ, vô cùng to lớn, làm mọi người rúng động.
- Đây là Đại đế kiếp sao? Quá mức khủng bố!
Ở trong thiên phạt, trong lôi quang vô cùng tận, có một thân ảnh màu vàng đơn độc, kịch liệt chống lại, chiến với đại đạo, phải dung hợp lạc ấn vô thượng với vũ trụ, trở thành duy nhất.
Lôi hải giáng xuống, mỗi một đợt đều lộ rõ đáng sợ như vậy.
So sánh mà nói, lôi kiếp của những Chuẩn đế thiên kiêu tuyệt đại kia giờ khắc này không thấm vào đâu, tuy rằng đều hiếm thấy xưa nay, nhưng sao có thể so sánh với kiếp phạt Đại đế chứ?
Một tiếng hót dài, một luồng lửa sáng sáng rực vòm trời, một thân ảnh màu vàng như là phá tan giam cầm muôn đời, xẹt qua hơn phân nửa vũ trụ, không ngừng tấn công.
- Đúng là., một con Thần cầm!
Có người thấy được một cái bóng mờ của kẻ thành Đế, lộ ra vẻ khiếp sợ: Đây không thuộc về Nhân tộc, sắp xuất hiện một vị Đại đế Yêu tộc.
- Quản hắn là ai chứ, hết thảy đều không có quan hệ với chúng ta, hắn tranh chính là ngôi vị Đại đế, mà chúng ta tranh đoạt chính là kết quả thành tiên!
Trên Tiên lộ tiếp tục đại chiến, mấy đại chí tôn đều từ thái độ thờ ở, nếu là ngày xưa bọn họ sẽ ra tay ngăn cản, nhưng hiện tại lại không hề quản tới.
Từ ý nghĩa nào đó mà nói, lời nói của họ cũng là tình hình thực tế, có theo đuổi còn cao hơn, Tiên vực ẩn hiện ngay ở trước mắt, nếu đánh đi vào được thì sẽ sáng tạo lịch sử, trở thành người thành tiên sau cùng từ xưa tới nay!
- Sát!
Mọi người phóng tới phía trước, tiếp tục liều mạng đọ sức thảm thiết, Diệp Phàm gia nhập, trở thành đối tượng “chiếu cố” trọng điểm của mấy người. Thỉnh thoảng có chùm tia sáng cường đại công kích tới.
Đương nhiên, mỗi người đều đề phòng lẫn nhau, thỉnh thoảng lại tìm cơ hội xuống tay đối phó với người khác, bởi vì đều là đối thủ, tới hiện tại không có khả năng cùng chung cừu địch.
Kết minh là không ổn định, cũng là tạm bợ ngắn ngủi.
“Ầm!”
Ở bên ngoài, Đại đế kiếp càng thêm kịch liệt, lại ảnh hưởng tới Tiên lộ, điều này làm cho mọi người kinh sợ. Hiển nhiên người này độ kiếp toàn trường cực kỳ bao la rộng lớn, mới lan đến gần nơi này.
- Hắn đang di chuyển, với tốc độ cực hạn tránh né lôi pháp, tận lực tích tụ lực lượng, sắp vượt qua!
Bạch hổ đạo nhân nói.
- Rất mạnh sao? Miễn cường đủ tư cách mà thôi, có thể vượt qua mới là Đại đế, nếu như không vượt qua được cũng chỉ là một đống cận bà!
Thần Thú nói giọng lạnh như băng.
Đại chiến trên con đường thành tiên sôi trào, Diệp Phàm sớm đã thấy máu, mấy vị chí tôn đều thăng hoa, đứng sừng sững trong lĩnh vực cường đại nhất, vô địch thiên hạ.
Đây là một hồi va chạm mạnh kịch liệt, mỗi một lần chống chọi nhau đều có máu tươi bắn tung toé rất cao. Đánh đến bây giờ, tuy rằng trong lời nói bọn họ coi như bình tĩnh, nhưng sớm đã sát khí ngút trời, ai ai cũng phải đề phòng lẫn nhau.
Thần cầm hót vang, vũ trụ sợ run.
Một vị Đại đế đang nổi lên! Hắn đang chịu đủ giày vò, gian nan vượt qua quan ải. Trong lôi hỏa một thân ảnh màu vàng vượt ngang trời, bay qua bên cạnh Phi Tiên Tinh, kéo theo một mảng lớn kiếp quang.
- Một con Kim Ô! Không ngờ trong chủng tộc này lại có người thành đạo!
Trên Tiên lộ mọi người đều cảm nhận được áp bức thật lớn, loại khí tức này quá mức khủng bố, chí cương chí cường, như liệt hỏa thiêu đốt thân thể.
- Ta có chút ấn tượng, năm đó có một vị Chuẩn đế khi độ lôi kiếp tầng thiên thứ chín, thanh thế lớn, bừng tỉnh người ngủ say, muốn ra tay với hắn, nhưng cuối cùng hắn bị thương Tiên Thai đại đạo, liền không có người nào động tới hắn. Sau lại, hắn chịu khổ mấy ngàn năm, cuối cùng tọa hóa!
- Hắc hắc, ha ha! Giỏi cho một con Kim Ô, thật sự là có tâm cơ nha, rồi lại giấu di ếm được chí tôn!
- Năm đó rõ ràng là hắn nghiên cứu kỳ phương pháp tọa hóa, vì để mở ra đời thứ hai mà nhọc lòng nha! Dùng sinh mệnh và đạo cơ một đời làm như tiền đặt cược, chỉ vì thành Đế ở kiếp này!
Trong mắt mấy vị chí tôn lấp lánh hàn quang, nếu không phải đang ở trên con đường thành tiên, xác định vừng chắc bọn họ sẽ ra tay.
Lúc này Diệp Phàm cùng biết người này là ai. Hắn cảm ứng được loại khí tức này, và từng nhìn thấy qua, là quả trứng màu vàng ở chỗ sâu trong lòng đất trung tâm Thiên Binh cô tinh kia!
Năm đó hắn đi lịch lãm, tìm được Vương Tử Văn. ở nơi đó có phát hiện kinh người: cả viên tinh tú là đầu của Linh Bảo Thiên Tôn, là nơi Thiên Đình cổ luyện binh.
Mà ở chỗ sâu trong trung tâm lòng đất, còn có ngọn lửa của Tiên Thai chí tôn, thậm chí còn có tiên dịch chảy xuôi. Nơi đó có một quả trứng màu vàng đang hấp thu hết thảy, do một Ô Nha Đại Thánh thủ hộ.
Tất cả điều này xẹt qua trong đầu, trong lòng Diệp Phàm chấn động mãnh liệt, kẻ thành Đe lại là lão Chuẩn đế của Kim Ô tộc!
Vẫn luôn nghe đồn, lão Chuẩn đế kia rất cao thâm nhưng lại thủy chung không xuất hiện, sau lại mới tọa hóa.
Thế nhưng hiện tại xem ra, lão Chuẩn đế của Kim Ô tộc có thủ đoạn nghịch thiên, lão đánh cược tất cả của đời thứ nhất, để mình tọa hóa, sống lại đời thứ hai. Đây là một loại thực lực khủng bố, nhưng cũng cần một loại khí phách cực lớn.
- Đáng tiếc a, năm đó qua rồi!
Diệp Phàm khẽ nói,
“Ầm!”
Thành Tiên Đỉnh lay động kịch liệt, pháp tắc ở trên nó thiêu đốt, làm cho các chí tôn Vạn Long Hoàng, Thần Thú đều cả kinh. Bọn họ cùng chung chủ đạo, Thần tắc phong ấn ở trên mặt nó sắp hao hết, cái đỉnh này tự hành tấn công, uy lực càng kinh người, nhưng lại có phần thoát khỏi khống chế của họ.
Đại đạo tiên quang rực rỡ, trong cái đỉnh đồng xanh có một thân ảnh hiện ra, bộ dáng có điểm giống như đứa nhỏ kia khi lớn lên, nhưng so với nó cường đại hơn vô số lần, vô cùng uy nghiêm, chấn nhiếp vũ trụ.
Đây là thần linh trong cái đỉnh, lại giống nhau như đúc với Đế Tôn ngày xưa!
Diệp Phàm lần đầu tiên nhìn thấy hình dáng Đế Tôn. Đương nhiên hắn biết đó không có khả năng là Đế Tôn, cùng giống như thần linh trong cái đỉnh của hắn, chính là phòng theo dung mạo của hắn mà thôi.
Cái đỉnh đồng xanh chấn động, lập tức dập nát cái chắn phía trước, công kích vào trong.
“Keng!”
Đột nhiên, một tiếng chấn động mãnh liệt, Thành Tiên Đỉnh cũng không đánh vào, phát ra tiếng vang giòn tan, chấn động mấy đại chí tôn.
Con đường phía trước có vật gì đó ngăn cản, chặn ngang con đường phía trước, ở trong màn ánh sáng, thần sắc mọi người không khỏi đều khựng lại, phóng chậm chống chọi nhau, cùng nhau nhìn tới phía trước.
Đó là một tấm bia năm tháng cổ xưa, tấm bia này không giống với cửa quan tiên, tấm bia, cánh cửa Luân Hồi... nhìn thấy trước đó, không phải pháp tắc đan vào mà thành, mà chân chính là một thực thể.
Một tấm bia đá thực thể xuất hiện ở trên con đường thành tiên. Điều này quá mức rung động, khiến trong lòng mỗi người đều vô cùng kích động.
- Chúng ta đây là sắp vào tới một thế giới chân thật rồi sao? Bởi vì không phải là khu vực hình chiếu, mà nhìn thấy một tấm bia thực thể!
Bạch hổ đạo nhân run rẩy nói, đầu đầy tóc bạc dựng thật thẳng.
Điều này thực làm cho mọi người hoài nghi bọn họ đã đánh vào trong Tiên vực.
Tấm bia này cực kỳ cổ xưa, giống như xô xuyên qua bộ lịch sử lâu đời, có một ý nghĩa khó có thể nói rõ. Mặt trên có một số chữ viết, không phải thần văn thái cổ, mà là thể chữ thuộc năm tháng trong thời kỳ Loạn cổ, không thể nhận biết.
Duy nhất may mắn chính là, còn có một đoạn Đế văn. Đó là tiên văn tối cao xưa nay không thay đổi, chỉ có người đạt tới cảnh giới này mới có thể lĩnh ngộ và xem hiểu.
“Qua tấm bia này, có lẽ thật sự sẽ thành tiên...”
Lại chỉ có một đoạn câu nói như vậy, mang theo chút nghi vấn và không nhất định, lại có chút giống như leo lên tới đinh núi sau đó than thờ thê lương.
Có người đã từng đánh vào tới nơi này, đến gần Tiên vực như thế rồi, sau đó để lại tấm bia này, hắn đánh đi vào rồi sao? Mọi người đều thấp thỏm không yên.
- Hắn là... Hoang Thiên Đế chủ nhân của Hoang Tháp!
Bởi vì, bọn họ thấy được đạo dấu ấn kia, một tòa tháp lạc ấn ở phía dưới cùng tấm bia đá. Đó như là một cái tên, lưu lại cho hậu nhân cân nhắc.
Một đoạn năm tháng mai một, so với thời đại thần thoại còn xa xưa hơn, cho tới bây giờ cùng không thấy ghi lại, không có người nào biết đó là một thời kỳ như thế nào.
Chỉ có chín đại Thiên Tôn từng nói qua, đó là thời đại Loạn cổ biến mất, một đoạn luân hồi bị quên lăng, một đoạn năm tháng rực rỡ mai một ở trong dòng chảy thời gian.
/1822
|