Già Thiên

Chương 414: Kỳ Lân tam biến

/1822


Thần Vương chống đỡ không nổi nữa. Tịnh thổ cũng khó có thể tồn tại, sắp sửa tiêu tán, không còn trên đời nữa.

Vèo!

Một cơn gió nhẹ thổi tới, lá khô trong tịnh thổ bay loạn, bách hoa toàn úa, trong nháy mắt đã bất đi sinh khí.

Nhìn khắp nơi lúc này chỉ thấy sự tịch mịch, linh tuyền róc rách đã cạn khô, hoa cỏ thơm ngát khô mục, không khí trầm lặng.

Sinh cơ xanh tốt không còn chút nào, khắp tầm mắt chỉ có mặt đất hoang vu và khô cằn. Tịnh thổ biến thành tử địa, không hề có ánh sáng, nhanh chóng u ám đi, trở nên lạnh như băng.

Thứ ánh sáng duy nhất lúc này chính là ở trung tâm của tịnh thổ. chỉ có cổ thụ của Thần Vương là chưa ngã xuống nhưng từng phiến lá vàng đang rụng xuống, tràn ngập vẻ hiu quạnh.

Cổ mộc này tên là Thần Vương thụ, đồng mệnh với Thần Vương. Nếu nó khô mục thì có nghĩa là sinh mệnh của Thần Vương đã đi tới điểm kết.

Thần Chi Tự Khúc vang vọng khiến tinh thổ u ám lại hơi thê lương. Thần Vương cổ thụ gần như trơ trụi, xung quanh toàn lá khô bay múa.

người của Khương gia bi thiết, rất nhiều người khóc thảm nhưng cũng không thể ngăn cản được.

Đạo Đồ bên trong tịnh thổ dần dần bị xóa tan, chậm rãi biến mất, cuối cũng không còn chút bóng dáng. nguyền rủa của Thánh thể bị đánh vỡ, Thần Vương đã nghịch thiên nối lại con đường bị cắt đứt cho hắn.

Nhưng chính hắn lại mất đi sinh cơ, con ngươi mất đi ánh sáng, ngửa đầu nhìn cổ mộc. Trên đó đã không còn lại nổi một phiến lá.

Thần Chi Tự Khúc vốn mở ra con đường thông tới thần linh, nhưng lúc này không phải là vì Thần Vương mà là muốn trợ giúp Diệp Phàm phá tan gông cùm xiềng xích.

Tiên Thiên Đạo Đồ hoàn toàn biến mất, vĩnh viễn không còn bóng dáng. Thiên địa không tiếp nhận hắn nhưng Thần Vương nghịch thiên mà đi, biến đổi tất cả.

- Thần Vương.

Diệp Phàm rốt cục cũng có thể cử động, vọt tới gần đó, lệ nóng tuôn trào. Hắn lấy hạt giống Bất Tử Thần Dược ra, muốn cho Thần Vương dùng nhưng cũng không được như ý.

Đôi mắt Thần Vương áo trắng tuy đã ảm đạm đi nhưng lại rất kiên quyết, chậm rãi đứng dậy, vẫn có khí thế oai hình thiên hạ như trước, không hề kém đi chút xíu nào.

- Ta bây giờ còn chưa thể chết.

Hắn nói nhanh một câu rồi từng bước bước ra ngoài.

Diệp Phàm đi theo phía sau. bước ra đại thiên địa, cùng đứng với Thần Vương dưới bầu trời đêm.

Xôn xao.

Thần Thành sôi trào, tiếng ầm ĩ vang lên tận trời xanh.

đã mười mấy vạn năm Thánh thể Thái Cổ mới đánh vỡ được nguyền rủa, tương lai có lẽ sẽ có Thánh thể đại thành tái hiện trên thế gian.

Khi mọi người nhìn về phía Diệp Phàm thì thần sắc đều thay đổi, nhất là thế hệ thanh niên, đều cảm nhận được một loại áp lực vô hình.

Một loại thể chất có uy danh vô thượng từ thời hoang cổ, sau khi trưởng thành có thể so với Đại Đế cổ đã chân chính được tái hiện, khiến dù là đám giáo chủ vô tận của Trung Châu cũng khó có thể bình tĩnh được.

Sát ý vô tận tràn ra mênh mông như đại dương nhằm về phía Diệp Phàm, vô biên vô hạn bao phủ lấy hắn.

giờ khắc này hắn cảm nhận được rằng mình có địch nhân ở khắp thế gian.

Tuy nhiên hắn cũng không sợ hãi, mái tóc đen tung bay, con ngươi thâm thúy, đứng thẳng trong hư không, nhìn quét bốn phương. Lúc này Diệp Phàm vô cùng chấn định và bình tĩnh.

Ánh trăng dịu dàng lấp lánh tràn ngập khắp nơi, thiên địa hoàn toàn sáng tỏ.

Thần Thành vô cùng mông lung, thoạt nhìn yên lặng mà an bình, giống như có một tầng sương mù màu bạc đang bao phủ vậy.

Nhưng tình huống thực sự lại không phải như vậy. Sát khí vô hình tràn ngập tới từ bốn phương tám hướng giống như sóng gió ngập trời, giống như mưa đá ầm ầm đổ xuống.

Diệp Phàm gian nan đột phá cửa ải, rốt cục tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh thành công, không gì còn có thể ngăn trở, thành thành người đầu tiên trong mười mấy vạn năm đánh tan được nguyền rủa cả Thánh thể.

Trong lòng mọi người đều sinh ra gợn sóng. Đây tuyệt đối là đại sự khiến tất cả các thế lực lớn kiêng kị, cảm thấy áp lực. Không ai bằng lòng để hắn quật khởi.

Đột nhiên bầu trời đêm bị người ta đánh rách. Có người vượt qua hư không tới, hiện ra bên cạnh Thần Vương và Diệp Phàm, giống như một con hung thú xuất thế, sát niệm tràn tới như nước.

người này là một cao thủ tuyệt đỉnh, hóa ra hai pháp thân cầm vũ khí ẩn chứa đạo và lý, lao về phía trước.

Ầm!

Hư không rung chuyển giống như một tấm vải rách bị người ta đánh nát. Chiến lực của hắn ngập trời, huyết khí như rồng, chấn nhiếp thương khung, khiến người ta như rơi xuống vực sâu ngàn trượng.

Tất cả mọi người đều kinh hãi. người này có thể nói là to gan lớn mật, đồng thời đánh giết Diệp Phàm và Thần Vương, quyết đoán và vô tình.

Thần Vương áo trắng tuy rằng là cường giả tuyệt thế nhưng thần linh huyết đã mất hết, dùng sinh cơ bản thân tấu lên Thần Chi Tự Khúc, hiện giờ đã như đèn cạn dầu rồi.

người tới này không thể nói là không tàn nhẫn, nhân cơ hội này giết hắn, bằng không nếu là ngày thường thì ai dám có gan mà chống lại Thần Vương? Đây cũng hoàn toàn là nhân lúc Thần Vương yếu nhất mà ra tay.

- ngươi dám!

người của Khương gia gầm lên, bay vọt tới.

Con ngươi của tuyệt đại Thần Vương ảm đạm nhưng tư thế oai hùng vẫn không giảm, ống tay áo trắng như tuyết vung lên. Đạo pháp của hắn tự nhiên, Thiên Nhân Hợp Nhất, giống như thần linh hành tẩu trong thế gian, niết ấn khiến hư không chấn động.

Ầm!

Bầu trời lập tức sụp xuống. Cả vùng thiên địa này giống như bị hủy diệt, không có gì có thể ngăn cản, dường như bị một kích của thần linh nghiền nát vậy.

Ầm!

Lực lượng mãnh liệt giống như đại dương mênh mông tràn ra, khiến người ta hít thở không thông. Tất cả mọi người đều kinh hãi. ở xa xa có không biết bao nhiêu người bị chấn ngất đi, ngã lăn quay ra mặt đất.

Mọi người kinh khiếp vô cùng. Thần Vương áo trắng trên bầu trời giống như một vị thần, niết ấn chấn động khiến trăng sao thất sắc, thiên địa sụp đổ.

Phụt!

Tên tuyệt đỉnh cao thủ kia lập tức bị đánh thành tro bụi, pháp thân bị diệt toàn bộ, vũ khí ẩn chứa đạo và lý trở thành bụi bặm. không còn lại chút gì.

- Đây là...

Mọi người cảm thấy lạnh từ đầu tới chân. Thần Vương áo trắng đã như đèn cạn dầu mà còn có thần uy tới mức này, thật sự khiến người ta lạnh ngắt. Nhiều thế lực lớn cũng đều kinh hãi.

- Thần Vương cổ thụ đã khô héo, sinh mệnh của hắn đã tới điểm cuối, sao còn có chiến lực mạnh mẽ như vậy chứ?

- Hắn đã mất hết Lữ Tử Hạo, tấu lên Thần Chi Tự Khúc, sinh mệnh phải khô kiệt mới đúng.

- Không hổ là tuyệt đại Thần Vương, dùng lực lượng bản thân chém nhân quả của Thánh thể, sắp sửa qua đời còn có uy thế như vậy, quả nhiên không thể khinh nhờn được.

Rất nhiều tu sĩ kinh hãi. người của Khương gia bi thương, bay rất nhanh về phía trước.

Ầm!

Đột nhiên bầu trời ảm đạm xuống. Một bàn tay khổng lồ che cả bầu trời đêm, chặn hết ánh trăng sao xuất hiện.

Nó giống như một đám mây đen cuồn cuộn ập tới, áp lực khổng lồ khiến người ta không thể hít thở, dao động khủng bố khiến nhiều người ngất đi.

Lại một vị cao thủ tuyệt đỉnh khác xuất kích, còn đáng sợ hơn cả người vừa rồi, muốn gạt bỏ Thần Vương áo trắng và Diệp Phàm. Sát ý khôn cùng mênh mông cuồn cuộn, mặt đất không ngừng vỡ tung tóe.

Đôi mắt Thần Vương áo trắng không chút ánh sáng nhưng thân thể vẫn đứng thẳng tắp. Tay phải hắn tác động tới đại đạo, vẽ lên quỹ tích huyền ảo khó lường. Đó là đại đạo hiển hóa ra, đánh lên bầu trời.

Ầm!

Vòm trời sụp đổ, bàn tay khổng lồ màu đen bị đánh tan thành nhiều mảnh, sau đó trong nháy mắt đã trở thành tro tàn. Tinh không sáng sủa lại xuất hiện, ánh trắng như nước lại chiếu xuống, giống như chưa hề phát sinh chuyện gì vậy.

Mọi người đều bị rung động sâu sắc. Tuyệt đại Thần Vương ngay cả chết cũng không tha cho kẻ nào dám mạo phạm. Hai đại cao thủ lần lượt nuốt hận, trấn áp mọi người.

Lúc này dù là tiếng kim rơi cũng có thể nghe rõ, không ai còn dám hành động thiếu suy nghĩ nữa. Thần Vương đứng đó mang thần uy áp đảo vạn quân, áo trắng tung bay ẩn chứa khí tức của thần linh, chẳng kẻ nào dám đối mặt, khiến tất cả mọi người đều hết hồn hết vía.

- Thần Vương...

người của Khương gia vọt tới vây quanh Thần Vương. Tất cả đều vô cùng bi thương. Cuộc sống của Thần Vương sắp kết thúc khiến bọn họ vô cùng đau đớn.

Ầm!

Đúng lúc này thì tiếng sấm sét đánh tan sự yên lặng trong thiên địa. Sinh linh nhỏ màu vàng vượt qua ba lượt thiên kiếp, sau chút yên tĩnh ngắn ngủi thì thiên kiếp lần thứ tư đã giáng xuống.

Cả người nó đã sớm cháy đen, thân thể màu vàng bị tổn thương nghiêm trọng, không ngừng lau nước mắt. khóc lớn oa oa, bất lực nhìn về phía mọi người. Đôi mắt to sáng ngời đầy nước mắt, trong vô cùng đáng thương.

- Con Thần Tàm xui xẻo này liên lụy tới Diệp Phàm, không ngờ cũng vượt qua tam trọng kiếp.

Đồ Phi thở dài.

- Trong những năm tháng Thái Cổ, Thần Tàm cửu biến là vô địch trong thế gian. Nó tối thiểu cũng có ngù trọng thiên kiếp, không biết có thể vượt qua hay không.

Ầm!

Thiên kiếp đánh xuống, lại là lôi quang ngũ sắc. Ngũ hành Thần Lôi liên tiếp giáng xuống, đáng cho toàn thân sinh linh nhỏ màu vàng rách nát. Nó thương tâm khóc lớn.

- Dùng tất cả thần thuật thiên phú của ngươi chống cự đi. ở thời đại Thái Cổ, tộc nhân của ngươi khẳng định để lại ấn ký sinh mệnh kế thừa cho ngươi.

Diệp Phàm truyền âm.

Sinh linh nhỏ màu vàng này được hắn cắt ra từ bên trong Thần Nguyên, không đành lòng để nó mất mạng. Đây là thứ hắn cho Đại Hạ hoàng triều “thuê”, một khi vượt qua tam biến thì sẽ phải trả lại cho hắn.

-o0o-

Lúc này lôi quang ngập trời, năm màu tràn tới hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Sinh linh nhỏ màu vàng nghe thấy Diệp Phàm truyền âm xong thì vừa chạy trốn lôi quang. vừa thi triển từng loại thuật pháp.

Móng vuốt của nó vung lên chụp tới thần quang ngập trời, cuối cũng bị đánh cho da tróc thịt bong. xương cốt gãy rời, kêu nha nha thảm thiết.

- Con Thần Tàm này bị dọa sợ, dùng thần thuật linh tinh rồi.

Lý Hắc Thủy lắc đầu.

Thần Tàm đúng là đang kinh hãi, dùng loạn thần thuật giam cầm lôi kiếp, khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối, muốn cười mà không cười nổi vì trông nó quá đáng thương.

Cả người Thần Tàm vỡ tan, sắp sửa không xong tới nơi rồi. Tiểu ni cô áo trắng gạt nước mắt, không ngừng kêu khẽ, động viên nó gắng lên.

- ngươi phải chống đỡ đi, không được dùng thần thuật linh tinh nữa.

Diệp Phàm lại truyền âm nói.

Thần Tàm tủi thân khóc lớn, liên tục vung tay trên hư không. Thần Lôi ngũ sắc đánh xuống, có hơn phân nửa điện mang biến mất. không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Ầm!

Lôi quang kinh thiên tỏa ra. Nơi khác lập tức truyền tới những tiếng kêu thảm thiết. Rất nhiều người bị đánh cho cháy đen xì, miệng phun máu tươi, cũng có người trực tiếp bị đánh cho mất mạng.

- Con Thần Tàm xúi quẩy này đúng là gây tai họa. Nó lại nắm giữ một số thần thuật cổ quái như vậy sao?

Đồ Phi trợn mắt há mồm nhìn lại.

Càng có nhiều người đang nguyền rủa. Thần Tàm dùng Đấu Chuyển Tinh Di khiến rất nhiều người gặp họa, tức giận muốn hộc máu.

Nhưng ngay cả như thế thì sinh linh nhỏ màu vàng này cũng không ổn, rơi từ trên trời cao xuống. cả người da tróc thịt bong. cháy xém toàn thân, co giật hai cái rồi không động đậy nữa.

- Chết rồi sao?

- Vừa rồi gây tai họa cho người khác, giờ đã bị đánh chết sao?

Mọi người kinh ngạc. chỉ có tiểu ni cô áo trắng là khóc lớn, không ngừng kêu gọi tiểu ngoan trở về.

Rất nhiều nhân vật cao tuổi tỏa thần niệm ra, tất cả đều lắc đầu. bởi vì không còn cảm thấy một tia sinh khí trên người Thần Tàm nữa, thật sự đã không còn dao động sinh mệnh nữa.

Lôi quang trên bầu trời ngừng lại, lấp lánh liên tục nhưng không tiêu tán, cũng không hạ xuống nữa.

Chẳng biết qua bao lâu. mọi người giật mình phát hiện ra sinh linh nhỏ màu vàng kia lén hé mắt ra nhìn bầu trời.

- Ta ngất. Thần Tàm này lại còn giả chết.

- Đây là Khi Thiên Thần Thuật trong truyền thuyết, có khả năng ngăn cách đại đạo, đổi trắng thay đen. Nó lại dùng để giả chết...đáng tiếc là tiểu tử này thiếu kiên nhẫn.

Ầm!

Mọi người còn chưa nói xong thì đạo thiên lôi cuối cùng thiên kiếp thứ tư giáng xuốnạ, dọa cho Thần Tàm chạy nhanh như chớp nhưng cuối cùng vẫn không thể nhanh bằng lôi quang.

Nó bị đáng gần như gặp nát, máu tươi văng khắp nơi, xương cốt cả người gãy nát, suýt nữa là biến thành thịt vụn. khóc rống oa oa vài tiếng rồi sau đó rơi xuống trong bụi bặm.

- Lần này không chết thật đó chứ?

Mọi người vô cùng kinh ngạc.

Thiên kiếp lượt thứ năm giáng xuống cực nhanh, khiến rất nhiều nhân vật cao tuổi hoảng sợ. Bốn phía đều là lôi quang nhưng lại là một trong những lôi kiếp khủng bố nhất.

Địa, hỏa, phong, thủy lộ ra, giống như diễn biến ra thế giới, khai thiên lập địa, nhanh chóng hạ xuống. Rất nhiều người biết nếu không có gì bất thường thì Thần Tàm hẳn phải chết.

Vút!

Đột nhiên thần mang chiếu rọi tận trời cao, sáng bừng bầu trời đêm. Bên ngoài cơ thể Thần Tàm hiện ra một tầng kén trong suốt, tràn ngập ánh sáng, vô cùng đẹp đẽ huyễn lệ.

Điều này khiến cho mọi người giật mình. Thần Tàm đệ tam biến bắt đầu rồi. Nó còn rất nhỏ, tâm tư đơn thuần nhưng lại có ấn ký sinh mệnh kế thừa tự động mở ra, bảo vệ bản thân.

Thần Tàm kết kén giống như bảo thạch bảy màu, không ngừng tòa sáng lấp lánh, hào quang vạn trượng, chống đỡ bốn loại lôi đình khủng bố địa, hỏa, phong, thủy.

Tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên. Bốn đạo thiên lôi kinh thế lần lượt giáng xuống. Kén tàm bảy màu vỡ nát, hóa thành thần quang vô tận bao phủ trên người Thần Tàm.

Ầm!

Tiếng kịch chấn kinh thiên động địa vang lên. Lôi kiếp cuối cùng biến mất. Xương cốt của sinh linh nhỏ màu vàng phát ra những tiếng rung động lách cách, huyết nhục tái sinh, hình giáng không còn giống Chân Long nữa mà ở chỗ đó xuất hiện con tiểu Kỳ Lân màu vàng. Nó đã tỉnh lại.

Nó hút một cái, nuốt toàn bộ ánh sáng bảy màu ngoài thân thể vào, cả người phóng ra ánh sáng kỳ dị nhưng thần sắc lại vô cùng mê mang, nhìn chằm chằm vào mọi người xung quanh, ngơ ngác sừng sờ, không biết phải làm sao.

Thần Tàm cửu biến, mỗi một biến đều là một cuộc đời mới, hoàn toàn quên đi quá khứ, trí nhớ trở thành trống không. Hiện giờ nó đã hoàn thành đệ tam biến cũng có nghĩa là hoàn toàn cắt đứt với quá khứ rồi.

- Tiểu ngoan...

Tiểu ni cô gọi khẽ, vẻ mặt mừng rỡ.

Nhưng Thần Tàm lại không có phản ứng gì. Nó đã trở thành tiểu Kỳ Lân màu vàng, tuy nhiên chân tay béo ú, trông mũm mĩm dễ thương, dáng đi lắc lư, ngây thơ vô cùng, vẻ mặt vô tội nhìn mọi người, đôi mắt trong suốt.

- Thật sự là nghịch thiên. Đệ tam biến của Thần Tàm không ngờ lại giống hệt một con Kỳ Lân màu vàng.

- Thế gian không có Chân Long, không có Thần Hoàng, cũng không có Kỳ Lân. Chẳng lẽ những hình tượng tiên linh này đều là do Thần Tàm diễn biến sinh ra sao?

Ánh mắt mọi người như lửa nóng nhìn chằm chằm vào Thần Tàm, hoàn toàn không giống như nhìn Diệp Phàm. Hai người đều trải qua thiên kiếp, đều nghịch thiên như nhau nhưng đài ngộ lại không giống nhau. Rất nhiều bất hủ đều muốn bóp chết Diệp Phàm, nhưng lại muốn thu phục Thần Tàm.

Tiểu Kỳ Lân màu vàng trông vô cùng ngây thơ đáng yêu, có vẻ chưa thích ứng với thân thể mới. Nó đi tới gần tiểu ni cô áo trắng, đôi mắt to trong sáng mở ra, kinh ngạc nhìn trong chốc lát rồi sau đó phun ra một đạo sương mù bảy màu, chìm vào trong thân thể nàng, xong rồi liền chạy đi nhanh như chớp.

- Tiểu ngoan ngươi muốn đi đâu, mau trở về đi.

Tiểu ni cô lo lắng la lên.

Thần Tàm chạy tới bên cạnh Diệp Phàm, có vẻ rất mơ hồ, giống như đang cố gắng nhớ lại nhưng lại không nhớ ra thứ gì. Nó sợ hãi dừng lại phía trước hắn vài bước, sau đó dụi dụi vào ống quần hắn, đầy vẻ vô tội ngước đầu nhìn hắn giống như muốn tìm câu trả lời.

- ngươi là do ta đưa tới thế gian, không cần phải sợ. về sau đi bên cạnh ta là được rồi.

Diệp Phàm cúi người xuống, trong tay xuất hiện một viên Thần Nguyên đậu, truyền âm cho nó.

Vút!

Hào quang lóe sáng. Thần Tàm thu lấy Thần Nguyên. ăn xong liền lộ thần sắc thỏa màn, sờ sờ cái bung nhỏ tròn xoe của mình.

- Thế này có phải là bắt cóc không?

- Đó là Thần Tàm đó, đi với Thánh thể thì tương lai sẽ phát sinh chuyện gì?

- Thánh thể và Thần Tàm sau khi trưởng thành đều là tồn tại vô địch, nếu cùng nhau trưởng thành thì...

Không ai không kinh hãi, đồng thời âm thầm nguyền rủa. Diệp Phàm không ngờ lại lừa Thần Tàm về với mình. Xem ra tiểu Kỳ Lân màu vàng rất có cảm tình với hắn, tuy rằng đã quên quá khứ nhưng bản năng vẫn còn.

Diệp Phàm muốn giơ tay đặt tiểu tử béo ú này lên đầu vai thì đúng lúc này Thần Tàm lại vô cùng tỉnh táo, vút một tiếng lui lại, thở phì phì vung nắm tay nhỏ màu vàng lên với hắn, sau đó chạy đi nhanh như chớp.

Tốc độ của nó quá nhanh, không ai có thể ngăn cản, chỉ còn trơ mắt nhìn nó biến mất ở chân trời.

Đêm này tất cả đều đã chấm dứt. Thần Vương tuy rằng không còn sống được bao lâu nhưng uy vũ vẫn còn, không ai dám chọc.

Thánh thể đánh vỡ nguyền rủa đã là kết cục chắc chắn, không thể thay đổi. Nếu muốn gạt bỏ hắn thì phải đợi tới thời cơ sau này thôi.

- Thần Vương người đã từng nói là khi Diệp Phàm phá vỡ bình cảnh tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh thì thế hệ thanh niên có thể quyết chiến sinh tử với hắn, người sẽ không hỏi tới, có phải thế chăng?

Mọi người không ngờ vào thời điểm này lại có người muốn ra tay đối phó với Thánh thể.

Thần Vương áo trắng gật đầu, giọng nói bình thản vang lên:

- Nếu muốn đánh thì đánh đi.

Lời nói của hắn cũng không nhiều nhưng lại tạo thành chấn động lớn. Tất cả mọi người đều nhìn về phía này, nhất là thế hệ thanh niên.

- Ta muốn đánh với hắn một trận.

Lập tức liền có mấy thân ảnh trẻ tuổi tiến lên hét lớn.

Hiển nhiên là phía sau bọn họ có thế lực chống lưng. Có một số người cũng không phải là tình nguyện. chỉ đi lên cho có thôi.

Đương nhiên cũng có không ít người muốn đại chiến thật, đàng đàng sát khí cất bước đi về phía trước. Có lẽ hiện giờ là cơ hội tốt nhất để đánh gục Thánh thể đang mang thương thể. Dù sao thì hắn cũng vừa mới đột phá cửa ải thành công.

Thần sắc Diệp Phàm bình tĩnh cất bước trên hư không, đối mặt với mọi người không buồn không sợ, nhìn quét qua một lượt rồi nói:

- Nếu muốn đánh với ta một trận thì cứ lên hết đây.

Hiện giờ tuy rằng hắn vừa thành công tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh nhưng lại có sự tự tin rất lớn, không hề sợ khiêu chiến. Hắn cùng muốn thử chiến lực của những nhân vật tuyệt đỉnh của thế hệ thanh niên.

Ầm!

Cả vùng thiên địa này lập tức sôi trào. Rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi đều nhìn về phía hắn, bao gồm cả Thánh tử, Thánh nữ và vài đệ tử trẻ tuổi của Trung Châu.

Gần như trong phút chốc, lại có rất nhiều người tiến lên, chậm rãi cất bước ép tới.

Trong đó Kim Sí Tiểu Bằng Vương là người nổi bật nhất, oai hùng cao lớn, tóc vàng tung bay, ánh mắt sắc bén như đao, cầm Đại Hoang Kích màu vàng trong tay giống như Yêu Thần.

- Ta đã nói trước là muốn bắt ngươi chế thuốc, hiện giờ người đã đánh vỡ nguyền rủa, tất nhiên phải làm thôi.

Hạ Cửu U vẫn ngạo khí ngập trời như trước, dù Diệp Phàm tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh hắn vẫn như thế, liên tục bức tới.


/1822

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status