Lôi điện buông xuống dãy núi, tạo ra một mảnh đại dương mênh mông, rộng lớn khôn cùng, tất cả mọi người đều lui lại, đây là một hồi đại thiên kiếp, khiến người ta không kìm nổi mà phát run.
Cả một biển sấm sét, vô cùng khủng bố, chỉ cần một luồng điện bắn ra ngoài thì cũng đủ để đánh cho một ngọn núi lớn thành tro bụi.
- Điều này...!
Mọi người vô cùng kinh sợ, nhiều tia chớp như vậy thì sẽ có sức mạnh đáng sợ tới mức nào? Toàn bộ buông xuống thì tới cả vùng tiên thổ này cũng khó mà tồn tại được.
Tuy nhiên, lôi kiếp lần này lại rất đặc biệt, chỉ ngẫu nhiên bắn ra ngoài vài luồng điện mạng, còn lại thì rất tập trung, đồng loạt ép xuống, bắn thẳng về phía Diệp Phàm, rất ít đánh loạn ra chỗ khác.
- Đây là thiên kiếp đáng sợ nhất của Hóa Long thăng Tiên Thai, chỉ có ghi lại trong một số sách cổ của Thánh địa mà thôi, người ngoài căn bản không thể hiểu hết được!
Cơ gia đại năng trợn tròn hai mắt.
- Không phải là thiên phạt tầm thường a, từ xưa tới nay cũng không có mấy lần xuất hiện, chắc chắn có chuyện gì đó không rũ phát sinh rồi, phàm là những người gặp phải kiếp phạt này đều là những yêu nghiệt nghịch thiên tới cả trời cao cũng đố kỵ.
Ầm!
Từng luồng sấm sét nhự đại dương mênh mông phủ xuống, phát ra âm thanh ầm ầm đinh tai nhức óc, rất nhiều người lảo đảo bước ra ngoài, trong tai còn ứa máu, căn bản không thể đứng gần như vậy được.
Ngay tại trung tâm của vùng biển sấm sét sâu vạn trượng kia, Diệp Phàm vẫn đang đối kháng với Tử Chú, toàn thân phát ra ánh sáng thần thánh, đại long trong xương sống ngẩng đầu lên trời, phun ra hạt châu hóa Tiên Thai, hoàn toàn dung nhập với cái đầu.
Đây là một Bí Cảnh cuối cùng – Tiên Thai.
Đại long do thân thể con người nuôi dưỡng, nhảy ngược lên trên trời, coi bầu trời là một cái đài cao lớn, tiến vào trong Bí Cảnh cuối cùng.
Tuy cơ thể hắn đã vỡ nát không rõ hình dạng nữa, nhưng vẫn hóa thành một luồng ánh sáng vĩnh hằng, như một con rồng vươn lên trên cao, chiếu sáng khắp nơi, có khí thế như đang khai thiên lập địa.
Thiên kiếp rất đặc biệt, chỉ từ từ hạ xuống, nhưng lại chưa phát động công kích, nhưng thần uy khủng bố của nó vẫn khiến cho người ta khiếp sợ tận sâu trong linh hồn.
- Trong Lôi Hải xuất hiện thứ gì đó kìa?
- Vô sổ cung điện, liên miên không dứt!
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc, tất cả ai cũng sợ hãi, cảnh tượng như thế này quả thực quá mức yêu tà, những cung điện này có khí thế mênh mông cuồn cuộn, lơ lửng giữa Lôi Hải đáng sợ kia.
- Đó là Thiên Đình cổ!
- Thật khó tin, Thiên Đình cổ trong truyền thuyết thật sự tồn tại sao, một vạn năm trước Yêu đế dã tâm trùng kiến lại Thiên Đình cổ, chẳng lẽ có liên quan tới chuyện này sao?
…
Mọi người đều kinh hồn táng đảm, trong biển sấm sét vô cùng vô tận kia, từng kiến trúc cổ xưa lần lượt xuất hiện, tất cả đều là do các tia điện mang ngưng tụ thành, chậm rãi ngưng thực thành hình, uy áp khiến cho người ta khó mà thở được.
Thiên kiếp còn chưa đánh xuống Diệp Phàm, nhưng đó cũng không phải là không có nguy hiểm, ai cũng biết là nó đang tích tụ lực lượng, một khi buông xuống, khẳng định sẽ là những kích long trời lở đất.
Lúc này Diệp Phàm vẫn như đang rèn luyện trong Luyện Ngục, lượng máu màu vàng trong cơ thể hắn gần như khô cạn cả rồi, lộ ra cả xương cốt, thân thể rách bươm.
Thiên địa là cái lò luyện, âm dương là lửa, chúng hợp cùng một chỗ, hiện ra hình dáng chân thật, hình thành nên một cái lò bát quái âm dương.
- Thật sự có một cái thần lô sao? Đây chính là thứ chuyên dùng để tiêu diệt Thánh thể mà sinh ra a!
Theo truyền thuyết cổ xưa, thủy tổ của Âm Dương Giáo là một vị Thánh nhân cường đại nhất thời viễn cổ, thiên hạ vô địch, khi tuổi già thì hóa thân thành Âm Dương Thần Lô, tế ra Tử Chú, từng tiêu diệt chết một tên thần linh đến từ Vực ngoại.
Diệp Phàm cắn răng chịu đựng đau đớn vô cùng vô tận, tâm trí vẫn bất khuất, như sắt thép đang rèn luyện, ở trong cái chết để ngộ đạo, đối kháng với Tử Chú, dùng Âm Dương Thần Lô để luyện tâm.
Cái hỏa lô này hừng hực lửa, bao phủ toàn bộ thân thể của hắn, nhưng thủy chung lại không thể tiêu diệt hắn được, hai bên đối kháng tới tận bảy bảy bốn mươi chín ngày vẫn không phân ra thắng bại.
Diệp Phàm kiên trì tới lúc này, muốn dẫn động thiên kiếp, mượn lực trong ngoài cùng đánh để phá vỡ cái thần lô này.
Cái thần lô này dường như có thể tồn tại mãi mãi cùng thời gian, bừng bừng thiêu đốt, không hề giảm bớt chút nào, nó đứng sừng sững trong thiên địa, luyện hóa Diệp Phàm suốt bốn mươi chín ngày, âm dương hai khí vẫn lưu chuyển không ngớt, vô cùng đáng sợ.
- Phá cho ta!
Diệp Phàm hét lớn, tới tận lúc này thì hắn cảm thấy không thể tiếp tục chờ đợi được nữa, cơ hội phá thần lô đang ở ngay trước mắt, đây là kết quả sau biết bao tính toán của hắn, muốn mượn dùng thiên kiếp để phá tử cục.
Đại long trên lưng hắn phát ra ánh sáng vạn trượng, đè ép cả thần quang của Âm Dương Thần Lô, chân long nhảy lên cao, đầu của hắn hợp nhất với đầu rồng, cùng diễn hóa ra Tiên Thai.
Ầm!
Người tí hon màu vàng đang ngồi khoanh chân trên mi tâm đột nhiên trở về vị trí cũ, hai người lớn bé hợp nhất, hắn đã thành công đạt tới Bí Cảnh cuối cùng của thân thể con người.
Cùng lúc đó, thiên phạt chân chính được phát động, bùng nổ toàn diện, cả vùng Lôi Hải mênh mông bao phủ lấy hắn.
Vô số thần quang, đủ loại tử tiêu, Đại Diễn Thần Lôi, Ngũ Hành Nguyên Điện, Cửu Kiếp Lôi Đình... dường như vô cùng vô tận, toàn bộ đánh xuống người hắn.
Đây là một vùng đại dương mênh mông đang sôi trào, là thế giới của lôi kiếp trừng phạt, không đếm xuể có bao nhiêu loại lôi kiếp đang đánh xuống, tất cả đều vô cùng khủng bố.
Sau khi thành công đánh vào một đại Bí Cảnh, sẽ dẫn động ra đại thiên kiếp, còn khủng bố hơn trước kia vô số lần, kiếp nạn như thế này thì ngay cả Thánh chủ tới đây cũng chỉ đành nuốt hận mà chết, không thể làm gì khác được.
Nhưng Diệp Phàm lại vẫn có thể gian khổ chống đỡ, hắn cắn răng cố gắng giữ vững thân thể gần như khô héo của mình, dùng thiên kiếp của lão thiên tẩy rửa thân thể và thức hải của mình, dùng để hóa giải Tử Chú.
Không biết đã có bao nhiêu loại lôi điện tiến vào cơ thể hắn, chúng gột rửa thân thể, phát ra ánh sáng vĩnh hằng, vô cùng vô tận sấm sét cuồng loạn bay múa, đây là một hồi đại kiếp nạn kinh hãi thế tục.
Phốc!
Một luồng máu vàng bắn ra, thân thể vốn đã tàn phá của Diệp Phàm lại gần như bị đánh nát, thân thể hắn vô cùng cường đại mà cũng bị như vậy, có thể thấy nhừng luồng sấm sét này khủng bố tới mức nào.
Rắc!
Xương cốt của hắn đều bị đánh nứt ra, xương trắng lộ ra dày đặc, đâm xuyên da thịt ra ngoài, cảnh tượng tại đây cực kỳ huyết tinh, và dọa người, nhưng hắn ngay cả rên cũng không rên một tiếng, vẫn như cũ dẫn lôi điện tiến vào trong thân thể.
Cùng lúc đó, người tí hòn màu vàng tại mi tâm hắn đã hợp nhất với thân thể, sau khi tiến vào Tiên Thai Bí Cảnh, lại hiện ra ngoài, ngồi khoanh chân trên không trung, há mồm khẽ hút một cái, tia chớp ngang dọc đầy bầu trời lại bị nó một ngụm nuốt vào.
Tên tí hon màu vàng này giống như một cái động không đáy, tất cả lôi điện từ bổn phía bổ xuống đều bị nó hút vào, giống như không biết đủ là gì vậy.
Thân thể và thần thức của hắn cùng lúc được gột rửa, tắm trong ánh sáng của trời xanh, phát ra hào quang chói mắt.
Đây là một loại uy thế khiến người ta khiếp sợ, thân thể và thần thức của Thánh thể gần như đã hóa thành mảnh, vụn rồi, có thể thấy được nếu mà người khác ở trong đó thì sẽ có hậu quả đáng sợ như thế nào.
Đông!
Một tiếng nổ vang trời phát ra, thiên địa đồng lô bị phá nát, ánh sáng âm dương phát ra bốn phía, hiệu quả dẫn động thiên kiếp rốt cuộc cũng bị phát huy ra hết, Âm Dương Tử Chú bắt đầu phải chịu công kích.
Thứ nào có dương khí nặng nhất trên đời? Đương nhiên là lôi điện, thứ này có thể đánh tan tất cả âm linh, tiêu diệt tất cả lực lượng hắc ám, Tử Chú chính là một loại lực lượng trong số này.
Đây là phương pháp được ăn cả, ngã về không mà Diệp Phàm nghĩ mãi mới ra, xem ra lúc này đạt được hiệu quả rất tốt, tuyệt đối có thể tiêu diệt được Tử Chú.
Từng luồng lôi điện sáng lóa bổ xuống, các loại lôi kiếp hiện ra, hoàn toàn bao phủ cả hư không.
Khi một tiếng nổ cuối cùng phát ra, nơi Diệp Phàm đứng toàn bộ trống trải, Âm Dương Thần Lô bị đánh tan, hoàn toàn biến thành tro bụi, mà lực lượng Tử Chú cũng bị tiêu diệt hết, bị thiên kiếp đánh tan sạch sẽ.
Nhưng điều này lại cũng cần phải trá cái giá vô cùng lớn. Diệp Phàm dẫn lôi nhập thể, khiến cho thân thể hắn gần như bị đánh nát, hơn trăm đoạn xương bị đánh gãy, gần như không còn ra hình người nữa, ngay cả người tí hon màu vàng cũng gần như bị đánh cho tan thành mấy mảnh, sắp bị hủy diệt rồi.
Hắn không thể không làm như vậy, chỉ có thế thì mới tiêu diệt hết lực lượng Tử Chú được, nếu không sẽ lưu lại tai họa ngầm, ảnh hưởng tới tu luyện sau này.
- Tiểu Diệp Tử...!
Đám người Cơ Tử Nguyệt, Bàng Bác, Lý Hắc Thủy phía sau đều cả kinh kêu lên.
Diệp Phàm mở mắt, rốt cuộc cũng cử động được, liền ngay lập tức lấy ra mảnh nhỏ lấy được từ trong Tần Lĩnh Vạn cổ Long Huyệt, dùng một hơi nuốt xuống.
Ầm!
Ánh thần quang rực rỡ chiếu thẳng lên trời, ngay lập tức bao phủ hắn vào trong, xương cốt toàn thân lách cách chuyển động, da thịt cũng nhanh chóng phồng lên, khôi phục lại sức sổng, gần như là thoát thai hoán cốt vậy.
Bất Tử Tiên Đan này đã được bồi dưỡng trong thân thể của Nguyên Thiên Sư đời thứ ba hơn bảy vạn năm, hấp thu căn nguyên của đại long trong Tần Lĩnh, đoạt tọa hóa trời xanh, nếu một viên hoàn chỉnh thì còn có thể khiến người ta chứng đạo được.
Tuy thứ này chỉ là mảnh nhỏ, bằng ba phần trăm viên hoàn chỉnh, nhưng hiệu quả cũng rất tốt, đủ để mọc da trên xương, thương thế của Diệp Phàm rất nhanh được chữa trị lành lặn, cho dù là thần thức bị thương thì cũng vậy.
Hơn nữa, lúc này hắn mới bắt đầu đối kháng với thiên kiếp, trong khi nó đã giảm uy lực xuống mức thấp nhất rồi.
- Tốt quá!
Đám người Bàng Bác vui mừng.
Mà các thế lực đối địch thì lại vô cùng thất vọng, tất cả đều mang sắc mặt âm trầm, kết quả này khiến cho bọn họ không thể chấp nhận được.
Một tiếng long phượng tề minh phát ra, xung quanh Diệp Phàm có Thần Hoàng bay múa, Chân Long vờn quanh, Kỳ Lân ngẩng đầu nhìn trời, từng con tiên linh xuất hiện, rực rỡ lóa mắt.
Tinh khí từ bốn phương tám hướng đổ về, cũng kèm theo tiên quang trong lôi kiếp cuồn cuộn lao tới, lao vào trong thân thể của hắn, chữa trị vết thương cho hắn.
Thân thể Diệp Phàm nhanh chóng hồi phục như cũ, phồng lên, làn da lóe lên ánh sáng trong suốt, sáng bóng, có thể nhìn thấy từng khúc xương trong người, phát ra ánh sáng như ngọc lưu ly.
Đây chính là thần diệu của Bất Tử Tiên Đan, có thể ngaỵ lập tức làm sống lại da thịt trên xương, hắn lập tức mạnh mẽ như cũ, không còn vết thương nào nữa.
Cuối cùng, hắn giống như một Chiến Thần, đứng oai nghiêm trong sấm sét, lơ lửng giữa không trung, mái tóc đen bay múa, toàn thân phát ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.
Trạng thái của Diệp Phàm đã lên tới đỉnh phong, vết thương thân thể và thần thực cũng đã hoàn hảo rồi, có chiến lực vô cùng vô tận, hắn cảm nhận sự cường đại của Tiên Thai mang lại.
Đúng lúc này, nguy hiểm chính thức cũng buông xuống. Trong Lôi Hải, các cung điện cổ đang lơ lửng trên không trung, giống như một Thiên Đình cổ, trong đó có một sinh vật hình người đi ra.
- Tia chớp hình người!
- Là tia chớp hình người trong truyền thuyết!
Tất cả mọi người ở phía xa đều cả kinh kêu lên, những người có thể dẫn động loại tia chớp này có thể đếm được trên đầu ngón tay, ai nấy cũng đều trở thành các nhân vật nghịch thiên, ngay cả sách cổ cũng chỉ có ghi lại một chút mơ hồ mà thôi.
Ầm!
Một sinh vật hình người đánh tới, trên đầu hắn lơ lửng một cái thánh lô vĩnh hằng, ánh lửa chớp động, giống như thần linh hàng lâm, vô cùng thần bí khó lường.
- Trời ạ, tia chớp hình, người này ngay cả vũ khí cũng có, là do điện mang hóa thành...!
Mọi người biến sắc, không thể hiểu nổi.
Toàn thân tia chớp hình người này phát ra ánh sáng trắng như ngọc, vô cùng thánh khiết, còn cái thần lô kia thì tràn ngập màu đỏ, giống như được dùng Hoàng Huyết Xích Kim, thánh vật mà chỉ Đại đế mới có, luyện chế thành, rực rỡ lóa mắt.
- Tia chớp màu trắng là thân thể, còn tia chớp màu đỏ thì hóa thành thần thô, con bà nó, tên này là do tự nhiên hình thành sao? Ta không tin được.
Bàng Bác kêu to.
Tất cả những điều này đều vượt quá tưởng tượng, ra khỏi tầm hiểu biết của mọi người, căn bản không thể hiểu nổi.
- Thật sự có Thiên Đình cổ vào thời thái cổ sao, vậy thì chẳng lẽ có thần linh thật ư, hay là còn có một hình thức tồn tại nào khác!
Có vài nhân vật già đời cũng chấn động trong lòng.
Diệp Phàm tế ra Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, dùng nó chống lại, đồng thời cũng để cho nó độ kiếp luôn, thu thập pháp tắc đại đạo vào chiếc đỉnh. này.
Ầm!
Đối thủ của hắn giống như người thật vậy, vĩnh hằng thánh lô cứ như là được dùng Hoàng Huyết Xích Kim luyện chế thành, uy lực vô cùng lớn. có thể đánh ra pháp tắc đại đạo, còn tia chớp hình, người kia cũng có thể thúc dục thánh lực.
- Điều này...!
Ngay cả Diệp Phàm cũng phải chấn động trong lòng, tại sao lại như vậy được? Hắn vô cùng giật mình.
Đây là một trận chiến vô cùng đáng sợ, Diệp Phàm phải tự mình, chống lại thiên phạt, là một hồi đại chiến sinh tử. Đối thủ của hắn lại vô cùng kỳ lạ, cũng là có một không hai giống hắn, thực lực lại ngang nhau, do đó cuộc chiến diễn ra rất thảm thiết.
- Tới đây đi, ta sẽ dùng ngươi để tế thánh đỉnh này!
Diệp Phàm hơi hiểu ra, nhưng vẫn tiếp tục dùng Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, chống lại công kích của tia chớp hình người, dùng nó đối chiến với thần lô.
Không lâu sau, từ trong Thiên Đình cổ lại có một tia chớp hình người nữa lao xuống, trên đầu hắn có một tấm cổ kính đang lơ lửng, như ngưng kết cả hư không lại.
- Rất giống với Hư Không Kính của Cơ gia chúng ta, đây là chuyện gì vậy?
Cơ Tử Nguyệt trợn đôi mắt to tròn đáng yêu lên.
Trong đại chiến, Diệp Phàm khẽ nuốt một ngụm nước miếng, trừ Thiên Đình cổ trong Lôi Hải lại đánh xuống nhừng tia chớp quái dị như vậy, ngay cả binh khí cũng vô cùng chân thực, rất có thể sẽ đánh ra cả pháp tắc đại đạo nữa.
Cuối cùng hắn đại chiến cả nửa ngày, toàn thân chi chít vết thương, thiếu chút nữa là đã bị đánh chết mấy lần rồi, liên tiếp đại chiến với hai tia chớp hình người, vô cùng thảm thiết.
- Cái thánh lô giống như dùng Hoàng Huyết Xích Kim luyện thành kia, trông rất giống với Hằng Vũ Lô, còn cái cổ Kính đó lại rất giống Hư Không Kính, tại sao lại như vậy được?
Diệp Phàm trong lòng nhộn nhạo.
- Thiên Đình cổ trong Lôi Hải đáng sợ như vậy, bên trong nó còn có bí mật gì vậy?
Hắn vừa giao chiến đẫm máu, vừa phóng về phía trước, nhìn về phía Thiên Đình cổ, muốn biết trong đó rốt cuộc có thứ gì.
Diệp Phàm còn chưa tới gần Thiên Đình cổ thì đã cảm nhận được một loại thần năng có thể khiến cho linh hồn người ta tan vỡ, đây là một loại dao động không rõ, khiến cho căn nguyên người ta cũng phải rung chuyển.
- Xem ra thiên kiếp càng về sau càng khó, nói không chừng ngay cả Thiên Đình cũng đập xuống đầu chứ không đùa!
Tất nhiên Diệp Phàm sẽ không lỗ mãng tới gần, mà hai tia chớp hình người đã khiến cho hắn phải mệt mỏi chống đỡ, đại chiến vẫn liên tục diễn ra, toàn thân hắn nhiễm đỏ toàn máu, vài lần còn suýt nữa bị đánh chết ngay tại trận.
Nói ra thì cũng quái lạ, tia chớp hình người này rất quái dị, thực lực tương đương hắn, cả hai tên này đều không mạnh hơn hắn, nhưng cũng không yếu hơn bao nhiêu, vẫn luôn duy trì một trạng thái cân bằng.
Ầm!
Rốt cuộc, tia chớp hình người thứ ba xuất hiện, đây là một sinh vật hình người, trên đầu có một con đại long đang uốn lượn, lắc đầu vẫy đuôi, lực công kích vô cùng khùng bố, chấn động cả muôn đời.
Sau đó, nó hóa thành một cái thần đãng, phát ra ánh sáng tràn ngập nơi này, vô cùng đáng sợ, mỗi đợt tấn công xuống phía dưới đều có thể bổ một ngọn núi ra.
- Cái thần đăng này là gì vậy, ta chưa từng gặp qua lần nào, cuối cùng cũng xuất hiện một loại vũ khí khác loại, chứ không phải là mấy thứ trông cứ như là binh khí của Đại đế cổ kia.
Diệp Phàm ra sức chống lại, chiến đấu rất đẫm máu, tung hoành trong Lôi Hải, đại chiến với ba tia chớp hình người, bọn họ cũng không khác gì cường giả của Nhân tộc, có thể khu động đại đạo, tế ra pháp tắc.
Đây là một cuộc chiến đấu sinh tử, không thể có chút sơ suất nào cả, chỉ cần bước sai một bước thì sẽ bị hủy diệt ngay lập tức, trở về với cát bụi.
- Thực lực của chúng vẫn luôn xấp xỉ với ta, không mạnh hơn ta, đây là do pháp tắc đại đạo đặt ra sao?
Diệp Phàm vô cùng kinh ngạc.
Cuối cùng, trận đấu này kéo dài tận một ngày một đêm, Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh của Diệp Phàm mấy lần suýt bị đánh thủng, những giọt máu màu vàng trên người hắn vãng ra, đã bị thương nặng.
Trong Lôi Hải này, có rất nhiều kiến trúc cổ xưa đang lơ lửng, nhưng Diệp Phàm lại không thể tới gần được, khi tới gần thì lập tức bị ngăn cản lại.
Ầm!
Một tiếng nổ cuối cùng phát ra, ánh lôi điện đầy trời bỗng biến mất, gió lốc vô cùng vô tận cũng tan hết, trời đất quay lại vẻ trong xanh, các khớp xương toàn thân của hắn không ngừng di chuyển, phát ra ánh sáng kỳ dị màu vàng tận bốn phía.
Cùng lúc đó, Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh cũng không ngừng chấn động, những lạc ấn trên thân đỉnh như những con rồng cuốn vào nhau, dường như nó đã có một tia sinh mệnh của chính mình.
Tất cả đều đã kết thúc, một hồi đại thiên kiêp này tuy vô cùng đáng sợ, nhưng lại không hạ xuống toàn bộ, chỉ đánh xuống Diệp Phàm mà thôi, chứ không ảnh hưởng gì đến tiên mạch phía dưới.
Ầm!
Không bao lâu sau, Diệp Phàm phát ra một luồng hào quang, bắn lên trên trời và dưới đất, toàn thân trong suốt không tỳ vết, hoàn toàn phục hồi lại như cũ, khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
Tất cả đều đã kết thúc, Âm Dương Tử Chú bị tiêu diệt không còn chút gì, Diệp Phàm một đường xông lên, tiến quân tới Tiên Thai Bí Cảnh, mỗi cái nhấc tay giơ chân đều ẩn chứa lực lượng vô cùng vô tận, vĩnh viễn không khô kiệt.
Mái tóc đen bay múa, ánh mắt Diệp Phàm sâu thẳm, tinh thần thoải mái, đứng thẳng trên không trung, nhìn quét về bốn phía, trong miệng khẽ quát một tiếng, cái đinh trên đầu liền bay ra ngoài.
Một loại khí tức cường thịnh phát ra, như một cái vực sâu mở miệng, phun ra nuốt vào thiên địa thánh lực, hấp thu tinh nguyên khắp nơi, cái miệng đỉnh như một hắc động, điên cuồng cắn nuốt.
Phía xa truyền đến một tiếng kêu to, một nam nhân bay ngược tới, bị cứng rắn cố định lại, mọi người đều giật mình, đó là một vị nửa bước đại năng, thế mà lại bị cố định lại.
- Vừa tiến vào Tiên Thiên Bí Cảnh thì đã có khả năng chiến đại năng rồi sao?
Rất nhiều người lộ vẻ sợ hãi.
- Diệp tiểu tặc, ngươi chết đi cho ta!
Tên nam tử bị cố định lại này không cam lòng, kêu to lên một tiếng, phun ra một dải tơ, đây là thứ dùng Thái Dương Chân Thủy luyện chế thành.
Áp lực như một con sóng dữ lao đi, hừng hực khí thế, ngay cả tiên mạch cũng sắp bị hóa thành tro tàn rồi, mỗi một bọt nước của nó đều như một mặt trời, đây là một kiện bí bảo, ngay cả Thánh chủ cũng có chút động tâm với nó.
Hắn là một vị nửa bước đại năng của Âm Dương Giáo, sau khi thất bại thì vẫn chưa rút lui, ngược lại còn đứng trong đám đông nhìn trộm Diệp Phàm, căn bản không biết Diệp Phàm đã có Thần Nhãn, sớm nhận ra chân thân của tên này.
Phốc!
Đại đỉnh khẽ xoay một cái, hút luôn cả Thái Dương Chân Thủy vào trong, sau đó hạ xuống, không gì có thể cản nổi, đánh vào trên người hắn.
Vị đại năng này liền phun máu, ngay tại chỗ bị chém thành hai đoạn, sau đó nháy mắt đị đánh nát, bốc hơi khỏi nhân gian, ngay cả một mẩu xương cũng không còn sót lại, tất cả đều biến mất không thấy đâu.
Diệp Phàm vừa mới tiến vào Tiên Thai, liền có thể đánh một trận với nửa bước đại năng, đây là hắn còn chưa vận dụng Nguyên Thuật, lại càng chưa ném ra mấy khối Thần Nguyên, mà chỉ là chiến lực bản thân của hắn mà thôi.
- Lĩnh vực Bát cấm!
Mọi người hít một hơi khí lạnh, nhận ra một vấn đề rất nghiêm trọng, mỗi một tầng thiên của Tiên Thai đều phân ra chín cảnh giới nhỏ, Diệp Phàm mới chỉ tiến vào một cảnh giới nhỏ này thôi, mà đã có thể đánh được với một nhân vật tầng thứ nhất đỉnh phong, cũng chính là cái được gọi là nửa bước đại năng.
Trên thực tế, các nhân vật già đời cho rằng, Diệp Phàm còn có thể mạnh hon so với biểu hiện một chút, điều này là do bọn họ đã cảm nhận được một luồng thần thức cực kỳ khủng bố, vô cùng cô đọng.
- Thần niệm lực thật là cường đại, mà Tiên Thai tầng thiên thứ nhất chủ yếu tu luyện thần thức, nếu như vậy thì không lâu sau hắn nhất định, có sự tăng vọt về chất?
Nghĩ tới vấn đề này, rất nhiều người đều lộ vẻ sợ hầi. tốc độ thăng cấp của Diệp Phàm thật sự quá nhanh, có lẽ không lâu sau sẽ liên tiếp tiến giai nữa, sau này còn ai có thể áp chế được hắn nữa?
Trong Tiên Thai Bí Cảnh thì tầng thiên thứ nhất là cô đọng thần thức cho cường đại, như dùng đá mài dao cho sắc, từ tầng thiên thứ hai về sau mới có thể không ngừng mở ra các bảo tàng mặt khác trong cơ thể, mở ra chiến lực vô tận.
- Hắn mới có cảnh giới Tiên Thai tầng thiên thứ nhất, chiến lực còn chưa xác định rõ được, khi hắn nắm giữ một bộ cổ kinh, sau khi tu luyện thì mới thể hiện ra ngoài được.
- Còn có ngươi, bốn mươi chín ngày trước ngươi cũng ra tay phải không?
Thần Nhãn của Diệp Phàm như điện, nhìn về một người ở phía khác, khẽ vung tay, phát ra pháp lực vô tận.
- A…!
Phía xa truyền đến một tiếng kêu to, lại một vị chuẩn bị lên chức đại năng bị mạnh mẽ giam cầm, tên này cũng rất cường đại, tế ra một cây Bạch Cốt Phiên, ra sức lay động, vạn kiếm cùng chém loạn.
Keng!
Diệp Phàm khẽ vung tay một cái, một luồng chỉ lực màu vàng bắn ra, đánh nát toàn bộ hon vạn kiếm quang, rồi sau đó có một bàn tay màu vàng to lớn phủ xuống, rầm một tiếng, đã đánh nát Bạch Cốt Phiên.
Mọi người xung quanh đều kinh hầi. lĩnh vực Bát cấm quả nhiên là thật sự đáng sợ, từ xưa tới nay đều hiếm có, Diệp Phàm vừa mới tiến lên được Tiên Thai liền đã cường đại như vậy, lại còn chạm đến Bát cấm, thì sau này sẽ gần như vô địch trong số các Tiên Thai tầng thiên thứ nhất.
- Giết!
Vị nửa bước đại năng này cũng không muốn ngồi chờ chết, trong miệng phun ra một Khô Lâu Đầu màu vàng, lúc đầu chỉ cao có một tấc, rồi sau đó nhanh chóng phóng to, trở thành một đầu lâu lửa màu vàng.
- Binh khí cấp Thánh chủ, có pháp tắc đại đạo đan xen vào!
Diệp Phàm không chút bận tâm, Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh vừa xoay một cái, bay thẳng ra ngoài, ầm một tiếng, đánh thẳng vào bộ xương, nháy mắt đã đánh nát Khô Lâu Đầu màu vàng này.
- Cái đỉnh này đã tấn chức thành vũ khí cấp Thánh chủ, không ngừng trải qua thiên kiếp, đã có đạo ngân đan xen trong đó.
Mọi người giật mình, hiện giờ cái đỉnh này cùng giống như Diệp Phàm, bắt đầu có hồn hiện ra, chất liệu quý báu như vậy, là thứ quý hiếm từ xưa tới nay, một khi có đạo ngân đan xen vào thì sẽ vô cùng đáng sợ.
- Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh và Thánh thể thật đúng là xứng đôi...!
Cũng có người cảm khái.
Phốc!
Cái đỉnh mang phong cách cổ xưa nhẹ nhàng chấn động một cái, vị nửa bước đại năng kia liền vỡ vụn từng tấc một, biến mất trong không trung, bị mất mạng ngay tại đây.
Cả một biển sấm sét, vô cùng khủng bố, chỉ cần một luồng điện bắn ra ngoài thì cũng đủ để đánh cho một ngọn núi lớn thành tro bụi.
- Điều này...!
Mọi người vô cùng kinh sợ, nhiều tia chớp như vậy thì sẽ có sức mạnh đáng sợ tới mức nào? Toàn bộ buông xuống thì tới cả vùng tiên thổ này cũng khó mà tồn tại được.
Tuy nhiên, lôi kiếp lần này lại rất đặc biệt, chỉ ngẫu nhiên bắn ra ngoài vài luồng điện mạng, còn lại thì rất tập trung, đồng loạt ép xuống, bắn thẳng về phía Diệp Phàm, rất ít đánh loạn ra chỗ khác.
- Đây là thiên kiếp đáng sợ nhất của Hóa Long thăng Tiên Thai, chỉ có ghi lại trong một số sách cổ của Thánh địa mà thôi, người ngoài căn bản không thể hiểu hết được!
Cơ gia đại năng trợn tròn hai mắt.
- Không phải là thiên phạt tầm thường a, từ xưa tới nay cũng không có mấy lần xuất hiện, chắc chắn có chuyện gì đó không rũ phát sinh rồi, phàm là những người gặp phải kiếp phạt này đều là những yêu nghiệt nghịch thiên tới cả trời cao cũng đố kỵ.
Ầm!
Từng luồng sấm sét nhự đại dương mênh mông phủ xuống, phát ra âm thanh ầm ầm đinh tai nhức óc, rất nhiều người lảo đảo bước ra ngoài, trong tai còn ứa máu, căn bản không thể đứng gần như vậy được.
Ngay tại trung tâm của vùng biển sấm sét sâu vạn trượng kia, Diệp Phàm vẫn đang đối kháng với Tử Chú, toàn thân phát ra ánh sáng thần thánh, đại long trong xương sống ngẩng đầu lên trời, phun ra hạt châu hóa Tiên Thai, hoàn toàn dung nhập với cái đầu.
Đây là một Bí Cảnh cuối cùng – Tiên Thai.
Đại long do thân thể con người nuôi dưỡng, nhảy ngược lên trên trời, coi bầu trời là một cái đài cao lớn, tiến vào trong Bí Cảnh cuối cùng.
Tuy cơ thể hắn đã vỡ nát không rõ hình dạng nữa, nhưng vẫn hóa thành một luồng ánh sáng vĩnh hằng, như một con rồng vươn lên trên cao, chiếu sáng khắp nơi, có khí thế như đang khai thiên lập địa.
Thiên kiếp rất đặc biệt, chỉ từ từ hạ xuống, nhưng lại chưa phát động công kích, nhưng thần uy khủng bố của nó vẫn khiến cho người ta khiếp sợ tận sâu trong linh hồn.
- Trong Lôi Hải xuất hiện thứ gì đó kìa?
- Vô sổ cung điện, liên miên không dứt!
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc, tất cả ai cũng sợ hãi, cảnh tượng như thế này quả thực quá mức yêu tà, những cung điện này có khí thế mênh mông cuồn cuộn, lơ lửng giữa Lôi Hải đáng sợ kia.
- Đó là Thiên Đình cổ!
- Thật khó tin, Thiên Đình cổ trong truyền thuyết thật sự tồn tại sao, một vạn năm trước Yêu đế dã tâm trùng kiến lại Thiên Đình cổ, chẳng lẽ có liên quan tới chuyện này sao?
…
Mọi người đều kinh hồn táng đảm, trong biển sấm sét vô cùng vô tận kia, từng kiến trúc cổ xưa lần lượt xuất hiện, tất cả đều là do các tia điện mang ngưng tụ thành, chậm rãi ngưng thực thành hình, uy áp khiến cho người ta khó mà thở được.
Thiên kiếp còn chưa đánh xuống Diệp Phàm, nhưng đó cũng không phải là không có nguy hiểm, ai cũng biết là nó đang tích tụ lực lượng, một khi buông xuống, khẳng định sẽ là những kích long trời lở đất.
Lúc này Diệp Phàm vẫn như đang rèn luyện trong Luyện Ngục, lượng máu màu vàng trong cơ thể hắn gần như khô cạn cả rồi, lộ ra cả xương cốt, thân thể rách bươm.
Thiên địa là cái lò luyện, âm dương là lửa, chúng hợp cùng một chỗ, hiện ra hình dáng chân thật, hình thành nên một cái lò bát quái âm dương.
- Thật sự có một cái thần lô sao? Đây chính là thứ chuyên dùng để tiêu diệt Thánh thể mà sinh ra a!
Theo truyền thuyết cổ xưa, thủy tổ của Âm Dương Giáo là một vị Thánh nhân cường đại nhất thời viễn cổ, thiên hạ vô địch, khi tuổi già thì hóa thân thành Âm Dương Thần Lô, tế ra Tử Chú, từng tiêu diệt chết một tên thần linh đến từ Vực ngoại.
Diệp Phàm cắn răng chịu đựng đau đớn vô cùng vô tận, tâm trí vẫn bất khuất, như sắt thép đang rèn luyện, ở trong cái chết để ngộ đạo, đối kháng với Tử Chú, dùng Âm Dương Thần Lô để luyện tâm.
Cái hỏa lô này hừng hực lửa, bao phủ toàn bộ thân thể của hắn, nhưng thủy chung lại không thể tiêu diệt hắn được, hai bên đối kháng tới tận bảy bảy bốn mươi chín ngày vẫn không phân ra thắng bại.
Diệp Phàm kiên trì tới lúc này, muốn dẫn động thiên kiếp, mượn lực trong ngoài cùng đánh để phá vỡ cái thần lô này.
Cái thần lô này dường như có thể tồn tại mãi mãi cùng thời gian, bừng bừng thiêu đốt, không hề giảm bớt chút nào, nó đứng sừng sững trong thiên địa, luyện hóa Diệp Phàm suốt bốn mươi chín ngày, âm dương hai khí vẫn lưu chuyển không ngớt, vô cùng đáng sợ.
- Phá cho ta!
Diệp Phàm hét lớn, tới tận lúc này thì hắn cảm thấy không thể tiếp tục chờ đợi được nữa, cơ hội phá thần lô đang ở ngay trước mắt, đây là kết quả sau biết bao tính toán của hắn, muốn mượn dùng thiên kiếp để phá tử cục.
Đại long trên lưng hắn phát ra ánh sáng vạn trượng, đè ép cả thần quang của Âm Dương Thần Lô, chân long nhảy lên cao, đầu của hắn hợp nhất với đầu rồng, cùng diễn hóa ra Tiên Thai.
Ầm!
Người tí hon màu vàng đang ngồi khoanh chân trên mi tâm đột nhiên trở về vị trí cũ, hai người lớn bé hợp nhất, hắn đã thành công đạt tới Bí Cảnh cuối cùng của thân thể con người.
Cùng lúc đó, thiên phạt chân chính được phát động, bùng nổ toàn diện, cả vùng Lôi Hải mênh mông bao phủ lấy hắn.
Vô số thần quang, đủ loại tử tiêu, Đại Diễn Thần Lôi, Ngũ Hành Nguyên Điện, Cửu Kiếp Lôi Đình... dường như vô cùng vô tận, toàn bộ đánh xuống người hắn.
Đây là một vùng đại dương mênh mông đang sôi trào, là thế giới của lôi kiếp trừng phạt, không đếm xuể có bao nhiêu loại lôi kiếp đang đánh xuống, tất cả đều vô cùng khủng bố.
Sau khi thành công đánh vào một đại Bí Cảnh, sẽ dẫn động ra đại thiên kiếp, còn khủng bố hơn trước kia vô số lần, kiếp nạn như thế này thì ngay cả Thánh chủ tới đây cũng chỉ đành nuốt hận mà chết, không thể làm gì khác được.
Nhưng Diệp Phàm lại vẫn có thể gian khổ chống đỡ, hắn cắn răng cố gắng giữ vững thân thể gần như khô héo của mình, dùng thiên kiếp của lão thiên tẩy rửa thân thể và thức hải của mình, dùng để hóa giải Tử Chú.
Không biết đã có bao nhiêu loại lôi điện tiến vào cơ thể hắn, chúng gột rửa thân thể, phát ra ánh sáng vĩnh hằng, vô cùng vô tận sấm sét cuồng loạn bay múa, đây là một hồi đại kiếp nạn kinh hãi thế tục.
Phốc!
Một luồng máu vàng bắn ra, thân thể vốn đã tàn phá của Diệp Phàm lại gần như bị đánh nát, thân thể hắn vô cùng cường đại mà cũng bị như vậy, có thể thấy nhừng luồng sấm sét này khủng bố tới mức nào.
Rắc!
Xương cốt của hắn đều bị đánh nứt ra, xương trắng lộ ra dày đặc, đâm xuyên da thịt ra ngoài, cảnh tượng tại đây cực kỳ huyết tinh, và dọa người, nhưng hắn ngay cả rên cũng không rên một tiếng, vẫn như cũ dẫn lôi điện tiến vào trong thân thể.
Cùng lúc đó, người tí hòn màu vàng tại mi tâm hắn đã hợp nhất với thân thể, sau khi tiến vào Tiên Thai Bí Cảnh, lại hiện ra ngoài, ngồi khoanh chân trên không trung, há mồm khẽ hút một cái, tia chớp ngang dọc đầy bầu trời lại bị nó một ngụm nuốt vào.
Tên tí hon màu vàng này giống như một cái động không đáy, tất cả lôi điện từ bổn phía bổ xuống đều bị nó hút vào, giống như không biết đủ là gì vậy.
Thân thể và thần thức của hắn cùng lúc được gột rửa, tắm trong ánh sáng của trời xanh, phát ra hào quang chói mắt.
Đây là một loại uy thế khiến người ta khiếp sợ, thân thể và thần thức của Thánh thể gần như đã hóa thành mảnh, vụn rồi, có thể thấy được nếu mà người khác ở trong đó thì sẽ có hậu quả đáng sợ như thế nào.
Đông!
Một tiếng nổ vang trời phát ra, thiên địa đồng lô bị phá nát, ánh sáng âm dương phát ra bốn phía, hiệu quả dẫn động thiên kiếp rốt cuộc cũng bị phát huy ra hết, Âm Dương Tử Chú bắt đầu phải chịu công kích.
Thứ nào có dương khí nặng nhất trên đời? Đương nhiên là lôi điện, thứ này có thể đánh tan tất cả âm linh, tiêu diệt tất cả lực lượng hắc ám, Tử Chú chính là một loại lực lượng trong số này.
Đây là phương pháp được ăn cả, ngã về không mà Diệp Phàm nghĩ mãi mới ra, xem ra lúc này đạt được hiệu quả rất tốt, tuyệt đối có thể tiêu diệt được Tử Chú.
Từng luồng lôi điện sáng lóa bổ xuống, các loại lôi kiếp hiện ra, hoàn toàn bao phủ cả hư không.
Khi một tiếng nổ cuối cùng phát ra, nơi Diệp Phàm đứng toàn bộ trống trải, Âm Dương Thần Lô bị đánh tan, hoàn toàn biến thành tro bụi, mà lực lượng Tử Chú cũng bị tiêu diệt hết, bị thiên kiếp đánh tan sạch sẽ.
Nhưng điều này lại cũng cần phải trá cái giá vô cùng lớn. Diệp Phàm dẫn lôi nhập thể, khiến cho thân thể hắn gần như bị đánh nát, hơn trăm đoạn xương bị đánh gãy, gần như không còn ra hình người nữa, ngay cả người tí hon màu vàng cũng gần như bị đánh cho tan thành mấy mảnh, sắp bị hủy diệt rồi.
Hắn không thể không làm như vậy, chỉ có thế thì mới tiêu diệt hết lực lượng Tử Chú được, nếu không sẽ lưu lại tai họa ngầm, ảnh hưởng tới tu luyện sau này.
- Tiểu Diệp Tử...!
Đám người Cơ Tử Nguyệt, Bàng Bác, Lý Hắc Thủy phía sau đều cả kinh kêu lên.
Diệp Phàm mở mắt, rốt cuộc cũng cử động được, liền ngay lập tức lấy ra mảnh nhỏ lấy được từ trong Tần Lĩnh Vạn cổ Long Huyệt, dùng một hơi nuốt xuống.
Ầm!
Ánh thần quang rực rỡ chiếu thẳng lên trời, ngay lập tức bao phủ hắn vào trong, xương cốt toàn thân lách cách chuyển động, da thịt cũng nhanh chóng phồng lên, khôi phục lại sức sổng, gần như là thoát thai hoán cốt vậy.
Bất Tử Tiên Đan này đã được bồi dưỡng trong thân thể của Nguyên Thiên Sư đời thứ ba hơn bảy vạn năm, hấp thu căn nguyên của đại long trong Tần Lĩnh, đoạt tọa hóa trời xanh, nếu một viên hoàn chỉnh thì còn có thể khiến người ta chứng đạo được.
Tuy thứ này chỉ là mảnh nhỏ, bằng ba phần trăm viên hoàn chỉnh, nhưng hiệu quả cũng rất tốt, đủ để mọc da trên xương, thương thế của Diệp Phàm rất nhanh được chữa trị lành lặn, cho dù là thần thức bị thương thì cũng vậy.
Hơn nữa, lúc này hắn mới bắt đầu đối kháng với thiên kiếp, trong khi nó đã giảm uy lực xuống mức thấp nhất rồi.
- Tốt quá!
Đám người Bàng Bác vui mừng.
Mà các thế lực đối địch thì lại vô cùng thất vọng, tất cả đều mang sắc mặt âm trầm, kết quả này khiến cho bọn họ không thể chấp nhận được.
Một tiếng long phượng tề minh phát ra, xung quanh Diệp Phàm có Thần Hoàng bay múa, Chân Long vờn quanh, Kỳ Lân ngẩng đầu nhìn trời, từng con tiên linh xuất hiện, rực rỡ lóa mắt.
Tinh khí từ bốn phương tám hướng đổ về, cũng kèm theo tiên quang trong lôi kiếp cuồn cuộn lao tới, lao vào trong thân thể của hắn, chữa trị vết thương cho hắn.
Thân thể Diệp Phàm nhanh chóng hồi phục như cũ, phồng lên, làn da lóe lên ánh sáng trong suốt, sáng bóng, có thể nhìn thấy từng khúc xương trong người, phát ra ánh sáng như ngọc lưu ly.
Đây chính là thần diệu của Bất Tử Tiên Đan, có thể ngaỵ lập tức làm sống lại da thịt trên xương, hắn lập tức mạnh mẽ như cũ, không còn vết thương nào nữa.
Cuối cùng, hắn giống như một Chiến Thần, đứng oai nghiêm trong sấm sét, lơ lửng giữa không trung, mái tóc đen bay múa, toàn thân phát ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.
Trạng thái của Diệp Phàm đã lên tới đỉnh phong, vết thương thân thể và thần thực cũng đã hoàn hảo rồi, có chiến lực vô cùng vô tận, hắn cảm nhận sự cường đại của Tiên Thai mang lại.
Đúng lúc này, nguy hiểm chính thức cũng buông xuống. Trong Lôi Hải, các cung điện cổ đang lơ lửng trên không trung, giống như một Thiên Đình cổ, trong đó có một sinh vật hình người đi ra.
- Tia chớp hình người!
- Là tia chớp hình người trong truyền thuyết!
Tất cả mọi người ở phía xa đều cả kinh kêu lên, những người có thể dẫn động loại tia chớp này có thể đếm được trên đầu ngón tay, ai nấy cũng đều trở thành các nhân vật nghịch thiên, ngay cả sách cổ cũng chỉ có ghi lại một chút mơ hồ mà thôi.
Ầm!
Một sinh vật hình người đánh tới, trên đầu hắn lơ lửng một cái thánh lô vĩnh hằng, ánh lửa chớp động, giống như thần linh hàng lâm, vô cùng thần bí khó lường.
- Trời ạ, tia chớp hình, người này ngay cả vũ khí cũng có, là do điện mang hóa thành...!
Mọi người biến sắc, không thể hiểu nổi.
Toàn thân tia chớp hình người này phát ra ánh sáng trắng như ngọc, vô cùng thánh khiết, còn cái thần lô kia thì tràn ngập màu đỏ, giống như được dùng Hoàng Huyết Xích Kim, thánh vật mà chỉ Đại đế mới có, luyện chế thành, rực rỡ lóa mắt.
- Tia chớp màu trắng là thân thể, còn tia chớp màu đỏ thì hóa thành thần thô, con bà nó, tên này là do tự nhiên hình thành sao? Ta không tin được.
Bàng Bác kêu to.
Tất cả những điều này đều vượt quá tưởng tượng, ra khỏi tầm hiểu biết của mọi người, căn bản không thể hiểu nổi.
- Thật sự có Thiên Đình cổ vào thời thái cổ sao, vậy thì chẳng lẽ có thần linh thật ư, hay là còn có một hình thức tồn tại nào khác!
Có vài nhân vật già đời cũng chấn động trong lòng.
Diệp Phàm tế ra Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, dùng nó chống lại, đồng thời cũng để cho nó độ kiếp luôn, thu thập pháp tắc đại đạo vào chiếc đỉnh. này.
Ầm!
Đối thủ của hắn giống như người thật vậy, vĩnh hằng thánh lô cứ như là được dùng Hoàng Huyết Xích Kim luyện chế thành, uy lực vô cùng lớn. có thể đánh ra pháp tắc đại đạo, còn tia chớp hình, người kia cũng có thể thúc dục thánh lực.
- Điều này...!
Ngay cả Diệp Phàm cũng phải chấn động trong lòng, tại sao lại như vậy được? Hắn vô cùng giật mình.
Đây là một trận chiến vô cùng đáng sợ, Diệp Phàm phải tự mình, chống lại thiên phạt, là một hồi đại chiến sinh tử. Đối thủ của hắn lại vô cùng kỳ lạ, cũng là có một không hai giống hắn, thực lực lại ngang nhau, do đó cuộc chiến diễn ra rất thảm thiết.
- Tới đây đi, ta sẽ dùng ngươi để tế thánh đỉnh này!
Diệp Phàm hơi hiểu ra, nhưng vẫn tiếp tục dùng Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, chống lại công kích của tia chớp hình người, dùng nó đối chiến với thần lô.
Không lâu sau, từ trong Thiên Đình cổ lại có một tia chớp hình người nữa lao xuống, trên đầu hắn có một tấm cổ kính đang lơ lửng, như ngưng kết cả hư không lại.
- Rất giống với Hư Không Kính của Cơ gia chúng ta, đây là chuyện gì vậy?
Cơ Tử Nguyệt trợn đôi mắt to tròn đáng yêu lên.
Trong đại chiến, Diệp Phàm khẽ nuốt một ngụm nước miếng, trừ Thiên Đình cổ trong Lôi Hải lại đánh xuống nhừng tia chớp quái dị như vậy, ngay cả binh khí cũng vô cùng chân thực, rất có thể sẽ đánh ra cả pháp tắc đại đạo nữa.
Cuối cùng hắn đại chiến cả nửa ngày, toàn thân chi chít vết thương, thiếu chút nữa là đã bị đánh chết mấy lần rồi, liên tiếp đại chiến với hai tia chớp hình người, vô cùng thảm thiết.
- Cái thánh lô giống như dùng Hoàng Huyết Xích Kim luyện thành kia, trông rất giống với Hằng Vũ Lô, còn cái cổ Kính đó lại rất giống Hư Không Kính, tại sao lại như vậy được?
Diệp Phàm trong lòng nhộn nhạo.
- Thiên Đình cổ trong Lôi Hải đáng sợ như vậy, bên trong nó còn có bí mật gì vậy?
Hắn vừa giao chiến đẫm máu, vừa phóng về phía trước, nhìn về phía Thiên Đình cổ, muốn biết trong đó rốt cuộc có thứ gì.
Diệp Phàm còn chưa tới gần Thiên Đình cổ thì đã cảm nhận được một loại thần năng có thể khiến cho linh hồn người ta tan vỡ, đây là một loại dao động không rõ, khiến cho căn nguyên người ta cũng phải rung chuyển.
- Xem ra thiên kiếp càng về sau càng khó, nói không chừng ngay cả Thiên Đình cũng đập xuống đầu chứ không đùa!
Tất nhiên Diệp Phàm sẽ không lỗ mãng tới gần, mà hai tia chớp hình người đã khiến cho hắn phải mệt mỏi chống đỡ, đại chiến vẫn liên tục diễn ra, toàn thân hắn nhiễm đỏ toàn máu, vài lần còn suýt nữa bị đánh chết ngay tại trận.
Nói ra thì cũng quái lạ, tia chớp hình người này rất quái dị, thực lực tương đương hắn, cả hai tên này đều không mạnh hơn hắn, nhưng cũng không yếu hơn bao nhiêu, vẫn luôn duy trì một trạng thái cân bằng.
Ầm!
Rốt cuộc, tia chớp hình người thứ ba xuất hiện, đây là một sinh vật hình người, trên đầu có một con đại long đang uốn lượn, lắc đầu vẫy đuôi, lực công kích vô cùng khùng bố, chấn động cả muôn đời.
Sau đó, nó hóa thành một cái thần đãng, phát ra ánh sáng tràn ngập nơi này, vô cùng đáng sợ, mỗi đợt tấn công xuống phía dưới đều có thể bổ một ngọn núi ra.
- Cái thần đăng này là gì vậy, ta chưa từng gặp qua lần nào, cuối cùng cũng xuất hiện một loại vũ khí khác loại, chứ không phải là mấy thứ trông cứ như là binh khí của Đại đế cổ kia.
Diệp Phàm ra sức chống lại, chiến đấu rất đẫm máu, tung hoành trong Lôi Hải, đại chiến với ba tia chớp hình người, bọn họ cũng không khác gì cường giả của Nhân tộc, có thể khu động đại đạo, tế ra pháp tắc.
Đây là một cuộc chiến đấu sinh tử, không thể có chút sơ suất nào cả, chỉ cần bước sai một bước thì sẽ bị hủy diệt ngay lập tức, trở về với cát bụi.
- Thực lực của chúng vẫn luôn xấp xỉ với ta, không mạnh hơn ta, đây là do pháp tắc đại đạo đặt ra sao?
Diệp Phàm vô cùng kinh ngạc.
Cuối cùng, trận đấu này kéo dài tận một ngày một đêm, Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh của Diệp Phàm mấy lần suýt bị đánh thủng, những giọt máu màu vàng trên người hắn vãng ra, đã bị thương nặng.
Trong Lôi Hải này, có rất nhiều kiến trúc cổ xưa đang lơ lửng, nhưng Diệp Phàm lại không thể tới gần được, khi tới gần thì lập tức bị ngăn cản lại.
Ầm!
Một tiếng nổ cuối cùng phát ra, ánh lôi điện đầy trời bỗng biến mất, gió lốc vô cùng vô tận cũng tan hết, trời đất quay lại vẻ trong xanh, các khớp xương toàn thân của hắn không ngừng di chuyển, phát ra ánh sáng kỳ dị màu vàng tận bốn phía.
Cùng lúc đó, Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh cũng không ngừng chấn động, những lạc ấn trên thân đỉnh như những con rồng cuốn vào nhau, dường như nó đã có một tia sinh mệnh của chính mình.
Tất cả đều đã kết thúc, một hồi đại thiên kiêp này tuy vô cùng đáng sợ, nhưng lại không hạ xuống toàn bộ, chỉ đánh xuống Diệp Phàm mà thôi, chứ không ảnh hưởng gì đến tiên mạch phía dưới.
Ầm!
Không bao lâu sau, Diệp Phàm phát ra một luồng hào quang, bắn lên trên trời và dưới đất, toàn thân trong suốt không tỳ vết, hoàn toàn phục hồi lại như cũ, khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
Tất cả đều đã kết thúc, Âm Dương Tử Chú bị tiêu diệt không còn chút gì, Diệp Phàm một đường xông lên, tiến quân tới Tiên Thai Bí Cảnh, mỗi cái nhấc tay giơ chân đều ẩn chứa lực lượng vô cùng vô tận, vĩnh viễn không khô kiệt.
Mái tóc đen bay múa, ánh mắt Diệp Phàm sâu thẳm, tinh thần thoải mái, đứng thẳng trên không trung, nhìn quét về bốn phía, trong miệng khẽ quát một tiếng, cái đinh trên đầu liền bay ra ngoài.
Một loại khí tức cường thịnh phát ra, như một cái vực sâu mở miệng, phun ra nuốt vào thiên địa thánh lực, hấp thu tinh nguyên khắp nơi, cái miệng đỉnh như một hắc động, điên cuồng cắn nuốt.
Phía xa truyền đến một tiếng kêu to, một nam nhân bay ngược tới, bị cứng rắn cố định lại, mọi người đều giật mình, đó là một vị nửa bước đại năng, thế mà lại bị cố định lại.
- Vừa tiến vào Tiên Thiên Bí Cảnh thì đã có khả năng chiến đại năng rồi sao?
Rất nhiều người lộ vẻ sợ hãi.
- Diệp tiểu tặc, ngươi chết đi cho ta!
Tên nam tử bị cố định lại này không cam lòng, kêu to lên một tiếng, phun ra một dải tơ, đây là thứ dùng Thái Dương Chân Thủy luyện chế thành.
Áp lực như một con sóng dữ lao đi, hừng hực khí thế, ngay cả tiên mạch cũng sắp bị hóa thành tro tàn rồi, mỗi một bọt nước của nó đều như một mặt trời, đây là một kiện bí bảo, ngay cả Thánh chủ cũng có chút động tâm với nó.
Hắn là một vị nửa bước đại năng của Âm Dương Giáo, sau khi thất bại thì vẫn chưa rút lui, ngược lại còn đứng trong đám đông nhìn trộm Diệp Phàm, căn bản không biết Diệp Phàm đã có Thần Nhãn, sớm nhận ra chân thân của tên này.
Phốc!
Đại đỉnh khẽ xoay một cái, hút luôn cả Thái Dương Chân Thủy vào trong, sau đó hạ xuống, không gì có thể cản nổi, đánh vào trên người hắn.
Vị đại năng này liền phun máu, ngay tại chỗ bị chém thành hai đoạn, sau đó nháy mắt đị đánh nát, bốc hơi khỏi nhân gian, ngay cả một mẩu xương cũng không còn sót lại, tất cả đều biến mất không thấy đâu.
Diệp Phàm vừa mới tiến vào Tiên Thai, liền có thể đánh một trận với nửa bước đại năng, đây là hắn còn chưa vận dụng Nguyên Thuật, lại càng chưa ném ra mấy khối Thần Nguyên, mà chỉ là chiến lực bản thân của hắn mà thôi.
- Lĩnh vực Bát cấm!
Mọi người hít một hơi khí lạnh, nhận ra một vấn đề rất nghiêm trọng, mỗi một tầng thiên của Tiên Thai đều phân ra chín cảnh giới nhỏ, Diệp Phàm mới chỉ tiến vào một cảnh giới nhỏ này thôi, mà đã có thể đánh được với một nhân vật tầng thứ nhất đỉnh phong, cũng chính là cái được gọi là nửa bước đại năng.
Trên thực tế, các nhân vật già đời cho rằng, Diệp Phàm còn có thể mạnh hon so với biểu hiện một chút, điều này là do bọn họ đã cảm nhận được một luồng thần thức cực kỳ khủng bố, vô cùng cô đọng.
- Thần niệm lực thật là cường đại, mà Tiên Thai tầng thiên thứ nhất chủ yếu tu luyện thần thức, nếu như vậy thì không lâu sau hắn nhất định, có sự tăng vọt về chất?
Nghĩ tới vấn đề này, rất nhiều người đều lộ vẻ sợ hầi. tốc độ thăng cấp của Diệp Phàm thật sự quá nhanh, có lẽ không lâu sau sẽ liên tiếp tiến giai nữa, sau này còn ai có thể áp chế được hắn nữa?
Trong Tiên Thai Bí Cảnh thì tầng thiên thứ nhất là cô đọng thần thức cho cường đại, như dùng đá mài dao cho sắc, từ tầng thiên thứ hai về sau mới có thể không ngừng mở ra các bảo tàng mặt khác trong cơ thể, mở ra chiến lực vô tận.
- Hắn mới có cảnh giới Tiên Thai tầng thiên thứ nhất, chiến lực còn chưa xác định rõ được, khi hắn nắm giữ một bộ cổ kinh, sau khi tu luyện thì mới thể hiện ra ngoài được.
- Còn có ngươi, bốn mươi chín ngày trước ngươi cũng ra tay phải không?
Thần Nhãn của Diệp Phàm như điện, nhìn về một người ở phía khác, khẽ vung tay, phát ra pháp lực vô tận.
- A…!
Phía xa truyền đến một tiếng kêu to, lại một vị chuẩn bị lên chức đại năng bị mạnh mẽ giam cầm, tên này cũng rất cường đại, tế ra một cây Bạch Cốt Phiên, ra sức lay động, vạn kiếm cùng chém loạn.
Keng!
Diệp Phàm khẽ vung tay một cái, một luồng chỉ lực màu vàng bắn ra, đánh nát toàn bộ hon vạn kiếm quang, rồi sau đó có một bàn tay màu vàng to lớn phủ xuống, rầm một tiếng, đã đánh nát Bạch Cốt Phiên.
Mọi người xung quanh đều kinh hầi. lĩnh vực Bát cấm quả nhiên là thật sự đáng sợ, từ xưa tới nay đều hiếm có, Diệp Phàm vừa mới tiến lên được Tiên Thai liền đã cường đại như vậy, lại còn chạm đến Bát cấm, thì sau này sẽ gần như vô địch trong số các Tiên Thai tầng thiên thứ nhất.
- Giết!
Vị nửa bước đại năng này cũng không muốn ngồi chờ chết, trong miệng phun ra một Khô Lâu Đầu màu vàng, lúc đầu chỉ cao có một tấc, rồi sau đó nhanh chóng phóng to, trở thành một đầu lâu lửa màu vàng.
- Binh khí cấp Thánh chủ, có pháp tắc đại đạo đan xen vào!
Diệp Phàm không chút bận tâm, Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh vừa xoay một cái, bay thẳng ra ngoài, ầm một tiếng, đánh thẳng vào bộ xương, nháy mắt đã đánh nát Khô Lâu Đầu màu vàng này.
- Cái đỉnh này đã tấn chức thành vũ khí cấp Thánh chủ, không ngừng trải qua thiên kiếp, đã có đạo ngân đan xen trong đó.
Mọi người giật mình, hiện giờ cái đỉnh này cùng giống như Diệp Phàm, bắt đầu có hồn hiện ra, chất liệu quý báu như vậy, là thứ quý hiếm từ xưa tới nay, một khi có đạo ngân đan xen vào thì sẽ vô cùng đáng sợ.
- Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh và Thánh thể thật đúng là xứng đôi...!
Cũng có người cảm khái.
Phốc!
Cái đỉnh mang phong cách cổ xưa nhẹ nhàng chấn động một cái, vị nửa bước đại năng kia liền vỡ vụn từng tấc một, biến mất trong không trung, bị mất mạng ngay tại đây.
/1822
|