- Sỉ nhục của tổ tiên, Đại đế cổ liền tẩy sạch hết.
Bạch Y Thần Vương rống to.
Những tu sĩ Nhân tộc khác cũng kích động hét vang.
- Đại đế hiển hóa. Vô Thủy Đại đế còn sống.
- Tẩy sạch sỉ nhục, trấn sát tất cả.
Trên Thông Thiên Thai tràn ngập tiếng rống to. Rất nhiều người kích động rơi lệ.
Ầm!
Phong Thần Bảng tòa ra hào quang vạn trượng lại ập xuống một lần nữa, trấn áp về phía Đọa Thiên Vương. Chín con hung thú thái cổ bị hủy diệt thành tro bụi. Chiến xa cổ xưa sụp đổ.
- Á...
Tồn tại cường đại như Đọa Thiên Vương cũng chỉ có thể phát ra một tiếng rống to không cam lòng nhưng cũng không đủ sức ngăn cản, bị luồng thánh quang hoàng kim kia giết chết.
Phụt!
Thần bảng vô tình ép xuống, một cự phách vô địch thái cổ cũng nổ tung, máu tươi bị chưng khô, sau đó biến thành tro.
Đọa Thiên Vương đã chết.
Mạnh như hắn cũng chỉ phát ra được một tiếng kêu to hoảng sợ, nổ tung lập tức trên Thông Thiên Thai, máu tươi trong nháy mắt bị chưng khô, trở thành một đám bụi.
- Á...
Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục. Lại một người hóa thành tro tàn.
Phong Thần Bảng vừa xuất hiện, chư thần đều phải khuất phục. Đây là thứ trong truyền thuyết năm xưa bay qua núi lớn măng hoang, giết Tổ Vương, quét sạch tất cả.
Đây là một hình ảnh vô cùng rung động. Trong thiên địa không có lực lượng nào ngăn nổi nó. Nơi nào nó đi qua là có cổ Vương ngà xuống, Thánh nhân của Vương đẫm máu. Ngay cả những tồn tại có hy vọng trở thành Đại Thánh cũng bị gạt bỏ rất vô tình.
- A...
Tiếng kêu hoảng sợ vang lên từ đám cổ Vương. Nếu là ngày thường thì thế gian chẳng mấy người có thể giết bọn họ nhưng tuyệt không ai có thể ngờ lại bọn họ lại lâm vào tình cảnh này.
Nhưng giờ khắc này mỗi người đều sợ hãi, thần hồn run rẩy, nơm nớp lo sợ, khó có thể nhúc nhích.
Đây là khí tức của Đại đế cổ, bọn họ cảm ứng được trong lòng ngay cả một tia kháng cự cũng không có. Khí tức này quá cường đại, vô cùng đáng sợ, khiến bọn họ chỉ muốn quỳ xuống vái lậy.
Rốt cục cũng có cổ Vương không chịu nổi, hai chân nhũn ra, quỳ xuống trên đạo đài, cũng không phải thực tình muốn bái lậy mà bị uy áp vô thượng bắt ép.
Loại khí tức này tràn ngập, sâu hơn hải dương, rộng hơn tinh vực, khiến bọn họ gần như tuyệt vọng, căn bản không có chút năng lực chống cự.
- A... Tại sao lại như vậy?
Có Tổ Vương sống qua bao nhiêu năm tháng, từng triều bái Đấu Chiến Thánh Hoàng vô thượng trong những năm tháng cuối thái cổ, chỉ từng cảm ứng được loại khí tức này trên người hắn.
- Đại đế cổ...thật sự có người chưa chết. Đúng là bọn họ rồi!
Lại cảm giác sợ hãi này lan ra rất nhanh. Tất cả bộ tộc thái cổ ở xa xa đều run rẩy toàn thân. Bọn họ cũng cảm nhận được loại uy thế này.
Đây là cảm giác đáng sợ khắp toàn trường. Tổ Vương của bọn họ còn phải quỳ gối trên mặt đất, hướng về phía thần bảng sáng lạn lóa mắt kia dập đầu. Chỉ nghĩ thôi cũng đủ khiến người ta phát run.
- Đừng...
Có Cổ Vương kêu to. Lại có một người bị giết chết, trở thành tro bụi tại chỗ, không thể chống cự chút nào.
Ánh sáng của Phong Thần Bảng chiếu khắp vòm trời, có thần năng vô lượng, tràn ngập chín tầng trời mười tầng đất.
Nó là do Vô Thủy Đại đế tự tay tế thành, theo truyền thuyết vốn là để trấn tiên nhưng thế gian vô tiên, chỉ có sinh vật Thần linh hư hư thực thực, cuối cùng mới đặt tên là Phong Thần Bảng.
Tuy rằng nó không phải binh khí chủ công, tác dụng lớn nhất chỉ dùng để phong ấn nhưng dù sao cũng là do Đại đế cổ luyện thành, có pháp lực vô thượng, tương truyền lúc phong ấn tương đương với một bàn tay của Vô Thủy Đại đế ép xuống.
Vô Thủy là ai? Đó là tồn tại vô địch khắp ba ngàn giới. Một bàn tay của hắn đánh xuống thì thế gian này ai có thể ngăn cản chứ? Đây là một loại uy hiếp vô thượng.
Bất Tử đạo nhân cường đại ở Thánh Nhai kia mà cũng bị trấn áp mười mấy vạn năm, không thể thoát ra dưới Phong Thần Bảng, bị luyện hóa mà chết, cuối cùng chi còn lại một đạo tàn niệm.
Pháp khí của Vô Thủy Đại đế bay ra tạo thành ảnh hưởng thật lớn, lại trấn giết Cổ Vương, một kích liền biến thành tro tàn. Đâỵ không phải đế uy thì là gì? Nó tuyên cáo thiên hạ rằng — Đại đế Nhân tộc còn sống.
- A...
Một tiếng hét thảm cuối cùng truyền ra. Thiên Bằng truyền ra một luồng thánh quang nữa, xóa bỏ một vị cổ Vương, lúc này mới đứng lại, lơ lửng trên hư không.
Mỗi bộ tộc Cổ tộc đều hoảng sợ. Nỗi sợ tràn ngập dâng lên từ đáy lòng, ngay cả hô hấp cũng không thể. Pháp khí của Vô Thủy Đại đế lơ lửng ở đó, giống như thần linh bất hủ, chiếu sáng Dao Trì. Thông Thiên Thai cũng trở nên trong suốt.
Cổ Vương của cổ tộc đều bị bắt quỳ nơi đó, ai có thể đối kháng nữa?
Tu sĩ Nhân tộc đều gầm to, uất hận và nhục nhà trong lòng đều hóa thành tiếng rống vọt ra ngoài thân thể, xông lên tận trời.
Trên Thông Thiên Thai, chỉ có Bạch Y Thần Vương còn đứng được. Các cổ Vương khác đều không thể động đậy, quỳ cũng còn không thẳng nổi.
- Ký thác của tổ tiên khiến tộc ta cường thịnh. Đại đế đã sớm làm được, các ngươi lại dám làm nhục Nhân tộc sao?
Khương Thần Vương hét lớn, cầm Thần Vương kiếm sáng lạng trong tay, đối mặt với chư vương đang quỳ gối trên mặt đất.
Phong Thần Bảng treo trên không trung, toàn thân rực rỡ, tỏa ra những dải thần lực khiến toàn bộ nơi này trở thành một vùng đất lành.
- Không chịu sự khống chế thì khó có thể đứng lên, cũng giống như năm xưa yết kiến Đấu Chiến Thánh Hoàng vậy. Đây là lực lượng của hoàng vị.
Một vị Cổ Vương tuổi tác rất cao, đầu đầy mồ hôi, ngay cả ngón tay cũng khó nhúc nhích nói.
- Cường thịnh cũng không có nghĩa là sáng lạn vĩnh hằng. Dù là cổ tộc thì đã sao? Muốn đánh thì đánh đi. Xem dưới ánh mắt của Đại đế Nhân tộc sống lại, ai dám bước lên.
Lời nói của Khương Thần Vương trào dâng, vô cùng mạnh mẽ, nói xong liền đối mặt với Phong Thần Bảng hành đại lễ, miệng xưng Vô Thủy Đại đế trường sinh bất hủ.
Tu sĩ Nhân tộc xa xa nhiệt huyết sôi trào, uất khí trong lòng phun ra. Tất cả đều kích động phấn chấn.
Mà mỗi Cổ tộc lúc này mặt đều xám như tro tàn. Sự việc phát sinh hôm này quá đáng sợ, vượt qua dự đoán của mọi người.
Ầm!
Phong Thần Bảng giống như hưởng ứng lời nói của Bạch Y Thần Vương, chấn động mãnh liệt, hào quang xuyên thấu chín tầng trời, chiếu phá mười vạn dặm, giống như một vị Đại đế gật đầu, ù ù vang động.
Các tộc thái cổ phía dưới quỳ phịch xuống, không chịu nổi uy áp này. Trong Dao Trì ngoại trừ Nhân tộc ra thì tất cả đều phải quỳ lạy, căn bản không thể đứng nổi.
Thần uy chấn thế.
Đây đúng là một loại uy hiếp cường đại.
Diệp Phàm ở xa xa kích động. Nước cờ Phong Thần Bảng này trước đây hắn cũng đã nghĩ tới không biết bao nhiêu lần nhưng lại không thể có đủ năng lực thực hiện. Lúc này Bạch Y Thần Vương thi triển ra chính là thứ hắn không thể đạt thành, cũng là một thế cục rất lớn.
- Sao lại như vậy?
Chư vương quỳ gối trên Thông Thiên Thai đều đổ mồ hôi lạnh, trong lòng phát run, khí lạnh tràn ngập toàn thân.
- Vì sao... Lại xảy ra biến cổ này. Đọa Thiên Vương đã chết, Bạch Y Thần Vương còn sống.
Trong đám người, Thiên Hoàng tử cắn răng, âm thầm đối thoại với Nguyên Cổ. Hắn hận tới muốn điên lên. Đây là lần thứ ba hắn bị tát thẳng vào mặt.
- Ta nghĩ...
Hắn còn muốn nói.
Nhưng Nguyên Cổ vội vàng ngăn hắn lại, nói:
- Thiên Hoàng tử, ngươi đừng nói nữa..
Lúc này Thiên Hoàng tử liền biến sắc. Tuy rằng lần nào cũng phát sinh biến cố nhưng ngắt lời hắn như vậy, bảo hắn im đi thì đúng là không nể mặt chút nào.
Nguyên Cổ nói:
- Đừng hiểu lầm. Ta cảm thấy tuy rằng người có đại khí vận trời sinh nhưng trong giai đoạn này giống như bị nguyền rủa, ngàn vạn lần không nên hành động, bằng không bao nhiêu công sức sẽ thành không hết.
Thiên Hoàng tử biến sắc nói:
- Đại địch của ta đã xuất hiện, tranh đoạt tiên cơ với ta, thế mới có vận xấu như vậy.
Bất Tử Thiên Hoàng có học thức ngập trời, pháp lực vượt qua Thần linh, khai sáng ra thiên kinh đạo thống, trong đó có thuật liên quan tới nghịch thiên cải mệnh.
Cũng bởi vậy mà Thiên Hoàng tử mới cảm thấy kinh hầi, nhận ra một chút. Vài lần hắn bố cục cuối cùng đều bị người khác sửa kết cục.
- Nếu giết chúng ta thì sẽ có Cổ Hoàng binh đánh tới, phá hủy Dạo Trì...
Một vị Cổ Vương gian nan nói trên Thông Thiên Thai, mồ hôi đầy đầu, lần đầu nói ra tình hình thực tế.
Phụt!
Phong Thần Bảng ép xuống khiến hắn biến thành một đám máu, tiêu tán trong thiên địa, biến mất vĩnh viễn.
- Thần uy của Đại đế cổ là thứ không ai có thể nghi ngờ.
Tu sĩ Nhân tộc thấy cảnh tượng này đều ngửa mặt lên trời hò hét, tự chủ động bái lạy thần bảng kia. Toàn trường sôi trào.
- Tổ Vương liên tục mất mạng, có khí tức của Đại đế tràn ra. Dao Trì đúng là to gan lớn mất, vận dụng Tiên Lệ Lục Kim tháp sao?
Trong một dăy núi nguy nga, có cổ Vương phát ra tiếng gầm nhẹ, nhìn về phương hướng Dao Trì, ánh mắt tỏa ra hào quang khiếp người.
- Dùng Cổ Hoàng binh nhắm thẳng về phía Dao Trì trấn áp.
Một Tổ Vương cao tuổi phát ra ma âm đáng sợ, giống như truyền ra từ cánh cửa Địa Ngục vậy.
Cũng ở trong một ngọn núi tráng lệ khác có người truyền ra mệnh lệnh tương tự. Một luồng thần uy đáng sợ của Cổ Hoàng xông tận chín tâng trời, áp về hướng Dao Trì.
Ầm ầm ầm...
Thiên địa bạo động, khắp mặt đất Bắc Vực đều tan vỡ. Phàm là tu sĩ cường đại đều hoảng sợ nhìn lên hư không, thần hồn run rẩy.
Một ngày này vô tận sinh linh trên mặt đất Bắc Vực đều nơm nớp lo sợ, không thể chịu đựng nổi. Cổ Hoàng binh tỉnh giấc khiến người ta sợ hãi tới cực điểm.
Tiếng động như sóng thần truyền tới Dao Trì, giống như cả một vùng tinh vực sụp đổ, rung chuyển, sau đó rơi xuống.
Đế binh tiếp cận Cực Đạo, uy lực vô lượng sôi trào.
- Pháp khí của Đại đế cổ ở đây, một luồng thần niệm tiến vào Dao Trì, các ngươi dám khinh nhờn sao?
Bạch Y Thần Vương hét lớn, tiếng nói chấn động mười phương.
Ầm!
Cùng lúc này từ trong người Khương Thiên Bằng bay ra một thần lô đỏ thẫm như máu. Thần Hoàng reo vang, mây đỏ say lòng người, tỏa ra ánh sáng bất hủ.
Hằng Vũ Thần Lô là binh khí của Hằng Vũ Đại đế được hắn mang trên người.
Cùng lúc này, Tây Hoàng Tháp của Dao Trì cũng tỏa ra ánh sáng thông thiên, vọt ra khỏi tiểu thế giới kia, treo trên vòm trời, rót xuống dải tơ vạn trượng.
Ầm!
Ở một hướng khác, một mặt kính cổ xông lên tận trời, chiếu phá chư giới, giống như chuẩn bị khai thiên lập địa một lần nữa vậy.
Binh khí của Hư Không Đại đế xuất hiện ở Cơ gia. cổ Kính này cố định chín tầng trời mười tầng đất, cổ kim tương lai.
Ba kiện Đế binh Cực Đạo đồng thời xuất hiện phía trên không Dao Trì, đối đầu cùng hai kiện Cổ Hoàng binh phía xa xa, phát ra uy lực như diệt thế.
Lúc này Phong Thần Bảng phát sáng, chiếu khắp Thông Thiên Thai. Tu sĩ Nhân tộc không cảm thấy chút áp lực nào, tất cả đều đứng thẳng.
Bạch Y Thần Vương rống to.
Những tu sĩ Nhân tộc khác cũng kích động hét vang.
- Đại đế hiển hóa. Vô Thủy Đại đế còn sống.
- Tẩy sạch sỉ nhục, trấn sát tất cả.
Trên Thông Thiên Thai tràn ngập tiếng rống to. Rất nhiều người kích động rơi lệ.
Ầm!
Phong Thần Bảng tòa ra hào quang vạn trượng lại ập xuống một lần nữa, trấn áp về phía Đọa Thiên Vương. Chín con hung thú thái cổ bị hủy diệt thành tro bụi. Chiến xa cổ xưa sụp đổ.
- Á...
Tồn tại cường đại như Đọa Thiên Vương cũng chỉ có thể phát ra một tiếng rống to không cam lòng nhưng cũng không đủ sức ngăn cản, bị luồng thánh quang hoàng kim kia giết chết.
Phụt!
Thần bảng vô tình ép xuống, một cự phách vô địch thái cổ cũng nổ tung, máu tươi bị chưng khô, sau đó biến thành tro.
Đọa Thiên Vương đã chết.
Mạnh như hắn cũng chỉ phát ra được một tiếng kêu to hoảng sợ, nổ tung lập tức trên Thông Thiên Thai, máu tươi trong nháy mắt bị chưng khô, trở thành một đám bụi.
- Á...
Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục. Lại một người hóa thành tro tàn.
Phong Thần Bảng vừa xuất hiện, chư thần đều phải khuất phục. Đây là thứ trong truyền thuyết năm xưa bay qua núi lớn măng hoang, giết Tổ Vương, quét sạch tất cả.
Đây là một hình ảnh vô cùng rung động. Trong thiên địa không có lực lượng nào ngăn nổi nó. Nơi nào nó đi qua là có cổ Vương ngà xuống, Thánh nhân của Vương đẫm máu. Ngay cả những tồn tại có hy vọng trở thành Đại Thánh cũng bị gạt bỏ rất vô tình.
- A...
Tiếng kêu hoảng sợ vang lên từ đám cổ Vương. Nếu là ngày thường thì thế gian chẳng mấy người có thể giết bọn họ nhưng tuyệt không ai có thể ngờ lại bọn họ lại lâm vào tình cảnh này.
Nhưng giờ khắc này mỗi người đều sợ hãi, thần hồn run rẩy, nơm nớp lo sợ, khó có thể nhúc nhích.
Đây là khí tức của Đại đế cổ, bọn họ cảm ứng được trong lòng ngay cả một tia kháng cự cũng không có. Khí tức này quá cường đại, vô cùng đáng sợ, khiến bọn họ chỉ muốn quỳ xuống vái lậy.
Rốt cục cũng có cổ Vương không chịu nổi, hai chân nhũn ra, quỳ xuống trên đạo đài, cũng không phải thực tình muốn bái lậy mà bị uy áp vô thượng bắt ép.
Loại khí tức này tràn ngập, sâu hơn hải dương, rộng hơn tinh vực, khiến bọn họ gần như tuyệt vọng, căn bản không có chút năng lực chống cự.
- A... Tại sao lại như vậy?
Có Tổ Vương sống qua bao nhiêu năm tháng, từng triều bái Đấu Chiến Thánh Hoàng vô thượng trong những năm tháng cuối thái cổ, chỉ từng cảm ứng được loại khí tức này trên người hắn.
- Đại đế cổ...thật sự có người chưa chết. Đúng là bọn họ rồi!
Lại cảm giác sợ hãi này lan ra rất nhanh. Tất cả bộ tộc thái cổ ở xa xa đều run rẩy toàn thân. Bọn họ cũng cảm nhận được loại uy thế này.
Đây là cảm giác đáng sợ khắp toàn trường. Tổ Vương của bọn họ còn phải quỳ gối trên mặt đất, hướng về phía thần bảng sáng lạn lóa mắt kia dập đầu. Chỉ nghĩ thôi cũng đủ khiến người ta phát run.
- Đừng...
Có Cổ Vương kêu to. Lại có một người bị giết chết, trở thành tro bụi tại chỗ, không thể chống cự chút nào.
Ánh sáng của Phong Thần Bảng chiếu khắp vòm trời, có thần năng vô lượng, tràn ngập chín tầng trời mười tầng đất.
Nó là do Vô Thủy Đại đế tự tay tế thành, theo truyền thuyết vốn là để trấn tiên nhưng thế gian vô tiên, chỉ có sinh vật Thần linh hư hư thực thực, cuối cùng mới đặt tên là Phong Thần Bảng.
Tuy rằng nó không phải binh khí chủ công, tác dụng lớn nhất chỉ dùng để phong ấn nhưng dù sao cũng là do Đại đế cổ luyện thành, có pháp lực vô thượng, tương truyền lúc phong ấn tương đương với một bàn tay của Vô Thủy Đại đế ép xuống.
Vô Thủy là ai? Đó là tồn tại vô địch khắp ba ngàn giới. Một bàn tay của hắn đánh xuống thì thế gian này ai có thể ngăn cản chứ? Đây là một loại uy hiếp vô thượng.
Bất Tử đạo nhân cường đại ở Thánh Nhai kia mà cũng bị trấn áp mười mấy vạn năm, không thể thoát ra dưới Phong Thần Bảng, bị luyện hóa mà chết, cuối cùng chi còn lại một đạo tàn niệm.
Pháp khí của Vô Thủy Đại đế bay ra tạo thành ảnh hưởng thật lớn, lại trấn giết Cổ Vương, một kích liền biến thành tro tàn. Đâỵ không phải đế uy thì là gì? Nó tuyên cáo thiên hạ rằng — Đại đế Nhân tộc còn sống.
- A...
Một tiếng hét thảm cuối cùng truyền ra. Thiên Bằng truyền ra một luồng thánh quang nữa, xóa bỏ một vị cổ Vương, lúc này mới đứng lại, lơ lửng trên hư không.
Mỗi bộ tộc Cổ tộc đều hoảng sợ. Nỗi sợ tràn ngập dâng lên từ đáy lòng, ngay cả hô hấp cũng không thể. Pháp khí của Vô Thủy Đại đế lơ lửng ở đó, giống như thần linh bất hủ, chiếu sáng Dao Trì. Thông Thiên Thai cũng trở nên trong suốt.
Cổ Vương của cổ tộc đều bị bắt quỳ nơi đó, ai có thể đối kháng nữa?
Tu sĩ Nhân tộc đều gầm to, uất hận và nhục nhà trong lòng đều hóa thành tiếng rống vọt ra ngoài thân thể, xông lên tận trời.
Trên Thông Thiên Thai, chỉ có Bạch Y Thần Vương còn đứng được. Các cổ Vương khác đều không thể động đậy, quỳ cũng còn không thẳng nổi.
- Ký thác của tổ tiên khiến tộc ta cường thịnh. Đại đế đã sớm làm được, các ngươi lại dám làm nhục Nhân tộc sao?
Khương Thần Vương hét lớn, cầm Thần Vương kiếm sáng lạng trong tay, đối mặt với chư vương đang quỳ gối trên mặt đất.
Phong Thần Bảng treo trên không trung, toàn thân rực rỡ, tỏa ra những dải thần lực khiến toàn bộ nơi này trở thành một vùng đất lành.
- Không chịu sự khống chế thì khó có thể đứng lên, cũng giống như năm xưa yết kiến Đấu Chiến Thánh Hoàng vậy. Đây là lực lượng của hoàng vị.
Một vị Cổ Vương tuổi tác rất cao, đầu đầy mồ hôi, ngay cả ngón tay cũng khó nhúc nhích nói.
- Cường thịnh cũng không có nghĩa là sáng lạn vĩnh hằng. Dù là cổ tộc thì đã sao? Muốn đánh thì đánh đi. Xem dưới ánh mắt của Đại đế Nhân tộc sống lại, ai dám bước lên.
Lời nói của Khương Thần Vương trào dâng, vô cùng mạnh mẽ, nói xong liền đối mặt với Phong Thần Bảng hành đại lễ, miệng xưng Vô Thủy Đại đế trường sinh bất hủ.
Tu sĩ Nhân tộc xa xa nhiệt huyết sôi trào, uất khí trong lòng phun ra. Tất cả đều kích động phấn chấn.
Mà mỗi Cổ tộc lúc này mặt đều xám như tro tàn. Sự việc phát sinh hôm này quá đáng sợ, vượt qua dự đoán của mọi người.
Ầm!
Phong Thần Bảng giống như hưởng ứng lời nói của Bạch Y Thần Vương, chấn động mãnh liệt, hào quang xuyên thấu chín tầng trời, chiếu phá mười vạn dặm, giống như một vị Đại đế gật đầu, ù ù vang động.
Các tộc thái cổ phía dưới quỳ phịch xuống, không chịu nổi uy áp này. Trong Dao Trì ngoại trừ Nhân tộc ra thì tất cả đều phải quỳ lạy, căn bản không thể đứng nổi.
Thần uy chấn thế.
Đây đúng là một loại uy hiếp cường đại.
Diệp Phàm ở xa xa kích động. Nước cờ Phong Thần Bảng này trước đây hắn cũng đã nghĩ tới không biết bao nhiêu lần nhưng lại không thể có đủ năng lực thực hiện. Lúc này Bạch Y Thần Vương thi triển ra chính là thứ hắn không thể đạt thành, cũng là một thế cục rất lớn.
- Sao lại như vậy?
Chư vương quỳ gối trên Thông Thiên Thai đều đổ mồ hôi lạnh, trong lòng phát run, khí lạnh tràn ngập toàn thân.
- Vì sao... Lại xảy ra biến cổ này. Đọa Thiên Vương đã chết, Bạch Y Thần Vương còn sống.
Trong đám người, Thiên Hoàng tử cắn răng, âm thầm đối thoại với Nguyên Cổ. Hắn hận tới muốn điên lên. Đây là lần thứ ba hắn bị tát thẳng vào mặt.
- Ta nghĩ...
Hắn còn muốn nói.
Nhưng Nguyên Cổ vội vàng ngăn hắn lại, nói:
- Thiên Hoàng tử, ngươi đừng nói nữa..
Lúc này Thiên Hoàng tử liền biến sắc. Tuy rằng lần nào cũng phát sinh biến cố nhưng ngắt lời hắn như vậy, bảo hắn im đi thì đúng là không nể mặt chút nào.
Nguyên Cổ nói:
- Đừng hiểu lầm. Ta cảm thấy tuy rằng người có đại khí vận trời sinh nhưng trong giai đoạn này giống như bị nguyền rủa, ngàn vạn lần không nên hành động, bằng không bao nhiêu công sức sẽ thành không hết.
Thiên Hoàng tử biến sắc nói:
- Đại địch của ta đã xuất hiện, tranh đoạt tiên cơ với ta, thế mới có vận xấu như vậy.
Bất Tử Thiên Hoàng có học thức ngập trời, pháp lực vượt qua Thần linh, khai sáng ra thiên kinh đạo thống, trong đó có thuật liên quan tới nghịch thiên cải mệnh.
Cũng bởi vậy mà Thiên Hoàng tử mới cảm thấy kinh hầi, nhận ra một chút. Vài lần hắn bố cục cuối cùng đều bị người khác sửa kết cục.
- Nếu giết chúng ta thì sẽ có Cổ Hoàng binh đánh tới, phá hủy Dạo Trì...
Một vị Cổ Vương gian nan nói trên Thông Thiên Thai, mồ hôi đầy đầu, lần đầu nói ra tình hình thực tế.
Phụt!
Phong Thần Bảng ép xuống khiến hắn biến thành một đám máu, tiêu tán trong thiên địa, biến mất vĩnh viễn.
- Thần uy của Đại đế cổ là thứ không ai có thể nghi ngờ.
Tu sĩ Nhân tộc thấy cảnh tượng này đều ngửa mặt lên trời hò hét, tự chủ động bái lạy thần bảng kia. Toàn trường sôi trào.
- Tổ Vương liên tục mất mạng, có khí tức của Đại đế tràn ra. Dao Trì đúng là to gan lớn mất, vận dụng Tiên Lệ Lục Kim tháp sao?
Trong một dăy núi nguy nga, có cổ Vương phát ra tiếng gầm nhẹ, nhìn về phương hướng Dao Trì, ánh mắt tỏa ra hào quang khiếp người.
- Dùng Cổ Hoàng binh nhắm thẳng về phía Dao Trì trấn áp.
Một Tổ Vương cao tuổi phát ra ma âm đáng sợ, giống như truyền ra từ cánh cửa Địa Ngục vậy.
Cũng ở trong một ngọn núi tráng lệ khác có người truyền ra mệnh lệnh tương tự. Một luồng thần uy đáng sợ của Cổ Hoàng xông tận chín tâng trời, áp về hướng Dao Trì.
Ầm ầm ầm...
Thiên địa bạo động, khắp mặt đất Bắc Vực đều tan vỡ. Phàm là tu sĩ cường đại đều hoảng sợ nhìn lên hư không, thần hồn run rẩy.
Một ngày này vô tận sinh linh trên mặt đất Bắc Vực đều nơm nớp lo sợ, không thể chịu đựng nổi. Cổ Hoàng binh tỉnh giấc khiến người ta sợ hãi tới cực điểm.
Tiếng động như sóng thần truyền tới Dao Trì, giống như cả một vùng tinh vực sụp đổ, rung chuyển, sau đó rơi xuống.
Đế binh tiếp cận Cực Đạo, uy lực vô lượng sôi trào.
- Pháp khí của Đại đế cổ ở đây, một luồng thần niệm tiến vào Dao Trì, các ngươi dám khinh nhờn sao?
Bạch Y Thần Vương hét lớn, tiếng nói chấn động mười phương.
Ầm!
Cùng lúc này từ trong người Khương Thiên Bằng bay ra một thần lô đỏ thẫm như máu. Thần Hoàng reo vang, mây đỏ say lòng người, tỏa ra ánh sáng bất hủ.
Hằng Vũ Thần Lô là binh khí của Hằng Vũ Đại đế được hắn mang trên người.
Cùng lúc này, Tây Hoàng Tháp của Dao Trì cũng tỏa ra ánh sáng thông thiên, vọt ra khỏi tiểu thế giới kia, treo trên vòm trời, rót xuống dải tơ vạn trượng.
Ầm!
Ở một hướng khác, một mặt kính cổ xông lên tận trời, chiếu phá chư giới, giống như chuẩn bị khai thiên lập địa một lần nữa vậy.
Binh khí của Hư Không Đại đế xuất hiện ở Cơ gia. cổ Kính này cố định chín tầng trời mười tầng đất, cổ kim tương lai.
Ba kiện Đế binh Cực Đạo đồng thời xuất hiện phía trên không Dao Trì, đối đầu cùng hai kiện Cổ Hoàng binh phía xa xa, phát ra uy lực như diệt thế.
Lúc này Phong Thần Bảng phát sáng, chiếu khắp Thông Thiên Thai. Tu sĩ Nhân tộc không cảm thấy chút áp lực nào, tất cả đều đứng thẳng.
/1822
|