Giả Vờ Thôi Mà! Sao Lại Thành Thật

Chương 38

/41


Hắn điên cuồng chạy ra bên ngoài, phóng môtô đi đến sân bay. Giữa một biển người mênh mông, liệu hắn có thể tìm được nó?

'' Jen nó viết thư để lại rồi ra sân bay rồi! Bảo Shin nhanh lên!''

Hắn thở dốc, quay tứ phía dáo dác tìm nó. Bao nhiêu cảm xúc trong hắn lẫn lộn. Buồn. Hận. Tiếc... Níu kéo..

Hắn đã chạy gần hết một vòng sân bay, nhưng hình bóng nó vẫn khuất xa xăm. Mồ hôi đẫm trên gương mặt hắn, nhưng lại có vị mặn chua chát. Hắn lại tiếp tục chạy, hắn vẫn tin rằng mình sẽ tìm được nó. Bên kia, một cô gái đang đứng một mình. Đôi mắt tím nhạt hiện lên hình ảnh của một chàng trai , đôi mắt anh đã long lanh và chứa sự hoảng sợ. Rồi cô gái mỉm cười, quay bước lên chiếc máy bay sang Mĩ, cùng một người con trai khác.

Trước khi máy bay cất cánh, cô gửi một tin nhắn cuối cùng rồi tháo chiếc sim ném vào sọt rác. Đôi mắt tim nhắm lại, một giọt nước mắt trào ra.

Chiếc máy bay cất cánh, mang một người con gái đi khỏi cuộc đời chàng trai.

Hắn nắm chiếc điện thoại, dòng tin nhắn của nó như những nhát dao cứa vào tim hắn. Rất nhanh nhưng nỗi đau mà nó để lại thì mãi mãi không bao giờ phai.

'' Em chợt nhận ra, những thứ ngày qua chỉ là sự giả tạo của một màn kịch dựng lên. Giả vờ cười. Giả vờ hạnh phúc. Giả vờ đau. Giả vờ xúc động. Nhưng cảm ơn sự gải vờ của anh rất nhiều! Em nói thật đấy! Em đã rất hạnh phúc, đã rất vui. Nhưng, mọi thứ cuối cùng cũng không thể nào giả vờ mãi được. Sự thật đã đến, mang anh đi. Anh hãy hạnh phúc nhé, hãy quên đi em- một cơn gió thoáng qua đời anh.

Chúng ta đã....lướt qua đời nhau rồi...!''

- Em nghĩ vậy sao Jen?

Hắn cười, nụ cười che lấp đi nỗi đau đang cào xé trái tim. Nó nghĩ là hắn giả vờ sao? Nghĩ tình cảm của hắn là lừa gạt sao? Nó thật sự nghĩ như vậy sao?

Hắn hoàn toàn sụp đổ. Còn điều gì đau đớn hơn khi người mình yêu lại không tin mình? Hắn yêu nó, đó là sự thật không bao giờ thay đổi. Vậy mà nó lại đem sự thật đó trở thành giả dối và ra đi, mang theo trái tim của hắn.

- Em nghĩ anh sẽ hạnh phúc được sao?

Hắn nói đều đều, khuôn mặt không cảm xúc, chỉ có sự bần thần vì vừa bị cướp lấy trái tim.

Hắn bước từng bước ra khỏi của sân bay, gió lùa vào khiến bàn tay hắn lạnh cóng.

- Ừ! Nếu em muốn vậy...thì anh sẽ hạnh phúc...

Hắn bước xuống lòng đường, chờ đợi cánh của hạnh phúc- bàn tay của Thần Chết.

''Rầm!''

Hắn nằm trên mặt đường, máu đỏ thẫm chảy dài trên gương mặt. Trước mắt hắn bây giờ là hình ảnh nó đang mỉm cười và nắm aty một người, mà người đó không phải hắn. Bàn tay siết chặt chiếc nhẫn rồi từ từ mở ra cùng nhịp đập yếu dần của trái tim.

'' Choang!''

Chiếc cốc nước trên tay nó rơi xuống. Trái tim nó siết lại, nghẹt thở. Một thứ gì đó rơi trên mặt nó, nước mắt chăng?

- Sao vậy?- Ken hỏi nó.

Nó lắc đầu, nở nụ cười gượng. Có phải hắn đã gặp chuyện gì không? Nó tự đánh vào đầu mình một cái. Nên quên hắn đi, quên một người đã lướt qua đời nó.

Ken nắm lấy bàn tay của Jen, bàn tay lạnh ngắt. Anh cười, có phải anh đang đánh mất trái tim mình không?

/41

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status