Bầu trời vẫn đổ cơn mưa lớn, tiếng mưa rơi lộp độp trên mái nhà, Cúc mệt mỏi nằm ườn ở sofa để xem tivi, dù không biết tiếng Trung nhưng ở đây cũng lâu rồi, nghe mọi người nói chuyện Cúc cũng thấy quen tai. Không hiểu được nhưng nghe ca nhạc thì cũng không tệ. Bụng bầu ngày một lớn, từ ngày Hiểu đưa cô đi khám thai thì từ ngày ấy đến hiện tại cô chưa được gặp con thêm lần nào nữa. Không biết đứa trẻ đã lớn được chừng nào? Lần đầu làm mẹ, tuổi còn trẻ, kinh nghiệm sống và mọi thứ dường như với Cúc còn quá non nớt. Rồi đây sắp tới ngày sinh nở, không biết bản thân sẽ phải xoay sở thế nào? Cúc nhìn ngắm trời mưa và miên man suy nghĩ.
Chỉ có Mùa bên cạnh mà thôi, những ngày tháng qua Cúc phải thầm cảm ơn Mùa vì sự chăm sóc, quan tâm của Mùa dành cho mình. Tuy ko phải chị em ruột nhưng Mùa đối xử với cô rất tốt, giữa đường gặp nạn mà có người tốt giúp đỡ thế này, thực sự là ko còn gì quý hơn. Nghĩ tới đây, Cúc lại nhớ đến Hiểu, anh chàng này cả tháng trời không thấy đến, vừa xuất hiện đã lôi kéo Mùa lên phòng riêng rồi! Thực sự là yêu nhau đến thế ư? Cúc nghĩ một lát rồi mỉm cười, cô thấy mừng cho bạn vì nếu quả thực Hiểu là người tốt thì sau này Mùa sẽ không phải lo lắng gì cả, cả bản thân cô cũng thế. Ngoài ra, cô cũng có chút ghen tị nữa...
Cúc biết bản thân mình ko nên nảy sinh cái suy nghĩ tiêu cực ấy, nhưng mà... con người đâu có ai cũng nghĩ thoáng được đâu? Cùng là con gái với nhau, chẳng may bị bán sang đây, Cúc bị kẻ xấu "hành hạ" giờ phải ôm bụng bầu khệ nệ... Còn Mùa, cô ấy may mắn thoát nạn, thậm chí còn gặp được chàng trai tốt bụng nữa... Không phải là cô thích Hiểu hay muốn chiếm đoạt Hiểu.
Vì Cúc biết, tình trạng của cô hiện tại sẽ không bao giờ chiếm được cảm tình của anh. Chỉ là, Mùa tốt số hơn nên cô có chút ghen tị thôi... Như thế có gọi là xấu không nhỉ? Hay tại cô bầu bí nên tâm trạng suy nghĩ không được thông suốt cho lắm?
Trong căn phòng nhỏ, qua ô cửa kính trong suốt nhòe mờ nước mưa vẫn có thể nhìn thấu vào bên trong. Cảnh tượng gợi tình không kể xiết! Nhưng mặc kệ, mưa gió thế này làm gì có ai rảnh mà đi ngó nghiêng chuyện nhà người khác? Tấm lưng trần của người đàn ông nằm phủ lên thân hình bé nhỏ của người phụ nữ, cánh tay trắng mịn nhỏ nhắn đang ôm lấy bờ vai rắn rỏi kia.
Chàng trai gục mặt vào giữa khe ngực của cô gái, anh tranh thủ tận hưởng giây phút được đắm mình trong hương thơm từ da thịt của phụ nữ thế này. Kỳ diệu, thực sự rất kỳ diệu, hít hà chút hương thơm từ người cô ấy khiến não bộ anh đê mê, quên hết mọi chuyện lo toan trong cuộc sống. Mỗi lúc thân dưới đi sâu vào bên trong người cô ấy, mọi giây thần kinh trong đầu anh giãn ra, thoải mái và hưng phấn vô cùng. Sự phối hợp ăn ý này phải chăng vì yêu thật sự nên mới cảm nhận được???
Lần sau còn ghen tuông vô cớ nữa thì sẽ bị phạt đó, nghe không?
Hiểu vừa dùng sức ở thân dưới vừa chú ý biểu cảm trên gương mặt thỏa mãn của Mùa và gợi chuyện.
Em ghen với anh làm gì?
Không chịu thừa nhận này!
Hiểu nói một câu lại thúc mạnh vào bên trong một cái, Mùa rướn người lên đón nhận, tâm trạng thoải mái hơn bao giờ hết.
Cứ nói một hai câu ghen tuông... coi chừng anh quy đổi sang thời gian để phạt!
Phạt thế nào?
Giống như thế này!
Nói xong anh lại cúi xuống khẽ ngậm lấy một bầu ngực của cô, lưỡi anh kích thích vào núm nhạy cảm, Mùa run rẩy thích thú. Thì ra là... nếu ghen tuông là sẽ phải lên giường chịu phạt!!!
Anh cũng biết cách phạt quá đấy?
Giống như là muốn em ghen để được phạt hơn, đúng không?
Phạt thế này ai chả thích!
Em không thích!
Không thích thì em tránh ra đi.
Anh xuống khỏi người em đi, vô lý.
Anh không xuống đấy, anh cứ nhấp nhô thế này, em nói ko thích, ko muốn bị phạt thì cứ thế mà tránh xa anh ra.
Anh nằm thế này em tránh kiểu gì?
Thì em muốn tránh thế nào cũng được!
Chỉ có Mùa bên cạnh mà thôi, những ngày tháng qua Cúc phải thầm cảm ơn Mùa vì sự chăm sóc, quan tâm của Mùa dành cho mình. Tuy ko phải chị em ruột nhưng Mùa đối xử với cô rất tốt, giữa đường gặp nạn mà có người tốt giúp đỡ thế này, thực sự là ko còn gì quý hơn. Nghĩ tới đây, Cúc lại nhớ đến Hiểu, anh chàng này cả tháng trời không thấy đến, vừa xuất hiện đã lôi kéo Mùa lên phòng riêng rồi! Thực sự là yêu nhau đến thế ư? Cúc nghĩ một lát rồi mỉm cười, cô thấy mừng cho bạn vì nếu quả thực Hiểu là người tốt thì sau này Mùa sẽ không phải lo lắng gì cả, cả bản thân cô cũng thế. Ngoài ra, cô cũng có chút ghen tị nữa...
Cúc biết bản thân mình ko nên nảy sinh cái suy nghĩ tiêu cực ấy, nhưng mà... con người đâu có ai cũng nghĩ thoáng được đâu? Cùng là con gái với nhau, chẳng may bị bán sang đây, Cúc bị kẻ xấu "hành hạ" giờ phải ôm bụng bầu khệ nệ... Còn Mùa, cô ấy may mắn thoát nạn, thậm chí còn gặp được chàng trai tốt bụng nữa... Không phải là cô thích Hiểu hay muốn chiếm đoạt Hiểu.
Vì Cúc biết, tình trạng của cô hiện tại sẽ không bao giờ chiếm được cảm tình của anh. Chỉ là, Mùa tốt số hơn nên cô có chút ghen tị thôi... Như thế có gọi là xấu không nhỉ? Hay tại cô bầu bí nên tâm trạng suy nghĩ không được thông suốt cho lắm?
Trong căn phòng nhỏ, qua ô cửa kính trong suốt nhòe mờ nước mưa vẫn có thể nhìn thấu vào bên trong. Cảnh tượng gợi tình không kể xiết! Nhưng mặc kệ, mưa gió thế này làm gì có ai rảnh mà đi ngó nghiêng chuyện nhà người khác? Tấm lưng trần của người đàn ông nằm phủ lên thân hình bé nhỏ của người phụ nữ, cánh tay trắng mịn nhỏ nhắn đang ôm lấy bờ vai rắn rỏi kia.
Chàng trai gục mặt vào giữa khe ngực của cô gái, anh tranh thủ tận hưởng giây phút được đắm mình trong hương thơm từ da thịt của phụ nữ thế này. Kỳ diệu, thực sự rất kỳ diệu, hít hà chút hương thơm từ người cô ấy khiến não bộ anh đê mê, quên hết mọi chuyện lo toan trong cuộc sống. Mỗi lúc thân dưới đi sâu vào bên trong người cô ấy, mọi giây thần kinh trong đầu anh giãn ra, thoải mái và hưng phấn vô cùng. Sự phối hợp ăn ý này phải chăng vì yêu thật sự nên mới cảm nhận được???
Lần sau còn ghen tuông vô cớ nữa thì sẽ bị phạt đó, nghe không?
Hiểu vừa dùng sức ở thân dưới vừa chú ý biểu cảm trên gương mặt thỏa mãn của Mùa và gợi chuyện.
Em ghen với anh làm gì?
Không chịu thừa nhận này!
Hiểu nói một câu lại thúc mạnh vào bên trong một cái, Mùa rướn người lên đón nhận, tâm trạng thoải mái hơn bao giờ hết.
Cứ nói một hai câu ghen tuông... coi chừng anh quy đổi sang thời gian để phạt!
Phạt thế nào?
Giống như thế này!
Nói xong anh lại cúi xuống khẽ ngậm lấy một bầu ngực của cô, lưỡi anh kích thích vào núm nhạy cảm, Mùa run rẩy thích thú. Thì ra là... nếu ghen tuông là sẽ phải lên giường chịu phạt!!!
Anh cũng biết cách phạt quá đấy?
Giống như là muốn em ghen để được phạt hơn, đúng không?
Phạt thế này ai chả thích!
Em không thích!
Không thích thì em tránh ra đi.
Anh xuống khỏi người em đi, vô lý.
Anh không xuống đấy, anh cứ nhấp nhô thế này, em nói ko thích, ko muốn bị phạt thì cứ thế mà tránh xa anh ra.
Anh nằm thế này em tránh kiểu gì?
Thì em muốn tránh thế nào cũng được!
/63
|