Trên thực tế, Bộ Tư Pháp từ lúc hai tháng trước đây, cũng đã đưa ra những tài liệu cùng với chứng cứ có cùng nguồn gốc với tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô, bắt đầu âm thầm tiến hành điều tra đối với vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm này, và cũng đã điều tra ra được một số những manh mối nào đó. Nhưng mà vấn đề là ở chỗ dưới tình huống chưa được Nghị Viện trao quyền tiến hành xét duyệt, công việc điều tra cũng rất khó có thể tiến hành quá sâu được. Cũng chính vì vậy, vị Án Sát Quan độc lập do Bộ Tư Pháp đề cử gần như là dậm chân tại chỗ trong quá trình điều tra.
Tiểu tổ điều tra bí mật của Bộ Tư Pháp, trong suốt hai tháng gần đây đều có cảm giác bị bó chân bó tay, không thể điều tra một cách tự do được, hôm nay rốt cuộc nương theo những sự kiện liên tiếp xảy ra từ phía truyền thông này, nhất thời bắt đầu đưa ra áp lực mạnh mẽ, trong khoảng thời gian ngắn, đã hoàn toàn khống chế được những mục tiêu mà bọn họ cần phải điều tra… Hơn nữa, bọn họ bắt đầu chú ý đến những đoạn băng ghi âm cùng với những văn kiện xuất phát trực tiếp từ phía văn phòng của Nghị Viên Mạch Đức Lâm… những thứ mà lâu nay bọn họ không được phép đụng đến.
Chánh thanh tra Tiêu Văn Tĩnh vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, mang theo mấy vị đồng nghiệp đi vào Nghị Viện, dưới ánh mắt tò mò của các nhân viên làm việc tại đây. Trong khoảng thời gian riêng tư ngắn ngủi trong thang máy, hắn quay về phía sau, thoáng nhẹ giọng nhắc nhở Từ Tùng Tử:
- Thầy tôi thân là Án Sát Quan độc lập của Bộ Tư Pháp, đã phải chịu áp lực rất lớn. Chúng ta khi điều tra phá án, cần phải đặc biệt cẩn thận mới được.
Từ Tùng Tử thoáng gật gật đầu. Ngày hôm qua cô ta vừa nhận được mệnh lệnh điều động của cấp trên, chuyển từ Ban Nội Vụ Bộ Quốc Phòng sang bên phía Bộ Tư Pháp, giúp đỡ cho công tác điều tra đặc biệt. Có thể tham dự vào một vụ đại án quan hệ trọng đại như thế này, vị nữ nhân tài ngành tư pháp vĩ đại này cũng cảm thấy những áp lực to lớn từ trước đến giờ chưa từng có.
Nhưng mà bọn họ là những nhân sĩ chuyên nghiệp, có nhiệm vụ giữ gìn sự công chính của ngành Tư pháp Liên Bang. Tuy rằng bọn họ biết rõ phía sau lưng Nghị Viên Mạch Đức Lâm có vô số những chính trị gia, những thế lực quyền quý cùng với sự ủng hộ nhiệt tình một cách mãnh liệt của vô số công dân Liên Bang chống lưng, nhưng bọn họ vẫn như cũ ngang nhiên bước vào Nghị Viện.
Những luồng gió thu lạnh lẽo thổi quét tới, thổi bay đi những chiếc lá vàng rụng khắp mảnh sân trước mặt bậc thềm đá lạnh dài của tòa nhà Nghị Viện. Bọn họ đều biết quá trình điều tra này nhất định sẽ cần thời gian rất nhiều ngày, thế nhưng bọn họ cũng không muốn lãng phí ngay cả một giây đồng hồ trong quá trình điều tra vụ án gây khiếp sợ cả toàn bộ Liên Bang như thế này.
Ngay trong lúc này, cũng không ai để ý tới, có một chiếc xe ô tô màu đen, không hề có biển hiệu gì, đã chậm rãi chạy tới, im lặng đậu lại ở bên cạnh bãi cỏ xanh, giống như là một người khán giả đang bắt đầu ngồi vào hàng ghế của mình, chuẩn bị xem màn kịch sắp sửa xảy ra…
o0o
Không có người nào có khả năng đối đầu cùng với toàn bộ cả Liên Bang cả, cho dù là những nhân vật chính trị quyền cao chức trọng như bảy vị gia chủ Thất Đại Gia Tộc đời đầu tiên trong truyền thuyết của Liên Bang cũng vậy. Ý chí của toàn bộ Liên Bang một khi thông qua một cơ cấu nào đó được phô bày ra, hiệu suất cường đại cùng với uy khủng bố của nó sẽ lập tức buông xuống toàn bộ thế gian.
Quá trình điều tra của Bộ Tư Pháp cùng không cần sự phối hợp của bên phía Cục Hiến Chương Liên Bang, thế nhưng bản thân Cục Điều Tra Liên Bang với hơn mấy vạn Điều Tra Viên cùng với vô số những mật thám, tay trong của Bộ Tư Pháp rãi rác khắp Liên Bang, giống như là vô số những con kiến rải rấc khắp nơi, dọc theo những con đường mà Nghị Viên Mạch Đức Lâm từng đi qua, những địa phương mà ông ta từng cư trú, những hành động mà ông ta từng làm, thu thập lấy từng điểm từng điểm đáng ngờ, sau đó là quá trình điều tra cẩn thận đến cực điểm…
Quá trình điều tra này diễn ra vô cùng thuận lợi, cũng không mất thời gian quá dài, đã điều tra ra được những điểm đáng ngờ, phối hợp với những chứng cứ vững chắc do vị nhân sĩ thầm bí kia đưa tới, liền đã đủ để làm chứng cứ chắc chắn cho rất nhiều các phán đoán, suy luận bất lợi cho vị Nghị Viên đáng kính này. Cho tới khi chồng hồ sơ vụ án lên tới bảy mươi trang giấy được đưa đến tòa đại sảnh của Nghị Viện, thì lập tức những vị Nghị Viên ngoan cố nhất của Ủy Ban Quản Lý Liên Bang, cùng với phe phái duy trì ủng hộ kiên định nhất, nồng nhiệt nhất, cũng không thể không đồng ý chấp hành yêu cầu triệu tập hội nghị Nghị Viện lâm thời khẩn cấp do Chủ Tịch Quốc Hội Liên Bang đưa ra.
Tại hội nghị Nghị Viện khẩn cấp lâm thời của Ủy Ban Quản Lý Liên Bang này, Bộ Trưởng Bộ Tư Pháp cùng với vị Án Sát Quan độc lập xuất thân từ Học Viện Quân Sự I không ngừng đưa ra những chứng cứ điều tra chắc chắn, đồng thời cũng biểu lộ tính nghiêm trọng của vấn đề cùng với tình thế hiện thời. Sau khi trải qua một phen biện luận vô cùng kịch liệt thậm chí là mắng chửi lẫn nhau, cuối cùng Nghị Viện phải thông qua một cuộc bầu phiếu với kết quả chênh lệch cực kỳ nhỏ, chỉ một phiếu chênh lệch, tạm thời đã bãi miễn đi quyền miễn tiếp nhận điều tra Tư Pháp của Nghị Viên Mạch Đức Lâm…
Bởi vì hiện tại Nghị Viên Mạch Đức Lâm đang là người được đề cử ứng tuyển cuộc Tổng tuyển cử Tổng Thống Liên Bang, cho nên còn cần phải có sự ký tên xác nhận của Tòa Án Tối Cao của Pháp Viện Liên Bang. Sau khi làm xong tất cả những chuyện theo trình tự như thế, đã là thời điểm hai giờ khuya rồi.
o0o
Quảng trường Nghị Viện vào ban đêm cũng không giống như ban ngày, trang trọng, an tĩnh, bình lặng. Lúc này trên quảng trường đã tràn ngập những đám người tụ tập, la lối ồn ào, không ngừng náo nhiệt. Tại quảng trường Hiến Chương cách đó không xa, dưới cái nhìn chăm chú của pho tượng khổng lồ, lạnh lùng đứng giữa quảng trường, tượng trưng cho hệ thống Tư Pháp nghiêm khắc, công chính liêm minh của Bộ Tư Pháp Liên Bang, đám người ủng hộ Nghị Viên Mạch Đức Lâm, cầm trong tay bức hình của Kiều Trì Tạp Lâm cùng với hình ảnh của Nghị Viên Mạch Đức Lâm, không ngừng kêu gào, la hét, nhục mạ, làm ra những động tác hạ nhục những cảnh sát phòng ngừa bạo lực đang cật lực ngăn cản đám người quá khích tiến lên…
Trên khu vực thềm đá kéo dài của quảng trường Nghị Viện chia ra làm ba khu vực riêng biệt. Một bên là đám người ủng hộ Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ, số lượng khá ít ỏi. Đám người này một mực tin tưởng rằng Nghị Viên Mạch Đức Lâm chính là một phần tử của đám khủng bố. Bọn họ đang cầm trong tay những hình ảnh của vụ khủng bố tập kích tại buổi biểu diễn Hoàn Sơn Tứ Châu, cùng với hình ảnh những người vô tội than khóc thân nhân bị chết oan trong vụ khủng bố đó, không hề có chút yếu thế nào, không ngừng ăn miếng trả miếng bằng lời nói với phía đối phương, hơn nữa còn hướng về phía những Điều Tra Viên của Bộ Tư Pháp Liên Bang mà vỗ tay cổ vũ nhiệt liệt.
Mặc dù nhân số của đám người này có vẻ kém thế hơn so với đám người đối diện rất nhiều, thế nhưng những hình ảnh khủng bố mà bọn họ phóng lớn lên, cầm trong tay thì lại toát ra một cỗ hương vị lạnh như băng… Nhất là một bức trong số đó, là hình ảnh của một cô bé con đến xem cuộc biểu diễn… Trên bức hình là cảnh cô bé bị đè bởi một tảng đá lớn, lạnh như băng, hai mắt nhắm chặt, khói bụi phủ đầy lên mặt cô bé, trộn lẫn với máu huyết đổ ra trên mặt, tạo thành một cảnh tượng vô cùng thê lương.
Tiêu Văn Tĩnh cùng với Từ Tùng Tử dẫn theo hơn mười nhân viên quan chức của Bộ Tư Pháp đi vào trong tòa nhà Nghị Viện. Mấy ngày gần đây bọn họ đã đi vào cơ cấu lập pháp cao nhất của Liên Bang này rất nhiều lần. Sự khẩn trương, phấn khởi lúc ban đầu, hiện tại đã sớm biến thành sự bình tĩnh cùng với sự sung sướng khi tìm ra được manh mối. Chỉ là bọn họ đều biết rất rõ ràng, đám dân chúng hôm nay đến biểu tình thị uy so với bình thường rõ ràng là đã nhiều lên rất nhiều so với trước đây. Những ánh đèn chiếu khắp nơi cũng có vẻ đặc biệt chói mắt hơn bình thường, đại khái là tin tức điều tra đã bị tiết lộ ra ngoài.
Trên bãi cỏ cạnh khu vực quãng trường, một chiếc ô tô màu đen không có bảng hiệu đã im lặng đậu lại nơi đó. Hứa Nhạc lặng lẽ châm một điếu thuốc lá, nhẹ nhàng mà hút một ngụm. Hắn thông qua hệ thống ra đa theo dõi tầm xa, nhìn về phía tình cảnh nhiệt náo chỗ quảng trường Nghị Viện xa xa. Ánh mắt hắn cuối cùng nhìn về phía bức ảnh của cô bé khán giả chết oan trong vụ khủng bố tập kích, ngón tay đang kẹp điếu thuốc của hắn chợt run rẩy lên, xoay chuyển hình ảnh quan sát nhìn về phía cánh cửa của tòa nhà Nghị Viện.
Bất luận là bên phía Bộ Quốc Phòng hay là bên phía Công ty Cơ khí Quả Xác, hiện tại đối với việc phải sắp xếp một gã công thần bí mật là hắn như thế nào, tựa hồ có chút khó xử không thể quyết định được. Cho nên mấy ngày gần đây hắn rõ ràng cũng không có đến Công ty Bảo an Tịnh Thủy đi làm nữa. Ngày nào hắn cũng lái xe chạy đến chỗ này, dừng lại trên bãi cỏ trước quảng trường Nghị Viện… Có thể nhìn thấy cảnh vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm bị sự trừng phạt của hệ thống Tư Pháp Liên Bang, đó chính là chuyện mà hắn hy vọng nhất trong cuộc đời này của hắn.
Khi phát hiện ra trong các thành viên của tiểu tổ điều tra của Bộ Tư Pháp, không ngờ còn có mặt cả Tiêu Văn Tĩnh cùng với Từ Tùng Tử, hắn không khỏi có chút giật mình, trong lòng lại chợt sinh ra cảm giác vài phần kính nể đối với hệ thống Tư Pháp Liên Bang.
Cũng không biết thời gian bao lâu, đám nhân viên quan chức của Bộ Tư Pháp từ trong tòa nhà Nghị Viện đi ra. Ở chính giữa đám người, chính là vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm, thân mặc một bộ áo khoác màu xám, thần sắc hoàn toàn bình tĩnh, nhìn qua cũng không hề có bất cứ biểu hiện sa sút chút nào.
Ánh đèn đêm loang loáng nhất thời đồng loạt hướng thẳng về phía đó, chiếu sáng rực cả một góc bầu trời đêm. Pho tượng khổng lồ đặt chính giữa quảng trường Nghị Viện dưới ánh sáng chiếu rọi của những người đứng bên dưới, nhìn qua có vẻ sinh động như người thật, có vẻ đặt biể phá lệ dữ tợn.
Nghị Viên Mạch Đức Lâm dưới sự áp giải của mọi người bước từng bước xuống khỏi những bậc thềm đá. Mấy chiếc xe công vụ đặc chế đang đợi phía dưới để áp tải ông ta đến Bộ Tư Pháp tiếp nhận điều tra.
Mọi người đang đứng đầy dưới thềm đá, nhìn thấy một màn này, cảm xúc nhất thời đã bị kích động lên đến tột đỉnh. Vô số người ủng hộ không ngừng kêu gọi tên của vị lão nhân này, lại còn có người khóc không thành tiếng, mắng nhiếc đám người Chính phủ Liên Bang vô sỉ. Mà bên phía đám người phản đối ích ỏi, thì lại không ngừng phẫn nộ kêu gào là hung thủ tàn khốc, sát thủ trẻ con, ngụy quân tử, kẻ hai mặt… đủ các loại danh từ…
Trên mặt vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm này cũng không hề thể hiện bất cứ cảm xúc, biểu tình gì cả. Bước chân của ông ta vẫn như trước ổn định, bên trong khuôn mặt già nua vẫn như cũ thể hiện vẻ bình tĩnh, tự tin vốn có. Ông ta hướng về phía những người ủng hộ mình, khẽ phất tay mấy cái, tỏ vẻ biết ơn sự ủng hộ của bọn họ.
- Nghị Viên Mạch Đức Lâm, ông có điều gì muốn phát biểu hay không?
Trong đám người bị ngăn cản bên ngoài vòng bảo hộ của cảnh sát, một gã liều mạng đẩy mạnh cánh cổng của tòa nhà Nghị Viện, vừa lớn tiếng hô lên.
Nghị Viên Mạch Đức Lâm chợt dừng bước lại, mỉm cười, sau đó giơ hai tay của mình lên. Bộ Tư Phát cũng không có ngu xuẩn đến mức khi chưa điều tra cụ thể, dẫn độ ông ta trước mặt đám người ủng hộ mà còng tay ông ta lại. Hai cánh tay lộ ra bên ngoài cái áo khoác ngay cả một sợi dây buộc tay cũng không có.
- Cuộc đời này của tôi đã từng bị còng tay vô số lần. Thế nhưng lần nào tôi cũng chứng minh được tôi vô tội, trở về an toàn.
Trên quảng trường Nghị Viện trở nên im lặng lại. Nghị Viên Mạch Đức Lâm lại giơ hai tay lên, nói lớn với đám người ủng hộ bên dưới:
- Nhưng mà hôm nay tôi lại phát hiện ra một điều… Trong Liên Bang ngày nay, mọi nơi đều vẫn tràn ngập một loại còng tay vô hình.
- Tôi không hy vọng Liên Bang bởi vì chuyện này mà lâm vào tình trạng bị chia năm xẻ bảy.
Nghị Viên Mạch Đức Lâm lại quay đầu nhìn lại, nhìn về phía đám người công dân ủng hộ mình tràn ngập bên dưới, lớn tiếng nói:
- Hãy trở về đi, ít nhất lịch sử sẽ làm ra những thẩm lý và phán xét chính xác nhất của nó.
Lịch sử mới có tư cách làm ra thẩm lý và phán xét chính xác nhất? Như vậy thì Pháp luật Liên Bang thì như thế nào? Trong một câu nói này của Nghị Viên Mạch Đức Lâm, đã mơ hồ lộ ra một chút cảm xúc nào đó trong nội tâm của ông ta, nhất thời cuốn hút đi tâm trí của đám người ủng hộ ông ta, toàn bộ đều lâm vào ảm đạm, cảm giác bi thương tràn ngập trong tim… Trí óc của đám người này nhất thời lâm vào trầm mặc, lúc đó cũng đã quên mất việc phải thăm hỏi ông ta cái gì nữa.
Liền ngay tại thời điểm này, vị trưởng ban phóng viên của tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô, phóng viên Ngũ Đức, đột nhiên hướng về phía Nghị Viên Mạch Đức Lâm đang đứng trên thềm đá, lớn tiếng hô:
- Tòa án đạo đức lương tâm trong nội tâm của ông đã tuyên án tử hình ông rồi
Nghị Viên Mạch Đức Lâm nhìn xuống, thấy người này đem bài chính luận của mình ra mà nói lại, có chút khẽ mỉm cười, nhưng cũng không nói cái gì. Thanh tra Tiêu Văn Tĩnh đang đứng bên cạnh, đỡ lấy cánh tay của ông ta, thân thể cũng thoáng có chút khẽ cứng lại, nghe những lời phóng viên Ngũ Đức vừa mới nói đến, chính là trọng điểm trong bài viết cuối cùng nằm trong loạt bài chính luận suốt 17 kỳ liên tiếp trên tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô do đích thân Nghị Viên Mạch Đức Lâm đã viết.
Đám dân chúng phẫn nộ bắt đầu ném đủ mọi thứ dị vật, các loại nước thối… về phía phóng viên Ngũ Đức. Trên quảng trường Nghị Viện nhất thời lâm vào một mảnh hỗn loạn. Mấy chiếc xe công vụ đặc chế vội vã chạy đến phía dưới bậc thềm đá, đám nhân viên quan chức Bộ Tư Pháp, áp giải Nghị Viên Mạch Đức Lâm dưới sự bảo vệ của đám cảnh sát phòng ngừa bạo lực, chậm rãi mà nhanh chóng rời khỏi tòa nhà Nghị Viện.
Hứa Nhạc tắt đi màn hình theo dõi từ xa, trầm mặc hút xong ngụm cuối cùng của điếu thuốc lá, trong lòng thầm nghĩ đến đám thanh niên cùng với đám quần chúng phẫn nộ đang không ngừng gào thét trên quảng trường Nghị Viện, nghĩ đến ngay cả Phó Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Trâu Ứng Tinh ngay lúc ban đầu cũng không tin rằng Nghị Viên Mạch Đức Lâm là người đã làm ra những chuyện tình vô sỉ đến như thế. Hắn đột nhiên hiểu được bản thân mình vì cái gì lúc trước ở nghĩa trang công cộng Ngân Hà, tuyệt đối không chịu tha thứ cho Lâm Viễn Hồ. Đó là bởi vì hắn hiểu rất rõ ràng, những người như Mạch Đức Lâm, Lâm Viễn Hồ, đều là những diễn viên chính trị xuất sắc nhất, cũng là kẻ khiến cho người khác cảm thấy ghê tởm nhất.
o0o
Giáo sư Trầm Lão từng nói qua, trong vũ trụ đều tràn ngập những chuyện tình không có đạo lý. Mà trong nửa năm gần đây nhất, trong Liên Bang đã liên tiếp xảy ra vô số chuyện đại sự, tựa hồ đã thuyết minh rằng đạo lý này thực sự vẫn còn tồn tại. Ít nhất là còn tồn tại trong lòng những người nào đó. Bởi vì Hứa Nhạc có sự nhận thức này, bởi vì nhận được tin tức Phong Dư đại thúc vẫn còn sống, bởi vì bản thân hắn hiện tại đã bị rất nhiều người lãng quên đi mất, cho nên hắn mới thích thú khi làm một người xem, làm một bị khán giả xem tấn tuồng hài kịch xảy ra trong Liên Bang, nhìn thấy kẻ phóng hỏa giết người bị đưa ra tòa án phán xét, muốn cho người đang nằm trong lòng đất phải nhận được sự công bằng…
Nhưng mà sự tình lại tiến triển vượt ra ngoài sự dự đoán của hắn.
Ngay ngày hôm sau vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm bị Bộ Tư Pháp mời về tiến hành điều tra, trên Thủ đô Tinh Quyển đã nổ ra vô số những cuộc biểu tình thị uy, đòi phải thả ông ta ra. Đám công dân bình thường trong Liên Bang, vĩnh viễn không có khả năng hoàn toàn hiểu biết hết những âm mưu chính trị ẩn chứa sau tấm màn đen của Liên Bang. Bọn họ dựa theo những ý tưởng nào đó do kẻ khác đưa vào, đem chuyện Nghị Viên Mạch Đức Lâm bị mời về điều tra, đã trở thành một trong vô số những âm mưu phía sau tấm màn đen của Liên Bang. Ý tưởng của đám dân chúng Liên Bang vốn là vô cùng mộc mạc, rất đơn giản… Nghị Viên Mạch Đức Lâm đến từ Hoàn Sơn Tứ Châu tinh hệ S2, ở trong hệ thống Chính trị của Liên bang, chính là một kẻ ngoại lai, là một người yếu thế… Ông ta không hề có động cơ để làm ra những hành động độc ác như thế này. Cho nên ở trong lòng đám công dân Liên Bang, Nghị Viên Mạch Đức Lâm khẳng định là một người bị hại… Sự lên án của Bộ Tư Pháp Liên Bang khẳng định chỉ là một âm mưu thủ đoạn của đám đại nhân vật nào đó trong Liên Bang mà thôi.
Nghị Viên Mạch Đức Lâm mấy năm gần đây cũng không hề từ chối những chuyện vất vả bôn ba, tuyên truyền khắp nơi về chủ trương hòa giải không bạo lực của bản thân mình. Vì cái hình tượng chính trị cực kỳ hoàn mỹ mà ông ta đã xây dựng nên, hơn nữa cộng thêm sự hô hào vận động gần như là hò hét ủng hộ của đám phần tử cực kỳ trung thành với chủ nghĩa Kiều Trì Tạp Lâm ủng hộ ông ta, vô số dân chúng Liên Bang bắt đầu rủ nhau đổ ra đường, lên tiếng ủng hộ vị Nghị Viên đã bị tước đoạt đi quyền miễn trừ tiếp nhận điều tra Tư Pháp kia. Nhất là tại Đại Học Thành Lâm Hải Châu, tuyệt đại bộ phận sinh viên cũng đã gia nhập vào đội ngũ biểu tình tuần hành, tạo thành hiện tượng nghỉ học phản đối trên diện rộng.
Ngay trong buổi tối ngày hôm sau, thân là người đồng hành tranh cử với Nghị Viên Mạch Đức Lâm, Châu trưởng La Tư đã tổ chức một cuộc hội nghị họp báo. Trong cuộc họp báo, ông ta đã biểu đạt thái độ tuyệt đối tín nhiệm đối với những hành vi đạo đức bình thường của Nghị Viên Mạch Đức Lâm cùng với sự ủng hộ mạnh mẽ. Hơn nữa ông ta còn phẫn nộ, bất mãn, chỉ trích các ban ngành của Chính phủ Liên Bang. Ngoài ra ông ta còn thể hiện bản thân là một nhân vật đóng vai trò trung gian, không hề thiên về phía nào, đồng thời lên tiếng cho rằng đây không phải là thời khắc thích hợp tiến hành điều tra, lại còn vạch trần một ít những âm mưu xấu xa đen tối của phía Chính phủ, đồng thời yêu cầu Bộ Tư Pháp lập tức phải phóng thích Nghị Viên Mạch Đức Lâm. Sau đó ông ta còn tiến hành giải thích một cách thành khẩn, lại còn tiết lộ bên phía bộ phận văn phòng tranh cử đã đưa thư kiến nghị về phía Pháp Viện Tòa Án Tối Cao, cáo buộc tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô cùng với Đài truyền hình tư nhân nào đó, cùng với kẻ khả nghi đã tuyên truyền những tin tức thất thiệt, gây nguy hại cho sự an toàn của người vô tội và cả Liên Bang. Cáo buộc những người hành nghề tin tức tội phỉ báng, hơn nữa lại thêm tội nhận hối lộ mà gây chuyện thị phi…
Thân là một chính trị gia cực kỳ kinh nghiệm, đã từng khống chế một đô thị cực lớn như Cảng Đô trong nhiều năm nay như vậy, Châu Trưởng La Tư của Kinh Châu tiến hành phản kích tuyệt đối cũng không chỉ có mời dự một cuộc hội nghị họp báo công bố tin tức như thế. Sau buổi hội nghị họp báo này, một số vị nhân sĩ của giới công thương trước giờ cực kỳ nổi tiếng trong Liên Bang cũng bắt đầu đứng ra phát ngôn, tỏ vẻ không tin nhiệm đối với những gì mà Bộ Tư Pháp công bố, đồng thời cũng kịch liệt ủng hộ Nghị Viên Mạch Đức Lâm. Hiệp hội Tài chính Liên Bang, Hiệp hội Khai thác mỏ Liên Bang, cùng với một số tổ chức lớn, lực ảnh hưởng cực kỳ sâu xa trong Liên Bang, cũng đã bắt đầu biểu lộ thái độ của mình đối với chuyện này.
Trong mười mấy giờ đồng hồ kế tiếp, còn có thêm vô số những nhân sĩ nổi danh khác trong Liên Bang bắt đầu xuất hiện, lên tiếng ủng hộ Nghị Viên Mạch Đức Lâm. Bên phía khối Đại học cũng có đến 18 vị Giáo sư đứng ra ký tên vào bảng yêu cầu, Ủy Ban Khoa Học Liên Bang cũng tỏ vẻ kiến nghị… Còn có vô số những đại diện truyền thông cũng bắt đầu xuất hiện trong số những dân chúng du hành biểu tình, bắt đầu giơ cao kèn trống, hò hét, kêu gào… Mọi người đều cho rằng những âm mưu chính trị vô sỉ như thế này lại xuất hiện trong thời điểm Hiến Lịch 37 ngày nay, thật sự là khiến cho kẻ khác khó có thể tưởng tượng, khó có thể chấp nhận được.
Trong xã hội Liên Bang bắt đầu xuất hiện điềm báo xung đột mạnh mẽ.
Tiểu tổ điều tra bí mật của Bộ Tư Pháp, trong suốt hai tháng gần đây đều có cảm giác bị bó chân bó tay, không thể điều tra một cách tự do được, hôm nay rốt cuộc nương theo những sự kiện liên tiếp xảy ra từ phía truyền thông này, nhất thời bắt đầu đưa ra áp lực mạnh mẽ, trong khoảng thời gian ngắn, đã hoàn toàn khống chế được những mục tiêu mà bọn họ cần phải điều tra… Hơn nữa, bọn họ bắt đầu chú ý đến những đoạn băng ghi âm cùng với những văn kiện xuất phát trực tiếp từ phía văn phòng của Nghị Viên Mạch Đức Lâm… những thứ mà lâu nay bọn họ không được phép đụng đến.
Chánh thanh tra Tiêu Văn Tĩnh vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, mang theo mấy vị đồng nghiệp đi vào Nghị Viện, dưới ánh mắt tò mò của các nhân viên làm việc tại đây. Trong khoảng thời gian riêng tư ngắn ngủi trong thang máy, hắn quay về phía sau, thoáng nhẹ giọng nhắc nhở Từ Tùng Tử:
- Thầy tôi thân là Án Sát Quan độc lập của Bộ Tư Pháp, đã phải chịu áp lực rất lớn. Chúng ta khi điều tra phá án, cần phải đặc biệt cẩn thận mới được.
Từ Tùng Tử thoáng gật gật đầu. Ngày hôm qua cô ta vừa nhận được mệnh lệnh điều động của cấp trên, chuyển từ Ban Nội Vụ Bộ Quốc Phòng sang bên phía Bộ Tư Pháp, giúp đỡ cho công tác điều tra đặc biệt. Có thể tham dự vào một vụ đại án quan hệ trọng đại như thế này, vị nữ nhân tài ngành tư pháp vĩ đại này cũng cảm thấy những áp lực to lớn từ trước đến giờ chưa từng có.
Nhưng mà bọn họ là những nhân sĩ chuyên nghiệp, có nhiệm vụ giữ gìn sự công chính của ngành Tư pháp Liên Bang. Tuy rằng bọn họ biết rõ phía sau lưng Nghị Viên Mạch Đức Lâm có vô số những chính trị gia, những thế lực quyền quý cùng với sự ủng hộ nhiệt tình một cách mãnh liệt của vô số công dân Liên Bang chống lưng, nhưng bọn họ vẫn như cũ ngang nhiên bước vào Nghị Viện.
Những luồng gió thu lạnh lẽo thổi quét tới, thổi bay đi những chiếc lá vàng rụng khắp mảnh sân trước mặt bậc thềm đá lạnh dài của tòa nhà Nghị Viện. Bọn họ đều biết quá trình điều tra này nhất định sẽ cần thời gian rất nhiều ngày, thế nhưng bọn họ cũng không muốn lãng phí ngay cả một giây đồng hồ trong quá trình điều tra vụ án gây khiếp sợ cả toàn bộ Liên Bang như thế này.
Ngay trong lúc này, cũng không ai để ý tới, có một chiếc xe ô tô màu đen, không hề có biển hiệu gì, đã chậm rãi chạy tới, im lặng đậu lại ở bên cạnh bãi cỏ xanh, giống như là một người khán giả đang bắt đầu ngồi vào hàng ghế của mình, chuẩn bị xem màn kịch sắp sửa xảy ra…
o0o
Không có người nào có khả năng đối đầu cùng với toàn bộ cả Liên Bang cả, cho dù là những nhân vật chính trị quyền cao chức trọng như bảy vị gia chủ Thất Đại Gia Tộc đời đầu tiên trong truyền thuyết của Liên Bang cũng vậy. Ý chí của toàn bộ Liên Bang một khi thông qua một cơ cấu nào đó được phô bày ra, hiệu suất cường đại cùng với uy khủng bố của nó sẽ lập tức buông xuống toàn bộ thế gian.
Quá trình điều tra của Bộ Tư Pháp cùng không cần sự phối hợp của bên phía Cục Hiến Chương Liên Bang, thế nhưng bản thân Cục Điều Tra Liên Bang với hơn mấy vạn Điều Tra Viên cùng với vô số những mật thám, tay trong của Bộ Tư Pháp rãi rác khắp Liên Bang, giống như là vô số những con kiến rải rấc khắp nơi, dọc theo những con đường mà Nghị Viên Mạch Đức Lâm từng đi qua, những địa phương mà ông ta từng cư trú, những hành động mà ông ta từng làm, thu thập lấy từng điểm từng điểm đáng ngờ, sau đó là quá trình điều tra cẩn thận đến cực điểm…
Quá trình điều tra này diễn ra vô cùng thuận lợi, cũng không mất thời gian quá dài, đã điều tra ra được những điểm đáng ngờ, phối hợp với những chứng cứ vững chắc do vị nhân sĩ thầm bí kia đưa tới, liền đã đủ để làm chứng cứ chắc chắn cho rất nhiều các phán đoán, suy luận bất lợi cho vị Nghị Viên đáng kính này. Cho tới khi chồng hồ sơ vụ án lên tới bảy mươi trang giấy được đưa đến tòa đại sảnh của Nghị Viện, thì lập tức những vị Nghị Viên ngoan cố nhất của Ủy Ban Quản Lý Liên Bang, cùng với phe phái duy trì ủng hộ kiên định nhất, nồng nhiệt nhất, cũng không thể không đồng ý chấp hành yêu cầu triệu tập hội nghị Nghị Viện lâm thời khẩn cấp do Chủ Tịch Quốc Hội Liên Bang đưa ra.
Tại hội nghị Nghị Viện khẩn cấp lâm thời của Ủy Ban Quản Lý Liên Bang này, Bộ Trưởng Bộ Tư Pháp cùng với vị Án Sát Quan độc lập xuất thân từ Học Viện Quân Sự I không ngừng đưa ra những chứng cứ điều tra chắc chắn, đồng thời cũng biểu lộ tính nghiêm trọng của vấn đề cùng với tình thế hiện thời. Sau khi trải qua một phen biện luận vô cùng kịch liệt thậm chí là mắng chửi lẫn nhau, cuối cùng Nghị Viện phải thông qua một cuộc bầu phiếu với kết quả chênh lệch cực kỳ nhỏ, chỉ một phiếu chênh lệch, tạm thời đã bãi miễn đi quyền miễn tiếp nhận điều tra Tư Pháp của Nghị Viên Mạch Đức Lâm…
Bởi vì hiện tại Nghị Viên Mạch Đức Lâm đang là người được đề cử ứng tuyển cuộc Tổng tuyển cử Tổng Thống Liên Bang, cho nên còn cần phải có sự ký tên xác nhận của Tòa Án Tối Cao của Pháp Viện Liên Bang. Sau khi làm xong tất cả những chuyện theo trình tự như thế, đã là thời điểm hai giờ khuya rồi.
o0o
Quảng trường Nghị Viện vào ban đêm cũng không giống như ban ngày, trang trọng, an tĩnh, bình lặng. Lúc này trên quảng trường đã tràn ngập những đám người tụ tập, la lối ồn ào, không ngừng náo nhiệt. Tại quảng trường Hiến Chương cách đó không xa, dưới cái nhìn chăm chú của pho tượng khổng lồ, lạnh lùng đứng giữa quảng trường, tượng trưng cho hệ thống Tư Pháp nghiêm khắc, công chính liêm minh của Bộ Tư Pháp Liên Bang, đám người ủng hộ Nghị Viên Mạch Đức Lâm, cầm trong tay bức hình của Kiều Trì Tạp Lâm cùng với hình ảnh của Nghị Viên Mạch Đức Lâm, không ngừng kêu gào, la hét, nhục mạ, làm ra những động tác hạ nhục những cảnh sát phòng ngừa bạo lực đang cật lực ngăn cản đám người quá khích tiến lên…
Trên khu vực thềm đá kéo dài của quảng trường Nghị Viện chia ra làm ba khu vực riêng biệt. Một bên là đám người ủng hộ Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ, số lượng khá ít ỏi. Đám người này một mực tin tưởng rằng Nghị Viên Mạch Đức Lâm chính là một phần tử của đám khủng bố. Bọn họ đang cầm trong tay những hình ảnh của vụ khủng bố tập kích tại buổi biểu diễn Hoàn Sơn Tứ Châu, cùng với hình ảnh những người vô tội than khóc thân nhân bị chết oan trong vụ khủng bố đó, không hề có chút yếu thế nào, không ngừng ăn miếng trả miếng bằng lời nói với phía đối phương, hơn nữa còn hướng về phía những Điều Tra Viên của Bộ Tư Pháp Liên Bang mà vỗ tay cổ vũ nhiệt liệt.
Mặc dù nhân số của đám người này có vẻ kém thế hơn so với đám người đối diện rất nhiều, thế nhưng những hình ảnh khủng bố mà bọn họ phóng lớn lên, cầm trong tay thì lại toát ra một cỗ hương vị lạnh như băng… Nhất là một bức trong số đó, là hình ảnh của một cô bé con đến xem cuộc biểu diễn… Trên bức hình là cảnh cô bé bị đè bởi một tảng đá lớn, lạnh như băng, hai mắt nhắm chặt, khói bụi phủ đầy lên mặt cô bé, trộn lẫn với máu huyết đổ ra trên mặt, tạo thành một cảnh tượng vô cùng thê lương.
Tiêu Văn Tĩnh cùng với Từ Tùng Tử dẫn theo hơn mười nhân viên quan chức của Bộ Tư Pháp đi vào trong tòa nhà Nghị Viện. Mấy ngày gần đây bọn họ đã đi vào cơ cấu lập pháp cao nhất của Liên Bang này rất nhiều lần. Sự khẩn trương, phấn khởi lúc ban đầu, hiện tại đã sớm biến thành sự bình tĩnh cùng với sự sung sướng khi tìm ra được manh mối. Chỉ là bọn họ đều biết rất rõ ràng, đám dân chúng hôm nay đến biểu tình thị uy so với bình thường rõ ràng là đã nhiều lên rất nhiều so với trước đây. Những ánh đèn chiếu khắp nơi cũng có vẻ đặc biệt chói mắt hơn bình thường, đại khái là tin tức điều tra đã bị tiết lộ ra ngoài.
Trên bãi cỏ cạnh khu vực quãng trường, một chiếc ô tô màu đen không có bảng hiệu đã im lặng đậu lại nơi đó. Hứa Nhạc lặng lẽ châm một điếu thuốc lá, nhẹ nhàng mà hút một ngụm. Hắn thông qua hệ thống ra đa theo dõi tầm xa, nhìn về phía tình cảnh nhiệt náo chỗ quảng trường Nghị Viện xa xa. Ánh mắt hắn cuối cùng nhìn về phía bức ảnh của cô bé khán giả chết oan trong vụ khủng bố tập kích, ngón tay đang kẹp điếu thuốc của hắn chợt run rẩy lên, xoay chuyển hình ảnh quan sát nhìn về phía cánh cửa của tòa nhà Nghị Viện.
Bất luận là bên phía Bộ Quốc Phòng hay là bên phía Công ty Cơ khí Quả Xác, hiện tại đối với việc phải sắp xếp một gã công thần bí mật là hắn như thế nào, tựa hồ có chút khó xử không thể quyết định được. Cho nên mấy ngày gần đây hắn rõ ràng cũng không có đến Công ty Bảo an Tịnh Thủy đi làm nữa. Ngày nào hắn cũng lái xe chạy đến chỗ này, dừng lại trên bãi cỏ trước quảng trường Nghị Viện… Có thể nhìn thấy cảnh vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm bị sự trừng phạt của hệ thống Tư Pháp Liên Bang, đó chính là chuyện mà hắn hy vọng nhất trong cuộc đời này của hắn.
Khi phát hiện ra trong các thành viên của tiểu tổ điều tra của Bộ Tư Pháp, không ngờ còn có mặt cả Tiêu Văn Tĩnh cùng với Từ Tùng Tử, hắn không khỏi có chút giật mình, trong lòng lại chợt sinh ra cảm giác vài phần kính nể đối với hệ thống Tư Pháp Liên Bang.
Cũng không biết thời gian bao lâu, đám nhân viên quan chức của Bộ Tư Pháp từ trong tòa nhà Nghị Viện đi ra. Ở chính giữa đám người, chính là vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm, thân mặc một bộ áo khoác màu xám, thần sắc hoàn toàn bình tĩnh, nhìn qua cũng không hề có bất cứ biểu hiện sa sút chút nào.
Ánh đèn đêm loang loáng nhất thời đồng loạt hướng thẳng về phía đó, chiếu sáng rực cả một góc bầu trời đêm. Pho tượng khổng lồ đặt chính giữa quảng trường Nghị Viện dưới ánh sáng chiếu rọi của những người đứng bên dưới, nhìn qua có vẻ sinh động như người thật, có vẻ đặt biể phá lệ dữ tợn.
Nghị Viên Mạch Đức Lâm dưới sự áp giải của mọi người bước từng bước xuống khỏi những bậc thềm đá. Mấy chiếc xe công vụ đặc chế đang đợi phía dưới để áp tải ông ta đến Bộ Tư Pháp tiếp nhận điều tra.
Mọi người đang đứng đầy dưới thềm đá, nhìn thấy một màn này, cảm xúc nhất thời đã bị kích động lên đến tột đỉnh. Vô số người ủng hộ không ngừng kêu gọi tên của vị lão nhân này, lại còn có người khóc không thành tiếng, mắng nhiếc đám người Chính phủ Liên Bang vô sỉ. Mà bên phía đám người phản đối ích ỏi, thì lại không ngừng phẫn nộ kêu gào là hung thủ tàn khốc, sát thủ trẻ con, ngụy quân tử, kẻ hai mặt… đủ các loại danh từ…
Trên mặt vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm này cũng không hề thể hiện bất cứ cảm xúc, biểu tình gì cả. Bước chân của ông ta vẫn như trước ổn định, bên trong khuôn mặt già nua vẫn như cũ thể hiện vẻ bình tĩnh, tự tin vốn có. Ông ta hướng về phía những người ủng hộ mình, khẽ phất tay mấy cái, tỏ vẻ biết ơn sự ủng hộ của bọn họ.
- Nghị Viên Mạch Đức Lâm, ông có điều gì muốn phát biểu hay không?
Trong đám người bị ngăn cản bên ngoài vòng bảo hộ của cảnh sát, một gã liều mạng đẩy mạnh cánh cổng của tòa nhà Nghị Viện, vừa lớn tiếng hô lên.
Nghị Viên Mạch Đức Lâm chợt dừng bước lại, mỉm cười, sau đó giơ hai tay của mình lên. Bộ Tư Phát cũng không có ngu xuẩn đến mức khi chưa điều tra cụ thể, dẫn độ ông ta trước mặt đám người ủng hộ mà còng tay ông ta lại. Hai cánh tay lộ ra bên ngoài cái áo khoác ngay cả một sợi dây buộc tay cũng không có.
- Cuộc đời này của tôi đã từng bị còng tay vô số lần. Thế nhưng lần nào tôi cũng chứng minh được tôi vô tội, trở về an toàn.
Trên quảng trường Nghị Viện trở nên im lặng lại. Nghị Viên Mạch Đức Lâm lại giơ hai tay lên, nói lớn với đám người ủng hộ bên dưới:
- Nhưng mà hôm nay tôi lại phát hiện ra một điều… Trong Liên Bang ngày nay, mọi nơi đều vẫn tràn ngập một loại còng tay vô hình.
- Tôi không hy vọng Liên Bang bởi vì chuyện này mà lâm vào tình trạng bị chia năm xẻ bảy.
Nghị Viên Mạch Đức Lâm lại quay đầu nhìn lại, nhìn về phía đám người công dân ủng hộ mình tràn ngập bên dưới, lớn tiếng nói:
- Hãy trở về đi, ít nhất lịch sử sẽ làm ra những thẩm lý và phán xét chính xác nhất của nó.
Lịch sử mới có tư cách làm ra thẩm lý và phán xét chính xác nhất? Như vậy thì Pháp luật Liên Bang thì như thế nào? Trong một câu nói này của Nghị Viên Mạch Đức Lâm, đã mơ hồ lộ ra một chút cảm xúc nào đó trong nội tâm của ông ta, nhất thời cuốn hút đi tâm trí của đám người ủng hộ ông ta, toàn bộ đều lâm vào ảm đạm, cảm giác bi thương tràn ngập trong tim… Trí óc của đám người này nhất thời lâm vào trầm mặc, lúc đó cũng đã quên mất việc phải thăm hỏi ông ta cái gì nữa.
Liền ngay tại thời điểm này, vị trưởng ban phóng viên của tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô, phóng viên Ngũ Đức, đột nhiên hướng về phía Nghị Viên Mạch Đức Lâm đang đứng trên thềm đá, lớn tiếng hô:
- Tòa án đạo đức lương tâm trong nội tâm của ông đã tuyên án tử hình ông rồi
Nghị Viên Mạch Đức Lâm nhìn xuống, thấy người này đem bài chính luận của mình ra mà nói lại, có chút khẽ mỉm cười, nhưng cũng không nói cái gì. Thanh tra Tiêu Văn Tĩnh đang đứng bên cạnh, đỡ lấy cánh tay của ông ta, thân thể cũng thoáng có chút khẽ cứng lại, nghe những lời phóng viên Ngũ Đức vừa mới nói đến, chính là trọng điểm trong bài viết cuối cùng nằm trong loạt bài chính luận suốt 17 kỳ liên tiếp trên tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô do đích thân Nghị Viên Mạch Đức Lâm đã viết.
Đám dân chúng phẫn nộ bắt đầu ném đủ mọi thứ dị vật, các loại nước thối… về phía phóng viên Ngũ Đức. Trên quảng trường Nghị Viện nhất thời lâm vào một mảnh hỗn loạn. Mấy chiếc xe công vụ đặc chế vội vã chạy đến phía dưới bậc thềm đá, đám nhân viên quan chức Bộ Tư Pháp, áp giải Nghị Viên Mạch Đức Lâm dưới sự bảo vệ của đám cảnh sát phòng ngừa bạo lực, chậm rãi mà nhanh chóng rời khỏi tòa nhà Nghị Viện.
Hứa Nhạc tắt đi màn hình theo dõi từ xa, trầm mặc hút xong ngụm cuối cùng của điếu thuốc lá, trong lòng thầm nghĩ đến đám thanh niên cùng với đám quần chúng phẫn nộ đang không ngừng gào thét trên quảng trường Nghị Viện, nghĩ đến ngay cả Phó Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Trâu Ứng Tinh ngay lúc ban đầu cũng không tin rằng Nghị Viên Mạch Đức Lâm là người đã làm ra những chuyện tình vô sỉ đến như thế. Hắn đột nhiên hiểu được bản thân mình vì cái gì lúc trước ở nghĩa trang công cộng Ngân Hà, tuyệt đối không chịu tha thứ cho Lâm Viễn Hồ. Đó là bởi vì hắn hiểu rất rõ ràng, những người như Mạch Đức Lâm, Lâm Viễn Hồ, đều là những diễn viên chính trị xuất sắc nhất, cũng là kẻ khiến cho người khác cảm thấy ghê tởm nhất.
o0o
Giáo sư Trầm Lão từng nói qua, trong vũ trụ đều tràn ngập những chuyện tình không có đạo lý. Mà trong nửa năm gần đây nhất, trong Liên Bang đã liên tiếp xảy ra vô số chuyện đại sự, tựa hồ đã thuyết minh rằng đạo lý này thực sự vẫn còn tồn tại. Ít nhất là còn tồn tại trong lòng những người nào đó. Bởi vì Hứa Nhạc có sự nhận thức này, bởi vì nhận được tin tức Phong Dư đại thúc vẫn còn sống, bởi vì bản thân hắn hiện tại đã bị rất nhiều người lãng quên đi mất, cho nên hắn mới thích thú khi làm một người xem, làm một bị khán giả xem tấn tuồng hài kịch xảy ra trong Liên Bang, nhìn thấy kẻ phóng hỏa giết người bị đưa ra tòa án phán xét, muốn cho người đang nằm trong lòng đất phải nhận được sự công bằng…
Nhưng mà sự tình lại tiến triển vượt ra ngoài sự dự đoán của hắn.
Ngay ngày hôm sau vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm bị Bộ Tư Pháp mời về tiến hành điều tra, trên Thủ đô Tinh Quyển đã nổ ra vô số những cuộc biểu tình thị uy, đòi phải thả ông ta ra. Đám công dân bình thường trong Liên Bang, vĩnh viễn không có khả năng hoàn toàn hiểu biết hết những âm mưu chính trị ẩn chứa sau tấm màn đen của Liên Bang. Bọn họ dựa theo những ý tưởng nào đó do kẻ khác đưa vào, đem chuyện Nghị Viên Mạch Đức Lâm bị mời về điều tra, đã trở thành một trong vô số những âm mưu phía sau tấm màn đen của Liên Bang. Ý tưởng của đám dân chúng Liên Bang vốn là vô cùng mộc mạc, rất đơn giản… Nghị Viên Mạch Đức Lâm đến từ Hoàn Sơn Tứ Châu tinh hệ S2, ở trong hệ thống Chính trị của Liên bang, chính là một kẻ ngoại lai, là một người yếu thế… Ông ta không hề có động cơ để làm ra những hành động độc ác như thế này. Cho nên ở trong lòng đám công dân Liên Bang, Nghị Viên Mạch Đức Lâm khẳng định là một người bị hại… Sự lên án của Bộ Tư Pháp Liên Bang khẳng định chỉ là một âm mưu thủ đoạn của đám đại nhân vật nào đó trong Liên Bang mà thôi.
Nghị Viên Mạch Đức Lâm mấy năm gần đây cũng không hề từ chối những chuyện vất vả bôn ba, tuyên truyền khắp nơi về chủ trương hòa giải không bạo lực của bản thân mình. Vì cái hình tượng chính trị cực kỳ hoàn mỹ mà ông ta đã xây dựng nên, hơn nữa cộng thêm sự hô hào vận động gần như là hò hét ủng hộ của đám phần tử cực kỳ trung thành với chủ nghĩa Kiều Trì Tạp Lâm ủng hộ ông ta, vô số dân chúng Liên Bang bắt đầu rủ nhau đổ ra đường, lên tiếng ủng hộ vị Nghị Viên đã bị tước đoạt đi quyền miễn trừ tiếp nhận điều tra Tư Pháp kia. Nhất là tại Đại Học Thành Lâm Hải Châu, tuyệt đại bộ phận sinh viên cũng đã gia nhập vào đội ngũ biểu tình tuần hành, tạo thành hiện tượng nghỉ học phản đối trên diện rộng.
Ngay trong buổi tối ngày hôm sau, thân là người đồng hành tranh cử với Nghị Viên Mạch Đức Lâm, Châu trưởng La Tư đã tổ chức một cuộc hội nghị họp báo. Trong cuộc họp báo, ông ta đã biểu đạt thái độ tuyệt đối tín nhiệm đối với những hành vi đạo đức bình thường của Nghị Viên Mạch Đức Lâm cùng với sự ủng hộ mạnh mẽ. Hơn nữa ông ta còn phẫn nộ, bất mãn, chỉ trích các ban ngành của Chính phủ Liên Bang. Ngoài ra ông ta còn thể hiện bản thân là một nhân vật đóng vai trò trung gian, không hề thiên về phía nào, đồng thời lên tiếng cho rằng đây không phải là thời khắc thích hợp tiến hành điều tra, lại còn vạch trần một ít những âm mưu xấu xa đen tối của phía Chính phủ, đồng thời yêu cầu Bộ Tư Pháp lập tức phải phóng thích Nghị Viên Mạch Đức Lâm. Sau đó ông ta còn tiến hành giải thích một cách thành khẩn, lại còn tiết lộ bên phía bộ phận văn phòng tranh cử đã đưa thư kiến nghị về phía Pháp Viện Tòa Án Tối Cao, cáo buộc tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô cùng với Đài truyền hình tư nhân nào đó, cùng với kẻ khả nghi đã tuyên truyền những tin tức thất thiệt, gây nguy hại cho sự an toàn của người vô tội và cả Liên Bang. Cáo buộc những người hành nghề tin tức tội phỉ báng, hơn nữa lại thêm tội nhận hối lộ mà gây chuyện thị phi…
Thân là một chính trị gia cực kỳ kinh nghiệm, đã từng khống chế một đô thị cực lớn như Cảng Đô trong nhiều năm nay như vậy, Châu Trưởng La Tư của Kinh Châu tiến hành phản kích tuyệt đối cũng không chỉ có mời dự một cuộc hội nghị họp báo công bố tin tức như thế. Sau buổi hội nghị họp báo này, một số vị nhân sĩ của giới công thương trước giờ cực kỳ nổi tiếng trong Liên Bang cũng bắt đầu đứng ra phát ngôn, tỏ vẻ không tin nhiệm đối với những gì mà Bộ Tư Pháp công bố, đồng thời cũng kịch liệt ủng hộ Nghị Viên Mạch Đức Lâm. Hiệp hội Tài chính Liên Bang, Hiệp hội Khai thác mỏ Liên Bang, cùng với một số tổ chức lớn, lực ảnh hưởng cực kỳ sâu xa trong Liên Bang, cũng đã bắt đầu biểu lộ thái độ của mình đối với chuyện này.
Trong mười mấy giờ đồng hồ kế tiếp, còn có thêm vô số những nhân sĩ nổi danh khác trong Liên Bang bắt đầu xuất hiện, lên tiếng ủng hộ Nghị Viên Mạch Đức Lâm. Bên phía khối Đại học cũng có đến 18 vị Giáo sư đứng ra ký tên vào bảng yêu cầu, Ủy Ban Khoa Học Liên Bang cũng tỏ vẻ kiến nghị… Còn có vô số những đại diện truyền thông cũng bắt đầu xuất hiện trong số những dân chúng du hành biểu tình, bắt đầu giơ cao kèn trống, hò hét, kêu gào… Mọi người đều cho rằng những âm mưu chính trị vô sỉ như thế này lại xuất hiện trong thời điểm Hiến Lịch 37 ngày nay, thật sự là khiến cho kẻ khác khó có thể tưởng tượng, khó có thể chấp nhận được.
Trong xã hội Liên Bang bắt đầu xuất hiện điềm báo xung đột mạnh mẽ.
/930
|