Con robot MX màu đen lúc này cũng đã giải trừ hết tất cả các hệ thống công kích hỏa lực tầm xa lẫn tầm gần, lúc này ngay trước mặt của đám quân nhân sĩ quan Sư Đoàn Thiết Giáp 7 sắc mặt vô cùng âm trầm trong doanh trại chỉ huy này, muốn hoàn thành được mục tiêu chiến thuật của mình, nó liền chỉ có thể dựa vào thân thể nặng nề của mình mà làm ra động tác tấn công.
Nói một cách chính xác hơn, Tây Môn Cẩn chính là bị con robot MX màu đen mạnh mẽ dẫm lên người mà chết.
Hứa Nhạc cũng không nghĩ đến chuyện làm vậy để mà sỉ nhục đối phương, nhưng mà đây chính là phương thức tác chiến duy nhất mà hiện tại hắn có thể sử dụng được. Đương nhiên, hắn cũng không có khả năng thật sự phá cửa vào, dùng cái chân máy móc nặng nề mà giẫm lên người Tây Môn Cẩn biến hắn thành một đống thịt vụn. Hắn chỉ là hướng về phía hệ thống giám sát mức độ thương tổn của Bộ Chỉ Huy thao diễn quân sự lần này đưa vào các động tác mà hắn sẽ thực hiện tiếp theo mà thôi.
Hệ thống máy vi tính của Bộ Chỉ Huy thông qua các tính toán chính xác tinh vi, trực tiếp phán định những động tác tiếp theo mà hắn dự định làm là có hiệu lực.
Ngay sau đó một khắc, trong đại sảnh chỉ huy cuộc thao diễn quân sự lâm thời lần này cùng với các quan binh sĩ quan của Cận Vệ Doanh Sư Đoàn Thiết Giáp 7 đều nhận được thông báo do hệ thống báo cáo chiến tốn tự động, quan chỉ huy cao nhất của phe màu lam đã tử vong.
Các quan quân cao cấp và các tướng lĩnh trong đại sảnh chỉ huy, đều không khỏi cảm thấy khiếp sợ khi nhìn những hình ảnh thể hiện trên màn hình theo dõi. Con robot MX màu đen nhảy vọt từ đỉnh núi Lam Trì Sơn xuống đáy cốc, né tránh vô số lửa đạn pháo kích tự động, chỉ bằng thời gian nhanh chóng như điện quang hỏa thạch mà chạy như bay vào Bộ Chỉ Huy của đối phương. Sau đó cũng chính con robot MX này cũng đã thành công phá tan Tổng bộ Doanh đoàn của đối phương, giết chết vị sĩ quan chỉ huy cao nhất, hoàn thành được một nhiệm vụ mà trước đây nói thế nào bọn họ cũng không cho rằng có khả năng hoàn thành được.
Cặp lông mày có chút hoa râm của Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư cũng thoáng thả lỏng ra một chút, nhẹ nhàng mà mang theo chút cảm giác an ủi thở dài một tiếng. Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Trâu Ứng Tinh thì lại vô cùng bình tĩnh bưng tách trà bên cạnh mình hớp một ngụm. Rõ ràng tách trà lúc này cũng đã lạnh ngắt, thế nhưng ông ta cũng không có bất cứ phản ứng nào cả. Xem ra bên dưới biểu tình vô cùng bình thản của vị đại lão Quân đội Liên Bang này cũng cất dấu rất nhiều cảm xúc.
Ngay sau đó, ánh mắt của mọi người cũng đồng loạt quay sang nhìn về phía bên phải của đại sảnh chỉ huy. Các tướng lĩnh cùng với quân nhân cao cấp của Quân đội Liên Bang cũng rất ngạc nhiên, muốn biết vị Sư Đoàn Trưởng Đỗ Thiếu Khanh từ xưa đến nay vẫn luôn lãnh khốc kiêu ngạo, lúc này chính mắt nhìn thấy đơn vị bộ đội của mình bị thất bại như thế, sẽ có biểu tình đặc sắc như thế nào?
Điều khiến cho bọn họ có chút giật mình cùng với thất vọng chính là, vị Sư Đoàn Trưởng Đỗ Thiếu Khanh lúc này tuy rằng cũng đã đứng bật dậy, thế nhưng vẫn như trước là một vẻ mặt lãnh khốc không chút biểu tình. Bộ quân phục vẫn thẳng tắp, thân hình vẫn đứng thẳng, căn bản không hề cảm thụ được bất cứ cảm giác bị đả kích trầm trọng nào cả. Đương nhiên, có một số người tinh ý có thể nhìn ra được, hai bàn tay nắm cặp găng tay bằng da dê màu đen được Đỗ Sư Đoàn Trưởng chắp lại sau lưng đã nắm lại thật chặt, chặt đến mức thậm chí các đầu ngón tay hơi có chút trắng bệch...
Các quân nhân sĩ quan cao cấp cùng với các tướng lĩnh trong đại sảnh chỉ huy cuộc thao diễn quân sự khiếp sợ với biểu hiện khủng bố của con robot MX màu đen, cảm thán than thở không thôi đối với năng lực điều khiển con robot vượt quá khả năng tưởng tượng của mọi người. Đỗ Thiếu Khanh cũng đồng dạng giống như vậy, trong lòng ông ta ngoại trừ một cảm giác phẫn nộ âm trầm ra, thì đồng dạng cũng là một cảm giác không thể hiểu nỗi mãnh liệt.
Đỗ Sư Đoàn Trưởng thân là một nhà quân sự toàn tài, khả năng điều khiển robot đương nhiên cũng vô cùng vĩ đại. Thế nhưng khi tận mắt chứng kiến Hứa Nhạc điều khiển con robot MX màu đen kia, ông ta lại không thể nào dùng loại suy luận logic nào để có thể thuyết phục được mình. Đây rõ ràng là sự kiện mà một người bình thường không thể nào làm ra được!
Đỗ Thiếu Khanh vẻ mặt lạnh lùng, nhìn chằm chằm về phía con robot MX màu đen cùng với đám thuộc hạ có biểu tình khó coi đến cực điểm của mình trên màn hình theo dõi. Cặp mày lúc này cũng đã nhăn tít lại. Hai hàng lông mày nhìn qua thẳng tắp giống như hai thanh kiếm vừa rút khỏi vỏ, vào thời khắc này cũng giống như là đã bị đút vào trong vỏ vậy, trở nên trầm mặc, nhìn qua có chút hoạt kê. Ông ta tựa hồ như đang chờ đợi chuyện gì sắp sửa phát sinh vậy.
Một lát sau, trong đại sảnh chỉ huy cuộc thao diễn quân sự lại một lần nữa vang lên thanh âm kinh hô. Gã nhân viên tham mưu quân sự hôm nay đã hoàn toàn mất đi sự bình tĩnh, lại cầm theo màn hình vi tính xách tay của mình, lớn tiếng báo cáo nói:
- Tỷ lệ phần trăm thương tổn của con robot màu đen là 60%!
- Tỷ lệ thương tổn 80%!
- Tỷ lệ thương tổn 100%! Con robot MX màu đen đã nổ tung!
Trong đại sảnh chỉ huy thao diễn quân sự nhất thời lâm vào một mảnh tính toán bận rộn cùng với thanh âm nghị luận đầy khiếp sợ. Các quân nhân tướng lĩnh tham mưu cũng không thể nào hiểu nổi, rõ ràng là con robot MX màu đen đã thành công đột phá được Doanh trại của phe màu lam, vì cái gì lại đột nhiên bị đánh đến nổ tung cơ chứ? Phân đội Thiết Giáp của Cận Vệ Doanh Sư Đoàn Thiết Giáp 7 cũng chưa kịp triệu hồi về, trong Bộ Chỉ Huy kia đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư ngồi trên ghế sopha cũng giật mình, cặp mày khẽ nhíu lại, chợt nhớ đến lần này trong cuộc thao diễn quân sự, Sư Đoàn Thiết Giáp 7 mãi cho đến lúc này cũng chưa có sử dụng đến đơn vị bộ đội giả lập còn lại, sau khi trầm mặc một lúc sau, trên mặt toát ra một cảm xúc thưởng thức rõ ràng.
Đỗ Thiếu Khanh khuôn mặt không chút biểu tình nhìn chằm chằm lên màn hình theo dõi, cặp lông mày kia lại một lần nữa dựng thẳng lên. Mặc dù cũng không bén nhọn không gì bì được, khí thế không ai đỡ nổi giống như trước đây, nhưng mà chung quy cũng là khôi phục lại vài phần lãnh khốc.
Từ khi cuộc thao diễn quân sự kia bắt đầu cho đến bây giờ, Tây Môn Cẩn tiến hành chỉ huy Cận Vệ Doanh thủy chung vẫn không có điều động đến đơn vị bộ đội Tuần tra Đạn đạo Thần tốc giả lập kia. Hắn vốn tin tưởng mãnh liệt rằng các binh lính thuộc hạ của mình khẳng định sẽ không khiến cho mình thất vọng đến cực điểm.
oOo
Lúc này biến cố phát sinh ra quả thật là rất nhanh.
Hệ thống chỉ huy chiến lược vừa mới thông báo thông tin chỉ huy của phe màu lam vừa bỏ mạng, ngay sau đó hệ thống cảnh báo bên trong con robot MX liền truyền đến thanh âm cảnh báo bén nhọn. Nhìn lên màn hình rada toàn bộ đều là một mảnh đường cong năng lượng màu đỏ tươi tràn ngập trời đất không ngừng ập tới, tuy rằng biết rõ đây cũng chỉ là hình ảnh giả lập, thế nhưng Hứa Nhạc ngồi trong khoang điều khiển nặng nề của con robot, vẫn như cũ nhịn không được mồ hôi toát ra như mưa, thấm ướt toàn bộ phần lưng áo.
Hoàn toàn khác với hệ thống pháo kích tự động tầm xa lúc trước, đám đạn đạo dày đặc không biết từ nơi nào trong căn cứ bay đến này, gần như bao trùm tất cả khu vực bốn phía xung quanh của khu doanh trại, cũng không cần phân biệt địch ta, tiến hành công kích vô cùng mãnh liệt Dưới uy lực bùng nổ của các đường đạn đạo, trên màn hình giả lập, khắp nơi trong doanh trại hoàn toàn biến thành một biển lửa.
Chương 037: Thắng lợi sỉ nhục nhất (Thượng) (2)
Cơ hồ đồng thời ngay trong khoảnh khắc đó, hệ thống theo dõi tổn thương giả lập tự động liên kết với con robot màu đen, thanh âm máy móc lạnh lùng vang lên, thông báo tỷ lệ phần trăm thương tổn của con robot MX màu đen. Chỉ có điều là trong khoảng thời gian chớp mắt, con robot MX màu đen, sau khi hoàn thành nhiệm vụ đột kích vào doanh trại đối phương, vốn chỉ bị tổn thương không đến 30%, lúc này cột sáng màu đỏ đại biểu cho tình trạng hoạt động của con robot nháy mắt đã rút xuống nhanh chóng. Trong chốc lát, cột sáng này đã không còn lại chút nào, đồng thời con robot bị phán định là nổ tung!
Trong toàn bộ quá trình này, con robot màu đen căn bản là không kịp làm ra bất cứ phản ứng gì cả. Đối mặt với hệ thống đạn đạo tốc độ cao gần như ngập trời mà đến, cho dù là hắn có thời gian mà làm ra phản ứng gì, thì cũng tuyệt đối không thể nào tránh né được, chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình bị chôn thân trong biển lửa dày đặc mà thôi.
Toàn trường lâm vào một mảnh trầm mặc chết chóc.
Hứa Nhạc nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào những số liệu mà hệ thống máy tính vừa mới truyền về, nghe được thanh âm thông báo lạnh như băng của hệ thống máy tính, trong lòng không ngừng ngẫm nghĩ thật lâu. Sau cùng hắn mới đoán ra được ngọn nguồn hết thảy của tình huống lần này.
Bộ đội Tuần tra Đạn đạo Thần Tốc!
Bộ Chỉ Huy cuộc thao diễn quân sự lần này vì để gia tăng khả năng chiến lực của hai bên, cho nên mới tổ chức ra một mớ đơn vị bộ đội giả lập. Mà cấp cho Cận Vệ Doanh của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 chính là một đơn vị bộ đội Tuần tra Đạn đạo Thần tốc. Từ lúc buổi thao diễn quân sự bắt đầu vào sáng sớm cho đến lúc Hứa Nhạc tiếp cận đến Doanh trại của Sư Đoàn Thiết Giáp 7, Tây Môn Cẩn mãi cũng không hề điều động đến chi đơn vị bộ đội này. Đúng là cuối cùng bị Hứa Nhạc gây ra áp lực quá mức mãnh liệt, mãi đến thời khắc cuối cùng khi con robot MX màu đen đã tấn công thẳng đến Bộ Chỉ Huy của mình, cho nên mới không phân biệt địch ta, điều động cho chi đơn vị bộ đội này thực hiện một lần công kích điên cuồng cuối cùng!
Đơn vị bộ đội giả lập này chính là được trang bị hệ thống pháo kích đạn đạo thế hệ II, có được tốc độ công kích khủng bố gần như là tuyệt đối. Nhưng mà nó lại có một chỗ khuyết điếm gần như là chí mạng. Hệ thống động cơ xoáy nòng đạn đạo cao tốc, khiến cho loại đạn đạo này có tốc độ khủng bố, thế nhưng lại không thể nào tiến hành điều khiển trên đường đi được, chỉ có thể phóng theo đường thẳng mà thôi. Cho nên nếu dùng loại đạn đạo tốc độ cao này tiến hành công kích tầm xa đối với một con robot MX cực kỳ cơ động thì hầu như không tạo thành bất cứ kết quả nào cả.
Nhưng mà Tây Môn Cẩn thì lại đem hệ thống pháo kích đạn đạo thần tốc này lắp đặt tại một cái khe nhỏ phía sau sườn núi của Lam Trì Sơn, nhắm thẳng vào trong Bộ Chỉ Huy của bên mình!
Vị sĩ quan chỉ huy vĩ đại, tính toán vô cùng cẩn thận, chặt chẽ này, ở trong toàn bộ quá trình diễn tập quân sự, mãi vẫn dùng một loại tư thái bình tĩnh cùng với tự tin tuyệt đối, đem một chi lực lượng này lưu lại làm hậu chước cuối cùng. Cho dù là lúc Hứa Nhạc điều khiển con robot màu đen từ trên đỉnh ngọn núi lao thẳng xuống, hắn vẫn như cũ bởi vì chỗ khuyết điểm duy nhất của hệ thống đạn đạo pháo kích thần tốc này mà không chấp nhận tùy tiện phóng ra. Mãi đợi đến khi con robot màu đen đã xâm nhập vào trong doanh trại Bộ Chỉ Huy, tuyệt đối đã nằm trong phạm vi bao trùm công kích của hệ thống pháo kích đạn đạo, Tây Môn Cẩn mới làm ra một lần công kích khủng bố ngọc đá cùng nát này!
Ở trong một khoảng cách gần đến như vậy, lại thêm bố trí công kích với mật độ cao như thế, hệ thống pháo kích đạn đạo tốc độ cao này căn bản cũng không cần phải tiến hành ngắm bắn mục tiêu, liền cũng có thể đem bất cứ địch nhân nào đến đột kích oanh thành vô số mảnh vụn.
Nếu như lúc này con robot màu đen còn đang ở trong sơn cốc trống trải, đại khái nó có thể dùng tính cơ động cực cao mà tránh thoát được, tuy sẽ có chút chật vật thế nhưng lại có thể an toàn tránh thoát khỏi luồng công kích khủng bố này. Nhưng mà lúc này con robot màu đen đã đột kích thành công, đã lơi lỏng việc phòng ngự. Điều quan trọng nhất chính là, hệ thống pháo kích đạn đạo tốc độ cực cao này lại lạnh lùng nhắm thẳng vào Bộ Chỉ Huy, con robot lại đã vào thẳng trong doanh trại rồi, hắn làm sao có thể trốn được cơ chứ?
Ngồi trong khoang điều khiển không ngừng phát ra ánh sáng màu đỏ, Hứa Nhạc trầm mặc ngẫm nghĩ một lúc thật lâu, mới có thể đem tất cả mọi chuyện sắp xếp lại thành một chuỗi rõ ràng mạch lạc. Dùng hệ thống đạn đạo thần tốc để đối phó với robot MX, đại khái cũng chỉ có gã sĩ quan Tây Môn Cẩn mới có thể nghĩ ra loại phương pháp chiến thuật hiệu quả này mà thôi. Nhưng điều khiến cho hắn cảm thấy rét lạnh chính là, Sư Đoàn Thiết Giáp 7 không ngờ lại có thể chấp nhận đem toàn bộ Bộ Chỉ Huy của Doanh đoàn cùng chôn theo, cũng muốn mình phải tán thân ở nơi này. Loại thiết kế chiến thuật này không khỏi có chút quá mức độc ác rồi.
Hắn đưa tay khẽ xoa xoa khuôn mặt có chút cứng ngắc, lắc lắc đầu, sau đó ấn nút mở cánh cửa khoang điều khiển ra.
oOo
Cùng với thanh âm điện lưu xì xì vang lên, con robot màu đen đứng sững ngay trước của của Bộ Chỉ Huy Cận Vệ Doanh Sư Đoàn Thiết Giáp 7, cánh cửa khoang điều khiển chậm rãi mở ra.
Lúc này, tất cả những quân nhân, sĩ quan cùng với binh lính ở khu vực xung quanh Bộ Chỉ Huy đều đã bị hệ thống điều khiển của trận thao diễn quân sự lần này phán định là toàn bộ tử vong, cho nên đám sĩ quan, binh lính của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 mang theo sắc mặt vô cùng khó coi nhìn chằm chằm vào cánh cửa khoang điều khiển robot đang mở ra, cũng không ai nâng vũ khí lên chuẩn bị bắn lén vào đối phương.
Tuy rằng cuối cùng con robot màu đen này bị phán định là nổ tung mà chết, nhưng mà lúc trước khi đối phương đột doanh mà vào, một khắc giây sát bốn con robot M52 bên mình, cuối cùng mạnh mẽ đạp chết sĩ quan chỉ huy cao nhất của Doanh trại bên mình, chuyện này chẳng khác nào mạnh mẽ tát một cái lên mặt của bọn họ.
Hứa Nhạc, mang theo sắc mặt tái nhợt từ trong khoang điều khiển robot nhẹ nhàng chui ra, cũng không có bước xuống đất, mà là đứng sững tại đầu cây thang hợp kim của con robot, nhìn xuống đám quân nhân binh sĩ vẻ mặt vô cùng phẫn nộ của Sư Đoàn Thiết Giáp 7, khẽ nheo mắt lại. Tuy rằng cuối cùng hắn bị phán định là tử vong, thế nhưng những chuyện hắn cần phải làm, có thể làm cũng đã làm xong. Nhiệm vụ đột kích Doanh trại thành công, giết được sĩ quan chỉ huy cao nhất của đối phương. Cho nên tâm tình của hắn lúc này vô cùng bình tĩnh, lại mang theo một tia hưng phấn nhàn nhạt của thanh niên, cũng không hề có bất cứ tiếc nuối hay là khó chịu gì cả.
- Anh thật sự rất giỏi đó.
Hứa Nhạc cảm giác thân thể mình mỏi mệt dị thường, đưa tay lên khẽ quệt mớ mồ hôi lạnh trên trán mình. Sau đó hắn thoáng mệt mỏi ngồi lên phần bụng có chút nóng bỏng của con robot MX, tay vị lên phần hộ giáp hợp kim có chút trầy trụa của con robot, nhìn xuống gã sĩ quan chỉ huy Tây Môn Cẩn biểu tình ủ dột đang đứng bên dưới, nghiêm túc nói:
- Tôi thừa nhận Sư Đoàn Thiết Giáp 7 các người có tư cách để mà kiêu ngạo.
Những lời này đều là lời thật lòng của hắn.
Nói một cách chính xác hơn, Tây Môn Cẩn chính là bị con robot MX màu đen mạnh mẽ dẫm lên người mà chết.
Hứa Nhạc cũng không nghĩ đến chuyện làm vậy để mà sỉ nhục đối phương, nhưng mà đây chính là phương thức tác chiến duy nhất mà hiện tại hắn có thể sử dụng được. Đương nhiên, hắn cũng không có khả năng thật sự phá cửa vào, dùng cái chân máy móc nặng nề mà giẫm lên người Tây Môn Cẩn biến hắn thành một đống thịt vụn. Hắn chỉ là hướng về phía hệ thống giám sát mức độ thương tổn của Bộ Chỉ Huy thao diễn quân sự lần này đưa vào các động tác mà hắn sẽ thực hiện tiếp theo mà thôi.
Hệ thống máy vi tính của Bộ Chỉ Huy thông qua các tính toán chính xác tinh vi, trực tiếp phán định những động tác tiếp theo mà hắn dự định làm là có hiệu lực.
Ngay sau đó một khắc, trong đại sảnh chỉ huy cuộc thao diễn quân sự lâm thời lần này cùng với các quan binh sĩ quan của Cận Vệ Doanh Sư Đoàn Thiết Giáp 7 đều nhận được thông báo do hệ thống báo cáo chiến tốn tự động, quan chỉ huy cao nhất của phe màu lam đã tử vong.
Các quan quân cao cấp và các tướng lĩnh trong đại sảnh chỉ huy, đều không khỏi cảm thấy khiếp sợ khi nhìn những hình ảnh thể hiện trên màn hình theo dõi. Con robot MX màu đen nhảy vọt từ đỉnh núi Lam Trì Sơn xuống đáy cốc, né tránh vô số lửa đạn pháo kích tự động, chỉ bằng thời gian nhanh chóng như điện quang hỏa thạch mà chạy như bay vào Bộ Chỉ Huy của đối phương. Sau đó cũng chính con robot MX này cũng đã thành công phá tan Tổng bộ Doanh đoàn của đối phương, giết chết vị sĩ quan chỉ huy cao nhất, hoàn thành được một nhiệm vụ mà trước đây nói thế nào bọn họ cũng không cho rằng có khả năng hoàn thành được.
Cặp lông mày có chút hoa râm của Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư cũng thoáng thả lỏng ra một chút, nhẹ nhàng mà mang theo chút cảm giác an ủi thở dài một tiếng. Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Trâu Ứng Tinh thì lại vô cùng bình tĩnh bưng tách trà bên cạnh mình hớp một ngụm. Rõ ràng tách trà lúc này cũng đã lạnh ngắt, thế nhưng ông ta cũng không có bất cứ phản ứng nào cả. Xem ra bên dưới biểu tình vô cùng bình thản của vị đại lão Quân đội Liên Bang này cũng cất dấu rất nhiều cảm xúc.
Ngay sau đó, ánh mắt của mọi người cũng đồng loạt quay sang nhìn về phía bên phải của đại sảnh chỉ huy. Các tướng lĩnh cùng với quân nhân cao cấp của Quân đội Liên Bang cũng rất ngạc nhiên, muốn biết vị Sư Đoàn Trưởng Đỗ Thiếu Khanh từ xưa đến nay vẫn luôn lãnh khốc kiêu ngạo, lúc này chính mắt nhìn thấy đơn vị bộ đội của mình bị thất bại như thế, sẽ có biểu tình đặc sắc như thế nào?
Điều khiến cho bọn họ có chút giật mình cùng với thất vọng chính là, vị Sư Đoàn Trưởng Đỗ Thiếu Khanh lúc này tuy rằng cũng đã đứng bật dậy, thế nhưng vẫn như trước là một vẻ mặt lãnh khốc không chút biểu tình. Bộ quân phục vẫn thẳng tắp, thân hình vẫn đứng thẳng, căn bản không hề cảm thụ được bất cứ cảm giác bị đả kích trầm trọng nào cả. Đương nhiên, có một số người tinh ý có thể nhìn ra được, hai bàn tay nắm cặp găng tay bằng da dê màu đen được Đỗ Sư Đoàn Trưởng chắp lại sau lưng đã nắm lại thật chặt, chặt đến mức thậm chí các đầu ngón tay hơi có chút trắng bệch...
Các quân nhân sĩ quan cao cấp cùng với các tướng lĩnh trong đại sảnh chỉ huy cuộc thao diễn quân sự khiếp sợ với biểu hiện khủng bố của con robot MX màu đen, cảm thán than thở không thôi đối với năng lực điều khiển con robot vượt quá khả năng tưởng tượng của mọi người. Đỗ Thiếu Khanh cũng đồng dạng giống như vậy, trong lòng ông ta ngoại trừ một cảm giác phẫn nộ âm trầm ra, thì đồng dạng cũng là một cảm giác không thể hiểu nỗi mãnh liệt.
Đỗ Sư Đoàn Trưởng thân là một nhà quân sự toàn tài, khả năng điều khiển robot đương nhiên cũng vô cùng vĩ đại. Thế nhưng khi tận mắt chứng kiến Hứa Nhạc điều khiển con robot MX màu đen kia, ông ta lại không thể nào dùng loại suy luận logic nào để có thể thuyết phục được mình. Đây rõ ràng là sự kiện mà một người bình thường không thể nào làm ra được!
Đỗ Thiếu Khanh vẻ mặt lạnh lùng, nhìn chằm chằm về phía con robot MX màu đen cùng với đám thuộc hạ có biểu tình khó coi đến cực điểm của mình trên màn hình theo dõi. Cặp mày lúc này cũng đã nhăn tít lại. Hai hàng lông mày nhìn qua thẳng tắp giống như hai thanh kiếm vừa rút khỏi vỏ, vào thời khắc này cũng giống như là đã bị đút vào trong vỏ vậy, trở nên trầm mặc, nhìn qua có chút hoạt kê. Ông ta tựa hồ như đang chờ đợi chuyện gì sắp sửa phát sinh vậy.
Một lát sau, trong đại sảnh chỉ huy cuộc thao diễn quân sự lại một lần nữa vang lên thanh âm kinh hô. Gã nhân viên tham mưu quân sự hôm nay đã hoàn toàn mất đi sự bình tĩnh, lại cầm theo màn hình vi tính xách tay của mình, lớn tiếng báo cáo nói:
- Tỷ lệ phần trăm thương tổn của con robot màu đen là 60%!
- Tỷ lệ thương tổn 80%!
- Tỷ lệ thương tổn 100%! Con robot MX màu đen đã nổ tung!
Trong đại sảnh chỉ huy thao diễn quân sự nhất thời lâm vào một mảnh tính toán bận rộn cùng với thanh âm nghị luận đầy khiếp sợ. Các quân nhân tướng lĩnh tham mưu cũng không thể nào hiểu nổi, rõ ràng là con robot MX màu đen đã thành công đột phá được Doanh trại của phe màu lam, vì cái gì lại đột nhiên bị đánh đến nổ tung cơ chứ? Phân đội Thiết Giáp của Cận Vệ Doanh Sư Đoàn Thiết Giáp 7 cũng chưa kịp triệu hồi về, trong Bộ Chỉ Huy kia đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư ngồi trên ghế sopha cũng giật mình, cặp mày khẽ nhíu lại, chợt nhớ đến lần này trong cuộc thao diễn quân sự, Sư Đoàn Thiết Giáp 7 mãi cho đến lúc này cũng chưa có sử dụng đến đơn vị bộ đội giả lập còn lại, sau khi trầm mặc một lúc sau, trên mặt toát ra một cảm xúc thưởng thức rõ ràng.
Đỗ Thiếu Khanh khuôn mặt không chút biểu tình nhìn chằm chằm lên màn hình theo dõi, cặp lông mày kia lại một lần nữa dựng thẳng lên. Mặc dù cũng không bén nhọn không gì bì được, khí thế không ai đỡ nổi giống như trước đây, nhưng mà chung quy cũng là khôi phục lại vài phần lãnh khốc.
Từ khi cuộc thao diễn quân sự kia bắt đầu cho đến bây giờ, Tây Môn Cẩn tiến hành chỉ huy Cận Vệ Doanh thủy chung vẫn không có điều động đến đơn vị bộ đội Tuần tra Đạn đạo Thần tốc giả lập kia. Hắn vốn tin tưởng mãnh liệt rằng các binh lính thuộc hạ của mình khẳng định sẽ không khiến cho mình thất vọng đến cực điểm.
oOo
Lúc này biến cố phát sinh ra quả thật là rất nhanh.
Hệ thống chỉ huy chiến lược vừa mới thông báo thông tin chỉ huy của phe màu lam vừa bỏ mạng, ngay sau đó hệ thống cảnh báo bên trong con robot MX liền truyền đến thanh âm cảnh báo bén nhọn. Nhìn lên màn hình rada toàn bộ đều là một mảnh đường cong năng lượng màu đỏ tươi tràn ngập trời đất không ngừng ập tới, tuy rằng biết rõ đây cũng chỉ là hình ảnh giả lập, thế nhưng Hứa Nhạc ngồi trong khoang điều khiển nặng nề của con robot, vẫn như cũ nhịn không được mồ hôi toát ra như mưa, thấm ướt toàn bộ phần lưng áo.
Hoàn toàn khác với hệ thống pháo kích tự động tầm xa lúc trước, đám đạn đạo dày đặc không biết từ nơi nào trong căn cứ bay đến này, gần như bao trùm tất cả khu vực bốn phía xung quanh của khu doanh trại, cũng không cần phân biệt địch ta, tiến hành công kích vô cùng mãnh liệt Dưới uy lực bùng nổ của các đường đạn đạo, trên màn hình giả lập, khắp nơi trong doanh trại hoàn toàn biến thành một biển lửa.
Chương 037: Thắng lợi sỉ nhục nhất (Thượng) (2)
Cơ hồ đồng thời ngay trong khoảnh khắc đó, hệ thống theo dõi tổn thương giả lập tự động liên kết với con robot màu đen, thanh âm máy móc lạnh lùng vang lên, thông báo tỷ lệ phần trăm thương tổn của con robot MX màu đen. Chỉ có điều là trong khoảng thời gian chớp mắt, con robot MX màu đen, sau khi hoàn thành nhiệm vụ đột kích vào doanh trại đối phương, vốn chỉ bị tổn thương không đến 30%, lúc này cột sáng màu đỏ đại biểu cho tình trạng hoạt động của con robot nháy mắt đã rút xuống nhanh chóng. Trong chốc lát, cột sáng này đã không còn lại chút nào, đồng thời con robot bị phán định là nổ tung!
Trong toàn bộ quá trình này, con robot màu đen căn bản là không kịp làm ra bất cứ phản ứng gì cả. Đối mặt với hệ thống đạn đạo tốc độ cao gần như ngập trời mà đến, cho dù là hắn có thời gian mà làm ra phản ứng gì, thì cũng tuyệt đối không thể nào tránh né được, chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình bị chôn thân trong biển lửa dày đặc mà thôi.
Toàn trường lâm vào một mảnh trầm mặc chết chóc.
Hứa Nhạc nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào những số liệu mà hệ thống máy tính vừa mới truyền về, nghe được thanh âm thông báo lạnh như băng của hệ thống máy tính, trong lòng không ngừng ngẫm nghĩ thật lâu. Sau cùng hắn mới đoán ra được ngọn nguồn hết thảy của tình huống lần này.
Bộ đội Tuần tra Đạn đạo Thần Tốc!
Bộ Chỉ Huy cuộc thao diễn quân sự lần này vì để gia tăng khả năng chiến lực của hai bên, cho nên mới tổ chức ra một mớ đơn vị bộ đội giả lập. Mà cấp cho Cận Vệ Doanh của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 chính là một đơn vị bộ đội Tuần tra Đạn đạo Thần tốc. Từ lúc buổi thao diễn quân sự bắt đầu vào sáng sớm cho đến lúc Hứa Nhạc tiếp cận đến Doanh trại của Sư Đoàn Thiết Giáp 7, Tây Môn Cẩn mãi cũng không hề điều động đến chi đơn vị bộ đội này. Đúng là cuối cùng bị Hứa Nhạc gây ra áp lực quá mức mãnh liệt, mãi đến thời khắc cuối cùng khi con robot MX màu đen đã tấn công thẳng đến Bộ Chỉ Huy của mình, cho nên mới không phân biệt địch ta, điều động cho chi đơn vị bộ đội này thực hiện một lần công kích điên cuồng cuối cùng!
Đơn vị bộ đội giả lập này chính là được trang bị hệ thống pháo kích đạn đạo thế hệ II, có được tốc độ công kích khủng bố gần như là tuyệt đối. Nhưng mà nó lại có một chỗ khuyết điếm gần như là chí mạng. Hệ thống động cơ xoáy nòng đạn đạo cao tốc, khiến cho loại đạn đạo này có tốc độ khủng bố, thế nhưng lại không thể nào tiến hành điều khiển trên đường đi được, chỉ có thể phóng theo đường thẳng mà thôi. Cho nên nếu dùng loại đạn đạo tốc độ cao này tiến hành công kích tầm xa đối với một con robot MX cực kỳ cơ động thì hầu như không tạo thành bất cứ kết quả nào cả.
Nhưng mà Tây Môn Cẩn thì lại đem hệ thống pháo kích đạn đạo thần tốc này lắp đặt tại một cái khe nhỏ phía sau sườn núi của Lam Trì Sơn, nhắm thẳng vào trong Bộ Chỉ Huy của bên mình!
Vị sĩ quan chỉ huy vĩ đại, tính toán vô cùng cẩn thận, chặt chẽ này, ở trong toàn bộ quá trình diễn tập quân sự, mãi vẫn dùng một loại tư thái bình tĩnh cùng với tự tin tuyệt đối, đem một chi lực lượng này lưu lại làm hậu chước cuối cùng. Cho dù là lúc Hứa Nhạc điều khiển con robot màu đen từ trên đỉnh ngọn núi lao thẳng xuống, hắn vẫn như cũ bởi vì chỗ khuyết điểm duy nhất của hệ thống đạn đạo pháo kích thần tốc này mà không chấp nhận tùy tiện phóng ra. Mãi đợi đến khi con robot màu đen đã xâm nhập vào trong doanh trại Bộ Chỉ Huy, tuyệt đối đã nằm trong phạm vi bao trùm công kích của hệ thống pháo kích đạn đạo, Tây Môn Cẩn mới làm ra một lần công kích khủng bố ngọc đá cùng nát này!
Ở trong một khoảng cách gần đến như vậy, lại thêm bố trí công kích với mật độ cao như thế, hệ thống pháo kích đạn đạo tốc độ cao này căn bản cũng không cần phải tiến hành ngắm bắn mục tiêu, liền cũng có thể đem bất cứ địch nhân nào đến đột kích oanh thành vô số mảnh vụn.
Nếu như lúc này con robot màu đen còn đang ở trong sơn cốc trống trải, đại khái nó có thể dùng tính cơ động cực cao mà tránh thoát được, tuy sẽ có chút chật vật thế nhưng lại có thể an toàn tránh thoát khỏi luồng công kích khủng bố này. Nhưng mà lúc này con robot màu đen đã đột kích thành công, đã lơi lỏng việc phòng ngự. Điều quan trọng nhất chính là, hệ thống pháo kích đạn đạo tốc độ cực cao này lại lạnh lùng nhắm thẳng vào Bộ Chỉ Huy, con robot lại đã vào thẳng trong doanh trại rồi, hắn làm sao có thể trốn được cơ chứ?
Ngồi trong khoang điều khiển không ngừng phát ra ánh sáng màu đỏ, Hứa Nhạc trầm mặc ngẫm nghĩ một lúc thật lâu, mới có thể đem tất cả mọi chuyện sắp xếp lại thành một chuỗi rõ ràng mạch lạc. Dùng hệ thống đạn đạo thần tốc để đối phó với robot MX, đại khái cũng chỉ có gã sĩ quan Tây Môn Cẩn mới có thể nghĩ ra loại phương pháp chiến thuật hiệu quả này mà thôi. Nhưng điều khiến cho hắn cảm thấy rét lạnh chính là, Sư Đoàn Thiết Giáp 7 không ngờ lại có thể chấp nhận đem toàn bộ Bộ Chỉ Huy của Doanh đoàn cùng chôn theo, cũng muốn mình phải tán thân ở nơi này. Loại thiết kế chiến thuật này không khỏi có chút quá mức độc ác rồi.
Hắn đưa tay khẽ xoa xoa khuôn mặt có chút cứng ngắc, lắc lắc đầu, sau đó ấn nút mở cánh cửa khoang điều khiển ra.
oOo
Cùng với thanh âm điện lưu xì xì vang lên, con robot màu đen đứng sững ngay trước của của Bộ Chỉ Huy Cận Vệ Doanh Sư Đoàn Thiết Giáp 7, cánh cửa khoang điều khiển chậm rãi mở ra.
Lúc này, tất cả những quân nhân, sĩ quan cùng với binh lính ở khu vực xung quanh Bộ Chỉ Huy đều đã bị hệ thống điều khiển của trận thao diễn quân sự lần này phán định là toàn bộ tử vong, cho nên đám sĩ quan, binh lính của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 mang theo sắc mặt vô cùng khó coi nhìn chằm chằm vào cánh cửa khoang điều khiển robot đang mở ra, cũng không ai nâng vũ khí lên chuẩn bị bắn lén vào đối phương.
Tuy rằng cuối cùng con robot màu đen này bị phán định là nổ tung mà chết, nhưng mà lúc trước khi đối phương đột doanh mà vào, một khắc giây sát bốn con robot M52 bên mình, cuối cùng mạnh mẽ đạp chết sĩ quan chỉ huy cao nhất của Doanh trại bên mình, chuyện này chẳng khác nào mạnh mẽ tát một cái lên mặt của bọn họ.
Hứa Nhạc, mang theo sắc mặt tái nhợt từ trong khoang điều khiển robot nhẹ nhàng chui ra, cũng không có bước xuống đất, mà là đứng sững tại đầu cây thang hợp kim của con robot, nhìn xuống đám quân nhân binh sĩ vẻ mặt vô cùng phẫn nộ của Sư Đoàn Thiết Giáp 7, khẽ nheo mắt lại. Tuy rằng cuối cùng hắn bị phán định là tử vong, thế nhưng những chuyện hắn cần phải làm, có thể làm cũng đã làm xong. Nhiệm vụ đột kích Doanh trại thành công, giết được sĩ quan chỉ huy cao nhất của đối phương. Cho nên tâm tình của hắn lúc này vô cùng bình tĩnh, lại mang theo một tia hưng phấn nhàn nhạt của thanh niên, cũng không hề có bất cứ tiếc nuối hay là khó chịu gì cả.
- Anh thật sự rất giỏi đó.
Hứa Nhạc cảm giác thân thể mình mỏi mệt dị thường, đưa tay lên khẽ quệt mớ mồ hôi lạnh trên trán mình. Sau đó hắn thoáng mệt mỏi ngồi lên phần bụng có chút nóng bỏng của con robot MX, tay vị lên phần hộ giáp hợp kim có chút trầy trụa của con robot, nhìn xuống gã sĩ quan chỉ huy Tây Môn Cẩn biểu tình ủ dột đang đứng bên dưới, nghiêm túc nói:
- Tôi thừa nhận Sư Đoàn Thiết Giáp 7 các người có tư cách để mà kiêu ngạo.
Những lời này đều là lời thật lòng của hắn.
/930
|