Lẳng lặng đi thật lâu bên trong thông đạo im ắng của chiến hạm vũ trụ, cũng chỉ nghe thấy thanh âm cồm cộp buồn chán phát ra khi chiếc giày quân đội cứng rắn của hắn chạm xuống mặt sàn hợp kim bên dưới. Hứa Nhạc trầm mặc mở ra một cánh cửa điện tử ở bên cạnh thông đạo, lách người đi vào, sau đó đem cánh cửa đóng lại. Trong căn phòng này cũng chỉ có mỗi mình hắn, tuyệt đối không ai làm phiền.
Căn phòng này vốn là căn phòng giặt quần áo, cách mấy trăm thước ở phía dưới chân hắn chính là khu vực điều khiển năng lượng của Chiến hạm Liên Bang này. Nghe bên tai truyền đến thanh âm máy móc rì rì vận động, tiếng bọt nước óc ách, dưới chân truyền đến thanh âm trầm thấp vù vù của những động cơ khổng lồ không ngừng chuyển động của chiến hạm, Hứa Nhạc tháo xuống cặp kính râm, xoa xoa cái trán đã dính đầy mồ hôi lạnh, cảm giác được hai chân của mình đã có chút nhũn cả ra.
Cái hành động diễn xuất lâm thời học được trong giới văn nghệ sĩ của cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang kia cũng không thể nào lừa gạt được ánh mắt nhạy bén của hắn. Hắn hiện tại đi lững thững như một khối thịt di động... ngu ngốc mất hồn giống như một thằng khờ như thế này, tự nhiên cũng không phải là bởi vì một chút lòng tự tôn của hắn bị tổn thương vì bị vui đùa như vậy.
Sự thật khiến cho hai chân của hắn bị nhũn ra, đứng tựa lưng vào khoang thuyền lạnh như băng thế kia, nhưng mà mồ hôi lạnh vẫn không ngừng đổ ra ròng ròng, nguyên nhân chân chính, là bởi vì lúc trước trong căn phòng kia, hắn bất chợt vô tình liên tưởng đến lời nói ám chỉ của Lợi Tu Trúc ở trong căn biệt thự Thu Minh Sơn kia đã từng nói qua với hắn, cộng với biểu tình quái dị trên đường quốc lộ tràn ngập gió thu của Lợi Hiếu Thông, trong lòng mơ hồ trào ra một ý niệm điên cuồng mà có chút vớ vẩn.
Cái sự tiếp cận này, chỉ sợ thật sự không phải là lời vui đùa quá đáng của vị đại minh tinh xinh đẹp kia.
Nhưng mà cái sự tình này quả thật rất không có đạo lý. Khuôn mặt có chút mờ mịt của Hứa Nhạc nhìn chằm chằm vào đống máy móc kim loại lạnh như băng phía trước, mang theo một tia không dám tin lẩm bẩm nói:
- Chẳng lẽ Bộ Quốc Phòng hiện tại còn kiêm nhiệm luôn chức năng của Phòng môi giới hôn nhân nữa sao?
0O0
Từ sau ngày đặc biệt đó, chiếc chiến hạm vũ trụ luôn luôn trầm tĩnh tiếp tục cuộc hành trình dài ngày đến Đại khu Tây Lâm. Dưới sự chiếu rọi của Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương, đám hải tặc vũ trụ mặc dù thô lỗ, liều lĩnh thế nhưng cũng không có khả năng ngu xuẩn chạy đến xâm nhập vào tinh vực của Liên Bang.
Ba ngày sau, chiếc chiến hạm vũ trụ đã tiếp giáp đến khu vực phân chia hệ thống tinh hệ nội - ngoại tầng, chuẩn bị gia tốc, chính thức tiến vào không gian vũ trụ gia tốc ngoại tầng tinh hệ.
Bắt đầu từ thời điểm này, trong chiếc chiến hạm vũ trụ rộng lớn này, ngoại trừ những thanh âm rì rì, vù vù của động cơ chiến hạm ra, rốt cuộc cũng khó có thể nghe thấy thanh âm nào khác nữa. Chuyến lữ trình vũ trụ dài dằng dặc này, chính là một cỗ im lặng chán nản buồn tẻ như thế.
Đám nhân viên công tác cùng với đám nhân viên văn nghệ cũng đều đã đi đến khu giải trí uống mấy chén rượu, hoặc chơi cờ, hoặc là tâm sự, xem phim điện ảnh trên TV... nhằm tiêu hết khoảng thời gian nhàm chán này. Ngoại trừ các đám nhân viên công tác của đoàn nhân viên hội biểu diễn Thắng Lợi ra, đám quân nhân sĩ quan trong chiến hạm cùng với các thành viên của Tiểu đội 7 trong lòng cũng đều mơ hồ có một sự mong chờ... Mong chờ vị thiếu nữ thần tượng quốc dân Liên Bang được hàng ngàn hàng vạn công dân yêu mến sùng bái ở trên lầu trên kia, có khi nào rảnh rỗi chạy xuống dưới này cùng vui với bọn họ.
Cùng với vị Giản Thủy Nhi trong truyền thuyết kia đồng hành suốt mấy tháng trời như vậy, nếu như có thể tận mắt nhìn thấy dung nhan của vị đại minh tinh này, thật sự là đáng chờ mong. Thế nhưng khiến cho bọn họ vô cùng thất vọng chính là, vị cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang kia từ sau ngày hôm đó trở đi, đã liền đem chính mình hoàn toàn nhốt lại bên trong phòng. Cũng không ai biết rõ ràng được là cô ta một mình một người nhốt ở trong phòng ngủ, làm cách nào có thể tiêu hết khoảng thời gian chán nản này, có thể nào chịu nỗi sự tịch mịch đó hay không... Ngày ngày cứ nhìn những phong cảnh vũ trụ không có bao nhiêu thay đổi bên ngoài cửa sổ, có thể nào cảm thấy nhàm chán hay không?
Những người có quyền hạn ra vào khu vực trung tâm ở tầng trên kia vốn dĩ rất ít. Chị Đồng cùng với hai vị nữ trợ lý mỗi ngày phụ trách việc ăn uống ngủ nghỉ của Giản Thủy Nhi. Ngoại trừ mấy người này, cũng chỉ có ba vị quân nhân sĩ quan cấp bậc cao nhất trên chiến hạm, cùng với hai, ba thành viên quan trọng của Tiểu đội 7 là có khả năng đặt chân lên khu vực cấm này. Hứa Nhạc là một trong số những người có được cái quyền hạn này, hắn cũng có thể đi tìm hiểu xem vị thiếu nữ thần tượng quốc dân kia làm gì để giải khuây qua ngày. Thế nhưng hắn đương nhiên cũng sẽ không dám đi. Thậm chí hắn còn mơ hồ có thể dự đoán được, vì nguyên nhân gì mà Giản Thủy Nhi lại một phen đem mình nhốt lại bên trong phòng.
Xuyên qua hành lang không gian thông đạo vũ trụ ở bên rìa của Đại khu Thượng Lâm, chiếc chiến hạm vũ trụ tiến nhập vào trạng thái di chuyển bằng tốc độ cao nhất. Những dấu vết của nhân loại lưu lại bên trong vũ trụ càng ngày càng trở nên hiếm hoi hơn rất nhiều. Ngoại trừ những vệ tinh theo dõi mà Cục Hiến Chương bố trí bên ngoài không gian của các tiểu hành tinh ở xa xa ra, tất cả mọi hình ảnh còn lại hết thảy cũng đều là những vẻ đẹp nguyên thủy và thần bí nhất của vũ trụ mà thôi.
Giản Thủy Nhi vẫn như cũ không hề xuống lầu. Tất cả mọi người bên dưới đang tràn ngập cảm giác chờ mong cũng không khỏi có chút cảm giác thất vọng. Thế nhưng trong lòng mọi người cũng không hề có quá nhiều cảm giác tức giận. Dù sao đó cũng là vị thiếu nữ thần tượng quốc dân Liên Bang, lúc nào cũng chìm đắm bên trong tinh quang.
Một nhân vật như vậy bảo trì một khoảng cách nhất định đối với những người bình thường khác, theo lý cũng hoàn toàn là một chuyện đương nhiên. Huống chi từ trước đến nay, vị minh tinh thiếu nữ này ở trong Liên Bang vẫn luôn trứ danh với danh hiệu thần bí.
Trong mấy ngày này, Hứa Nhạc có thể nói là bản thân vô cùng rảnh rỗi. Đem công tác bảo an trong phi thuyền giao cả lại cho Bạch Ngọc Lan, hắn vô cùng yên tâm đi dạo xét bốn phía bên trong chiếc chiến hạm vũ trụ này. Nói là đi dạo kỳ thật cũng không hoàn toàn chính xác. Bởi vì phần lớn thời gian của hắn, cũng đều dừng lại quan sát bên trong những khoang thuyền điều khiển động cơ tuyệt mật, hoặc là hệ thống khống chế chiến hạm vô cùng quan trọng của chiến hạm. Hắn giống như một gã thợ sửa chữa bảo trì, hoặc giống như là một đứa nhỏ vô cùng hiếu động và tò mò, hết xem cái này đến chạm cái kia. Thậm chí có đôi khi hắn còn dùng mũi ngửi ngửi một số thứ bên trong nữa.
Hắn cứ một tay cầm một túi bánh mì nhỏ, một tay cầm theo hệ thống ghi chép điện tử, cứ lảng vãng bên trong mấy căn phòng vô cùng quan trọng của chiến hạm Liên Bang, cứ vậy mà mày mò suốt cả ngày đêm. Chỉ khi nào hắn thật sự mệt mỏi, mới chịu quay trở về khu giải trí để nghỉ ngơi.
Hắn chính là đang thật sự nghiêm túc nghiên cứu cấu tạo cùng với kết cấu chi tiết của chiếc phi thuyền thuộc loại chiến hạm vũ trụ thế hệ 2 của hạm đội Liên Bang, cần cù không biết mệt mỏi không ngừng học tập, nghiên cứu các sơ đồ thiết kế. Mỗi khi gặp phải những vấn đề gì không hiểu, thì lập tức chạy đi tìm các vị sĩ quân báo dưỡng trên chiến hạm mà nghiêm túc thỉnh giáo. Thậm chí hắn còn đặc biệt thỉnh cầu Phòng thông tin liên lạc trên chiến hạm, xin cấp cho một tuyến liên lạc mã hóa đường dài, đem những tư liệu cùng với thiết kế mà mình tiếp xúc được trên chiếc chiến hạm cùng với Thương Thu đang ở tại Bộ Công Trình Quả Xác ở Thủ Đô Tinh Quyển xa xôi tiến hành liên lạc trao đổi, hơn nữa cung cấp cho hắn những tư vấn cùng với tài liệu kỹ thuật đặc thù.
Các quân nhân sĩ quan bên trên chiếc chiến hạm đối với gã thanh niên lạ mặt lại có quyền ra vào khu vực cấp tuyệt mật này, mãi vẫn luôn có sự cảnh giác cùng với nghi hoặc mãnh liệt. Bọn họ không thể nào hiểu nổi, vì nguyên nhân gì mà đích thân Hạm Trưởng đã truyền xuống mệnh lệnh, tùy ý cho phép người này ra vào các khu vực tuyệt mật nhất trên chiếc chiến hạm như vậy. Phải biết rằng những khu vực mà Hứa Nhạc ra vào, chính là những hệ thống động cơ quan trọng nhất của chiếc chiến hạm vũ trụ Liên Bang, hệ thống thông tin liên lạc cùng với hệ thống vũ khí. Đây chính là cơ mật quan trọng nhất của Quân đội Liên Bang: ngay cả bọn họ cũng không phải ai cũng được phép tiếp cận. Gã thanh niên này chỉ là một gã Chủ quân An ninh của Công ty Bảo an Tịnh Thủy, vì cái gì mà lại có được đặc quyền lớn đến như vậy?
Đám quân nhân sĩ quan bình thường không biết được nguyên nhân vì sao Hạm Trưởng lại cấp quyền hạn cho Hứa Nhạc như vậy, chính là bởi vì đám bọn họ cũng không ai biết Hứa Nhạc vốn chính là một gã quân nhân cấp bậc Trung Tá của Bộ Nghiên Cứu Kỹ Thuật của Bộ Quốc Phòng, hơn nữa còn có được quyền hạn Chủ quản Kỹ thuật bậc I của Công ty Cơ khí Quả Xác nữa. Thân là một vị Công Trình Sư có sự cống hiến vĩ đại nhất trong công cuộc nghiên cứu chế tạo ra con robot MX kiểu mới của Liên Bang, một khi hắn đã tỏ vẻ có chút hứng thú đối với ba hệ thống kỹ thuật của chiếc chiến hạm này, Hạm Trưởng cấp cho hắn một quyền hạn tiếp cận cao cấp như vậy, cũng không có bất cứ chướng ngại nào về mặt tâm lý cả.
Cũng may là trong quá trình Hứa Nhạc đi lại nghiên cứu học tập trên chiến hạm, ngoại trừ thỉnh thoảng đi thỉnh giáo vài gã sĩ quan bảo dưỡng ra, phần lớn thời gian còn lại cũng chỉ là đặc biệt im lặng trầm mặc nghiên cứu, tuyệt đối cũng không quấy rầy đến sự vận hành bình thường của chiếc chiến hạm. Hơn nữa trên mặt hắn thủy chung cùng vẫn luôn nở một nụ cười thành khẩn dễ thân thiết. Thời gian lâu dài, trên chiến hạm từ trên xuống dưới, những sĩ quan và quân lính cũng đã dần dần quen với sự tồn tại của gã quái nhân này.
Trong kho số liệu trung ương của Giáo sư Trầm Dụ Lâm trong Bộ Nghiên Cứu công ty Quả Xác, Hứa Nhạc cũng đã từng đọc qua rất nhiều những tri thức trên phương diện vật lý học động cơ, cỗ máy vi tính Trung ương Liên Bang kia chính vì muốn để thức tỉnh lại hắn, đã mạnh mẽ chuyển giao vào trong đầu của hắn không biết bao nhiêu những sơ đồ thiết kế cùng với mô hình động cơ tinh xảo tuyệt diệu. Trên chuyến hành trình dài đằng đẳng này, lại đang ở trên chiến chiến hạm tiên tiến nhất trong toàn bộ Liên Bang, chính là cơ hội rất tốt để cho Hứa Nhạc có thể một phen đem những tri thức lý luận trong đầu tiến hành nghiên cứu đối chiếu với thực tiễn, hắn đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua.
Hệ thống động cơ của chiến hạm vũ trụ cùng với đối chiếu hệ thống phát lực đồng thời song động cơ của robot, chính là trọng điểm nghiên cứu mấy ngày nay của hắn. Nguyên lý vận hành cùng với quy cách sắp xếp của ba đại hệ thống trên chiến hạm, cũng là những chuyện mà hắn đặc biệt quan tâm.
Sở dĩ hắn chăm chỉ nghiên cứu đến mức mê muội vào các hạng mục này, ngoại trừ bản năng nghề nghiệp của một gã Công Trình Sư ra, càng nhiều hơn chính là sự ảnh hưởng do giấc mộng thời thơ ấu của hắn tạo thành. Trước khi rời khỏi Đại khu Đông Lâm, bản thân hắn, kẻ mà Phong đại thúc cứ cho rằng là một thiên tài Bảo Dưỡng Sư, cái nguyện vọng lớn nhất trong trong đời của hắn, chính là trở thành một sĩ quan bảo dưỡng cấp Úy, cấp Tá trên một chiếc chiến hạm vũ trụ, dưới quyền vị nữ Hạm Trưởng nổi tiếng kia. Ngoại trừ cái nguyện vọng này ra, cái còn lại chính là trở thành Công Trình Sư của Công ty Cơ khí Quả Xác.
Vị Hạm Trưởng của chiếc chiến thuyền hạm đội Liên Bang thế hệ thứ hai này, thật sự là một phụ nữ. Năm nay vị này cũng đã hơn bốn mươi tuổi rồi, hơn nữa cũng đã có gia đình. Nói đi cũng nói lại, vị nữ Hạm Trưởng tóc tím nổi danh nhất trong cả Liên Bang này, hiện tại chính là đang ở trong căn phòng trung tâm tầng hai chiến hạm này. Tuy rằng cô ta khẳng định cũng sẽ không thật sự đi chỉ huy một chiếc chiến hạm vũ trụ.
Hứa Nhạc lắc lắc đầu mạnh để tỉnh táo trở lại, nhanh chóng vỗ nhẹ mấy cái trên khuôn mặt đã có chút nóng lên của mình. Hắn biết rằng mình lại sắp suy nghĩ bậy bạ nữa rồi. Trong khoảng thời gian hơn mười ngày này, hắn thường xuyên thực hiện những động tác này, cố gắng loại bỏ cái suy nghĩ kia trong đầu mình.
Một thanh âm trong trẻo chợt vang lên cảnh báo. Đám quân nhân sĩ quan đang theo dõi tình huống năng lượng chiến hạm trong khu vực điều khiển, theo bản năng liếc mắt nhìn về hệ thống đèn cảnh báo trước mặt, rất quen thuộc, thuần thục tạm thời ngừng lại hết những động tác công việc đang làm, nhanh chóng lại đứng dựa hết vào trong tường, cẩn thận mang hệ thống đai an toàn lên người.
- Chuẩn bị tiến nhập không gian B2...
Tất cả những cửa sổ trong suốt trên chiến hạm cùng với toàn bộ những cánh cửa hợp kim và những hệ thống đóng mở phức hợp trên toàn bộ chiến hạm nhất thời tự động đóng chặt lại. Theo thanh âm đếm ngược thời gian của hệ thống điện tử mô phỏng thanh âm nữ rõ ràng kia, chiếc chiến hạm vốn đang vận hành vững vàng, đột nhiên chợt chấn động nhẹ một cái. Loại chấn động này cũng không quá mức mãnh liệt, ngược lại còn có chút cảm giác tê tê giống như là đang mát xa vậy. Khó trách đám quân nhân sĩ quan này lại có thể an nhiên tự tại dựa vào vách tường, lại còn có tâm trạng thản nhiên trao đổi về chi tiết của bộ phim điện ảnh tối ngày hôm qua nữa.
Hứa Nhạc sờ sờ bản ghi chép điện tử đặt bên trong túi áo, lấy tay kiểm tra cẩn thận lại hệ thống dây an toàn ở trước ngực mình. Hắn nheo mắt nhìn về phần vật liệu tổng hợp tự động đang che lại cửa sổ bằng thủy tinh có chút tối đen trước mặt. Loại chuyển tiếp không gian như thế này hắn cùng đã từng trải qua rất nhiều lần, cho nên cũng không hề cảm thấy mới mẻ, cũng không có ý niệm sợ hãi nào trong đầu. Hắn chỉ là vô cùng tò mò, giờ phút này hệ thống tiếp dẫn xoay ba chiều bên ngoài chiến hạm đến tột cùng là có cảm giác gì?
Nếu như không có lớp chấn vật liệt cường độ cao này che chắn lại, bản thân mình có thể dùng mắt thường nhìn thấy luồng bức xạ tuyến năng lượng vũ trụ tự động phát ra, trong truyền thuyết là xinh đẹp nhất vũ trụ kia hay không?
Căn phòng này vốn là căn phòng giặt quần áo, cách mấy trăm thước ở phía dưới chân hắn chính là khu vực điều khiển năng lượng của Chiến hạm Liên Bang này. Nghe bên tai truyền đến thanh âm máy móc rì rì vận động, tiếng bọt nước óc ách, dưới chân truyền đến thanh âm trầm thấp vù vù của những động cơ khổng lồ không ngừng chuyển động của chiến hạm, Hứa Nhạc tháo xuống cặp kính râm, xoa xoa cái trán đã dính đầy mồ hôi lạnh, cảm giác được hai chân của mình đã có chút nhũn cả ra.
Cái hành động diễn xuất lâm thời học được trong giới văn nghệ sĩ của cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang kia cũng không thể nào lừa gạt được ánh mắt nhạy bén của hắn. Hắn hiện tại đi lững thững như một khối thịt di động... ngu ngốc mất hồn giống như một thằng khờ như thế này, tự nhiên cũng không phải là bởi vì một chút lòng tự tôn của hắn bị tổn thương vì bị vui đùa như vậy.
Sự thật khiến cho hai chân của hắn bị nhũn ra, đứng tựa lưng vào khoang thuyền lạnh như băng thế kia, nhưng mà mồ hôi lạnh vẫn không ngừng đổ ra ròng ròng, nguyên nhân chân chính, là bởi vì lúc trước trong căn phòng kia, hắn bất chợt vô tình liên tưởng đến lời nói ám chỉ của Lợi Tu Trúc ở trong căn biệt thự Thu Minh Sơn kia đã từng nói qua với hắn, cộng với biểu tình quái dị trên đường quốc lộ tràn ngập gió thu của Lợi Hiếu Thông, trong lòng mơ hồ trào ra một ý niệm điên cuồng mà có chút vớ vẩn.
Cái sự tiếp cận này, chỉ sợ thật sự không phải là lời vui đùa quá đáng của vị đại minh tinh xinh đẹp kia.
Nhưng mà cái sự tình này quả thật rất không có đạo lý. Khuôn mặt có chút mờ mịt của Hứa Nhạc nhìn chằm chằm vào đống máy móc kim loại lạnh như băng phía trước, mang theo một tia không dám tin lẩm bẩm nói:
- Chẳng lẽ Bộ Quốc Phòng hiện tại còn kiêm nhiệm luôn chức năng của Phòng môi giới hôn nhân nữa sao?
0O0
Từ sau ngày đặc biệt đó, chiếc chiến hạm vũ trụ luôn luôn trầm tĩnh tiếp tục cuộc hành trình dài ngày đến Đại khu Tây Lâm. Dưới sự chiếu rọi của Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương, đám hải tặc vũ trụ mặc dù thô lỗ, liều lĩnh thế nhưng cũng không có khả năng ngu xuẩn chạy đến xâm nhập vào tinh vực của Liên Bang.
Ba ngày sau, chiếc chiến hạm vũ trụ đã tiếp giáp đến khu vực phân chia hệ thống tinh hệ nội - ngoại tầng, chuẩn bị gia tốc, chính thức tiến vào không gian vũ trụ gia tốc ngoại tầng tinh hệ.
Bắt đầu từ thời điểm này, trong chiếc chiến hạm vũ trụ rộng lớn này, ngoại trừ những thanh âm rì rì, vù vù của động cơ chiến hạm ra, rốt cuộc cũng khó có thể nghe thấy thanh âm nào khác nữa. Chuyến lữ trình vũ trụ dài dằng dặc này, chính là một cỗ im lặng chán nản buồn tẻ như thế.
Đám nhân viên công tác cùng với đám nhân viên văn nghệ cũng đều đã đi đến khu giải trí uống mấy chén rượu, hoặc chơi cờ, hoặc là tâm sự, xem phim điện ảnh trên TV... nhằm tiêu hết khoảng thời gian nhàm chán này. Ngoại trừ các đám nhân viên công tác của đoàn nhân viên hội biểu diễn Thắng Lợi ra, đám quân nhân sĩ quan trong chiến hạm cùng với các thành viên của Tiểu đội 7 trong lòng cũng đều mơ hồ có một sự mong chờ... Mong chờ vị thiếu nữ thần tượng quốc dân Liên Bang được hàng ngàn hàng vạn công dân yêu mến sùng bái ở trên lầu trên kia, có khi nào rảnh rỗi chạy xuống dưới này cùng vui với bọn họ.
Cùng với vị Giản Thủy Nhi trong truyền thuyết kia đồng hành suốt mấy tháng trời như vậy, nếu như có thể tận mắt nhìn thấy dung nhan của vị đại minh tinh này, thật sự là đáng chờ mong. Thế nhưng khiến cho bọn họ vô cùng thất vọng chính là, vị cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang kia từ sau ngày hôm đó trở đi, đã liền đem chính mình hoàn toàn nhốt lại bên trong phòng. Cũng không ai biết rõ ràng được là cô ta một mình một người nhốt ở trong phòng ngủ, làm cách nào có thể tiêu hết khoảng thời gian chán nản này, có thể nào chịu nỗi sự tịch mịch đó hay không... Ngày ngày cứ nhìn những phong cảnh vũ trụ không có bao nhiêu thay đổi bên ngoài cửa sổ, có thể nào cảm thấy nhàm chán hay không?
Những người có quyền hạn ra vào khu vực trung tâm ở tầng trên kia vốn dĩ rất ít. Chị Đồng cùng với hai vị nữ trợ lý mỗi ngày phụ trách việc ăn uống ngủ nghỉ của Giản Thủy Nhi. Ngoại trừ mấy người này, cũng chỉ có ba vị quân nhân sĩ quan cấp bậc cao nhất trên chiến hạm, cùng với hai, ba thành viên quan trọng của Tiểu đội 7 là có khả năng đặt chân lên khu vực cấm này. Hứa Nhạc là một trong số những người có được cái quyền hạn này, hắn cũng có thể đi tìm hiểu xem vị thiếu nữ thần tượng quốc dân kia làm gì để giải khuây qua ngày. Thế nhưng hắn đương nhiên cũng sẽ không dám đi. Thậm chí hắn còn mơ hồ có thể dự đoán được, vì nguyên nhân gì mà Giản Thủy Nhi lại một phen đem mình nhốt lại bên trong phòng.
Xuyên qua hành lang không gian thông đạo vũ trụ ở bên rìa của Đại khu Thượng Lâm, chiếc chiến hạm vũ trụ tiến nhập vào trạng thái di chuyển bằng tốc độ cao nhất. Những dấu vết của nhân loại lưu lại bên trong vũ trụ càng ngày càng trở nên hiếm hoi hơn rất nhiều. Ngoại trừ những vệ tinh theo dõi mà Cục Hiến Chương bố trí bên ngoài không gian của các tiểu hành tinh ở xa xa ra, tất cả mọi hình ảnh còn lại hết thảy cũng đều là những vẻ đẹp nguyên thủy và thần bí nhất của vũ trụ mà thôi.
Giản Thủy Nhi vẫn như cũ không hề xuống lầu. Tất cả mọi người bên dưới đang tràn ngập cảm giác chờ mong cũng không khỏi có chút cảm giác thất vọng. Thế nhưng trong lòng mọi người cũng không hề có quá nhiều cảm giác tức giận. Dù sao đó cũng là vị thiếu nữ thần tượng quốc dân Liên Bang, lúc nào cũng chìm đắm bên trong tinh quang.
Một nhân vật như vậy bảo trì một khoảng cách nhất định đối với những người bình thường khác, theo lý cũng hoàn toàn là một chuyện đương nhiên. Huống chi từ trước đến nay, vị minh tinh thiếu nữ này ở trong Liên Bang vẫn luôn trứ danh với danh hiệu thần bí.
Trong mấy ngày này, Hứa Nhạc có thể nói là bản thân vô cùng rảnh rỗi. Đem công tác bảo an trong phi thuyền giao cả lại cho Bạch Ngọc Lan, hắn vô cùng yên tâm đi dạo xét bốn phía bên trong chiếc chiến hạm vũ trụ này. Nói là đi dạo kỳ thật cũng không hoàn toàn chính xác. Bởi vì phần lớn thời gian của hắn, cũng đều dừng lại quan sát bên trong những khoang thuyền điều khiển động cơ tuyệt mật, hoặc là hệ thống khống chế chiến hạm vô cùng quan trọng của chiến hạm. Hắn giống như một gã thợ sửa chữa bảo trì, hoặc giống như là một đứa nhỏ vô cùng hiếu động và tò mò, hết xem cái này đến chạm cái kia. Thậm chí có đôi khi hắn còn dùng mũi ngửi ngửi một số thứ bên trong nữa.
Hắn cứ một tay cầm một túi bánh mì nhỏ, một tay cầm theo hệ thống ghi chép điện tử, cứ lảng vãng bên trong mấy căn phòng vô cùng quan trọng của chiến hạm Liên Bang, cứ vậy mà mày mò suốt cả ngày đêm. Chỉ khi nào hắn thật sự mệt mỏi, mới chịu quay trở về khu giải trí để nghỉ ngơi.
Hắn chính là đang thật sự nghiêm túc nghiên cứu cấu tạo cùng với kết cấu chi tiết của chiếc phi thuyền thuộc loại chiến hạm vũ trụ thế hệ 2 của hạm đội Liên Bang, cần cù không biết mệt mỏi không ngừng học tập, nghiên cứu các sơ đồ thiết kế. Mỗi khi gặp phải những vấn đề gì không hiểu, thì lập tức chạy đi tìm các vị sĩ quân báo dưỡng trên chiến hạm mà nghiêm túc thỉnh giáo. Thậm chí hắn còn đặc biệt thỉnh cầu Phòng thông tin liên lạc trên chiến hạm, xin cấp cho một tuyến liên lạc mã hóa đường dài, đem những tư liệu cùng với thiết kế mà mình tiếp xúc được trên chiếc chiến hạm cùng với Thương Thu đang ở tại Bộ Công Trình Quả Xác ở Thủ Đô Tinh Quyển xa xôi tiến hành liên lạc trao đổi, hơn nữa cung cấp cho hắn những tư vấn cùng với tài liệu kỹ thuật đặc thù.
Các quân nhân sĩ quan bên trên chiếc chiến hạm đối với gã thanh niên lạ mặt lại có quyền ra vào khu vực cấp tuyệt mật này, mãi vẫn luôn có sự cảnh giác cùng với nghi hoặc mãnh liệt. Bọn họ không thể nào hiểu nổi, vì nguyên nhân gì mà đích thân Hạm Trưởng đã truyền xuống mệnh lệnh, tùy ý cho phép người này ra vào các khu vực tuyệt mật nhất trên chiếc chiến hạm như vậy. Phải biết rằng những khu vực mà Hứa Nhạc ra vào, chính là những hệ thống động cơ quan trọng nhất của chiếc chiến hạm vũ trụ Liên Bang, hệ thống thông tin liên lạc cùng với hệ thống vũ khí. Đây chính là cơ mật quan trọng nhất của Quân đội Liên Bang: ngay cả bọn họ cũng không phải ai cũng được phép tiếp cận. Gã thanh niên này chỉ là một gã Chủ quân An ninh của Công ty Bảo an Tịnh Thủy, vì cái gì mà lại có được đặc quyền lớn đến như vậy?
Đám quân nhân sĩ quan bình thường không biết được nguyên nhân vì sao Hạm Trưởng lại cấp quyền hạn cho Hứa Nhạc như vậy, chính là bởi vì đám bọn họ cũng không ai biết Hứa Nhạc vốn chính là một gã quân nhân cấp bậc Trung Tá của Bộ Nghiên Cứu Kỹ Thuật của Bộ Quốc Phòng, hơn nữa còn có được quyền hạn Chủ quản Kỹ thuật bậc I của Công ty Cơ khí Quả Xác nữa. Thân là một vị Công Trình Sư có sự cống hiến vĩ đại nhất trong công cuộc nghiên cứu chế tạo ra con robot MX kiểu mới của Liên Bang, một khi hắn đã tỏ vẻ có chút hứng thú đối với ba hệ thống kỹ thuật của chiếc chiến hạm này, Hạm Trưởng cấp cho hắn một quyền hạn tiếp cận cao cấp như vậy, cũng không có bất cứ chướng ngại nào về mặt tâm lý cả.
Cũng may là trong quá trình Hứa Nhạc đi lại nghiên cứu học tập trên chiến hạm, ngoại trừ thỉnh thoảng đi thỉnh giáo vài gã sĩ quan bảo dưỡng ra, phần lớn thời gian còn lại cũng chỉ là đặc biệt im lặng trầm mặc nghiên cứu, tuyệt đối cũng không quấy rầy đến sự vận hành bình thường của chiếc chiến hạm. Hơn nữa trên mặt hắn thủy chung cùng vẫn luôn nở một nụ cười thành khẩn dễ thân thiết. Thời gian lâu dài, trên chiến hạm từ trên xuống dưới, những sĩ quan và quân lính cũng đã dần dần quen với sự tồn tại của gã quái nhân này.
Trong kho số liệu trung ương của Giáo sư Trầm Dụ Lâm trong Bộ Nghiên Cứu công ty Quả Xác, Hứa Nhạc cũng đã từng đọc qua rất nhiều những tri thức trên phương diện vật lý học động cơ, cỗ máy vi tính Trung ương Liên Bang kia chính vì muốn để thức tỉnh lại hắn, đã mạnh mẽ chuyển giao vào trong đầu của hắn không biết bao nhiêu những sơ đồ thiết kế cùng với mô hình động cơ tinh xảo tuyệt diệu. Trên chuyến hành trình dài đằng đẳng này, lại đang ở trên chiến chiến hạm tiên tiến nhất trong toàn bộ Liên Bang, chính là cơ hội rất tốt để cho Hứa Nhạc có thể một phen đem những tri thức lý luận trong đầu tiến hành nghiên cứu đối chiếu với thực tiễn, hắn đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua.
Hệ thống động cơ của chiến hạm vũ trụ cùng với đối chiếu hệ thống phát lực đồng thời song động cơ của robot, chính là trọng điểm nghiên cứu mấy ngày nay của hắn. Nguyên lý vận hành cùng với quy cách sắp xếp của ba đại hệ thống trên chiến hạm, cũng là những chuyện mà hắn đặc biệt quan tâm.
Sở dĩ hắn chăm chỉ nghiên cứu đến mức mê muội vào các hạng mục này, ngoại trừ bản năng nghề nghiệp của một gã Công Trình Sư ra, càng nhiều hơn chính là sự ảnh hưởng do giấc mộng thời thơ ấu của hắn tạo thành. Trước khi rời khỏi Đại khu Đông Lâm, bản thân hắn, kẻ mà Phong đại thúc cứ cho rằng là một thiên tài Bảo Dưỡng Sư, cái nguyện vọng lớn nhất trong trong đời của hắn, chính là trở thành một sĩ quan bảo dưỡng cấp Úy, cấp Tá trên một chiếc chiến hạm vũ trụ, dưới quyền vị nữ Hạm Trưởng nổi tiếng kia. Ngoại trừ cái nguyện vọng này ra, cái còn lại chính là trở thành Công Trình Sư của Công ty Cơ khí Quả Xác.
Vị Hạm Trưởng của chiếc chiến thuyền hạm đội Liên Bang thế hệ thứ hai này, thật sự là một phụ nữ. Năm nay vị này cũng đã hơn bốn mươi tuổi rồi, hơn nữa cũng đã có gia đình. Nói đi cũng nói lại, vị nữ Hạm Trưởng tóc tím nổi danh nhất trong cả Liên Bang này, hiện tại chính là đang ở trong căn phòng trung tâm tầng hai chiến hạm này. Tuy rằng cô ta khẳng định cũng sẽ không thật sự đi chỉ huy một chiếc chiến hạm vũ trụ.
Hứa Nhạc lắc lắc đầu mạnh để tỉnh táo trở lại, nhanh chóng vỗ nhẹ mấy cái trên khuôn mặt đã có chút nóng lên của mình. Hắn biết rằng mình lại sắp suy nghĩ bậy bạ nữa rồi. Trong khoảng thời gian hơn mười ngày này, hắn thường xuyên thực hiện những động tác này, cố gắng loại bỏ cái suy nghĩ kia trong đầu mình.
Một thanh âm trong trẻo chợt vang lên cảnh báo. Đám quân nhân sĩ quan đang theo dõi tình huống năng lượng chiến hạm trong khu vực điều khiển, theo bản năng liếc mắt nhìn về hệ thống đèn cảnh báo trước mặt, rất quen thuộc, thuần thục tạm thời ngừng lại hết những động tác công việc đang làm, nhanh chóng lại đứng dựa hết vào trong tường, cẩn thận mang hệ thống đai an toàn lên người.
- Chuẩn bị tiến nhập không gian B2...
Tất cả những cửa sổ trong suốt trên chiến hạm cùng với toàn bộ những cánh cửa hợp kim và những hệ thống đóng mở phức hợp trên toàn bộ chiến hạm nhất thời tự động đóng chặt lại. Theo thanh âm đếm ngược thời gian của hệ thống điện tử mô phỏng thanh âm nữ rõ ràng kia, chiếc chiến hạm vốn đang vận hành vững vàng, đột nhiên chợt chấn động nhẹ một cái. Loại chấn động này cũng không quá mức mãnh liệt, ngược lại còn có chút cảm giác tê tê giống như là đang mát xa vậy. Khó trách đám quân nhân sĩ quan này lại có thể an nhiên tự tại dựa vào vách tường, lại còn có tâm trạng thản nhiên trao đổi về chi tiết của bộ phim điện ảnh tối ngày hôm qua nữa.
Hứa Nhạc sờ sờ bản ghi chép điện tử đặt bên trong túi áo, lấy tay kiểm tra cẩn thận lại hệ thống dây an toàn ở trước ngực mình. Hắn nheo mắt nhìn về phần vật liệu tổng hợp tự động đang che lại cửa sổ bằng thủy tinh có chút tối đen trước mặt. Loại chuyển tiếp không gian như thế này hắn cùng đã từng trải qua rất nhiều lần, cho nên cũng không hề cảm thấy mới mẻ, cũng không có ý niệm sợ hãi nào trong đầu. Hắn chỉ là vô cùng tò mò, giờ phút này hệ thống tiếp dẫn xoay ba chiều bên ngoài chiến hạm đến tột cùng là có cảm giác gì?
Nếu như không có lớp chấn vật liệt cường độ cao này che chắn lại, bản thân mình có thể dùng mắt thường nhìn thấy luồng bức xạ tuyến năng lượng vũ trụ tự động phát ra, trong truyền thuyết là xinh đẹp nhất vũ trụ kia hay không?
/930
|