Bắt đầu từ sau khi xảy ra chuyện kia trong cái vịnh nhỏ, mối quan hệ giữa Hứa Nhạc và Giản Thủy Nhi cũng liền lặng lẽ chuyển hóa, phát sinh thay đổi. Những sự ngại ngùng xa cách mà đêm uống rượu rượu vang đỏ trên chiếc phi thuyền vũ trụ kia còn chưa xóa bỏ hết, thì lần này đã sớm bị làn gió biển hoàn toàn thổi bay sạch sẽ. Mối quan hệ thân mật theo kiểu như là trời sinh đã có giữa hai người, dần dần đã biến thành sự thật.
Bởi vì có mối liên hệ của vị trung niên đã chết kia, cho nên giữa hai người bọn họ đã có một mối quan hệ cảm giác như là người nhà thân thiết vậy. Không cần phải nói đến thứ tình cảm vi diệu gì đó như là tình cảm nam nữ trẻ tuổi, Hứa Nhạc đã thật sự theo như lẽ thường, đem cái vị thiếu nữ thần tượng từ thời thơ ấu này, biến thành một cô em gái đáng tương rất cần được hắn chăm sóc bảo hộ thật tốt.
Tại một góc nhỏ trong căn phòng thượng xa hoa của căn khách sạn, trong một khoảng không gian cá nhân khoảng tám mươi thước vuông hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài. Bốn bức vách được xây dựng bằng một loại vật liệu thủy tinh quang học tiên tiến, khiến cho người bên ngoài nhìn vào cũng chỉ thấy những hình ảnh mơ hồ không rõ ràng, khiến cho những người đang ngồi ở phòng khách bên ngoài, không thể nào nhìn rõ được nội dung hoàn toàn khó tin ở bên trong.
- Hứa Nhạc!
Giản Thủy Nhi ngồi phía sau bức tường thủy tinh nhiều màu sắc hô lớn:
- Buổi họp báo chiều hôm nay, là do anh hộ tống tôi đi phải không?
- Phải!
Hứa Nhạc trả lời.
- Anh nhìn giúp tôi một chút xem cách ăn mặt như vầy có được không?
Cái đầu của Giản Thủy Nhi loáng ló ra khỏi cạnh bức tường thủy tinh, nở nụ cười khanh khách sau đó đưa tay ngoắc ngoắc Hứa Nhạc lại gần:
- Lần trước chẳng phải là anh đã chọc rằng tôi không biết cách ăn mặc hay sao?
Hứa Nhạc đưa tay gãi gãi đầu, nhưng cũng thành thành thật thật bước qua bên đó, nhìn vào cô thiếu nữ thần tượng quốc dân đang đứng sau bức tường, nhìn nhìn vào trong cái gương lớn choáng đầy cả một phần bức tường, thầm nghĩ trong lòng, trong đoàn phụ tá biểu diễn chẳng phải có đến mấy vị chuyên gia thiết kế thời trang sao, bản thân mình làm sao có thể nhìn ra được cái gì không phù hợp cơ chứ?
Chị Đồng lúc này đang đứng ở trong phòng khách, đọc lại bản danh mục hành trình sắp tới, chậm rãi buông cái điện thoại di động trong tay xuống, trên mặt toát ra một tia tình tự vô cùng cổ quái. Ở phía sau lưng hắn, hai viên nữ trợ lý đã từng đi theo Giản Thủy Nhi thâm niên đến sáu năm trời, biểu tình lại là dại ra một cách dị thường. Ba người liên tưởng đến hình ảnh đêm hôm đó, lại liên tưởng đến từng chi tiết nhỏ trong khoảng hai ngày hôm nay, khiến cho tim ba người đều nhịn không được phải đập mau lên một trận.
Sau buổi bơi lội bên bờ biển hôm trước, Chị Đồng nhạy cảm đã phát hiện ra được mối quan hệ giữa tiểu thư và Hứa Nhạc tựa hồ như đã xảy ra một sự biến hóa nào đó vô cùng vi diệu, cũng không nhất thiết là trên phương diện tình cảm, điều này làm cho cô ta cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Ngay từ lúc 12 tuổi, Giản Thủy Nhi một thân một mình đi đến Đài truyền hình Liên Bang bắt đầu đóng phim, đóng kịch, Chị Đồng cũng từ đó được Bộ Quốc Phòng phái đến làm người bảo hộ cận thân của Giản Thủy Nhi. Thế nhưng đây là lần đầu tiên Chị Đồng nhìn thấy, tiểu thư lại không hề có chút xíu nào tâm lý đề phòng khi tiếp xúc với một người khác phái.
Trong khoảng thời gian hai ngày gần đây, tuy rằng Giản Thủy Nhi và Hứa Nhạc cũng không có nhiều cơ hội một mình ở chung với nhau, thế nhưng những động tác tiếp xúc cùng với những cảm giác toát ra trong giọng nói đều khác thường đến mức khiến cho rất nhiều người trong đội công tác phục vụ phải để ý đến. Ví dụ như những cử chỉ giống như lúc này vậy.
- Ý, sao mặt anh đỏ rồi?
Giản Thủy Nhi nhìn trong gương thấy khuôn mặt của Hứa Nhạc đang dần dần đỏ lên, nhịn không được quay người lại, nheo cặp mắt, có chút bỡn cợt, cười nhạo hắn.
Bộ trang phục hôm nay cô ta mặc trên người, thân trên là một cái áo may-ô kiểu nữ, màu bạc, bên dưới là một cái váy ngắn dài quá gối, màu sắc khá sặc sỡ. Vành của cái váy này được thêu những cánh hoa lập thể nhiều màu, đem cảm giác bề ngoài của bộ quần áo này hoàn toàn thay đổi hắn hương vị. Chính là về mặt thị giá có vẻ có chút lòe loẹt. Thế nhưng kỳ diệu nhất chính là, bộ váy lòe loẹt này mặc trên người cô thiếu nữ này, cảm giác lòe loẹt lại hoàn toàn biến thành một kiểu mỹ cảm nhiều màu sắc.
Vấn đề là lúc này trên người cô ta mặc phối hợp với cái áo lại là một cái khăn quàng cổ. Hiện tại cô ta vẫn chưa có mang lên cái khăn quàng cổ, mà trên đầu lại đội một cái khăn trùm màu xanh biếc, đem cái đầu tóc màu tím hoàn toàn che khuất lại.
Giản Thủy Nhi sau khi chuẩn bị xong, đưa tay tháo cái khăn chùm đầu xuống, sau đó quấn lên trên người cái khăn quàng màu nhạt. Cái khăn quàng kín đáo này cũng không chính xác gọi là một bộ phận của bộ quần áo. Những nơi cần che cũng che lại, thế nhưng do nguyên liệu của cái khăn quàng này lại khá mềm mại, mỏng mảnh, cho nên đem những đường cong mềm mại trước ngực của cô thiếu nữ thể hiện ra một cách rõ ràng. Nhất là phần vai lỏa lồ cùng với phần cổ tráng muốt, lộ hoàn toàn vẻ thanh xuân gợi cảm ra ngoài.
Lúc này trên mặt của Hứa Nhạc đã là một mảnh xấu hổ, vội lấy cái kính râm của mình đeo lên. Tuy nói rằng tâm lý quan hệ giữa hắn và cô thiếu nữ đại minh tinh này đã là vô cùng thân cận, thế nhưng mà đối phương nói thế nào thì cũng là tình nhân trong mộng của mình, lúc này nhìn thấy một màn tuyệt vời đến như thế, trái tim trong ngực hiển nhiên là đập nhanh có chút dị thường. Chỉ là hắn cũng không có nghĩ đến, hóa ra mặt mình cũng lại còn đỏ lên nữa…
- Đừng có đeo cặp kính râm đó để nhìn lén tôi. Coi chừng tôi kiện anh lên tòa án Liên Bang đó… Phải biết là ngay cả Quỹ bảo vệ Quyền lợi Nhi Đồng lên đến Tòa án Liên Bang cũng chưa có thắng được tôi đó nhe!
Sau khi trải qua những buổi trò chuyện thân thiết cùng với xác nhận quan hệ rõ ràng, Giản Thủy Nhi rõ ràng là không ngại ở trước mặt Hứa Nhạc thể hiện ra vẻ ngây thơ hồn nhiên mà cô ta chỉ thể hiện ra ở trước mặt những người thân thuộc nhất của mình. Cô ta thường xuyên làm ra động tác thè lưỡi cười tủm tỉm đáng yêu. Đại khái Hứa Nhạc chính là đệ tử của người cha ruột chưa một lần gặp mặt của cô ta, khiến cho cô ta có cảm giác vô cùng thân quen cùng với cảm giác tin cậy, cũng khiến cho cô ta bớt khách sáo hơn một chút.
Hứa Nhạc đến ngày hôm nay tự nhiên biết rõ ràng chân tướng của cuộc kiện cáo chấn động toàn bộ Liên Bang lúc trước thật sự là cái gì.
Năm đó Giản Thủy Nhi che dấu thân phận thật sự của mình, một mình chạy đến Đài truyền hình Liên Bang bắt đầu đóng phim, đóng kịch. Các trưởng bối trong nhà Lý Gia không biết làm thế nào để bộc phát sự phẫn nộ của mình, thế nhưng cũng biết rõ ràng tính tình trong sáng nhưng bướng bĩnh của cô thiếu nữ kiên cường này, cho nên trong nhà đối với cô ta cũng không có bất cứ biện pháp gì hữu hiệu, nên đành chỉ có thể nghĩ ra cách, ở phía sau tấm màn, thôi động Quỹ bảo vệ Quyền lợi Nhi đồng Liên Bang kiện Đài truyền hình Liên Bang.
Có Quân đội Liên Bang đứng phía sau chống lưng, đại diện của Quỹ Nhi đồng lúc đứng ra trước tòa tự nhiên là không một chút e ngại nào, hào khí can vân, cuối cùng thậm chí ngay cả một số quan viên cao cấp bên phía Dinh thự Tổng thống Liên Bang cũng đều bị bọn họ lôi ra mà kiện cáo. Nhưng mà đến cuối cùng, vị Tổng thẩm phán của Tòa án Tối cao Liên Bang lúc đó, Nghị viên Thế Anh đã tuyên bố rằng Giản Thủy Nhi hoàn toàn có quyền tự lựa chọn cuộc sống của mình, vị lão nhân gia kia tại Phí Thành mới bất đắc dĩ chấp nhận chuyện này.
Những công chúng bình thường của Liên Bang cũng chỉ biết rằng Giản Thủy Nhi đơn giản thắng một hồi kiện cáo, thế nhưng lại không biết, người mà cô ta chiến thắng thật sự, lại chính là vị Quân Thần chí cao vô thượng của Liên Bang.
o0o
- Chẳng khác nào vô số cái mặt trời đang không ngừng thiêu đốt!
Ánh mắt của Hứa Nhạc không ngừng bị ánh đèn pha loang loáng không ngừng chớp tắt trong tay của đám phóng viên chụp ảnh khiến cho càng ngày càng nheo chặt lại, chẳng khác nào một đường kẻ nhỏ, trong lòng thầm nghĩ như vậy.
Sau khi đám phóng viên cuồng nhiệt này chụp hình xong, chính là buổi họp báo chính thức tại Đại khách sạn Kim Tinh. Hôm nay các quan chức tuyên truyền của Bộ Chỉ Huy Quân sự tiền tuyến Tây Lâm cùng với những khách nhân quan trọng đi đường xa mà đến, liên hợp lại, tổ chức một buổi họp báo cho các fan hâm mộ, tuyên truyền thông tin về Buổi biểu diễn Thắng Lợi.
Trần Thiếu Tướng, người phụ trách công tác tuyên truyền chủ yếu do Quân đội Liên Bang phái đến Quân khu IV đã tỏ vẻ tôn trọng tuyệt đối quyết định của Giản Thủy Nhi. Bên phía phương diện phái đoàn diễn xuất, Giản Thủy Nhi thân là diễn viên duy nhất của buổi biểu diễn, tự nhiên là phải đích thân trình diện trước công chúng.
Nghĩ đến buổi họp báo công bố xảy ra ngoài ý muốn so với kế hoạch hành trình ban đầu, tâm tình của Hứa Nhạc cũng có cảm giác khá quái dị. Một trường phong ba tại buổi tiệc rượu hoan nghênh hôm trước, vốn là chỉ cần một cuộc điện thoại liền có thể hoàn toàn dàn xếp xuống, kết quả là dưới sự diễn xuất hợp lực của Chung Nhị Lang cùng với Lý Cuồng Nhân, đã biến thành một sự kiện chấn động toàn bộ thượng tầng của Đại khu Tây Lâm.
Dưới tình huống như thế này, cuộc hành trình biểu diễn của Giản Thủy Nhi có muốn tiếp tục giữ bí mật đối với công chúng tình cũng không thể nào được nữa. Quân đội Liên Bang sau khi khẩn cấp thảo luận một phen, đành quyết định trước tiên công khai tình hình cụ thể của buổi biểu diễn lần này, cũng thuận tiện một phen kéo cao thanh thế của cuộc biểu diễn. Dù sao thì đây cũng là một Buổi biểu diễn Thắng Lợi, được tổ chức nhằm để khích lệ sĩ khí của Liên Bang, tuyên truyền khí thế tấn công đối với bên phía Đế Quốc, cuối cũng cũng không có khả năng lặng lẽ không một tiếng động mà tổ chức được.
Dưới ánh đèn pha loang loáng của các máy chụp ảnh, Giản Thủy Nhi đi dọc theo hành lang đi đến đại sảnh của buổi họp báo, thỉnh thoảng lại hướng về phía đám fan hâm mộ phất phất tay mấy cái, tạo thành một mảnh điên cuồng.
Giản Thủy Nhi đã rời khỏi sân khấu Liên Bang đã hơn một năm trời. Cho đến bây giờ cũng không có bất cứ nhà truyền thông nào có thể moi móc ra được tin tức chi tiết của cô ta. Thậm chí có rất nhiều fan sùng bái cuồng nhiệt còn đoán già đoán non rằng cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang sẽ cứ như vậy mà lặng lẽ rời khỏi giới văn nghệ. Cái tin tức này cũng đã từng tạo ra một làn sóng thương tâm khắp cả Liên Bang. Ai có thể ngờ nổi cô ta lại đột nhiên xuất hiện ở Tây Lâm, hơn nữa còn đưa ra tin tức tổ chức một buổi họp báo công bố một buổi biểu diễn văn nghệ nữa. Điều này đương nhiên đã tạo thành một cơn sóng, thu hút sự chú ý của vô số nhà báo cùng với các fan hâm mộ.
Đám fan hâm mộ tại Thủ Đô Tinh Quyển tự nhiên là không thể nào đến kịp. Hôm nay có mặt ở đây tuyệt đại bộ phận đều là các fan hâm mộ của giới Quân đội. Bọn họ cũng không có ngờ được bản thân mình lại có được sự may mắn như thế này. Phải biết rằng tên tuổi của vị thiếu nữ thần tượng quốc dân Liên Bang này liền đại biểu cho việc thu hút vô số hiệu ứng tin tức cùng với sự chú ý của tất cả mọi người. Bất luận là cái lần kiện cao oanh động cả Liên Bang trước đây, hoặc là hai lần biểu diễn kèm theo hai lần nổ mạnh sau đó, cũng đều là một lần xuất hiện của cô ta.
Có loại thuyết pháp là những thiếu nữ minh tinh trẻ tuổi khi đứng trước sân khấu rộng lớn rất khó có thể trấn định được tinh thần. Thế nhưng Giản Thủy Nhi này rõ ràng là một cái ngoại lệ. Mỗi một động tác nhấc chân vẫy tau của cô ta đều hoàn toàn bình tĩnh ôn hòa, đem tất cả bộ mặt xinh đẹp nhất của một minh tinh hoàn toàn triển lộ không hề bỏ sót.
Cũng không biết là ai trong đám fan hâm mộ lúc này chợt cất tiếng hỏi:
- Phi thuyền đến khi nào thì lại cất cánh? Cô có dự định trước khi rời khỏi Tây Lâm sẽ đi ăn món chân dê nướng đặc sản của Tây Lâm không? Có còn kịp thời gian không?
Trong cái nhìn mong chờ của đám fan hâm mộ, cặp môi của cô gái thần tượng quốc dân chợt lộ ra một nụ cười vô cùng sáng lạn, hé ra hai hàm răng trắng muốt như bạch ngọc, cũng không thể biết rõ ràng lúc này cô ta đang suy nghĩ vấn đề gì. Thế nhưng đám nhân viên hộ tống đi theo phía sau Giản Thủy Nhi thì sắc mặt chợt biến đổi, đem những lời đề nghị này thu cả vào trong tai. Những người này cũng không biết phải quyết định thế nào, chợt thấy ánh mắt của Giản Thủy Nhi khẽ nhìn về phía người đang đứng sau mình, chính là Hứa Nhạc, nở nụ cười hỏi:
- Có muốn đi ăn không?
Hứa Nhạc ừ khẽ một tiếng.
Đại bộ phận các thành viên của Tiểu đội 7 lúc này đã phân tán ra, khống chế các khu vực quan trọng tại hiện trường của buổi họp báo. Đám đội viên này ngoại trừ Hứa Nhạc ra, còn có bốn người mặc áo vest trang trọng, đứng ở phía sau lưng Giản Thủy Nhi.
Dưới ánh đèn chụp ảnh sáng choang, cùng với những âm thanh gào thét ầm ĩ của đám fan hâm mộ cuồng nhiệt tại hiện trường, thế nhưng bốn gã nhân viên Tiểu đội 7 này lại nghe hết sức rõ ràng hai câu đối thoại kia, sắc mặt nhất thời trở nên vô cùng cổ quái. Cũng giống như là Chị Đồng vậy, đám nhân viên của Tiểu đội 7 này hai ngày hôm nay cũng cảm giác được Lão Đại của bọn hắn cùng với vị thiếu nữ thần tượng quốc dân Liên Bang kia có cái gì đó rất là khác thường. Lúc này lại nghe được hai câu đối thoại tràn ngập cảm giác thân thiết như người trong nhà kia, trong lòng không khỏi thầm nghĩ: Nếu như giữa hai người không có gian tình gì, nói ra ai có thể tin được cơ chứ?
Mặc dù cũng có một chút oán thầm, thế nhưng nhìn chung trong lòng đám nhân viên của Tiểu đội 7 kỳ thật ai ai cũng cảm thấy có chút kiêu ngạo. Thậm chí còn kiêu ngạo hơn cả lúc một mình Hứa Nhạc đột kích, phá được doanh bộ của Sư đoàn Thiết giáp 7 của Đỗ Thiếu Khanh nữa. Quân nhân trong Quân đội Liên Bang vô số, nếu nói về sức chiến đấu, Tiểu đội 7 tuyệt không dám so sánh với ai, thế nhưng hôm nay Lão Đại lại có thể thu phục được cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang mà hàng ngàn hàng vạn người sùng bài, loại khả năng chiến đấu như thế này… ai có thể so sáng được cơ chứ?
o0o
Người chủ trì của buổi họp báo lần này là một vị quân nhân sĩ quan tuyên truyền của Quân khu Tây Lâm. Ông ta thoáng mỉm cười, giảng thuật đại khái hành trình biểu diễn lần này của tiểu thư Giản Thủy Nhi, thế nhưng cũng không có tiết lộ cụ thể thời gian cử hành cùng với địa điểm chính xác của Buổi biểu diễn Thắng Lợi. Hắn đưa tay chỉ vào một tòa kiến trúc khổng lồ ở bên dưới chân núi Thương Sơn, ngay bên cạnh bờ biển dài bên ngoài cửa sổ, lớn tiếng nói:
- Khi Buổi biểu diễn Thắng Lợi chính thức diễn ra, tại Sân vận động Thương Sơn sẽ tiến hành truyền hình trực tiếp. Lúc đó Quân đội bên phía Quân khu Tây Lâm sẽ đặc biệt phát phiếu mời cho những nhân vật quan trọng cùng với mở cửa bán vé cho mọi người đến xem.
Ý tứ trong lời phát biểu này, đám fan hâm mộ cùng với ký giả bên dưới cũng có thể nghe ra. Sân vận động Thương Sơn to lớn bao la hùng vĩ vô cùng, thế nhưng nó cũng chỉ là một nơi truyền hình trực tiếp mà thôi. Có người lập tức nêu ra vấn đề:
- Như vậy địa điểm chính thức của Buổi biểu diễn Thắng Lợi là ở nơi nào?
Vị quân nhân sĩ quan chủ trì buổi họp báo cố tình tạm dừng phát biểu lại một lát, bất chợt lại lên tiếng nói:
- Vô cùng vinh hạnh thông báo cho mọi người biết, tiểu thư Giản Thủy Nhi sẽ đích thân đi đến tiền tuyến, vì những chiến sĩ Quân đội Liên Bang anh dũng mà ca hát cỗ vũ.
Toàn bộ buổi họp báo nhất thời an tĩnh lại. Tây Lâm vốn chính là tiền tuyến của Liên Bang, thế nhưng tiền tuyến chân chính nhất lại là những khỏa tinh cầu lúc nào cũng tràn ngập cảnh khói bom lửa đạn. Đại bộ phận những fan hâm mộ cùng với ký giả ở đây đều là người hoạt động trong Quân đội, đương nhiên hiểu rõ ràng hai chữ ‘tiền tuyến’ ở đây là đại biểu cho sự nguy hiểm như thế nào.
Giản Thủy Nhi từ đầu đền giờ vẫn luôn im im lặng lặng, thậm chí còn có vẻ nhu thuận ôn hòa ngồi yên sau cái bục họp báo, cũng không nói lời nào. Lúc này vô số camera đều đã chỉa thẳng vào cô ta, cả hội trường là một mảnh trầm mặc, đến mức thậm chí có thể nghe được cả những thanh âm rì rì của những cái camera nữa.
Không khí trầm mặc này một lúc sau liền bị đánh vỡ. Một gã ký giả biểu tình nghiêm túc, đứng lên truy vấn:
- Quân đội đối với sự an toàn của tiểu thư Giản Thủy Nhi có nắm chắc hay không? Còn nữa, Buổi biểu diễn Thắng Lợi sẽ được tổ chức ở tiền tuyến, như vậy đến tột cùng là cái tiền tuyến nào đây?
- Đúng như lời ngài đã nói qua, Quân đội Liên Bang vô cùng cảm kích cử chỉ dũng cảm của tiểu thư Giản Thủy Nhi, vì để đảm bảo tuyệt đối sự an toàn của nàng, địa điểm cụ thể của Buổi biểu diễn Thắng Lợi, thứ lỗi cho chúng tôi không tiện tiết lộ.
Vị quân nhân sĩ quan chủ trì nhẹ nhàng trả lời.
Câu trả lời này khiến cho đám ký giả bên dưới lập tức không hỏi thêm câu nào nữa. Bọn họ cũng đều là những ký giả thường xuyên hoạt động quân sự tại tiền tuyến, cho nên hiểu rất rõ ràng tầm quan trọng của sự bảo mật trong công tác bảo vệ an toàn.
Hứa Nhạc mãi từ khi buổi họp báo bắt đầu đều luôn trầm mặc đứng im bên cạnh bục họp báo, cách một khoảng năm thước với Giản Thủy Nhi, tùy thời bất cứ lúc nào cũng có thể chạy ra ứng phó tình huống.
Hắn im lặng quan sát cục diện của hiện trường buổi họp báo lạ lẫm này, trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút gì đó kỳ quái. Bởi vì rất rõ ràng, đám ký giả bên dưới sau khi hỏi xong mấy câu với vị chủ trì, rồi khẽ trao đổi với nhau mấy câu gì đó, bắt đầu không ngừng chụp trộm hắn
Một màn này hiện ra khiến cho trong lòng hắn dần dần sinh ra sự cảnh giác, thông qua hệ thống liên lạc ngầm, thông báo cho đám người Bạch Ngọc Lan bắt đầu đẩy mạnh sự phòng bị.
Bởi vì có mối liên hệ của vị trung niên đã chết kia, cho nên giữa hai người bọn họ đã có một mối quan hệ cảm giác như là người nhà thân thiết vậy. Không cần phải nói đến thứ tình cảm vi diệu gì đó như là tình cảm nam nữ trẻ tuổi, Hứa Nhạc đã thật sự theo như lẽ thường, đem cái vị thiếu nữ thần tượng từ thời thơ ấu này, biến thành một cô em gái đáng tương rất cần được hắn chăm sóc bảo hộ thật tốt.
Tại một góc nhỏ trong căn phòng thượng xa hoa của căn khách sạn, trong một khoảng không gian cá nhân khoảng tám mươi thước vuông hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài. Bốn bức vách được xây dựng bằng một loại vật liệu thủy tinh quang học tiên tiến, khiến cho người bên ngoài nhìn vào cũng chỉ thấy những hình ảnh mơ hồ không rõ ràng, khiến cho những người đang ngồi ở phòng khách bên ngoài, không thể nào nhìn rõ được nội dung hoàn toàn khó tin ở bên trong.
- Hứa Nhạc!
Giản Thủy Nhi ngồi phía sau bức tường thủy tinh nhiều màu sắc hô lớn:
- Buổi họp báo chiều hôm nay, là do anh hộ tống tôi đi phải không?
- Phải!
Hứa Nhạc trả lời.
- Anh nhìn giúp tôi một chút xem cách ăn mặt như vầy có được không?
Cái đầu của Giản Thủy Nhi loáng ló ra khỏi cạnh bức tường thủy tinh, nở nụ cười khanh khách sau đó đưa tay ngoắc ngoắc Hứa Nhạc lại gần:
- Lần trước chẳng phải là anh đã chọc rằng tôi không biết cách ăn mặc hay sao?
Hứa Nhạc đưa tay gãi gãi đầu, nhưng cũng thành thành thật thật bước qua bên đó, nhìn vào cô thiếu nữ thần tượng quốc dân đang đứng sau bức tường, nhìn nhìn vào trong cái gương lớn choáng đầy cả một phần bức tường, thầm nghĩ trong lòng, trong đoàn phụ tá biểu diễn chẳng phải có đến mấy vị chuyên gia thiết kế thời trang sao, bản thân mình làm sao có thể nhìn ra được cái gì không phù hợp cơ chứ?
Chị Đồng lúc này đang đứng ở trong phòng khách, đọc lại bản danh mục hành trình sắp tới, chậm rãi buông cái điện thoại di động trong tay xuống, trên mặt toát ra một tia tình tự vô cùng cổ quái. Ở phía sau lưng hắn, hai viên nữ trợ lý đã từng đi theo Giản Thủy Nhi thâm niên đến sáu năm trời, biểu tình lại là dại ra một cách dị thường. Ba người liên tưởng đến hình ảnh đêm hôm đó, lại liên tưởng đến từng chi tiết nhỏ trong khoảng hai ngày hôm nay, khiến cho tim ba người đều nhịn không được phải đập mau lên một trận.
Sau buổi bơi lội bên bờ biển hôm trước, Chị Đồng nhạy cảm đã phát hiện ra được mối quan hệ giữa tiểu thư và Hứa Nhạc tựa hồ như đã xảy ra một sự biến hóa nào đó vô cùng vi diệu, cũng không nhất thiết là trên phương diện tình cảm, điều này làm cho cô ta cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Ngay từ lúc 12 tuổi, Giản Thủy Nhi một thân một mình đi đến Đài truyền hình Liên Bang bắt đầu đóng phim, đóng kịch, Chị Đồng cũng từ đó được Bộ Quốc Phòng phái đến làm người bảo hộ cận thân của Giản Thủy Nhi. Thế nhưng đây là lần đầu tiên Chị Đồng nhìn thấy, tiểu thư lại không hề có chút xíu nào tâm lý đề phòng khi tiếp xúc với một người khác phái.
Trong khoảng thời gian hai ngày gần đây, tuy rằng Giản Thủy Nhi và Hứa Nhạc cũng không có nhiều cơ hội một mình ở chung với nhau, thế nhưng những động tác tiếp xúc cùng với những cảm giác toát ra trong giọng nói đều khác thường đến mức khiến cho rất nhiều người trong đội công tác phục vụ phải để ý đến. Ví dụ như những cử chỉ giống như lúc này vậy.
- Ý, sao mặt anh đỏ rồi?
Giản Thủy Nhi nhìn trong gương thấy khuôn mặt của Hứa Nhạc đang dần dần đỏ lên, nhịn không được quay người lại, nheo cặp mắt, có chút bỡn cợt, cười nhạo hắn.
Bộ trang phục hôm nay cô ta mặc trên người, thân trên là một cái áo may-ô kiểu nữ, màu bạc, bên dưới là một cái váy ngắn dài quá gối, màu sắc khá sặc sỡ. Vành của cái váy này được thêu những cánh hoa lập thể nhiều màu, đem cảm giác bề ngoài của bộ quần áo này hoàn toàn thay đổi hắn hương vị. Chính là về mặt thị giá có vẻ có chút lòe loẹt. Thế nhưng kỳ diệu nhất chính là, bộ váy lòe loẹt này mặc trên người cô thiếu nữ này, cảm giác lòe loẹt lại hoàn toàn biến thành một kiểu mỹ cảm nhiều màu sắc.
Vấn đề là lúc này trên người cô ta mặc phối hợp với cái áo lại là một cái khăn quàng cổ. Hiện tại cô ta vẫn chưa có mang lên cái khăn quàng cổ, mà trên đầu lại đội một cái khăn trùm màu xanh biếc, đem cái đầu tóc màu tím hoàn toàn che khuất lại.
Giản Thủy Nhi sau khi chuẩn bị xong, đưa tay tháo cái khăn chùm đầu xuống, sau đó quấn lên trên người cái khăn quàng màu nhạt. Cái khăn quàng kín đáo này cũng không chính xác gọi là một bộ phận của bộ quần áo. Những nơi cần che cũng che lại, thế nhưng do nguyên liệu của cái khăn quàng này lại khá mềm mại, mỏng mảnh, cho nên đem những đường cong mềm mại trước ngực của cô thiếu nữ thể hiện ra một cách rõ ràng. Nhất là phần vai lỏa lồ cùng với phần cổ tráng muốt, lộ hoàn toàn vẻ thanh xuân gợi cảm ra ngoài.
Lúc này trên mặt của Hứa Nhạc đã là một mảnh xấu hổ, vội lấy cái kính râm của mình đeo lên. Tuy nói rằng tâm lý quan hệ giữa hắn và cô thiếu nữ đại minh tinh này đã là vô cùng thân cận, thế nhưng mà đối phương nói thế nào thì cũng là tình nhân trong mộng của mình, lúc này nhìn thấy một màn tuyệt vời đến như thế, trái tim trong ngực hiển nhiên là đập nhanh có chút dị thường. Chỉ là hắn cũng không có nghĩ đến, hóa ra mặt mình cũng lại còn đỏ lên nữa…
- Đừng có đeo cặp kính râm đó để nhìn lén tôi. Coi chừng tôi kiện anh lên tòa án Liên Bang đó… Phải biết là ngay cả Quỹ bảo vệ Quyền lợi Nhi Đồng lên đến Tòa án Liên Bang cũng chưa có thắng được tôi đó nhe!
Sau khi trải qua những buổi trò chuyện thân thiết cùng với xác nhận quan hệ rõ ràng, Giản Thủy Nhi rõ ràng là không ngại ở trước mặt Hứa Nhạc thể hiện ra vẻ ngây thơ hồn nhiên mà cô ta chỉ thể hiện ra ở trước mặt những người thân thuộc nhất của mình. Cô ta thường xuyên làm ra động tác thè lưỡi cười tủm tỉm đáng yêu. Đại khái Hứa Nhạc chính là đệ tử của người cha ruột chưa một lần gặp mặt của cô ta, khiến cho cô ta có cảm giác vô cùng thân quen cùng với cảm giác tin cậy, cũng khiến cho cô ta bớt khách sáo hơn một chút.
Hứa Nhạc đến ngày hôm nay tự nhiên biết rõ ràng chân tướng của cuộc kiện cáo chấn động toàn bộ Liên Bang lúc trước thật sự là cái gì.
Năm đó Giản Thủy Nhi che dấu thân phận thật sự của mình, một mình chạy đến Đài truyền hình Liên Bang bắt đầu đóng phim, đóng kịch. Các trưởng bối trong nhà Lý Gia không biết làm thế nào để bộc phát sự phẫn nộ của mình, thế nhưng cũng biết rõ ràng tính tình trong sáng nhưng bướng bĩnh của cô thiếu nữ kiên cường này, cho nên trong nhà đối với cô ta cũng không có bất cứ biện pháp gì hữu hiệu, nên đành chỉ có thể nghĩ ra cách, ở phía sau tấm màn, thôi động Quỹ bảo vệ Quyền lợi Nhi đồng Liên Bang kiện Đài truyền hình Liên Bang.
Có Quân đội Liên Bang đứng phía sau chống lưng, đại diện của Quỹ Nhi đồng lúc đứng ra trước tòa tự nhiên là không một chút e ngại nào, hào khí can vân, cuối cùng thậm chí ngay cả một số quan viên cao cấp bên phía Dinh thự Tổng thống Liên Bang cũng đều bị bọn họ lôi ra mà kiện cáo. Nhưng mà đến cuối cùng, vị Tổng thẩm phán của Tòa án Tối cao Liên Bang lúc đó, Nghị viên Thế Anh đã tuyên bố rằng Giản Thủy Nhi hoàn toàn có quyền tự lựa chọn cuộc sống của mình, vị lão nhân gia kia tại Phí Thành mới bất đắc dĩ chấp nhận chuyện này.
Những công chúng bình thường của Liên Bang cũng chỉ biết rằng Giản Thủy Nhi đơn giản thắng một hồi kiện cáo, thế nhưng lại không biết, người mà cô ta chiến thắng thật sự, lại chính là vị Quân Thần chí cao vô thượng của Liên Bang.
o0o
- Chẳng khác nào vô số cái mặt trời đang không ngừng thiêu đốt!
Ánh mắt của Hứa Nhạc không ngừng bị ánh đèn pha loang loáng không ngừng chớp tắt trong tay của đám phóng viên chụp ảnh khiến cho càng ngày càng nheo chặt lại, chẳng khác nào một đường kẻ nhỏ, trong lòng thầm nghĩ như vậy.
Sau khi đám phóng viên cuồng nhiệt này chụp hình xong, chính là buổi họp báo chính thức tại Đại khách sạn Kim Tinh. Hôm nay các quan chức tuyên truyền của Bộ Chỉ Huy Quân sự tiền tuyến Tây Lâm cùng với những khách nhân quan trọng đi đường xa mà đến, liên hợp lại, tổ chức một buổi họp báo cho các fan hâm mộ, tuyên truyền thông tin về Buổi biểu diễn Thắng Lợi.
Trần Thiếu Tướng, người phụ trách công tác tuyên truyền chủ yếu do Quân đội Liên Bang phái đến Quân khu IV đã tỏ vẻ tôn trọng tuyệt đối quyết định của Giản Thủy Nhi. Bên phía phương diện phái đoàn diễn xuất, Giản Thủy Nhi thân là diễn viên duy nhất của buổi biểu diễn, tự nhiên là phải đích thân trình diện trước công chúng.
Nghĩ đến buổi họp báo công bố xảy ra ngoài ý muốn so với kế hoạch hành trình ban đầu, tâm tình của Hứa Nhạc cũng có cảm giác khá quái dị. Một trường phong ba tại buổi tiệc rượu hoan nghênh hôm trước, vốn là chỉ cần một cuộc điện thoại liền có thể hoàn toàn dàn xếp xuống, kết quả là dưới sự diễn xuất hợp lực của Chung Nhị Lang cùng với Lý Cuồng Nhân, đã biến thành một sự kiện chấn động toàn bộ thượng tầng của Đại khu Tây Lâm.
Dưới tình huống như thế này, cuộc hành trình biểu diễn của Giản Thủy Nhi có muốn tiếp tục giữ bí mật đối với công chúng tình cũng không thể nào được nữa. Quân đội Liên Bang sau khi khẩn cấp thảo luận một phen, đành quyết định trước tiên công khai tình hình cụ thể của buổi biểu diễn lần này, cũng thuận tiện một phen kéo cao thanh thế của cuộc biểu diễn. Dù sao thì đây cũng là một Buổi biểu diễn Thắng Lợi, được tổ chức nhằm để khích lệ sĩ khí của Liên Bang, tuyên truyền khí thế tấn công đối với bên phía Đế Quốc, cuối cũng cũng không có khả năng lặng lẽ không một tiếng động mà tổ chức được.
Dưới ánh đèn pha loang loáng của các máy chụp ảnh, Giản Thủy Nhi đi dọc theo hành lang đi đến đại sảnh của buổi họp báo, thỉnh thoảng lại hướng về phía đám fan hâm mộ phất phất tay mấy cái, tạo thành một mảnh điên cuồng.
Giản Thủy Nhi đã rời khỏi sân khấu Liên Bang đã hơn một năm trời. Cho đến bây giờ cũng không có bất cứ nhà truyền thông nào có thể moi móc ra được tin tức chi tiết của cô ta. Thậm chí có rất nhiều fan sùng bái cuồng nhiệt còn đoán già đoán non rằng cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang sẽ cứ như vậy mà lặng lẽ rời khỏi giới văn nghệ. Cái tin tức này cũng đã từng tạo ra một làn sóng thương tâm khắp cả Liên Bang. Ai có thể ngờ nổi cô ta lại đột nhiên xuất hiện ở Tây Lâm, hơn nữa còn đưa ra tin tức tổ chức một buổi họp báo công bố một buổi biểu diễn văn nghệ nữa. Điều này đương nhiên đã tạo thành một cơn sóng, thu hút sự chú ý của vô số nhà báo cùng với các fan hâm mộ.
Đám fan hâm mộ tại Thủ Đô Tinh Quyển tự nhiên là không thể nào đến kịp. Hôm nay có mặt ở đây tuyệt đại bộ phận đều là các fan hâm mộ của giới Quân đội. Bọn họ cũng không có ngờ được bản thân mình lại có được sự may mắn như thế này. Phải biết rằng tên tuổi của vị thiếu nữ thần tượng quốc dân Liên Bang này liền đại biểu cho việc thu hút vô số hiệu ứng tin tức cùng với sự chú ý của tất cả mọi người. Bất luận là cái lần kiện cao oanh động cả Liên Bang trước đây, hoặc là hai lần biểu diễn kèm theo hai lần nổ mạnh sau đó, cũng đều là một lần xuất hiện của cô ta.
Có loại thuyết pháp là những thiếu nữ minh tinh trẻ tuổi khi đứng trước sân khấu rộng lớn rất khó có thể trấn định được tinh thần. Thế nhưng Giản Thủy Nhi này rõ ràng là một cái ngoại lệ. Mỗi một động tác nhấc chân vẫy tau của cô ta đều hoàn toàn bình tĩnh ôn hòa, đem tất cả bộ mặt xinh đẹp nhất của một minh tinh hoàn toàn triển lộ không hề bỏ sót.
Cũng không biết là ai trong đám fan hâm mộ lúc này chợt cất tiếng hỏi:
- Phi thuyền đến khi nào thì lại cất cánh? Cô có dự định trước khi rời khỏi Tây Lâm sẽ đi ăn món chân dê nướng đặc sản của Tây Lâm không? Có còn kịp thời gian không?
Trong cái nhìn mong chờ của đám fan hâm mộ, cặp môi của cô gái thần tượng quốc dân chợt lộ ra một nụ cười vô cùng sáng lạn, hé ra hai hàm răng trắng muốt như bạch ngọc, cũng không thể biết rõ ràng lúc này cô ta đang suy nghĩ vấn đề gì. Thế nhưng đám nhân viên hộ tống đi theo phía sau Giản Thủy Nhi thì sắc mặt chợt biến đổi, đem những lời đề nghị này thu cả vào trong tai. Những người này cũng không biết phải quyết định thế nào, chợt thấy ánh mắt của Giản Thủy Nhi khẽ nhìn về phía người đang đứng sau mình, chính là Hứa Nhạc, nở nụ cười hỏi:
- Có muốn đi ăn không?
Hứa Nhạc ừ khẽ một tiếng.
Đại bộ phận các thành viên của Tiểu đội 7 lúc này đã phân tán ra, khống chế các khu vực quan trọng tại hiện trường của buổi họp báo. Đám đội viên này ngoại trừ Hứa Nhạc ra, còn có bốn người mặc áo vest trang trọng, đứng ở phía sau lưng Giản Thủy Nhi.
Dưới ánh đèn chụp ảnh sáng choang, cùng với những âm thanh gào thét ầm ĩ của đám fan hâm mộ cuồng nhiệt tại hiện trường, thế nhưng bốn gã nhân viên Tiểu đội 7 này lại nghe hết sức rõ ràng hai câu đối thoại kia, sắc mặt nhất thời trở nên vô cùng cổ quái. Cũng giống như là Chị Đồng vậy, đám nhân viên của Tiểu đội 7 này hai ngày hôm nay cũng cảm giác được Lão Đại của bọn hắn cùng với vị thiếu nữ thần tượng quốc dân Liên Bang kia có cái gì đó rất là khác thường. Lúc này lại nghe được hai câu đối thoại tràn ngập cảm giác thân thiết như người trong nhà kia, trong lòng không khỏi thầm nghĩ: Nếu như giữa hai người không có gian tình gì, nói ra ai có thể tin được cơ chứ?
Mặc dù cũng có một chút oán thầm, thế nhưng nhìn chung trong lòng đám nhân viên của Tiểu đội 7 kỳ thật ai ai cũng cảm thấy có chút kiêu ngạo. Thậm chí còn kiêu ngạo hơn cả lúc một mình Hứa Nhạc đột kích, phá được doanh bộ của Sư đoàn Thiết giáp 7 của Đỗ Thiếu Khanh nữa. Quân nhân trong Quân đội Liên Bang vô số, nếu nói về sức chiến đấu, Tiểu đội 7 tuyệt không dám so sánh với ai, thế nhưng hôm nay Lão Đại lại có thể thu phục được cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang mà hàng ngàn hàng vạn người sùng bài, loại khả năng chiến đấu như thế này… ai có thể so sáng được cơ chứ?
o0o
Người chủ trì của buổi họp báo lần này là một vị quân nhân sĩ quan tuyên truyền của Quân khu Tây Lâm. Ông ta thoáng mỉm cười, giảng thuật đại khái hành trình biểu diễn lần này của tiểu thư Giản Thủy Nhi, thế nhưng cũng không có tiết lộ cụ thể thời gian cử hành cùng với địa điểm chính xác của Buổi biểu diễn Thắng Lợi. Hắn đưa tay chỉ vào một tòa kiến trúc khổng lồ ở bên dưới chân núi Thương Sơn, ngay bên cạnh bờ biển dài bên ngoài cửa sổ, lớn tiếng nói:
- Khi Buổi biểu diễn Thắng Lợi chính thức diễn ra, tại Sân vận động Thương Sơn sẽ tiến hành truyền hình trực tiếp. Lúc đó Quân đội bên phía Quân khu Tây Lâm sẽ đặc biệt phát phiếu mời cho những nhân vật quan trọng cùng với mở cửa bán vé cho mọi người đến xem.
Ý tứ trong lời phát biểu này, đám fan hâm mộ cùng với ký giả bên dưới cũng có thể nghe ra. Sân vận động Thương Sơn to lớn bao la hùng vĩ vô cùng, thế nhưng nó cũng chỉ là một nơi truyền hình trực tiếp mà thôi. Có người lập tức nêu ra vấn đề:
- Như vậy địa điểm chính thức của Buổi biểu diễn Thắng Lợi là ở nơi nào?
Vị quân nhân sĩ quan chủ trì buổi họp báo cố tình tạm dừng phát biểu lại một lát, bất chợt lại lên tiếng nói:
- Vô cùng vinh hạnh thông báo cho mọi người biết, tiểu thư Giản Thủy Nhi sẽ đích thân đi đến tiền tuyến, vì những chiến sĩ Quân đội Liên Bang anh dũng mà ca hát cỗ vũ.
Toàn bộ buổi họp báo nhất thời an tĩnh lại. Tây Lâm vốn chính là tiền tuyến của Liên Bang, thế nhưng tiền tuyến chân chính nhất lại là những khỏa tinh cầu lúc nào cũng tràn ngập cảnh khói bom lửa đạn. Đại bộ phận những fan hâm mộ cùng với ký giả ở đây đều là người hoạt động trong Quân đội, đương nhiên hiểu rõ ràng hai chữ ‘tiền tuyến’ ở đây là đại biểu cho sự nguy hiểm như thế nào.
Giản Thủy Nhi từ đầu đền giờ vẫn luôn im im lặng lặng, thậm chí còn có vẻ nhu thuận ôn hòa ngồi yên sau cái bục họp báo, cũng không nói lời nào. Lúc này vô số camera đều đã chỉa thẳng vào cô ta, cả hội trường là một mảnh trầm mặc, đến mức thậm chí có thể nghe được cả những thanh âm rì rì của những cái camera nữa.
Không khí trầm mặc này một lúc sau liền bị đánh vỡ. Một gã ký giả biểu tình nghiêm túc, đứng lên truy vấn:
- Quân đội đối với sự an toàn của tiểu thư Giản Thủy Nhi có nắm chắc hay không? Còn nữa, Buổi biểu diễn Thắng Lợi sẽ được tổ chức ở tiền tuyến, như vậy đến tột cùng là cái tiền tuyến nào đây?
- Đúng như lời ngài đã nói qua, Quân đội Liên Bang vô cùng cảm kích cử chỉ dũng cảm của tiểu thư Giản Thủy Nhi, vì để đảm bảo tuyệt đối sự an toàn của nàng, địa điểm cụ thể của Buổi biểu diễn Thắng Lợi, thứ lỗi cho chúng tôi không tiện tiết lộ.
Vị quân nhân sĩ quan chủ trì nhẹ nhàng trả lời.
Câu trả lời này khiến cho đám ký giả bên dưới lập tức không hỏi thêm câu nào nữa. Bọn họ cũng đều là những ký giả thường xuyên hoạt động quân sự tại tiền tuyến, cho nên hiểu rất rõ ràng tầm quan trọng của sự bảo mật trong công tác bảo vệ an toàn.
Hứa Nhạc mãi từ khi buổi họp báo bắt đầu đều luôn trầm mặc đứng im bên cạnh bục họp báo, cách một khoảng năm thước với Giản Thủy Nhi, tùy thời bất cứ lúc nào cũng có thể chạy ra ứng phó tình huống.
Hắn im lặng quan sát cục diện của hiện trường buổi họp báo lạ lẫm này, trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút gì đó kỳ quái. Bởi vì rất rõ ràng, đám ký giả bên dưới sau khi hỏi xong mấy câu với vị chủ trì, rồi khẽ trao đổi với nhau mấy câu gì đó, bắt đầu không ngừng chụp trộm hắn
Một màn này hiện ra khiến cho trong lòng hắn dần dần sinh ra sự cảnh giác, thông qua hệ thống liên lạc ngầm, thông báo cho đám người Bạch Ngọc Lan bắt đầu đẩy mạnh sự phòng bị.
/930
|