- Trung Tá Hứa Nhạc, nghe nói ngài là vị Công Trình Sư chủ chốt trong quá trình nghiên cứu chế tạo ra con Robot MX thế hệ mới?
Một gã phóng viên của tập san vũ khí Liên Bang hưng phấn cất tiếng hỏi:
- Chúng tôi ở trong danh mục những người thiết kế chế tạo Robot MX cũng không có nhìn thấy tên của ngài, thế nhưng từ chỗ của rất nhiều Công Trình Sư của Bộ Công Trình Quả Xác, cùng với Chủ quản Kỹ thuật Thương Thu đã xác nhận được điểm này. Xin ngài hãy lên tiếng chứng thực cái tin đồn này đi ạ!
Hứa Nhạc thoáng cảm thấy ngạc nhiên, khẽ dừng lại cước bộ. Giản Thủy Nhi lúc này thoáng mỉm cười nhìn hắn, bộ dạng làm ra vẻ có lỗi, sau đó dưới sự hộ tống của bức tường người của các nhân viên Tiểu đội 7, nhanh chóng bước lên chiếc ô tô, để lại một mình hắn đối phó với đám phóng viên ký giả không ngừng hỏi.
- Còn có một tin đồn khác. Nghe nói trong kỳ đối chiến thí nghiệm con Robot MX, ngài đã đích thân điều khiển Robot MX, đánh bại Trung Tá Lý Phong?
Gã phóng viên này xem ra trước khi đến đây đã chuẩn bị gần như đầy đủ các loại tin tức, lập tức chen lên đứng ngay hàng đầu trước các đồng nghiệp, lớn tiếng tiếp tục truy vấn.
Trong suy nghĩ của gã phóng viên này, có thể phỏng vấn được một gã quân nhân đã từng đánh bại hậu nhân của vị Quân Thần đại nhân kia, thật sự là một cơ hội vinh quang mà trong suốt cuộc đời phóng viên của hắn khó có khả năng lặp lại lần nữa. Huống chi các phóng viên ký giả quân sự thường trú tại Quân khu Tây Lâm, thông qua các con đường khác nhau, điều tra ra được tư liệu của gã thanh niên trẻ tuổi này, cũng đều nghĩ rằng trên người của gã nam nhân này mang theo vô cùng những sắc thái vô cùng truyền kỳ.
Các phóng viên ký giả kia cũng không có nghe thấy Hứa Nhạc trả lời, đều không ngừng đuổi theo từng bước chân của Hứa Nhạc, đồng thời đều lớn tiếng truy vấn vói theo:
- Theo như chúng tôi điều tra ra được, lúc ngài còn ở trong Sở Nghiên Cứu Công ty Cơ khí Quả Xác, ngài là đệ tử của Giáo sư Trầm Lão. Có phải chính là bởi vì mối quan hệ thân thiết như thế này, cho nên ngài mới dũng cảm đứng ra vạch trần việc Viện Khoa Học Liên Bang đã sao chép tài liệu về con Robot MX, khiến cho Viện trưởng tiền nhiệm, Giáo sư Lâm Viễn Hồ phải từ chức trong âm thầm hay không?
- Trung Tá Hứa Nhạc, nghe nói các giáo trình về điều khiển con Robot MX được giảng dạy tại bốn Học viện Quân sự Liên Bang, chính là do ngài biên soạn ra phải không? Ngài xuất thân vốn là một Công Trình Sư, cũng chưa từng tiếp nhận qua bất cứ công tác đào tạo huấn luyện hệ thống thao tác Robot bao giờ, vì cái gì mà Quân đội Liên Bang lại có lòng tin lớn như vậy đối với ngài chứ? Hơn nữa nghe nói ngài cũng đã từng ở trong Căn cứ Huấn luyện chuyên dụng của Bộ Quốc Phòng tinh cầu S1, đảm nhận chức vụ Giáo quan Robot phải không?
- Còn có tin đồn, nghe nói ngài chính là đệ tử của Quân Thần đại nhân Lý nguyên soái, có phải không ạ?
Gã phóng viên này mặc dù là gan có lớn thật, nhưng vẫn còn không có lớn đến mức không biết sống chết, một miệng nói ra, hỏi xem Hứa Nhạc có phải là đứa con rơi của Quân Thần Lý Thất Phu hay không. Ngay sau đó hắn lập tức nói thêm:
- Hơn nữa nghe nói ngài Tổng thống Mạt Bố Nhĩ cũng vô cùng thưởng thức ngài, cũng đã từng mời ngài tiến vào Dinh thự Tổng thống, tham gia một buổi tiệc tối của Đệ nhất gia đình, có phải không?
- Ngài đã từng được đích thân Tổng thống tiên sinh ban cho Huân chương Tử Tinh, vì sao mãi cho đến bây giờ cũng chưa từng thấy ngài đeo qua?
Hứa Nhạc vẫn duy trì sự im lặng, nhưng trong lòng thì thầm nghĩ, buổi tiệc đó chẳng qua chỉ là một bữa cơm tối mà thôi, có gì mà phải làm lớn chuyện. Còn về Huân chương Tử Tinh, chẳng lẽ mỗi ngày đều phải mang lên trên người, rồi nói cho tất cả mọi người qua đường đều biết bản thân mình đã từng làm gì hay sao?
Hứa Nhạc vẫn cứ như trước cúi đầu trầm mặc tiến về phía trước. Chẳng qua là từ chỗ cổng sau của Đại khách sạn Kim Tinh đi đến địa điểm chỉ định sẵn, khoảng cách chẳng qua chỉ khoản 100 thước mà thôi, thế nhưng trải qua một biển các phóng viên ký giả đang không ngừng ba đào dậy sóng, dường như so với việc từ trên đỉnh núi Lam Trì phóng xuống đột nhập vào doanh bộ của Sư đoàn Thiết giáp 7 còn muốn khó khăn hơn rất nhiều.
- Trong buổi thao diễn quân sự ‘Ngày Tốt Nghiệp’, ngài chỉ dựa vào một đầu Robot MX thế hệ mới, đã có thể thành công đột phá được Cận Vệ Doanh của Sư Đoàn Thiết Giáp 7, đối với cái tin tức này, ngài có cảm tưởng gì muốn phát biểu hay không? Phải biết rằng Sư đoàn Thiết giáp 7 trong khoảng thời gian mười năm gần đây, đã từng tham gia qua vô số buổi thao diễn quân sự, thế nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa từng thất bại qua lần nào a!
Rất rõ ràng, cũng không phải chỉ có mỗi mình gã phóng viên của tập san vũ khí ban đầu kia là có công tác chuẩn bị tài liệu kỹ càng. Tất cả các phóng viên quân sự có mặt ở đây ngày hôm nay, cũng đều chỉ dùng thời gian có nửa này, từ trong các bộ ngành nào đó tại Thủ Đô Tinh Quyển, đã lấy ra được vô số các tin tức tình báo về tư liệu của hắn.
Hứa Nhạc thầm nghĩ cái tin tức này quả thật là quá mức khoa trương vấn đề. Bản thân mình cũng chỉ là tập kích, đột nhập vào trong doanh bộ của Cận Vệ Doanh Sư Đoàn Thiết Giáp 7. Nếu như bắt hắn một mình một người đối mặt với toàn bộ Cận Vệ Doanh, trang bị toàn diện, cùng với đám Robot đặc chủng kia, hắn cũng chỉ có thế kiếm một khoảng trống nào đó mà chui vào trốn thôi. Hắn cũng định mở miệng giải thích mấy câu gì đó, nhưng nghĩ đến lời phân phó của Chị Đồng trước đây, cũng đành phải liên tục nói câu không thể trả lời, sau đó liền cúi đầy lầm lũi bước đi.
Nhưng mà đột nhiên ngay lúc đó, rốt cuộc có một gã phóng viên đã nêu lên một vấn đề, khiến cho động tác bước đi của hắn ngay lập tức dừng lại.
- Theo như những gì mà các bạn học của ngài năm xưa kể lại, lúc ngài còn là một dự thính sinh tại Đại học Lê Hoa, Đại Học Thành Lâm Hải Châu, ngài đã từng trải qua một lần yêu đương. Đối tượng yêu đương của ngài khi đó, hiện nay chính là người phát ngôn chính thức của Phiến quân Thanh Long Sơn hiện tại, nữ sĩ Trương Tiểu Manh, có danh xưng là Thanh Long Sơn Chi Diệp. Về một đoạn tình cảm yêu đương thời đi học này, đối với cuộc sống hiện tại trong Quân đội Liên Bang của ngài có tạo thành vấn đề rắc rối gì hay không?
Thân thể Hứa Nhạc thoáng cứng ngắt lại, ngẩng đầu nhìn lên, dưới ánh đèn chụp hình loang loáng khắp nơi, cố gắng tìm kiếm bóng dáng của gã phóng viên vừa lên tiếng hỏi. Toàn cảnh vốn đang ồn ào cũng bởi vì động tác của hắn đột nhiên nhất thời trở nên hoàn toàn im lặng lại. Nhưng sau khi thoáng trầm mặc một lát, hắn chung quy cũng không có mở miệng nói gì cả, lại tiếp tục chuẩn bị bước đi.
Trong một mảnh im lặng như thế, rốt cuộc cũng có một gã phóng viên thu hết dũng khí, mở miệng hỏi:
- Thân là Trung Tá trẻ tuổi nhất trong Quân đội Liên Bang, Bộ Quốc Phòng hiện tại còn vì cái gì lại để cho ngài nhậm chức ở Công ty Bảo an Tịnh Thủy? Chúng tôi cũng đã xem qua lý lịch của ngài rồi, nghĩ lại khi thấy ngài trở thành Chủ quản An toàn của tiểu thư Giản Thủy Nhi, chúng tôi có chút không thể nào tin tưởng nổi… Ngài có phải là đang chấp hành một nhiệm vụ bí mật nào đó của Quân đội Liên Bang hay không? Hay là nói…
Tất cả các phóng viên ký giả có mặt ở đây, kỳ thật mãi cũng chính là chờ hỏi cái vấn đề cuối cùng này mà thôi. Cho nên lúc này ngoài cái gã phóng viên dũng cảm đang lớn tiếng nêu vấn đề kia ra, toàn trường tuyệt đối là một mảnh im lặng. Vô số bóng đèn máy ảnh không ngừng nháy đèn loang loáng, vô số các micro đều đồng thời chỉa thẳng vào trước mặt của Hứa Nhạc.
- Ngài và tiểu thư Giản Thủy Nhi thật sự là đang yêu nhau?
o0o
Hứa Nhạc cuối cùng cũng không có trả lời vấn đề này, hay là bất cứ vấn đề nào khác. Mà kỳ thật các phóng viên ký giả ở đây cũng chẳng ai cần câu trả lời của hắn cả.
Thân là những người hành nghề truyền phát tin tức, câu trả lời của đối tượng phỏng vấn cho dù có là khẳng định hay là phủ định, kỳ thật cũng không thành vấn đề. Vấn đề quan trọng nhất chính là ở chỗ, các phóng viên, ký giả cần phải thông qua những câu hỏi của bản thân mình, để cho các người xem cùng với đám độc giả, biết được rõ ràng vị Trung Tá Hứa Nhạc này trước đây đã làm ra bao nhiêu chuyện đại sự rồi, hơn nữa người này lại chính là đối tượng yêu đương của cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang Giản Thủy Nhi.
Thủ Đô Tinh Quyển, khoảng cách tới Đại khu Tây Lâm vốn là cực kỳ xa xôi, có rất nhiều người đang xem TV, đang xem trực tiếp Kênh tin tức của Đài truyền hình Liên Bang. Chỉ có điều thời gian phát sinh sự kiện so với thực tế thì chậm hơn mấy phút mà thôi.
Hình ảnh của gã thanh niên trẻ tuổi trên mặt đeo một cặp kính râm lớn, bị đám phóng viên không ngừng vây công xung quanh, tiến nhập vào trong màn hình TV của hàng ngàn hàng vạn hộ gia đình trong Liên Bang, cũng đã dẫn phát một hồi phong ba xôn xao. Mấy tiếng đồng hồ trước đây, cũng chính là bọn họ đã nhìn thấy bức ảnh chụp trên bãi biển kia, trong lòng còn đang không ngừng dự đoán thân phận của gã thanh niên trẻ tuổi kia là gì, lúc này lại từ trong miệng của đám phóng viên ký giả kia biết thêm được rất nhiều những nội dung khác.
Một nhân vật thanh niên trẻ tuổi là ngôi sao sáng vừa mới xuất hiện trong Quân đội Liên Bang, tương lai rất có khả năng trở thành một nhân vật anh hùng mới của Liên Bang, đã cùng với cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang, kẻ được toàn thể công dân Liên Bang vô cùng yêu mến, hai người này thật sự là một đôi thiên tạo địa thiết, chính là một chuyện tình cảm vô cùng ấm áp mà tốt đẹp, thậm chí có thể được ví như là một câu chuyện tình yêu đẹp như truyền thuyết.
Chuyện xứng đôi vừa lứa như thế này, vốn rất là quan trọng.
o0o
Trên tầng thượng của Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm Liên Bang, Đặc khu Thủ Đô.
Lợi Tu Trúc vươn tay tắt đi cái TV, cầm lên một ly rượu vang đỏ nhạt màu, im lặng quay đầu đi, thông qua bức tường thủy tinh trong suốt, nhìn xuống ánh sáng đèn của hàng ngàn hàng vạn hộ gia đình Liên Bang bên dưới, trong lòng nghĩ thầm nhất định là có rất nhiều người giống như mình hiện tại, cũng đang nhìn thấy được những hình ảnh lúc trước.
Hắn khẽ hé miệng nhẹ nhàng hớp một ngụm rượu nhỏ, có chút khó khăn, cố gắng tiếp tục duy trì biểu tình bình tĩnh trên mặt, không có để những cảm xúc phẫn nộ chân thật trong lòng hoàn toàn toát ra ngoài. Người cha vĩ đại của hắn, vị lão nhân thích đội cái mũ quả dưa tròn nhỏ kia, thường xuyên khuyên bảo hắn thỉnh thoảng hãy rời khỏi căn phòng thượng, đứng trên mặt đất mà ngắm nhìn cái thế giới này. Nhưng mà ngày hôm nay hắn mới phát hiện ra, bất luận là bản thân mình đứng ở nơi nào, hóa ra là trong lòng mình cũng vẫn mãi có một loại cảm giác bất an nhàn nhạt.
o0o
Ở một phương hướng khác của tòa nhà kiến trúc Tam Lâm cao ngất kia, Lợi Hiếu Thông lúc này đang ngồi bên trong căn phòng ăn tràn đầy các loại hoa tươi yêu thích của hắn, nhìn lên màn hình TV, lắng nghe những thanh âm cực kỳ vang dội ở trong đó. Biểu tình của hắn cực kỳ thoải mái, vui vẻ. Trên mặt hắn lúc này không còn sót lại chút nào hơi thở âm hàn lãnh lệ như một ngọn tuyết mai như những ngày trước đây.
Hắn giơ cao ly rượu vang đỏ trong tay mình, thoáng mỉm cười nhìn về phía Hứa Nhạc đang chật vật không thể chịu nổi trên màn hình TV, mỉm cười nói:
- So với tôi tưởng tượng còn nhanh hơn một chút. Một ly rượu này tôi kính anh, cũng như kính luôn vị đại ca đang vô cùng chật vật kia của tôi!
o0o
Tòa nhà Nghị Viện Liên Bang, lúc này vẫn còn ánh đèn sáng choang. Trong một văn phòng làm việc vô cùng tĩnh lặng ở một góc của Tòa nhà Nghị Viện. Thân là văn phòng làm việc chuyên dụng của những đại biểu đến từ Thanh Long Sơn, nên được trang bị vô cùng yên tĩnh và thanh lệ. Vì thể hiện sự quyết tâm đối với tiến trình Đại hòa giải Liên Bang, Tổng thống Mật Bố Nhĩ cùng với các đại nhân vật trong Nghị Viện cũng đã thể hiện sự thành ý trước giờ chưa từng có của mình.
Một vị nữ thư ký trả tuổi, trong lòng thoáng có chút lo lắng liếc nhìn về phía cô gái trẻ tuổi đang ngồi trong văn phòng kia, chợt nghĩ đến nội dung nội dung câu hỏi của một gã phóng viên trong kênh tin tức lúc này, nhịn không được cất tiếng hỏi:
- Có cần đi ăn cơm một chút hay không? Công việc tồn đọng còn nhiều như vậy, trong lúc nhất thời cũng không thể làm xong hết đâu!
Trương Tiểu Manh khẽ vươn ngón tay út lên đẩy nhẹ, sửa sang lại cặp kính gọng đen trên mũi của mình, ngẩng đầu lên nhìn vị nữ thư ký quen thuộc, mỉm cười nói:
- Thanh Tuyên, cô không cần lo lắng cho tôi, tôi không có vấn đề gì đâu.
Trương Tiểu Manh hiện tại chính là người phát ngôn chính thức của Phiến quân Thanh Long Sơn thường trú tại Thủ Đô Tinh Quyển, hơn nữa đằng sau còn có một nhiệm vụ còn quan trọng hơn rất nhiều, cho nên công việc mỗi ngày của cô ta đều cực kỳ bận rộn. Thế nhưng hiện tại ánh mắt của nàng ta mặc dù vẫn xuyên thấu qua cặp mắt kính gọng đen nhìn về phía chồng hồ sơ văn kiện trước mặt, thế nhưng ánh mắt cũng không hề có chút di động nào, kỳ thật cô ta vẫn một mực nghe về những tin tức đang phát ra trên Kênh truyền hình Liên Bang, trong đầu thì lại nghĩ về câu hỏi mà gã phóng viên lúc trước đã nhắc tới mình.
- Cuộc sống của anh bây giờ tốt rồi!
Cô ta miễn cưỡng che dấu đi một tia ưu thương nhàn nhạt ở trong lòng, cố gắng nở nụ cười, sau đó quay lại tiếp tục tập trung vào công việc của mình.
o0o
Thủ phủ Hoa Thần Châu, trong một tòa trang viên rộng lớn mà im lặng. Ở trên lầu, một vị nữ trung niên đang cố công cố sức van nài, khuyên nhủ cô tiểu thư thanh tú của bà ta:
- Mỹ Mỹ à, tôi biết là cô đang không vui, nhưng mà nói thế nào thì cũng phải ăn cơm chứ!
- Tôi đâu có không vui đâu… Chỉ là… Trong lòng tôi hiện tại lúc này không muốn ăn cơm…
Nam Tương Mỹ xoay người tiễn bà nhũ mẫu của mình ra ngoài, quay trở lại ngồi lên trên ghế sa lông, không ngừng nhìn chằm chằm vào bức hình chụp dẫn đến một cơn chân động khủng khiếp trong Liên Bang, hai hàng lông mày thanh tú khẽ nhăn lại, hai tay hợp thành hình chữ thập, cặp môi vô cùng thanh tú không ngừng nhẹ nhàng cầu nguyện:
- Xin đừng mà! Xin đừng mà!
o0o
Chiếc Chiến hạm Vũ trụ loại nhỏ màu bạc trắng giống như là một quả bóng bầu dục nhẹ nhàng mà yên bình, thậm chí còn có chút tịch mịch lướt nhanh đi trong vũ trụ bao la. Nó mượn lực hấp đẩy của những khỏa tinh cầu dẫn dắt, không ngừng tăng tốc, bay qua những bóng râm của những hành tinh lớn, xuyên qua ánh sáng chiếu rọi của vầng thái dương Tây Lâm, tắm mình trong vô số những luồng ánh sáng màu vàng kim, phản chiếu lên bề mặt bên ngoài của chiếc Chiến hạm, nhìn qua cũng không có cảm giác ấm áp, ngược lại còn khiến cho người ta có cảm giác rét lạnh nhàn nhạt.
- Trở thành nhân vật chính của tin tức, có cảm giác như thế nào?
Lan Hiểu Long lúc này đang đi theo phía sau người của Hứa Nhạc, hé miệng trêu chọc nói, bọn họ lúc này đang tiến hành công tác kiểm tra khu trung tâm của chiếc Chiến hạm. Tuy rằng Quân đội của Quân khu Tây Lâm đã phụ trách bảo hộ sự an toàn của phái đoàn biểu diễn lần này, thế nhưng ở trong khu trung tâm phi thuyền lúc này vẫn còn có một đầu Robot MX kiểu mới, công tác khống chế an toàn của Tiểu đội 7 cũng không bởi vì vậy mà trở nên thả lỏng hơn bình thường.
Hứa Nhạc thoáng căm tức phất phất tay mấy cái, cũng không nói cái gì, sau đó nhẹ nhàng gõ gõ nhẹ cánh cửa phòng, rồi mở cửa đi vào. Lan Hiểu Long nhìn chằm chằm vào cánh cửa khoang thuyền lúc này đã đóng chặt lại, nghĩ đến cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang lúc này đang ở bên trong phòng kia, nhún nhún vai ngẫm nghĩ, có thể nào cái gã này bị cả Liên Bang vạch trần gian tình, cho nên xấu hổ quá biến thành tức giận không?
o0o
- Thật tình là vô cùng xin lỗi, khiến cho anh gặp phải quá nhiều phiền toái đến như vậy.
Giản Thủy Nhi lúc này đang đứng bên cạnh cửa sổ, nhìn ra bên ngoài phi thuyền, khẽ xoay người nhìn lại, cũng không hề nề hà thân phận, khẽ nhún nhún vai mấy cái. Rõ ràng là cùng một loại động tác như nhau, thế nhưng Lan Hiểu Long nhún nhún vai thì rất có dáng lưu manh, còn vị thiếu nữ này nhún nhún vai thì lại có vẻ vô cùng đáng yêu.
Hứa Nhạc thoáng trầm mặc đứng ở phía sau nàng mấy bước. Hôm nay toàn bộ Liên Bang cũng đã đem bọn họ biến thành một đôi kim đồng ngọc nữ, thế nhưng bản thân bọn họ lại hoàn toàn hiểu rõ ràng sự thật cũng không phải là như vậy, thế nhưng cũng không thể không cảm khái cái năng lực tạo ra sự kiện của Ban tuyên truyền của Bộ Quốc Phòng, tâm tình cả hai cũng thoáng có chút trầm trọng.
Nếu như chỉ đơn giản là công bố tin tức, cùng với Quân đội Liên Bang không cố ý tuyên truyền thông tin rộng rãi, giới tin tức cùng với dân chúng Liên Bang đối với bản thân Hứa Nhạc tuyệt đối cũng sẽ không sinh ra sự hứng thú lớn đến như vậy. Bởi vì bất luận là con Robot MX thế hệ mới hay là những thành tích mà hắn tạo được trước đây, đối với cái xã hội thế tục bình thường trong Liên Bang mà nói, cũng có vẻ có chút xa xôi cùng với không thực tế cho lắm. Nhưng mà một khi sự tình đã liên lụy đến cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang Giản Thủy Nhi, như vậy đã không giống như trước nữa. Giới truyền thông cùng với dân chúng Liên Bang khẳng định là sẽ tự động moi móc ra hết thảy tất cả những vấn đề gì có liên quan đến Hứa Nhạc…
Lý Phong lúc này đang ở tiền tuyến, chấp hành nhiệm vụ bí mật gì đó của Quân đội Liên Bang, Giản Thủy Nhi không thể liên hệ được với hắn. Sau khi khẽ cúi đầu suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng Giản Thủy Nhi cũng cầm điện thoại lên, bấm gọi cho Lý Tại Đạo, ở bên trong điện thoại nhẹ giọng hỏi:
- Nguyên soái… có phải là gần đây thân thể không được khỏe hay không?
Một gã phóng viên của tập san vũ khí Liên Bang hưng phấn cất tiếng hỏi:
- Chúng tôi ở trong danh mục những người thiết kế chế tạo Robot MX cũng không có nhìn thấy tên của ngài, thế nhưng từ chỗ của rất nhiều Công Trình Sư của Bộ Công Trình Quả Xác, cùng với Chủ quản Kỹ thuật Thương Thu đã xác nhận được điểm này. Xin ngài hãy lên tiếng chứng thực cái tin đồn này đi ạ!
Hứa Nhạc thoáng cảm thấy ngạc nhiên, khẽ dừng lại cước bộ. Giản Thủy Nhi lúc này thoáng mỉm cười nhìn hắn, bộ dạng làm ra vẻ có lỗi, sau đó dưới sự hộ tống của bức tường người của các nhân viên Tiểu đội 7, nhanh chóng bước lên chiếc ô tô, để lại một mình hắn đối phó với đám phóng viên ký giả không ngừng hỏi.
- Còn có một tin đồn khác. Nghe nói trong kỳ đối chiến thí nghiệm con Robot MX, ngài đã đích thân điều khiển Robot MX, đánh bại Trung Tá Lý Phong?
Gã phóng viên này xem ra trước khi đến đây đã chuẩn bị gần như đầy đủ các loại tin tức, lập tức chen lên đứng ngay hàng đầu trước các đồng nghiệp, lớn tiếng tiếp tục truy vấn.
Trong suy nghĩ của gã phóng viên này, có thể phỏng vấn được một gã quân nhân đã từng đánh bại hậu nhân của vị Quân Thần đại nhân kia, thật sự là một cơ hội vinh quang mà trong suốt cuộc đời phóng viên của hắn khó có khả năng lặp lại lần nữa. Huống chi các phóng viên ký giả quân sự thường trú tại Quân khu Tây Lâm, thông qua các con đường khác nhau, điều tra ra được tư liệu của gã thanh niên trẻ tuổi này, cũng đều nghĩ rằng trên người của gã nam nhân này mang theo vô cùng những sắc thái vô cùng truyền kỳ.
Các phóng viên ký giả kia cũng không có nghe thấy Hứa Nhạc trả lời, đều không ngừng đuổi theo từng bước chân của Hứa Nhạc, đồng thời đều lớn tiếng truy vấn vói theo:
- Theo như chúng tôi điều tra ra được, lúc ngài còn ở trong Sở Nghiên Cứu Công ty Cơ khí Quả Xác, ngài là đệ tử của Giáo sư Trầm Lão. Có phải chính là bởi vì mối quan hệ thân thiết như thế này, cho nên ngài mới dũng cảm đứng ra vạch trần việc Viện Khoa Học Liên Bang đã sao chép tài liệu về con Robot MX, khiến cho Viện trưởng tiền nhiệm, Giáo sư Lâm Viễn Hồ phải từ chức trong âm thầm hay không?
- Trung Tá Hứa Nhạc, nghe nói các giáo trình về điều khiển con Robot MX được giảng dạy tại bốn Học viện Quân sự Liên Bang, chính là do ngài biên soạn ra phải không? Ngài xuất thân vốn là một Công Trình Sư, cũng chưa từng tiếp nhận qua bất cứ công tác đào tạo huấn luyện hệ thống thao tác Robot bao giờ, vì cái gì mà Quân đội Liên Bang lại có lòng tin lớn như vậy đối với ngài chứ? Hơn nữa nghe nói ngài cũng đã từng ở trong Căn cứ Huấn luyện chuyên dụng của Bộ Quốc Phòng tinh cầu S1, đảm nhận chức vụ Giáo quan Robot phải không?
- Còn có tin đồn, nghe nói ngài chính là đệ tử của Quân Thần đại nhân Lý nguyên soái, có phải không ạ?
Gã phóng viên này mặc dù là gan có lớn thật, nhưng vẫn còn không có lớn đến mức không biết sống chết, một miệng nói ra, hỏi xem Hứa Nhạc có phải là đứa con rơi của Quân Thần Lý Thất Phu hay không. Ngay sau đó hắn lập tức nói thêm:
- Hơn nữa nghe nói ngài Tổng thống Mạt Bố Nhĩ cũng vô cùng thưởng thức ngài, cũng đã từng mời ngài tiến vào Dinh thự Tổng thống, tham gia một buổi tiệc tối của Đệ nhất gia đình, có phải không?
- Ngài đã từng được đích thân Tổng thống tiên sinh ban cho Huân chương Tử Tinh, vì sao mãi cho đến bây giờ cũng chưa từng thấy ngài đeo qua?
Hứa Nhạc vẫn duy trì sự im lặng, nhưng trong lòng thì thầm nghĩ, buổi tiệc đó chẳng qua chỉ là một bữa cơm tối mà thôi, có gì mà phải làm lớn chuyện. Còn về Huân chương Tử Tinh, chẳng lẽ mỗi ngày đều phải mang lên trên người, rồi nói cho tất cả mọi người qua đường đều biết bản thân mình đã từng làm gì hay sao?
Hứa Nhạc vẫn cứ như trước cúi đầu trầm mặc tiến về phía trước. Chẳng qua là từ chỗ cổng sau của Đại khách sạn Kim Tinh đi đến địa điểm chỉ định sẵn, khoảng cách chẳng qua chỉ khoản 100 thước mà thôi, thế nhưng trải qua một biển các phóng viên ký giả đang không ngừng ba đào dậy sóng, dường như so với việc từ trên đỉnh núi Lam Trì phóng xuống đột nhập vào doanh bộ của Sư đoàn Thiết giáp 7 còn muốn khó khăn hơn rất nhiều.
- Trong buổi thao diễn quân sự ‘Ngày Tốt Nghiệp’, ngài chỉ dựa vào một đầu Robot MX thế hệ mới, đã có thể thành công đột phá được Cận Vệ Doanh của Sư Đoàn Thiết Giáp 7, đối với cái tin tức này, ngài có cảm tưởng gì muốn phát biểu hay không? Phải biết rằng Sư đoàn Thiết giáp 7 trong khoảng thời gian mười năm gần đây, đã từng tham gia qua vô số buổi thao diễn quân sự, thế nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa từng thất bại qua lần nào a!
Rất rõ ràng, cũng không phải chỉ có mỗi mình gã phóng viên của tập san vũ khí ban đầu kia là có công tác chuẩn bị tài liệu kỹ càng. Tất cả các phóng viên quân sự có mặt ở đây ngày hôm nay, cũng đều chỉ dùng thời gian có nửa này, từ trong các bộ ngành nào đó tại Thủ Đô Tinh Quyển, đã lấy ra được vô số các tin tức tình báo về tư liệu của hắn.
Hứa Nhạc thầm nghĩ cái tin tức này quả thật là quá mức khoa trương vấn đề. Bản thân mình cũng chỉ là tập kích, đột nhập vào trong doanh bộ của Cận Vệ Doanh Sư Đoàn Thiết Giáp 7. Nếu như bắt hắn một mình một người đối mặt với toàn bộ Cận Vệ Doanh, trang bị toàn diện, cùng với đám Robot đặc chủng kia, hắn cũng chỉ có thế kiếm một khoảng trống nào đó mà chui vào trốn thôi. Hắn cũng định mở miệng giải thích mấy câu gì đó, nhưng nghĩ đến lời phân phó của Chị Đồng trước đây, cũng đành phải liên tục nói câu không thể trả lời, sau đó liền cúi đầy lầm lũi bước đi.
Nhưng mà đột nhiên ngay lúc đó, rốt cuộc có một gã phóng viên đã nêu lên một vấn đề, khiến cho động tác bước đi của hắn ngay lập tức dừng lại.
- Theo như những gì mà các bạn học của ngài năm xưa kể lại, lúc ngài còn là một dự thính sinh tại Đại học Lê Hoa, Đại Học Thành Lâm Hải Châu, ngài đã từng trải qua một lần yêu đương. Đối tượng yêu đương của ngài khi đó, hiện nay chính là người phát ngôn chính thức của Phiến quân Thanh Long Sơn hiện tại, nữ sĩ Trương Tiểu Manh, có danh xưng là Thanh Long Sơn Chi Diệp. Về một đoạn tình cảm yêu đương thời đi học này, đối với cuộc sống hiện tại trong Quân đội Liên Bang của ngài có tạo thành vấn đề rắc rối gì hay không?
Thân thể Hứa Nhạc thoáng cứng ngắt lại, ngẩng đầu nhìn lên, dưới ánh đèn chụp hình loang loáng khắp nơi, cố gắng tìm kiếm bóng dáng của gã phóng viên vừa lên tiếng hỏi. Toàn cảnh vốn đang ồn ào cũng bởi vì động tác của hắn đột nhiên nhất thời trở nên hoàn toàn im lặng lại. Nhưng sau khi thoáng trầm mặc một lát, hắn chung quy cũng không có mở miệng nói gì cả, lại tiếp tục chuẩn bị bước đi.
Trong một mảnh im lặng như thế, rốt cuộc cũng có một gã phóng viên thu hết dũng khí, mở miệng hỏi:
- Thân là Trung Tá trẻ tuổi nhất trong Quân đội Liên Bang, Bộ Quốc Phòng hiện tại còn vì cái gì lại để cho ngài nhậm chức ở Công ty Bảo an Tịnh Thủy? Chúng tôi cũng đã xem qua lý lịch của ngài rồi, nghĩ lại khi thấy ngài trở thành Chủ quản An toàn của tiểu thư Giản Thủy Nhi, chúng tôi có chút không thể nào tin tưởng nổi… Ngài có phải là đang chấp hành một nhiệm vụ bí mật nào đó của Quân đội Liên Bang hay không? Hay là nói…
Tất cả các phóng viên ký giả có mặt ở đây, kỳ thật mãi cũng chính là chờ hỏi cái vấn đề cuối cùng này mà thôi. Cho nên lúc này ngoài cái gã phóng viên dũng cảm đang lớn tiếng nêu vấn đề kia ra, toàn trường tuyệt đối là một mảnh im lặng. Vô số bóng đèn máy ảnh không ngừng nháy đèn loang loáng, vô số các micro đều đồng thời chỉa thẳng vào trước mặt của Hứa Nhạc.
- Ngài và tiểu thư Giản Thủy Nhi thật sự là đang yêu nhau?
o0o
Hứa Nhạc cuối cùng cũng không có trả lời vấn đề này, hay là bất cứ vấn đề nào khác. Mà kỳ thật các phóng viên ký giả ở đây cũng chẳng ai cần câu trả lời của hắn cả.
Thân là những người hành nghề truyền phát tin tức, câu trả lời của đối tượng phỏng vấn cho dù có là khẳng định hay là phủ định, kỳ thật cũng không thành vấn đề. Vấn đề quan trọng nhất chính là ở chỗ, các phóng viên, ký giả cần phải thông qua những câu hỏi của bản thân mình, để cho các người xem cùng với đám độc giả, biết được rõ ràng vị Trung Tá Hứa Nhạc này trước đây đã làm ra bao nhiêu chuyện đại sự rồi, hơn nữa người này lại chính là đối tượng yêu đương của cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang Giản Thủy Nhi.
Thủ Đô Tinh Quyển, khoảng cách tới Đại khu Tây Lâm vốn là cực kỳ xa xôi, có rất nhiều người đang xem TV, đang xem trực tiếp Kênh tin tức của Đài truyền hình Liên Bang. Chỉ có điều thời gian phát sinh sự kiện so với thực tế thì chậm hơn mấy phút mà thôi.
Hình ảnh của gã thanh niên trẻ tuổi trên mặt đeo một cặp kính râm lớn, bị đám phóng viên không ngừng vây công xung quanh, tiến nhập vào trong màn hình TV của hàng ngàn hàng vạn hộ gia đình trong Liên Bang, cũng đã dẫn phát một hồi phong ba xôn xao. Mấy tiếng đồng hồ trước đây, cũng chính là bọn họ đã nhìn thấy bức ảnh chụp trên bãi biển kia, trong lòng còn đang không ngừng dự đoán thân phận của gã thanh niên trẻ tuổi kia là gì, lúc này lại từ trong miệng của đám phóng viên ký giả kia biết thêm được rất nhiều những nội dung khác.
Một nhân vật thanh niên trẻ tuổi là ngôi sao sáng vừa mới xuất hiện trong Quân đội Liên Bang, tương lai rất có khả năng trở thành một nhân vật anh hùng mới của Liên Bang, đã cùng với cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang, kẻ được toàn thể công dân Liên Bang vô cùng yêu mến, hai người này thật sự là một đôi thiên tạo địa thiết, chính là một chuyện tình cảm vô cùng ấm áp mà tốt đẹp, thậm chí có thể được ví như là một câu chuyện tình yêu đẹp như truyền thuyết.
Chuyện xứng đôi vừa lứa như thế này, vốn rất là quan trọng.
o0o
Trên tầng thượng của Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm Liên Bang, Đặc khu Thủ Đô.
Lợi Tu Trúc vươn tay tắt đi cái TV, cầm lên một ly rượu vang đỏ nhạt màu, im lặng quay đầu đi, thông qua bức tường thủy tinh trong suốt, nhìn xuống ánh sáng đèn của hàng ngàn hàng vạn hộ gia đình Liên Bang bên dưới, trong lòng nghĩ thầm nhất định là có rất nhiều người giống như mình hiện tại, cũng đang nhìn thấy được những hình ảnh lúc trước.
Hắn khẽ hé miệng nhẹ nhàng hớp một ngụm rượu nhỏ, có chút khó khăn, cố gắng tiếp tục duy trì biểu tình bình tĩnh trên mặt, không có để những cảm xúc phẫn nộ chân thật trong lòng hoàn toàn toát ra ngoài. Người cha vĩ đại của hắn, vị lão nhân thích đội cái mũ quả dưa tròn nhỏ kia, thường xuyên khuyên bảo hắn thỉnh thoảng hãy rời khỏi căn phòng thượng, đứng trên mặt đất mà ngắm nhìn cái thế giới này. Nhưng mà ngày hôm nay hắn mới phát hiện ra, bất luận là bản thân mình đứng ở nơi nào, hóa ra là trong lòng mình cũng vẫn mãi có một loại cảm giác bất an nhàn nhạt.
o0o
Ở một phương hướng khác của tòa nhà kiến trúc Tam Lâm cao ngất kia, Lợi Hiếu Thông lúc này đang ngồi bên trong căn phòng ăn tràn đầy các loại hoa tươi yêu thích của hắn, nhìn lên màn hình TV, lắng nghe những thanh âm cực kỳ vang dội ở trong đó. Biểu tình của hắn cực kỳ thoải mái, vui vẻ. Trên mặt hắn lúc này không còn sót lại chút nào hơi thở âm hàn lãnh lệ như một ngọn tuyết mai như những ngày trước đây.
Hắn giơ cao ly rượu vang đỏ trong tay mình, thoáng mỉm cười nhìn về phía Hứa Nhạc đang chật vật không thể chịu nổi trên màn hình TV, mỉm cười nói:
- So với tôi tưởng tượng còn nhanh hơn một chút. Một ly rượu này tôi kính anh, cũng như kính luôn vị đại ca đang vô cùng chật vật kia của tôi!
o0o
Tòa nhà Nghị Viện Liên Bang, lúc này vẫn còn ánh đèn sáng choang. Trong một văn phòng làm việc vô cùng tĩnh lặng ở một góc của Tòa nhà Nghị Viện. Thân là văn phòng làm việc chuyên dụng của những đại biểu đến từ Thanh Long Sơn, nên được trang bị vô cùng yên tĩnh và thanh lệ. Vì thể hiện sự quyết tâm đối với tiến trình Đại hòa giải Liên Bang, Tổng thống Mật Bố Nhĩ cùng với các đại nhân vật trong Nghị Viện cũng đã thể hiện sự thành ý trước giờ chưa từng có của mình.
Một vị nữ thư ký trả tuổi, trong lòng thoáng có chút lo lắng liếc nhìn về phía cô gái trẻ tuổi đang ngồi trong văn phòng kia, chợt nghĩ đến nội dung nội dung câu hỏi của một gã phóng viên trong kênh tin tức lúc này, nhịn không được cất tiếng hỏi:
- Có cần đi ăn cơm một chút hay không? Công việc tồn đọng còn nhiều như vậy, trong lúc nhất thời cũng không thể làm xong hết đâu!
Trương Tiểu Manh khẽ vươn ngón tay út lên đẩy nhẹ, sửa sang lại cặp kính gọng đen trên mũi của mình, ngẩng đầu lên nhìn vị nữ thư ký quen thuộc, mỉm cười nói:
- Thanh Tuyên, cô không cần lo lắng cho tôi, tôi không có vấn đề gì đâu.
Trương Tiểu Manh hiện tại chính là người phát ngôn chính thức của Phiến quân Thanh Long Sơn thường trú tại Thủ Đô Tinh Quyển, hơn nữa đằng sau còn có một nhiệm vụ còn quan trọng hơn rất nhiều, cho nên công việc mỗi ngày của cô ta đều cực kỳ bận rộn. Thế nhưng hiện tại ánh mắt của nàng ta mặc dù vẫn xuyên thấu qua cặp mắt kính gọng đen nhìn về phía chồng hồ sơ văn kiện trước mặt, thế nhưng ánh mắt cũng không hề có chút di động nào, kỳ thật cô ta vẫn một mực nghe về những tin tức đang phát ra trên Kênh truyền hình Liên Bang, trong đầu thì lại nghĩ về câu hỏi mà gã phóng viên lúc trước đã nhắc tới mình.
- Cuộc sống của anh bây giờ tốt rồi!
Cô ta miễn cưỡng che dấu đi một tia ưu thương nhàn nhạt ở trong lòng, cố gắng nở nụ cười, sau đó quay lại tiếp tục tập trung vào công việc của mình.
o0o
Thủ phủ Hoa Thần Châu, trong một tòa trang viên rộng lớn mà im lặng. Ở trên lầu, một vị nữ trung niên đang cố công cố sức van nài, khuyên nhủ cô tiểu thư thanh tú của bà ta:
- Mỹ Mỹ à, tôi biết là cô đang không vui, nhưng mà nói thế nào thì cũng phải ăn cơm chứ!
- Tôi đâu có không vui đâu… Chỉ là… Trong lòng tôi hiện tại lúc này không muốn ăn cơm…
Nam Tương Mỹ xoay người tiễn bà nhũ mẫu của mình ra ngoài, quay trở lại ngồi lên trên ghế sa lông, không ngừng nhìn chằm chằm vào bức hình chụp dẫn đến một cơn chân động khủng khiếp trong Liên Bang, hai hàng lông mày thanh tú khẽ nhăn lại, hai tay hợp thành hình chữ thập, cặp môi vô cùng thanh tú không ngừng nhẹ nhàng cầu nguyện:
- Xin đừng mà! Xin đừng mà!
o0o
Chiếc Chiến hạm Vũ trụ loại nhỏ màu bạc trắng giống như là một quả bóng bầu dục nhẹ nhàng mà yên bình, thậm chí còn có chút tịch mịch lướt nhanh đi trong vũ trụ bao la. Nó mượn lực hấp đẩy của những khỏa tinh cầu dẫn dắt, không ngừng tăng tốc, bay qua những bóng râm của những hành tinh lớn, xuyên qua ánh sáng chiếu rọi của vầng thái dương Tây Lâm, tắm mình trong vô số những luồng ánh sáng màu vàng kim, phản chiếu lên bề mặt bên ngoài của chiếc Chiến hạm, nhìn qua cũng không có cảm giác ấm áp, ngược lại còn khiến cho người ta có cảm giác rét lạnh nhàn nhạt.
- Trở thành nhân vật chính của tin tức, có cảm giác như thế nào?
Lan Hiểu Long lúc này đang đi theo phía sau người của Hứa Nhạc, hé miệng trêu chọc nói, bọn họ lúc này đang tiến hành công tác kiểm tra khu trung tâm của chiếc Chiến hạm. Tuy rằng Quân đội của Quân khu Tây Lâm đã phụ trách bảo hộ sự an toàn của phái đoàn biểu diễn lần này, thế nhưng ở trong khu trung tâm phi thuyền lúc này vẫn còn có một đầu Robot MX kiểu mới, công tác khống chế an toàn của Tiểu đội 7 cũng không bởi vì vậy mà trở nên thả lỏng hơn bình thường.
Hứa Nhạc thoáng căm tức phất phất tay mấy cái, cũng không nói cái gì, sau đó nhẹ nhàng gõ gõ nhẹ cánh cửa phòng, rồi mở cửa đi vào. Lan Hiểu Long nhìn chằm chằm vào cánh cửa khoang thuyền lúc này đã đóng chặt lại, nghĩ đến cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang lúc này đang ở bên trong phòng kia, nhún nhún vai ngẫm nghĩ, có thể nào cái gã này bị cả Liên Bang vạch trần gian tình, cho nên xấu hổ quá biến thành tức giận không?
o0o
- Thật tình là vô cùng xin lỗi, khiến cho anh gặp phải quá nhiều phiền toái đến như vậy.
Giản Thủy Nhi lúc này đang đứng bên cạnh cửa sổ, nhìn ra bên ngoài phi thuyền, khẽ xoay người nhìn lại, cũng không hề nề hà thân phận, khẽ nhún nhún vai mấy cái. Rõ ràng là cùng một loại động tác như nhau, thế nhưng Lan Hiểu Long nhún nhún vai thì rất có dáng lưu manh, còn vị thiếu nữ này nhún nhún vai thì lại có vẻ vô cùng đáng yêu.
Hứa Nhạc thoáng trầm mặc đứng ở phía sau nàng mấy bước. Hôm nay toàn bộ Liên Bang cũng đã đem bọn họ biến thành một đôi kim đồng ngọc nữ, thế nhưng bản thân bọn họ lại hoàn toàn hiểu rõ ràng sự thật cũng không phải là như vậy, thế nhưng cũng không thể không cảm khái cái năng lực tạo ra sự kiện của Ban tuyên truyền của Bộ Quốc Phòng, tâm tình cả hai cũng thoáng có chút trầm trọng.
Nếu như chỉ đơn giản là công bố tin tức, cùng với Quân đội Liên Bang không cố ý tuyên truyền thông tin rộng rãi, giới tin tức cùng với dân chúng Liên Bang đối với bản thân Hứa Nhạc tuyệt đối cũng sẽ không sinh ra sự hứng thú lớn đến như vậy. Bởi vì bất luận là con Robot MX thế hệ mới hay là những thành tích mà hắn tạo được trước đây, đối với cái xã hội thế tục bình thường trong Liên Bang mà nói, cũng có vẻ có chút xa xôi cùng với không thực tế cho lắm. Nhưng mà một khi sự tình đã liên lụy đến cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang Giản Thủy Nhi, như vậy đã không giống như trước nữa. Giới truyền thông cùng với dân chúng Liên Bang khẳng định là sẽ tự động moi móc ra hết thảy tất cả những vấn đề gì có liên quan đến Hứa Nhạc…
Lý Phong lúc này đang ở tiền tuyến, chấp hành nhiệm vụ bí mật gì đó của Quân đội Liên Bang, Giản Thủy Nhi không thể liên hệ được với hắn. Sau khi khẽ cúi đầu suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng Giản Thủy Nhi cũng cầm điện thoại lên, bấm gọi cho Lý Tại Đạo, ở bên trong điện thoại nhẹ giọng hỏi:
- Nguyên soái… có phải là gần đây thân thể không được khỏe hay không?
/930
|