Editor: Nhạc Dao
Beta-er: Hikari2088
Quốc sư kéo nàng vào lòng, buồn cười hỏi: Đối nghịch với ta vui vẻ như thế ư?
Mộ lâu chủ ôm cổ hắn, cười cười: Cảm giác rất thành công khi trộm được đồ từ tay của Quốc sư đại nhân.
Quốc sư đại nhân hôn nàng rồi bất đắc dĩ cười đáp: Nàng vui vẻ là được.
Mộ lâu chủ nhìn hắn trong chốc lát rồi mất hứng bĩu môi: Chàng nổi giận thì Bản lâu chủ sẽ càng cảm thấy thành công hơn! Quốc sư đại nhân rất hiếm khi nổi cơn thịnh nộ đó!
Quốc sư đại nhân rời kinh lâu như vậy, khi về lại kinh thành sẽ trở thành tâm điểm của sự chú ý. Vì vậy, ngày thứ hai sau khi Quốc sư đại nhân trở về liền có một vị công công đến truyền lệnh rằng, hai người phải tiến cung vào tối nay để tham gia cung yến.
Mặc dù trên danh nghĩa đây là tiệc tẩy trần của Quốc sư đại nhân nhưng mọi việc chắc chắn không đơn giản như vậy. Bởi vì, Vân quý phi là người khởi xướng buổi tiệc này. Từ buổi cung yến lần trước, Vân quý phi đã không được sủng ái như trước nữa.
Mặc Thiên vẫn luôn phiền não vì bản thân không cứng lên được, hoàn toàn không có tâm tư quan tâm đến mỹ nhân. Huống chi, dẫu bây giờ có mỹ nhân ở trong ngực thì lão cũng chỉ nhìn được chứ không ăn được, làm vậy thì chẳng khác nào tự sát muối vào vết thương lòng. Vì vậy, trong khoảng thời gian này, Mặc Thiên thành thật hơn xưa rất nhiều.
Vân quý phi biết chuyện của Mặc Thiên là do có người động tay động chân vào. Nếu đã như vậy thì chắc chắn sẽ có thể chữa khỏi. Ả nghĩ ra không ít biện pháp nhưng không có cách nào có tác dụng cả.
Mặc Thiên vốn đã không vui, nay lại bị ả bắt ép uống thuốc thì càng bực bội hơn, nhưng lão vẫn nhịn xuống vì mỹ nhân. Chỉ là, một hai lần còn đỡ, đến lần thứ ba thì lão nổi cơn tam bành. Uống nhiều thuốc nhưng vẫn không khá hơn chút nào, làm lão bắt đầu nghĩ ngợi lung tung, không biết bản thân có cứng lên được nữa không.
Vân quý phi bị lão giận chó đánh mèo, tất nhiên là không vui nổi. Vì thế, ả quyết định đến thẳng phủ Quốc sư để khởi binh vấn tội, sau đó mới phát hiện kẻ đầu sỏ đã rời khỏi đây từ sớm. Hơn nữa, Tiểu Tam nhi được nàng đặt ở bên cạnh Quốc sư đại nhân lại biến thành độc nhãn long. Tuy gã chỉ là một nô tài nhưng đánh chó còn phải ngó mặt chủ. Mộ Lưu Ly kiêu căng như thế, rõ ràng là không đặt ả vào mắt.
Lúc trước, không gặp được người thì ả không có cách nào để tính sổ với cả hai nhưng bây giờ Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ đã trở về, ả phải thanh toán nợ nần hết một lượt, để Mộ Lưu Ly biết Liễu Vân Sương đây không phải dễ trêu vào.
Suýt thì quên, phải bảo nàng ta chữa khỏi bệnh cho Mặc Thiên. Nhưng chuyện này không phải vấn đề gì lớn, bởi vì đã có Quốc sư đại nhân.
Vì vậy, khi nhận được tin Quốc sư đại nhân và Mộ Lưu Ly đã về kinh thì Vân quý phi lập tức cho người chuẩn bị cung yến. Tuy bây giờ ả không được sủng ái nhưng không có mấy ai dám bỏ đá xuống giếng. Có hai nguyên nhân mà Vân quý phi được Hoàng đế sủng ái, một là vì dung mạo xinh đẹp của ả, hai là thủ đoạn của vị Vân quý phi này cũng rất cao minh.
Khi Quốc sư đại nhân không ở đây, vì lý do thân thể nên Mặc Thiên luôn ở lỳ trong tẩm cung, không bước chân ra khỏi cửa dù chỉ nửa bước. Nếu Thái tử điện hạ không náo loạn thì hoàng cung là thiên hạ của Vân quý phi.
Thái tử điện hạ không định phản đối lần cung yến này.
Quốc sư đại nhân tới...
Yến hội vẫn được tổ chức ở ngự hoa viên. Lần này, Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ là người tới trễ nhất. Nghe âm thanh của vị thái giám, ngoại trừ Vân quý phi và Thái tử điện hạ thì toàn bộ mọi người đều quỳ xuống: Tham kiến Quốc sư đại nhân!
Tâm tình của Quốc sư đại nhân có vẻ không tồi, tay ôm Mộ lâu chủ, lười biếng bỏ xuống ba chữ: Miễn lễ đi!
Mặc Thiên không xuất hiện nhưng vẫn không ảnh hưởng đến bầu không khí căng thẳng của ngự hoa viên. Tầm mắt của Mộ lâu chủ lướt qua Vân quý phi và Thái tử điện hạ, nàng cảm thấy khó hiểu, vì sao nàng cảm thấy ánh mắt của Vân quý phi và Thái tử điện hạ khi nhìn Quốc sư đại nhân không mấy thân thiện nhỉ? Tuy rằng trong quá khứ cũng không được gọi là thân thiện nhưng cũng không giống như bây giờ, cả hai đều không thèm che dấu, có thể thấy được hai người đang rất tức giận. Không biết Quốc sư đại nhân lại làm ra chuyện gì khiến người người oán hận nữa đây?
Vả lại, thái độ của đám đại thần với Quốc sư đại nhân cũng khác xưa, hình như họ cung kính với hắn hơn thì phải? Mộ lâu chủ hồi hồn khi bị Quốc sư đại nhân vừa ôm vừa ngồi xuống, nàng ngẩn ngơ khi nhìn về phía chỗ ngồi của trọng thần trong triều.
Ban nãy, khi mấy người này quỳ xuống hành lễ thì nàng chỉ thấy đỉnh đầu của họ nhưng vẫn cảm nhận được thái độ của họ dành cho Quốc sư đại nhân đã thay đổi. Bây giờ nhìn kỹ lại thì phát hiện ra rất nhiều khuôn mặt non nớt, hơn một nửa đều không giống với những người trong yến hội lần trước. Mộ lâu chủ ngạc nhiên hỏi Quốc sư đại nhân: Chẳng lẽ đại thần của Mặc Lạc quốc rất nhiều nên tham dự cung yến cũng cần thay phiên nhau đến sao?
Đương nhiên là Mộ lâu chủ biết đại thần của Mặc Lạc quốc không nhiều đến mức này nhưng tình huống bây giờ rất kỳ lạ.
Quốc sư đại nhân cười cười, thân mật kề sát tai nàng rồi nói: Triều đình không cần một đám háo sắc.
Hơi thở ấm áp kề sát và giọng nói tràn đầy mê hoặc của Quốc sư đại nhân làm phản xạ của Mộ lâu chủ có chút chậm chạp, nàng ngơ ngác một hồi lâu mới hiểu được, những người hôm nay nàng không nhìn thấy đã bị Quốc sư đại nhân đổi hết rồi!
Hiếm khi Mộ lâu chủ ngơ ngẩn, lần nào Quốc sư đại nhân cũng cảm thấy nàng cực kỳ đáng yêu, không nhịn được mà hôn nàng. Lần này cũng không khác mấy, chỉ là hoàn cảnh không thích hợp nên Quốc sư đại nhân kiềm chế, chỉ hôn lướt qua mà thôi.
Nàng không để tâm đến hành động của hắn, nàng chỉ lo nhìn kỹ những vị đại thần thì phát hiện những ánh mắt không đứng đắn khi nhìn nàng lần trước đã không còn. Quốc sư đại nhân nhân lúc nàng không để ý đã tính sổ giúp nàng rồi ư?
Mộ lâu chủ cảm khái trong lòng, chắc chỉ có mình Quốc sư đại nhân mới dám chơi lớn như này, hắn thay máu toàn bộ triều đình luôn rồi!
Cũng khó trách Quốc sư đại nhân nói rằng gần đây Vân quý phi và Thái tử điện hạ thường xuyên có dị động - chó cùng rứt giậu đây mà. Gần như toàn bộ triều đình đều là người của Quốc sư đại nhân, người khác có thể giữ bình tĩnh nổi sao?
Bây giờ thì Mộ lâu chủ đã hiểu vì sao Vân quý phi và Thái tử điện hạ oán hận nhìn chòng chọc vào Quốc sư đại nhân rồi.
Thể xác và tinh thần của Thái tử điện hạ đều mệt mỏi vì hành động kinh hãi của Quốc sư đại nhân, trong lòng gã cũng cực kỳ bực bội nhưng vẫn nhịn, không nổi giận. Tuy định lực của Vân quý phi không kém nhưng bị hình ảnh ân ái giữa Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ kích thích nên không dằn nổi cơn tức.
Thái tử điện hạ và Vân quý phi đều nghe được tin đồn Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ ân ái vô song nhưng vẫn chưa tin lắm.
Chỉ là Vân quý phi cảm thấy cực kỳ chướng mắt khi hai người thân mật.
Huống chi, Quốc sư đại nhân càng thân thiết với Mộ Lưu Ly thì càng đối chọi gay gắt với ả, ả càng nghĩ càng thấy tức, không thèm nhịn nữa nên lời nói cũng cực kỳ gay gắt: Tuy Quốc sư phu nhân là người trong giang hồ nhưng vẫn là nữ nhân, hẳn là cũng biết tam tòng tứ đức. Bây giờ lại làm công khai làm hành động như vậy thật sự là khiến người khác nghĩ rằng ngươi không biết liêm sỉ.
Ả vừa dứt lời thì ngự hoa viên liền yên ắng, ý cười nơi khoé mắt của Quốc sư đại nhân liền biệt tăm vô tích, hắn mím chặt đôi môi. Mộ lâu chủ vội vàng giữ chặt hắn, nếu hắn đã nhường nhịn Vân quý phi lâu như vậy thì không cần phải trở mặt với ả bây giờ. Vì nàng, Tang Nhu đã thành con cờ vô dụng, bây giờ không thể loại luôn Vân quý phi. Huống hồ, Vân quý phi và Tang Nhu không giống nhau - Tang Nhu là quân cờ có cũng được mà không có cũng chẳng sao, còn Vân quý phi là một quân cờ hữu dụng.
Suy tính đến vấn đề của Mộ lâu chủ, Quốc sư đại nhân luôn nói rất nhiều việc cho nàng nghe. Nếu bây giờ Mộ lâu chủ đã bị hắn kéo vào vòng xoáy này thì không thể đứng ngoài được. Vì vậy, chuẩn bị tâm lý trước vẫn hơn là không biết gì cả. Quốc sư đại nhân là một người cực kỳ lý trí, chỉ khi nào có liên quan đến Mộ lâu chủ thì mới do dự. Nhưng sau khi do dự một lúc thì hắn vẫn luôn biết biện pháp nào là tốt nhất dành cho Mộ lâu chủ.
Vì vậy Quốc sư đại nhân đã nói hết mọi chuyện cho Mộ lâu chủ, bao gồm những chi tiết nhỏ nhất, tất nhiên là có ý định của hắn nữa chứ.
Vì thế, Mộ lâu chủ hoàn toàn hiểu được nguyên nhân Quốc sư đại nhân vẫn luôn nhường nhịn Vân quý phi. Trước khi có được manh mối gì thì chỉ có thể dùng kế dẫn xà xuất động.
Chỉ là đã dụ nhiều năm mà con rắn này cũng không bị mắc mưu. May là tính kiên nhẫn của Quốc sư đại nhân cực cao, nếu không sẽ điên mất.
Dù kế sách này có vẻ không được hiệu quả lắm nhưng Mộ lâu chủ cảm thấy tạm thời giữ lại Vân quý phi vẫn tốt hơn.
Điều nàng chắc chắn là lúc Liễu gia bị diệt môn, Liễu Vân Sương không biết võ công. Bây giờ, ả có võ công cao cường. Chuyện này nhìn sao cũng không được bình thường. Hơn nữa, theo lời của Yến Kinh Thiên, võ công của Vân quý phi có vẻ rất thâm độc. Nếu tìm ra võ công của ả từ đâu mà có thì có lẽ sẽ tìm ra manh mối về kẻ thù của họ.
Tuy Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ không nổi bão nhưng vẫn có người không vừa mắt với Vân quý phi - Thái tử điện hạ. Đôi mắt hẹp dài của gã tràn đầy châm chọc, cười lạnh nói: Chẳng lẽ Quý phi nương nương biết tam tòng tứ đức là gì sao?
Hẳn thế, lúc Vân quý phi chỉ trích Mộ lâu chủ lại không hề nghĩ tới hành động đồi phong bại tục của ả khi xưa. Trước đây ả luôn bám lấy Mặc Thiên, y phục xốc xếch, suýt nữa là biểu diễn xuân cung đồ sống rồi.
Tuy những lời của Thái tử điện là thật nhưng cũng quá thẳng thắn rồi, làm vậy thì chẳng khác nào tát vào mặt Vân quý phi trước bao người.
Tất nhiên Mộ lâu chủ sẽ không tự luyến nghĩ rằng Thái tử điện hạ làm vậy là vì tình hữu nghị giữa nàng và gã. Rất dễ nhận thấy mục đích của Quốc sư đại nhân đã thành nên mối quan hệ giữa Vân quý phi và Thái tử điện hạ mới gay gắt như này.
Vân quý phi nheo đôi mắt phượng, khuôn mặt vẫn tràn đầy ý cười nhưng đã siết gãy một móng tay của mình rồi mới bình tĩnh lại, mở miệng nói: Người xưa đều bảo anh hùng khó qua ải mỹ nhân, xem ra Thái tử điện hạ cũng không phải là ngoại lệ.
Bây giờ, nụ cười của Vân quý phi vừa rực rỡ vừa giả tạo.
Những lời này của ả đang ám chỉ Mặc Diễm và Mộ lâu chủ có quan hệ mập mờ với nhau, đồng thời cũng đánh trả lại Mặc Diễm. Mặt khác, ả cũng ly gián quan hệ giữa Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ, nhắc nhở đừng diễn quá nhập vai, mỹ nhân trong lòng hắn không có ý tốt và cũng không phải là người bên hắn.
Vân quý phi hận chết Quốc sư đại nhân, luôn luôn đối nghịch với hắn nhưng bây giờ lại nhắc nhở hắn rằng không thể tin người bên gối. Dù mục đích của ả là gì thì hành động của ả rất mâu thuẫn.
Nếu ả hợp tác với Mặc Diễm để đối phó Quốc sư đại nhân thì sẽ có phần thắng lớn hơn nhưng ả không hề kết thành đồng minh với Mặc Diễm. Trái lại, ả còn náo loạn với Mặc Diễm.
Mộ lâu chủ cảm thấy Vân quý phi vừa yêu vừa hận Quốc sư đại nhân.
Ả hận không thể giết chết hắn nhưng không nỡ xuống tay. Vì vậy, ả luôn đặt ra mục tiêu là giết hắn rồi lại không xuống tay tàn độc.
Beta-er: Hikari2088
Quốc sư kéo nàng vào lòng, buồn cười hỏi: Đối nghịch với ta vui vẻ như thế ư?
Mộ lâu chủ ôm cổ hắn, cười cười: Cảm giác rất thành công khi trộm được đồ từ tay của Quốc sư đại nhân.
Quốc sư đại nhân hôn nàng rồi bất đắc dĩ cười đáp: Nàng vui vẻ là được.
Mộ lâu chủ nhìn hắn trong chốc lát rồi mất hứng bĩu môi: Chàng nổi giận thì Bản lâu chủ sẽ càng cảm thấy thành công hơn! Quốc sư đại nhân rất hiếm khi nổi cơn thịnh nộ đó!
Quốc sư đại nhân rời kinh lâu như vậy, khi về lại kinh thành sẽ trở thành tâm điểm của sự chú ý. Vì vậy, ngày thứ hai sau khi Quốc sư đại nhân trở về liền có một vị công công đến truyền lệnh rằng, hai người phải tiến cung vào tối nay để tham gia cung yến.
Mặc dù trên danh nghĩa đây là tiệc tẩy trần của Quốc sư đại nhân nhưng mọi việc chắc chắn không đơn giản như vậy. Bởi vì, Vân quý phi là người khởi xướng buổi tiệc này. Từ buổi cung yến lần trước, Vân quý phi đã không được sủng ái như trước nữa.
Mặc Thiên vẫn luôn phiền não vì bản thân không cứng lên được, hoàn toàn không có tâm tư quan tâm đến mỹ nhân. Huống chi, dẫu bây giờ có mỹ nhân ở trong ngực thì lão cũng chỉ nhìn được chứ không ăn được, làm vậy thì chẳng khác nào tự sát muối vào vết thương lòng. Vì vậy, trong khoảng thời gian này, Mặc Thiên thành thật hơn xưa rất nhiều.
Vân quý phi biết chuyện của Mặc Thiên là do có người động tay động chân vào. Nếu đã như vậy thì chắc chắn sẽ có thể chữa khỏi. Ả nghĩ ra không ít biện pháp nhưng không có cách nào có tác dụng cả.
Mặc Thiên vốn đã không vui, nay lại bị ả bắt ép uống thuốc thì càng bực bội hơn, nhưng lão vẫn nhịn xuống vì mỹ nhân. Chỉ là, một hai lần còn đỡ, đến lần thứ ba thì lão nổi cơn tam bành. Uống nhiều thuốc nhưng vẫn không khá hơn chút nào, làm lão bắt đầu nghĩ ngợi lung tung, không biết bản thân có cứng lên được nữa không.
Vân quý phi bị lão giận chó đánh mèo, tất nhiên là không vui nổi. Vì thế, ả quyết định đến thẳng phủ Quốc sư để khởi binh vấn tội, sau đó mới phát hiện kẻ đầu sỏ đã rời khỏi đây từ sớm. Hơn nữa, Tiểu Tam nhi được nàng đặt ở bên cạnh Quốc sư đại nhân lại biến thành độc nhãn long. Tuy gã chỉ là một nô tài nhưng đánh chó còn phải ngó mặt chủ. Mộ Lưu Ly kiêu căng như thế, rõ ràng là không đặt ả vào mắt.
Lúc trước, không gặp được người thì ả không có cách nào để tính sổ với cả hai nhưng bây giờ Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ đã trở về, ả phải thanh toán nợ nần hết một lượt, để Mộ Lưu Ly biết Liễu Vân Sương đây không phải dễ trêu vào.
Suýt thì quên, phải bảo nàng ta chữa khỏi bệnh cho Mặc Thiên. Nhưng chuyện này không phải vấn đề gì lớn, bởi vì đã có Quốc sư đại nhân.
Vì vậy, khi nhận được tin Quốc sư đại nhân và Mộ Lưu Ly đã về kinh thì Vân quý phi lập tức cho người chuẩn bị cung yến. Tuy bây giờ ả không được sủng ái nhưng không có mấy ai dám bỏ đá xuống giếng. Có hai nguyên nhân mà Vân quý phi được Hoàng đế sủng ái, một là vì dung mạo xinh đẹp của ả, hai là thủ đoạn của vị Vân quý phi này cũng rất cao minh.
Khi Quốc sư đại nhân không ở đây, vì lý do thân thể nên Mặc Thiên luôn ở lỳ trong tẩm cung, không bước chân ra khỏi cửa dù chỉ nửa bước. Nếu Thái tử điện hạ không náo loạn thì hoàng cung là thiên hạ của Vân quý phi.
Thái tử điện hạ không định phản đối lần cung yến này.
Quốc sư đại nhân tới...
Yến hội vẫn được tổ chức ở ngự hoa viên. Lần này, Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ là người tới trễ nhất. Nghe âm thanh của vị thái giám, ngoại trừ Vân quý phi và Thái tử điện hạ thì toàn bộ mọi người đều quỳ xuống: Tham kiến Quốc sư đại nhân!
Tâm tình của Quốc sư đại nhân có vẻ không tồi, tay ôm Mộ lâu chủ, lười biếng bỏ xuống ba chữ: Miễn lễ đi!
Mặc Thiên không xuất hiện nhưng vẫn không ảnh hưởng đến bầu không khí căng thẳng của ngự hoa viên. Tầm mắt của Mộ lâu chủ lướt qua Vân quý phi và Thái tử điện hạ, nàng cảm thấy khó hiểu, vì sao nàng cảm thấy ánh mắt của Vân quý phi và Thái tử điện hạ khi nhìn Quốc sư đại nhân không mấy thân thiện nhỉ? Tuy rằng trong quá khứ cũng không được gọi là thân thiện nhưng cũng không giống như bây giờ, cả hai đều không thèm che dấu, có thể thấy được hai người đang rất tức giận. Không biết Quốc sư đại nhân lại làm ra chuyện gì khiến người người oán hận nữa đây?
Vả lại, thái độ của đám đại thần với Quốc sư đại nhân cũng khác xưa, hình như họ cung kính với hắn hơn thì phải? Mộ lâu chủ hồi hồn khi bị Quốc sư đại nhân vừa ôm vừa ngồi xuống, nàng ngẩn ngơ khi nhìn về phía chỗ ngồi của trọng thần trong triều.
Ban nãy, khi mấy người này quỳ xuống hành lễ thì nàng chỉ thấy đỉnh đầu của họ nhưng vẫn cảm nhận được thái độ của họ dành cho Quốc sư đại nhân đã thay đổi. Bây giờ nhìn kỹ lại thì phát hiện ra rất nhiều khuôn mặt non nớt, hơn một nửa đều không giống với những người trong yến hội lần trước. Mộ lâu chủ ngạc nhiên hỏi Quốc sư đại nhân: Chẳng lẽ đại thần của Mặc Lạc quốc rất nhiều nên tham dự cung yến cũng cần thay phiên nhau đến sao?
Đương nhiên là Mộ lâu chủ biết đại thần của Mặc Lạc quốc không nhiều đến mức này nhưng tình huống bây giờ rất kỳ lạ.
Quốc sư đại nhân cười cười, thân mật kề sát tai nàng rồi nói: Triều đình không cần một đám háo sắc.
Hơi thở ấm áp kề sát và giọng nói tràn đầy mê hoặc của Quốc sư đại nhân làm phản xạ của Mộ lâu chủ có chút chậm chạp, nàng ngơ ngác một hồi lâu mới hiểu được, những người hôm nay nàng không nhìn thấy đã bị Quốc sư đại nhân đổi hết rồi!
Hiếm khi Mộ lâu chủ ngơ ngẩn, lần nào Quốc sư đại nhân cũng cảm thấy nàng cực kỳ đáng yêu, không nhịn được mà hôn nàng. Lần này cũng không khác mấy, chỉ là hoàn cảnh không thích hợp nên Quốc sư đại nhân kiềm chế, chỉ hôn lướt qua mà thôi.
Nàng không để tâm đến hành động của hắn, nàng chỉ lo nhìn kỹ những vị đại thần thì phát hiện những ánh mắt không đứng đắn khi nhìn nàng lần trước đã không còn. Quốc sư đại nhân nhân lúc nàng không để ý đã tính sổ giúp nàng rồi ư?
Mộ lâu chủ cảm khái trong lòng, chắc chỉ có mình Quốc sư đại nhân mới dám chơi lớn như này, hắn thay máu toàn bộ triều đình luôn rồi!
Cũng khó trách Quốc sư đại nhân nói rằng gần đây Vân quý phi và Thái tử điện hạ thường xuyên có dị động - chó cùng rứt giậu đây mà. Gần như toàn bộ triều đình đều là người của Quốc sư đại nhân, người khác có thể giữ bình tĩnh nổi sao?
Bây giờ thì Mộ lâu chủ đã hiểu vì sao Vân quý phi và Thái tử điện hạ oán hận nhìn chòng chọc vào Quốc sư đại nhân rồi.
Thể xác và tinh thần của Thái tử điện hạ đều mệt mỏi vì hành động kinh hãi của Quốc sư đại nhân, trong lòng gã cũng cực kỳ bực bội nhưng vẫn nhịn, không nổi giận. Tuy định lực của Vân quý phi không kém nhưng bị hình ảnh ân ái giữa Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ kích thích nên không dằn nổi cơn tức.
Thái tử điện hạ và Vân quý phi đều nghe được tin đồn Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ ân ái vô song nhưng vẫn chưa tin lắm.
Chỉ là Vân quý phi cảm thấy cực kỳ chướng mắt khi hai người thân mật.
Huống chi, Quốc sư đại nhân càng thân thiết với Mộ Lưu Ly thì càng đối chọi gay gắt với ả, ả càng nghĩ càng thấy tức, không thèm nhịn nữa nên lời nói cũng cực kỳ gay gắt: Tuy Quốc sư phu nhân là người trong giang hồ nhưng vẫn là nữ nhân, hẳn là cũng biết tam tòng tứ đức. Bây giờ lại làm công khai làm hành động như vậy thật sự là khiến người khác nghĩ rằng ngươi không biết liêm sỉ.
Ả vừa dứt lời thì ngự hoa viên liền yên ắng, ý cười nơi khoé mắt của Quốc sư đại nhân liền biệt tăm vô tích, hắn mím chặt đôi môi. Mộ lâu chủ vội vàng giữ chặt hắn, nếu hắn đã nhường nhịn Vân quý phi lâu như vậy thì không cần phải trở mặt với ả bây giờ. Vì nàng, Tang Nhu đã thành con cờ vô dụng, bây giờ không thể loại luôn Vân quý phi. Huống hồ, Vân quý phi và Tang Nhu không giống nhau - Tang Nhu là quân cờ có cũng được mà không có cũng chẳng sao, còn Vân quý phi là một quân cờ hữu dụng.
Suy tính đến vấn đề của Mộ lâu chủ, Quốc sư đại nhân luôn nói rất nhiều việc cho nàng nghe. Nếu bây giờ Mộ lâu chủ đã bị hắn kéo vào vòng xoáy này thì không thể đứng ngoài được. Vì vậy, chuẩn bị tâm lý trước vẫn hơn là không biết gì cả. Quốc sư đại nhân là một người cực kỳ lý trí, chỉ khi nào có liên quan đến Mộ lâu chủ thì mới do dự. Nhưng sau khi do dự một lúc thì hắn vẫn luôn biết biện pháp nào là tốt nhất dành cho Mộ lâu chủ.
Vì vậy Quốc sư đại nhân đã nói hết mọi chuyện cho Mộ lâu chủ, bao gồm những chi tiết nhỏ nhất, tất nhiên là có ý định của hắn nữa chứ.
Vì thế, Mộ lâu chủ hoàn toàn hiểu được nguyên nhân Quốc sư đại nhân vẫn luôn nhường nhịn Vân quý phi. Trước khi có được manh mối gì thì chỉ có thể dùng kế dẫn xà xuất động.
Chỉ là đã dụ nhiều năm mà con rắn này cũng không bị mắc mưu. May là tính kiên nhẫn của Quốc sư đại nhân cực cao, nếu không sẽ điên mất.
Dù kế sách này có vẻ không được hiệu quả lắm nhưng Mộ lâu chủ cảm thấy tạm thời giữ lại Vân quý phi vẫn tốt hơn.
Điều nàng chắc chắn là lúc Liễu gia bị diệt môn, Liễu Vân Sương không biết võ công. Bây giờ, ả có võ công cao cường. Chuyện này nhìn sao cũng không được bình thường. Hơn nữa, theo lời của Yến Kinh Thiên, võ công của Vân quý phi có vẻ rất thâm độc. Nếu tìm ra võ công của ả từ đâu mà có thì có lẽ sẽ tìm ra manh mối về kẻ thù của họ.
Tuy Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ không nổi bão nhưng vẫn có người không vừa mắt với Vân quý phi - Thái tử điện hạ. Đôi mắt hẹp dài của gã tràn đầy châm chọc, cười lạnh nói: Chẳng lẽ Quý phi nương nương biết tam tòng tứ đức là gì sao?
Hẳn thế, lúc Vân quý phi chỉ trích Mộ lâu chủ lại không hề nghĩ tới hành động đồi phong bại tục của ả khi xưa. Trước đây ả luôn bám lấy Mặc Thiên, y phục xốc xếch, suýt nữa là biểu diễn xuân cung đồ sống rồi.
Tuy những lời của Thái tử điện là thật nhưng cũng quá thẳng thắn rồi, làm vậy thì chẳng khác nào tát vào mặt Vân quý phi trước bao người.
Tất nhiên Mộ lâu chủ sẽ không tự luyến nghĩ rằng Thái tử điện hạ làm vậy là vì tình hữu nghị giữa nàng và gã. Rất dễ nhận thấy mục đích của Quốc sư đại nhân đã thành nên mối quan hệ giữa Vân quý phi và Thái tử điện hạ mới gay gắt như này.
Vân quý phi nheo đôi mắt phượng, khuôn mặt vẫn tràn đầy ý cười nhưng đã siết gãy một móng tay của mình rồi mới bình tĩnh lại, mở miệng nói: Người xưa đều bảo anh hùng khó qua ải mỹ nhân, xem ra Thái tử điện hạ cũng không phải là ngoại lệ.
Bây giờ, nụ cười của Vân quý phi vừa rực rỡ vừa giả tạo.
Những lời này của ả đang ám chỉ Mặc Diễm và Mộ lâu chủ có quan hệ mập mờ với nhau, đồng thời cũng đánh trả lại Mặc Diễm. Mặt khác, ả cũng ly gián quan hệ giữa Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ, nhắc nhở đừng diễn quá nhập vai, mỹ nhân trong lòng hắn không có ý tốt và cũng không phải là người bên hắn.
Vân quý phi hận chết Quốc sư đại nhân, luôn luôn đối nghịch với hắn nhưng bây giờ lại nhắc nhở hắn rằng không thể tin người bên gối. Dù mục đích của ả là gì thì hành động của ả rất mâu thuẫn.
Nếu ả hợp tác với Mặc Diễm để đối phó Quốc sư đại nhân thì sẽ có phần thắng lớn hơn nhưng ả không hề kết thành đồng minh với Mặc Diễm. Trái lại, ả còn náo loạn với Mặc Diễm.
Mộ lâu chủ cảm thấy Vân quý phi vừa yêu vừa hận Quốc sư đại nhân.
Ả hận không thể giết chết hắn nhưng không nỡ xuống tay. Vì vậy, ả luôn đặt ra mục tiêu là giết hắn rồi lại không xuống tay tàn độc.
/147
|