Giang Sơn Chiến Đồ

Chương 1 - Chương 100: Võ Dũng lang tướng

/170


Quân đội mà Trương Huyễn đảm nhiệm chức vụ là phủ thứ 27 của Kiêu Quả Quân, nằm trong đại doanh mà Kiêu Quả Quân đóng giữ.

Đại doanh Kiêu Quả Quân là một tòa quân doanh đồ sộ nhất trong tất cả những tòa quân doanh mà Trương Huyễn đã từng nhìn thấy. Quân doanh phân bố ở bên sông Tang Can, kéo dài gần 30 dặm, từng tòa quân doanh được sắp xếp thẳng hàng, ngay ngắn trật tự, nếu nhìn bằng mắt thường thì sẽ không nhìn thấy điểm dừng.

Mười vạn Kiêu Quả Quân tổng cộng có 32 phủ tạo thành, khoảng cách giữa mỗi phủ doanh là khoảng 100 bước, Trương Huyễn cùng với tướng quốc Bùi Cự đi đến nơi trú quân của phủ thứ 27.

Mỗi một phủ của Kiêu Quả Quân có khoảng 300 binh sĩ, được bố trí thành một chính ba phụ, Hùng Võ lang tướng là chính, bên dưới có 3 phó tướng Võ Dũng lang tướng, mỗi một vị Võ dũng lang tướng thống soái 1000 binh lính, còn Hùng Võ lang tướng không trực tiếp quản lý binh lính mà phụ trách chấp hành mệnh lệnh của tướng Kiêu Quả Quân, sau đó thì truyền đạt ý chỉ xuống dưới, trên thực tế thì quân quyền đều nằm trong tay của Võ Dũng lang tướng.

Đây cũng là tính nhất quán, thống nhất trong chế độ quan lại của triều đình, quan lớn không phải quản lý những chuyện vụn vặt mà chỉ quản lý kế hoạch và sách lược chung. Ví dụ trong Lục bộ, người có thực quyền quản lý các bộ không phải là thượng thư mà là phó chức thị lang, thượng thư chủ yếu là tham gia bàn bạc những chuyện đại sự của quân đội, chính trị của triều đình.

Một ví dụ nữa là trong Ngự sử đài, người giám sát và có thực quyền không phải là người có chức vị chính - ngự sử đại phu mà là phó chức ngự sử trung thừa. Hiện tượng này thì đời nào chẳng có, nó vẫn luôn kéo dài đến tận hậu thế, bao giờ chả vậy, người quản lý tất cả mọi chuyện đều là phó chức, nguyên nhân thì chính là đây.

Phủ Kiêu Quả ngoại trừ Hùng Võ lang tướng ra thì còn có một vị trưởng sử, người này phụ trách xử lý tất cả mọi chuyện, cho dù đó là vụn vặt nhất trong phủ.

Hùng Võ đại tướng của phủ thứ 27 Kiêu Quả Quânn tên Tư Mã Đức Hằng, người quận Phù Phong Quan Trung, năm nay khoảng hơn 30 tuổi, cũng xuất thân từ phủ Bị Thân giống như Trương Huyễn, khi xưa là trực trưởng Thiên Ngưu bên cạnh Tùy Văn Đế, rồi từng bước từng bước thăng lên chức Quả nghị lang tướng của Kiêu Quả Quân, năm ngoái người này mới được thăng lên chức Hùng Võ lang tướng.

Tư Mã Đức Hằng có dáng người cao lớn khôi ngô, nhưng tính cách lại vô cùng láu cá và khôn khéo, am hiểu tường tận đạo lý chốn quan trường, y đã biết Trương Huyễn được Hoàng đế Bệ hạ đích thân bổ nhiệm, từ một tên thị vệ bình thường trực tiếp được thăng lên chức Võ Dũng lang tướng, chuyện này khiến cho y vô cùng kinh ngạc, cũng khiến cho y không dám có ý khinh thường.

Nhưng chuyện khiến cho Tư Mã Đức Hằng cảm thấy kinh ngạc hơn chính là Trương Huyễn lại được Lại bộ thượng thư Bùi Cự đích thân đưa đến nhận chức, cho nên y càng không dám chậm trễ, vội vàng suất lĩnh văn võ quan viên của bổn phủ ra ngoài đại doanh nghênh đón.

Dương Quảng sai Bùi Cự cùng đi với Trương Huyễn đến nhận chức còn là vì một nguyên nhân nữa, ẩn chứa một hàm ý khác, chuyện này cũng có liên quan đến một số quy tắc ngầm của quân Tùy.

Thực ra quân đội Đại Tùy cũng giống như quan trường của Đại Tùy, luôn luôn kéo bè kéo cánh, dựa vào xuất thân mà luận anh hùng, cứ cho hắn là một người tài giỏi và bản lĩnh thế nào đi chăng nữa, dù có lập được công lớn hơn nhưng nếu như xuất thân bần hàn, không có người chống lưng hoặc chỗ dựa ở đằng sau thì vĩnh viễn sẽ không thể nào có ngày nổi danh.

Cho nên rất nhiều người tài hoa có bản lĩnh, vì muốn được thành danh nên đã chủ động gia nhập vào hào môn thế gia, tìm kiếm sự bảo hộ, cam tâm tình nguyện trở thành gia nô của những hào môn thế gia kia, Vũ Văn Thập Tam Thái Bảo chính là ví dụ điển hình nhất và được hình thành như vậy.

Dương Quảng không mong muốn Trương Huyễn vì muốn được thành danh mà bị những thế gia hào môn kia lôi kéo, từ đó mất đi lòng trung thành đối với vương triều Đại Tùy, cho nên ông ta mới sai Bùi Cự cùng đi với Trương Huyễn đi nhận chức, cũng là cho Trương Huyễn một thân phận đặc biệt.

- Có một chuyện này ta phải nói cho ngài biết.

Khi gần đến cửa quân doanh, Bùi Cự chăm chú nhìn Trương Huyễn và nói với giọng điềm đạm:

- Kiêu Quả Quân là một nơi vô cùng phức tạp, không chỉ có phe phái đại tướng phức tạp mà ngay cả đến binh lính cũng vô cùng kỳ quái, ngài phải chuẩn bị ngay từ đầu, nói năng phải cẩn trọng nhất có thể, hiểu ý của ta chứ?

Trương Huyễn gật gật đầu đáp lại:

- Ty chức hiểu ý của Bùi thượng thư!

- Được! Chúng ta đến nơi rồi!

Xe ngựa dùng lại ở trước cửa đại doanh, Bùi Cự xuống trước, dẫn theo Trương Huyễn xuống xe, bước đến cổng của đại doanh. Tư Mã Đức Hằng sớm đã suất lĩnh mười tên quan quân quỳ một gối hành lễ:

- Ty chức Tư Mã Đức Hằng tham kiến Bùi thượng thư!

- Tư Mã tướng quân xin mời đứng dậy, các vị tướng quân xin hãy đứng lên!

Bùi Cự cười cười mời mọi người đứng dậy rồi quay sang giới thiệu với bọn họ về Trương Huyễn:

- Tin rằng mọi người đều đã biết vị Trương tướng quân đây, Thánh thượng đích thân bổ nhiệm ngài ấy làm Võ Dũng lang tướng, Binh bộ sắp xếp cho ngài ấy vào phủ thứ 27, hi vọng mọi người sau này sẽ quan tâm đến nhiều hơn.

Tư Mã Đức Hằng vỗ vỗ ngực và nói:

- Xin Bùi thượng thư cứ yên tâm, có ty chức ở đây, thì sẽ không có ai dám làm khó Trương tướng quân đây, xin mời thượng thư vào trong.

Tư Mã Đức Hằng cười nịnh rồi mời Bùi Cự và Trương Huyễn vào trong đại doanh binh phủ, những người còn lại lần lượt chào Trương Huyễn.

- Trương tướng quân là người nơi nào vậy?

Trong đại trướng, Tư Mã Đức Hằng nhìn Trương Huyễn và cười hỏi.

- Nguyên quán của tại hạ là ở Trường An nhưng lại lớn lên ở Hà Nội.

- Thật là trùng hợp mà, tôi cũng là người Trường An, có thể coi chúng ta là đồng hương rồi!

Tư Mã Đức Hằng như vừa mới phát hiện ra một bí mật, cười to và có chút khoa trương.

- Còn Mã trưởng sử?

Bùi Cự thấy trong đại trướng thiếu mất một vị trưởng sử, không khỏi chau mày mà hỏi.

Sắc mặt của Tư Mã Đức Hằng có chút không tự nhiên, dường như Bùi Cự đã nói đến một người mà y vô cùng căm ghét, mãi một lúc sau y mới ấp a ấp úng đáp lại:

- Người này từ trước đến giờ đều không coi ai ra gì, đừng nói là Bùi thượng thư đến, e rằng ngay cả Thánh thượng có đến thì chưa chắc người này đã có mặt.

- Tư Mã tướng quân, ngài đang nói ai vậy?

Trước cửa đại trướng bỗng nhiên vang lên một giọng nói lạnh lùng.

Trương Huyền đã cảm nhận được không khí nặng nề trong đại trướng, hắn tự nhiên nhìn về phía cửa đại trướng thì nhìn thấy một người đàn ông trung niên dáng người cao gầy đang bước vào, người này mặc một bộ quân phục không mấy vừa người.

Người đàn ông trung niên này chính là trưởng sử Mã Tốn Vũ, đúng như lời của Bùi Cự, vì Kiêu Quả Quân mới được xây dựng chưa lâu cho nên các thế lực đang nhúng tay vào tất cả quan quân quan trọng mới được bổ nhiệm, khiến cho tình hình bên trong vô cùng phức tạp.

Bởi vì lợi ích không bằng nhau nên mâu thuẫn trong các quân phủ càng ngày càng trở nên sâu sắc, bên ngoài thì rất hòa thuận, đoàn kết nhưng bên trong thì âm thầm phân cao thấp, còn phủ thứ 27 nơi mà Trương Huyễn đến làm việc, mâu thuẫn giữa chủ tướng và trưởng sử đã công khai hóa từ rất lâu rồi, chuyện này được các tướng sĩ thường lôi ra trêu đùa với nhau rằng “hai ngựa tranh máng”.

Mã Tốn Vũ không thèm để ý đến Tư Mã Đức Hằng, tiến thẳng đến trước mặt của Bùi Cự mà hành lễ:

- Thuộc hạ đang ở trong quân kho kiểm kê vật tư, không biết thượng thư giá đáo, nên đã đến chậm xin thượng thư thứ lỗi!

- Không sao! Không sao!

Bùi Cự khoát tay cười nói, rồi lại giới thiệu Trương Huyễn với y:

- Vị này chính là Võ Dũng lang tướng thứ ba của doanh, được đích thân Thánh thượng bổ nhiệm, hôm nay đến nhận chức, sau này mong Mã trưởng sử hãy quan tâm nhiều hơn!

Trương Huyễn vội vàng đứng dậy hành lễ với Mã Tốn Vũ. Trong lúc mọi người hàn huyên vài câu thì Bùi Cự cười nói:

- Bắt đầu nghi lễ nhậm chức thôi! Tư Mã tướng quân, Mã trưởng sử, mời hai vị!



Dưới sự chứng kiến của Bùi Cự, trong đại trướng cử hành nghi lễ nhận chức đơn giản, rồi Bùi Cự lập tức cáo từ, Tư Mã Đức Hằng đích thân dẫn theo Trương Huyễn đi tới doanh địa của hắn.

- Quân phủ thứ 27 của chúng ta được chia làm 3 doanh, do ba vị Võ Dũng lang tướng quản lý, Tống Vân Liêm của doanh thứ nhất, lúc nãy chắc ngài đã nhìn thấy rồi, còn lang tướng doanh thứ 2 và thứ 3 thì trước mắt vẫn còn đang để trống, tạm thời do ta kiêm nhiệm. Ai ya! Ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi, từ sáng đến tối, lúc nào cũng mong ngóng triều đình nhanh chóng bổ nhiệm lang tướng đến nhậm chức để cứu ta thoát khỏi cảnh này, hôm nay cuối cùng sau bao ngày mong ngóng thì Trương tướng quân cũng đã đến rồi!

Tư Mã Đức Hằng vỗ vỗ bờ vai của Trương Huyễn, rồi bật cười ha hả.

Trương Huyễn thực sự không thể nào ưa được cái thái độ xu nịnh Bùi Cự lúc nãy của vị đại tướng quân này, hắn thản nhiên cười hỏi:

- Xin hỏi Tư Mã tướng quân, tôi sẽ quản lý doanh thứ mấy?

- Bên kia, doanh thứ 3!

Trương Huyễn nhìn theo hướng chỉ của y, chỉ nhìn thấy ba đại trướng xếp thành chữ “phẩm” và doanh thứ 3 chính là nằm ở góc phải bên dưới. (Chữ Phẩm “品”)

Lúc này, Tư Mã Đức Hằng nhìn thấy xung quanh không có ai, liền quay sang khẽ hỏi:

- Xin hỏi Trương tướng quân và Bùi thượng thư có quan hệ gì với nhau….

- Tôi và Bùi thượng thư hôm nay mới là lần đầu gặp nhau, nhưng trước đó tôi từng là thị vệ của Yến Vương.

Tư Mã Đức Hằng như bừng tỉnh ngộ:

- Thì ra Trương tướng quân là người của phủ Yến Vương, chẳng trách mà!

Từ lâu bọn họ đã điều tra được quê quán gốc gác của Trương Huyễn, làm sao có thể không biết được cơ chứ? Rồi y cười lớn ha ha:

- Đúng thật là trùng hợp, tôi cũng xuất thân từ phủ Bị Thân, sau này chúng ta sẽ là người một nhà rồi!

Thái độ của y đối với Trương Huyễn cũng có vài phần lôi kéo, y nhiệt tình giới thiệu cho Trương Huyễn về tình hình trong quân phủ, không lâu sau thì bọn họ đến được doanh thứ 3.

Hơn mười giáo úy và lữ soái lần lượt chạy tới bái kiên tân lang tướng, ngoài ra còn có hai vị tham quân binh tào và thương tào cùng đồng thời tiến lên bái kiến.

Trương Huyễn là quan quân tầng lớp bậc trung, thống soái một doanh có khoảng hơn một nghìn binh lính, bên dưới được chia thành 4 đội, trong đó có ba đội là binh lính tác chiến, mỗi đội có 300 người còn đội thứ 4 có hơn 170 người, bọn họ đều là quân hậu cần, gồm có thợ thủ công, người chăn ngựa và đầu bếp….

Chủ quan của một đội được gọi là giáo úy, bên dưới giáo úy là lữ soái, bên dưới lữ soái là đội trưởng, bên dưới đội trưởng là hỏa trưởng, ngoài ra còn có hai vị quan quân văn chức đảm nhiệm tham quân binh tào và tham quân thương tào, cụ thể phụ trách quân vụ và vật tư, kết cấu vô cùng nghiêm mật.

Trong lòng Trương Huyễn có chút hối hận, nếu như sớm biết bản thân có thể thăng quan thì hắn sẽ không bao giờ để hai người Uất Trì Cung và Trình Giảo Kim rời đi, có hai người đó ở bên cạnh thì hắn càng có thể nắm chặt được đội quân này.

Tư Mã Đức Hằng biết điều liền xin cáo từ trước, trong đại trướng có hàng chục quan quân cấp trung và thấp đều có mặt đông đủ, họ đang đợi lời phát biểu đầu tiên của vị lang tướng.

Vốn dĩ Trương Huyễn là người trong quân đội, cho nên trong con người của hắn đã có sẵn khí chất của người quân nhân, tuy rằng khí chất này thuộc về một thời đại khác, dáng vẻ uy nghiêm, giọng nói thâm trầm mà tự nhiên.

- Tại hạ Trương Huyễn, tự là Nguyên Đỉnh, từ hôm nay trở đi, ta chính là lang tướng của doanh thứ 3, hôm nay ta không có điều gì để thao thao bất tuyệt, ta chỉ có 8 chữ thôi, hi vọng mọi người nhớ kỹ: “ quân kỷ nghiêm khắc, thưởng phạt phân minh”, nhớ kỹ chưa?

Mọi người đồng loạt khom lưng đáp lại, nhưng Trương Huyễn lại trừng mắt lên và nói:

- Ta vẫn chưa nghe rõ, nói lại lần nữa!

- Ty chức đã nhớ kỹ!

Mọi người đồng thanh gào toáng lên.

Trương Huyễn gật gật đầu:

- Nói nhiều không bằng làm nhiều, bây giờ ta sẽ đi tuần doanh, nhưng nhớ kỹ, lời cảnh cáo ta đã nói rồi, tân quan nhậm chức luôn có ba đống lửa, hi vọng các vị đừng đứng ở đầu gió!

Mọi người lại đồng thanh đáp lại, Trương Huyễn liền đứng dậy đi ra ngoài quân trướng, tham quân binh tào Lưu Lăng vội vàng bước theo, cùng Trương Huyễn đi về phía quân doanh.

Trong ấn tượng của Trương Huyễn, binh lính quân Tùy là những người võ dũng thiện chiến, quân kỷ nghiêm minh, nếu không thì làm sao bọn họ có thể đánh bại được thiết kỵ người Đột Quyết.

Nhưng khung cảnh hiện tại đang đập vào mắt hắn đã khiến cho hắn có chút kinh ngạc. Trước mắt hắn nơi đâu cũng có thể nhìn thấy đám binh lính lười nhác, quân phục không chỉnh tề, có người còn mở cả vạt áo, có người còn cởi trần, có người thì nằm ngủ ở chỗ thoáng mát, nhìn thấy hắn đi tới mà cũng coi như không, thậm chí đến một cái liếc mắt cũng không có.

Bỗng nhiên, từ một toà đại trướng cách đó không xa truyền đến một tràng tiếng cãi nhau ồn ào.

/170

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status