Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 345

/769


Quả nhiên, hai người to tiếng ầm ĩ, âm thanh này đã làm kinh động Tiết Tư Khỉ, nàng vội vã chạy tới. còn có Y Địch Liễu Lâm Na. Phủ Nham Long chính là chiến khu, sau khi bọn Tô Lăng Tuyết và Dương Túc Phong chia tay, trở về Đan Phượng hành cung, chỉ có

Y Địch Liễu Lâm Na lo lắng mình không hòa hợp được với nữ nhân của Đan Phượng hành cung nên năn nỉ Đan Nhã Huyến cho nàng theo đến phủ Cao Trữ. Có điều vết thương ở chân nàng còn chưa khỏi hẳn nên trong thời gian này đều ở trong phủ Cao Trữ, chưa đi được đến chiến trường Qua Nhĩ Ba Thác.

Dưới sự khuyên bảo của mọi người. Y Địch Liễu Lâm Na cũng từ từ chấp nhận sự tồn tại của Dương Túc Phong trong cuộc đời mình, đây là chuyện không thể tránh được, nàng càng kháng cự, lại càng thống khổ, trừ phi nàng muốn toàn bộ gia tộc mình đều đi vào chỗ diệt vong. Tân nữ vương Lâu Lan là Lô Khắc Lôi Đế Á vốn là kẻ có thiên hướng hắc ám, mặt khác cũng là nữ ma đầu giết người không chớp mắt, cho nên Y Địch Liễu Lâm Na không hy vọng sẽ lại được sống thoải mái, hơn nữa trải qua hai tháng ở chung, phát hiện Dương Túc Phong kỳ thật cũng là người theo quy củ đạo nghĩa. Cũng không hoang đàng vô sĩ như người khác nói, đương nhiên điều kiện trước tiên là ngươi không nên sinh sự chọc giận hắn trước.

Y Địch Liễu Lâm La nhìn bộ dáng Điệp Phong Vũ là nàng biết có chuyện không hay rồi, cho dù Dương Túc Phong không cưỡng gian nàng, thì cũng sẽ ở sau lưng mà hành hạ nàng ta, có điều nàng cũng không thích vẻ kiêu ngạo của Điệp Phong Vũ, vì thế nàng nhìn với ánh mắt có phần hả hê, nhìn Dương Túc Phong một chút, rồi lại quay lại nhìn Điệp Phong Vũ, cười cười với vẻ gian xảo.

Tiết Tư Khỉ không rõ là đã xảy ra chuyện gì, tò mò hỏi: "Các ngươi làm gì thế? Công chúa, người không phải đến mời Phong thống lĩnh ăn khuya sao? Sao lại ầm ĩ như thế này? Thức ăn khuya ngon như vậy, ta mới nhìn đã chảy cả nước miếng, tại các ngươi mãi không tới, báo hại chúng ta chờ một hồi lâu."

Dương Túc Phong vừa mừng rỡ vừa lấy làm lạ nói: "Có ăn khuya sao? Ai làm vậy?"

Tiết Tư Khỉ cười tủm tỉm nói: "Đương nhiên là Thập Tứ công chúa làm a! Chúng ta chẳng thèm ép ngươi làm chi, ngươi đã từng thấy chúng ta ăn khuya bao giờ chưa?ai ya, rốt cục ngươi có ăn hay không, nếu không ăn, thì nói một tiếng, chúng ta ăn một mình."

Dương Túc Phong vội vàng nói: "Ta ăn, ai nói ta không ăn. Là do công chúa đích thân làm à! Ta cứ tưởng là Tiểu Bàn đổi tinh chứ.

Đầu bếp ngự trù của quân bộ Lam Vũ là Tằng Vĩ có tay nghề rất cao siêu, món ăn hắn nấu khiến cho người khác luôn luôn hài lòng, tuy nhiên hắn có một đặc điểm khiến người ta cảm thấy rất tiếc, đó là ngoại trừ ba bữa ăn chính, thì ăn khuya, ăn nhỡ…hắn nhất định không chịu nấu, Tiểu Bàn cho rằng, ăn đúng giờ đúng độ thì mới đảm bảo cơ thể khỏe mạnh, những bữa ăn thêm như ăn khuya…là không tốt cho sức khỏe, cho nên nhân viên quân bộ Lam Vũ cũng đều quen với cuộc sống không có ăn khuya.

Trên thực tế, cũng đã lâu lắm rồi Dương Túc Phong không có thói quen ăn khuya, nếu lỡ nửa đêm đói bụng thì gặm đỡ hai cái bánh mì là xong chuyện. những nữ nhân bên cạnh hắn, mỗi người đều là lá ngọc cành vàng, chỉ có thể ra vào nơi chốn khuê phòng, chứ không bao giờ bước chân vào bếp, bao gồm cả Tử Duyệt vốn là một cô nương có tài năng nấu nướng thiên phú, từ sau khi theo Tiểu Bàn học được hai chiêu, thì đã không bao giờ chịu vào bếp nấu nướng, dính dầu dính mỡ nữa, rời bỏ công việc rất có tiền đồ này, hắn không thể làm gì khác hơn là đi theo chịu tội.

Dương Túc Phong xoay người lại, vừa kịp nhìn thấy sắc mặt của Thập Tứ công chúa không biết là vui hay buồn, cũng không suy nghĩ gì nhiều, lôi tay nàng đi theo Tiết Tư Khỉ, Cung Tử Yên cùng Y Địch Liễu Lâm La cũng hiếu kỳ đi theo phía sau,, Điệp Phong Vũ do dự chốc lát rồi cũng đi theo.

Quả nhiên Thập Tứ công chúa đã chuẩn bị một bữa ăn khuya cực kỳ thịnh soạn.

Muốn giữ được lòng nam nhi, trước tiên phải giữ được bao tử, Thập Tứ công chúa quả thưc hiểu rất rõ đạo lý này.

Tô Phỉ Mã Vận một mình đã sớm tới bên cạnh bàn cơm chờ, bàn bát tiên hơi đồ ăn bốc lên nóng hổi, điểm tâm có các món ăn vặt, còn có đủ loại thức ăn ngon lành bày đầy trên bàn bát tiên. Nhìn thấy Dương Túc Phong cùng Thập Tứ công chúa tiến vào, Tô Phỉ Mã Vận cùng Đan Nhã Huyến kéo ghế ra mời, Dương Túc Phong vừa đặt mông ngồi xuống đã ngửi thấy mùi thơm bay đến, nhất thời muốn ăn ngay, xắn ống tay áo lên chuẩn bị bưng nguyên tô cháo húp, tự nhiên liếc mắt nhìn thấy sắc mặt kinh ngạc của Thập Tứ công chúa nên từ từ thả tay áo xuống.

Đan Nhã Huyến mỉa mai trêu ghẹo nói: "Được rồi, ngươi cứ xắn tay áo lên đi. Ngươi lỗ mãng trên bàn ăn, Thập Tứ công chúa quen được đã là phước lắm rồi."

Tô Phỉ Mã Vận cười khanh khách nói: "Chính xác! Ngươi cho rằng ngươi là người văn minh à! Thập Tứ công chúa, người đừng giật mình hoảng sợ, nói không chừng trong chốc lát hắn có thể ăn hết năm bát cháo trứng gà thịt nạc đó."

Vẻ kinh ngạc trên mặt Thập Tứ công chúa biến mất rất nhanh, lại khôi phục được phong thái điềm tĩnh của thiên kim tiểu thư cành vàng là ngọc, rất nhẹ nhàng ân cần nói: "Không biết mùi vị có hợp khẩu vị của hắn không?"

Y Địch Liễu Lâm Na không chút câu nệ, giành ngồi vào vị trí chủ nhà, ngay kế bên Dương Túc Phong, lạnh lùng nói: "Hắn cầm tinh con trâu, ngươi không cần lo lắng."

Thập Tứ công chúa tràn đầy nghi hoặc nói: "Hắn không phải là cầm tinh con rắn sao?"

Y Địch Liễu Lâm Na liếc mắt nhìn Dương Túc Phong nói: "Hắn sinh ra là cầm tinh con rắn, nhưng khi ăn thì là cầm tinh con trâu, ăn gì cũng được, chỉ cần người ăn được là hắn ăn được, nàng không cho hắn ăn. Bỏ đói hai bữa, hắn cũng không sao, nói một câu thôi, hắn đang ngồi đợi ở bàn ăn kìa …

Thập Tứ công chúa gật đầu, có chút câu nệ nói: "Các nàng nói ngươi thích ăn cháo trứng gà thịt nạc. thích ăn cơm chiên Dương Châu, còn có lỗ đậu can, ta đều làm mỗi món một ít. Điểm tâm cũng làm một ít, các ngươi nếm thử xem sao. Phượng Vũ tướng quân cũng làm hai món…"

Dương Túc Phong há hốc mồm không chút khách sáo, nói với vẻ kinh ngạc tột độ: "Ái chà, nàng ta cũng biết nấu nướng sao?"

Điệp Phong Vũ trợn mắt nhìn hắn, sắc mặt lạnh lùng như muốn đóng băng Dương Túc Phong lại, nàng hung hăng đứng lên nói: "Những món ta nấu chuyên dành cho cẩu ăn."

Dương Túc Phong gật đầu, đồng ý nói: "Đương nhiên, trừ ngươi ra ai cũng không ăn."

Nhất thời Điệp Phong Vũ lại bị uất ức nói không nên lời.

Nàng vốn không giỏi khua môi múa mép, lại chẳng phải là đối thủ của Dương Túc Phong.

Cung Tử Yên cất được gánh nặng trong lòng, giải quyết được vấn đề nan giải của Nghi Hoa cung. Nên trong lòng hết sức thanh thản, dễ chịu, lại rất thích cảm giác cả nhà quây quần sum họp ấm cúng vui vẻ như thế này, vồn vã nói: "Được rồi! Được rồi! Các ngươi cũng không phải kẻ thù, cần gì mỗi câu đều ngoa ngoắt như thế. Ăn, ăn, ăn, nếu các người không ăn, ta sẽ ăn hết, ta nói thật đấy, ta thật sự đang rất đói bụng…"

Thập Tứ công chúa mỉm cười nói: "Ngươi ăn đi, ăn nhiều vào."

Bên kia Dương Túc Phong sớm đã động đũa, cũng không nói gì, nhìn mọi người ra vẻ mời, sau đó ăn tiếp. nhìn cách ăn uống của hắn thật sự thô bỉ, không đáng khen chút nào, vừa không nhã nhặn, vừa không ý tứ, giống như lão hổ xuống núi, nhai nuốt ngấu nghiến. Thập Tứ công chúa càng nhìn càng cảm thấy buồn cười, nhưng không dám cười lớn. Nếu Dương Túc Phong có mặt ở yến hội, với bộ dạng này, không chừng sẽ hù dọa người khác.

Kỳ thực mấy người phụ nữ khác đều là ngồi vô cho vui mà thôi, các nàng đều nghiêm khắc tuân thủ theo thực đơn thanh đạm do Tử Duyệt cô nương đề ra nhằm kiểm soát cân nặng của cơ thể, sợ mình phát phì, về sau lại có thêm Phất Lôi Đát, tình hình lại càng thêm nghiêm trọng, nàng đưa ra chế độ ăn ít béo và vừa đủ dinh dưỡng được hoan nghênh nhiệt liệt hơn bữa ăn phổ biến của tiểu bàn, do đó trước những món ăn khuya lúc ba giờ sáng này, cơ bản là các nàng chỉ ngồi ngó, chỉ có tiểu tử Tiết Tư Khỉ là kiềm chế không được cũng húp một chén cháo, còn Cung Tử Yên ăn mấy cái bánh bao điểm tâm, nàng chờ Dương Túc Phong cả buổi tối nên cũng đói bụng.

Thế là, một đám nữ nhi nhìn Dương Túc Phong ăn như rồng cuốn, sắc mặt Thập Tứ công chúa dường như cũng có chút cũng vui mừng, dù sao mình làm món gì đó, mà được người khác thưởng thức nhiệt tình cũng là chuyện vui, đột nhiên nghe được Y Địch Liễu Lâm Na nói nhỏ bên tai Dương Túc Phong: "Coi chừng mắc nghẹn đó, làm Thập Tứ công chúa hoảng sợ bây giờ…"

Điệp Phong Vũ lạnh lùng nói: "Hắn không phải cầm tinh con trâu hay sao? Sao mà mắc nghẹn nổi?"

Không người nào trả lời.

Thập Tứ công chúa nhìn tứ phía, không thấy Sương Nguyệt Hoa, vì vậy đứng lên nói: "Ta đi gọi Sương Nguyệt Hoa tỷ tỷ."

Cung Tử Yên đưa tay kéo nàng quay lại, vừa cười vừa nói: "Không cần, công chúa có gọi nàng ta cũng không đến đâu. Nhà chúng ta có nhiều quy tắc lắm, nàng đang làm nhiệm vụ, thiên lôi có đánh xuống nàng cũng không đi đâu. Chúng ta cất lại vài ba món mà nàng thích làm bữa sáng cho nàng là được rồi… Này, các ngươi nói xem, nàng thích ăn món gì?"

Bọn họ nhìn nhau dò xét, đột nhiên các nàng phát hiện, thật sự các nàng không biết Sương Nguyệt Hoa thích ăn cái gì. Tính tình Sương Nguyệt Hoa cổ quái, hơn nữa không thích nói chuyện nhiều, bình thường ít ăn cơm cùng mọi người, toàn ăn một mình, Đan Nhã Huyến cùng Tiết Tư Khỉ thật sự cũng không biết Sương Nguyệt Hoa thích ăn gì.

Thập Tứ công chúa ngạc nhiên nói: "Các ngươi không biết sao?"

Bọn người Đan Nhã Huyến nhẹ nhàng lắc đầu. Đều cảm giác không có ý tứ. các nàng cảm thấy áy náy, dường như thấy thiếu thiếu Sương Nguyệt Hoa, Sương Nguyệt Hoa là một người sống đơn độc, đi tới bên người Dương Túc Phong, trong đầu thừa nhận

Thập Tứ công chúa suy nghĩ một chút rồi nói thêm: "Như vậy, quê quán của nàng thì sao? Quê nhà của nàng ở nơi nào?"

Đám người Đan Nhã Huyến vẫn lắc đầu. Không ai biết quê hương Sương Nguyệt Hoa ở đâu?

Từ lúc đi cùng Dương Túc Phong, Sương Nguyệt Hoa có chút tách biệ, sống cách ly, rất ít trao đổi với người khác, ngoại trừ Tô Phỉ Mã Vận ra, những người khác ngay cả nói chuyện với nàng cũng rất khó khăn. Sương Nguyệt Hoa cũng chưa bao giờ tiết lộ quá khứ của mình, trừ Dương Túc Phong cùng Phượng Phi Phi là những người nắm giữ cơ mật cao nhất, những người khác đều không biết quá khứ của Sương Nguyệt Hoa, các nàng chỉ biết Sương Nguyệt Hoa từng là nữ tặc, sau này lại cùng Phương Phỉ Thanh Sương cùng nhau tới đây. Cuối cùng, ám sát Dương Túc Phong thất bại rồi bị bắt, sau đó bị Dương Túc Phong làm nhục, cuối cùng ở bên cạnh Dương Túc Phong.

Đột nhiên không khí trở nên kỳ lạ, hai chữ quê nhà dường như đã khơi dậy điều thầm kín trong tâm khảm mọi người, ngay cả Thập Tứ công chúa cũng cảm nhận thấy bầu không khí khác lạ, tâm tư của nàng cũng không tự chủ được, phiêu lãng tới nơi đế quốc xa xôi. Không biết quê hương mình hiện tại ra sao? Ni Lạc Thần Kinh phải chăng đã bắt đầu chiến tranh loạn lạc? Dân cư sinh hoạt ở Ni Lạc Thần Kinh ra sao? Hiện tại bọn họ như thế nào?

Nữ nhi bên cạnh Dương Túc Phong. Có một số hoàn toàn không biết quê hương mình ở đâu? như Sương Nguyệt Hoa, Đan Nhã Huyến, lại có một số mặc dù biết quê nhà của mình nơi đâu, nhưng lại không có cách nào trở về như Phượng Thải Y, Phượng Phi Phi. Cảm nhận được không khí có chút kỳ lạ, Đan Nhã Huyến, Tô Phỉ mã vận, Y Địch Liễu Lâm Na, các nàng đều lặng yên không nói gì, các nàng đều đang nhớ đến quê nhà của mình.

Dương Túc Phong trong miệng còn nhai nhóp nhép, nói lúng búng không rõ: "Để phần cho nàng ta mấy múi sầu riêng, nàng ta thích ăn nhất là loại trái cây này, đáng tiếc là các nàng không thích mùi của loại trái cây này, cho nên nàng ấy ngại không dám ăn trước mặt các nàng."

Y Địch Liễu Lâm Na giật mình hoảng hốt nói: "Ta hay nói trong phòng Sương Nguyệt Hoa tỷ tỷ luôn có mùi gì đó kỳ kỳ, thì ra là mùi sầu riêng. Thảo nào…"

Thế là Thập Tứ công chúa đứng dậy, tự mình bọc lại dĩa sầu riêng.

Dương Túc Phong nhấc đôi đũa chỉ chỉ vào trước mặt, mập mờ nói rất khó hiểu: "Ai da, chờ đã, bọc thành hai gói, Tô Phỉ, nàng làm gì thế? Không dám ăn à! Vậy sáng mai nàng cứ len lén ăn sáng một mình cũng được, hoặc là đợi đến lúc đi làm, rón rén ăn vụng người khác cũng không biết đâu."

Tô Phỉ Mã Vận lắc đầu nói: "Ta không ăn, lạnh lắm, ăn không ngon."

Y Địch Liễu Lâm Na mở to hai mắt kinh ngạc nhìn Tô Phỉ Mã Vận nói: "Tô Phỉ tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng ăn sầu riêng nữa sao? làm thế nào mà ta không phát hiện ra vậy kìa! Ai ya, thì ra hai người thường xuyên gặp nhau, chính là để ăn vụng sầu riêng a! Thảo nào…"

Dương Túc Phong ăn uống no nê, làm như không có chuyện gì xởi lởi nói: "Ăn sầu riêng đâu phải là cái tội, mắc mớ gì phải dùng từ lén lút chứ."

Y Địch Liễu Lâm Na lom khom nhìn muốn dùng ánh mắt ra sức đánh giá Dương Túc Phong, dường như muốn tìm ra điều gì ở trên người hắn, cuối cùng kinh ngạc nói: "Thì ra là ngươi cũng có trái tim hả, ta cứ nghĩ là cái gì ngươi cũng không thèm quan tâm chứ!"

Tiết Tư Khỉ bĩu môi, bưng đĩa thịt bọc trứng rán đặt trước mặt Dương Túc Phong, cười tủm tỉm nói: "Hắn không phải là không biết gì mà là cái gì cũng biết! Bây giờ báo chí khắp nơi đều nói hắn là người thượng giới chứ phàm trần khó có người như hắn, chính là tôn hắn là thần tiên rồi, trước mặt hắn, tiên nữ tung hoa chào đón, thuộc hạ hết mực sung bái, hận không thể sáng, chiều, tối tham bái ba lần. Đây, thần tiên ca ca, ngươi còn có thể ăn bát thứ sáu không?"

Đan Nhã Huyến vươn đũa chặn tay của Tiết Tư Khỉ lại, thấp giọng nói: "Ngươi muốn ép hắn chết à! Không cho ăn nữa! Nếu không ăn một hồi nữa dạ dày hắn không tiêu, tiêu hóa không hết, Tử Duyệt thế nào cũng đánh ngươi cho mà xem."

Tiết Tư Khỉ cười hì hì nói: "Ta không sợ, đồ ăn khuya là do công chúa làm, tránh ra đi!"

Đơn Nhã Huyến trừng mắt quát: "Ngươi muốn làm liên lụy công chúa phải không?"

Tiết Tư Khỉ chỉ còn biết thất vọng đặt bát xuống, tiếc nuối nói: "Xem ra kỷ lục này phá không được rồi. Thập Tứ công chúa, đồ ăn khuya người làm ngon lắm, Phong thống lĩnh rất thích ăn, có điều, nhà ta bây giờ có hai vị đại phu phụ trách vấn đề ẩm thực lành mạnh cho Phong thống lĩnh, ngoại trừ….., do đó bọn ta không thể để cho hắn ăn uống thả sức được, người cũng đừng lấy làm lạ nhé!"

Điệp Phong Vũ lạnh lùng nói: "Dương Túc Phong. Xem ra vẫn còn rất nhiều kẻ quan tâm lo lắng cho ngươi a! Ngươi sao lại không ăn tiếp cho phình bụng mà chết đi chứ? Ăn tiếp đi! Cho cái giống heo nhà ngươi chết vì no đi! Ngươi chính là một con heo…" Nguồn: http://truyenyy.com

Y Địch Liễu Lâm Na đứng bật dậy, cặp mắt hung tợn trừng trừng nhìn Điệp Phong Vũ quát: "Vị tỷ tỷ này, xem ra ngươi muốn gây sự phải không?"

Điệp Phong Vũ cũng không nhún nhường, đứng phắt dậy, dứ nắm đấm về phía Y Địch Liễu Lâm Na.

Đơn Nhã Huyến thò tay kéo Y Địch Liễu Lâm Na ngồi xuống, cau mày nói: "Nàng ta không phải là kẻ thù, đánh cái gì mà đánh."

Thập Tứ công chúa cũng kéo Điệp Phong Vũ ngồi xuống.

Y Địch Liễu Lâm Na hùng hổ nói: "Ta thấy cô ta là ngứa mắt rồi. Không đánh không được."

Điệp Phong Vũ lạnh lùng nói: "Sẵn sàng lĩnh giáo bất kỳ lúc nào. Hay là sáng mai nhé?"

Y Địch Liễu Lâm Na gật đầu nói: "Được, sáng mai, không gặp không về…"

Đan Nhã Huyến vỗ vỗ tay giữ trật tự, nghiêm túc nói: " Sáng mai Phong thống lĩnh và Thập Tứ công chúa muốn ra ngoài quan sát quân đội, bọn ta bận rộn đến thở không ra hơi, hai ngươi còn có bụng dạ để đánh nhau à? Ta nói cho hai ngươi rõ, nhiệm vụ của hai ngươi ta đều đã phân công rồi. Điệp Phong Vũ ngươi phụ trách theo sát bảo vệ sự an toàn cho Thập Tứ công chúa, Cung Tử Yên muội muội sẽ phụ trách theo sát bảo vệ Phong thống lĩnh, những người khác, đều ở bên ngoài. Y Địch, nhiệm vụ của ngươi là phụ trách hướng Đông…"

Y Địch Liễu Lâm Na lầm bầm nói: "Vậy có phải là cần dậy sớm nữa hay không?"

Đan Nhã Huyến thản nhiên đáp: "Ngươi nói xem?"

Y Địch Liễu Lâm na bất đắc dĩ nói: "Được rồi, vậy bây giờ ta phải đi ngủ đây."

Nàng đứng dậy, ngáp liên tiếp mấy cái liền, quả thực đi ngủ luôn.

Điệp Phong Vũ hừ nhạt nói: "May là cô ta không hứa đi tỷ võ với ta đấy. Bằng không, ta không đánh cho cô ta ngã dập xuống mới lạ."

Những người còn lại đều biết Điệp Phong Vũ đang mất kiềm chế, vì vậy cứ giả bộ như không hề nghe thấy gì cả.


/769

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status