Muốn rèn nên một bộ đội chính quy hoàn toàn, làm sạch quân doanh và chỉnh tề quân dung ắt không thể thiếu được. D
ương Túc Phong từng vô cùng hâm mộ doanh trại chỉnh tề, phòng ốc sạch sẽ của quân giải phóng nhân dân Trung Quốc. cho nên hắn không chút do dự dừng tiêu chuẩn nghiêm ngặt của quân giải phóng nhân dân Trung Quốc để yêu cầu quan binh của quân Lam Vũ, quan Lam Vũ thiết kế ra một doanh trại chỉnh tề, thống nhất tiêu chí quan doanh của các quân chủng và binh chủng, còn quân kỳ của các binh chủng các quân chủng, đồng thời tăng cương các tiêu chí rõ ràng ở bên ngoài doanh trại, khiến cho người dân thường vừa nhìn một cái, là biết đây là quân doanh quân Lam vũ nghiêm túc trang nghiêm.
Cơ bản là y theo nguyên văn (điều lệnh kỷ luật quân Lam Vũ), (điều lệnh nội bộ quân Lam Vũ), (điều lệnh đội ngũ quân Lam Vũ), đều được hoàn hoàn thiện và thực thi, sau đó cho trưởng quan các cấp dẫn đầu chấp hành, các quan quân cấp tướng quân đều thỉnh thoảng tham dự vào bên trong đội ngũ, rải nghiệm cuộc sống binh sĩ, kiểm tra thực địa tinh thần diện và và tố chất đấu chí của quân binh.
Tới ngay cả bản thân Dương Túc Phong, cũng tự mình tới trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội thể nghiệm sinh hoạt của các chiến sĩ một tuần.
Dương Túc Phong hi vọng, quân nhân của quân Lam Vũ bất kể là đi tới đâu đều làm cho mọi người chú ý nhất.
Vào tháng chín, bộ chỉ huy tối cao quân Lam vũ và phủ đại đô đốc Y Vân liên hợp ban bố luật nghĩa vụ quân sự chính thức.
(Luật nghĩa vụ quân sự của đại đô đốc Y Vân) quy định, phàm là cư dân nam tính tuổi tử mười tám tới ba mươi dưới sự quản lý của phủ đại đô đốc Y Vân, đều có nghĩa vụ tham gia quân Lam Vũ, cư dân nữ tính ở trong độ tuổi trên, căn cứ vào nguyên tắc tự nguyện tham gia. Phàm là cư dân nam tinh tuổi từ mười sáu cho tới năm mươi dưới sự quản hạt của phủ đại đô đốc Y Vân, mỗi năm đều có nghĩa vụ thoát ly sản xuất tham gia tiếp thụ huấn luyện quân sự một tuần, cư dân nữ tính trong độ tuổi trên, căn cứ vào nguyên tắc tự nguyện tham gia.
Đồng thời, luật nghĩa vụ quân sự của quân Lam Vũ quy định thời hạn phục vụ quân đội của quan binh.
Binh sĩ lục quân bình thường kỳ hạn phục vụ quân đội là ba năm, binh sĩ hải quân bình thường kỳ hạn phục vụ quân đội là năm năm. Binh sĩ không quân kỳ hạn phục vụ quân đội là năm năm, binh sĩ hải quân lục chiến đội không có kỳ hạn phục vụ quân đội, nhưng binh sĩ bình thường không thể vượt qua ba mươi lăm tuổi, đối với quan quân các cấp và sĩ quan các cấp của các binh chủng cũng đưa ra quy định căn bản.
(Luật nghĩa vụ quân sự của phủ đại đô đốc Y Vân) ban bố, tiến thêm một bước chứng tỏ phương diện chính quy của việc kiến lập quân Lam Vũ, đồng thời chứng tỏ, quân Lam Vũ không phải là xuất hiện tạm thời ở trên thế giới này, mà là chuẩn bị tồn tại lâu dài ở trên thế giới này.
Việc ban bố luật nghĩa vụ quân sự, cũng có ý nghĩa là phủ đại đô đốc Y Vân bắt đầu công khai sử dụng hình thức chính thể độc lập để xuất hiện, mặc dù chưa có tuyên bố chính xác, mỗi một người thống trị ở trên thế giới này đều hiểu rõ, quân Lam Vũ chính thức cùng triều đình đế quốc Đường Xuyên ai đi đường nấy rồi.
Khi đi bộ trở về bộ chỉ huy, Dương Túc Phong hỏi Vũ Phi Phàm:
- Tiến độ nghiên cứu khu trục hạm bằng thép như thế nào rồi?
Phi Phàm nghiêm túc trả lời:
- Dự kiến vào tháng mười một hạm thí nghiệm có thể công khai kiến tạo rồi, đại khái là cần thời gian bảy tháng, nếu như không có gì bất ngờ, vào tháng sau năm sau, tôi sẽ mời ngài chủ trì nghi thức hạ thủy.Vũ
Dương Túc Phong mỉm cười gật đầu, đây đúng là một tin tức tốt.
Khi toàn quân quân Lam Vũ chỉnh đốn, thì ban ngành kỹ thuật quan sự quân Lam Vũ cũng tranh thủ thời gian nghiên cứu hai hạng mục kỹ thuật, một cái là kỹ thuật động cơ đốt trong của phi dĩnh không quân sử dụng, một cái chính là kỹ thuật khu trục hạm bằng thép của quân Lam Vũ. Hai hạng mục kỹ thuật này tiến triển đều không tệ, khu trục hạm bằng thép của hải quân vào tháng sáu năm sau chính thức hạ thủy, mà động cơ đốt trong của phi dĩnh không quân, đại khái cũng sẽ bay thử vào lúc đó.
Vũ Phi Phàm tràn ngập tự tin nói:
- Năm sau, chúng ta sẽ thể thua được.
Dương Túc Phong trở về thư phòng của mình, ở trên bàn đã xếp các loại tư liệu hôm nay cần phải xem xét, đó đều là những tin liên quan tới tinh thế trong nước quốc tế.
Từ sau khi ban ngành tình báo xuất hiện lổ hổng cực lớn ở đảo Sùng Minh, Dương Túc Phong liền yêu cầu Phượng Phi Phi, mỗi một buổi sáng phải đem sơ lược tình báo đúng thời gian đặt lên trên bàn của mình, y thà mệt một chút, còn hơn là để cho xuất hiện chuyện như thế một lần nữa.
Tư liệu ở bên trên cùng đều liên quan tới đế quốc Đường Xuyên còn là tin tức liên quan tới hoạt động của Minh Sơn quế ở Độc Cô gia tộc Hạc Xuyên đạo, nhưng không hề có tình huống đặc biệt gì lớn.
Đối với hành động không thông báo gì đã chiếm lấy Kim Xuyên đạo của quân Lam Vũ, thái độ của triều đình đế quốc rất là quỷ dị, cũng rất mờ ám, vừa không liên tiếng tỏ rõ hoan nghênh, cũng chẳng phát biểu không hoan nghênh, nói một cách đơn giản, chính là không nói được, cũng chẳng nói là không được, có chút ý vị mặc cho quân Lam Vũ muốn làm gì thì làm.
Tiếp theo đó, triều đình liền chủ động tăng cường cùng gia tộc Tư Mã, gia tộc Độc Cô liên hệ, cả ba thể lực vốn cả đời không qua lại với nhau bời vì nhu cầu của chiến tranh mà bị ép vào đi tới cùng một chỗ.
Mà hiện giờ lại bời vì sự xuất hiện của quân Lam Vũ mà liên hệ mật thiết với nhau, không thể không làm cho Dương Túc Phong hoài nghi. Hoài nghi triều định có phải là chuẩn bị liên hợp với gia tộc Tư Mã và gia tộc Độc Cô đối phó với mình hay không. Bất quá gia tộc Tư Mã và gia tộc Độc Cô lực lượng có hạn, y cũng chẳng hề để ở trong lòng.
Chỉ có điều Minh Sơn Quế chủ động hoạt động, thủy chung vẫn làm cho Dương Túc Phong có chút bất an.
Cái lão gia hỏa có năng lực nhất của triều đình này, không ngờ lại tự mình ra tay chủ động đi tới gia tộc Độc Cô, xem ra hi vọng của ông ta gửi gắm đối với gia tộc Độc Cô tương đối lớn.
Trong những cuộc chiến đấu vào hai năm trước đây, gia tộc Độc Cô và gia tộc Tư Mã liên hợp lại với nhau, quyết định cùng triều đình liên thủ đối phó với nước Mã Toa, hai gia tộc lớn đều phái ra rất nhiều quân đội gia tộc tham chiến.
Thế nhưng trong nhiều lần chiến tranh trước đó, quân đội của gia tộc Độc Cô và gia tộc Tư Mã biểu hiện khác nhau một trời một vực, gia tộc Tư Mã thực sự chiến đấu với quân đội nước Mã Toa mấy trận dữ dội, bản thân tổn thất không ít, nhưng gia tộc Độc Cô lại tỏ ra vô cùng giảo hoạt, thường thường đụng độ là tan, quay đầu chạy luôn, mục đích bảo tồn thực lực vô cùng rõ ràng, bời thế gia tộc Độc Cô nhiều lần bị tướng lĩnh gia tộc Tư Mã chỉ trích, nhưng gia tộc Độc Cô vẫn cứ tự làm theo ý mình, không chịu ra sức thực sự.
Dương Túc Phong có đầy đủ lý do hoài nghi, gia tộc Độc Cô có quyết tâm đối kháng chính diện với quân Lam Vũ hay không.
Quân đội nước Mã Toa toàn diện định chỉ tiến quân về mặt quân sự, nhưng ở trên lĩnh vực khác lại vô cùng sôi nổi.
Cuối tháng sáu, đặc sứ Vũ Văn Lạc Dương tới từ nước Mã Toa đã tới địa khu Ngọc Môn quan của Hà Xuyên đạo đế quốc Đường Xuyên, cùng tam hoàng tử Tiêu Đường cử hành cuộc hội đàm bí mật.
Nội dung hội đàm không được tiết lộ, tiếp theo đó, Vũ Văn Lạc Dương lại tới thủ đô Niết La Tây Kinh của nước Y Lan, cùng hoàng đế Tiêu Bang của nước Y Lan cử hành hội đàm bí mật, không lâu sau đó, quân đội Y Lan liền đình chỉ tấn công với đế quốc Đường Xuyên, đồng thời bắt đầu rút lui về phía sau, tựa hồ có liên quan tới cuộc hội đàm bí mật của hai nước. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Chẳng những như thế, cuối tháng bảy, nhân vật đầu não của ba quốc gia là nước Y Lan, nước Nhược Lan, nước Ma Toa, tập trung ở thủ phủ Tang Tháp Lộ Kỳ Á của nước Nhược Lan, cử hành hội nghị bí mật. Cuộc hội đàm kết thúc sau ba ngày, sau đó công khai tuyên bố thành lập liên minh quân sự đại lục Y Lan, cùng nhau chống lại quân Lam vũ. Liên minh quân sự đại lục Y Lan cảnh cáo quân Lam Vũ, nếu như còn tiếp tục xâm phạm, sẽ bị tấn công không thương tiếc.
Sau đó, nước Y Lan, nước Nhược Lan và nước Mã Toa về mặt tổng hợp tài nguyên, đưa ra an bài bước tiếp theo, nước Mã Toa chủ động hé mở rất nhiều kỹ thuật quân sự tiên tiến cho nước Y Lan và nước Nhược Lan, hiệp trợ nước Y Lan và nước Nhược Lan đề cao trình độ quân sự. Những kỹ thuật quân sự được chuyển nhượng này, thậm chí bao gồm cả kỹ thuật sản xuất súng trường Chấn Thiên, điều này khiến cho quân Lam Vũ có đầy đủ lý dó tin rằng, nước Mã Toa đúng là hạ quyết tâm rất lớn, muốn liều chết tới cùng với quân Lam Vũ.
Để tránh bị hải quân quân Lam Vũ công kích, nước Mã Toa bắt đầu có kế hoạch di chuyển cơ sở sản xuất chiến hạm hải quân của bản thân, đem nó chuyển tới duyên hải nước Nhược Lan và nước Y Lan, do quãng đường quá xa xôi. Hải quân quân Lam Vũ dưới tình huống không có tiếp tế dọc đường, không có cách nào tiến hành tấn công bờ biển của nước Y Lan và nước Nhược Lan. Bời thế, nước Mã Toa mờ rộng và xây dựng rất nhiều xưởng đóng tàu ở địa khu ven biển nước Y Lan và nước Nhược Lan, ngày đêm làm việc sản xuất ra chiến đấu hạm kiểu mới.
Căn cứ vào tình báo xác thực, hai tướng lĩnh hải qân kiệt xuất nhất của nước Mã Toa là La Đức Cáp Đặc và Tư Nhĩ Duy Á, đã nối tiếp nhau tới địa khu vịnh Kim Lan của nước Nhược Lan, xây dựng hải quân nước Mã Toa mới ở nơi đó, chiến đấu hạm do nước Y Lan và nước Nhược Lan sản xuất ra đều, không ngừng ồ ạt tập trung ở Kim Lan Loan, căn cứ vào miêu tả của những người chứng kiến. Vịnh Kim Lan ít nhất tập trung trên năm mươi chiếc chiến đấu hạm kiểu mới. Đồng thời căn cứ hải quân Kim Lan Loan cũng cơ bản được hình thành, hải quân nước Nhược Lan cũng ở nơi đó, hiệp đồng tác chiến với hải quân nước Mã toa.
Rất rõ ràng rằng, trong tương lai sau này, quân Lam Vũ sẽ phải đối diện với hạm đội hải quân liên hợp của ba quốc gia hùng mạnh nhất tạo thành.
Nước Mã Toa sau khi hấp thụ rất nhiều bài học, đã lắp đặt đại pháo mới trên chiến đấu hạm, uy lực và tâm bắn của nó so với pháo đạn được trang bị trước đó đều tăng cường rất nhiều, bời thế, khi hạm đội liên hiệp của ba nước một lần nữa xuất hiện, chiến đấu nhất định sẽ càng trở nên kịch liệt.
Bên trong liên minh quân sự do nước Mã Toa chủ động tụ hợp cũng xuất hiện một số tiếng nói không hài hoa, hơn nữa bị ban nghành tình báo của quân Lam Vũ mẫn cảm nắm bắt được, lại làm cho Dương Túc Phong nhìn thấy chút ánh bình minh.
Đại hoàng tử Tiêu Nam của nước Y Lan không tán thành thành lập liên minh quân sự, nhưng vị chiến thấn của nước Y Lan này, vị hoàng tử gần như không hề chiến bại trên chiến trường, lại từ hồ chẳng có chút quyền phát ngôn nào trong cuộc đấu tranh chính trị ở nước Y Lan, mỗi một câu hắn nói gần như là đều bị coi là gió thổi bên tai.
Để biểu thị sự bất mãn của bản thân đối với liên minh quân sự, Tiêu Nam chẳng ngờ lại rời khỏi kinh đô Niết La Tây, chạy tới một tòa tự miễu ớ trong núi sâu rừng thẳm tĩnh dưỡng.
Làm người qua kỳ quái là, đối với hành vi giận dỗi của rõ ràng của Tiêu Nam. Hoàng đế Tiêu Ban của nước Y Lan cùng với huynh đệ Tiêu Đường của hắn, không ngờ lại chẳng hề bận tâm, mặc kệ cho Tiêu Nam chạy vào trong rừng sâu hoang dã.
Đại tướng quân Vân Nhạc của nước Nhược Lan cũng không tán thành thầnh lập liên minh quân sự, bất quá ông ta không tỏ ý phản đối công khai giống như Tiêu Nam, mà là chọn cách làm uyển chuyển hơn, ông ta xin từ chức với hoàng đế Nạp Lạp Minh Huy của nước Nhược Lan, nói rằng bản thân tuổi đã cao rồi, không còn phủ hợp chinh chiến trên chiến trường nữa. Vả lại nước Nhược Lan và nước Y Lan đã đạt thành liên minh quân sự, nước Nhược Lan cũng không có kẻ địch ngoại lại nữa, có thể có được sự đám bảo an toàn của bản thân thông qua điều ước.v..v…
Nạp Lan Minh Huy hoàng đế nước Nhược Lan không biết là xuất phát từ loại tâm lý gì, không đồng ý yêu cầu của Vân Nhạc, ngược lại yêu càu ông ta suất lĩnh một bộ phận quân đội nước Nhược Lan tới nước Mã Toa, hiệp trợ quân đội nước Mã Toa cùng đối kháng với quân Lam Vũ.
Có lẽ có sự tồn tại hùng mạnh của quân Lam Vũ, hành động của các quốc gia như nước Yến Kinh và nước Long Kinh cũng cẩn thận hơn rất nhiều.
Trong hiệp nghị liên minh trước đó, mấy quốc gia ở phía cực bắc của đại lục Y Vân này cũng động thái dục dịch muốn đi theo đít nước Mã Toa. Nhưng hiện giờ bọn họ tựa hồ cần thận hơn rất nhiều rồi, đối với liên minh quân sư do ba nước kia đạt thành, những quốc gia này không hề phát biểu ý kiến gì, thậm chí làm như không hay biết, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, bọn họ chẳng những biết rất rõ về cái liên minh quân sự này, hơn nữa không có phản ứng cũng là một loại phản ứng, bọn họ không thể đưa ra phán đoán chính xác nhất giữa nước Mã Toa và quân Lam Vũ, cho nên mới tỏ r aim lặng như thế.
Long gia của Anh Xuyên đạo và quân Lam Vũ quan hệ càng ngày càng thân mật, nhân vật nắm quyền của Long gia là Long Cửu Trọng và lão tướng quân Long Lân, mặc dù không hề phát biểu ý kiến và cách nhìn nào đối với sự tồn tại của Dương Túc Phong và quân Lam Vũ. Nhưng bọn họ không ngăn cản đám con cháu thế hệ trẻ của Long gia là Long Ngâm và Long Tường qua lại với quân Lam Vũ, bản thân điều này chính là một tín hiệu thiện ý rồi. Bọn họ đều là những nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh, không được bọn họ cho phép, bọn Long Ngâm và Long Tường không có khả năng đi ra hoạt động, huống chi còn suất lĩnh một sư đoàn bộ binh tới Kim Xuyên đạo hiệp trợ quân Lam Vũ tác chiến.
Long Xuyên đạo chủ động cùng quân Lam Vũ chung nhau quản lý Hương Xuyên đạo, cũng cung cấp một điểm tăng trưởng kinh tế mới cho quân Lam Vũ, đó chính là gia công và tiêu thụ hương liệu ở Hương Xuyên đạo.
Hương Xuyên đạo vốn chính là nhờ gia công và tiêu thụ hương liệu mà được nổi tiếng, sản nghiệp hương liệu ở vùng đất này đã tồn tại thời gian mấy trăm năm, nhưng chỉ trồng trọt mỗi hương liệu, mau chóng làm cho độ phì của đất đai thoái hóa, hiện giờ hương liệu sản xuất đã kẽm xa ngày trước rồi, nhưng giá cả vẫn thẳng đường tăng lên.
Vương quốc Cáp Lạp Lôi và vương quốc Ương Già dưới sự khống chế của quân Lam Vũ, cũng đều có rất nhiều hương liệu được sản xuất ra, hơn nữa chất lượng còn tốt hơn hương liệu do Hương Xuyên đạo sản xuất ra. Bời thế rất nhiều hương liệu thô thông qua thuyền biển không ngừng được vận chuyển tới Hương Xuyên đạo tiến hành gia công sản xuất, thậm chí rất nhiều xưởng gia công trực tiếp mở phân xương ở vương quốc Cáp Lạp Lôi và vương quốc Ương Già, khiến cho công nghiệp hương liệu lại một lần nữa trở nên hưng thịnh.
Bát đạo liên minh và đế quốc Tinh Hà không có động tĩnh gì, vị trí địa lý của bát đạo liên minh khiến cho bọn họ ở vào vùng chính giữa của cuộc tránh bá đại lục, cho nên bọn họ tỏ ra đặc biệt dè dặt thận trọng, để tránh mang lại tai họa không mong muốn cho bản thân.
Từ những tin tình báo lẻ tẻ rời rạc cho thấy, các gia tộc của bát đạo liên minh cũng tăng cường nhịp độ mở rộng và huấn luyện quân đội, vô số tài chính bắt đầu được rót vào sản xuất quân sự. Nhất là gia tộc Cúc Xuyên của Cúc Xuyên đạo biểu hiện vô cùng cấp tiến, số lượng và chất lượng của quân đội Cúc Xuyên đều là hạng nhất.
Biển Ca ri bê ở phương bắc, hải tắc Ca Âu hoạt động vẫn cứ ngông cuồng, bọn chúng cũng bắt đầu cảm thấy sự uy hiếp sâu sắc của hải quân quân Lam Vũ, cho nên không ngừng gia cố công sự phòng ngự của các hòn đảo, hơn nữa thuyền hải tặc tuần tra trên biển cũng càng ngày càng dày đặc, có tình báo cho thấy, gần đây hải tặc Ca Âu cũng tăng cường không ít thuyền bè, trong đó không ít chiến đấu hạm cỡ lớn, nhưng nguồn gốc của những chiếc thuyền đó không được rõ.
Ở phía bắc địa khu Mỹ Ni Tư thế cục dần dần ổn định.
Người Tây Mông tiếp thụ điều kiện của quân Lam Vũ, dựa theo tám điều kiện Dương Túc Phong đề ra trước đó để cải tạo bản thân.
Phong Phi Vũ suất lĩnh kỵ binh Liệp Ưng quân Lam Vũ đã thâm nhập vào nơi sâu nhất trong cao nguyên Huyết Sắc, giám sát người Tây Mông dựa theo hiệp nghị phân chia đất đai.
Người Tây Mông sau khi thực hành phân chia đất đai, thế lức tức khắc nhỏ bé đi rất nhiều, đúng là điều Dương Túc Phong mong đợi, mâu thuẫn trong nội bộ của người Tây Mông cũng không phải ít, chỉ là bị bản thân Ai Đức Mông Đa chấn áp thôi, khi quân Lam Vũ cố ý khơi những mâu thuẫn này lên, đồng thời đem mâu thuẫn mở rộng, thì đấu tranh trong nội bộ của người Tây Mông càng thêm kịch liệt.
Đại khái là nhìn thấy kết cục của người Tây Mông, người Ngõa Lạp tựa hồ an phận được một chút, bọn chúng cũng bắt đầu kẹp đuôi lại làm người rồi, hơn nữa còn chủ động liên hệ với quân Lam Vũ.
Thương nhân của địa khu Mỹ Ni Tư bắt đầu nghênh ngang tràn vào khu vực thống trí của người Nõa Lạp, đem văn hóa và kinh tế của quân Lam Vũ dẫn vào cao nguyên Huyết Sắc, đồng thời, người Ngõa Lạp cũng đơn phương giải phóng những nhân dân vương quốc Cơ Nỗ Địch bị bọn họ bắt làm tù binh trước kia. Những người này cảm kích chảy nước mắt đối với quân Lam Vũ, mau chóng được quân Lam Vũ an bài, một bộ phận được sắp đặt tới Nham Long phủ, còn đa phần được đưa tới địa khu vương quốc Cáp Lạp Lôi.
Nhưng người Vũ Chân lại tỏ ra hết sức tích cực, mặc dù không có hành động quân sự uy hiếp về mặt thực tế, nhưng Long Ưng kỵ sĩ của bọn họ hoạt động vô cùng tấp nập, thường xuyên ra vào khu vực quân Lam Vũ khống chế, nhưng những Long Ưng kỵ sĩ này không dám hạ thấp độ cao xuống dưới năm trăm mét, bời vì quân Lam Vũ sắp đặt chòi canh phòng không ở rất nhiều địa phương, các chiến sĩ của đội cảnh sát nhân dân trang bị súng trường Mauser cũng đưa xạ kích phòng không vào phạm vi huấn luyện.
Ở địa khu Âm Nguyệt Hoàng Triều xa xôi, dựa theo yêu cầu của Nghi Hoa cung, quân Lam Vũ đang huấn luyện một nghìn chiến sĩ Lâu Lan ở vương quốc Lâu Lan, chuẩn bị do Tụ Phong suất lĩnh tiến vào địa khu Âm Nguyệt Hoàng Triều.
Tin tức có liên quan tới địa khu Âm Nguyệt Hoàng Triều cũng bắt đầu được sáng tỏ. Nữ vương mới của Âm Nguyệt Hoàng Triều là An Lạp Lệ Lôi đúng là rất giỏi gian, trên mặt chỉ huy quân sự đánh cho Nghi Hoa cung không ho he được chút nào, nếu như quân Lam Vũ không mau chóng tham gia, địa vị của Nghi Hoa cung sẽ hết sức nguy ngập.
Tại Đại Nam Dương, hải vực Solomon, cuộc kịch chiến của A Phương Tác và hải tặc Solomon vẫn cứ tiếp tục.
A Phương Tác làm việc tựa hồ chẳng để ý tới hậu quả lắm, cứ làm việc theo ý thích, làm cho đám hải tặc Solomon chó chạy gà bay, khiến hải vực Solomon gần đây đều ở trạng thái gió tay mưa máu, đại khái là nhận ra hải tặc Solomon giúp đỡ quân đội nước Mã Toa tập kích đảo Sùng Minh, A Phương Tác cảm thấy rất là mất mặt, cho nên tăng cường hành động chiến đấu, hải vực Solomon tiếng pháo nổ vang trời …
Đột nhiên có người khe khẽ gõ cửa, Dương Túc Phong ngẩng đầu lên nhìn, thì ra là Viên Ánh Lạc.
Viên Ánh Lạc nhỏ giọng nói:
- Nga Nhi Tuyết Liễu cô nương tới rồi.
/769
|