Súng trường Tháp Đạt Mỗ của bọn chúng không có chỗ để lắp lưỡi lê, nên bọn chúng liền dùng dải lụa đỏ đem chùy thủ hoặc là đoản đao của bản thân buộc lên trên nòng súng, nhìn qua thật không ra cái thể loại gì, bất quá những dải lụa đỏ đó thì đúng là hết sức bắt mắt, có thể chỉ rõ mục tiêu hạ sát cho quân Lam Vũ ở trong khói bụi mịt mù.
Đạn Mỗ Đạt là một loại đạn rất nguy hiểm, các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đều được Dương Túc Phong cận thận dặn dò ngàn vạn lần không được để cho quân đội Pháp Bố Nhĩ có cơ hội nổ súng.
Bởi thế, khi quân đội Pháp Bố Nhĩ phát động phản kích, thì các chiến sĩ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ lập tức nổ súng xạ kích ở khoảng cách xa, hạ gục bọn chúng trước, bách kích pháo cũng điều chỉnh cự ly công kích có tính lựa chọn, đem bộ phận quân đội Pháp Bố Nhĩ này tống xuống địa ngục trước.
Đùng đùng đùng….
Pằng pằng pằng…
Tạch tạch tạch …
Xình xình xình …
Trong tiếng rít gào của bách kích pháo, có một loại tiếng động vô cùng rõ ràng, vô cùng kích thích trái tím người ta, đó chính là tiếng động như xé giấy dầu khi súng máy Bạo Phong Vũ mới nhất của quân Lam Vũ khạc đạn phát ra.
Bời vì tốc độ đạn bắn ra khỏi nòng thực sự là quá nhanh, nên không thể nào phân biết được tiếng động của từng viên đạn rời nòng, cho nên tiếng động của súng máy Bạo Phong Vũ đều nối liền vào nhau trở thành một chuỗi, nghe quá giống như có người đang xé giấy dầu. Đi cùng với tiếng động giấy dầu bị xé rách, quân đội Pháp Bố Nhĩ đổ gục từng mảng một.
Đồ sát.
Đây thuần túy là đồ sát.
Dưới mưa bom bão đạn dày đặc của quân Lam vũ, quân đội Pháp Bố Nhĩ lũ lượt gục ngã, không có một tên nào xông qua được lưới hỏa lực tử thần ngăn cản.
Trang bị quân đội của bọn chúng đem so với quân Lam Vũ, căn bản chênh lệnh nhau tới mấy thế kỷ. Súng trường Tháp Đạt Mỗ của bọn chúng trên cơ bản là không có cơ hội bắn ra, đã cùng với chủ nhân vĩnh viễn nằm xuống trên mặt bất rải đầy bụi đất.
Ở dải trung tâm của cứ điểm Long Nha, có đại pháo của quân đội Pháp Bố Nhĩ không ngừng rít lên, nóng pháp phun ra từng cột khói đen, nhưng tầm bắn của bọn chúng quá gần, căn bản là không thể uy hiếp được tới quân Lam Vũ, mà ngược lại, những cột khói đen dày đặc đó đã làm bại lộ ví trí của bọn chúng, chúng liền mau chóng bị bách kích pháo của quân Lam Vũ phá hủy.
Thi thoảng cũng có đạn Đạt Mỗi lướt qua ở trên đầu bọn Huy Bằng, nhưng đã không thể tạo thành một chút uy hiếp nào với quân Lam Vũ, ở bên trong cả chuỗi ánh lửa, quân đội Pháp Bố Nhĩ tham dự phản kích bị đổ gục từng mảng, thi thể bị xé nát treo đẩy lên cây cối ở xung quanh, ngay cả linh kiện của súng trường Tháp Đạt Mỗ cũng lắc lư ở bên trên cành cây, rung rinh như sắp rơi xuống, nhưng lại thùy chung không hề rơi xuống.
Không tới thời gian hai mươi phút, ở phía trước mặt trận địa của quân Lam Vũ, đã nằm xuống hơn một nghìn cỗ thi thể của quân đội Pháp Bố Nhĩ, mấy chục tên cuối cùng còn sống sót vội vàng quay đầu bỏ chạy, nhưng cũng bị những tay súng bắn tỉa của quân Lam Vũ truy sát từ đằng sau. Rời khỏi cứ điểm Long Nha, bọn chúng chỉ có thể là những tấm bia sống, trừ cái chết ra thì không còn kết thúc nào khác.
Sau khi toàn bộ quân đội Pháp Bố Nhĩ tham gia cuộc phản kích bị hạ gục, cứ diểm Long Nha lập tức trở nên hoàn toàn tĩnh lặng, chỉ có những căn nhà đồ tường sập tiếp tục bốc cháy, không ngừng phát ra những tiếng lách ta lách tách, thế lửa càng lúc càng dữ dội.
Cứ điểm Long Nha được xây nên bởi đất và gỗ, đã quyết định một khi nó bị bắt lửa, là sẽ không thể nào ngăn chặn được nữa, những tia lửa do pháo đạn bách kích pháo dồn dập trúng xuống phát ra, dưới sự hỗ trở của thế gió, đã mau chóng lan đi trở thành ngọt lửa dữ hừng hực thiêu đốt nhấn chìm toàn bộ lấy cứ điểm Long Nha, đem cả cứ điểm Long Nha dần dần biến thành màu đỏ rực của lửa.
Binh sĩ quân đội Pháp Bố Nhĩ còn sót lại, đều ẩn nấp trong những ngóc ngách của cứ điểm Long Nha, chịu đựng sự sự dày vò của lửa dữ và khói đặc hun đốt.
Bọn chúng đã không có dũng khi đi ra chủ động chiến đấu với quân Lam Vũ nữa, cũng không có dũng khí tiếp thụ đại hỏa thiêu đốt ở vùng đất trống.
May mắn là bản thân cứ điểm Long Nha mặc dù được xây dựng bằng đất và gốc không có lợi cho việc phòng cháy, nhưng ở trong làn khói trắng do ngọn lửa sinh ra không hề có quá nhiều chất độc, nếu không chẳng cần đợi quân Lam Vũ tấn công, thì bản thân quân đội Pháp Bố Nhĩ đã bị khói đặc hun chết toàn bộ rồi.
Dưới sự yểm hộ của hỏa pháo, hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ chầm chậm phát động tiến công.
Đây là cuộc chiến đấu gian khổ nhất của cả chiến dịch, các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng đầy đủ, những binh sĩ của quân đội Pháp Bố Nhĩ này, có lẽ không được tính là những binh sĩ ưu tú, nhưng bọn chúng tuyệt đối có thể tính là những thợ săn ưu tú.
Khi bọn chúng phát động tấn công, thì có lẽ chỉ có nước bị động chịu đòn, nhưng một khi bọn chúng chuyển vào thế phòng thủ, liền sẽ thành sát thủ bí ẩn nhất. Hoàn cảnh tự nhiên ác liệt của bán đảo Hỏa Long, đã nuôi dưỡi lên tĩnh cách trầm lặng, bình tĩnh, dẻo dai, ngoan cường của thở săn Phpa Bố Nhĩ.
Khi ở trên chiến trường bọn chúng phát huy được trọn vẹn tài năng săn bắn một phát trí mạng, thì sẽ là đối thủ nguy hiểm nhất của quân Lam Vũ. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Độp độp độp …
Tiếng nổ của súng trường Tháp Đạt Mỗ nghe vô cùng ngột ngạt, giống như có thứ gì đó thối rữa bị phát nổ ra vậy.
Nhưng loại tiếng động này ở trong tai của các chiến sĩ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, lại là tiếng động đáng ghét nhất.
Quả nhiên, cùng với việc quân Lam Vũ phát động tiến công, đám thợ săn của Pháp Bố Nhĩ cũng hoàn toàn phát huy ra được sự trầm tĩnh và giảo hoạt của mình, tiến công vừa mới phát động chưa được quá thời gian mười phút mà đã có hơn mười chiến sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ bị đạn Đạt Mỗ bắn trúng, bất hạnh ngã xuống.
Thiếu úy quân y Lý Trí Kiệt sau khi kiểm tra, tiếc nuối lắc đầu với trung đoàn trường Bằng Huy, tỏ ý đạn Đạt Mỗ đã tạo thành tổn thương không thể nào chữa trị được, có sáu người tử vong ngay tại chỗ, bốn ngươi phải cắt chân tay, thực sự là quá tàn khốc.
Bằng Huy lạnh như băng hạ lệnh:
- San phẳng chỗ này đi!
Nếu như người Pháp Bố Nhĩ đã muốn cùng tồn vong với cứ điểm Long Nha, vậy thì quân Lam Vũ sẽ cho bọn chúng toại nguyện.
Chốc lát sau, tất cả các loại vũ khi như bách kích pháo, ống phóng rốc két, thuốc nổ của hải quân lục chiến đội quân Lam vũ toàn bộ được đưa vào trận chiến, đem tất cả các công trình kiến trúc cản trở trước mặt phát nổ toàn bộ. T
ừng trận từng trận khói mùi cuộn lên, đi theo đó chính là từng công trình bị đổ xuống.
Cứ điểm Long Nha được xây nên bời đất và gỗ, đã quyết định rằng nói không thể nào kháng cự được uy lực chủ thuốc nổ, cho nên đổ xuống từng mảng từng mảng một, đường đi từng lớp từng lớp được mở ra, rất nhiều đống đổ nát cũng bị đạn pháo dày xéo qua lại nhiều lân, cho tới khi xác định bên trong không còn ai có thể ẩn nấp mới thôi.
Những tên binh sĩ quân đội Pháp Bố Nĩ từ trong đống đổ nát mặt mày bụi bặm chui ra, cũng bị các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ bắt chết không chút do dự.
Nguyên nhân rất đơn giản, bời vì bọn chúng không chủ động buông súng trường Tháp Đạt Mỗ trong tay xuống, tòa án quân sự quân Lam Vũ đối với điều lệnh quân pháp đã giài thích rất rõ ràng, phàm là kẻ địch không buông vũ khĩ thì đều không thể tính là tủ binh, đều có thể liệt vào danh sách có thể bắn chết.
Bách kích pháo và ống phóng rốc két đan xen nhau tạo thành từng vùng biển lửa, dần dần lan vào sâu bên trong, các chiến sĩ quân Lam Vũ theo ở đằng sau cũng chậm rãi thanh trừ kẻ địch trong từng khu vực một, bọn họ yểm hộ cài răng lược cho nhau, để phát huy trọn vẹn được ưu thế về hỏa lực, đem từng tên binh sĩ quân đội vương quốc Pháp Bố Nhĩ, à không, phải xưng hồ bọn chúng là đám thở săn của Pháp Lôi Nhĩ thì chính xác hơn, tiêu diện từng tên một.
Sau khi bị bách kích pháo và ống phóng rốc két vùi dập qua, thì tuyệt đại đa số binh sĩ quân đội Pháp Bố Nhĩ đều đã bị giết chết rồi, thi thoảng còn có một hai tên may mắn còn sống soát, thì hoặc là thân bị trọng thương, thần trí mơ hồ, hoặc là đã bị bắn cho choáng váng đầu óc, căn bản là không cách nào ý thức được ở trước mắt phát sinh ra chuyện gì nữa, bọn chúng cũng rất mau chóng được tống vào địa ngục.
Chiến đấu kéo dài hai tiếng đồng hồ, vòng ngoài của cứ điểm Long Nha về cơ bản đã bị hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ khống chế rồi, chỉ còn lại trận địa trung tâm được xây dựng bời gạch nung cuối cùng kia nữa thôi.
Cả trận dịa trung tâm này nhìn qua dáng vẻ còn hơi chút giống với một cứ điểm, nhưng chúng cũng không thể chống chịu được pháo kích. Thậm chí ngay cả dạng đạn pháo như của bách kích pháo cũng không thể kiên trì được thời gian dài, khi tổ đánh bộc phá của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ ồ ạt tràn lên, thì những cứ điểm bằng gạnh nung này lần lượt đổ sập trong từng tiếng nổ ầm vang.
Thắng lợi đã ở trong tầm mắt.
Bằng Huy nhấc kính viễn vọng lên, nhìn bầu trời bốn xung quanh cứ điểm Long Nha, bầu trời xanh thẳm vô cùng, không hề có một tí tạp chất nào, xem ra thì nếu như Hỏa Long ở trong truyền thuyết còn không xuất hiện, thì cứ điểm Long Nha không phải nghi ngờ gì là sẽ rơi vào trong tay quân Lam Vũ rồi.
Kỳ thực cho dù Hỏa Long có xuất hiện, thì cũng không thể nào cải biến được kết cục như vậy.
Bằng Huy chẳng thèm tin một hai con Hỏa Long có thể thay đổi được kết quả của cuộc chiến, trừ khi nó là quái vật đạn bắn cũng không chết.
Từ đằng xa, Bằng Huy nghe thấy giọng Long Khải Ca đang hò hét:
- Hỏa Long! Hỏa Long! *** mày mau xuất hiện đi chứ!
Người của đội đột kích Thủy Mẫu đại khái đều là nhưng tên gia hỏa quá dư thừa tinh lực, hơn nữa đều không thích cuộc chiến đấu không có gì đặc sắc, nếu cuộc chiến công phá cứ điểm Long Nha mà cứ kết thúc như thế này, thì Long Khải Ca đương nhiên phải thất vọng cùng cực.
Không có chút chuyện đặc thù nào, thì làm sao có thể thể hiện ra được chỗ không tầm thường của đội đột kích Thủy Mẫu cơ chứ?
Bất quá, nếu như Hỏa Long thực sự xuất hiện rồi, thì năm mươi mấy người của đột đột kích Thủy Mẫu có gặm nổi nó không?
- Lão Long đang sốt ruột muốn làm Long kỵ sĩ đấy.
Thiếu uy quân y Lý Trí Kiệt từ phía sau đi lên, mỉm cười nói, luc mới bắt đầu tấn công, quân Lam Vũ đúng là đã tổn thất mất mười mấy người, nhưng về sau này, quân Lam Vũ quyết tâm đem cả quân đội Pháp Bố Nhĩ và cứ điểm Long Nha hủy diệt cùng với nhau, thì thương vong của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ liền rất ít.
Đối với vết thương do đạn Đạt Mỗ tạo thành, hắn cũng chẳng có biện pháo nào tốt để xử lý, nên nhàn tới phát chán. Vì cũng nghe nói tới chuyện của Hỏa Long, cho nên chuyên môn đi lên xem sao.
Có một quan quân quân Lam Vũ khác cười nói:
- Nữ nhân của vương quốc Mễ Á Lôi đa phần là khủng long, cũng không biết là hắn được làm Long kỵ sĩ bao nhiêu lần rồi …
Long Khải Ca là mỹ nam tử được trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội công nhận, tất nhiên là có không ít người theo đuổi.
Nhưng lời của hắn còn chưa nói xong, thì đã nhìn thấy Long Khải Ca toàn thân khói bụi từ đằng xa đi thới, đồng phục ngụy trang trên người không biết là vì chuyện gì, đã bị xé ra mấy vết rách rất dài, xem ra tựa hồ đã đánh nhau giáp lá cà với quân đội Pháp Bố Nhĩ rồi, càng tỏ rõ sự hoang dã của hắn.
Long Khải Ca trong tay cầm một khẩu súng trường Mễ Kỳ Nhĩ, làm bộ làm dáng từ trên chiến trường đi tới, vừa đi lại còn vừa hút thuốc lá, không hề để ý chút nào nguy hiểm tới từ đằng sau lưng.
Mặc dù quân đội Pháp Bố Nhĩ về cơ bản đã bị đánh tan rồi, nhưng nếu như ở một xó xỉnh nào đó còn sót lại thợ săn của Pháp Bố Nhĩ, thì một viên đạn Đạt Mỗ bay tới chắc chắn là sẽ tiễn hắn đi về tây thiên, đám người Bằng Huy đều thầm toát hết cả mồ hôi vì hắn.
Bất quá bọn họ đều biết những tên gia hỏa của đội đột kích đều thích làm ra vẻ, đều thích lấy tính mạng của mình ra để chơi đùa, cho nên cũng chẳng buồn nói nhiều.
Cuối cùng Lý Trí Kiệt vẫn không kìm được lo lắng nhắc nhở Long Khải Ca chú ý an toàn, nhưng Long Khải Ca chỉ lãnh khốc bẻ đốt ngón tay rôm rốp, tỏ ý là đã nghe thấy lời Lý Trí Kiệt nhắc nhở rồi, nhưng sau đó vẫn cứ nghênh ngang vênh vào đi vắt qua đường, hít sâu một hơi thuốc là cuối cùng, sau đó đem đầu lọc bắn đi thật xa, vừa vặn có một tên binh sĩ Pháp Bố Nhĩ lọt lưới từ trong đống đồ nát chui ra, bị mẩu thuốc lá này của hắn bắn trúng vảo tròng mắt, tức thì bị nóng nhảy dựng lên.
Đoàng!
Một tay súng bắn tỉa của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ tranh trước bóp cò, giết chết tên thợ săn Pháp Bố Nhĩ đó.
Long Khải Ca giơ ngón tay cái hướng lên trên, tỏ ý cảm tạ tay súng bắn tỉa kia, nhưng đám người Bằng Huy đều biết rằng, tên gia hỏa này đúng là rất ghê gớm, cho dùng tay súng bắn tỉa kia có không nổ súng, thì khẩu súng trường Mễ Kỳ Nhĩ trong tay củ hắn cũng sẽ tiến trước một bước cho tên thợ săn Pháp Bố Nhĩ kia đầu óc nở hoa.
Thành viên của đội đột kích Thủy Mẫu mặc dù tên nào tên nấy đều ngông cuồng tự đại, bất quá đúng là trên người còn có một chút công phu, nhất là Long Khải Ca thì càng như thế.
Bất thình lình, ở phía trên đầu của Long Khải Ca truyền tới một tiếng kêu chói lọi dữ dội, âm thanh nghe qua vô cùng trúc trắc, cứ giống y như là một tiếng cánh cửa bằng sắt rỉ sét bị người ta cót két kéo ra ra vậy, làm cho con người ta răng lợi không khỏi ê ẩm run lên va vào nhau cồm cộp, đồng thời cũng làm cho bốn chân tay người ta cũng có một loại cảm giác mềm nhũn ra rời, thậm chí là trong chớp mắt đó, tựa hồ ngay cả hô hấp cũng cảm thấy có chút khó khăn.
Bằng Huy và các chiến sĩ quân Lam Vũ ở bên cạnh ngạc nhiên ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy ngay ở bên trên không trung xuất hiện một loại sinh vật kỳ quái, chính đang từ trên bầu trời ở phía tây nam bay vùn vụt tới chỗ này. Tấm thân của nó vô cùng có lớn, đôi cánh cũng chết sức rộng, cái đều thì nhòn nhọn, giống như đầu rắn hình thoi, màu sắc toàn thân có hơi chút đen đen, ở dưới bối cảnh bầu trời xanh thẳm trông bắt măt vô cùng.
Gần như ở trong đầu của mỗi một chiến sĩ quân Lam Vũ, trong chớp mắt đều hiện lên hai chữ " Hỏa Long".
Long Khải Ca ngạc nhiên quay đầu lại, nhìn bầu trời xanh thằm ở phía đằng sau lưng minh, cái thứ màu đen với đôi cánh dài kia ở trước mắt hắn càng lúc càng lớn, cứ như là nhắm vào hắn mà lao tới vậy.
Sự xuất hiện bất ngờ của nó, hoàn toàn không có một tín hiệu nào, nếu chẳng phải có tiếng kêu gào trúc trắc kia, thì rất nhiều người khẳng định nó là bóng ma từ trong địa ngục chui ra.
Giống như mọi người, ở trong đầu Long Khải Ca trong chớp mắt cũng nghĩ tới hai chữ "Hỏa Long."
- Mẹ kiếp" Đúng là có loại quái vật này thật!
Long Khải Ca ngạc nhiên chửi rủa, cầm súng trường Mễ Kỳ Nhĩ quay người lại.
Bằng Huy bình tĩnh nâng kính viễn vọng lên, những chiến sĩ còn lại thì toàn bộ đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, tất cả những nhân viên không có liên quân bao gồm cả Lý Trí Kiệt ở trong đó, thì lập tức dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi tiền tuyến.
Kỳ thực đối diện với kẻ địch tới từ bầu trời thì lấy đâu ra mà phân biệt rõ được chỗ nào là tiến tuyến chỗ nào là hậu phương? Chẳng qua là tác dụng tâm lý quán tính mà thôi.
Từ trong kính viễn vọng nhìn tới, thì thứ xuất hiện ở phía tây nam, quả nhiên chính là Hỏa Long ở trong truyền thuyết, nó có một thân hình to lớn rắn chắc, có đôi cánh khỏe mạnh linh hoạt, còn có cả bốn móng mạnh mẽ, toàn thân đều được bao phủ ở bên trong lớp vảy giáp màu xám.
Với cái vẻ ngoài như thế này mà đem liên hệ với hai chữ "Hỏa Long" thì tựa hồ là vô cùng miễn cưỡng, thế nhưng mọi người đều biết rằng, nó chính là Hỏa Long.
Kỳ thực, hoài nghi của cao tầng quân Lam Vũ mặc dù không hoàn toàn được chính xác, nhưng mà đa phần là bời vì miêu tả của các thuyền viên thương thuyền có sai lệnh tương đối lớn, về điểm này thì hoàn toàn là chính xác tuyệt đối.
Nhất là Dương Túc Phong đã được học qua môn tâm lý học, biết rằng con người ta khi trải qua sự sở hải cực độ, thì ký ức thường thường xuất hiện sự lệch lạc, sau khi những người bị hại của chiếc thương thuyền kia bị lửa dữ thiêu đốt, nên ký ức đối với ngọn lớn quá mức sâu sắc, rất dễ dàng để ký ức màu lửa đỏ rực thay thế ký ức ở trước đó, cho nên cảnh tượng miêu tả ra tồn tại rất nhiều sự sai lệch, cho dù bản thân bọn họ tuyệt đối không chịu thừa nhận.
Long Khải Ca cũng nâng kính viễn vọng lên.
Hiện giờ xuất hiện ở trong kính viễn vọng của Long Khải Ca, dứt khoát không phải là loại sinh vật gì đó toàn thân bốc lửa toàn thân đỏ rực, mà là một loại Phi Long màu xanh xám, thi thoảng ở bên trên đầu đúng là có một vài chấm máu đỏ ánh lên, nhưng không được rõ ràng cho lắm.
Được bối cảnh xanh thẳm của bầu trời tôn lên, thì loại sinh vật màu xám nhạt này chẳng hề mang lại cho người ta cảm giác chấn động mấy, thậm chí không chấn động bằng khi Long Ưng kỵ sĩ lần đầu tiên xuất hiện mang tới cho quân Lam Vũ.
Trên thực tế, từ trong kính viễn vọng nhìn tới, loại sinh vật xuất hiện bất thình lình này, chẳng thể tính là vô cùng khủng bố, bất kể là vẻ ngoài của nó, hay là tư thái của nó, đều chẳng hề có một chỗ nào đặc biệt làm cho người ta sợ hãi, có lẽ là khi nó xuất hiện thì còn ở quá xa xôi, nên trông quá mức nhỏ bé, cho nên không thể nào mang tới cho người ta sự chấn động về tâm linh.
Nhất là quân Lam Vũ sau khi tiếp xúc với Long Ưng kỵ sĩ. Đối với loại sinh vật có thể bay lượn ở trên không trung này đã không còn kinh ngạc lạ lùng gì nữa. Trong việc huấn luyện ngày thường của bọn họ, cũng đã có nội dung xạ kích có liên quan tới Long Ưng kỵ sĩ.
Bằng Huy cau mày lại, chậm rãi nói:
- Sợ rằng Phong Lĩnh phải thất vọng rồi.
Phi Long trong truyền thuyết của bán đảo Hỏa Long, té ra là một loại có dáng vẻ như thế này, đám người Dương Túc Phong đa phần là sẽ thất vọng, bởi vì con Hỏa Lòng này nhìn sơ qua thì chỉ cùng lắm là Long Ưng phóng đại lên ba bốn lần mà thôi, mà chẳng phải là sinh vật có cái gì ghê gớm lắm.
Phỏng đoán về dáng vẻ của Hỏa Long trước đó của đám người Dương Túc Phong chắn chắn là to lớn hơn con vật ở trước mắt này nhiều, cũng hung dữ hơn nhiều.
Nhưng hiển nhiên sử thuật và phỏng đoán có y có sự chênh lệnh tương đối lớn, nếu như Hỏa Long có dáng vẻ hơi giống với Long Ưng, vậy thì cơ bản là đã đoán trước được, nó có thể bị giết chết, có lẽ quá trình giết chết nó có thể có chút khó khăn, nhưng kết quả tất nhiên là sẽ không thay đổi.
Bất quá sự xuất hiện của con vật này, cũng đã chứng minh được, bán đảo Hỏa Long đúng là có Hỏa Long thật, mặc dù loại sinh vật này so với rồng ở trong truyền thuyết tựa hồ chẳng dính líu gì với nhau, nhưng mà nó đúng là Hỏa Long, còn về phần nó có biết phun lửa hay không, thì một lát nữa thôi là biết rồi.
Bán đảo Hỏa Long sở dĩ được gọi là bán đảo Hỏa Long, chính là bời vì có sự tồn tại của loại sinh vật này, đây không phải là tin đồn bậy bạ, cũng không phải là nghe nhầm đồn bậy, mà là sự thực thực sự.
- Súng máy Bạo Phong Vũ chuẩn bị!
Tiếng quát của Long Khải Ca vang vọng cả tòa cứ điểm Long Nha.
Súng máy Bạo Phong Vũ được hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ được mượn tạm thời lập tức ai vào vị trí người nầy, những chiến sĩ còn lại của hải quân lục chiến đội cũng tập trung toàn bộ tinh thần chăm chú vào mỗi một động tác của Hỏa Long, nắm chắc súng trường ở trong tay, rất nhiều chiến sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đem súng máy hạng nhẹ kiểu tiệp khắc gác lên trên vai đồng đội của mình, tạm thời lấy nó sử dụng làm súng máy cao xạ.
Hỏa lực của bốn khẩu súng máy Bạo Phong Vũ có lẽ không đủ mãnh liệt, nhưng nếu thêm vào mấy chục khẩu súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc, thì nếu như con Hòan Long này bay thấp xuống mà nói, thì khắc định là sẽ bị bắn cho tan xương nát thịt.
Con Hỏa Long ở trên không trung bay vùn vụt tới kia tựa hồ nhận được tin tức gì đó, đột nhiệt vổ mạnh cánh ở phía trên đầu quân Lam Vũ, sau đó bay vọt lên độ cao càng cao hơn nữa, ở trên không trung cao vút cứ bay qua bay lại, vảy giáp ở trên cơ thể của nó tựa hồ phản xạ ánh sáng của mặt trời, đôi cánh rộng lớn của nó gần như là che lấp cả mặt trời, lưu lại một cái bóng di động cực nhanh rất rõ ràng ở trên mặt đất.
Rất nhiều chiến sĩ quân Lam Vũ cho dù chỉ dùng vào đôi mắt thường, đều gần như có thể cơ bản nhìn thấy rõ ràng bộ dạng của nó.
Tạch tạch tạch ….
Có chiến sĩ đã siết cò súng máy Bạo Phọng Vũ, loạt đạn cứ giống như cầu vồng rải lên trên không trung, vẽ ra một đường cong trắng muốt ở bên trời bầu trời xanh thăm thẳm.
Nhưng mà tràng đạn này còn cách con Hỏa Long rất là xa, chỉ có thể miễn cưỡng tới được cái bóng của nó. Có mấy tay súng bắn tỉa của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ cũng bóp cò súng ngắm, nhưng cũng chẳng hề có được hiệu quả gì, con Hỏa Long bay vẫn ở rất xa.
- Để tao xem khi nào thì mày hạ xuống!
Long Khải Ca miệng làu bàu nói, thuận tay thay đổi băng đạn của súng trường Mễ Kỳ Nhĩ.
Dương Túc Phong đã từng dùng súng trường Mễ Kỳ Nhĩ bắn một phát giết chết ngay một con Long Ưng, nhưng rất rõ ràng là, con Hỏa Long chết tiệt ở trước mắt này ở đẳng cấp khác hẳn với Long Ưng, sợ rằng cả một băng đạn bắn hết rồi, cũng không thể dồn nó vào chỗ chết rồi, những vảy giáp của con Hỏa Long, dùng mắt thường mà nhìn, cũng cảm thấy được là vô cùng cứng rắn, viên đạn muốn xuyên qua được không phải là chuyện dễ dàng lắm.
Bằng Huy lạnh nhạt nói:
- Chắc chắn là nó sẽ hạ xuống, nếu không thì nó tới đây xem cho vui sao?
Quả nhiên, sau khi bay quay quẩn mấy phút, cánh bên trái của con Hỏa Long bỗng nhiên trầm xuống, giống như một tia chớp mau chóng bổ nhào xuống phía dưới, động tác của nó thực sự là nhanh vô cùng, mọi thứ giống như hết sức nhẹ nhàng, đã hoàn toàn lao xuống dưới rồi, thể tích của nó trong chớp mắt liền lớn lên.
Thế nhưng, động tác của nó mặc dù raats nhanh, nhưng đối diện với các chiến sĩ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đang tập trung toàn bộ tinh thần để đề phòng, thì mỗi một động tác của nó đều đã nằm trong dự tính rồi.
Những khẩu súng máy Bạo Phong Vũ của quân Lam Vũ lập tức khạc đạn xạ kích, những viên đạn dày đặc nhắm chuẩn vào phương hướng của con Hỏa Long bay tới truy đuổi, đôi mắt bình thường cũng có thể nhìn thấy dấu vết của đạn quấn xung quanh con Hỏa Long, còn ngăn cản cả ở phía trước đường lao xuống của con Hỏa Long, có làn đạn đuổi theo theo quỹ tích lao xuống của nói, viên đạn cách nó gần nhất, thậm chí không tới ba mươi mét, chỉ cần hơi lệch đi một chút, là có thể bắn trúng được nó.
/769
|