Cảng Kim Lăng, Kim Xuyên đạo, đế quốc Đường Xuyên.
Ánh mặt trời mùa xuân ở cảng Kim Lăng vô cùng tươi đẹp, rưới muôn vàn ánh vàng rực rỡ xuống mặt biển, làm nó ánh lên một lớp vàng lóng lảnh.
Ánh mặt trời chiếu lên thân thể mỗi một người mang tới cảm giác ấm áp dễ chịu. Thế nhưng điều này là chỉ nói về ánh mặt trời ban mai mà thôi, khi tới gần giữa trữa, mặt trời liền dần dần trở nên gay gắt.
Mặc dù thời tiết vẫn còn ở trong mùa xuân, nhưng Y Địch Liễu Lâm Na đã cảm giác nơi này như đã vào mùa hè rồi vậy.
Y Địch Liêu Lâm Na sống thời gian dài ở vương quốc Lâu Lan, một năm bốn mùa thời tiết dễ chịu, chẳng hề nóng nực như ở Kim Xuyên đạo.
Công trình kiến trúc có độ cao lớn nhất ở cảng Kim Lăng chắc chắn là tháp chuông ở gần bến tàu rồi.
Khắc với những tháp chuông bình thường khác, tháp chuông của cảng Kim Lăng được xây dựng đặc biệt to lớn, không gian ở bên trong cực kỳ rộng rãi, có thể chứa được mấy trăm người.
Nơi này bình thường vừa là văn phòng làm việc của những nhân viên quản lý bên tàu, cũng là công trình mang tính tiêu chí chỉ dẫn cho thuyền cập bến.
Ngày hôm nay tháp chuông được vôi ve đặc biệt, trong không khí tràn ngập màu nước vôi.
- Làm sao còn chưa tới?
Y Địch Liễu Lâm Na trong lòng có chút sốt ruột nói, đi đi lại lại ở bên trong phòng làm việc cao nhất ở bên trên tháp chuốc.
Căn phòng làm việc này tương đối mát mẻ, bời vì liên tục có gió biển thổi tới, mặc dù thời tiết dần trở nên nóng bức, nhưng gió biển vẫn còn rất mát mẻ, đáng tiếng là gió biển thưởng thay đổi không theo một quy luật nào cả, lúc thì có lúc thì không. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
- Sắp tới ngay thôi, sắp tới ngay thôi.
Quan viên quản lý bến tàu của cảng Kim Lăng cười bồi đáp, đối với nữ nhân nhân ở bên người Dương Túc Phong đi tới này, bọn họ đều có chút cảm giác nơm nớp lo sợ.
Những quan viên quản lý bến tàu này đều vốn là những nhân viên của đế quốc Đường Xuyên, sau này đi theo Lưu Tuân Chương, toàn bộ đầu kháo dưới cờ chỉ huy của quân Lam Vũ. Đối với Dương Túc Phong bọn họ mang một loại cảm giác thần bí và sợ hãi, đối với nữ nhân bên người y cũng như thế.
Y Địch Liễu Lâm Na hừ mũi một tiếng, ánh mắt sốt ruột nhìn ra bến tàu tấp nập ở bên ngoài.
Từ trên tháp chuông nhin xuống, nàng có thể nhìn bao quát toàn cảnh bến tàu của cảng Kim Lăng.
Từ sau khi quân Lam Vũ chiếm lĩnh Kim Xuyên đạo, bến tàu cùa cảng Kim Lăng chưa có một khi nào vắng lặng, cho dù là vào lúc đêm khuya đi chăng nữa cũng tấp nấp y như vậy.
Hiện giờ chính là lúc bận rộn nhất trong ngày, vô vàn những chiếc thuyền vận chuyển đang từ từ cập bến, những công nhân bến tàu đông nhung nhúc như một bầy kiến đang đẩy đủ các loại xe lớn xe bé, đem hàng hóa từ trên thuyền vận chuyển tháo rỡ xuống, sau đó lại đem hàng hóa từ kho hàng bến tầu khác vận chuyển lên bên trên thuyền.
Ở trên bốn chiếc cầu tàu ở gần tháp chuông, neo đậu không phải là thuyền vận chuyển bình thường, mà là thuyền vận chuyển chuyên dụng của quân Lam Vũ, có rất đông đảo những binh sĩ quân Lam Vũ mặc đồng phục ngụy trang, lưng vác những chiếc ba lô nặng nề, trong tay cầm đủ các loại súng trường, đang cuồn cuồn không ngớt từ bên trên thuyền vận chuyển đi xuống, xếp hàng bên trên khoảng đất trống ở bên trên cầu tàu, sau đó dựa theo kế hoạch định sẵn biến mất ở các phương hướng sau bến tàu của cảng Kim Lăng.
Quân trang của bọn họ khác với quân phục của hải quân lục chiến đội mà người dân của Kim Xuyên đạo hay thấy, bọn họ đều là những binh sĩ lục quân quân Lam Vũ thuần túy, một số còn là tân binh vừa mới nhập ngũ, tỏ ra vừa tò mò vừa xa lạ với đại lục Y Lan.
Thuyền vận chuyển chuyên dụng cập bến mỗi lúc một nhiều, quan binh lục quân quân Lam Vũ xuống thuyền cũng mỗi lúc một đông, mà nhân viên phụ trách dẫn đường hiển nhiên tỏ ra không đủ, cho nên có lúc thỉnh thoảng ở bên trên bến tàu khắp nơi là những binh sĩ lục quân quân Lam Vũ bị sót lại.
Bất quá bọn họ không hề tỏ ra hỗn loạn, mà vẫn vô c ùng nghiêm cẩn đứng thành hàng ngũ ở nguyên vị trí, im lặng chờ đợi mệnh lệnh.
Chỗ duy nhất có chút huyến nào chính là những tiếng ngựa hí ở bên trên cầu tàu, có không ít những con ngựa thồ đã vất vả kéo những khẩu pháo trái phá 100 ly từ bên trên thuyền xuống. Đây là một việc làm đòi hỏi phải có kỹ thuật, cho nên các pháo binh của quân Lam Vũ đều tỏ ra có chút khẩn trương, trong lúc kéo pháo không ngừng hò hé, đưa tay ra hiệu, để tránh xảy ra điều ngoài ý muốn.
Y Địch Liễu Lâm Na tò mò hỏi:
- Đã tới được bao nhiêu người rồi?
Quan viên bến tàu cẩn thận đáp lời nàng:
- Đã tới được hơn một vạn sáu nghìn người rồi.
Y Địch Liễu Lâm Na hờ hững gật đầu.
Kỳ thực Y Địch Liễu Lâm Na chẳng muốn hỏi tới chuyện liên quan tới quân đội, bời vì Dương Túc Phong không muốn để nàng dính líu tới quân đội, nhưng toàn bộ quan binh của sư đoàn bộ binh 101 quân Lam Vũ đều từ địa khu Mỹ Ni Tư vận chuyển tới Kim Xuyên đạo, đây chẳng phải là một hành động nhỏ, điều này có ý nghĩa là chiến lược của quân Lam Vũ đã phát sinh ra biến hóa lớn lao, cho nên nàng mới không kìm được hỏi tới.
Kỳ thực vừa mới qua năm mới là Y Địch Liễu Lâm Na đã biến quân Lam Vũ đã bắt đầu điều động quy mô lớn, quân binh của sư đoàn 101 lục quân quân Lam Vũ đã không ngừng tiến vào Kim Xuyên đạo, bước chân lên đất đai của nội địa đế quốc Đường Xuyên, nhưng cho tới tận khi nhìn thấy đường hiện trường rầm rộ khí thế này, nàng mới cảm giác được sự hùng mình của quân Lam Vũ.
Từ địa khu Mỹ Ni Tư xa xôi đi theo đường biển tới Kim Xuyên đạo, ước chừng cần tới thời giang hai tháng, cho nên quan binh quân Lam Vũ từ trên thuyền xuống đều tỏ ra hết sức mết mỏi, dù sao thì bị rung lắc suốt hai tráng trời ở bên trên chuyên chẳng phải là chuyện đùa.
Binh sĩ sư đoàn 101 xuất phát ở nhìm đầu tiền cũng chỉ vừa mới tới được bến tàu của cảng Kim Lăng cách đây không lâu, bộ đội tiên phong của sư đoàn 101 đã đi tới cứ điểm Công Kê Sơn, thay thế nhiệm vụ phòng ngự ở nơi này cho trung đoàn thứ ba của hải quân lục chiến đội, ở phương diện chiến đấu tranh đoạn cứ điểm thuần túy, thì lục quân vẫn cứ tỏ ra chuyên nghiệp hơn.
Thế nhưng, quan chỉ huy tối cao Khắc Lệ Tô Na của sư đoàn bộ binh 101 quân Lam Vũ lại lề mề tới trễ.
Căn cứ vào tin tức thông báo từ trên vô tuyến điện đài, Khắc Lệ Tô Na đã sinh bệnh ở bên trên biển, hơn nữa còn là căn bệnh máu xấu kinh khủng. Mặc dù quân Lam Vũ đã kiểm soát được biển pháp khống chế bệnh máuxấu, nhưng bệnh máu xấu đột nhiên bùng phát này vẫn mang lại không ít phiền toái cho Khắc Lệ Tô Na.
Trong thời gian của chuyến chuyển quân lần này, sức khỏe của nàng vẫn luôn vô cùng yếu ớt, quân y đồng hành nói, nàng cần phải lên được lục địa mới có thể bình phục hoàn toàn.
Bời vì lo lắng cho bệnh tình của Khắc Lệ Tô Na, nhưng bản thân Dương Túc Phong lại chẳng rút mình ra được, nên đã ủy phái của Y Địch Liễu Lâm Na đi tới cảng Kim Lăng tiếp đón Khắc Lệ Tô Na, đồng thời xem xét bệnh tình của nàng.
Nhưng Y Địch Liễu Lâm Na đã chờ đợi ở bên trên bến tàu tới hai ngày rồi, mà vẫn chưa thấy được bóng dáng của Khắc Lệ Tô Na đâu, nên không tránh khỏi có chút sốt ruột.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, thì con thuyền của Khắc Lệ Tô Na đáng nhẽ phải đến từ lâu rồi mới đúng.
Cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng người, khi tới buổi chiều, con thuyền vận chuyển có đám người Khắc Lệ Tô Na rốt cuộc cũng đã cập bến, khi Y Địch Liễu Lâm Na chạy lên trên bên tàu, thì thấy Khắc Lệ Tô Na đã được nữ phó quan dìu đỡ, đang chầm chậm từ bên trên thuyền đi xuống.
Đồng phục thiếu tướng bên trên người Khắc Lệ Tô Na rõ ràng là đã được cẩn thận chỉnh đốn, trông vô cùng phẳng phiu, nhưng bản thân Khắc Lệ Tô Na thì sắc mặt lại tương đối nhợt nhạt, hiển nhiên là tư vị bị rung lắc suốt hơn hai tháng trời ở bên trên đại dương chăng phải là dễ chịu gì cho lắm.
- Chỉ có một mình cô thôi à? Làm tôi quá thất vọng rồi …
Khắc Lệ Tô Na nói không ra hơi, nàng cùng Y Địch Liễu Lâm Na ôm lấy nhau, trên thực tế phải nói là gần như nửa người của nàng đựa lên trên người Y Địch Liễu Lâm Na, bên trên người nàng từa hồ còn bốc ra một mùi như mùi chanh.
Vì để đề phòng bệnh máu xấu, mỗi một ngày Khắc Lệ Tô Na còn phải uống một lượng nước chanh đặc nhất định vào đúng giờ, cho nên trên người có mùi khó ngửi đó. Ở trên thuyền không thể ngày nào cũng tắm rửa được, cho nên mùi vị đó tự nhiên lưu lại trên người.
- Cô không làm sao là tốt rồi, tôi đã đặt sẵn phòng cho cô ở khách sạn Đế Hiệu, cô hãy tắm rửa cho thật kỹ, buổi tối Lưu tổng đống còn muốn mở tiệc tầy trần cho cô đó ….
Y Địch Liễu Lâm Na cười hớn hở nói, phát hiện ra thân thể của Y Địch Liễu Lâm Na chỉ yếu ớt thôi, không hề có điều gì đáng ngại, cho nên nàng cũng trở nên yên lòng.
Trong quân Lam Vũ thì Khắc Lệ Tô Na tỏ ra tương đối trầm lắng, trước đó mọi người gần như quên đi mất sự tồn tại của nàng, cho tới tận khi Thập Tứ công chúa tới địa khu Mỹ Ni Tư, thì Khắc Lệ Tô Na mới lại một lần nữa tiến vào tầm mắt của các tỷ muội, bời vì có tin tức nói rằng, khi Khắc Lệ Tô Na học tập ở kinh đô Ni Lạc Thần, nàng chính là bạn thân trong khuê phòng của Thập Tứ công chúa. Chính Thập Tứ công chúa cũng không phủ nhận điều này.
- Chàng làm sao mà không tới đón tôi thế?
Khắc Lệ Tô Na làu bàu nói, chàng mà nàng nói tới ở đây, tất nhiên là Dương Túc Phong rồi.
- Y lấy đâu ra thời gian mà tới đón cô chứ? Sợ rằng hiện giờ tới ngay cả thời gian ăn cơm cũng chẳng có nữa cơ.
Y Địch Liễu Lâm Na thờ ơ đáp, vốn ban đầu Dương Túc Phong có ý tới đón Khắc Lệ Tô Na, chính là mà nói là tới nghênh tiếp toàn bộ quan quân của sư đoàn bộ binh 101 tới nội địa đế quốc, nhưng sau đó chuyện phát sinh thực sự là quá nhiều, Dương Túc Phong bận tới tối tăm mặt mũi, cho nên chỉ đạnh giao cho Y Địch Liễu Lâm Na và Lưu Tuân Chương tổng đốc Kim Xuyên đạo tới tiếp đón.
Khắc Lệ Tô Na nửa tin nửa ngờ hỏi:
- Chàng bận đến thế cơ à?
Y Địch Liễu Lâm Na lạnh lùng nói:
- Hôm nào đó y đổ bệnh rồi thì mới không cần bận như thế nữa. Bỏ đi, chúng ta không nói tới y nữa, tôi đưa cô vào phòng rửa ráy thật kỹ mới được, hiện giờ trông cô làm cho người ta phải sợ phát khiếp.
- Ừm, tôi hiểu rồi, bất quá đợi thêm lát nữa đã, tôi cần phải tìm hiểu một số tình hình trước.
Khắc Lệ Tô Na chậm rãi nói, quay người triệu tập những quan binh ở bên cạnh, tìm hiểu cẩn thận tình huống cụ thể quan binh sư đoàn 101 đổ bộ lên Kim Xuyên đạo, còn đặc biệt hỏi thăm tới chuyện liên quan tới cứ điểm Công Kê Sơn.
Sư đoàn 101 lục quân quân Lam Vũ tới Kim Xuyên đạo là một hành động lớn, điều này có nghĩa là quân Lam Vũ không đơn thuần chỉ phòng thủ ở Kim Xuyên đạo nữa, mà từ thế thủ chuyển sang thế công, cứ điểm Kê Công Sơn chính là khời điểm phát động tấn công.
Căn cứ vào báo cáo của quan quân thuộc hạ, sư đoàn 101 bộ binh quân Lam Vũ đã có trọn vẹn ba trung đoàn bộ binh tới được Kim Xuyên đạo, những trung đoàn còn lại cũng sẽ lần lượt tới nơi trong khoảng thời gian một tháng.
Bộ độ tiên phong đã dựa theo kế hoạch tiếp quản nhiệm vụ phòng ngự cứ điểm Công Kê Sơn, đồng thời cũng an bài phòng ngự dọc theo tuyến đường sắt Thiên Hữu.
Ở cứ điểm Công Kê Sơn, toàn bộ pháo binh của sư đoàn bộ binh 101 đã tới nơi. Bộ đội quân Lam Vũ cấp cho cứ điểm Công Kê Sơn có trên năm nghìn người, trong đó có bốn nghìn người là bộ binh, một nghìn người là pháo binh.
Y Địch Liễu Lâm Na cảm khái nói:
- Tôi thấy sau này chúng ta không phải sống nơm nớp lo sợ nữa rồi.
Trước khi sư đoàn 101 quân Lam Vũ tới nơi, quân Lam Vũ chiếm lĩnh Kim Xuyên đạo chỉ có chưa tới một vạn quan binh của hải quân lục chiến đội, cùng với những binh sĩ đội cảnh vệ nhân dân mới được thành lập.
Vậy mà bọn họ phải đối diện với quân đội nước Mã Toa có tới bốn năm chục vạn người, cho nên thành viên cao tầng của quân Lam Vũ đều tỏ ra tương đối thận trọng dè dặt, bộ đội ở tiền tuyến cũng ở trong trạng thái chuẩn bị bị chiến đấu hai tư trên hai tư giờ, có chút gió lay cỏ động thôi là toàn quân lập tức phải sẵn sàng chiến đấu, gian khổ vô cùng. T
Lấy trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội ra mà nói, tuyệt đại đa số quan binh của bọn họ từ sau khi đổ bộ lên Kim Xuyên đạo, đã chẳng có lấy được một giấc ngủ tử tế, cho dù là ở trong thời kỳ chiến tranh tĩnh lặng, thì thần kinh mỗi một người cũng căng như dây đàn, dù có hơi nghỉ ngơi một chút cũng phải ôm chặt lấy cây súng trong tay, sợ bộ đội nước Mã Toa tập kích.
Lần này sau khi lục quân tiếp quản nhiệm vụ phòng ngự của trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội, Bách Viên Súng và đám bộ hạ của hắn chuyện đầu tiên muốn làm nhất chính là đánh một giấc cho thật ngon lành đã, sau đó mới triển khai huấn luyện phục hồi.
Khắc Lệ Tô Na mỉm cười lắc đầu.
Mong muốn của Y Địch Liễu Lâm Na thực sự là quá thấp rồi.
Khắc Lệ Tô Na suất lĩnh sư đoàn 101 tới đây, chẳng những có nghĩa là cuộc sống trong sợ hãi của quân Lam Vũ ở Kim Xuyên đạo đã kết thúc, nó còn mang ý nghĩa là ngày tháng sống trong sợ hãi của quân đội nước Mã Toa đã bắt đầu.
Sư đoàn 101 lục quân quân Lam Vũ trải qua cải biên, đã có tới sáu trung đoàn, tổng binh lực đã vượt quá bốn vạn người, đây là còn bời vì một số biên chế chưa được lấp đầy. Một khi dựa theo kế hoạch, thì toàn bộ binh linh được bổ sung hoàn toàn ở Kim Xuyên đạo, binh lực của sư đoàn 101 lục quân quân Lam Vũ sẽ có tới trên sáu vạn người.
Đối với quân đội nước Mã Toa mà nói, đầy dứt khoát là một lực lượng khổng lồ, cho dù là Vũ Văn Phân Phương cũng chẳng dàm lơ là sơ xuất.
Sư đoàn 101 quân Lam Vũ là bội đội đầu tiên thí điểm chế độ bốn bốn, ở trong biên chế có nhiều phương diện mang tính cái biến thí điểm, với mục địch đạt tới được biên chế linh hoàn nhất.
Hiện giờ mỗi một tiểu đội bộ binh của sư đoàn 101 có tới 12 chiến sĩ, mỗi một trung đội bộ binh có bốn tiểu đội bộ binh, thêm vào những nhân viên khác đã có tới 55 người.
Mỗi một đại đội bộ binh lại có tới bốn trung đội bộ binh, thêm vào ban thông tin, có tới 280 người; mỗi một tiểu đoàn bộ binh có bốn đại đội bộ binh, thêm vào đại đội pháo binh được phân phối, bộ đội chi viện hỏa lực, trung đội thông tấn, đặc vụ …v..v đã có tới chừng 1500 người.
Mỗi một trung đoàn bộ binh lại có tới bốn tiểu đoàn bộ binh với một tiểu đoàn pháo binh, còn dựa theo tình huống khác nhau mà phân phối thêm các loại bộ đội khác. Mỗi một trung đoàn bộ binh dựa theo tiêu chuẩn biên chế có tới chừng 8400 người. Toàn bộ sư đoàn bộ binh với sáu trung đoàn cộng với vô số bộ đội trang bị thêm, tổng binh lực vượt quá sau vạn người.
Đương nhiên, đây còn là tình huống biên chế chưa được trọn vẹn.
Trên thực tế thì cả ba sư đoàn của lục quân quân Lam Vũ chưa bao giờ có được biên chế đầy đủ cả, dưới cấp độ tiểu đội cũng chưa bao giờ thực hành chế độ bốn bốn. Bất quá cho dù là như thế, hiện giờ sư đoàn bộ binh 101 quân Lam Vũ sở hữu lượng binh lực cũng là vô cùng cường đại rồi.
Sư đoàn bộ binh 101 đổ bộ lên đại lục Y Lan, có nghĩa là cuộc chiến mới đã dần dần lan rộng. Quân Lam Vũ ở trên đại lục Y Lan đã không còn phải phong thủ nữa, mà là tiến công!
Báo chí của nước MÃ Toa nhiều ngày nay đã bắt đầu lớn tiếng kêu gọi muốn quân Lam Vũ có hành động mới rồi.
Mang theo thân thể mệt mỏi, Khắc Lệ Tô Na thị sát tất cả bộ đội, an bài xong tất cả bố trí, mới theo Y Địch Liễu Lâm Na tới khách sạn Đế Hiệu ở phủ Kim Lăng nghỉ ngơi.
Ở nơi này, Khắc Lệ Tô Na nhận được điện thoại hỏi thăm của Dương Túc Phong, sau khi hỏi han sức khỏe của nàng, Dương Túc Phong lại hỏi tới tình hình cụ thể của bộ đội sư đoàn 101.
Bỏ điện thoại xuống, Khắc Lệ Tô Na cười khổ nói:
- Xem ra nam nhân của bọn ta đúng là rất bận rộn, chỉ gọi điện thoại cho tôi chưa được tới nửa tiếng đồng hồ thôi mà Viên Ánh Lạc đã tới nhắc ba lần rồi.
Y Địch Liễu Lâm Na chỉ lắc đầu không nói một lời.
Khoảng thời gian này Dương Túc Phong đúng là rất bận.
Bận tới mức ngay cả thời gian đồng phòng với những nữ nhân của mình cũng không có.
Chuyện mà Dương Túc Phong cần phải suy tính rất nhiều, có quá nhiều chuyện cần phải y đưa ra quyết định cuối cùng.
Kỳ thực Dương Túc Phong đã phóng quyền rất nhiều rồi, chuyện ở phương diện nội chính cơ bản đều là do hành chính ủy viên hội do Cổ Địch Sâm và Tiêu Phương Tạ lĩnh đạo giải quyết. Nhưng ngày nào cũng có một số kiến nghị và ý tưởng mà ngay cả tới Cổ Địch Sâm và Tiêu Phương Tạ cũng không thể nào hiểu được hoàn toàn, cần phải chính bản thân Dương Túc Phong phê duyệt mới được.
Đầu tiên là chuyện trường mâu Long Thích Nỗ Tư của người Ngõa Lạp.
Đã qua hơn mười ngày rồi, mà vẫn chưa hề có một chút tin tức nào về trường mâu Long Thích Tư Nỗ, cơ quan tình báo của quân Lam Vũ do Phượng Phi Phi lãnh đạo đã hao tổn không ít tinh lực, tìm kiếm manh mối ở bên trên cao nguyên Huyết Sắc nhưng kết quá không phát hiện ra được điều gì.
Mà chuyện tìm kiếm Tiêu Tử Phong cũng chẳng có lấy chút tiến triển nào cả, Tiêu Tử Phong phảng phất như đã biến mất ở trên thế giời này rồi vậy.
Để ứng phó với tình hình khẩn cấp, quân Lam Vũ đã dựa theo miêu tả của người Ngõa Lạp chuẩn bị một cây trường mâu Long Thích Nỗ Tư giả, chuẩn bị khi tới lúc thì tạm thời lấy ra cho có, dù sao thì đây cũng là chuyện đôi bên cùng tình nguyện.
Dựa theo ý kiến của Dương Túc Phong, Lam Sở Yến và Phó Thanh Diệp một lần nữa tiến hành cuộc hội đàm, thương thảo những nội dung mang tính thực chất.
Người Ngõa Lạp cuối cùng cũng hoàn toàn đồng ý tiếp thụ điều kiện mà quân Lam Vũ đã ra, trở thành khu hành chính lệ thuộc vào quân Lam Vũ, cung cấp chiến mã và nhân viên tác chiến cho quân Lam Vũ, đồng thời quân Lam Vũ cũng bảo lưu địa vị thủ lĩnh của Ma Sa Địch và hiệp trợ hắn củng cố địa vị của mình.
Người Ngõa Lạp mở cửa tất cả biên cảnh, cho phép thương nhân của địa khu Mỹ Ni Tư tự do tiến vào, tự do mua bán, để thể hiện thành ý của mình.
Tiếp sau đó, Tiêu Thanh Long quan chỉ huy kỵ binh Lôi Đình của quân Lam Vũ bắt đầu tiến hành cải biên kỵ binh của người Ngõa Lạp.
Việc đầu tiên phải tiến hành là giáo dục mang tính tẩy não, những quan chỉ huy của kỵ binh người Ngõa Lạp toàn bộ được đưa tới trường học kỵ binh quân Lam Vũ để tiếp thục giáo dục, quan chỉ huy tối cao của bọn họ tạm thời do Khắc Lạp Mã Kỳ đảm nhiệm, còn những quan chỉ huy từ trung cấp tới hạ cấp thì rút ra từ bộ đội kỵ binh của quân Lam Vũ.
Khắc Lạp Mã Kỳ sau khi trở thành tù binh của quân Lam Vũ ở Lão Hổ câu, suốt từ đó cho tới nay đều luân học tập ở trường học kỵ binh quân Lam Vũ. Trải qua không ngừng học tập và cải tạo, hắn dẫ dần dần dung nhập vào trong trận doanh của quân Lam Vũ. Dựa theo ý của Dương Túc Phong muốn Khắc Lạp Mã Kỳ đảm nhận chức vụ quan trọng hơn nữa.
Quân sư Phó Thanh Diệp uyển chuyển cự tuyệt lời mời lập tức ra sức cho Dương Túc Phong, nhưng đáp ứng tới thời điểm thích hợp sẽ tới phủ đại đô đốc Y Vân nhậm chức, cái thời điểm thích hợp này ý tứ là cần phải được thủ lĩnh Ma Sa Địch của người Ngõa Lạp đồng ý.
Dù sao thì khi ông ta thất ý nhất đã được Ma Sa Địch trọng dụng, cho nên có sự cảm kích lớn lao với Ma Sa Địch.
/769
|