Nếu chẳng phải Phượng Lam Vũ và đám nữ nhân Tiết Tư Ỷ đã làm tiêu hao quá nhiều tinh lực của y, thì trong cuốn sách bí mật của Viên Anh Lạc hắn đã phải có tên của Y Địch Liễu Lâm Na từ lâu rồi.
Dương Túc Phong lặng lẽ đem hạ thể đã bành trướng cứng ngắc ấn lên vị trí hoa viên nhô lên của nàng, vùng thần bí non mềm của Y Địch Liễu Lâm Na bị ép phải nghênh đón cọ sát vào hạ thể của Dương Túc Phong.
Một bàn tay của Dương Túc Phong vẫn đặt trên bờ eo của nàng, còn chiếc tay còn lại đã tức tốc len vào chiếc khe giữa hai cặp đùi thon dài.
Dưới chiếc quần bikini chẳng khác gì trong suốt, cặp đùi trắng như tuyết cùng hai bờ mông căng chặt của Y Địch Liêu Lâm Na đang bị bàn tay phóng tung vuốt ve.
Cặp mông mịn mang của nàng lúc thì bị nhẹ nhàng mơn trớn, khi thì xoa nắn, rồi dùng sức vần vò, bị nắn ra ngoài, rồi lại ép vào trong, năm ngón tay nóng bỏng chiếm cứ cặp mông mỹ diệu của nàng, cách lớp quần bơi mà ra sức trêu đùa, rồi lại như muốn thăm dò phần tận cùng mềm mại của Y Địch Liễu Lâm Na.
Do sức thuốc của Thánh Linh Đan còn chưa được hoàn toàn giải trừ, cho nên Dương Túc Phong đôi lúc không tránh khỏi nảy ra những ý nghĩ tà ác.
Y Địch Liễu Lâm Na đột nhiên nổi lên một cảm giác chán ghét không nguyên cớ, thân thể bắt đầu vùng vậy một cách kịch liệt.
Dương Túc Phong không kìm chế được đưa tay phải lách vào vị trí áp sát giữa hai tấm thân, lẻn vào bên trong chiếc quân bikini của Y Địch Liêu Lâm Na, chơi đùa vùng bí mật nhất của thiếu nữ.
Y Địch Liễu Lâm Na tức thì sụp đổ, vùng vẫy cũng càng trở nên yếu ớt, phảng phất như bàn tay của Dương Túc Phong đã triệt để bóp nát sự trinh khiết cuối cùng của nàng.
- Á! Dương Túc Phong, cái tên khốn nạn nhà chàng…
Y Địch Liễu Lâm Na đột nhiên khẽ rên lên một tiếng, đưa tay tóm chặt lấy bàn tay của Dương Túc Phong, muốn kéo tay của Dương Túc Phong ra.
Dương Túc Phong liền chiều theo ý của nàng, chầm chậm rút tay ra khỏi vị trí thần bí của nàng, nhưng Y Địch Liễu Lâm Na thình lình đưa tay vỗ một cái, đánh rơi thứ trong tay của Dương Túc Phong ra.
Tiết Tư Ỷ tò mò thò đầu ra nhìn, thì ra một sợi lông màu đen nhạt, trong lòng không khỏi thầm mắng Dương Túc Phong đúng là biết dày vò người khác, Y Địch Liêu Lâm Na bị y khiêu khích như thế này, hôm nay khẳng định sẽ từ thiếu nữ biến thành thiếu phụ rồi.
Quả nhiên, Dương Túc Phong bị đánh rơi thứ ở trong tay ra, nhưng cứ trơ ra như không, cởi bò chiếc khăn tắm ngay trước cặp mắt đang mang theo chút giận dữ của Y Địch Liễu Lâm Na, đưa toàn bộ tấm thân đầy tính xâm phạm của nam nhân lộ ra hoàn toàn trước mặt Y Địch Liễu Lâm Na.
Y Địch Liễu Lâm Na tức thì thẹn chết người nhắm tịt mắt lại, không dám nhìn thêm nữa.
Kỳ thực cũng chẳng phải là nàng chưa bao giờ nhìn thấy nó, nàng đã sống bên cạnh Dương Túc Phong hơn một năm rồi, trên thân thể của Dương Túc Phong có điều gì bí mật, tất nhiên không thoát được cặp mắt của nàng.
Hơn nữa Dương Túc Phong còn thường xuyên xâm phạm những nữ nhân khác ở trước mặt nàng, cái thứ đáng ghét kia vừa mang lại sự thống khổ như xát muối cho nữ nhân, nhưng cũng mang lại sự khoái lạc vô cùng.
Y Địch Liễu Lâm Na tựa hồ như đang kháng cự, lại tựa hồ như đang mong mỏi, đôi khi ở trong giấc mơ Y Địch Điễu Lâm Na tựa hồ cũng cảm giác được Dương Túc Phong đã tiến vào thân thể của nàng, tỉnh lại rồi mới phát hiện ra đó chỉ là một giấc mộng xuân, lại không khỏi có chút thất vọng.
Trong lúc Y Địch Liễu Lâm Na thần tình hoảng hốt, Dương Túc Phong đã vẹt chiếc quân bikini nhỏ xíu của nàng ra xuyên vào, để thân thể thô tráng nóng ấm áp sát lên da thịt ở bên đùi của Y Địch Liêu Lâm Na, ấn lên vị trí thần bí mờ mờ nhô lên trên mảnh bikini mỏng tang. Phần đỉnh nhọn cứng rắn nong bỏng đã chen vào tận gốc rễ nơi yếu ớt nhất của thiếu nữ.
Dương Túc Phong phủ người xuống, hạ thân áp sát vào tiểu phục đầy nhục cảm của Y Địch Liêu Lâm Na, sau đó đưa tay vuốt ve bầu ngực của người thiếu nữ.
Y Địch Liễu Lâm Na thủy chung vẫn đang yếu ớt kháng cự, khe khẽ khẩn cầu Dương Túc Phong đừng làm ở nơi này, đừng để nàng xấu mặt trước ánh mắt của các vị tỷ muội.
Thế nhưng Dương Túc Phong chẳng may mảy đổi ý, tiểu phúc non nớt giữ hai cặp đùi của Y Địch Liễu Lâm Na dưới sự bức ép của vật thể kia, cảm thụ được rõ ràng sự xa lạ của thân thể nam nhân đang tiến vào.
Da thịt non mềm của Y Địch Liễu Lâm Na cơ hồ hình dáng xa lạ kia đang hùng hổ ép tới, khuôn mặt nảng đỏ rực ráng hồng, hô hấp gấp gáp, nhục thể trinh khiết đang bị Dương Túc Phong dâm tà xâm phạm, da thịt non mềm đầy tính đàn hồi không thể kháng cự được thân thể của Dương Túc Phong đâm sâu vào, Dương Túc Phong vô sỉ cứ từng chút từng chút một len vào giữa hai cặp đùi Y Địch Liêu Lâm Na đang liều mạng khép chặt lại.
Đám người Tô Phỉ Mã Vận chính đang ngâm suốt nước nóng ở trong chiếc ao bên cạnh, loáng thoáng nghe được tiếng động khác thường ở phía bên này, đều len len chạy qua xem rốt cuộc là chuyện gì.
Phát hiện ra Dương Túc Phong đang nằm úp lên thân thể của Y Địch Liễu Lâm Na, hai tay dày vò cặp vú phong mãn của nàng, thì sao còn chẳng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, mặt ai nấy đều đỏ lên nhẹn nhàng rời đi.
Y Địch Liêu Lâm Na kỳ thực chẳng kháng cự sự xâm phạm của Dương Túc Phong, chỉ cảm thấy làm việc đó ở nơi này quá mức xấu hổ, hơn nữa tư thế này làm nàng có chút đau đớn, vì thế nàng mới không ngừng phản kháng.
Y Địch Liễu Lâm Na nỗ lực ưỡn người lên, từ bên trên nhìn xuống dưới, phát hiện ra cái vật đáng ghét của Dương Túc Phong đã vểnh lên trên thành một góc độ làm nàng kinh hãi, phần đỉnh đang ấn vào chỗ chật hẹp giữa hải chân của mình.
Chiếc quân bơi bikini nhỏ xíu của nàng mỏng manh như một tấm lụa, có điều vẫn còn chắc chắn, ngăn được tên gia hỏa xấu xa kia tiến vào, nếu không y sớm đã xông thẳng vào bên trong tung hoành rong ruổi rồi.
Có điều chỉ chốc lát sau Y Địch Liễu Lâm Na liền lại cảm thấy có điều không ổn rồi, đại khái nơi thần bí giữa hai chân của nàng như cảm thụ được sự mời gọi của thứ xấu xa kia của Dương Túc Phong, da thịt mềm mại ở chỗ đõ khe khẽ co giật, cơ hồ như không kiềm chế được muốn mở rộng cửa thành để cho nó tiến vào.
Đột nhiên nhìn thấy bộ dạng dương dương đắc ý cô cùng thỏa mãn của Dương Túc Phong, Y Địch Liễu Lâm Na không chịu nổi nhéo một cái thật mạnh lên cánh tay của Dương Túc Phong, để cho y cảm nhận được tư vị đau đớn trước.
Bất quá Dương Túc Phong lại chẳng có mấy cảm giác, thì ra lúc này y đang hứng thú hưởng thụ khoái cảm dị dạng khi nàng vùng vẫy mang lại.
Dương Túc Phong có thể cảm nhận được rõ ràng miếng lụa mỏng ngăn cản mình tiến vào đã bị mật ngọt thẫm đẫm dính sát lên hai phiến cửa thành hơi lõm vào.
Tiế Tử Ỷ thấy thế liền bất mãn xen miệng vào:
- Chàng mau tiến vào đi, Y Địch tỷ tỷ đâu có kháng cự chàng, chàng làm như vậy chẳng dày vò người ta chết đi à?
Y Địch Liễu Lâm Na nói hết sức yếu ớt:
- Một ngày nào đó thiếp sẽ giết chết chàng.. Á, chàng đừng làm như thế …
Dương Túc Phong cười hăng hắc, tựa hồ rất thích thú dáng vẻ hiện giờ của Y Địch Liễu Lâm Na, qua một lúc y mới thỏa mãn đem chân phải xen vào giữa hai chân của Y Địch Liễu Lâm Na, chân trái cũng cưỡng chế tiến vào, hai đầu gối dùng lực, Y Địch Liễu Lâm Na liền thét lên một tiếng, hai chân đã bị phân ra hai bên.
Như vậy nàng đã bị ép thành tư thế phảng phất như nghênh đốn Dương Túc Phong từ chính diến tiến công vào, về mặt này kỹ thuật của Dương Túc Phong hơn xa Y Địch Liễu Lâm Na.
Da thịt toàn thân nữ vương nước Lâu Lan thoáng một cái đã hòan toàn cứng đờ, cho rằng Dương Túc Phong đã tiến vào rồi, tức thì cắn chặt lấy cánh môi, cảm giác giống như có một thanh kiếm rực lửa nóng rẫy, đâm sâu vào trong thân thể của mình, nhưng qua một lúc lâu, lại phát giác ra không ổn, lấy dũng khí mở mắt ra nhìn, Dương Túc Phong vẫn còn đang tiêu diêu ở bên ngoài.
- Đồ đều cáng chàng chứ…
Y Địch Liễu Lâm Na không kìm được đưa tay nhéo lên mặt Dương Túc Phong, y rõ ràng là cố ý trêu chọc nàng, nam nhân này thực quá sức đáng hận, bản thân rõ ràng đã chuẩn bị sãn sáng hiến dâng cho y, vậy mà y còn cứ tiếp tục dày vò mình.
Bất quá Y Địch Liễu Lâm Na chán chẳng buồn phản kháng nữa, mặc cho Dương Túc Phong muốn làm gì thì làm, dù sao y cũng đã chơi biết bao nhiêu tỷ muội rồi, cũng chẳng thấy vị tỷ muội nào bị y chơi chết.
Không ngờ sau khi nàng từ bỏ phản kháng, Dương Túc Phong lại mất đi không ít hứng thú, động tác cũng chở nên quy củ.
Mấy năm nay, Dương Túc Phong mặc dù chưa được tính là sống trong nhung lụa, nhưng đúng là cẩm y ngọc thực, mỹ nữ quấn quanh, bên cạnh chưa có bao giờ thiếu nũ nhân, bất kể khi nào có dục vọng thì đều luôn được thỏa mãn ngay tức thì.
Cứ như thế tựa hồ dục vọng của y đã không còn quá sức cường liệt nữa, Y Địch Liễu Lâm Na mặc dù là mỹ nữ được xếp vào ba hạng đầu của bảng Giang Sơn Tuyệt Sắc, nhưng thành thực ra mà nói, Dương Túc Phong cũng đã có chút quá nô nên với cái đẹp rồi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mới ban đầu Y Địch Liễu Lâm Na không ngừng phản kháng, thì còn mang tới cho y một ý vị khác biệt, nhưng một khi nàng ngừng phản khảng, thì chẳng còn bao nhiêu khác biệt so với những nữ nhân kia nữa.
Vào lúc này, trong mấy chiếc ao nước nóng ở bên cạnh, những nữ nhân khác đều nghe thấy được hơi thở nặng nề của Dương Túc Phong, cùng với tiếng rên rỉe và cẩu khẩn nửa từ chối nửa mời mọc của Y Địch Liễu Lâm Na.
Những nữ nhân đã có duyên hợp thể với Dương Túc Phong đều lộ ra nụ cười thấu hiểu, còn những nữ nhân chưa có tiếp xúc thân mật này với Dương Túc Phong thì mặt đỏ thấu như quả táo chín, mặc dù các nàng còn chưa đượctự mình trải nghiệm, nhưng ở bên Dương Túc Phong lâu như vậy rồi, tất nhiêu cũng biết được Dương Túc Phong và Y Địch Liễu Lâm Na đang làm chuyện gì.
Áo bơi của Y Địch Liễu Lâm Na mau chóng bị Tiết Tử Ỷ cởi bỏ, tấm thân thành thục của thiếu nữ hoàn toàn phơi ra trước mặt Dương Túc Phong.
Dương Túc Phong cúi đầu xuống, tham lam ve cuốt vị trí bí ẩn nhất của người thiếu nữ, làm Y Địch Liễu Lâm Na cảm thấy toàn thân như nhũn ra, không còn lấy một chút sức lực nào nữa, chỉ đành để cho Dương Túc Phong mặc sức làm bừa.
Trong lúc mơ mơ hồ hồ, nàng cảm thấy một cơn đau nhói tim, Dương Túc Phong đã bắt đầu tiến vào trong thân thể của nàng.
- Á…
Y Địch Liêu Lâm Na phát ra một tiếng rên kéo dài, âm thanh có chút ngân nga, chẳng hiểu là do thống khổ hay là do khoái lạc.
Nhưng U Nhược Tử La lại cảm thấy toàn thân giật nảy lên, dường như cũng sắp bủn rún hết rồi, không biết nghĩ tới điều gì, mà khuôn mặt nóng hầm hập như bị lửa đột, hai chân bất giác khép chặt lại, chẳng ngờ rằng động tác nho nhỏ này của nàng đã lọt vào trong mắt của nữ nhân khác.
Đan Nha Huyền ghé sát vào bên tai U Nhược Tử La thì thầm nói:
- Hảo tỷ tỷ à, đến khi nào ỷ mới để cho chàng cởi bỏ cấm chế đó vậy?
U Nhược Tử La tức thì thẹn đỏ mặt nói không ra lời.
Thì ra cuối cùng Ngu Mạn Ái vẫn không thể giữ kín được bí mật của nàng, Ngu Mạn Ái đã len lén nói cho Phất Lôi Đát chuyện liên qua tới Thánh Linh Đan.
Phất Lô Đạt lại chẳng có thói quen giữ bí mật, vì thế những nữ nhất bên người Dương Túc Phong đều đã biết hết cả, chỉ độc có mỗi Dương Túc Phong là còn chưa hay biết gì.
Thỉnh thoảng Dương Túc Phong cũng bí mật hỏi tới chuyện liên quan tới Thánh Linh Đan, làm cho U Nhược Tử La thẹn tới mức chỉ muốn kiếm cái lỗ nào đó chui vào cho xong, muốn nói rõ ràng cho y hay, nhưng loại chuyện thẹn thùng này một nữ nhân thanh bạch như nàng làm sao mà mở miệng cho được?
Nếu như nàng và Dương Túc Phong chẳng có quan hệ gì thì cũng được đi, thế nào mà nàng lại nhân Dương Túc Phong làm đệ đệ, tỷ tỷ phải nói rõ ràng đề tài xấu hổ này trước mặt đệ đệ, chẳng bằng nàng chết luôn đi cho xong.
Phía bên kia, Y Địch Liễu Lâm Na biết đại sự đã định, nên chẳng phản kháng gì nữa, chỉ âm thầm nghiến chặt hàm răng trắng như tuyết, cố gắng chịu đựng cơn đau như xé ở hạ thể, hai tay cố sức đẩy mạnh hông Dương Túc Phong ra, để y đừng có thô bạo như vậy, đứng có tiến sâu vào như vậy nữa.
Nhưng vào lúc này Dương Túc Phong đã hoàn toàn bị dục hỏa dữ đội che mờ lý trí rồi, đâu còn để ý tới sự khước từ của nàng.
Hai bàn tay đỡ lên mông của Y Địch Liễu Lâm Na dùng sức đẩy khu vườn địa đàng càng áp sát vào hướng lực xung kích đánh tới, vốn là đôi chân ngọc của nàng kẹp chặt đùi của Dương Túc Phong, hiện giờ lại biến thành hai chân của Dương Túc Phong kẹp lấy hai cặp đùi của Y Địch Liễu Lâm Na không cho nàng thoát ra.
Tiết Tư Y tận mắt chứng kiến tất cả, không kìm được có chút xuân tình nhộn nhạo, đưa thân thể của mình áp sát vào gần thân thể của Y Địch Liễu Lâm Na, đỡ lấy lưng của nàng, để Y Địch Liễu Lâm Na có thể nhìn thấy Dương Túc Phong ra vào cơ thể của nàng.
Từng giọt máu đào theo động tác của Dương Túc Phong chầm chậm thấm ra, sau đó vô thanh vô tức tan đi trong suối nước nóng.
Nữ nhân xếp thứ nhất trên bảng Giang Sơn Tuyệt Sắc, đã hoàn thành quá trình chuyển biến từ thiếu nữ thành thiếu phụ trong dòng suối nước nóng ở Thanh Lâm phủ…
Ở trong ao nước nóng cách đó không xa, nội tâm của U Nhược Tư La cũng nhộn nhạo chẳng khác mấy Y Địch Liễu Lâm Na, tựa hồ như Dương Túc Phong đang hưởng dụng chính là tấm thân của nàng vậy.
Trong lúc lơ mơ làng màng, nàng đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu thảm của Y Địch Liễu Lâm Na, không biết là Dương Túc Phong đã thô bạo tiến vào chỗ nào, tiếp theo đó lại nghe thấy những tiếng rên kéo dài bất tận, rồi hơi thở của Dương Túc Phong càng lúc càng gấp gáp, càng lúc càng nặng nhọc, còn hơi thở của Y Địch Liễu Lâm Na mỗi lúc một yếu ớt.
Cũng không biết trải qua bao nhiêu lâu, mới nghe thấy một tiếng kêu dài thỏa mãn của Dương Túc Phong, đem tất cả phát tiết ra, còn Y Địch Liễu Lâm Na thì tới ngay cả một tiếng rên cũng không có.
Một lúc lâu sau, các nàng mới nhìn thấy Tiết Tử Ỷ dìu Y Địch Liễu Lâm Na toàn thân như hư thoát rời đi, thấp thoáng tựa hồ còn có dấu lạc hồng nhỏ từng gọt trên tảng đá trắng muốt bên cạnh suối nước nóng, nhưng nơi này là chốn hậu cung riêng tư kín dáo nhất của Dương Túc Phong, không có người ngoài nào biết được, bời thế cũng không ai để ý.
Chỉ có Viên Ánh Lạc lặng lẽ đứng ở bên suối nước nóng ghi chép " Ngày 27 tháng 3 năm 1731 thiêu nguyên, Lâm Thương phủ, Y Địch Liễu Lâm Na, xử nữ."
Có một nữ tham mưu rón rén đi vào, thì thầm điều gì đó bên tai của Viên Anh Lạc, sau đó len lén đưa mắt nhìn tấm thân trần truồng của Dương Túc Phong, khuôn mặt đỏ lên vội vã rời đi.
Những nữ tham mưu này, đều là do bọn Phượng Phi Phi dày công lựa chọn ra, bất kể là tính tình hay là dung mạo đều thuộc loại thượng đẳng, tất nhiên là có một số nguyên nhân không thể nói rõ ra được. Có một số chuyện ở hậu cung của Dương Túc Phong cũng không dấu nổi bọn họ.
Dương Túc Phong quay đầu lại nhìn Dương Túc Phong, không biết bản thân có nên xuống nước đem báo cáo cho y hay không, nhưng nàng lại không mặc áo bơi, hơn nữa không muốn tới gần Dương Túc Phong vào lúc này, bởi vì xem ra Dương Túc Phong dáng vẻ còn có chút chưa tận hứng.
Dương Túc Phong ngắt đóa hoa tươi của mỹ nữ, vẫn còn có chút hưng phấn, khẽ hỏi:
- Có chuyện gì thế?
Viên Ánh Lạc đáp:
- Vũ Văn Phân Phương đã phát động tấn công trước rồi.
Dương Túc Phong nhíu mày lại, chậm rãi từ trong suối nước nóng đi ra.
Đám người Đan Nhã Huyến cũng đứng cả dậy, U Nhược Tử La đi trước, không dám nhìn vào ánh mắt của Dương Túc Phong, mau chóng biến mất.
Nhưng Dương Túc Phong tựa hồ vẫn còn có chút ham muốn nhìn theo bóng lưng của U Nhược Tử La.
Tô Phỉ Mã Vận giúp Dương Túc Phong mặc y phục vào, sau đó bộ chỉ huy của quân Lam Vũ cách đó hơn bảy kilomet.
Khắc Lao Tắc Duy Tư và Vân Thiên Tầm đang nghiên cứu bản đò.
Nhìn thấy Dương Túc Phong tiến vào, tham mưu Tri Thu báo cáo tình hình:
- Chúng tôi vừa mới nhận được tin tức, Vũ Văn Phân Phương xuất động ba sư đoàn kỵ binh, từ phía bắc đánh tới Trấn Khang phủ của chúng ta, hiển nhiên là cô ta muốn làm loạn kế hoạch tấn công của chúng ta.
Tham mưu Hà Vì Thần gật đầu nói:
- Đây là ngón nghề mà quân đội nước Mã Toa sở trưởng nhất, ép chúng ta phải cứu viện cho Trấn Khang phủ, hòng phân tán binh lực của chúng ta.
Dương Túc Phong không nói gì, chỉ lặng lẽ đi tới trước bản đồ quân sự quan sát.
Từ bàn đồ quân sự có thể thấy, hành động của Vũ Văn Phân Phương đúng là vô cùng thần tốc, ba sư đoàn kỵ binh xuất phát từ phụ cận Hợp Xuyên phủ cần phải có hơn mốt ngày mới có thể đánh tới được vị trí của Trấn Khang phủ.
Xung quanh Trấn Khang phủ đều là bình nguyên, có lợi cho kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa hoạt động, bất quá ba sư đoàn kỵ binh này này nếu như muốn hoàn toàn thuận lợi đánh tới được Trấn Khang phủ cũng chẳng dễ dàng được như vậy, quân Lam Vũ cũng đã bố trí không ít phương án phòng thủ ở nơi đó.
Có viên tham mưu chạy vào đưa điện báo, hiển nhiên là tin tức không hề tầm thường.
Tri Thu xem xong điện báo, có chút kinh ngạc thốt lên:
- Suất lĩnh ba sư đoàn kỵ binh kia đột kích Trấn Khang phủ, chính là Vũ Văn Phân Phương.
Trong bộ tham mưu lập tức trở nên vô cùng yên tĩnh.
Vũ Văn Phân Phương đã đích thân hành động rồi.
Người có tên như cây có bóng, mặc dù năm ngoái quân Lam Vũ từng đánh bại quân dội nước Mã Toa, nhưng Vũ Văn Phân Phương không tự mình tới tiền tuyến, còn lần này Vũ Văn Phân Phương đã tự mình ra trận chỉ huy, mỗi một người đều cảm thấy được một cỗ áp lực vỗ hình.
Danh tiếng của Vũ Văn Phân Phương đã vang lừng khắp đại lục Y Lan từ mười năm trước, công phu thực sự của cô ta như thế nào, quân Lam Vũ sẽ mau chóng được biết rồi.
Dương Túc Phong mặt không chút xao động đi vòng quanh chiếc bàn bát tiết ở giữa bộ chỉ huy hai vòng, cuối cùng trấn định hỏi:
- Khắc Lệ Tô Na ở đâu?
Tri Thu mau chóng xác định lại, rồi lập tức báo cáo:
- Sư đoàn trường Khắc Lệ Tô Na hiện giờ còn đang ở cứ điểm Kê Công Sơn.
Dương Túc Phong chậm rãi nói:
- Phát điện báo cho Khắc Lệ Tô Na, bảo cô ấy dựa theo kế hoạch phát động tấn công, hành động phải thật dữ dội.
Khắc Lao Tắc Duy Tư trầm ngâm nói:
- Như vậy Trấn Khang phủ …
Dương Túc Phong mắt trở nên thâm trầm, từ từ nói:
- Chuyện của Trấn Khang Phủ ta sẽ đi giải quyết, nóiv ới Trình Ngạo Vân và số 04, ta sẽ tới tăng viện cho bọn họ. Thông báo cho tiểu đoàn cảnh vệ quân bộ, đem toàn bộ nhân viên có thể đánh trận tập hợp hết lại cho ta, sau đó theo ta tới Trấn Khang phủ, nữ nhân thì không cần!
/769
|