Súng và bách kích pháo của đội hải quân lục chiến Lam Vũ đều khạc đạn như điên loạn, trong đêm đen khắp nơi đều là ánh lửa từ nòng súng phun ra không ngừng, tiếng pháo đạn đã dày đặc đến mức hoàn toàn không có cách nào xác định phóng ra từ phương hướng, chỉ còn cảm thấy mơ hồ dường như đã đan xen thành một loạt.
Du Tiên Phong cảm giác được chính mình hình như đang lạc vào một sân khấu tuồng náo nhiệt nhất, khắp nơi đều là tiếng thanh la, não bẹt tùng xèng liên hồi kỳ trận. Hoàn toàn không có cách nào khống chế được thính giác của chính mình, cuối cùng thậm chí còn mơ hồ mất đi khả năng thính giác, màng tai đều chỉ còn một tiếng ong ong hỗn loạn.
Một đoàn hải tặc Ca Âu đông như kiến cỏ đang ùn ùn lao tới, lập tức bị hỏa lực dày đặc bao trùm toàn bộ, rất nhiều người kêu lên thảm thiết rồi ngã xuống. Sau đó bị giẫm đạp tới chết. Bất luận hải tặc Ca Âu có phải là người hay không, cũng không nói về ý chí của bọn họ kiên cường đến cỡ nào. Mà khi bọn chúng bị đạn bắn trúng, bọn họ vẫn theo bản năng phát ra tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu rú của bọn chúng, cũng vô cùng quái dị, chẳng khác nào tiếng con cá voi chẳng may bị mắc cạn trên bờ cát, bất lực rống lên những tiếng kêu kiêu hãnh mà ngập tràn chua xót.
Một bộ phận hải tặc Ca Âu phóng trường mâu thành công, trường mâu vẽ thành một đường vòng cung hoàn hảo, sau đó lũ lượt hạ xuống do đã bay hết trớn, phần lớn trường mâu cùng tiêu thương đều rơi vào phía trước trận địa phòng ngự của đội hải quân lục chiến Lam Vũ, nhưng, cũng có một số tiêu thương cùng trường mâu rơi đúng vào trận địa của đội hải quân lục chiến Lam Vũ, ngẫu nhiên làm cho một vài chiến sĩ hải quân lục chiến Lam Vũ bị thương hoặc hy sinh, đối với thứ vũ khí sắc bén và nặng nề này, quân Lam Vũ chỉ có thể khẩn cầu ông trời phù hộ độ trì tai qua nạn khỏi mà thôi.
Đối mặt với bọn hải tặc Ca Âu đông đen như kiến cỏ như vậy, Hoàn Nhan Phi Ưng thông qua vô tuyến điện báo kêu gọi hạm đội hải quân cũng tham gia chiến đấu, trước đó, hắn đã bàn bạc cùng Đặc Lan Khắc Tư cũng như Trát Lan Đinh, lúc cần thiết, phải cho chiến hạm Long Nha của hải quân trực tiếp dùng hỏa lực trợ giúp. Hiện tại, chính là lúc thỉnh cầu hạm pháo hải quân phát huy uy lực. Đặc Y Khắc Tư cùng Trát Lan Đinh nghe thấy tiếng súng đì đùng trên đảo, nên đã chuẩn bị tinh thần, nhận được thỉnh cầu từ Hoàn Nhan Phi Ưng, lập tức hạ lệnh khai pháo.
Đùng đùng đùng......
chiến hạm Long Nha của hải quân Lam Vũ khạc ra từng đợt đạn pháo như phẫn nộ, pháo đạn xẹt qua bầu trời đen kịt, trực tiếp rơi vào vị trí đã dự tính trước, vị trí này, vừa vặn là vị trí của phân nửa số hải tặc Ca Âu đang đi sau, bọn hải tặc Ca Âu này đang ùn ùn lao tới, dưới hạm pháo oanh kích, đều tan tành xác pháo, trong từng quầng sáng lóa lên chói chang, hàng loạt thi thể người và trường mâu bị nổ thành từng mảnh vụn, bốn phía đều tan tành tro bụi, mấy tảng đá lớn nằm la liệt kia, cũng bị pháo đạn mãnh liệt nổ cho vỡ vụn ra, càng làm gia tăng lực sát thương.
Pháo đạn nổ mạnh tạo ra quầng sáng đỏ tực cả chiến trường, cũng giúp cho các chiến sĩ đội hải quân lục chiến Lam Vũ nơi tiền tuyến càng nhìn rõ mục tiêu đã được chỉ thị, bọn họ chỉ cần nã súng về phía quầng sáng chói lòa đó, là đã có thể thành công chế ngự thế tiến công mãnh liệt của hải tặc Ca Âu. Trong bóng đêm, song phương đều không thể thấy rõ mặt đối phương, nhưng không hề nghi ngờ gì nữa, đây chính là một trận chiến tàn khốc một mất một còn, ngươi chết ta sống và ngược lại, song phương tựa hồ cũng có thể cảm nhận được trống ngực đang đập thình thịch cũng như tiếng nghiến răng kèn kẹn đầy căm hận của đối phương.
không thể nghi ngờ gì nữa hạm pháo của hải quân Lam Vũ nếu so với bách kích pháo của hải quân lục chiến thì còn có uy lực lớn hơn nhiều, mỗi một phát pháo đạn hạ xuống, đều làm cho vài tên thậm chí là mười mấy tên hải tặc Ca Âu phải bị tan xương nát thịt, hơn nữa bởi vì sóng biển va đập gây ảnh hưởng, nên hạm pháo hải quân Lam Vũ bắn ra không được chuẩn xác trăm phần trăm, cho nên, hoàn toàn không có quy luật nào cả, cho dù hải tặc Ca Âu hải tặc vốn nổi danh cơ trí, muốn sử dụng trí thông minh của chính mình để tránh né pháo đạn của hải quân Lam Vũ. Cũng hoàn toàn vô ích, bất luận bọn họ ẩn núp ở đâu, đều có pháo bắn bất ngờ rơi xuống.
Ầm ầm đùng......
Trong thời gian vài phút đồng hồ ngắn ngủn, mức độ tổn thất mà hạm pháo hải quân Lam Vũ đã gây nên cho hải tặc Ca Âu đã vượt xa so với tổn thất mà đội hải quân lục chiến Lam Vũ gây cho hải tặc Ca Âu, phân nửa đội ngũ hải tặc Ca Âu ở phía sau hoàn toàn bị chặt đứt, còn bộ phận phía trước, lại phải hứng chịu sự chống đỡ liều mạng của đội hải quân lục chiến Lam Vũ, vì vậy bọn họ tiến thối lưỡng nan, không biết làm sao. số hải tặc Ca Âu may mắn còn sống, theo bản năng cứ cố sống cố chết lao về phía trước. Lại bị hàng rào thép gai của đội hải quân lục chiến Lam Vũ ngăn trở, lần lượt ngã xuống trước hàng rào.
Hàng rào kẽm gai này, cuối cùng bị thi thể của hải tặc Ca Âu đè lên làm sụp xuống hoàn toàn, số hải tặc Ca Âu phía sau tàn nhẫn đạp lên đống xương thịt bầy nhầy của đồng đảng, tiếp tục hướng về phía đội hải quân lục chiến Lam Vũ mà phát động công kích. Nhưng quân số bên bọn họ, rõ ràng đã đã sụt giảm đi rất nhiều, cũng không cách nào tạo nên uy hiếp đối với đội hải quân lục chiến Lam Vũ nữa. Một đám đông rất nhanh đã biến mất.
"Bọn họ phát động tiến công có lẽ là tập kích mang tính tự sát chăng?" Triệu Chi Vũ lẩm bẩm như thể đang thắc mắc với ai. Trong cách nhìn của hắn, hải tặc Ca Âu công kích đương nhiên là phi thường mạnh mẽ và anh dũng, nhưng tựa hồ không có hiệu quả gì mấy. Bọn họ sử dụng trường mâu mặc dù mạnh mẽ, nhưng đối mặt với mưa bom bão đạn của quân Lam Vũ, cũng chỉ có cách trơ mình chịu bắn, có lẽ đây là tính cách của hải tặc râu đỏ, bọn họ cho dù chết, cũng muốn chết cho oanh oanh liệt liệt.
Đáng tiếc, không có người trả lời hắn. Bởi vì chưa người nào nguyện ý tự hỏi vấn đề này.
Hải tặc Ca Âu ở đằng xa cũng bị hạm pháo hải quân Lam Vũ đánh cho tơi bời hoa lá, kết cục toàn quân bị diệt đang sờ sờ trước mắt, thì đúng vào lúc này, từ phía sau lưng đội hải quân lục chiến Lam Vũ truyền đến tiếng cảnh báo bén nhọn mà dồn dập. Lâm Từ Luật cùng Du Tiên Phong nhìn lại, chỉ nhìn thấy ở ngoài khơi đột nhiên xuất hiện rất đông chiến hạm bắc hải buồm tam giác tốc độ cao của hải tặc Ca Âu. Trong lúc nhất thời không cách nào đếm được số lượng chính xác, nhưng ít nhất cũng có hai đến ba trăm chiến hạm. Tại trong bóng tối đen kịt che chắn. số chiến hạm bắc hải buồm tam giác tốc độ cao này xuất hiện, có vẻ hết sức mờ ám, giống như là từ dưới địa ngục thình lình xuất hiện vậy.
Điều khiến cho Lâm Từ Luật cùng Du Tiên Phong cảm thấy vô cùng lo lắng chính là, ở này giữa số chiến hạm bắc hải buồm tam giác tốc độ cao đang ùn ùn đi tới, cư nhiên còn có ba chiến liệt hạm kiên cố khổng lồ, tải trọng ít nhất phải vượt qua hai ngàn năm trăm tấn, cho dù tại tầm nhìn rất thấp ngoài khơi xa, cũng có thể nhìn thấy rõ ràng hình dáng của khổng lồ của chúng nó. Theo hiểu biết của bọn họ đối với hải tặc Ca Âu, có ba chiến liệt hạm khổng lồ như vậy xuất hiện, khẳng định là có thủ lĩnh hải tặc tự mình xuất trận, có lẽ, là lão đại La Đế Áo Phỉ hải tặc râu đỏ tự mình ra tay.
Chiến hạm Long Nha hải quân Lam Vũ p hụ trách tuần tra ngoài khơi rất nhanh đã phát hiện số chiến hạm hải tặc Ca Âu thình lình xuất hiện này, lập tức triển khai phản kích, trong tiếng pháo ù ù, một bộ phận chiến hạm Long Nha bắt đầu điều chỉnh hàng ngũ, chuẩn bị nghênh kích chiến hạm hải tặc Ca Âu, mà những con tàu vận chuyển, thì dựa theo kế hoạch trước, đều gia tăng tốc độ hướng về phía bờ biển đảo Kim Quy cập bờ, thoát khỏi sự quấy nhiễu từ chiến hạm bắc hải buồm tam giác tốc độ cao của hải tặc Ca Âu.
"Mẹ kiếp!" qua ống dòm nhìn thấy tình trạng ngoài biển, A Ba Đốn không nhịn được buột miệng chửi thề một câu.
Đã không có hỏa pháo từ hải quân Lam Vũ bao phủ, số hải tặc Ca Âu này nhất định sẽ càng thêm khó gặm, hải tặc Ca Âu ở trên đất bằng cùng bọn ở trên mặt biển, phối hợp với nhau, quả thực là một liều thuốc kích thích tinh thần mạnh mẽ, càng thêm kích thích tinh thần chiến đấu của bọn chúng, mà hải quân Lam Vũ, bởi vì muốn bảo vệ số lượng thuyền vận chuyển khá đông, cho nên cũng không có năng lực tiếp tục trợ giúp cuộc chiến đang diễn ra trên đảo, đội hải quân lục chiến Lam Vũ lần này chỉ còn biết hoàn toàn dựa vào khả năng của chính mình mà thôi.
Quả nhiên, đối mặt với đông đảo chiến hạm hải tặc Ca Âu xuất hiện, hạm đội hải quân Lam Vũ không thể không điều động phần lớn chiến hạm Long Nha tiến hành nghênh chiến, Đặc Lan Khắc Tư rất nhanh điều chỉnh bố trí, chủ lực của hạm đội Phất Lai Triệt cùng hạm đội Trát Lan Đinh đều tham dự hải chiến, không còn chiến hạm Long Nha nào có thể rảnh rang để lấy hỏa pháo hỗ trợ cho đội hải quân lục chiến Lam Vũ trên đảo Kim quy.
Ngay lúc đó, những tên hải tặc Ca Âu bị hỏa pháo hải quân Lam Vũ ngăn chặn, nhất thời trở nên tích cực lạ lùng, một lần nữa bọn chúng lại phát ra tiếng thét làm người khác không cách nào giải thích được, giẫm đạp lên hàng loạt thi thể đồng đội đang chất đống, tiếp tục hướng tới trận địa đội hải quân lục chiến Lam Vũ phát động công kích, trong bóng đêm, bọn họ mỗi người đều xăm mình vằn vện tựa hồ phát sáng lên dữ tợn.
Pằng pằng pằng......
Đội hải quân lục chiến Lam Vũ phản kích đương nhiên sẽ không yếu thế, nòng súng của các khẩu súng bạo phong vũ đều nóng đến đỏ rực lên, có tay súng xé toạc vội quần áo từ thi thể hải tặc Ca Âu bên cạnh quấn lấy hai tay của mình thật chặt rồi trực tiếp nắm lấy nòng súng đang đỏ lên vặn ra lắp nòng mới vào, có người thì tháo mũ cối móc nước biển lên. Trực tiếp đổ ào nước lên nóng súng đang đỏ rực lên bỏng giẫy, hơi nước lập tức bốc lên cuồn cuộn không ngừng, sau đó nòng súng lại tiếp tục bắt đầu khai hỏa.
Lần đổ bộ này đội hải quân lục chiến Lam Vũ, đã tổng hợp kinh nghiệm nhiều lần đổ bộ trước kia, cho nên ở phương diện sắp đặt vật tư cùng chuyển tích lũy rất nhiều kinh nghiệm, đội hải quân lục chiến Lam Vũ tạm thời không thiếu đạn dược, nên đã không còn hỏa pháo hải quân che chở, bọn họ chỉ cố ra sức đem toàn bộ số đạn dược trút lên hải tặc Ca Âu. Không thông cảm, không thương xót, thậm chí không có...chút xíu u buồn. Đây là một cuộc chiến chính thức một mất một còn, ngay cả Du Tiên Phong cũng cảm giác được môi của mình bị xót, thì ra là do vô thức đã cắn chặt môi đến bật máu.
Bọn hải tặc Ca Âu đang hò hét lao tới, dưới hỏa lực mãnh liệt của quân Lam Vũ đều bị dính đạn, chết như ngả rạ. Bọn chúng mặc dù dũng mãnh hơn người, nhưng bọn họ dù sao cũng chỉ là người trần mắt thịt không phải sắt thép, đối mặt với đạn bắn đến với tốc độ cao. Khó có khả năng không bị trúng thương, đạn bắn thủng đầu bọn chúng, bắn thủng ngực bọn chúng. Bọn chúng chỉ còn biết bất lực ngã xuống. Song, vẫn có một số hiếm hoi hải tặc Ca Âu dựa vào sức mạnh của bản thân và cũng nhờ gặp may nên xuyên qua được màn hỏa lực dày đặc của đội hải quân lục chiến Lam Vũ, xông vô được chiến hào của đội hải quân lục chiến Lam Vũ.
Một nhát búa của hải tặc Ca Âu vừa chém xuống, tức thì có một chiến sĩ hải quân lục chiến Lam Vũ bị chém bay mất đầu, máu tươi bắn ra tung tóe, nhưng gã hải tặc Ca Âu kia cũng bị một chiến sĩ hải quân lục chiến Lam Vũ đâm một nhát chí mạng xuyên qua ngực. Bởi vì chiến sĩ hải quân lục chiến Lam Vũ kia lấy hết sức bình sinh, nên cơ hồ ngay cả nòng súng cũng muốn xuyên thủng ngực tên hải tặc Ca Âu, nhưng y vẫn lo lắng, thuận tay rút ra lưỡi lê của lính dù, một đao cắt đứt động mạch chủ nơi yết hầu của tên hải tặc Ca Âu. Máu tươi càng phun ra mãnh liệt, gã hải tặc Ca Âu kia nhất thời ngã xuống không một tiếng động.
Trong một khoảng thời gian ngắn như vậy. trong chiến hào của đội hải quân lục chiến Lam Vũ chợt trở nên hỗn loạn một chút, Lâm Từ Luật còn chưa kịp nghiên cứu hải tặc Ca Âu rốt cục có bản lãnh đến đâu mà có thể đột nhập trận địa phe mình, thì đã đột nhiên cảm giác trước mắt tối sầm, tựa hồ có một tên khốn nào đã lọt vào chiến hào của mình, bởi vì ánh sáng quá yếu ớt, chỉ có nòng súng lóe lên chút ánh sáng, cho nên Lâm Từ Luật không nhìn rõ kẻ kia là ai, nhưng theo bản năng ngay lập tức rút ra lưỡi lê.
Quả nhiên, chỉ trong nháy mắt, hắn nhìn thấy lưỡi búa trong tay kẻ đó lóe lên ánh thép xanh rợn người, không cần nghĩ ngợi, hắn đã đâm ngay một nhát, tức thì trong cùng thời gian, cũng có một thanh lưỡi lê lính dù đâm tới, rõ ràng là Quý Nhạn Bình, hai nhát cùng đâm tới, khiến cho bóng đen kia chết ngay không kịp ngáp, Quý Nhạn Bình lao đến nhìn thử, quả nhiên là một tên hải tặc Ca Âu lọt vào trà trộn, cũng không biết hắn làm sao có thể chui rúc vào chỗ này, may là hai người phản ứng nhanh, bằng không chờ hắn vung búa ra, sợ rằng mọi người xung quanh sẽ xuất hiện thương vong.
Lác đác, trong chiến hào tiền tuyến của đội hải quân lục chiến Lam Vũ, đều có một vài tên hải tặc Ca Âu dựa vào ưu thế quen thuộc địa hình, trà trộn vào chiến hào đội hải quân lục chiến Lam Vũ, mặc dù bọn chúng rất nhanh chóng bị giết chết, nhưng không ít thì nhiều cũng gây ra một ít thương vong, càng thêm nghiêm trọng hơn là, bọn họ lẻn vào gây tên sự đề phòng thái quá giữa các chiến sĩ đội hải quân lục chiến Lam Vũ, kết quả xuất hiện hai chuyện hiểu lầm, có bốn chiến sĩ hải quân lục chiến bất hạnh ngã xuống dưới súng của đồng đội bắn nhầm.
Dù sao, trung đoàn số bốn hải quân lục chiến Lam Vũ, mặc dù đã thành lập từ lâu, nhưng lần chiến đấu này lại là trận chiến mở đầu của bọn họ, cho dù lúc huấn luyện hằng ngày có cố gắng đến đâu, nhưng khi tới thời điểm chiến đấu chính thức, vẫn xuất hiệnkhông ít sai lầm không đáng có, đây là một cái giá mà bộ đội phải chi ra để tiến bộ, cũng là dấu hiệu cho một đội quân đi đến trưởng thành, các chiến sĩ phải dùng máu tươi của mình để làm sáng quân kỳ.
Đối mặt với ưu thế tuyệt đối về hỏa lực của đội hải quân lục chiến Lam Vũ, hải tặc Ca Âu không chiếm được ưu thế nhiều lắm, đến lúc gần rạng sáng, tiếng súng từ từ lắng xuống, ở phía trước chiến địa đội hải quân lục chiến Lam Vũ, ngổn ngang thi thể hải tặc Ca Âu, bởi vì ánh sáng quá yếu ớt, cho nên nhìn không thấy tới thi thể đích bên trong hay không còn có che giấu đích người sống sót, vì vậy bách kích pháo của đội hải quân lục chiến Lam Vũ vẫn tiếp tục oanh kích vào số thi thể nằm trên mặt đất này, để bức số hải tặc Ca Âu may mắn còn sống phải lộ diện.
"Ngươi cảm thấy gần hết rồi đúng không?" Du Tiên Phong cẩn trọng hỏi. Căn cứ vào phán đoán mới vừa rồi của hắn, số hải tặc Ca Âu tham dự trận tiến công mang tính tự sát này hẳn là suýt soát một ngàn năm trăm người, toàn bộ đều bị đội hải quân lục chiến Lam Vũ tiêu diệt. Dựa vào tư liệu của ngành tình báo ngành cung cấp, hải tặc Ca Âu đóng trên đảo Kim Quy đại khái chỉ có ba nghìn người,theo thống kê trước sau công lại, hẳn là bị tiêu diệt gần hết rồi.
"Không biết nữa. Không biết bọn chúng có phải là bọn hải tặc râu đỏ hay không." Lâm Từ Luật ngần ngừ lắc đầu. Từ con số mà suy xét, hải tặc Ca Âu bị tiêu diệt khá nhiều rồi, nhưng xem hải tặc Ca Âu mới vừa rồi liều mạng húc đầu vô chỗ chết, tựa hồ như có lực lượng vô cùng vô tận, cho nên, bọn chúng còn có binh lực ẩn giấu nữa hay không, hay là có biến cố khác, quả thực Lâm Từ Luật không dám có kết luận nhanh như vậy.
Trong cấu trúc đội ngũ của hải tặc Ca Âu, thực lực của hải tặc râu đỏ là cường đại nhất, bởi vì bọn họ có thực lực cường đại, cho nên bọn họ bình thường sẽ không áp dụng thủ đoạn phức tạp nhiều công đoạn bất ngờ, giống như trận công kích mới vừa rồi, mặc dù biết rõ hiệu quả có thể không phải rất lý tưởng, nhưng là những hải tặc này vẫn không hề sợ hãi phát khởi công kích, y chang tác phong của hải tặc râu đỏ.
"Bất luận như thế nào cũng phải chịu đựng hết tối hôm nay." A Ba Đốn đang đứng cách đó không xa lắm đang nhắc nhở thuộc hạ của mình.
Vừa mới trải qua đòn tấn công hung mãnh của bọn hải tặc Ca Âu thọc sâu vào trận đại, các chiến sĩ đội hải quân lục chiến Lam Vũ đều đã dốc hết mười phần tinh lực, giơ nòng súng đen ngòm hướng mặt đất chung quanh, toàn bộ tinh thần chăm chú phòng ngừa hải tặc Ca Âu lần nữa phát động công kích như vừa nãy, nhưng, bọn họ dù sao cũng mệt mỏi quá rồi, có một vài chiến sĩ không chịu nổi ngủ thiếp đi lúc nào không hay biết.
Lúc này, pháo chiến còn đang diễn ra kịch liệt ngoài khơi, tiếng pháo bắn ra từ hạm đội hải quân Lam Vũ dồn dập không ngừng, tiếng súng bạo phong vũ cũng duy trì liên tục, thỉnh thoảng lại nhìn thấy có chiến hạm bắc hải buồm tam giác tốc độ cao của hải tặc Ca Âu bị bắn trúng nên bốc cháy, chiếu sáng rực một vùng biển khơi. Hải chiến trong bóng tối, vô cùng kịch liệt, nhưng từ góc độ những người đứng xem, lại không hấp dẫn mấy, bởi vì không cách nào phân biệt rõ ràng vị trí chiến hạm, chỉ có thể nhìn thấy ánh lửa cháy rừng rực cũng như vầng sáng sau khi pháo nổ mà thôi.
Lúc mặt trời chiếu sáng biển Gia Lặc Tân, đảo Kim Quy yên tĩnh lạ thường, có rất nhiều các chiến sĩ hải quân lục chiến Lam Vũ đều lén lút thở phào một hơi, để lại vài nhân viên phụ trách cảnh giới, các chiến sĩ còn lại thì dựa lưng vào chiến hào ngủ thiếp đi, trong lúc đó cuộc chiến đấu ngoài khơi lại tới hồi kịch liệt nhất.
Lâm Từ Luật cùng Du Tiên Phong thông qua ống dòm nhìn thấy, phát hiện có gần ba trăm chiến hạm của hải tặc Ca Âu cùng hơn năm mươi chiến hạm Long Nha của hải quân Lam Vũ đang hỗn chiến cùng một chỗ, bởi vì hải quân Lam Vũ còn cần phải hộ hàng cho rất nhiều thuyền vận chuyển, cho nên số chiến hạm Long Nha chính thức tự do tham chiến ước chừng chỉ có ba mươi chiếc, song phương chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Tự mình chỉ huy hải tặc Ca Âu nghênh đón đòn tập kích của hải quân Lam Vũ chính là lão đại La Đế Áo Phỉ của hải tặc râu đỏ.
La Đế Áo Phỉ cũng không biết hải quân Lam Vũ đang tấn công đảo Kim Quy, hắn chỉ ngẫu nhiên chạm trán mà thôi, mặc dù hắn thông qua rất nhiều manh mối nên biết được Dương Túc Phong muốn tấn công đảo Kim Quy, cũng có thể dựa vào những hành động của quân Lam Vũ để phán đoán khả năng quân Lam Vũ tấn công Kim Quy đảo, nhưng hắn cũng không biết cụ thể ngày nào. Từ sau khi hải quân Lam Vũ chiếm biển Linh Đình, đối với cửa ra vào biển Linh Đình phong tỏa vô cùng chu đáo, đội thuyền của hải tặc Ca Âu căn bản không thể qua lại, về sau lại có hạm đội Đức Tư Phỉ Đế Na của hải quân Lam Vũ tới biển Linh Đình, càng thêm củng cố loại phong tỏa chắc chắn như tường đồng vách sắt này, khiến cho hải tặc Ca Âu căn bản không cách nào biết được hướng đi của hải quân Lam Vũ bên trong biển Linh Đình.
Để đạt được mục đích không tiếc phải trả bất kỳ giá nào, ngành tình báo quân Lam Vũ, nhất là ngành phản gián điệp, chuyên môn tiến hành càn quét tàn khốc đối với tất cả mạng lưới tình báo của hải tặc Ca Âu, Phong Chi Xã phái cánh tay phải đắc lực của mình là Lâm Vũ suất lĩnh một nhóm bộ đội Hắc ngục minh phong có trình độ cao, trường kì đóng quân tại cảng Thước Luân, chuyên môn tiến hành tấn công nhân viên tình báo của hải tặc Ca Âu, trải qua không ngừng cố gắng, cơ bản đã quét sạch tất cả tai mắt của hải tặc Ca Âu.
Đương lúc đảo Kim Quy bị quân Lam Vũ công kích, hải tặc Ca Âu cũng không thể kịp thời thông báo tin tức về cho La Đế Áo Phỉ, bọn họ không có vô tuyến điện đài, liên lạc ngoài khơi phi thường khó khăn. lần này La Đế Áo Phỉ đột nhiên xuất hiện ở đây, chỉ là tuần tra hằng ngày như thường lệ. Bởi vì hắn không cách nào xác định được ngày hải quân Lam Vũ tiến công, cho nên hắn hạ lệnh tăng mạnh mật độ tuần tra chung quanh đảo Kim Quy, thậm chí tự mình tham dự tuần tra.
Hắn rất may mắn, trong lúc tuần tra đã phát hiện hạm đội hải quân Lam Vũ.
Biển Gia Lặc Tân vào ban ngày cũng xám xịt một màu, thoạt nhìn vô cùng u ám thê lương. La Đế Áo Phỉ đứng sừng sững trên mũi tàu chiến liệt hạm, ánh mắt nghiêm túc nhìn chiến hạm Long Nha của hải quân Lam Vũ chung quanh. Hắn là một hải tặc có thân hình phi thường cao lớn, cơ thể phát triển dị thường, kiếp sống lênh đênh trên biển hàng năm trời làm cho tướng mạo hắn thoạt nhìn giống như là một con cá mập hung ác, hai con mắt cơ hồ híp lại, trên mặt và trên cánh tay của hắn toàn bộ đều là sẹo, trên lồng ngực rộng có xăm hình đầu lâu, hơn nữa còn có đến chín cái đầu lâu, trên miệng mỗi một cái đầu lâu đều có bộ râu màu đỏ ngắn ngủn, những đầu lâu có râu màu đỏ này. Chính là ký hiệu độc nhất vô nhị của La Đế Áo Phỉ hắn.
Hải tặc râu đỏ!
Nhìn xuyên qua thấu kính viễn vọng, La Đế Áo Phỉ phát hiện hình dáng của Đặc Lan Khắc Tư, thân hình của Đặc Lan Khắc Tư so với hắn, quả thực hoàn toàn nhỏ hơn một cỡ. Đặc Lan Khắc Tư kì thật là một thanh niên rất hay ngại ngùng, con mắt rất nhỏ, vẻ mặt có điểm thẹn thùng. Hắn bình thường rất ít nói chuyện. Cho dù trên chiến trường cũng không bộc lộ tình cảm nhiều lắm, đối với việc hải tặc Ca Âu đến, hắn tựa hồ hoàn toàn không có vẻ mặt gì đặc biệt, hình như trong ánh mắt căn bổn không hề nhìn thấy hình ảnh đáng sợ của hải tặc râu đỏ.
Đặc Lan Khắc Tư thông qua ống dòm, cũng phát hiện hình dáng của La Đế Áo Phỉ, những đầu lâu có bộ râu màu đỏ trên ngực La Đế Áo Phỉ không hề nghi ngờ gì nữa đã biểu lộ thân phận của hắn, bọn chúng quả nhiên chính là thế lực mạnh mẽ hung tợn nhất của hải tặc Ca Âu. Song Đặc Lan Khắc Tư ngược lại có vẻ càng thêm bình tĩnh, trong lực lượng hải tặc Ca Âu, thực lực của hải tặc râu đỏ không thể nghi ngờ chính là cường đại nhất. Nhưng cũng cao ngạo nhất, từ trước tới này đã thành cố hữu, bọn chúng ngoại trừ thói quen dùng cách đánh lấy mạnh đè yếu, lấy nhanh thắng chậm ra, cơ hồ không có chiến thuật gì khác. Hải quân Lam Vũ thích nhất chính là đối thủ như vậy, cứng đối cứng nhào vô xáp lá cà. Đặc Lan Khắc Tư chưa bao giờ lo lắng.
La Đế Áo Phỉ hung hăng trừng mắt nhìn Đặc Lan Khắc Tư, loại ánh mắt dữ tợn hung hãn này như thể muốn ăn tươi nuốt sống Đặc Lan Khắc Tư. Còn Đặc Lan Khắc Tư cũng lạnh lùng đánh giá La Đế Áo Phỉ, đang tỉ mỉ tính kế làm cách nào để có thể làm cho đối phương bị một vố nhớ đời. Hải quân Lam Vũ cùng hải tặc Ca Âu nhất định không thể cùng tồn tại trên thế giới này, do vậy hai bên gặp nhau nhất định phải choảng nhau một trận kịch liệt một mất một còn mới thôi.
Đặc Lan Khắc Tư cẩn thận quan sát chiến hạm hải tặc Ca Âu, phát hiện ngoại trừ năm chiến hạm khổng lồ ra, còn có ước chừng ba trăm sáu mươi chiến hạm loại nhỏ, có một vài chiến hạm nhỏ có tải trọng thậm chí không đầy một trăm tấn, đại bộ phận đều là loại chiến thuyền bắc hải tam giác phàm tốc độ nhanh vốn quen thuộc, loại này chỉ có đội thuyền hải tặc Ca Âu mới có, ngoài khơi sắp hàng dày đặc, cứ như một đàn kiến đông đúc, nhưng không người nào dám coi khinh loại chiến hạm nhỏ như con kiến này, bởi vì mũi thuyền của chúng nó đều bịt sắt, hơn nữa còn có cạnh phi thường sắc bén. Những chiến thuyền bắc hải tam giác phàm này di chuyển rất linh hoạt, tốc độ rất nhanh, một khi bị bọn chúng húc vào, cho dù dựa vào sự chắc chắn của chiến hạm Long Nha, cũng không có cách chống cự, có lẽ bị đụng xuyên một hai cái thì không sao, nhưng nếu bị đụng nhiều hơn mấy lần, chỉ sợ cũng phải đắm tàu.
Song, đại bộ phận quan binh hải quân Lam Vũ đều tập trung lực chú ý nơi năm chiến liệt hạm khổng lồ của hải tặc Ca Âu. Đối với sự linh hoạt cao của chiến hạm bắc hải buồm tam giác tốc độ cao, hạm pháo của hải quân Lam Vũ không cách nào gây ra thương tổn quá lớn đối với chúng nó, muốn bắn chúng nó trăm phát trăm trúng, quả thật là chuyện khó có khả năng. Nhưng thật ra năm chiến liệt hạm khổng lồ này thực sự là mục tiêu phi thường công kích lý tưởng, tốc độ cùng sự cồng kềnh của chúng nó, đều là cơ hội rất tốt để giúp cho những tay pháo thủ hải quân Lam Vũ đã tỉ mỉ khổ luyện được có dịp thể hiện hết mình.
Đặc Lan Khắc Tư đặc biệt chú ý tới hiện tượng này, nên nhắc nhở các vị hạm trưởng phải chú ý những chiến hạm bắc hải buồm tam giác tốc độ cao này đánh lén, không nên chỉ dồn ánh mắt chú ý hết lên hoàn toàn đích đưa lên chiến liệt hạm khổng lồ của hải tặc Ca Âu. Nếu bàn về số lượng của chiến liệt hạm khổng lồ, thì lúc đầu hạm đội bắc hải của hải quân đế quốc Đường Xuyên rõ ràng còn đông hơn rất nhiều, trong thời kì cường thịnh nhất, từng có đến hơn hai mươi chiến liệt hạm khổng lồ, nhưng số chiến liệt hạm hùng hậu này cuối cùng cũng đều bị hoàn toàn tiêu diệt, mà kẻ tiêu diệt chúng nó, chính là những chiến hạm bắc hải buồm tam giác tốc độ cao đang đông đen trước mắt này, do lúc đầu, hải quân đế quốc Đường Xuyên đối với những chiến hạm bắc hải buồm tam giác tốc độ cao này chẳng thèm mảy may chú ý, kết quả vì vậy mà nếm mùi cay đắng. Truyện Tiên Hiệp - TruyệnY-Y.com
Mặt biển Gia Lặc Tân sóng gió cuồn cuộn, hải tặc Ca Âu có thể phát huy đầy đủ ưu thế chạy nhanh cũng như dễ dàng điều khiển của chiến hạm bắc hải buồm tam giác tốc độ cao, chia hàng ngũ tiến vào cùng đánh, áp dụng chiến thuật bầy sói, lần liệt dìm từng chiếc chiến liệt hạm của hạm đội bắc hải của hải quân Đường Xuyên vào dưới đáy biển sâu, phương pháp tác chiến cơ bản nhất của bọn họ. Chính là xáp lá cà cùng đánh, tốc độ cùng tính linh hoạt của bọn nó có thể làm cho hải quân Đường Xuyên khó lòng phòng bị, cuối cùng bị thất bại thảm hại.
Quả nhiên, theo lệnh của La Đế Áo Phỉ quát ra một tiếng, bọn hải tặc ca Âu rất nhanh đã áp dụng chiến thuật bầy sói tự do công kích.
Những chiếc chiến hạm bắc hải buồm tam giác tốc độ cao này chen nhau lao tới, không ngừng biến ảo hướng đi cũng như hàng ngũ sắp xếp, làm cho tất thảy hỏa pháo của hải quân Lam Vũ đều bắn hụt. hải tặc Ca Âu đã hoành hành Gia Lặc Tân hải hơn mười năm, tựa hồ đã hoàn toàn nắm chắc từng centimet biển ở nơi này, bọn chúng điều khiển chiến hạm bắc hải buồm tam giác tốc độ cao, có thể lợi dụng hoàn toàn chuyển động của sóng biển, không ngừng giữ sức, đi với tốc độ nhanh hơn tốc độ vốn có, chỉ trong nháy mắt, tốc độ của bọn chúng thoạt nhìn quả thực chẳng khác nào đang bay trên sóng.
Ầm ầm đùng......
Chiến hạm Long Nha của hải quân Lam Vũ đương nhiên sẽ không khách khí. Đều khai pháo, đạn pháo rơi vào chính giữa những này chiến hạm bắc hải buồm tam giác tốc độ cao, rồi phát nổ mạnh xuất hiện hàng loạt cột nước bắn tung tóe, nhưng cũng không có được hiệu quả rõ ràng, bởi vì này hải tặc Ca Âu thật sự rất linh động, có thể linh hoạt né tránh pháo đạn công kích. Tuy nhiên. trong lúc ngẫu nhiên, vẫn có một số đạn lạc ở cự ly gần phát huy tác dụng, có một số chiến hạm bắc hải buồm tam giác tốc độ cao bởi vì không chịu nổi sức ép của đạn nổ ở cự ly gần, những mảnh đạn nhỏ xé rách vải buồm, hoặc găm trúng hải tặc trên thuyền, không thể không tạm thời hạ thấp tốc độ.
Trên khuôn mặt dữ tợn của La Đế Áo Phỉ hiện ra một tia cười khẩy đầy vẻ khinh miệt, hắn xiết chặt nắm đấm phát ra những tiếng khớp xương kêu lên răng rắc răng rắc vô cùng ghê sợ. tất cả những người đã từng quen với việc sinh sống trên biển, hai tay đều có sức mạnh hơn người thường, La Đế Áo Phỉ đương nhiên cũng không phải là ngoại lệ. Hắn hận không thể ngay lập tức tiến sát đến kỳ hạm của Đặc Lan Khắc Tư. Sau đó dùng chính nắm tay của mình đập bể sọ của Đặc Lan Khắc Tư.
/769
|