- Ồ, tân hoàng đế bệ hạ tôn kính, ngài chuẩn bị chuyển nhà tới nơi ở mới rồi ư?
Úc Thủy Lan Nhược mở mắt ra, như cười như không nói, từ nụ cười nhàn nhạt của nàng, Dương Túc Phong có thể cảm giác được Úc Thủy Lan Nhược thực sự có chút tức giận rồi, có lẽ ở trên lịch sử của Hải Thiên Phật Quốc, nàng là nữ đệ tử đầu tiên bị cho đi tàu bay giấy.
Dương Túc Phong miệng liên tục nói lời xin lỗi, nhưng ở trong lòng lại chẳng thấy có gì áy náy cả, cảm thấy mình và Úc Thủy Lan Nhược căn bản là hai người qua đường, giữa hai người không nên có liên hệ gì cả, nếu như chẳng phải là chuyện của Sương Huyết Nhận, y quả thực không muốn nghĩ tới nàng.
Bất quá bề ngoài thì lại làm ra vẻ có chút bất an, tiếp dó ngồi xuống, rồi lại gọi người mang trà ngon nhất tới, vẻ mặt chân thành nói:
- Thật xin lỗi, bất ngờ có việc gấp, không biết Lan Nhược tiểu thư đêm khuya còn đợi ta, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
Úc Thủy Lan Nhược khẽ nhướng hàng mi dài lên, lạnh lùng nói:
- Ta tới là vì ngươi.
Dương Túc Phong chỉ cười, y đương nhiên sẽ không nghĩ tới phương diện chuyện ái muội, vì thế thản nhiên nói:
- Nguyện nghe kỹ hơn.
Úc Thủy Lan Nhược lành lạnh nói:
- Ngươi đáng nhẽ phải biết, vị trí hoàng đế bệ hạ này của ngươi có được không phải dễ dàng chứ? Cho dù là hiện giờ, cũng có rất nhiều người không hi vọng ngươi có thể bình yên ngồi trên long ỷ ở điện Kim Loan.
Dương Túc Phong vẫn cười thản nhiên, thờ ơ nói:
- Xin hỏi có vị hoàng đế nào lấy được hoàng vi một cách dễ dàng chứ? Thay triều đổi đại, đó đều phải trả giá bằng máu, ta nghĩ ta cũng chẳng phải là ngoại lệ.
Úc Thủy Lan Nhược vẻ mặc nghiêm túc nói:
- Ngươi hẳn là phải biết, kẻ muốn giết ngươi rất nhiều, mà ngươi lại chẳng hiểu nửa phần võ công, điều này sẽ mang tới hậu quả gì không? Tiêu diệt kẻ địch từ mặt nhục thể là triệt để nhất, câu nói này tựa hồ là do ngươi nói ra đó.
Dương Túc Phong có chút ngạc nhiên nhìn Úc Lan Nhược Thủy, không biết trong hồ lô của nàng bán thuốc gì, hơi cau mày lại nói:
- Đương nhiên là rất nhiều, kẻ địch của ta tới ngay cả bản thân ta cũng không đếm hết được … không biết Lan Nhược tiểu thư có ý gì? Ta tựa hồ không có chỗ nào đắc tội với Hải Thiên Phật Quốc các vị, ta nghĩ chúng ta hẳn không tính là kẻ địch, đương nhiên, cũng không thể tính là bằng hữu.
Úc Thủy Lan Nhược không trả lời chính diện, mà vẫn thong thả nói:
- Bọn ta thu được tin tức, Vũ Văn Thành Đô đã tới kinh đô Ni Lạc Thần rồi, chuẩn bị gây chuyện bất lợi với ngươi …không biết ban ngành tình báo của ngươi đã thu được chưa vậy? Nghe nói nước Nhược Lan cũng có một số người tới, bọn chúng đều được yểm hộ rất là tốt …. Ngươi cũng biết đó, ở bên trong kinh đô Ni Lạc Thần, chẳng phải là một trăm phần trăm số người đều ủng hộ quân Lam Vũ các ngươi.
Dương Túc Phong chỉ cười, bình thản nói:
- Đúng thế, ta biết chứ.
Vũ Văn Thành Đô đúng là đã tới kinh đô Ni Lạc Thần, nước Y Lan cũng phái tới một số sát thủ, muốn gây bất lợi cho Dương Túc Phong, cho nên mấy ngày hôm nay bộ đội Hắc Ngục Minh Phong do Phong Chi Xã lãnh đạo cũng vô cùng bận rộn.
Bất quá, do những tin tức này đều là từ điệp viên của nội bộ nước Mã Toa và nước Y Lan có được, cho nên, ban ngành tình báo của quân Lam Vũ còn chưa nắm được hoàn toàn Vũ Văn Thành Đồ và sát thủ của nước Y Lan, bọn chúng ở kinh đô Ni Lạc Thần rốt cuọc hoạt động như thế nào, quân Lam Vũ cũng không có manh mối.
Quân Lam Vũ mặc dù khống chế được kinh đô Ni Lạc Thần, thay thế sự thống trị của triều đình, nhưng đúng là như Úc Thủy Lan Nhược nói, dưới bề ngoài thần phục, còn có không ít người đang bí mật vạch kế hoạch âm mưu nhắm vào quân Lam Vũ.
Rất nhiều kẻ không cam tâm mất đi quyền lực của mình, bọn chúng muốn thông qua các con đường khác nhau không từ thủ đoạn liều mình phản kháng, mà sát thủ chắc chắn là một trong số thủ đoạn hiệu quả nhất.
Bất quá, những điều này thì có liên hệ gì với Úc Thủy Lan Nhược chứ?
- Cô đến làm bảo tiêu cho ta à?
Dương Túc Phong nói đầy thâm ý, nếu như Úc Thủy Lan Nhược có thể đến làm bảo tiêu cho y, thì đúng là một chuyện không tệ, có phải đánh nhau hay không còn ở đằng sau, song ít nhất thì cũng bổ mắt! Tới khi đó cho dù bản thân thực sự có thường phục vi hành, có tứ đại mỹ nhân phòng thân, cũng không cần rụt rè gì nữa rồi.
Úc Thủy Lan Nhược lại thản nhiên nói ra điều làm người ta kinh ngạc:
- Ta đại biểu Hải Thiên Phật Quốc tới đây, là để cùng ngươi đám phán một bản hợp đồng.
Dương Túc Phong ngạc nhiên thốt lên:
- Hợp đồng?
Úc Thủy Lan Nhược nghiêm túc nói:
- Đúng, hợp đồng, một bản hợp đồng báo hiểm thân thể năm mươi năm.
Dương Túc Phong hoàn toàn ngạc nhiên, chỉ lẩm bẩm theo bản năng:
- Hợp đồng bảo hiểm?
Bất kể là Úc Thủy Lan Nhược nói gì, đều không kỳ quái bằng bốn cái từ này, hợp đồng bảo hiểm thân thể năm mươi năm, đó là ý tứ gì?
Không để ý tới ánh mặt khó hiểu và hòai nghi của Dương Túc Phong, Úc Thủy Lan Nhược lấy ra từ trong lòng, hẳn là từ trong lòng, bởi vì Dương Túc Phong không nhìn rõ lắm, trong tay nàng thêm một sấp hợp đồng giấy trắng mực đen, hơi nghiêng người tới đưa cho Dương Túc Phong.
Dương Túc Phong cầm lấy xem qua, nhưng lại phát hiện bên trên chỉ có quy định liên quan, nhưng lại không có bất kỳ điều khoản cụ thể nào của hợp đồng.
Dưong Túc Phong nghi hoặc nói:
- Đây là hợp đồng kiểu gì vậy? Nội dung đâu?
Úc Thủy Lan Nhược thong thả nói: Nguồn truyện: TruyệnYY.com
- Nội dung do chúng ta thương lượng bằng miệng với nhau.
Dương Túc Phong ngạc nhiên:
- Tại sao không giấy trắng mực đen viết ở bên trên …
Úc Thủy Lan Nhược nhẹ nhàng cắt ngang lời của y, giọng nói nhỏ nhưng nghiêm túc:
- Dương Túc Phong, hiện giờ ta lấy thân phận người chủ trì đời thứ ba mươi ba của Hải Thiên Phật Quốc cùng ngươi ký bản hợp đồng này, còn ngươi, hi vọng ngươi có thể dụng thân phận hoàng đế thứ mười một của đế quốc Đường Xuyên để lập bản hợp đồng này với ta …
Dương Túc Phong khẽ khoát tay, chăm chú nhìn thật sâu vào khuôn mặt xinh đẹp của Úc Thủy Lan Nhược, tựa hồ muốn từ trên mặt nàng có được tin tức gì đó khác thường, hồi lâu mới nói gần như từng chữ một:
- Cô nói, đây là hợp đồng giữa Hải Thiên Phật Quốc và đế quốc Đường Xuyên?
Trong con mắt sâu thẳm của Úc Thủy Lan Nhước ánh lên tia sáng chói mắt, giống như là ngôi sao sáng rực trên bầu trời đêm, cũng nghiêm túc mà trang trọng nói:
- Đúng thế, đây chính là bản hợp đồng giữa Hải Thiên Phật Quốc và đế quốc Đường Xuyên, chỉ có người lãnh đạo tối cao của hai bên mới có thể ký kết.
Dương Túc Phong cảm giác trong máu của mình như có thứ gì đó đang âm thầm bốc cháy, làm cho sắc mặt của y hơi đỏ lên, toàn thân cũng có chút cảm giác kích động. Người lãnh đạo tối cao của đế quốc Đường Xuyên, y bắt đầu cảm thụ được hàm nghĩ của hai chữ hoàng đế.
Tĩnh lặng chốc lát, Dương Túc Phong mới chậm rãi nói:
- Được rồi, mời cô giới thiệu qua nội dung của bản hợp đồng.
Đôi mắt của Úc Thủy Lan Nhược sáng rực như ánh sao, nói chậm rãi mà rõ ràng:
- Hợp đồng rất đơn giản, Hải Thiên Phật Quốc chúng tôi hứa, bắt đầu từ hôm nay, vì ngài cung cấp bảo vệ an toàn thân thể trong năm mươi năm, cũng chính là nói, chúng tôi sẽ thanh trừ tất cả thích khách và nguy hiểm cho ngài, bất kể là nguy hiểm này tới từ phương nào, chỉ cần nó thông qua hình thức ám sát để thực hiện, đều nằm trong phạm vi trách nhiệm.
Dương Túc Phong khẽ nhướng mày lên, không có tán đồng hay phản đối:
- Bao gồm cả Vũ Văn Thành Đô trong đó.
Úc Thủy Lan Nhược nói quả quyết:
- Đươn nhiên, một khi hợp đồng của chúng ta được ký kết, chúng tôi sẽ làm cho hắn biết khó mà lui.
Dương Túc Phong xoa mạnh bàn tay của mình, ánh mắt ngạc nhiên len lén nhìn khuôn mặt tú lệ của Úc Thủy Lan Nhược, chậm rãi nói:
- Ta nghĩ, ta hẳn không phải là người đầu tiên ký bản hợp đồng này. Có thể nói một chút bối cảnh được hay không, ví như, Đường Minh, ông ta có ký hợp đồng với các vị không?
Úc Thủy Lan Nhược bình thản nói:
- Mỗi một ví hoàng đế của đế quốc Đường Xuyên và đế quốc Minh Hà các ngài, đều có ký hợp đồng với chúng tôi.
Dương Túc Phong có chút ngạc nhiên há hốc miệng ra, muốn nói gì đó, nhưng lại không nói ra.
Chẳng trách giang hồ có lời đồn, Hải Thiên Phật Quốc có sức ảnh hưởng rất lớn với đế quốc Đường Xuyên và đế quốc Minh Hà, thì ra là bởi loại quan hệ này, không ngờ lại có thể nghĩ ra phương pháp cung cấp bảo hiểm thân thể cho hoàng đế, cũng đúng là có thể làm Hải Thiên Phật Quốc trường thịnh mãi mãi.
Thử hỏi có vị hoàng đế nào chẳng lo lắng nhất là an toàn thân thể của mình chứ? Vì an toàn thân thể của mình, bọn họ đương nhiên sẽ cung cấp đặc quyền và lợi ích không cần phải nói cho Hải Thiên Phật Quốc.
Gần như có thể khẳng đinh, bản hợp đồng này tuyệt đối không phải là lợi ích đặc biệt của hoàng đế đế quốc Đường Xuyên, khẳng định là còn có hoàng đế của các quốc gia khác mua loại hợp đồng bảo hiểm này, nhất là quốc vương của những nước nhỏ, hoàn cảnh của bọn họ nguy hiểm hơn hoàng đế của các nước lớn nhiều.
Võ công của gia tộc Vũ Văn nước Mã Toa quá lợi hại, đối với mỗi một vị hoàng đế hoặc là quốc vươn đều là một uy hiếp cực lớn, cũng chỉ có Hải Thiên Phật Quốc mới có thực lực này để đối phó với bọn chúng.
Cảm thấy chuyện này đúng là vô cùng mới mẻ, Dương Túc Phong trầm mặc rất lâu, để cân nhắc ý nghĩa và trách nhiệm ở đằng sau bản hợp đồng này, đột nhiên cau mày nói:
- Như vậy, năm xưa Đường Xuyên giết vị hoàng đế cuối cùng của đế quốc Minh Hà, thì bản hợp đồng này của các vị giải thích thế nào?
Căn cứ vào cách nói tự tin như vậy của Úc Thủy Lan Nhược, Đường Xuyên, hoàng đế đầu tiên của đế quốc Đường Xuyên đã mua bản hợp đồng này, nhưng vị hoàng đế bất hạnh kia của đế quốc Minh Hoa hẳn là cũng mua bảo hiểm của Hải Thiên Phật Quốc, nhưng một người trong số đó lại giết người kia, món nợ lộn xộn này, Hải Thiên Phật Quốc tính toán thế nào đây?
Úc Thủy Lan Nhược lạnh lùng nói:
- Xin lỗi, chúng tôi chỉ phụ trách việc liên quan tới ám sát, còn chuyện về mặt chiến trường và chính trị, chúng tôi hết thảy đều không phụ trách.
Dương Túc Phong gật đầu theo bản năng, thầm nghĩ thì ra là như thế, chuyển ám sát và chống ám sát các ngươi đúng là rất chuyên nghiệp, lại tránh khỏi đấu tranh chính trị và quân sự tàn khốc, đúng là vô cùng thông minh, chẳng trách mà kiếm được địa vị ngày hôm nay, tiếp đó lại hỏi:
- Nếu như bị ám sát trên chiến trường thì sao?
Úc Thủy Lan Nhược lạnh lùng nói:
- Cũng tính vào việc của chúng tôi.
Trong lòng Dương Túc Phong ồ lên một tiếng, vẫn băn khoăn nhưng không nói, mơ hồ, y luôn cảm giác chuyện này không hề nhẹ nhàng như Úc Thủy Lan Nhược nói, một bản hợp đồng như thế này, khẳng định ở đằng sau còn có nội dung không thể tiết lộ.
Đối với bản hợp đồng bảo hiểm thân thể của hoàng đế độc nhất vô nhị này, Dương Túc Phong quyết định phải suy nghĩ thêm, nghĩ một lúc, Dương Túc Phong thành thực nói:
- Nói thực thì bản hợp đồng này vô cùng hấp dẫn, ta đúng là không kháng cự lại được, bất quá, thứ hấp dẫn luôn phải trả giá rất lớn, ta muốn biết, các vị muốn có được gì từ chỗ của ta?
Úc Thủy Lan Nhược lạnh nhạt nói:
- Mỗi một năm ba ngàn vạn phí bảo hiểm, thêm vào ba thỉnh cầu.
Dương Túc Phong tức thì trở nên mẫn cảm, hồ nghi hỏi:
- Ba thỉnh cầu là sao?
Úc Thủy Lan Nhược lãnh đạm nói:
- Chính là trong thời gian bảo hiểm năm mươinăm, có lẽ chúng tôi sẽ nhờ ngài giúp chúng tôi ba việc. Xin chú ý, là có lẽ, chúng tôi chỉ vào lúc cần thiết mới đề xuất yêu cầu. Trên thực tế, đối với tuyệt đại đa số người mua bảo hiểm của chúng tôi mà nói, chúng tôi chưa từng đề xuất một yêu cầu nào cả.
Dương Túc Phong lập tức hỏi tới:
- Ba chuyện như thế nào?
Úc Lan Nhược Thủy lãnh đạm nói:
- Không nói chắc được, tất cả phải xem tình hình mới nói.
Dương Túc Phong không khỏi nghĩ tới Trương Vô Kỵ và Triệu Mẫn đánh cược với nhau, xem ra tựa hồ như mình chiếm phần hơn, nhưng trên thực tế là treo một thanh kiếm Tư Ba Đạt Khắc ở trên đầu, cái chuyện không có trí tuệ này Dương Túc Phong kiên quyết sẽ không làm.
Ba cái thỉnh cầu không phải là chuyện khó làm, bất quá trước khi ký kết hợp đồng, phải đem ba cái thỉnh cầu này nói cho thật rõ ràng rành mạch mới được.
Dương Túc Phong cẩn thận nói:
- Không được, ba cái thỉnh cầu này phải nói rõ ràng trước.
Úc Thủy Lan Nhược lắc đầu nói:
- Không có tiền lệ như vậy, chúng tôi đều chỉ vào lúc cần thiết, mới đề ra.
Dương Túc Phong cau mày nói:
- Vạn nhất các vị yêu cầu thái quá thì chẳng phải là ta thiệt thòi lắm sao?
Úc Thủy Lan Nhược lạnh lùng nói:
- Nếu như tới khi đó ngài cảm thấy thỉnh cầu của chúng tôi quá đáng, thì ngài có thể ngừng hợp đồng giữa chừng, bồi thường chúng tôi hai trăm triệu kim tệ tiền vi phạm hợp đồng, hợp đồng của chúng ta coi như kết thúc. Đối với một quốc gia lớn như vậy mà nói, hai trăm triệu kim tệ cũng không tính là quá nhiều chứ, ở trên lịch sự hợp đồng của chúng tôi, còn chưa có ai hủy hợp đồng đâu.
Dương Túc Phong tính toán một chút, nếu như dùng hai trăm triệu kim tệ có thể hủy hợp đồng, đúng là lựa chọn không tệ, chỉ có điều, loại chuyện như thế này đúng là có chút quái dị, trong nhất thời Dương Túc Phong cũng không lập tức quyết định được.
Dương Túc Phong suy nghĩ một lúc rồi chậm rãi nói:
- Ta cần một chút thời gian để suy nghĩ cho thấu đáo, cho ta thời gian ba ngày, tới lúc đó cô lại tới tìm ta, ta sẽ cho cô câu trả lời chính xác.
Úc Thủy Lan Nhược lạnh lùng nói:
- Nếu đã như thế, như vậy trong thời gian ba ngày này, ngươi tự mình cẩn thận! Vũ Văn Thành Đô cách chỗ chúng ta rất gần đấy, buổi tối tốt nhất ngươi ôm lấy vị cô nương của Nghi Hoa cung kia mà ngủ cho an toàn.
Dương Túc Phong còn muốn nói gì đó, Úc Thủy Lan Nhược đã lạnh lùng rời đi rồi.
Cung Tử Yên từ trong góc khuất đi ra, lạnh lùng nhìn theo bóng lưng của Úc Thủy Lan Nhược.
Dương Túc Phong tò mò nói:
- Bản hợp đồng này của Hải Thiên Phật Quốc, Nghi Hoa cung các nàng hẳn là biết không ít hả?
Cung Tử Yên không hề khách khi nói:
- Đương nhiên là biết, còn biết có một con hồ ly tinh cứ muốn tìm cơ hội dính lấy chàng, tới khi đó chui thẳng vào giường của chàng, ả ta nói cái gì thì chàng làm cái đó rồi.
Dương Túc Phong ngạc nhiên nói:
- Thế ư?
Bấ t quá không có ai trả lời, vì Cung Tử Yên đã phất tay bỏ đi.
Bất kể lời nói lúc rời đi của Úc Thủy Lan Nhược là giả hay là thật, buổi tối ngày hôm đó cảnh vệ quân bộ quân Lam Vũ vẫn đặc biệt tăng cường việc bảo vệ, bố trí rất nhiều trạm canh ngầm và các tay súng bắn tỉa, hơn nữa cả đêm đều không ngừng có tiếng chó sủa, đó là binh sĩ quân Lam Vũ tiến hành kiểm tra triệt để trên quy mô lớn từng nhà từng hộ của khu dân cư, làm cho chó chạy gà bay, không được yên ổn.
Buối tối Dương Túc Phong ngủ cũng không được ngon giấc, trời tờ mờ sáng đã thức dậy, tập thể dục buổi sáng ở trong vườn, bất quá còn có người dậy sớm hơn cả y, đó là hai người Hà Vị Thần và Cổ Tư Đinh.
Sau khi quân bộ của quân Lam Vũ tiến vào kinh đô Ni Lạc Thần, công việc của mấy viên tham mưu đều vô cùng bận rộn, Khắc Lao Tắc Duy Tư và Vân Thiên Tầm phải phụ trách bố trí chiến lượt chỉnh thể, cùng với nghiên cứu phương châm chiến đấu trong thời gian gần và tương lai, cùng với cả tỉnh hình thực thi cụ thể mấy chiến địch lớn sắp được tiến hành, tổng kết bài học và kinh nghiệm của chiến dịch, chủ trì sắp xếp và huấn luyện bộ đội.
Mỗi một ngày cơ bản đều sống trong phòng làm việc của quân bộ quân Lam Vũ, bởi vì thời gian này Dương Túc Phong có rât nhiều nhiệm vụ chính trị, nên chỉ dành đem vấn đề liên quan tới chiến thuật chiến lược đều ủy thác cho hai người bọn họ mà thôi.
Tri Thu thời gian gần đây cầm Thượng Phương bảo kiếm của Dương Túc Phong, chuyên môn phụ trách chỉnh đốn kỷ luật và tác phong lệch lạc trong quân đội, cả ngày cũng bận tới không có chút thời gian dư ra nào, ngay cả thời gian ngủ cũng bị giảm bớt đi một nửa.
Quân Lam Vũ tiến vào đóng giữ ở kinh đô Ni Lạc Thần, chuyện Dương Túc Phong lo lắng nhất là bộ đội bị làm như giống Lý Tử Thành, trở nên tha hóa biến chất.
Mà trên thực tế, lúc ban đâu, đúng là cũng đã xuất hiện một số dấu hiệu không tốt, cho nên, trừ việc thường xuyên cảnh cáo và nhắc nhở các cấp quan quân ra, Dương Túc Phong còn ủy thác cho Tri Thu chuyên môn tới các bộ đội kiểm tra, đi chỉnh đốn, nghiêm ngặt phòng ngừa bộ đội xuất hiện dấu hiệu giống như của Lý Tự Thành.
Ngày hôm trước, Tri Thu còn xin Dương Túc Phong công khai xử bắn một phó đại đội trưởng cưỡng gian dân nữ, làm cho toàn quân chấn động cực lớn.
Hai người Cổ Tư Đinh và Hà Vị Thân, thì chuyên môn phụ trách nghiên cứu an bải tổng thế và an bái binh lực ở bên trong hoàng thành.
Cái lão gia hỏa Đường Minh này nhẹ nhàng phủi tay một cái, đem tất cả mọi trách nhiệm ném hết cho quân Lam Vũ, bao gồm cả việc trị an của kinh đô Ni Lạc Thần và vấn đề an toàn của buổi lễ ngày 28 tháng 8.
Căn cứ vào thiếp mời trước đó của triều đình đế quốc, các lộ chư hầu của đế quốc Đường Xuyên, đèu có thể mang hai vạn bộ đội nhập kinh, mà khi đó Dương Túc Phong không dự liệu được cục diện ngày hôm nay sẽ như thế này, còn phái sứ giả Mã Khôn đi du thuyết gia tộc Tư Mã và gia tộc Độc Cô, giật dây bọn họ dẫn hai vạn bộ đội tiến vào trong nội thành của kinh đô Ni Lạc Thần, hiện giờ nghĩ lại, chuyện du thuyết này đúng là gậy ông đập lưng ông, nhưng có hối hận cũng không kịp nữa rồi.
Càng làm cho người ta tức giận hơn nữa là, bát đạo liên minh xưa nay không có qua lại gì với triều đình đế quốc Đường Xuyên, không biết là nổi cơn điên gì mà lại cũng tuyên bố sẽ phái người đi tham gia vào buổi lễ ngày 28 tháng 8, đồng thời chúc mừng Dương Túc Phong trở thanh tân hoàng đế của đế quốc Đường Xuyên.
/769
|