Ngày mùng 7 tháng 11 năm 1731 thiên nguyên, ở vùng biển phụ cận đế quốc Ngả Phỉ Ni, Đại Nam Dương.
Trải qua hai tháng hành trình đường xa, hạm đội Khắc Lý Khắc Lan của hải quân quân Lam Vũ đã tới được vùng biển phụ cận đế quốc Ngả Phi Ni, chuyến đi này mặc dù đường xá xa xôi, thế nhưng không thể tính là gian khổ, bởi vì ở dọc đường có thành trấn ven biển liên minh Nhã Ca có thể bô xung thức ăn tươi và hoa quả..v..v chẳng thiếu thứ gì cả.
Cho nên sĩ khí của các quan binh quân Lam Vũ rất cao, mang theo hi vọng về thế giới tương lai, mang theo lòng tự hào chính phục đại bộ phẩn hải dương, bọn họ đã tới được vùng biển xa lạ này, hơn nữa còn sắp tiếp xúc với hải quân của quốc gia xa lạ này.
Đương nhiên sự tiếp xúc này có lẽ không làm cho người ta vui vẻ, nhưng đại bộ phận quan binh đều cho rằng, đây là một nhiệm vụ to lớn và gian nan, và bọn họ rất sẵn lòng tham gia vào nhiệm vụ như vậy.
Bất quá, ở trong con mắt của Trần Ninh Viễn hạm trưởng của Long Nha chiến hạm số 303 thì lại thấy, cái chuyện hành trình dài ngày này đúng là chẳng phải công việc tốt đẹp gì, bởi vì hắn bị ngã bệnh, bệnh cảm mặc dù chẳng phải là bệnh gì nặng, nhưng cảm giác toàn thân mềm nhũn yếu ớt vẫn làm cho hắn thấy rất khó chịu.
Điều này cũng chẳng trách đượng, vốn công việc ở trên chiến hạm là một nghề nghiêp rất tiêu hao thể lực, nếu không phải là người có tinh lực hơn người và thân thể cường tráng là tuyết đối không thể đảm nhận được, nhưng đáng chết như thế nào mà vào đúng lúc quan trọng nhất, hắn lại bị cho một trận cảm sốt cấp tính nho nhỏ hạ gục.
Từ ba ngày trước Trần Ninh Viễn vẫn luôn ở trong trạng thái sốt cao, lúc nào cũng cảm thấy đầu óc mơ hồ, cùng với vệc Long Nha chiến hạm tròng trành, hắn đôi khi có cảm giác mình như sắp mất đi y thức rồi.
Kỳ thực đối với các thủy thủ mà nói, bị cảm cũng chẳng thể tính là chuyện gì lớn, dày vò vài ngày là khỏe rồi, dù sao bình thường sức khỏe của thủy thủ đều rất tốt, năng lực đề kháng rất mạnh, Trần Ninh Viễn cũng không phải là ngoại lệ.
Thế nhưng Trần Ninh Viễn đã sốt mất bốn ngày rồi, mà cơn sốt vẫn không có dấu hiệu gì là sẽ suy giảm, y sinh của hạm đội cũng cảm thấy rất là kỳ quái, nhưng ở trên thuyền cũng không có nhiều thuốc men và thiết bị y tế cho lắm, nên hắn chỉ có thể dựa theo bệnh cảm mà xử lý.
Kết quả thủy chung không có gì khởi sắc, đương nhiên cũn không biến xấu, trong đa phần thời gian, Trần Ninh Viễn vẫn cảm thấy đầu óc mình hoàn toàn tỉnh táo, chỉ là thỉnh thoảng có chút sốt ruột mà thôi.
Trần Ninh Viên đương nhiên là phải sốt ruột rồi, bởi vì vào lúc này chiến hạm của hắn đã phải tiến vào vùng biển của đế quốc Ngả Phỉ Ni, chiến đấu có thể nổ ra vào bất kỳ lúc nào, dưới tình huống như thế mà nói Trần Ninh Viễn còn không sốt ruột thì là giả.
Vốn hạm đội Khắc Lỳ Khắc Lan cũng không gánh vác nhiệm vụ gian nan gì, xưa nay thuộc thuộc vào hạm đội hạng hai, lần này Khắc Lý Khắc Lan khó khăn lắm mới được thay thế Tô Chẩm Thư, nhận lấy nhiệm vụ tiếp xúc với đế quốc Ngả Phỉ Ni, thanh danh của hạm đội nằm ở trong chuyến đi này, nếu như làm hỏng, thì sau này hạm đội Khắc Lý Khăn Lan chỉ có thể thực sự làm hạm đội hạng hai của hải quân quân Lam Vũ mà thôi.
Cho nên ở trên đường đi, quan tư lệnh hạm đội Khắc Lý Khắc Lan không ngừng thúc giục các quan binh của mình, yêu cầu mọi người phải lấy ra trạng thái tốt nhất, đấu chí ngoan cường nhất, và kỹ thuật hải chiến cao siêu nhất, để đối diện với trận đại hải chiến sắp xảy ra.
Hải quân quân Lam Vũ đã đánh bại hải quân nước Mã Toa, ép cho bọn chúng phải trốn vào trong vịnh Kim Lan không cách nào nhúc nhích, hải tặc Ca Âu cũng bị Đặc Lan Khắc Tư ép cho chỉ còn nước chịu dòn mà không đánh trả được nữa.
Tạm thời chỉ có hải quân đế quốc chưa rõ tình hình là có khả năng còn tạo thành được uy hiếp với hải quân quân Lam Vũ, hạm đội Khắc Lý Khắc Lan có lập nên được thanh danh của mình hay không, thì phải trông vào trận chiến này rồi.
Hạm đội Trắng thần bí mà bọn Phất Lai Triệt gặp được lần trước ở hải vực Solomon, sau này đã được chứng minh là hải quân của đế quốc Ngả Phỉ Ni, nhưng khi đó bọn họ không tiến hành chiến đấu cùng hải quân quân Lam Vũ, mà là chủ động rút lui.
Song sự xuất hiện của bọn họ vẫn làm cho hải quân quân Lam Vũ coi trọng vô cùng, cho dù đối phương chẳng thể hiện ra nhiều chỗ hơn người cho lắm, nhưng chỉ riêng vào tốc độ mà nói, thì tốc độ mà hạm đội Trắng biểu hiện ra đã làm cho ban ngành kỹ thuật của hải quân quân Lam Vũ vô cùng kinh ngạc.
Bởi vì khi đó hạm đội trong quá trình đi lùi, không ngờ lại có thể biểu hiện ra tốc độ đi giật lùi cao như vậy, tuyệt đối làm cho hải quân quân Lam Vũ cảm thấy không thể nào tưởng tượng ra được, cho tới tận bây giờ hải quân quân Lam Vũ vẫn còn chưa làm rõ được kết cấu của hạm đội Trắng là như thế nào.
Hạm đội Khắc Lý Khắn Lan lần này nam hạ, chính là muốn triển khai tiếp xúc sơ bộ với hải quân đế quốc Ngả Phỉ Ni, có lẽ chuyện tiếp xúc này là hữu hảo, cũng có lẽ là không hữu hảo.
Hải quân quân Lam Vũ đại đa số là nghiêng về phía đằng sau hơn, Trần Ninh Viễn đương nhiên cũng không ngoài lệ.
Trên thực tế thì lĩnh đạo cao tầng của quân Lam Vũ bao gồm cả Dương Túc Phong và Khắc Lý Khắc Lan, đều tràn đầy tò mò với đế quốc Ngả Phỉ Ni, cũng tràn đầy địch ý, vì đế quốc Ngả Phỉ Ni mặc dù không biểu hiện ra địch ý với hải quân quân Lam Vũ, nhưng nó đã biểu hiện ra kỹ thuật hải quân có thể sinh ra uy hiếp với quân Lam Vũ, vì thế địch ý của quân Lam Vũ đối với nói cũng tự nhiên mà sinh ra.
- Giảm tốc độ, xếp thành hình hàng dọc nối nhau tiến lên, chú ý quan sát.
Mệnh lệnh của quan tư lệnh Khắc Lý Khắc Lan mau chóng được truyền khắp cả hạm đội, là hạm trưởng của Long Nha chiến hạm số 303, Trân Ninh Viễn cũng nhận được, nhưng chấp hành cụ thể, hắn vẫn phải giao cho quan quân điều khiển thượng úy hải quân Hồ Văn Bân của mình chấp hành, sau khi hạm trưởng đổ bệnh, quan quân điều khiển chiến hạm là hạm trưởng thực tế rồi.
Hồ Văn Bân sau khi truyền đạt mệnh lệnh xong, thấp thỏm không yên quay trở về bên giường bệnh của Trần Ninh Viễn, quan tâm hỏi:
- Lão đại, anh cảm thấy như thế nào rồi? Có thể tự mình đi lại được chưa?
Hồ Văn Bân chỉ mới có hai mươi hai tuổi vừa mới tốt nghiệp trường học quan quân hải quân quân Lam Vũ, thời gian tham gia hải quân còn chưa tới một năm, kinh nghiệm không đủ, chưa từng bao giờ tham gia thực chiến, bởi vì thế sau khi Trần Ninh Viễn đồ bệnh, hắn liền cảm thấy áp lực cực lớn. Nguồn: http://truyenyy.com
Mà áp lực này hiện giờ hắn còn chưa thể nào gánh vác được, chiến đấu sắp tới, mà người có kinh nghiệm chiến đấu nhất ở trên thuyền lại đổ bệnh, Hồ Văn Bân từ tiềm thức cảm nhận được căng thẳng chưa từng có, cho nên hắn thành thực hi vọng bệnh của Trần Ninh Viễn có thể mau chóng tốt lên.
Sau khi tiến vào hải vực đế quốc Ngả Phỉ Ni, Khắc Lý Khắc Lan hạ lệnh giảm bớt tốc độ, đề cao cảnh giác, sẵn sàng chiến đấu bất kỳ lúc nào.
Hạm đối Trắng thần bí lần trước xuất hiện ở hải vực Solomon, đã thình lình xuất hiện trong tình huống không có bất kỳ dấu hiệu nào báo trước, trình độ quan sát cua rbọn họ không dưới quân Lam Vũ, vì thế những chòi quan sát của hạm đội Khắc Lý Khắc Lan đều phải tập trung hai tư trên hai mươi tư, lấy một trăm hai mươi phần trăm tinh thần tiến hành quan sát ngoài xa, để ngăn ngừa hạm độ Trắng đọt nhiên tập kích ở mức độ cao nhất.
Trải qua nghiên cứu của ban ngành kỹ thuật hải quân quân Lam Vũ, cho rằng trình độ chiến hạm của hải quân đế quốc Ngả Phỉ Ni rất không đơn giản, thậm chí so với hải quân nước Mã Toa trước kia còn hùng mạnh hơn.
Cho nên mỗi một quan quân của hạm đội Khắc Lý Khắc Lan đều không dám lơ là.
Trước khi nam hạ, Dương Túc Phong đã nhắc nhở Khắc Lý Khắc Lan ngàn vạn lần phải cẩn thận, lần này chỉ là tiếp xúc mang tính thăm dò, chớ cớ để chẳng may lật thuyền trong rãnh, biến thành toàn quân bị diệt thì không còn ý nghĩa nào nữa.
Đương nhiên, điều này cũng có khả năng là Dương Túc Phong quá cẩn thận rồi.
- Không sao.
Trần Ninh Viên uể oải nhìn con mặt lam sâu thẳm của Hồ Văn Bân, gắng sức từ trên giường bỏ dậy, cảm thấy hình như mình đã khỏe lên rất nhiều, ở trong đầu mặc dù còn có chút cảm giác váng vất, bất quá bước chân lại mạnh mẽ hơn nhiều rồi, điều này thật lày kỳ quái, nhưng mà hắn cũng chẳng đề ý lắm.
Trần Ninh Viễn đi ra boong thuyền ở mêm ngoài, gió biển ấm áp thổi tới, làm hắn cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, y sinh không cho hắn hóng gió, có điều hiện giờ y sinh không có mặt ở đây, Hồ Văn Ban cũng không dám khuyên can hắn, Hồ Văn Bân chỉ làm tròn chức trách của mình, Trần Ninh Viễn muốn làm gì thì cứ làm nấy, hắn theo thói quen nhìn đồng hồ, còn năm phút nữa là năm giừo chiều rồi.
Khi tất cả cư dân của kinh đô Ni Lạc Thần lạnh tới toàn thân phát run, thì khí hậu ở Nam Đại Dương lại vô cùng ấm nóng, vào lúc năm giờ chiều, mặt trời vẫn còn rất gay gắt, ánh nắng chiếu lên mặt biển làm hiện ra một lớp sóng vàng lóng lánh, nước biển không ngừng cuộn tròa, những ánh sáng mặt trời phản xạ lung tung có rất nhiều tia sáng chiếu vào mắt Trần Ninh Viễn, làm cho hắn nhất thời không thích ứng được, cảm thấy hai mắt cứ hoa lên.
Ở trong tầm nhìn của hắn, ba mươi chiếc Long Nha chiến hạm của hạm đội Khắc Lý Khắc Lan đã xếp thành một hàng dọc chầm chậm tiến lên, bổ ra một vệt nước thật dài ở trên mặt biển, trông vô c ùng hoành tráng mạnh mễ.
Ở phía sau Long Nha chiến hạm, còn có mấy chục chiếc thuyền vận chuyện, bất quá chúng cách chiếm hạm một khoảng chừng ba mươi hải lý, cho nên Trần Ninh Viễn không nhìn thấy.
Mỗi một quan sát viên của hạm đội Khắc Lý Khắc Lan đều cần thận kiểm tra mặt biển ở bốn phía sung quanh trên chòi quan sát cao tít tắp, thậm chí có một số hạm trưởng Long Nha chiến hạm còn đích thân leo lên đỉnh cao nhất của cột buồm tìm kiếm mục tiêu.
Nếu như không phải là do nguyên nhân sức khỏe, thì lúc này Trần Ninh Viễn khẳng định là cũng đã trèo lên đỉnh cao nhất của cột buồm rồi, dù sao ở dưới tình huống hai bên có thể đụng độ bất kỳ lúc nào, thì phát hiện ra đối phương sớm hơn một phút là có thêm một phần thắng.
- Tiểu tử, ngươi hơi sợ hả?
Trần Ninh Viên đột nhiên phát giác ra Hồ Văn Bân ở bên cạnh sắc mặt không ổn, hình như mơ hồ hơi tái đi.
- Tôi … có chút căng thẳng.
Hồ Văn Bân thành thực trả lời, rồi bỗng cảm thấy rất xấu hổ, vì thế khuôn mặt hơi tai tái lại dần dần chuyển thành màu hống, hắn chưa từng tham gia thực chiến, nên đúng là cảm thấy khẩn trương với chiến đấu sắp xảy ra, có chút cảm giác muốn vào nhà xí.
- Ai cũng thế cả thôi, không cần phải xấu hổ, lần đầu tiên qua đi, lần sau ngươi sẽ cảm thấy quen ngay, ta lần đầu tiên tham gia thực chiến, đã phải đi vào nhà vệ sinh ba lần.
Trần Ninh Viên kỳ thực không biết an ủi người khác, quan quân xuất thân từ trong súng đạn như hắn, đánh trận thì còn có thể được, chứ làm công tác tư tưởng thì vạn vạn lần không xong, chỉ có thể lấy trải nghiểm không vinh quang gì của mình ra để an ủi người thanh niên từ trường học quan quân hải quân quân Lam Vũ đi ra này, qua mấy năm nữa hẳn sẽ thành thục hơn nhiều, trong lòng Trần Ninh Viễn nghĩ như thế.
Bất quá hắn không thể trách Hồ Văn Bân được, có muốn trách cũng phải trách Dương Túc Phong, trách cao tàng của hải quân quân Lam Vũ.
Cùng với việc hải quân và các bộ đội khác mở rộng gấp gáp, nhu cầu quan quân càng lúc càng nhiều, hải quân lại là binh chủng kỹ thuật, không phải cứ tóm bừa lấy mộtngười nào nó huấn luyện hai ba tháng là có thể thao tác được, mà cần phải tiếp thụ giao dục cơ sở và bồi dưỡng trí thức lý luận tương đối nhiều, thì mới có thể thao tác trên hạm đội.
Bởi thế, hải quân quân Lam Vũ ra sức huấn luyện đủ các loại quan quân đủ các tầng cấp, phát hiện ra hạt mầm tốt là tranh chấp không biết xổ với các quân chủng khác, trường học quan quân hải quân cũng nở bùng khắp nơi, đâu đâu cũng thấy có chi nhánh, không chiêu thu học viên, tiền hành giáo dục nhồi vịt, hận không thể đem toàn bộ tri thức hải quân nhét vào trong đầu mỗi một học viên.
Khi đó tình thế của quân Lam Vũ rất nguy hiểm, khắp nơi đều là kẻ địch, tiền đồ không rõ, vì thắng lợi, hải quân quân Lam Vũ có thể nói là đã dùng tới chút sức lực cuối cùng, tất cả khóa học của quan quân hải quân toàn bộ đều bị rút gọn, chỉ dạy những tri thức có liên quan đến thực chiến, còn về phân quan quân cần phải có tố chất tâm lý như thế nào, phải điều hòa tâm tình như thế nào, thì bỏ hết ráo hết rọi.
Thế nhưng, cho dù đã thu hẹp các môn học lại rất nhiều, thì ở trong thời gian hai năm ngắn ngủi, dù là giáo viên cao minh nhất, cũng chỉ có thể bồi dưỡng ra loại quan quân có lý luận phong phú, còn kinh nghiệm thực chiến là một con số 0 tròn chĩnh, mặc dù tạm thời có thể đáp ứng được nhu cầu mở rộng của hải quân quân Lam Vũ, nhưng về mặt lâu dài mà nói, nhưng quan quân này còn phải đi một con đường rất dài.
Bất quá nói đi thì cũng phải nói lại, những quan quân của trường học quan quân hải quân quân Lam Vũ cũng coi là đã tận lực rồi, bồi dưỡng ra một quan quân hải quân, không có thời gian năm năm thậm chí là mười năm là không thể được, thế nhưng quân Lam Vũ lấy đâu ra mười năm thậm chí là năm năm để bồi huấn quan quân chứ?
Xét theo tình hình thực tế trước mắt của hải quân quân Lam Vũ, muốn an bài bọn họ hoàn toàn thoát ly huấn luyện cơ bản là không thể được, chỉ có thể để bọn họ tự mình tiền hành huấn luyện ở trên cương vị của mình mà thôi, cái đó chính gọi là, sư phụ đưa qua cửa, còn thành tích tùy vào bản thân, có thể trở thành quan quân hải quân kiệt xuất được hay không, thì bọn họ phải trông vào nổ lực của bản thân rồi.
Nếu như nói từ điểm này, thì Trần Ninh Viễn còn rất hài lòng với Hồ Văn Bân, phản ứng nhanh, thao tác nhanh, năng lực lĩnh hội mạnh, đúng là một mần non bồi dưỡng tốt, Trần Ninh Viễn cho rằng Hồ Văn Bân hoàn toàn có thể vượt qua được trình độ của mình.
Khi mọi người đều khẩn trương chờ đợi hạm đội Trắng xuất hiện thì hạm đội Trắng đúng là xuất hiện thật.
5 giờ 5 phút chiều, chòi quan sát của Long Nha chiến hạm số 307 dẫn đầu toàn quân đã phát hiện tín hiệu của kẻ địch, Long Nha chiến hạm số 308 ở bên cạnh cũng phát ra tín hiệu tương tự.
Vì thế quan tư lệnh hạm đội Khắc Lý Khắc Lan lập tức hạ mệnh lệnh tác chiến, tiếp đó không tới 10 phút, chòi quan sát của Long Nha chiến hạm số 303 của Trần Ninh Viễn cũng phát ra tín hiệu phát hiện mục tiêu.
- Hạm đội Trắng!
Hồ Văn Bân đột nhiên cắn môi mình nói, hắn đúng là có chút khẩn trương.
Đại chiến sắp nổ ra, Trần Ninh Viên quên luôn cả bệnh cảm của mình, đấu chí hừng hực nói:
- Báo cáo tình huống!
Chòi canh dùng cờ hiệu báo cáo tin tức:
- Hai mươi sáu chiếc chiến đấu hạm cỡ lớn, mười một chiến hạm tầm trung.
Trần Ninh Viên khẽ gật đầu, máu toàn thân đột nhiên sôi lên, gần bốn mươi chiếc quân hạm của địch, xem ra là phải đánh một trận thật dữ dội rồi.
Quả nhiên, bọn họ mau chóng nhận được mệnh lệnh của quan tư lệnh hạm đội Khắc Lý Khắc Lan phát ra, yêu cầu các chiến hạm chấp hành nghiêm ngặt mệnh lệnh, phục tùng chỉ huy, phát huy sức mạnh lớn nhất của mình để tác chiến với quân địch.
Mặc dù còn chưa biến phản ứng của hạm đội Trắng như thế nào, nhưng hải quân quân Lam Vũ cần phải chuẩn bị sẵn sàng đón địch.
Liên tục có rất nhiều Long Nha chiến hạm của hải quân quân Lam Vũ phát hiện ra dấu vết của hạm đội Trắng, lúc này cũng đã không cần phải trèo lên cột buồm trên cao cũng đã có thể nhìn thấy dấu vết của quân địch rồi.
Trần Ninh Viễn sau khi hạ mệnh lệnh tác chiến, lập tức nâng kính viễn vọng lên tìm kiếm ở phía đông nam, quả nhiên hạm đội Trắng mau chóng xuất hiện ở bên trong kính viễn vọng của hắn, những chiếc chiến đấu hạm thuần một màu trắng dưới ánh mặt trời trông vô cùng chói mắt.
Cũng không biết tại vì sao, Trần Ninh Viễn cảm thấy loại màu trắng muốt này rất khó chịu, cảm gíac như là có chút mùi vị khiêu khích vậy.
Đơn vị hạm đội Trắng của hải quân đế quốc Ngả Phi Ni này, vô cùng giống với lời miêu tả của A Phương Tác và Phất Lại Triệt lần trước, tất cả các chiến đầu hạm đều được sơn thành màu trắng muốt, ngay cả cánh buồm cũng không ngoại lệ.
Cánh buồm của hải quân quân Lam Vũ mặc dù cũng là màu trắng, nhưng nó còn được sơn thêm rất nhiều màu sắc ngụy trang, ở khoảng cách xa kỳ thực không dễ nhận ra chút nào nhưng hạm đội của đối phương thì hoàn toàn không giống như thế, tựa hồ căn bản không cần che dấu thân phận.
Bọn chúng cứ như thế nghênh ngang chắn ở phía tước đường đi của hạm đội Khắc Lý Khắc Lan, phảng phất như đã chờ đợi ở đó rất lâu rồi, sự tự tin và trấn định đó làm người ta bội phục, đương nhiên cũng làm cho người ta có chút cảm giác tức giận, giống như mình bị đối phương coi thường vậy.
Bất quá, Trần Ninh Viên có thể nhìn thấy ở bên trong kính viễn vọng, kỳ thực đối phương cũng đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu rồi, tất cả các chiến hạm đều xoay mạn thuyền về phía hải quân quân Lam Vũ, tất cả các ô pháo đều đã được mở ra, lộ ra những nòng pháo đen ngòm ngòm.
Loáng thoáng Trần Ninh Viễn còn có thể nhìn thấy, giữa các chiến đấu hạm của đối phương, chính đang dùng cờ hiệu để điều phối vị trị của các chiến đấu hạm, xem ra hạm đội Trắng còn chưa được trang bị thông tin vô tuyến, chỉ là không biết hỏa pháo của bọn chúng như thế nào, nếu như hỏa pháo của bọn chúng cũng không ra sao, thì bọn chúng chỉ có nước bị ăn đòn thôi.
- Phát ra cờ hiệu, nói chúng ta mang theo thái độ thiện chí đi qua nới này, muốn tới đế quốc Ngả Phỉ Ni.
Quan tư lệnh hạm đội Khắc Lý Khắc Lan cố kìm nén sự hưng phấn ở trong lòng của mình, trầm tĩnh phát ra mệnh lệnh, ở dưới bất kỳ tình huống nào, tiên lễ hậu binh đều là chính xác, ở nơi đây cũng không phải là ngoại lệ, bất quá cái lễ này đúng là có chút miễn cưỡng, đầu có lý nào mang cả hạm đội vũ trang đầy đủ tới vùng biển của người ta làm khách.
Lính cờ hiệu của hải quân quân Lam Vũ ở trên cột buồm cao vút liên tục phất lá cờ màu đỏ, đem tín hiệu truyền đi, rất nhanh, hạm đội Trắng cũng dùng cờ hiệu đáp lời, cờ hiệu của hạm đội Trắng phát ra một thông điệp hết sức đơn giản mà rõ ràng: nơi này là vùng biển của đế quốc Ngả Phỉ Ni, mời các ngươi lập tức rời khỏi, nếu không sẽ bị tấn công bằng vũ lực.
Trần Ninh Viễn từ trong kính viễn vọng cũng nhìn thấy cờ hiệu mà hạm đội Trắng đáp lại, trong lòng có chút khinh miệt nghĩ: Tấn công thì cứ tấn công đi, chẳng lẽ hải quân quân Lam Vũ bọn ta còn sợ các ngươi sao?
Lần này hải quân quân Lam Vũ từ xa xội ngàn dặm tới đây, chính là muốn làm rõ thông tin về hạm đội Trắng, tuyệt đối không thể vì một câu nói của đối phương mà hoảng sợ quay đầu bỏ chạy được, quả nhiên hắn rất mau chóng nhìn thấy Khắc Lý Khắc Lan hạ mệnh lệnh hạm đội tiếp tục tiến lên, điều này có nghĩa là phải tiến hành chiến tranh rồi.
Hồ Văn Bân ở bên cạnh có chút căng thẳng nói:
- Tôi thấy sắp phải đánh nhau rồi.
Trần Ninh Viễn gật đầu, vỗ mạnh lên bả vai của hắn, trầm ổn nói:
- Đừng sợ, có lão đai ở đây bảo vệ ngươi rồi!
Tuyệt đại đa số quan binh của hải quân quân Lam Vũ cũng nghĩ như thế, bọn họ đều tập trung toàn bộ tinh thần chuẩn bị sẵn sàng chiến đầu, tất cả pháo cà nông đã được lắp sẵn đạn, chỉ cần giật giây kéo, là pháo đạn sẽ bắn ra, đem kẻ địch đánh tan thành tro bụi.
Dụng cụ đo khoảng cách cũng đang khẩn trương làm việc, không ngừng đính chính khoảng cách và phương vị của kẻ địch.
Hạm đội Trắng là mục tiêu vô cùng rõ ràng, nên công việc này cũng không khó khăn gì, các loại đồ dùng thiết bị dùng để dập lửa cũng vận hành toàn bộ, chủ yếu là ở vị trí khoang pháo, còn có cả nhân viên bảo quản chuyên nghiệp bắt đầu trực ban, bởi vì là hải chiến tầm xa, cho nên trên boong thuyền không còn ai nữa, những lĩnh thủy điều khiển súng máy cũng đã xuống khoang pháo để giúp đỡ chuẩn bị pháo đạn, hoặc là chuẩn bị sẵn sàng để dập lửa.
Hải quân quân Lam Vũ đã qua bốn năm phát triển, đã hình thành một phương pháp tác chiến hữu hiệu, trừ đả kích kẻ địch ở mức cao nhất ra, còn có thể bảo tồn binh lực của mình ở mức cao nhất, bời thể quản lý tổn thất cũng đã trở thành một bộ phận quan trọng tạo thành hải chiến.
Do đối thủ của hải quân quân Lam Vũ hiện giờ tạm thời còn chưa được trang bị loại pháo có năng lực bắn một phát đánh chìm Long Nha chiến hạm, cho nên sau khi Long Nha chiến hạm trúng đạn, liền tiền hành khống chế tổn hại một cách nhanh chóng hiệu quả, thậm chí tiến hành tu sửa ở một mức độ nào đó, đều là những phương thức hữu hiệu kéo dài sức sống của Long Nha chiến hạm, chỉ có kéo dài sức sống của Long Nha chiến hạm một cách cao nhất, mới có thể đả kích kẻ địch ở mức cao nhất.
Hạm đội Khắc Lý Khắc Lan tiếp tục tiến lên phía trước, rồi dần dần đánh vòng, cũng bắt đầu xoay mạn thuyền về phía hạm đội Trắng.
Vào lúc này nếu như từ trên không trung nhìn xuống, sẽ nhìn thấy hai hàng hạm đội hai quân dài, cùng dàn hàng ngang trên khoảng cách năm nghìn mét, hành thành hai đường thẳng song song, sức gió ở trên biển rất nhỏ, cơ bản không ảnh hưởng gì lớ đối với vận động của hai bên.
Bất quá khi hạm đội hải quân quân Lam Vũ bắt đầu bày trận, hạm đội Trắng cũng bắt đầu có hành động, bọn chúng muốn vòng qua hạm đội hải quân quân Lam Vũ tiến hành công kích ở phía đằng sau lưng, nhưng hạm đội hải quân quân Lam Vũ không cho bọn chúng cơ hội đó, vì thế hai bên vẫn tiếp tục ở vào tráng thái bình hành.
/769
|