Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 563

/769


Trong cuộc chiến kéo dài sáu tiếng đồng hồ vừa rồi, Trần Ninh Viễn bắn chìm năm chiến chiến đấu hạm siêu kích cỡ của hải quân đế quốc Ngả Phi Ni, mức độ nắm vững phương pháp xạ kích ba hạm tập trung hiển nhiên là đã tới mức lô hỏa thuần thanh, nhất là khi bóng đêm buông xuống, bắn trúng vào những ánh lửa lớn kia, hắn đã sáng tạo ra chiến tích tuyệt diệu, sau khi bóng đêm buông xuống, hắn đã liên tục bắn chìm tới mấy chiến đấu hạm của hạm đội trắng.

Bất quá đối với các chiến hữu trận vong, Trần Ninh Viễn vẫn cảm thấy rất đau xót, ở trên boong thuyền của Long Nha chiến hạm số 303 của hắn, đã nằm đó hơn hai mươi thi thể của các chiến sĩ đã hi sinh, hắn và Hồ Bân ngồi ở bên các thi thể, lặng lẽ không nói một lời cho tới tận khi trời sáng.

Sáng sớm ngày hôm sau, con số thống kê thương vong đã được đưa ra, hạm đội Khắc Lý Khắc Lan của hải quân quân Lam Vũ tổng cộng tổn thất mười một chiếc Long Nha chiến hạm, có ba trăm chín mươi quan binh hải quân bị hi sinh hoặc mất tích, ngoài ra có mộ trăm mười sáu người bị thương ở các mức độ khác nhau.

Trong số những người hi sinh, có cả hai viên thượng tá hải quân, là phó tham mưu trưởng hạm đội Khắc Lý Khắc Lan và quan quân thông tấn, ngoài ra còn có bốn mươi chín sĩ quan cấp tá và sĩ quan cấp úy.

Bất luận là nói từ phương diện nào, cuộc chiến va chạm này là chiến dịch có thương vong lớn nhất trên lịch sử hải quân quân Lam Vũ, cho dù là cuộc chiến tranh đoạt đảo Sùng Minh kịch liệt nhất khi xưa hải quân quân Lam Vũ cũng không phải trả giá thương vong nặng nề như thế.

Bất quá, nhưng thương vong này không phải là không có giá trị, ít nhất nó làm hải quân quân Lam Vũ hiểu thêm về đế quốc Ngả Phỉ Ni, cung cấp tư liệu trọng yếu cho kế hoạch tiếp theo của hải quân quân Lam Vũ.

Trưa ngày 8 tháng 11 năm 1731 thiên nguyên, sau khi lại một lần nữa thu dọn chiến trường, xác định không còn người may mắn sống sót nữa, hạm đội Khắc Lý Khắc Lan cử hành long trọng nghi thức hải táng, cáo biệt anh linh.

Tiếp theo đó, hạm đội Khắc Lý Khắc Lan bắt đầu quay trở về, chậm rãi men theo tuyến bờ biển của liên minh Nhã Ca bắc tiến, do đại bộ phận Long Nha chiến hạm đều đã bị thương, cho nên tốc độ rất chậm, bất quá ở nửa đường bọn họ được hạm đội A Phương Tác yểmm hộ, dưới sự bảo vệ của hạm đội phân hạm do Thương Hải suât lĩnh, hơn hai tháng sau bọn họ chầm chập trở về cảng Bà Châu, được hoan nghênh nhiệt liệt.

Cùng lúc với việc tổ chức nghi thức hải táng, cáo cáo chi tiết có liên quan tới cuộc chiến đấu lần này cũng đã được gửi tới phía Dương Túc Phong.

Trong lần hành trình nam hạ này, không thể tới được đất đai của đế quốc Ngả Phỉ Ni, nhưng thông qua tiếp xúc cùng với hạm đội Trắng của hải quân đế quốc Ngả Phỉ Ni, quân Lam Vũ đã có được khá nhiều tin tức, những tin tức này đối với cao tầng quân Lam Vũ mà nói, có ý nghĩa vô cùng trọng đại.

Buổi chiều ngày hôm đó, Dương Túc Phong mở cuộc hội nghị khẩn cấp ở kinh đô Ni Lạc Thần, thông báo tình hình cuộc chiến va chạm giữa hạm đội Khắc Lý Khắc Lan và hạm đội Trắng của hải quân đế quốc Ngả Phỉ Nhi.

Kết quả của cuộc chiến lần này làm cho cao tầng quân Lam Vũ tương đối chấn động. bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới, đế quốc Ngả Phỉ Ni xa xôi chẳng có mấy thanh danh, lại có thể có thực lực hải quân cường đại như thế, hải quân quân Lam Vũ tung hoành thất hải, lần đầu tiên gặp phải tổn thất nặng nề như vậy.

Bất quá, sau khi chấn động, đủ các loại nghi hoặc cũng theo đó mà sinh ra, mỗi một người đối với đé quốc Ngả Phi Nhi tràn ngập tò mò, Phất Lai Triệt phát ngôn có tính đại biểu nhất, cũng đã nói ra nghi hoặc trong lòng mọi người:

- Nếu đế quốc Ngả Phỉ Ni có thực lực cường đại như vậy thì bọn chúng rụt đầu rùa ở nơi đó làm cái gì? Nếu là tôi thì đã sớm tới bờ biển của đế quốc Đường Xuyên rồi, ít nhất thì cũng đem đại lục Y Vân khống chế trong lòng bàn tay! Chẳng lẽ sau lưng bọn chúng có điều gì khó nói? Khiến cho bọn chúng không có cách nào mở rộng ra bên ngoài.

Phát ngôn của Phất Lai Triệt được đại bộ phận đại biểu tán đồng, bọn họ đúng là không hiểu biết nhiều lắm về cái đế quốc Ngả Phỉ Nhi thần bí này, cũng tràn ngập nghi vấn.

Dương Túc Phong cũng khó là nghi hoặc đối với chuyện này, đồng thời cảm thấy có chút khó tin, y cũng có suy đoán như Phất Lai Triệt.

Nếu như đế quốc Ngả Phi Ni thực sự cường đại như vậy, thì sớm đã thống trị cái thế giới này rồi, cho dù bọn chúng không có dã tâm khống chế thế giới, thì ít nhất cũng phải đem liên minh Nhã Ca ở bên cạnh khống chế trong tay mình chứ? Chẳng lẽ bọn chúng thật sự có nỗi khổ bất đắc dĩ nào đó ửo đằng sau lưng sự cường đại của bọn chúng?

Thậm chí có người suy đoán, có lẽ ở gần đế quốc Ngả Phỉ Ni khả năng còn có quốc gia khác, mà những quốc gia này cùng đế quốc Ngả Phỉ Ni ở cùng một vùng biển, chỉ là quân Lam Vũ không phát hiện ra mà thôi. Nguồn: http://truyenyy.com

Khi trước Lưu Hàng đi qua cũng chỉ là phía đông của đế quốc Ngả Phỉ Ni, sau đó thuận theo phía đông của đại lục Y Vân bắc thượng, không thăm dò tới vùng biển rộng lớn phía đông nam và phía tây nam của đại lục Y Vân, có lẽ ở trong vùng biển bí mật không ai biết tới nào đó, còn có lục địa và quốc gia khắc tồn tại cũng chưa biến chừng.

Nhưng suy đoán hoàng đường này chẳng hề có một chút căn cứ nào cả, trong đại đa số những truyền thuyết, những nơi đó chỉ có ma quỷ cư ngụ.

Chỉ tiếc rằng đế quốc Ngả Phỉ Ni quá xa xôi, ở giữa lại có địa dương ngăn cách, nếu không Dương Túc Phong thực sụ muốn phái bộ đội lục quân cũng tới đó thăm dò tin tức.

Thực lực của hải quân đế quốc Ngả Phỉ Ni cường đại như thế, thì lục quân đại khái cũng không thể nào kém quá được, hơn nứa sau khi trải qua cuộc chiến lần này, đế quốc Ngả Phỉ Ni khẳng định sẽ đề cao cảnh giác với quân Lam Vũ, ra sức phat triển quân sự trang bị của mình, cùng với thời gian trôi đi, đế quốc Ngả Phỉ Ni có thể làm ra những vũ khí mới gì, đúng là còn chưa biến được.

Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương, bất kỳ lúc nào, quân Lam Vũ cũng hi vọng động thủ trước.

Bất quá, vấn đề lớn nhất là, cái địa phương đáng chết đó cách khu vực quân Lam Vũ khống chế quá xa, quân Lam Vũ tay dài cũng chẳng với được tới trời, trong thời gian ngắn, vẫn chưa có năng lực đưa ra đả kích mạnh mẽ đối với đế quốc Ngả Phỉ Ni.

Dựa theo tính toán của Phất Lai Triệt, hải quân quân Lam Vũ muốn động thủ với hải quân đế quốc Ngả Phi Ni, khả năng là phải đợi tới hai năm sau, hai năm không thể tính là thời gian dài lăm, chớp mắt một cái là qua rồi, bất quá có nhiều công tác phải chuẩn bị trước.

Trên hội nghị này, tổng hợp ý kiến của mọi người, Dương Túc Phong hạ xuống năm đạo mệnh lệnh:

Đạo mệnh lệnh thứ nhất, hạm đội Khắc Lý Khắc Lan lập tức rút lui, không được tiếp tục dây dưa với kẻ địch, dùng tốc độ nhanh nhất quay trở về căn cứ địa nghỉ ngơi, bổ xung tổn thất, đồng thời đem tất cả số liệu tư liệu giao cho ban ngành kỹ thuật của hải quân quân Lam Vũ, để bọn họ thông qua đó phán đoán đặc điểm của hải quân đế quốc Ngả Phi Ni.

Diện mạo của hải quân đế quốc Ngả Phỉ Ni đã dần dần lộ ra, quân Lam Vũ cần phải là là có một sự hiểu biết toàn diệt, đồng thời định ra phương án khống chế, quân Lam Vũ cần phải thành lập tiểu tổ chuyên môn nghiên cứu về đế quốc Ngả Phỉ Ni, nghiên cứu và tổn kết tất cả tư liệu có liên quan tới đế quốc Ngả Phỉ Ni, để tiện cho lúc cần thiết cung cấp cho bộ đội sử dụng.

Từ tình hình hải chiến mà xét, kỹ thuật phát triển đại pháo của đế quốc Ngả Phỉ Ni đúng là không được phép xem nhẹ, kỹ thuật chế luyện sắt thép và chế tạo thuốc nổ của bọn chúng khả năng không có khác biệt quá nhiều so với quân Lam Vũ.

Đương nhiên, chênh lệnh nhất định thì vẫn có, nhồi thuốc nổ ở cùng một loại cỡ nòng, đại pháo của quân Lam Vũ có uy lực lớn hơn của bọn chúng nhiều, hơn nữa, căn cứ vào tổng kết sơ bộ của Khắc Lý Khắc Lan, hạm pháo của hải quân đế quốc Ngả Phỉ Ni mặc dù có uy lực lớn, tầm bắn xa, nhưng ở phương diện tốc độ xạ kích lại rất thấp, điều này nói rõ ở phương diện lắp đạn tháo đạn khả năng bọn chúng có một chút vấn đề chưa được giải quyết tốt.

Đáng tiếc hạm đội Khắc Lý Khắc Lan không bắt được, chiến hạm của đối phương làm tù binh, nếu không ban ngành kỹ thuật của quân Lam Vũ nhất định có thể phá giải được kỹ thuận của kẻ địch.

Ở bên trong những kỹ thuật này, làm cho Dương Túc Phong cảm thấy hứng thú nhất là hạm đội trắng có thể rút lui về phía sau không cần quay đầu, điều này đối với chiến hạm của quân Lam Vũ mà nói là điều không có khả năng lắm, trừ khi người điều khiển buồm cực kỳ cao minh, nếu không phải thông qua rẽ vòng mới có thể rút lui về phía sau được.

Nếu như có thể phá giải hạng kỹ thuật này, sẽ rất có trợ giúp đối với việc tăng cường kỹ thuật của hải quân quân Lam Vũ.

Đạo mệnh lệnh thứ hai, ban ngành tình báo của quân Lam Vũ lập tức tăng cường thâm nhập đế quốc Ngả Phỉ Ni, đối với tuyệt đại đa số nhân viên của quân Lam Vũ mà nói, đế quốc Ngả Phỉ Ni là một sự tồn tại xa vời, cũng là một sự tồn tại thần bí, trừ một thoáng thấy qua ở hải vực Solomon ra thì quân Lam Vũ và đế quốc Ngả Phỉ Ni không có tiếp xúc gì.

Lần hải chiến này đối với bản thân đế quốc Ngả Phỉ Ni cũng không tìm hiểu được bao nhiêu, bọn chúng có bao nhiêu đất đai, bao nhiêu nhân khẩu, trình độ kinh tế phát triển như thế nào, mức độ khoa hoạc kỹ thuật ra làm sao, có những nhân vật chủ yếu nào, đều chỉ có một cái nhìn hời hợt, phải thông qua tư liệu gián tiếp để suy đoán.

Ban nghành tình báo của quân Lam Vũ cần phải trọng điểm chú ý quốc gia này, thì quân Lam Vũ mới có thể đứng được ở thế bất bại.

Đương nhiên, sự xâm nhập của ban ngành tình báo là rất khó khăn, quốc gia này quá xa xôi, hiện này mạng lưới tính bào của quân Lam Vũ chưa thể chạm tới được, vươn xa nhất cũng chỉ tới được trung bộ của liên minh Nhã Ca mà thôi, đối với nam bộ liên minh Nhã Ca xa xôi mạng lưới tình báo còn chưa được hình thành, muốn vươn tới được đế quốc Ngả Phỉ Ni lại càng thêm khó khăn.

Bất quá cho dù như thế nào, ban ngành tình báo đều phải tăng cường xâm nhập đế quốc Ngả Phỉ Ni, tri kỷ tri bỉ mới có thể bách chiến bất đãi.

Căn cứ vào ghi chép của tư liệu nội bộ đế quốc Đường Xuyên, cái danh từ đế quốc Ngả Phỉ Ni kỳ thực đã xuất hiện từ khoảng năm 1450 thiên nguyên rồi, nhưng người của đại lục Y Lan đều biết cái tên đế quốc Ngả Phỉ Ni, nhưng lại không có chút hiểu biết nào với tình huống cụ thể.

Căn cứ vào một số văn bản ghi chép, trong thời gian hơn ba trăm năm đó, lục tục có thương thuyền hoặc là đội thám hiểm tới vùng biển phụ cận đế quốc Ngả Phỉ Ni, nhưng có bộ phận bị đánh chìm, có bộ phận bị bắt giam, những người bị bắt giam ấy, từ đó biến mất không thấy đâu nữa.

Căn cứ vào những tình huống này, có người lớn gan dự đoán, có lẽ đế quốc Ngả Phỉ Ni ở nơi đó bảo vệ thứ gì đó quý trọng lắm, cho nên dù có thực lực quân sự cường đại, nhưng không có lực lượng mở rộng ra bên ngoài.

Đương nhiên, cũng có lẽ là sự chú ý của đế quốc Ngả Phỉ Ni đặt ở phía đông của mình, hoặc là những địa phương khác mà đối với đại lục Y Vân chẳng hề có chút hứng thú nào, bất quá tất cả những điều này đều cần phải có thời gian chứng minh.

Đạo mệnh lệnh thứ ba, lục quân quân Lam Vũ tăng cường xâm nhập và chiếm lĩnh liên minh Nhã Ca, đề phòng đế quốc Ngả Phỉ Ni tiên hạ thủ vi cường.

Từ tình hình trước mắt mà xét, có khả năng bởi vì nguyên nhân không ai biết nào đó, đế quốc Ngả Phỉ Ni không mở rộng ra bên ngoài, hay nói cách khác là không mở rộng tới đại lục Y Vân, nhưng hiện giờ không mở rộng không có nghĩa là sau này cũng không mở rộng, có lẽ sau khi nổ ra xung đột với quân Lam Vũ, đế quốc Ngả Phỉ Ni sẽ mở rộng tới phía nam đại lục Y Vân, để có thêm đủ không gian trì hoãn.

Từ thực lực của hải quân đế quốc Ngả Phỉ Ni mà suy đoán, thực lực lục quân của nó cũng không yếu, ít nhất sẽ khống thiếu loại vũ khí như súng trường Chấn Thiên, thậm chí có khả năng còn có trang bị đại pháo, lục quân như vậy đã tiếp cận trình độ trang bị vũ khí của quân Lam Vũ, vạn nhất quân Lam Vũ không phòng bị kịp, lại lật thuyền ở trong mương máng, gây ra trò cười.

Còn có một nguyên nhân rất trọng yếu, chính là không biết thực lực quốc phòng và và quốc lực của đế quốc Ngả Phỉ Ni như thế nào, số lượng hạm đội và quân đội cũng không rõ ràng.

Vì thế Dương Túc Phong quyết định thành lập thêm nhiều bộ đội lục quân ở quân khu Cách Lỗ Cát Á, thông qua địa vực của nước Y Mông, cuối cùng đem liên minh Nhã Ca khống chế ở trong tay quân Lam Vũ, đồng thời chuẩn bị sẵn sàng tác chiến cùng với lục quân của đế quốc Ngả Phỉ Ni.

Xét theo thực tế thế lực của liên minh Nhã Ca vô cùng phân tán, quân phiệt ở nơi đó hỗn chiến, địa phương cát cứ, đại bộ đội tiến vào chưa chắc gì đã thu được tác dụng lý tưởng, bởi thế, trước tiên, thành làm ba tớinăm tiểu đoàn bộ binh vùng núi là rất cần thiết, đồng thời lợi dụng thủ đoạn ngoại giao phân hóa và lôi kéo đối với từng thế lực cũng là điều rất cần thiết.

Đương nhiên, thực tế là diện tích của liên minh Nhã Ca quá lớn, quân Lam Vũ muốn khống chế được trong thời gian ngắn cũng không dễ dàng, hơn nữa ở phía đông còn có Âm Nguyệt Hoàng Triều, An Lạp Lệ Lôi và Nghi Hoa cũng đang đánh nhau tưng bừng.

Vốn quân Lam Vũ chú ý tới nam bộ đại lục Y Vân chỉ giới hạn ở trong tài nguyên khoáng sản và tài phú thôi, không hề muốn khống chế thật chắc lấy vùng đất này, nhưng cùng với sự xuất hiện của đế quốc Ngả Phỉ Ni, ý nghĩ ban đầu này của quân Lam Vũ sợ rằng phải thay đổi rồi.

Muốn chính phục được đế quốc Ngả Phỉ Ni, khống chế nam bộ của đại lục Y Vân là điều không thể thiếu, nhưng muốn khống chế được vùng đất bao la này, khẳng định là cần một nhân vật mạnh mẽ ra mặt mới có thể.

Trong đầu Dương Túc Phong đã có một kế hoạch cơ bản, đợi tới năm sau y sẽ điều Lam Sở Yến tới vùng đất rối rắm phúc tạp này, với thủ đoạn của nàng, cùng với sự phối hợp của Tụ Phong, hẳn là có thể mở ra một chút cục diện.

Bất quá kế hoạch này tạm thời còn chưa thể để người khác biết được, bởi vì lực lượng của quân Lam Vũ hiện giờ ở phía nam đại lục Y Vân quá nhỏ yếu, vạn nhất đánh cỏ động rắn, làm cho đế quốc Ngả Phỉ Ni nhanh chân đến trước thì hỏng bét.

Đạo mệnh lệnh thứ tư, chuyên môn phái người thăm dò tình hình phân bố mỏ than của liên minh Nhã Ca, thiết kế tuyến đường nam hạ cho khu trục hạm bằng thép cấp Tử Xuyên, đồng thời tăng cốc nghiên cứu và chế tạo chiến đấu hạm bằng thép đời mới hơn.

Chiến đấu hạm siêu kích cỡ bằng gỗ dùng cột buồm của hải quân đế quốc Ngả Phỉ Ni khá là kiên cố, pháo hỏa cung vô cùng mãnh liệt, muốn dùng Long Nha chiến hạm đối phó với bọn chúng sợ rằng phải trả giá tương đối lớn, nếu như Long Nha chiến hạm không xong, vậy chỉ đành dùng tới khu trục hạm bằng thép, loại quái vật sắt thép này, khẳng định có thể mang tới cho hải quân đế quốc Ngả Phỉ Ni niềm vui bất ngờ nho nhỏ.

Bất quá vấn đề là năng lực đi biển của khu trục hạm bằng thép rất là vấn đề, đường xa tập kích là tuyệt đối không thể, cần phải thành lập đủ trạm bổ xung ở dọc đường, tiếp tế nhiên liệu cho khu trục hạm.

Nhiên liệu chủ yếu cho khu trục hạm bắng thép là than, nếu muốn phái nó đi viễn chinh đế quốc Ngả Phỉ Ni xa xôi, như vậy phải xây dựng trạm bổ xung nhiên liệu than hoàn thiện ở tuyến bở biển liên minh Nhã Ca, là điều kiện thiết yếu cho hạm đội viễn chinh.

Nhưng từ tình huống hiện nay mà xét tựa hồ liên minh Nhã Ca chẳng có mỏ than nào lớn, ngược lại kim cương phỉ thủy thí lại chẳng ít, tiếc là đầu máy hơi nước lại chẳng ăn cái này.

Đương nhiên, nếu như ban ngành kỹ thuật có thể căn cứ vào vấn đề tính năng của sáu chiêc khu trục hạm bằng thép cấp Tử Xuyên hiện nay, tiến thêm một bước cải thiện tham số kỹ thuật của nó, tăng cường năng lực thích ứng tác chiến của nó, ví như kéo dài hành trình của nó, đó cũng là phương thức căn bản giải quyết vấn đề.

Dương Túc Phong tự mình tính toán sơ bộ một lượt, nếu như sử dụng phương pháp dùng nhiên liệu xăng dầu, có thể đem năng lực hoạt động liên tục của khu trục hạm tăng cường tới trên bốn nghìn hải lý mà nói, thì sẽ rất có triển vọng, bất quá cải tiến kỹ thuật không phải là chuyện có thể giải quyết trong một chốc một lát được, tới khi khu trục hạm bằng thép đời tiếp theo hạ thủy, chẳng biết phải tới ngày tháng năm nào.

Bởi thế, vì ứng phó với nguy hiểm có thể lớn lên rất nhiều ở hải dương, tiếp tục kiến tạo lên một nhóm khu trục hạm bằng thép là một điều vô cùng cần thiết, ít nhất số lượng của khu trục hạm phải nằm ừng chừng ba mươi chiếc mới có thể thỏa mãn tốt nhu cầu của hải quân quân Lam Vũ, hoặc nói cách khác, ít nhất cần phải có ba chục chiến khu trục hạm, mới có thể viễn chinh đế quốc Ngả Phỉ Ni.

Nhưng đóng mới khu trục hạm bằng thép cấp Tử Xuyên đạo cần một con số kinh phí không phải nhỏ, Dương Túc Phong lập tức đau đầu, hiện giờ đế quốc Lam Vũ vừa mới được lập nên, bỏ mới lập cũ, chỗ nào cũng cần tiền, vì kiếm được tiền, y thậm chí còn nghĩ tới cả việc đem Vị Ương cung đi bán, thì còn móc đâu ra cả một đống tiền đi đóng hai mươi tư chiếc khu trục hạm mới chứ? Dương Túc Phong đột nhiên cảm thấy đầu của mình rât đau rất nặng.

Đạo mệnh lệnh thứ năm, thống tri cho tất cả hạm đội hải quân bao gồm cả A Phương Tác ỏa trong đó, chú ý tới tình huống của hạm đội Trắng, hải quân quân Lam Vũ phải tự tổng kết bài học kinh nghiệm, đồn thời đề ra phương án tương ứng.

Tin rằng đế quốc Ngả Phi Ni cũng sẽ để ra phương pháp tương ứng để khống chế ngược lại quân Lam Vũ, nếu như bọn chúng chủ động xuất kích thì cần phải vòng qua hải vực Solomon, như vậy hạm đội Khắc Lai Ô Địch Mã và hạm đội A Phương Tác hoạt động ở nơi đó phải cận thẩn rồi, tuyệt đối không thể lơ là sơ xuất được.

Sau khi hội nghị kết thúc, đúng như Dương Túc Phong đã dự liệu trước, Phất Lai Triệt hăm hở xung phong, yêu cầu suất lĩnh hạm đội của hắn viễn chinh đế quốc Ngả Phỉ Ni, kết quả là bị Dương Túc Phong cự tuyệt, loại việc cần đấu trí đấu dũng này, vẫn phải đợi Vũ Phi Phàm trở về hãy nói, Phất Lai Triệt là thanh kiếm quá sắc bén, dễ dàng gây chuyện.

Dù sao đế quốc Ngả Phỉ Ni ở đó có muốn chạy cũng chẳng chạy được, Phất Lai Triệt tỏ ra có chút thất vọng, bất quá cũng khôgn tìm được lý do phản bác, nên chỉ đành buồn bực rời đi.

Viên Ánh Lạc rón rén xuất hiện.

Dương Túc Phong cau mày than:

- Mỗi lần nhìn thấy nàng là chẳng có chuyện gì tốt đẹp, lần này sẽ không phải ở đâu đó xảy ra chuyện rồi chứ?

Viên Ánh Lạc chu cái miệng nhỏ, nói với vẻ rât bất mãn:

- Chuyện này liên quan gì đến thiếp chứ? Có phải là thiếp hi vọng xảy ra đâu, Vũ Văn Phân Phương và Mã Khôn đã rời khỏi Minh Na Tư Đặc Lai, đại khái là ngày mai sẽ tới Mông Thái Kỳ. Nhân viên tình báo ngầm ở Mông Thái Kỳ thông báo cho chúng ta, tình huống ở nơi đó vô cùng vi diệu, có một số tổ chức sát thủ tựa hồ không muốn nhìn thấy sự xuất hiện của Mã Không, cho nên rục rịch ra tay, bọn chúng định ra kế hoạch mưu sát, muốn gây bất lợi với Mã Không…

Dương Túc Phong cảng coi vào đâu, hời hợt nói:

- Yên tâm đi, Mã Khôn sẽ rất an toàn, hắn còn an toàn hơn cả ta.

Viên Ánh Lạc nghi hoặc nói:

- Thế sao? Làm sao chàng lại tự tin như thế?

Dương Túc Phong xoay người rời đi, thuận tiện ném lại một câu:

- Bởi vì người mệnh danh là thiên hạ đệ nhất võ công Vũ Văn Chấn Thiên trông chừng hắn, Mã Không có muốn tự sát cũng chẳng được.


/769

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status