Thập Tứ công chúa dẩu cái miệng nhỏ xinh xính lên, hậm hực nói:
- Thiếp chẳng phải đến tìm chàng đưa ra quyết định cuối cùng đây sao? Chàng vừa muốn người ta làm việc lại không cấp cho người ta biên chế, đã muốn để ngựa chạy, lại không muốn cho ngựa ăn cỏ, vậy thì làm sao mà được? Còn Tiêu Tử Phong, cô ấy chưa từng hỏi han tới những chuyện như thế này, cô ấy nói cô ấy không cần nữ quan cung nữ, một mình mình sống tiêu diêu tự tại, ngay cả y phục cũng tự mình giặt được…
Dương Túc Phong không khỏi hiếu kỳ hỏi:
- Nàng ấy thực sự nói như vậy sao?
Thập Tứ công chúa vội nói:
- Chàng đừng nghe cô ấy nói lung tung rồi lại tước giảm bớt cung nữ, làm cho các tỷ muội kêu rầm trời, nếu truyền đi sẽ bị người ta chê cười, cho dù chàng có muốn tiết kiệm, cũng không thể tiết kiệm toàn bộ, hiện giờ toàn bộ Vị Ương cung, số cung nữ còn chưa tới ba trăm người, nếu như tiếp tục giảm bớt, sẽ mệt tới sinh án mạng đấy, cung nữ cũng là người mà, cũng phải nghi ngơi chứ …
Dương Túc Phong cười nói:
- Được, được được, chuyện ở hậu cung các nàng cứ thương lượng mà làm, đưa bản thảo cho ta xem rồi thật mau chóng định lại, nếu không tới khí người đông lắm ý, thì lại càng thêm rắc rồi. Ban cảnh vệ từ ngày tới đêm kêu khổ với ta, nói là nhân số của các cô ấy không đủ, không thể nào đảm đương được công tác bảo vệ của Vị Ương cung, yêu cầu tăng thêm bốn trăm người, hiện giờ nàng lại tới nói thiếu người … Ôi, nếu như ta mà có cái cái cây sinh ra tiền thì tốt rồi, cho mỗi người các nàng ba trăm cung nữ luôn, một trăm cô làm việc, một trăm cô đi ngủ, một trăm cô tự mình đứng bên cạnh chơi…
Thập Tứ công chúa nhịn không được bật cười khúc khích.
Dương Túc Phong cầm lấy bản thảo lên xem qua, mệt mỏi thở dài một tiếng, nhìn qua nội dung chủ yếu một lượt, rồi ký tên bên trên, cái bản thảo này y đã xem tới mấy lượt rồi, có một số điều khoản gần như thuộc tới mức có thể đọc ra được.
Cùng việc y ký tên, vậy là chế độ nữ quan của Vị Ương cung đã được quyết định rồi, ngày mai sẽ bắt đầu được chấp hành, tới khi đó cho dù có chỗ nào thiếu sót, cũng chỉ đành từ từ bổ xung thôi.
Ký tên xong, Dương Túc Phong và Thập Tứ công chúa đều tựa hồ thở phào nhẹ nhõm, mắt thấy hôn lễ càng ngày càng gần, nhưng bên trong Vị Ương cung có rất nhiều chuyện con chưa đâu vào với đâu, tới ngay nhà của mình còn chưa quản lý xong, làm sao có thẻ quản lý quốc gia cho được?
Vì thế Dương Túc Phong và Thập Tứ công chúa đều đau đầu vô cùng, mấy ngày qua đều nghiên cứu các hạng mục chế độ quả lý của Vị Ương cung, trong đó chế độ nữ quan chính là một mục quan trọng nhất, cùng với việc nó được quyết định, các chế độ khác cũng theo đó mà được giải quyết rồi.
Nguyên đế quốc Đường Xuyên cũng có chế độ nữ quan tương đối là hoàn thiện, ở trong một gia đoạn nào đó, những nữ quan của đế quốc Đường Xuyên biểu hiện xuất sắc, phát huy được tác dụng quan trọng, hạn chế hữu hiệu các thế lực của thái giám và gia đình họ ngoại quật khởi, phát huy tác dụng trọng yếu trong viện đảm bảo sự thuần khiết của Vị Ương cung.
Nhưng về sau này cùng với việc thế lực của hoạn quan (thái giám) quật khởi, chế độ nữ quan bắt đầu dần dần bị xuống dốc, quyền lực và chức vụ của bọn họ cơ bản đều bị thái giám đoạt lấy, tới giai đoạn sau của đế quốc Đường Xuyên, chế độ nữ quan chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa mà thôi, làm cho khi Thập Tứ công chúa muốn tra tư liệu về nữ quan trước kia, thì đã không còn được toàn vẹn nữa.
- Ồ, bản kế hoạch giáo dục này tốt hơn nhiều rồi đấy.
Dương Túc Phong xem hết bản kế hoạch giáo dục có năm mươi trang suốt từ đầu tới cuối, tỏ ra hết sức tán thưởng, mặc dù giữa người định ra bản kế hoạch giáo dục này và y có một số khúc mắc, nàng cũng đã từng tỏ ra có chút ấu trĩ, nhưng bất kể la fnhư thế nào, chỉ cần đối phương bỏ nỗ lực, đồng thời thu được kết quả tốt đẹp, là y sẽ không cố ý tiến hành vòng vèo đả kích.
Quân Lam Vũ chuẩn bị dùng thời gian một năm vào năm sau để bình định Ngân Xuyên đạo, có thể làm tiểu thiên vương Xích Luyện giáo bị bắt làm tù binh phối hợp chặt chẽ với vông tác của quân Lam Vũ hay không là điều rất quan trọng.
Điệp Tư Thi lúc này mới khẽ thở pháo một tiếng, bản phương án giáo dục này nàng đã phải hao phí thời gian mấy ngày trời, hao phí vô số tinh lực, vắt hết óc mới viết ra được.
Cho dù ngoài miệng nàng tuyệt đối không thừa nhận, nhưng trên thực tế nàng đã tiếp thu không ít kiến nghị của Dương Túc Phong, thêm vào rất nhiều nội dụng giáo dục tư tưởng thực tế hữu ích, chứ không phải là tiếp túc giảng những văn chương tứ thư ngũ kinh rỗng tuếch nữa.
Bản phương án này là hi vọng duy nhất để cứu Điệp Phong Vũ, cũng là cọng cỏ cứu mạng cứu mạng cuối cùng của nàng, có thể được sự phê chuẩn của Dương Túc Phong, là có thể nói đã tiến được một bước vững chắc nhất rồi.
Bất quá nàng lập tức tỉnh ngộ ra, trách móc bản thân vì sao mà lại phải thở phào chứ? Dương Túc Phong là người như thế nào chứ, y căn bản chẳng thể hiểu nổi đạo giáo dục, y có tư cách gì để mà chỉ đạo mình chứ? Mình không thể không tạm thời khuất phục y, không phải là vì tài hoa của y, mà là bởi vì y là hoàng đế, lý luận học thuật vĩnh viễn không thể đấu lại cường xuyền và bá đạo, nàng chỉ cùng lằm là tạm thời nín nhịn mà thôi.
Dương Túc Phong nhìn Điệp Tư Thi một cách đầy hứng thú, nữ nhân này năng lực ứng biến đúng là rất mạnh, chỉ cần tìm đúng phương hướng, đích xác là có thể làm ra một phen sự nghiệp, cuốn sổ nhỏ kia của nàng ghi chép đủ các loại tệ nạn của đế quốc Đường Xuyên, chính là một chiêu sát thủ hoàn thiện.
Nhân tài như thế này, nếu như không thể lưu lại ở bên người mình, thì phải nghĩ biệt pháp diệt trừ ngay, nếu không sẽ bị đối thủ lợi dụng thì không hay ho gì cả.
Bất quá nếu như xử lý thì thực sự là quá phí của trời rồi, quá đáng tiếc rồi, suy nghĩ một lúc, Dương Túc Phong làm ra vẻ thản nhiên như không nói:
- Ta có một thỉnh cầu.
Điệp Tư Thi lập tức bày ra vẻ cảnh giác, để để phòng Dương Túc Phong được thể lấn tới, lạnh lùng nói:
- Mời nói!
Dương Túc Phong thong thả nói:
- Cô có thể trước tiên đi giáo dục tiểu thiên vương của Xích Luyện giáo kia, để ta xem xem năng lực của cô như thế nào, nếu như tới khi đó năng lực của cô không tệ, mà cô lại chấp thuận, ta muốn mời cô tới làm giáo sư của cung đình, chuyên dạy dỗ con cái của ta ….
Không đợi cho y nói xong, Điệp Tư Thi đã kiên quyết dứt khoát nói:
- Ta không đồng ý.
Dương Túc Phong có chút ngạc nhiên nhìn nàng, tựa hồ đang suy đoán tại vì sao nàng lại cự tuyệt nhanh như vậy, cau mày lại hỏi:
- Cô chắc chắn như vậy chứ?
Điệp Tư Thi vẫn cứ bày ra thái lộ liệt sĩ quyên mình vì nghĩa, kiên quyên không chịu đổi ý, nói không chút do dự:
- Chắc chắn.
Dương Túc Phong chỉ đành từ bỏ hi vọng này, bất quá nghĩ một lúc lại nói:
- Vậy thì, ta mời cô vào trong cung làm nữ quan…
Điệp Tư Thi lập tức cự tuyệt, vẫn cứ kiên quyết nói:
- Ta không muốn có bất kỳ chút quan hệ dây dưa nào với Vị Ương cung cả, sau khi đưa tỷ tỷ của ta rời khỏi Vị Ương cung, ta không còn muốn có bất kỳ liên hệ nào với Vị Ương cung, cũng như không muốn có bất kỳ liên hệ nào với đế quốc Lam Vũ nữa.
Dương Túc Phong chỉ đành nuối tiếc nói:
- Vậy thì … quá đáng tiếc rồi … có điều cô muốn thoát khỏi liên hệ với Vị Ương cung thì vấn đề không lớn, nhưng muốn thoát khỏi liên hệ với đế quốc Lam Vũ thì khó rồi, cho dù là cô di cư tới địa phương xa xôi như nước Nhược Lan, thì quân đội của ta cũng sẽ tới đó …
Điệp Tư Thi có chút phẫn nộ nói:
- Ngươi không cần phải uy hiếp ta, trừ khi là ngươi nói lời không giữ lấy lời, ngươi nói chỉ cần ta dạy dỗ cho tốt tiểu thiên vương là sẽ thả cho ta và tỷ tỷ của ta rời khỏi Vị Ương cung, khôi phục tự do của bọn ta, ngươi sẽ không nuốt lời chứ? Quân Lam Vũ của ngươi lại hại lắm, không đâu không tới được, nhưng hai người bọn ta ra biển rộng tìm một hòn đảo không người một mình sinh sống, cách tuyệt với đời, chẳng lẽ cũng không được sao?
Dương Túc Phong không kìm được phì cười, cảm thấy suy nghĩ của Điệp Tư Thi đúng là có chút quái dị, bằng vào hai người các cô mà cũng có thể sinh tồn trên hoang đảo à? Cô cho rằng cô đã từng được huấn luyện trong hải quân lục chiến đội của bọn ta hay sao?
Bất quá còn chưa kịp nói gì đã nhìn thấy Thập Tứ công chúa có chút mệt mỏi đi vào, trong lòng còn ôm một đống văn kiện.
Điệp Tư Thì phì phì tức giận:
- Trừ phi ngươi giết ta đi, nếu không ta vĩnh viễn cũng không muốn nhìn thấy ngươi.
Dương Túc Phong chỉ đành nhún vai bất đăc dĩ, đem bản thảo ném lại cho Điệp Tư Thi, cô nàng xoay người đi ngay thậm chí còn không thèm chào hỏi Thập Tứ công chúa.
Thập Tứ công chúa ngồi xuống dựa vào bên người Dương Túc Phong, có chút nghi hoặc hỏi:
- Cô ta làm sao lại chọc vào chàng rồi.
Dương Túc Phong phong thở dài nói:
- Còn chẳng phải vì con cái của chúng ta sao, ta mời cô ta làm lão sư, không ngờ cô ta lại không làm…
Thập Tứ công chúa hờn mát:
- Cái dáng vẻ háo sắc đó của nàng, nhìn người ta cứ như là muốn nuốt người ta vào bụng vậy, làm sao mà người ta dám tới Vị Ương cung làm lão sư, tới lúc đó tám chín phần mười là không làm được nữ quan, mà làm thành phi tần rồi…
Dương Túc Phong day day huyệt thái dương của mình, trong lòng y đúng là có suy nghĩ như vậy, nhưng cho dù bị người khác nói ra, cũng chẳng thấy xấu hổ gì cả, thuận thế thay đổi để tài, bất đắc dĩ nói:
- Phần chế độ nữ quan đã làm xong chưa? Nàng và Tiêu Tử Phong nghiên cứu hai ngày rồi, có kiến nghị và ý tưởng gì mới không?
Thập Tứ công chúa dẩu cái miệng nhỏ xinh xính lên, hậm hực nói:
- Thiếp chẳng phải đến tìm chàng đưa ra quyết định cuối cùng đây sao? Chàng vừa muốn người ta làm việc lại không cấp cho người ta biên chế, đã muốn để ngựa chạy, lại không muốn cho ngựa ăn cỏ, vậy thì làm sao mà được? Còn Tiêu Tử Phong, cô ấy chưa từng hỏi han tới những chuyện như thế này, cô ấy nói cô ấy không cần nữ quan cung nữ, một mình mình sống tiêu diêu tự tại, ngay cả y phục cũng tự mình giặt được…
Dương Túc Phong không khỏi hiếu kỳ hỏi:
- Nàng ấy thực sự nói như vậy sao?
Thập Tứ công chúa vội nói:
- Chàng đừng nghe cô ấy nói lung tung rồi lại tước giảm bớt cung nữ, làm cho các tỷ muội kêu rầm trời, nếu truyền đi sẽ bị người ta chê cười, cho dù chàng có muốn tiết kiệm, cũng không thể tiết kiệm toàn bộ, hiện giờ toàn bộ Vị Ương cung, số cung nữ còn chưa tới ba trăm người, nếu như tiếp tục giảm bớt, sẽ mệt tới sinh án mạng đấy, cung nữ cũng là người mà, cũng phải nghi ngơi chứ …
Dương Túc Phong cười nói:
- Được, được được, chuyện ở hậu cung các nàng cứ thương lượng mà làm, đưa bản thảo cho ta xem rồi thật mau chóng định lại, nếu không tới khí người đông lắm ý, thì lại càng thêm rắc rồi. Ban cảnh vệ từ ngày tới đêm kêu khổ với ta, nói là nhân số của các cô ấy không đủ, không thể nào đảm đương được công tác bảo vệ của Vị Ương cung, yêu cầu tăng thêm bốn trăm người, hiện giờ nàng lại tới nói thiếu người … Ôi, nếu như ta mà có cái cái cây sinh ra tiền thì tốt rồi, cho mỗi người các nàng ba trăm cung nữ luôn, một trăm cô làm việc, một trăm cô đi ngủ, một trăm cô tự mình đứng bên cạnh chơi…
Thập Tứ công chúa nhịn không được bật cười khúc khích.
Dương Túc Phong cầm lấy bản thảo lên xem qua, mệt mỏi thở dài một tiếng, nhìn qua nội dung chủ yếu một lượt, rồi ký tên bên trên, cái bản thảo này y đã xem tới mấy lượt rồi, có một số điều khoản gần như thuộc tới mức có thể đọc ra được.
Cùng việc y ký tên, vậy là chế độ nữ quan của Vị Ương cung đã được quyết định rồi, ngày mai sẽ bắt đầu được chấp hành, tới khi đó cho dù có chỗ nào thiếu sót, cũng chỉ đành từ từ bổ xung thôi.
Ký tên xong, Dương Túc Phong và Thập Tứ công chúa đều tựa hồ thở phào nhẹ nhõm, mắt thấy hôn lễ càng ngày càng gần, nhưng bên trong Vị Ương cung có rất nhiều chuyện con chưa đâu vào với đâu, tới ngay nhà của mình còn chưa quản lý xong, làm sao có thẻ quản lý quốc gia cho được?
Vì thế Dương Túc Phong và Thập Tứ công chúa đều đau đầu vô cùng, mấy ngày qua đều nghiên cứu các hạng mục chế độ quả lý của Vị Ương cung, trong đó chế độ nữ quan chính là một mục quan trọng nhất, cùng với việc nó được quyết định, các chế độ khác cũng theo đó mà được giải quyết rồi.
Nguyên đế quốc Đường Xuyên cũng có chế độ nữ quan tương đối là hoàn thiện, ở trong một gia đoạn nào đó, những nữ quan của đế quốc Đường Xuyên biểu hiện xuất sắc, phát huy được tác dụng quan trọng, hạn chế hữu hiệu các thế lực của thái giám và gia đình họ ngoại quật khởi, phát huy tác dụng trọng yếu trong viện đảm bảo sự thuần khiết của Vị Ương cung.
Nhưng về sau này cùng với việc thế lực của hoạn quan (thái giám) quật khởi, chế độ nữ quan bắt đầu dần dần bị xuống dốc, quyền lực và chức vụ của bọn họ cơ bản đều bị thái giám đoạt lấy, tới giai đoạn sau của đế quốc Đường Xuyên, chế độ nữ quan chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa mà thôi, làm cho khi Thập Tứ công chúa muốn tra tư liệu về nữ quan trước kia, thì đã không còn được toàn vẹn nữa.
Ngoài ta, chế độ nữ quan trước đó cũng có một chỗ trí mạng, đó chính là nhân số quá nhiều, vào thời kỳ thịnh vượng nhất, Vị Ương cung có hơn sáu nghìn cung nữ, hơn năm trăm nữ quan có phẩm vị, mỗi một tháng phát bổng lộc là cả một món tiền không hề nhỏ.
Khoản chi tiêu khổng lồ như thế, đương nhiên Dương Túc Phong không chế nào chấp nhận được, hiện giờ y hận không thể dùng mỗi một dồng xu vào việc kiến thiết địa phương hoặc là mở rộng quân đội chuẩn bị chiến tranh, nào đâu ra tiền để nuôi nhiều cung nữ và nữ quân như vậy?
Sau khi quân Lam Vũ khống chế kinh đô Ni Lạc Thần, Dương Túc Phong làm chủ Vị Ương cung, thì điều đầu tiên mà y làm chính là giải tán tất cả số thái giám, bất kể là phẩm cấp cao hay thấp, chỉ cần là thái giám, toàn bộ đều giải tán hết.
Đối với những nam nhân không bình thường nhũng dân hại nước này Dương Túc Phong có quá nhiều thành kiến, bởi thế quyết tâm từ nay phế bỏ chế độ thái giám, bên trong kho hồ sơ lữu trữ của Vị Ương cung có ghi chép của y, sau này cấm không được phép sử dụng thái giám, bắt đầu từ đó trở đi, chế độ thái giám kéo dài trên cả nghìn năm ở vùng đất vốn của đế quốc Đường Xuyên đó, liền hoàn toàn biến mất một cách không kèn không trống.
Hiện giờ Vị Ương cung đã giải tán tất cả thái giám, nhưng ở trong Vị Ương cung vẫn còn rất nhiều chuyện cần người làm, trừ các cung nữ thiếp thân của các vị phu nhân ra, còn có rất nhiều cung nữ làm việc nặng, những cung nữ này đều cần phải có người tới lãnh đạo, khi bọn họ tiến vào Vị Ương cung cũng cần phải có người hướng dẫn, công việc hàng ngày cũng cần phải có người tới giám sát kiểm tra.
Bởi thế lập nên một chế độ nữ quan hoàn thiện mới là điều không thể thiếu, đương nhiên, cái điều hoàn thiện này chỉ là nói một cách tương đối mà thôi, ở trên thế gian này vốn công có thứ gì hoàn mỹ hết, chế độ nữ quan cũng là nhữ thế, chế độ nữ quan của triều Minh hoàn mỹ như thế, cuối cùng không phải là chỉ tồn tại trên danh nghĩa.
Việc này vốn là do Thập Tứ công chúa phụ trách, nhưng Thập Tứ công chúa từ nhỏ sống trong hoàn cảnh cũ của Vị Ương cung, đã quen với cuộc sống có mặt cả thái giám và cung nữ, chế độ nữ quan thì đã bị đững quãng một khoảng thời gian rất dài rồi, nên kỳ thực bản thân Thập Tứ công chúa cũng không biết rõ lắm, nàng chỉ có thể đưa ra những điều khoản khung chung chung mà thôi.
Nhưng còn có rất nhiều thứ mang tính nguyên tắc còn phải để cho Dương Túc Phong quyết định, ví như làm sao để hạn chế quyền lực của nữ quân một cách hữu hiệu, rồi lại làm sao để có thể khiến cho nữ quan có thể chỉ huy các cung nữ của Vị Ương cung làm việc hữu hiệu, mà không xảy ra hỗn loạn và sai sót.
Chẳng còn cách nào, Dương Túc Phong chỉ đành đích thân tu sửa điều lệ nữ quan, thứ hoàn toàn xa lạ khi làm tất nhiên là đặc biệt khó khăn, mà thực ra y cũng không có chủ ý tốt lắm, chế độ nữ quan của Minh triều rốt cuộc là như thế nào như thế nào y chẳng hề có lấy một tí ấn tượng nào hết, bởi vì ở bên trong phim ảnh đều không nói chi tiết.
Qua năm ba lần sửa chữa và thay đổi, bộ chế độ nữ quan này cuối cùng cũng được sinh ra một cách vội vội vàng vàng, còn về phần nó có phát huy được hiệu quả ở như trong dự liệu hay không, thì còn phải xem vào ý trời và nỗ lực sau này rồi.
Chế độ nữ quan của Vị Ương cung đế quốc Lam Vũ, chủ yếu là như thế này:
Nữ quân không phải là người hầu của Vị Ương cung, mà là quan viên có phẩm cấp quản lý những việc lớn nhỏ ở bên trong cung, chỉ có điều bọn họ khác với những quan viên phổ thông khác là, quyền lực của bọn họ chỉ có tác dụng hành sử ở bên trong Vị Ương cung, địa vị của nữ quan ở trong Vị Ương cung không thấp hơn bất kỳ ai ngoại trừ hoàng dế và hoàng hậu ra, nữ quan cấp bậc cao địa vị thậm chí là còn cao quý hơn một số phi tần một chút.
Nữ quan cũng có thể xin thị tẩm hoặc là giả cho thành viên nam tính ở trong cung, nữ quân sau khi thị tẩm (hầu ngủ vua) có thể miễn đi quá trình tấn thăng phức tạp của phi tần, trực tiếp trở thành phi, liệt vào chính nhị phẩm của hậu cung.
Các loại chức vụ phẩm cấp nữ quân khác biệt như sau:
Chính nhất phẩm có quyền lực phê bình tất cả mọi người phạm sai lầm ở trong cung (bao gồm cả hoàng đế và hoàng hậu), tất cả nhân viên ở trong cung đều phải dùng lễ đối sử, tất cả nhân viên trong cung đều phải tôn kính.
Thực chất đây chỉ là cái chức không, không một ai làm cả, cũng giống như lúc khi đi phỏng vấn người ta đưa ra tiền lương cho ngươi vậy, 1200-1500 là không gian cho các ngươi phát huy sức tưởng tượng mà thôi, cái chức nữ quan chính nhất phẩm này cũng là chỗ để cho các nữ quan trong cung phát huy sức tưởng tượng, giáo huấn hoàng đế và hoàng hậu à? Trò đùa, hoàng hậu có lẽ là còn có thể giáo huấn, nhưng ai dám giáo huấn hoàng đế? Có còn cần cái đầu nữa không hả?
(Chú: phẩm cấp có chính và tòng)
Tòng phụ chính nữ quan thì có quyền lực phê bình trừ hoàng đế và hoàng hậu, nhan viên trong cung (trừ hoàng đế và hoàng hậu) phải dùng lễ đối sử, tất cả nhân viên từa nhất phẩm trở xuống đều phải tôn kính.
Vị Ương cung có hai vị hoàng hậu có địa vị bình đằng, chia ra là đông cung hoàng hậu Đường Thanh Tư (Thập Tứ công chúa), tây cung hoàng hậu Tiêu Tử Phong, bởi thế phụ chính nữ quân cũng phải chọn hai người. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Bất quá hai cái chức này cũng là để không luôn, chẳng có một ai làm cả, cũng chỉ là không gian cho các cung nữ phát huy sức tưởng tượng mà thôi.
Vốn Phượng Thái Y cũng chuẩn bị đươc ban cho xưng hiệu là hoàng hậu, nhưng nàng không muốn bỏ chức vụ ở trong quân đội, nên chỉ đành cùng các tỷ muội khác cùng trở thành phu nhân mà thôi.
Nữ quan chính nhị phẩm giám thị cách ăn ở của phi tàn, đồng thời kiểm tra tình hình rồi báo cáo cho hoàng đế và hoàng hậu, để tiện tiến hành thăng cấp hoặc giáng cấp phi tần, các phi tần cần phải tôn kính.
Kỳ thực cái chức này có cũng chỉ là để nói thôi, ở bên trong cung trừ hoàng đế và hoàng hậu ra, các phi tần khác bọn họ đều có quyền lực đề xuất ý kiến xử phạt.
Đương nhiên quyết định xử phạt không phải là bản thân bọn họ dưa ra, mà là hoàng đế hoặc là hoàng hậu căn cứ vào tình huống bọn họ báo cáo mà quyết định, nữ quan chính nhị phẩm tuân tra đủ làm cho các phi tần cảm thấy tôn kinh hoặc sợ hãi.
Tòng nhị phẩm giáo dục và chỉ chỉnh (uốn nắn), chuyện này có liên quan tới vận mệnh tương lai của hoàng gia, nên ngàn vạn lần không thể sơ xuất, tất cả nhân viên đều phải bảo trì tôn kính.
Bất quá bởi vì chức vụ của nữ gian giáo dục và chưc năng của thượng thư phòng trung nhau, hơn nữa nữ quan giáo dục bản thân cũng có đủ tài hoa để giáo dục hoàng tử và công chúa, cho nên, nữ quan này chức vị mặc dù cao nhưng không hề có quyền lực thực tế gì lớn, nhiều lằm thì cũng chỉ đánh đít hoàng tử hoặc là công chúa mà thôi.
Chính tam phẩm quản lễ nghi, đồng thời tiến hành khảo thí, có địa vị tương đối ở trong cung, đối với các phi tần mới tiền vào Vị Ương cung mà nói, nữ quan huấn đạo là một ngưỡng cửa khó vượt, nhất là khi tuyển tủ, bọn họ có thể thao túng việc tuyển chọn hoặc đào thải phi tần nào đó.
Bất quá hiện giờ mà nói bọn họ tựa hồ chẳng có quyền lực gì cả, bởi vì trong suốt cả triều đại Dương Túc Phong tại vị, chuyện tuyển tú này cơ bản là không xảy ra, xét thực tế tính đặc thù của Vị Ương cung hiện nay, Thập Tứ công chúa đảm nhận luôn chức vụ của nữ quan huấn đạo, dạy dỗ các tỷ muội khác học tập lễ nghi ở bên trong cung đình.
Nữ quan tòng tam phẩm ở trong cung cũng có địa vị nhất định, trừ nữ quan tra tuần ra, thì nữ quan quản lý chắc chắn là địa vị cao nhất rồi, lại còn nằm giữ thực quyền, Vị Ương cung ít nhất có hơn một trăm cái ban lớn nhỏ độc lập với nhau, mỗi một ban lại có nữ quan quản lý, bọn họ chịu trách nhiệm phụ trách trực tiếp đối với hoàng hậu.
Bời vì ban quản ly này cần người có bá lực rất mạnh đảm nhiệm, nên bình thường đều là do những nữ tử bất hạn độc thân sau khi kết hôn đảm nhận, cần có tài hoa nhất định, hiểu tính toán, còn về tướng mạo thì không có yêu cầu gì, bọn họ chính là đại nội tổng quản ở trong Vị Ương cung, thu nhập và chi tiêu của Vị Ương cung đều do bọn họ quản lý.
Chính tứ phẩm có chức năng phát hiện ra sai lầm và lập tức uốn nắn, chuyện này cũng không thể coi nhẹ được, nữ quan này cũng chỉ là cái chức không, bất quá tạm thời do Viên Ánh Lạc kiêm nhiệm.
Dù sao thì nàng phụ trách quản lý văn biện bí mật, tất cả bí mật của Dương Túc Phong, tất cả bí mật của quân Lam Vũ đều nắm ở trong tay của nàng, còn về phần Viên Ánh Lạc có thể phát hiện được sai lầm như mục đích hay không, thì lại là một chuyện khác rồi.
Tòng tứ phầm đảm trách cưới hỏi liên thân, kiến lập quan hệ với nước khác v…v. nữ quan này là sự tồn tại thực chất, bất qúa tạm thời cũng khôgn có nhiệm vụ gì cả, quân Lam Vũ thích dùng phương thức đổ máu để giải quyết vấn đề, chuyện thông hôn thì quá nửa phải đợi Dương Túc Phong chết rồi mới có thể phát huy được tác dụng.
Còn về phần có nữ nhân khác muốn tiến vào Vị Ương cung để làm điều kiện đình chiến với quân Lam Vũ, thì đó cũng là chuyện của nữ quan huấn đạo rồi.
Chính ngũ phẩm có quyền đem chính sách tốt của nước khác đem vào nước mình, để cho nước mình có thể phát triển mau chóng, không ngừng cái tiến sáng tạo, là chức vị nữ quan chẳng có ý nghĩa thực chất, nói một cách chính xác thì hiện tại không có ý nghĩa thực chất, còn về sau này có tác dụng hay không thì hiện giờ chưa thể biết được.
Tòng ngũ phầm chức năng truyền phát mệnh lệnh cho nhân viên dưới chức, kỳ thực nói trắng ra là chân chạy vặt mà thôi, người có đẳng cấp cao một chút ở bên trong Vị Ương cung đều có thể chỉ huy.
/769
|