Nhưng, bách kích pháo của hải quân lục chiến đội đều nằm ở bên trên thuyền đổ bộ, còn chưa được tháo xuống, ở trên đống sình lầy này, bách kích pháo căn bản không thể sử dụng nổi, nếu như nổ pháo ở bên trên thuyền đổ bộ, thì khẳng định thuyền đổ bộ sẽ vỡ nát, bởi thế mặc dù hải quân lục chiến đội có trang bị bách kích pháo, nhưng tạm thời không sử dụng được.
Trên người Quý Nhạn Bình đúng là có thể sử dụng vũ khí có uy lực lớn, đó chính là ống phóng rốc két, nhưng ống phóng rốc két là loại vũ khí công kích trên đường thẳng, ở loại địa hình quái đàn này không có cơ hội phát huy sức mạnh.
Hải tặc Ca Âu đều ẩn nấp ở phía dưới lòng đất, chỉ có đạn pháo bách kích bắn theo đường cong mới có thể tạo thành sức sát thương hữu hiệu cho bọn chúng, hơn nữa còn phải chú ý tới vận may nữa.
- Mẹ kiếp!
Lâm Từ Luật cũng không kìm được buột ra tiếng nguyền rủa nhỏ, ưu thế vũ khí trang bị của quân Lam Vũ đã bị cái ao bùn này hủy hết tất cả rồi, hải tặc Ca Âu ôm cây đợi thỏ, lợi dụng địa hình thiên nhiên để cản trở đường tiến của hải quân lục chiến đội, đám hải tặc Ca Âu miễn phí chiếm hết lợi thế, hải quân lục chiến đội không thể phát huy được sức mạnh, bực bội thế nào khỏi cần phải nhắc tới nữa.
Phát hiện ra bội đội lên bờ gặp phải cản trở, Đặc Lan Khắc Tư hạ lệnh cho đợt bộ đội đổ bộ thứ hai tiếp tục lên bờ, A Ba Đốn tiểu đoàn trưởng tiểu doàn một trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội suất lĩnh bốn trăm người, ngồi trên hơn hai mươi chiếc thuyền đổ bộ, ào ào tiến lên.
Bọn họ cũng đã nhìn thấy bãi bùn ở bên trên, nên tản ra càng nhiều tuyến đường tấn công hơn, đánh bọc sườn đạo Hỏa Điểu từ nhiều góc độ.
Uy lực của thổ pháo của đám hải tặc Ca Âu liền dần bị phân tán ra, nhưng vẫn cứ tạo thành uy hiếp tương đối lớn cho hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ.
Nếu như chỉ nói riêng về uy lực của thổ pháo, thì đùng là chẳng ra gì cả, đạn bạo tạc đối với khu trục hạm của quân Lam Vũ, căn bản là không thể tạo thành tổn thương nào cả, nhưng đối với người của hải quân lục chiến đội đổ bộ mà nói, lại là sát thương trí mạng.
Nhất là cái thứ đinh ba cạnh do hải tặc Ca Âu chuyên môn làm ra kia, sau khi cắt ra vết thương, là sẽ chảy máu cực nhiều, hơn nữa, khá nhiều bộ phận vết thương đều ở phía dưới vũng bùng, không thể nào băng bó được, vết thương bị ngâm trong bùn lầy dơ bẩn, rất dễ dàng bị nhiễm trùng, không ít các chiến sĩ hải quân lục chiến đội trúng chiêu, mặc dù không lập tức mất mạng, nhưng đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, còn làm gánh nặng cho chiến hữu ở bên cạnh.
- Mẹ nó! Chuyện này là sao đây?
Ở trên chiếc khu trục hạm Tình Xuyên, hạm trưởng Phương Hận Thiếu hạ kính viễn vọng xuống tức tối quẳng toẹt mũ của mình đi.
Hải quân quân Lam Vũ oanh tạc suốt hai tiếng đồng hồ, làm sao hải tặc Ca Âu còn có nhiều thổ pháo như vậy? Chẳng lẽ bọn chúng từ dưới lòng đất chịu ra?
Các chiến hữu của hải quân lục chiến đội gặp phải khổ nạn ở trên bờ biển, tâm tình của hải quân đúng là không dễ chịu gì, cảm giác như nguyên nhân đều là vi hải quân đã không làm hết sức vậy.
Chỉ huy thương pháo Tái Nhĩ Đái của khu trục hạm bằng thép của hải quân quả thực muốn nổi điên rồi, pháo kích chuẩn xác đến như thế mà không ngờ hải tặc Ca Âu còn sót lại nhiều thổ pháo như vậy, đám hải tặc Ca Âu này đúng là quá giảo hoạt.
Rất nhiều quan binh quân Lam Vũ nghĩ đâu cả đầu mà không sao hiểu nổi đám hải tặc Ca Âu này làm sao có thể giấu được những khẩu thổ pháo này đi, chỉ có những quan quan cao cấp như Vũ Phi Phàm và Đặc Lan Khắc Tư là biết.
Bên trong hải tặc Ca Âu quả nhiên có không ít kẻ thông minh tài giỏi, sau khi bọn chúng mất đi đảo Kim Quy đã mau chóng tìm ra biện pháp đối phó với hải quân quân Lam Vũ pháo kích, đó chính là đem tất cả chuyển vào lòng đất, trước tiên né tránh pháo kích của quân Lam vũ, bảo tồn thực lực, sau đó mới lợi dụng ưu thể về địa hình thong thả quần nhau với hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ.
Chính như điều Dương Túc Phong đã lo lắng trước đó, cuộc chiến đổ bộ lên đảo Hỏa Điểu quả nhiên đã gặp phải tình cảnh bất hạnh nhất, đó là không phải hải tặc Ca Âu đuổi quân Lam Vũ ra biển, mà là muốn đẻ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đổ bộ lên bờ gặp phải thương vong lớn nhất.
Trong con mắt của hải tặc Ca Âu đồn trú ở đảo Hỏa Điều mà nói, chuyện đảo Hỏa Điểu bị công chiếm là không thể tránh khỏi, nhưng trước khi đảo bị công chiếm, bọn chúng sẽ dùng đủ các loại biện pháp để làm cho hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ phải chảy tới giọt máu cuối cùng.
Lúc này trận địa bãi bùn đã rơi vào trang thái giằng co, hải quân lục chiến đội cần phải xông pha pháo hỏa của hải tặc Ca Âu gian nan tiến lên, nếu như lúc này hải quân quân Lam Vũ còn tiếp tục nổ pháo, thì có khả năng sẽ làm bi thương tới người bên phe mình, chiến sĩ hải quân lục chiến đội cách hải tặc Ca Âu gần nhất đã chưa tới một trăm mét, Long Khải Ca ở phía trên cùng, thậm chí cách kẻ địch đã không tới ba mươi mét nữa rồi.
Bất quá hải quân quân Lam Vũ mặc dù không thể tiêu diệt thổ pháo của hải tặc Ca Âu trong khoảng cách gần, nhưng có thể cung cấp ưu thế về mặt tâm lý cho các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội lên bờ, đồng thời cắt đứt con đường tăng viện của hải tặc Ca Âu.
Tái Nhĩ Đái một lần nữa điều chỉnh các hạm, bắt đầu lị nổ pháo, trọng điểm xạ kích của của bọn họ là khu vực từ một trăm tới năm trăm mét đằng sau bụi cây, Tái Nhĩ Đai muốn đánh sập toàn bộ hang động ngầm ở khu vực này.
Uỳnh uỳnh uỳnh ….
Hơn ba trăm khẩu pháo của quân Lam Vũ lại một lần nữa gầm lên, đạn pháo mang theo ánh sáng chói mắt dội xuống địa phương cách phía trước Long Khải Ca chừng hai ba trăm mét, nổ bùng ra từng quẩng lửa.
Dây là trận pháo kích mãnh liệt nhất, mỗi một mét vuông gần như đều có đạn pháo rơi xuống, có khi thậm chí là mấy quả đạn pháo cùng rơi xuống, đồng loạt phát nổ, uy lực kinh thiên động địa, sóng chất động của vụ nổ làm tất cả mọi thứ ở xung quanh để bị sới tung, vụ nổ đem vô sổ bùn đất và những thứ đồ lặt vặt bay lên không trung, sau đó lại rào rào rơi xuống.
Có lẽ những thứ lộn xộn kia rơi xuống đã quấy nhiễu cực lớn cho hải tặc Ca Âu nổ pháo, cho nên pháo hỏa của hải tặc Ca Âu rất nhanh trở nên yếu ớt.
Lâm Từ Luật và Du Tiên Phong nắm chắc thời cơ, gia tăng tốc độ tiến lên, những chiến sĩ hải quân lục chiến đội khác cũng tranh thủ thời cơ xung phong, rất nhiều chiến sĩ còn cởi phắt luôn cả đò ngụy trang, cứ trần truồng ôm súng tấn công, tốc độ tăng lên không ít.
Lâm Từ Lật và Du Tiên Phong lúc này còn chưa phát hiện ra, ở trước mặt bọn họ, đồ long kỵ sinh Long Khải Ca đã bắt thóp được quy luật nổ pháo của hải tặc Ca Âu, rón rén bò tới bên khẩu thổ pháo gần nhất, rút lựu đạn ra, "xoạt!" một tiếng giật chốt khai hỏa, tiếp đó ném đi, rồi mau lẹ nằm úp sấm xuống.
Uỳnh!...
Một tiếng sấm rền vang tới, xen vào đó là những tiếng kêu thảm thiết của mấy tên hải tặc Ca Âu, sau đó liền không có động tĩnh gì nữa.
Long Khải Ca thừ cơ nhảy vọt tới, lao vào trong hang động hải tặc Ca Âu xây dựng, cái hang này tương đối cao, Long Khả Ca thân ở trên không trung đã nhìn thấy ở đối diện với mình, vừa vặn có ba bốn tên hải tặc Ca Âu cầm súng rảnh xoắn vội vội vàng vàng từ bên trong đường hầm chạy ra.
Long Khải Ca không cần suy nghĩ cầm súng tiểu liên xả luôn một tràng, bắn hạ toàn bộ bọn chúng, ở phía cuối đường hầm loáng thoáng còn có bóng dáng hải tặc Ca Âu xuất hiện, nhưng rất nhanh rút mình lại.
"Rầm!" Khi Long Khải Ca rơi xuống đất, cảm thấy rõ ràng đầu gối truyền lại một cơn đau nhói tim, hắn thuận thế lăn về phía trước, liền phát hiện ra thân thể của mình đang lăn ở trên đá, tiếp đó không biết là đầu đập phải thứ gì, với khó khăn lắm dừng lại được.
Phản ứng đầu tiên của hắn chính là cầm súng tiểu liên cảnh giác nhìn khắp xung quanh, sắn sàng xạ kích bất kỳ lúc nào, mười giây sau, hắn mới chậm rãi hạ nòng súng xuống.
Hải tặc Ca Âu ở xung quanh đã bị diệt cả rồi, thi thoảng còn có một hai tên chưa hoàn toàn đứt hơi, nhưng cũng không còn năng lực kháng cự nữa, hắn nhìn ra đằng sau lưng, thì ra là thi thể của một tên hải tặc Ca Âu cao lớn chặn lại, nếu không khẳng định hắn sẽ bị tảng đá sắc nhọt ở bên cạnh đập vỡ đầu rồi.
Long Khải Ca lúc này mới có thời gian quan sát cẩn thận bốn phía, trong lòng không khỏi cảm khái, đám Vương Bát Đản hải tặc Ca Âu này đúng là biết chọn chỗ, cửa hang mà hắn đang đứng đây, cách bụi rậm ở bên trên ít nhất là bốn mét, cửa hang nhỏ, lòng hang rộng, bốn xung quanh và ở dưới đáy đều là đá núi, nhìn qua khá là kiên cố, ở giữa còn có thỏ pháo được cố định chặt chẽ, đã bị lựu đạn phá hủy.
Đối với loại hang động như thế này, trừ phi có đạn pháo cỡ nòng lớn trực tiếp rơi xuống, nếu không đối với nhân viên ẩn trốn ở bên trong, cho dù bên ngoài có đánh nhau long trời lở đất thì người ở bên trong vẫn bình yên vô sự, chẳng trách hải quân quân Lam Vũ pháo kích lợi hại như thế, cũng chẳng bì được với một quả lựu đạn nho nhỏ của mình.
Ở bên trong động có thi thể của mười một tên hải tặc Ca Âu, chúng đều bị lựu đạn giết chết, chuẩn xác mà nói, thì không phải chết vì bi sắt trong lựu đạn, mà bị sống chấn động giết chết, cái động này chỉ có một cửa động rất nhỏ, lựu đạn phát nổ ở bên trong đó, năng lượng không thể nào nhanh chóng giải phóng được, tự nhiên uy lực tăng lên gấp bội phần, vì thể đám hải tặc Ca Âu ở bên trong bị chấn động chết tươi.
Từ trang bị của những tên hải tặc Ca Âu này mà xét, thì dựa vào trang bị toàn bộ đều là súng rãnh xoắn này, đánh du kích với quân Lam Vũ là lựa chọn không thể tốt hơn được.
Cầm súng tiểu liên lên, Long Khải Ca thuận theo muốn thuận theo con đường hầm mà mấy tên hải tặc Ca Âu lúc nãy muốn xông ra chậm rãi lần mò đi vào, càng nhìn càng chấn động, con mẹ nó, đoạn đường hầm này bốn xung quanh cơ bản đều là đá dày đặc, dùng tay gõ lên trên, tới một chút tiếng động cũng chẳng có, hiển nhiên là vô cùng vững trãi.
Cái hòn đảo Hỏa Điều này, nhìn bề ngoài thì vô cùng yếu ớt, nhưng trên thực tế kết cấu của nó lại là đá rất dày, có nó bảo vệ, pháo hỏa tới từ bên ngoài căn bản không thể nào tạo thành tổn thương mang tính hủy hiệt với hang động được, hải tặc Ca Âu nấp ở bên trong này, bên ngoài có pháo nổ ầm ầm thì cảm giác cũng như đang tấu nhạc.
Tạch tạch tach….
Phía trước đột nhiên có năm tên hải tặc Ca Âu xông ra, Long Khải Ca không cần nghĩ chơi ngay một loạt đạt, mấy tên hải tặc Ca Âu còn chưa nhìn rõ có cái gì phía trước, thì toàn bộ đã bị hạ gục rồi.
Long Khải Ca bước qua thi thể của bọn chúng, cẩn thận mày mò tiến lên, ở bên trên đường hầm mặc dù pháo đạn rền vang, đạn pháo không ngừng trút xuống như mưa, nhưng ở bên trong đường hầm trừ thỉnh thoảng ở bên trên trần có bụi đất rất xuống, cùng mấy con sâu màu trắng bị tiếng pháo làm cho hoảng sợ trườn khắp nơi ra, thì căn bản chẳng có phản ứng gì khác.
Theo như ước chừng của Long Khải Ca, trừ khi bở bên trong đường hầm chất đủ thuốc nổ thật mạnh ra, nếu không thì căn bản không thể nào có thể phá hủy được nó.
Con đường hầm dưới lòng đất này có chút tối tăm, nhìn không rõ vật thể ở ngoài năm mét, nhưng sau khi đi được chừng hơn một trăm mét, đột nhiên phát hiện ra phía trước có ánh sáng.
Long Khải Ca lần mò đi tới vị trí có ánh sáng, thì ra nơi đó cũng là một cái ô cửa trống nho nhỏ, xung quanh đều là lớp đá kiên cố, đạn pháo của quân LamVũ không ngừng phát nổ ở bên ô cửa, đem vô số bùn đất và đồ lặt vặt ở bên ngoài tống vào bên trong.
Đứng ở phía dưới cái ô trống nhỏ đó, cảm giác pháo đạn khi phát động chấn động cũng vô cùng cường liệt, nhưng thủy trung không có đạn pháo trước tiếp rơi vào trong ô trống, cái ô trống này đường kính không tới hai mét, đạn pháo mà muốn bắn trúng trực tiếp vào nó, đúng là hơi khó.
Suy nghĩ một lúc, Long Khải Ca không trực tiếp đi xuyên qua đầu kia của đường hầm nữa, mà là rút quay trở lại thuận theo dây leo ở xung quanh cửa động bò lên, vừa vặn nhìn thấy đội đột kích Bạo Hùng do Lâm Từ Luật và Du Tiên Phong suất lĩnh xông tới.
Hai người đó đột nhiên nhìn tháy có người thò đều lên ở phía trước, theo bản năng muốn nổ súng, thật may là trong một phần ngàn giây cuối cùng đó kịp thời buông cò súng ra.
Long Khải Ca không ý thức được là mình vừa mới dạo một vòng quanh quỷ môn quan quay trở về, thở hồng hộc nói:
- Phát tin cho hải quân, đừng bắn pháo nữa, vô ích, lãng phí pháo đạn, hải tặc Ca Âu toàn bộ đều đã chui xuống mặt đất sâu tới mấy mét rồi.
Lâm Từ Luật và Du Tiên Phong thò đầu vào bên trong cửa động ở phía trước, cũng cảm thấy không sao tin được, cái loại hang động như thế này, nếu như đạn pháo có thể bắn sập được mới là quái, vì thế thông qua dấu hiệu bằng tay truyền tin tứ đi.
Mấy phút sau đó, hải quân quả nhiên dần dần ngừng pháo kích, khói đạn mù mịt phải một lúc rất lâu sau mới bị gió biển xua đi.
Ba người Long Khải CA đứng ở bên mép cửa động, có thể nhìn nhìn thấy rõ ràng lớp mặt đất phía trước bọn họ đã bị phá hủy hoàn toàn, đất đai đều bị cày sới qua lại tới mấy lượt, nhưng những đường hầm ẩn sâu phía dưới hang động thì căn bản không bị ảnh hưởng gì cả, đương nhiên, bụi đất và rác rến có chiều hơn một chút.
- Bảo ban ngành hậu cần đem thuốc nỏ đưa tới đây trước đi, mẹ nó, lão tử cho bọn chúng bay lên trời hết.
Du Tiên Phong hùng hổ nói, đối phó với con đường hầm ngoằn ngoèo quanh co ở dưới đất này, chi có dùng thuốc nổ mới là thực dụng nhất, mặc kế bên trong đó có bao nhiêu tên hải tặc Ca Âu ẩn nấp, cứ phá sập từng đoạn đường hầm trước rồi hay nỏi, hoặc là dùng luôn thuốc nổ ép cho hải tặc Ca Âu dồn lại vào một chỗ sau đó mới lại dùng một cú bộc phá thật mạnh giệt gọn, thế là đỡ tốn sức.
Long Khải Ca lắc đầu, cho rằng dùng thuốc nổ đối phó với hải tặc Ca Âu là một biện pháp rất ngu ngốc, bất quá đó cũng là bienẹ pháp duy nhất hiện giờ này, nên chỉ đành cười khổ nói:
- Một vùng rộng lớn như thế này, không biết phải dùng tới bao nhiêu thuốc nổ? Rồi lại dùng thời gian bao nhiêu lâu? Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com
Lâm Từ Luật suy nghĩ nói:
- Trước tiên phải giải quyết nơi hải tặc Ca Âu cất chưa vật tư và đạn dược đã, không có những thứ này, thì bọn chúng ở dưới lòng đất chỉ có chết đói. Chúng ta định ra phương án, một lát nữa vào trong đường hầm, bắt lấy vài tên hải tặc Ca Âu lôi ra bên ngoài, hẳn là sẽ có tên nào đó biết chỗ yếu hại đó nằm ở nơi nào.
Long Khải Ca và Du Tiên Phong gật đầu, cho rằng đây cũng là cách trong lúc không có cách nào rồi, đảo Hỏa Điều đều là khu vực hoạt động của hải tặc Ca Âu, quan Lam Vũ muốn san bằng cả đảo Hỏa Điểu, tựa khồ là một khả năng không cao lắm.
Bất quá nếu như có thể phá hủy thật nhiều vật tư cất chưa của bọn chúng, thì tin rằng hải tặc Ca Âu cũng chẳng thể hoạt động ở dưới lòng đất bao nhiêu lâu nữa, hải tặc Ca Âu không phải là thần, không có cái ăn, bọn chúng chỉ đành tự sát, chẳng lẽ bọn chúng còn có thể ăn những con sâu lông lá kia cho qua ngày sao?
Qua một lúc sau, trung tá A Ba Đốn suất lĩnh bộ đội tiên phong cũng đã xông tới, các chiến sĩ quân Lam Vũ cũng dựa theo biên chế của từng trung đội, chậm rãi lùng sục ở trong hang động dưới lòng đất.
Quả nhiên, ở vị trí bên cạnh, lại phát hiện ra mấy cái hang động gầnnhư tương tự, bất quá hải tặc Ca Âu ở bên trong đã ý thức được tình hình không ổn nên đã chủ động rút lui, hiện trường chỉ lưu lại thổ pháo mà bọn chúng có định, kết quả chúng mau chóng bị phá hủy.
Kiểm tra một chút những khẩu thổ pháo còn totó, mở đạn báo phá ở bên trong ra xem, quả nhiên toàn bộ là đinh ba cạnh rỉ sắt, các chiến sĩ của quân Lam Vũ đều vô cùng tức tối, còn may là hiện trường không có tên hải tặc Ca Âu nào bị bắt sống, nếu không thì bọn chúng gặp phải họa rồi.
Không có hỏa pháo của hải tặc Ca Âu uy hiếp, bộ đội phía sau của hải quân lục chiến đội bắt đầu nối tiếp nhau lên bờ.
Cái ao bùn cực lớn kia đã ảnh hưởng tới tốc độ hành quân của hải quân lục chiến dội quân Lam Vũ, khiến cho bọn họ ai nầy đều toàn thân đầy bùn đất bẩn thỉu nhớp nhúa đi tới tiền tuyến.
Vào lúc này thời giết còn rất lạnh, gío biển thổi qua rất nhiều chiến sĩ quân Lam Vũ lạnh tới mức răng va nhau nhau kêu cồm cộp.
Nhưng loại dịa hình ao bùn như thế gần như đều có ở xung quanh đảo Hỏa Điểu, căn bản là không có đường vòng mà đi qua, khi trung đoàn trưởng Hoàn Nhan Phi Ưng lên bờ, thì toàn thân cũng là sình lầy.
A Ba Đốn suất lĩnh hơn một trăm chiến sĩ không chế vị trí vốn là cửa cảng, tất cả cửa cảng ở trên đảo Hỏa Điểu đều đã bị hải tặc Ca Âu phá hủy hoàn toàn rồi, quân Lam Vũ muốn tu sửa lại ít nhât cần phải có thời gian từ mười ngày tới nửa tháng.
Hải tặc Ca Âu sau khi thất bại ở trên đảo Kim Quy, đã kiên quyết thực hành chính sách vườn không nhà trống ở bên trên đảo Hỏa Điểu, phàm là những trang thiết bị mà quân Lam Vũ có thể lợi dụng, là bọn chúng đều phá hỏng hết.
Hoàn Nha Phi Ưng tới bên cửa càng bị phá hủy hoàn toàn kia xem khắp một lượt, cảm thấy sửa chữa lại cái cửa càng này, còn chẳng bẳng kiếm phút lấy một nơi thích hợp khác, xây dựng một của cảng mới còn nhanh hơn một chút.
Có đại quân hỗ trợ và phối hợp, đám người Lâm Tử Luật, Long Khải Ca, Du Tiên Phong liền chỉnh đốn trang bị, mang theo đủ thuốc nổ và đạn dược, sau khi thương lượng xọng ám hiệu, mỗi một người suất lĩnh một tiêur tổ chiến đấu, nhảy vào bên trong cái cửa động bị phát hiện kia, thuận theo con đường hầm ấm thấp kia lần mò tiến lên.
Bọn họ cần phải lùng sục chu vi năm trăm mét ở dưới lòng đất, kiến lập nên một khu vực tuyết đối an toàn, dùng làm y viện dã chiến và nơi cất chứa vật tư của hải quân lục chiến đội.
Đường hầm dưới lòng đất không có nhiều ánh sáng lắm, không khí cung tương đối ngột ngạt, còn có những con sâu biết phát sáng lúc nhúc bò qua bò lại ở bên trong bóng tối, những còn sâu này có khắp mỗi một góc ngóc ngách của đường hầm, thậm chí là cả ơi trên đỉnh đầu cũng có, cứ lắc la lắc lư, như thể có thể rơi xuống bất kỳ lúc nào, người nhát gan một chút thôi đều cảm thấy mình sởn hết gai ốc.
Giày của Long Khải Ca dẫm trên mặt đất, thỉnh thoảng thì phát ra những tiếng lẹt phẹt như dẫm phải *** trâu, tựa hồ là thứ gì đó mềm nhũn nứt toẹt ra, không cần phải hỏi cũng biết, đó khẳng định là dẫm phải những con sâu có thể tích tương đối lớn rồi.
Tạch tạch tạch….
Đằng sau lưng Long Khải Ca có chiến sĩ của hải quân lục chiến đội không kìm được bóp cò súng tiểu liên, một chuỗi đạn mang theo ánh lửa bắn về phía tận cùng của đường hầm, trong bóng tối không nhìn thấy bóng dáng của kẻ địch, cho nên các chiến sĩ đều cảm thấy có chút khẩn trương, nổ súng để lấy can đảm là chuyện rất bình thường.
Thế nhưng, những chiến sĩ này rất mau chóng ra phát hiện ra rằng mình sai rồi, tiếng súng ở đường hầm nghe vang vọng khác thường, làm chấn động những con sâu ở xung quanh, bọn chúng tức thì trở nên hoảng loạn, lổn nhong bò trườn loạn lên ở khắp nơi, càng chết người hơn nữa là, những con sâu ở bên trên đỉnh đầu cũng rơi xuống rào rào, làm cho mọi người đều có chút khốn đốn.
Chẳng dễ dàng gì, bọn họ mới lùng sục được khoảng cách ba trăm mét, phát hiện ra được cái cửa ra vào đường hầm thứ hai, còn không phát hiện ra bóng dáng hải tặc Ca Âu, có lẽ là bọn chúng đã chủ động rút lui rồi.
Dựa theo kế hoạch đã được định sẵn trước đó, Long Khải Ca lệnh cái các chiến chất đống thuốc nổ lên, đem đường hầm tìm kiếm được phá sập hoàn toàn, sau đó trở lên mặt đất.
Gần như ở cùng một thời gian đó, dưới mặt đất ở phía bên cạnh liên tục truyền tới những tiếng nổ ầm âm, chắc là bọn Lâm Từ Luật và Du Tiên Phong cũng đã đem đường hầm mình tìm kiếm được đều phát sập rồi.
Trải qua hai tiếng đồng hồ tìm kiếm, đội đột kích của hải quân lục chiến đội dùng biện pháp thuốc nổ và lưu đạn kết hợp với nhau, phá hủy sau con đường hầm xung quanh đó, mới miễn cưỡng lập nên được một trận địa bãi bùn tuyệt đối an toàn.
Bất quá, nếu như muốn dọn dẹp sạch sẽ được cái ao bùn này đi, để vận chuyển vật tư hậu cần, còn cần đội công trình phải nỗ lực không ngừng, những cái ao bùn đó ngày nào còn chưa dọn dẹp, việc vận chuyển vật tư hậu cần không thể nào tiến hành được.
Hải tặc Ca Âu cũng rất dứt khoát, bọn chúng phát hiện được đảo Hảo Điểu sẽ bị quân Lam Vũ dùng vũ lực vây công, cho nên, sau khi đảo Kim Quy bị đánh hạ, bọn chúng đã không chút do dự tháo rỡ tất cả các trang thiết bị ở cửa càng, để tránh cho những thứ trang thiết bị này bị rơi vào trong tay quân Lam Vũ.
Trong khoảng thời gian sau đó, hải tặc Ca Âu tự mình vận chuyển vật tư đều tiến hành thông qua cái ao bùn lầy này, coi như bọn chúng cũng có bản lĩnh.
Quả nhiên, chiến đấu còn chưa kết thúc, người của cục công trình hải quân đã hành động rồi, hải quân lục chiến đội trừ lưu lại một bộ phận nhân viên đẻ phụ trách cảnh giới ra, thì những người khác đều tham gia vào công tác truy quét.
Đối phó với cái ao bùn này, người của cục công trình mang theo vô số tấm ván gỗ, còn có rất nhiều những thứ giống như ống sắt, lúc mới đầu, Long Khải Ca còn cho rằng bọn họ muốn dùng ván gỗ để rải ở bên trên ao bùn, sau này mới phát hiện ra là không phải.
Người của cục công trình cắm ống sắt sâu vào bên trong ao bùn làm trụ cầu, sau đó trải những tấm ván gỗ ở bên trên, làm thành một chiếc cầu nhỏ, nhân viên và vật tư qua lại ở bên trên đó thuận tiện hơn nhiều, hơn nữa lại không cần phải tiếp xúc với bùn lầy, làm chiến sĩ đổ bộ ở đằng sau hạnh phúc hơn nhiều.
Bất quá Long Khải Ca cũng có chút lo lắng, loại cầu tạm này quá mỏng manh, rốt cuộc là có đạt được hiệu quả lý tưởng hay không, rồi có thể kéo dài được bao lâu, thì không ai biết được.
/769
|