Trong giông bão như thế này, khu trục hạm bằng thép chắc chắn là có năng lực thích ứng cường đại hơn thuyền tốc độ cao bằng gỗ, máy móc của nó khiến cho nó không phải chấp thuận sự ai bài của sóng biển, thân thể vững trãi của nó khiến nó không cần sợ sóng biển xô vào, hỏa lực hung mãnh của nó khiến nó không phải né tránh bất kỳ kẻ địch nào cả.
Không có thiên thời, không có địa lợi cũng chẳng có nhân hòa, hải tặc Ca Âu lấy cái gì ra để đánh bại hải quân quân Lam Vũ.
- Bá Tắc Đông, ngươi lên đi!
Hách Sở Tháp Tư rống tướng lên, quay người lại cấp cho một dũng sĩ ở bên cạnh ánh mắt kỳ vọng, tên người man rợ chân tay thô kệch sớm đã đứng đợi ở bên cạnh hắn lập tức nhấc một lưỡi búa lơn lên, không nói hai lời, đã như hung thần ác sát lên một con thuyền thốc độ cao.
Trong cuồng phong mãnh liệt như thế, không ngờ hắn vẫn giương toàn bộ buồm lên, nhất thời, chiếc thuyền đó giống như một con ngựa hoang thoát cương, xông vào chiến trường hung hiểm như chớp giật.
Nhìn từ vị trí của Hách Sở Tháp Tư, con thuyền này giống như một thanh kiếm sắc bén, đâm về phía dãi trung tâm của hải quân quân Lam Vũ như ánh chớp, làm khuôn mặt của hắn không khỏi có hơi giãn ra.
Bá Tắc Đông là nhân vật lợi hại nhất dưới tay của hắn, cũng chính là cao thủ đỉnh cao điều khiển thuyền ở trong giông bão của hải tặc Ca Âu, có Bá Tắc Đông đích thân ra trận, khẳng định có thể tiêu diệt được một chiếc khu trục hạm của quân Lam Vũ.
Vị c huyên gia húc thuyền lợi hại nhất của hải tặc Ca Âu này, đã húc chìm sáu chiếc chiến đấu hạm bằng gỗ trong phạm vi biển Ca ri bê rồi.
Sự xuất hiện của Bá Tắc Đông, lập tức khiến cho hải quân quân Lam Vũ chú ý, gần như hạm trưởng của sáu chiếc khu trục hạm đều phát hiện ra chiếc thuyền tốc độ cao quỷ dị này, vô số súng máy đuổi theo sát bân người nó, nhưng thủy chung không thể tóm được.
Chiếc chuyền tốc độ cao buồm tam giác kiểu Bắc Hải này giống như đứa con của biển khơi lao băng băng trong sóng gió, nhấp nhô lên xuống trong sóng biển như bóng ma, thỉnh thoảng nó biến mất tăm tích, làm người ta cho rằng nó đã bị sóng biển nuốt chửng rồi, nhưng một lát sau đó lại đột nhiên xuất hiện ở phương hướng mà người ta không sao ngờ tới, làm cho súng đạn quân Lam Vũ chuẩn bị sẵn trở nên vô dụng.
Hạm trưởng Phương Hận Thiếu của khu trục hạm "Hổ Xuyên" đích thân điều khiển súng máy truy đuổi chiếc thuyền cao tốc thần kỳ kia, kết quả bắn liền hơn một trăm phát đạn, nhưng không có được lấy một chút hiệu quả nào.
Vị trí con thuyền bóng ma này xuất hiện, luôn nằm ngoại dự liệu của mọi người, thậm chí nắm ngoài phạm vi khống chế của sóng biển, đối với loại đối thủ như thế làm toàn thân Phương Hận Thiếu tràn ngập đấu khí, nhưng thủy chung lại không thể tóm được nó, đúng là một loại tiếc nuối.
Vũ Phi Phàm cũng chú ý tới sự tồn tại của chiếc thuyền bóng ma này, trong lòng khá bội phục tên hải tặc Ca Âu đang điều nó, kỹ thuật điều khiển thuyền kỳ diệu này, trong nội bộ hải quân đế quốc Đường Xuyên là không hề có, sợ rằng ngay cả Phất Lai Triệtngười lợi hại nhất của hải quân Lam Vũ cũng chưa chắc đã bì được, xem ra hải tặc Ca Âu tung hoành biển Ca ri bên đúng là có mấy nhân tài.
Bất quá Vũ Phi Phàm không hề nói gì, cũng không lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn tin tưởng vào bộ hạ của mình, chiếc thuyền này mặc dù hết sức thần kỳ, hiếm có trên đời, nhưng hải quân quân Lam Vũ cũng đâu ăn chay, khẳng định có người có thể đối phó với nó.
Đột nhiên, một luồng điện chói lòa xẹt qua bầu trời, chiếu rọi cả chiến trường sáng như ban ngày, một một chi tiết trên chiến trường đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Dưới hàng trăm con mắt nhìn không chớp, con thuyền tốc độ cao do Bá Tặc Đông điều khiển giông như u hồn từ trong sóng biển lao ra, dựa vào sức mạnh của cơn sóng cức lớn lao lên trời, đâm thẳng về phía khu trục hạm Tử xuyên của hải quân quân Lam Vũ.
- Ôi mẹ nó! Quá tài rồi!
Không biết là có ai kinh ngạc kên lên như thế.
Đúng thế, dưới ánh chớp chiếu rọi, tất cả đều trở nên qua sức thần kỳ, quá đột ngột, chiếc chiến thuyền thong ài như một thanh lợi kiếm đó, đâm chuẩn xác vào cầu hạm của khu trục hạm quân Lam Vũ.
Vũ Phi Phàm lúc này chính đang đứng ở trong cầu hạm của khu trục hạm Tử Xuyên, trợn tròn mắt ra nhìn chiếc thuyền bóng ma càng lúc càng lớn lên trước mắt mình, một giây trước đó, hắn chưa từng nghĩ tới sẽ có thể xảy ra chuyện này.
- Tuyệt lắm!
Hách Sở Tháp Tư còn chưa kịp đợi cho Bá Tắc Đông thực sự xô được vào khu trục hạm, đã sướng khoái rống lên:
- Quân Lam Vũ, xem các ngươi có còn ngông cuồng được nữa không?
Bá Tắc Đông không hổ là chuyên gia lợi dụng sóng gió, hắn ẩn nấp ở bên trong một cơn sóng tới mấy phút, thành công lừa qua được tầm mắt của bản thân, cho tới khi tích trữ đủ sức mạnh, hắn mới tung mình bay ra, phát ra một đòn trí mạng..
Bá Tắc Đông biết con quái vật bằng thép này của quân Lam Vũ vô cùng kiên cố, nhất là ở hai bên mạn thuyền, bản thân chưa chắc đã húc vỡ được, nhưng ở vị trí trên cao, thì chưa chắc đã kiên cố được như thế chứ?
Trong một chớp mắt đó, Vũ Phi Phàm cảm thấy máu của mình đã đóng băng hết cả, khu trục hạm bằng thép của quân Lam Vũ đúng là đã suy tính khả năng va đụng, cho nên ở vị trí yếu hại đều tăng cường giáp phòng hộ, thế nhưng ở vị trí cầu hạm này mặc dù cũng có lắp giáp phong hộ, song ai có thể biết được nó có chịu nổi va chạm dữ dội như vậy hay không.
Nhìn tốc độ của chiếc thuyền bóng ma của hải tặc Ca Âu này là biết ngay nó húc mạnh hơn những cái khác rất nhiều, sức phá hoại cũng lớn hơn nhiều, một khi bị nó húc phải thật, sợ rằng cả cầu hạm đều sẽ tàn phế.
Tên hải tặc Ca Âu này, không ngờ biết chọn vị trí cầu hạm làm mục tiêu va chạm, đúng là không hề đơn giản, đầu óc, kỳ thuật của hắn đều vượt qua cả hạng nhất.
Vũ Phi Phàm hoài nghi tên hải tặc Ca Âu ở trên chiếc thuyền bóng ma này chính là Hách Sở Tháp Tư thủ lĩnh hải tặc Râu Tim, nhưng ý nghĩ này trong 0.1 giây đã bị phủ quyết, bởi vì hắn cho rằng Hách Sở Tháp Tư khẳng định sẽ không đích thân ra trận, tên hải tặc Ca Âu này, hẳn phải là thủ hạ đắc lực nhất của Hách Sở Tháp Tư.
Cho dù hải tặc Ca Âu có thể húc vỡ cầu hạm, cũng không thể cứu vãn được vận mệnh bại vọng của hải tặc Ca Âu, Hách Sở Tháp Tư bị ép phái hắn lên trện, đã là không còn cách nào khác nữa rồi, hắn cần phải vãn hồi lại một chút thể diện cho hải tặc Râu Tím, nếu không sau này chớ ma tưởng vênh vang đắc ý được trong hải tặc Ca Âu nữa, còn có khả năng trở thành mục tiêu khinh bị của đám đông.
Bất quá giống như sự tự tin của Vũ Phi Phàm, mặc dù dưới tay Hách Sở Tháp Tư có nhân vật lợi hại như vậy, nhưng bên trong hải quân quân Lam Vũ cũng có người đối phó được với hắn.
Người này chính là Tái Nhĩ Đái, quan chỉ huy thương pháo của hải quân quân Lam Vũ.
- Để cho ta!
Tái Nhĩ Đái vừa vặn đứng ở phía dưới tuyền đường Bá Tắc Đông đâm vào, trong chớp mắt đã hiểu ra được mục đích thực sự của Bá Tắc Đông, không cần suy nghĩ quát lớn một tiếng, đẩy ngay lính thủy bên cạnh, nắm súng máy cà nông ở bên trong tay minh, giật tay một phát, súng máy cà nông đã nhắm chuẩn vào con thuyền bóng ma rít lên.
Hắn là quan chỉ huy thương pháo ư tú nhât được rèn luyện ra từ pháo thủ của Long Nha chiến hạm, ánh mắt và động tác đều nhanh hơn lĩnh thủy ở bên cạnh tới mấy lần.
Không lệch một chút nào, làn đạn dày đặc từ pháo cà nông bắn ra đều đánh trúng vào chiếc thuyền cao tốc từ trên không vọt tới kia, đạn pháo phát nổ giống như pháo hoa bùng nổ, trong thời gian 0.1 giây ngắn ngủi đó, gần như đem toàn bộ chiếc thuyền kia đóng cứng lại ở trên không trung, ánh chớp chói lùa cũng bị luồng sáng của đạn pháo che lấp.
Con thuyền cao tốc kia bị đạn pháo phát nát mũi thuyền đầu tiên, mảnh gỗ vụn vỡ nát theo cùng sức mạnh của đạn pháo, vung ra khắp bốn phía giống như thiên nữ tán hoa, tiếp theo đó toàn bộ chiếc thuyền đó gãy lìa từng đoạn từ giữa, mảnh vụn bắn tứ tung, khung cảnh rực rỡ mỹ lệ vô cùng.
Cuồng phong vẫn gào thét.
Dưới tác dụng quán tính cực lớn và cuồng phong, Bá Tắc Đông và con thuyền nát của hắn vẫn vượt qua đỉnh đầu của Tái Nhĩ Đãi, đâm chuẩn xác vào trên tấm thép của cầu tàu, mũi thuyền bị pháo cà nông phá vớ trước cho nên con thuyền tất nhiên không còn uy lực gì nữa, xô vào là lập tức tan thành từng mảnh, gỗ vụn rơi xuống rào rào.
Nhưng bản thân Bá Tắc Đông vẫn úp mình chặt lên cô cửa sổ của cầu hạm, từ phia dưới nhìn lên, giông như một con cóc cực lớn bám ở bên ngoài cầu hạm, nhìn trộm nội tình ở bên trong.
Bá Tắc Đông còn chưa chết, nhưng đã bị va đụng ngất xỉu rồi, máu tươi thuận theo khóe miệng của hắn chạy xuống, sau đó hào cùng nước mũa chậm rãi làn đi.
Cơn bão rất lớn, mưa đổ như trút, máu tươi mau chóng bị nước mưa xóa mờ, cuối cùng biến mất hết, thật lâu sau, Bá Tắc Đông vẫn nắm ấp ở đó không có chút động tĩnh gi, giống như một bộ phận vốn có của khu trụng hạm bằng thiép Tử Xuyên vậy.
Tất cả những người trong cầu hạm của khu trục hạm Tử Xuyên đều cảm giác được rõ ràng sự chấn động, nhưng lại không bị tổn tại gì, thầm chí đến ngay cả máy móc cũng chẳng có rung động gì khác thường.
Tất cả mọi người đều hiếu kỳ nhìn khuôn mặt vặn vẹo của Bá Tắc Đông áp ở trên cửa sổ, bời vì cái cửa sổ này lắp kính, đầu của Bá Tắc Đông đụng vào kính những không có khác biệt gì quá lớn, bời vì tấm kính này là kính đường cường hóa, độ dày rất lớn, nên tấm kính chỉ xuất hiện mấy đường rạn nứt, nhưng không bị vỡ tan, máu tươi của Bá Tach Đông thuận theo những vết rạn đó chảy xuống, làm hiện trường nhìn có chút cảm giác quỷ dị.
Viên hạm trưởng hiếu kỳ đi tới bên cạnh cửa sổ, nhìn khuôn mặt biến dạng của Bá Tắc Đông, lại nhìn gió bão bên ngoài, không sao tưởng tượng nồi hắn lợi dụng súng biển để làm thuyền bay lên như thế nào, nghe nói bên trong hải tặc Ca Âu có rất nhiều cao thủ chơi với sóng biển, đúng là danh bất hư truyền, chỉ không biết tên gia hỏa lợi hại này là ai.
Đám người Vũ Phi Phàm cũng xúm lại xem, nhưng không phát hiện ra được điều gì, hải tặc Ca Âu nhìn qua đều gần giống như nhau, khuôn mặt hung dữ, toàn thân da dẻ màu đồng, trên xa xăm đủ các loại hoa văn khác nhau.
Đột nhiên thân thể Bá Tắc Đong ngoẹo đi, sau đó chậm chậm trượt xuống.
Đám người Tái Nhĩ Đáu ở phía dưới hiếu kỳ nhìn lên bên trên cầu hạm ở trên cao, có một bóng người như con ếch cuốn mình ở trên đó, dán sát vào tấm ván sắt, hình dạng vô cùng cổ quái, tựa hồ có cảm giác không thể tìm ra được từ ngữ nào để hình dung.
Người này làm sao có thể bay lên được, thật đúng là không thể tin nổi, nhưng hắn lại thực sự đã bay lên, lợi dụng sức mạnh của sóng biển bay lên.
Đột nhiên, quay nhân đó động đậy thân thể tựa hồ đã khôi phục được chi giác, tay chân cũng có những cử động nhỏ.
Tạch tạch tạch…
Mấy chiến sĩ hải quân quân Lam Vũ tới tấp rút súng tiểu liên ra, nhắm vào bóng người kỳ quái ở bên trên không ngừng nổ súng.
Tên gia hỏa này không ngờ có thể điều khiển thuyền bay lên không, đúng là làm cho các chiến sĩ quân Lam Vũ chấn động cực lớn, bọn họ tuyệt đối không thể để loại gia hỏa như vậy tỉnh lại, cho nên bọn họ không rút keo kiệt vãi hết đạn ở trong tay, cho tới tận khi băng đạn trống rỗng mới thôi. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com
Lúc này toàn thân Bá Tắc Đông toàn là lỗ đạn, đã không còn có thể chết thêm được nữa rồi.
Cuối cùng, mươi mấy giây sau thì thể của Bá Tác Đông từ trên cao chầm chậm trượt xuống, rơi dưới chân đám người Tái Nhĩ Đái như một đống bùn.
Ở trên tấm thép bên cầu hạm lưu lại một dấu máu dài chạy xuống, nhìn qua cực kỳ ghê rợn, nhưng vết máu đó nhanh chóng bị bão tố tẩy sạch, mấy phút sau đó không còn nhìn thấy bất kỳ vết tích nào nữa.
Bõm!
Thi thể của của Bá Tắc Đông bị đám người Tài Nhĩ Đãi nhấc lên ném vào bên trong đại hải, sóng biển cuộn lên rất nhanh nuốt chửng lấy thi thể của hắn.
Kẻ này là ai, vì sao lại có bản lĩnh ghê góm như thế, vĩnh viễn đã trở thành một câu đố cả quân Lam Vũ.
Bất quá chẳng có ai hứng thú phá vỡ câu đố này, đối với kẻ thất bại mà nói, chúng thường bị lịch sử hoàn toàn nhấn chìm.
- Rút!
Không cần suy nghĩ, Hách Sở Tháp Tư hạ lệnh rút lui.
Ngay cả Bá Tắc Đong còn không thể làm gì được quân Lam Vũ, thì kẻ khác không cần phải nói tới nữa.
Lúc này còn không đi, thì đợi tới bao giờ?
Trong giông bão mịt mùng, Hách Sở Tháp Tư dẫn đám hải tặc Râu Tim còn sót lại cuống cuống bỏ chạy.
Nhưng bọn chúng muốn chạy bây giờ cũng không phải là chuyện dễ dàng nữa, quan Lam Vũ sí khí tăng vọt, liên tục triền phải phản công mãnh liệt, tiếp theo đó lại triển khai truy kích, không ngừng có chiến thuyền của hải tặc Ca Âu bị hải quân quân Lam Vũ đánh chìm, tới ngay cả bản thân Hach Sở Tháp Tư cũng bị một viên đạn súng máy bắn sạt một cái tai, lưu lại dấu vết dài trên mặt.
Vũ Phi Phàm chỉ huy khu trục hạm đuổi theo hơn một trăm hải lý, đuổi tới tận vị trí đảo Đường Lang, vì suy tính tới vấn đề nhiên liệu, cho nên mơi không cam lòng ngừng hành động truy kích lại.
Trong cuộc truy kích đó, tổng cộng có hơn bốn mươi chiếc thuyền cao tốc của hải tặc Ca Âu bị tiêu diệt, số thuyền có thể theo Hách Sở Tháp Tư trở về quần đảo Đại Cáp Ma hẳn chỉ còn ba mươi chiếc, bọn chúng còn chạy tứ tán, nếu không tuyệt đối không có cách nào thoát khỏi sự truy kích của quân Lam Vũ.
Trên đại dương mênh mông, trong bão tổ mịt mù, tốc độ của chiến hạm dùng buồm chạy ngược chiều gió làm sao có thể là đối thủ của khu trục hạm bằng sắt dược?
Với thực lực của khu trục hạm, nhưng chiếc thuyền cao tốc kia mà bị băt kịp thì chỉ có một hậu quả là bị đạn pháo xé nát, trừ khi bọn chúng thuận theo chiều gió bỏ chạy mới có thể thoát thân được.
Nhưng nếu chạy theo chiều gió, thì phía nam dều là phạm vi thế lực của Long Nha chiến hạm, bọn chúng tiến vào vùng biển đó còn có cơ hội sống sót hay không thì không ai nói được.
Khi xuất chinh tới gần năm trăm chiếc chiến hạm, tới khi kết thúc thì còn sót lại chưa tới ba mươi chiếc, Hách Sở Tháp Tư đau đớn tới muốn tự sát, kết cục này so với thất bại của tặc Râu Đỏ ở đảo Kim Quy còn bi thảm hơn.
Hắn không biét mình còn mặt mũi nào trở về quần đảo Đại Mã Cáp không, có dũng khí để đón nhận ánh mắt kinh bỉ và mỉa mai của kẻ khác không, bản thân luôn cho rằng thông minh hất, không ngờ lại thất bại bi thảm nhất, Hách Sở Tháp Tư không kìm được muốn hỏi trời xanh: ông trời, vì sao lại như thé?
Nhưng ông trời không trả lời.
Trời cao đã từ bỏ hải tặc Ca Âu rồi.
Buổi chiều ngày ngày 12 tháng 4 năm 1731 thiên nguyên, Dương Túc Phong ở kinh đô Ni Lạc Thần xa tít nhận được chiến báo do Vũ Phi Phàm và Đặc Lan Khắc Tư gửi tới, báo cáo cụ thể tình huống tiêu diệt hải tặc Râu Tím, khi đó y đang nghiên cứu đề nghị thành lập công ti bảo an hoàng gia.
Số liệu kèm theo trong bản báo cáo đó cho thấy, trong trận hải chiến kéo dài ba mươi tiếng đồng hồ, hải quân quân Lam Vũ tổng cộng đánh chìm hơn bốn trăm bốn mươi chiếc thuyền cao tốc của hải tặc Râu Tím, giết chết và làm bị thươngước chừng hơn một vạn ba nghìn tên, cuối cùng tính toán nhân số, tổng cộng bắt sống được hơn một nghìn một trăm tên hải tặc Ca Âu, thực lực của hải tặc Râu Tím gần như đã bị quét sạch.
Bản thân hải quân quân Lam Vũ có hơn sau mươi người bị hi sinh, bao gồm nhân viên bất hạnh rơi xuống nước chết đuối, ngoài ra còn có hơn mười người bị mất tích, hơn một trăm người bị thương, chiến hạm không bị tổn thất, bất quá có chín chiếc Long Nha chiến hạm bị va chạm ở các mức độ khác nhau cần về càng tu sửa, ngoài ra có một chiếc khu trục hạm cũng bị va chạm, nhưng vất để không lớn, có thể tiếp tục tác chiến.
Trận hải chiến này làm trọng thương thực lực của hải tặc Ca Âu, tin rằng về sau trong một khoảng thời gian tương đối dài, hải tặc Râu Tím không thể xuất hiện ở trong danh sách chiến đấu của hải quân quân Lam Vũ nữa.
Ở bên trong hải tặc Ca Âu, hải tặc Râu Đỏ và hải tặc Râu Tím đều bị hải quân quân Lam Vũ đả kích nặng nề, tin rằng hai nhóm hải tặc còn lại về sau trong tác chiến với quân Lam Vũ, sẽ nghĩ biện pháp né tránh mũi nhọn của quân Lam vũ, bởi thể quân Lam Vũ sau khi giải quyết đảo Hỏa Điểu, tiếp tục tiến công đảo Đường Lang có thể nói làm không ăn thật rồi.
Bất quá đối với tình hình chiến đấu ở trên đảo Hỏa Điểu, Vũ Phi Phàm và Đặc Lan Khắc Tư đều tỏ ra rất lạc quan, địa hình của đảo Hỏa Điều đúng là vô cùng phức tạp, những tên hải tặc Râu Tím giảo hoạt đều ẩn nấp trong đường hầm, thong thả chơi trò bịt mắt trốn tìm với hải quân lục chiến đội.
Từ tình huống tra xét được hiện tại mà nói, hải tặc Ca Âu còn tích trữ không ít vật tư, còn có thể tính toán chiến đấu lâu dài, trong thời gian tiếp theo, quân Lam Vũ sợ rằng phải hao phí rất nhiều công sức mới có thể hoàn toàn diệt trừ được hải tặc Ca Âu trên đảo Hỏa Điểu.
- Các ngươi có ai biết tiến trình nghiên cứu súng phun lửa như thế nào không?
Dương Túc Phong cau mày lại nói, trong lòng suy tính hung ác, những tên hải tặc Ca Âu kia đừng có tưởng nấp ở dưới lòng đất là an toan frồi, ta sai người thiêu các ngươi tên nào tên đấy đều thành heo quay, xem xem các ngươi có thể ẩn nấp được bao lâu.
- Không tốt lắm, tựa hồ xảy ra sự cố rồi, còn chết mấy nhân viên kỹ thuật ….
Khắc Lao Tắc Duy Tư cẩn thận nói, về mặt nghiên cứu súng phun lửa, quân Lam Vũ tựa hồ triển khai không được thuận lợi cho lắm, nhiều lần xảy ra sự cố nhân viên thương vong, ngay cả "quốc bảo" của quân Lam Vũ là Mễ Kỳ Nhĩ và Thi Mật Dặc đều thiếu chút nữa bỏ mạng vì tai nạn, cuối cùng hai người bị hạ lệnh cấm chị tiến vào phòng thí nghiệm.
Dương Túc Phong chỉ đành bất đắc dĩ bỏ điện báo xuống, xem ra chiến sự ở trên đảo Hỏa Điểu không thể kết thúc trong thời gian ngắn được rồi.
Bất quá cũng chẳng sao cả, quân Lam Vũ có thời gian, có rất nhiều tân binh của hải quân lục chiến đội có thể tới nơi đó rèn luyện, ngược lại, hải tặc Ca Âu không còn nhiều thời gian nữa.
Vậy bây giờ phải làm chuyện gì đây? Cứ thành lập công ti bảo an hoàng gia vậy!
/769
|