Kiểm tra thân thể hoàn tất, các nàng được đưa đi ăn cơm, thức ăn rất ngon, nhưng các nàng không có lòng dạ nào để ăn uống, tiếp đó các nàng được đưa đi tắm. Tựa hồ cảm nhận được vận mệnh của mình, các nàng đều im lặng gắng sức thả lỏng thân thể của mình, để còn đón nhận dông bão sắp tới.
Tắm xong, Úc Thủy Lan Nhược đưa các nàng tới nơi cần tới, không nói gì hết, lạnh lùng bỏ đi. Trăm cảm xúc lẫn lộn, 3 mẹ con Nạp Lan Tinh Vũ nhìn nhau, không nói gì hết, cuối cùng chỉ biết ôm nhau mà khóc, không biết khóc bao lâu, các nàng mới có thời gian xem xét căn phòng này.
Thực sự căn phòng này trang trí và bày biện không khác mấy so với Sấu Phương Các của các nàng, tựa hồ còn rộng hơn, hào hoa hơn, nhưng chiếc giường rộng tới 2m, dài 3m ở giữa kia làm các nàng cảm thấy khẩn trương và nhục nhã nhất.
Có lẽ đêm nay, trên chiếc giường đó sẽ phát sinh chuyện gì đó. Quả nhiên, tới tối Dương Túc Phong tới, khả năng là trong tiệc mừng công có uống chút rượu, Dương Túc Phong tỏ ra cực kỳ hưng phấn, mặt đỏ hồng hào, mắt sáng rực như sao vào sáng sớm.
Đương nhiên loại hưng phấn đó Nạp Lan Tinh Vũ nhìn ra, là dấu hiệu thú tính bùng phát, nam nhân như vậy, khẳng định sẽ mang tới cho các nàng thêm nhiều thống khổ, vận mệnh đêm nay của các nàng có lẽ càng thêm thảm hại. Quả nhiên Dương Túc Phong không chút khách khí ôm lấy Nạp Lan Tú vào trong lòng, phóng túng đưa tay luồn vào dưới y phục của nàng dầy vò bộ ngực còn non nớt của thiếu nữ.
Nạp Lan Tú khóc lóc chống cự, kết quả bị y lắm lấy cổ áo, dùng sức xé mạnh, Nạp Lan Tú khóc thét lên, khe vú trắng muốt trình diện ra, tức thì làm dục vọng của nam nhân càng thêm cường liệt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
-Đừng làm như vậy.....
Nạp Lan Tinh Vũ rên lên, kéo mạnh cô con gái đáng thương của mình ra, nhưng chính nàng lại bị rơi vào tay nam nhân đó, nam nhân ôm chặt lấy thân thể của nàng từ phía sau, hai tay tiến vào trong chiếc váy màu xanh lam, cách lớp quấn ngực mỏng bóp lấy bộ ngực phong mãn của nàng tùy ý bóp.
Người Nạp Lan Tinh Vũ run lên từng cơn, gần như không sao đứng vững được nữa, lúc này đầu óc nàng trống rỗng, bộ ngực bị bóp tới đau đớn, nhưng nàng cũng không dám kháng cự, chỉ thống khổ uốn éo thân thể của mình.
Dương Túc Phong mượn hơi rượu, ném Nạp Lan Tinh Vũ lên giường, Nạp Lan Tinh Vũ tự biết khó mà tránh được kiếp nạn, chỉ đành bỏ chống cự, ngoan ngoãn nằm lên giường, chờ đợi hắn tiến thêm một bước trà đạp.
Trong lòng nàng hy vọng hắn mau tiến tới phát tiết thú dục, sau đó sớm sức cùng lực kiệt lăn ra ngủ, nếu không 2 cô con gái của nàng cũng gặp phải độc thủ.
-Lên đi, lên hết cả đi.
Dương Túc Phong rống lên, đôi mắt đỏ rực, làm các nàng không dám có ý nghĩ phản kháng. Nạp Lan Tú và Nạp Lan Hương sợ oai của y, đành ngoan ngoãn bò lên giường, run rẩy nhìn y, người trước mặt này là kẻ tạo nên khổ nạn cho bọn họ,y rõ ràng đã bị rượu kích thích, có lẽ 3 người cùng dùng sức là có thể giết chết được y, nhưng các nàng chỉ có thể nghĩ trong đầu, thế nào cũng không có dũng khí ra tay thực sự.
-Cởi hết y phục trên người mẹ các nàng ra đi.
Dương Túc Phong tiếp tục ra lệnh, Nạp Lan Tú và Nạp Lan Hương do dự trong chốc lát, kết quả bị y trừng mắt cho một cái làm hoảng sợ, vội cởi váy dài của Nạp Lan Tinh Vũ ra. Khi các nàng cởi nội y của Nạp Lan Tinh Vũ, lại có chút do dự, kết quả Dương Túc Phong trừng mắt, hai nàng một lần nữa khuất phục, đem y phục duy nhất còn sót lại trên người Nạp Lan Tinh Vũ cởi ra, để nàng hoàn toàn trần truồng trước mặt nam nhân hung dữ.
Y còn chưa đủ hứng thú nói:
-Các nàng cũng cởi ra.
Nạp Lan Tinh Vũ không để ý tới xấu hổ nữa, khổ sở van xin:
-Không,cầu xin ngươi, đừng làm tổn thương bọn chúng, ta đã đồng ý với điều kiện của ngươi.....
Dương Túc Phong mắt lờ đờ, miệng đầy hơi rượu:
-Ta có điều kiện gì?
Nạp Lan Tinh Vũ gần như bật khóc:
-Ngươi đã nói, chỉ cần ta chấp nhận sinh con cho ngươi, ngươi sẽ bỏ qua cho Lạc na....
Dương Túc Phong thần trí tựa hồ còn rất tỉnh táo:
-Ta nói bỏ qua cho Lạc Na, nhưng không nói bỏ qua cho bọn họ.....
Nạp Lan Tinh Vũ nghẹn lời:
-Ngươi....
Dương Túc Phong nổi giận quát:
- Cởi ra.
Nạp Lan Hương và Nạp Lan Tú chỉ đành xấu hổ cởi bỏ y phục, dần dần đem thân thể của thiếu nữ lộ ra. Nạp Lan Hương cũng đành thôi, nàng đã một lần phơi bày tất cả ra trước mặt y, lúc đó trong lòng cũng vô cùng tuyệt vọng, nhưng lại không khóc. Nạp Lan Tú thì không như vậy, nàng đã bao giờ bị vũ nhục như thế đâu, vừa mới cởi y phục vừa nức nở khóc, làm trái tim Nạp Lan Tinh Vũ tan nát.
Nạp Lan Tinh Vũ chỉ đành đau đớn nhắm mắt lại, không muốn nhìn cảnh trước mắt, nàng thầm dùng móng tay cấu mạnh vào cánh tay mình, hi vọng dùng cơn đau kịch liệt để mình tỉnh lại từ trong cơn ác mộng này. nhưng bất kể là nàng cấu mạnh như thế nào, thậm chí chảy cả máu ra, nàng vẫn không tỉnh lại, nàng chỉ còn biết tuyệt vọng, đây không phải là giấc mộng mà là hiện thực tàn khốc, mơ hồ nàng như nghe thấy tiếng trái tim mình đang nhỏ máu.
Thành Minh Na Tư Đặc Lai bị phá rồi, bị trừng phạt đầu tiên lại là bọn họ, ông trời vì sao lại bất công như thế, ông vì sao lại không đi trừng phạt quân Mã Toa đáng chết, ông vì sao không đi trừng phạt những đại thần Lạc Na khác, ông vì sao không đi trừng phạt quân Lam Vũ ác độc......
Vì sao ông lại không phát uy vào lúc này, đánh chết tên ác ma kia? Nạp Lan Tinh Vũ và 2 cô con gái giống như dê non bị ngược đãi, run rẩy nằm ngang trên giường. Nạp Lan Tinh Vũ ngửa mặt nằm ở giữa, Nạp Lan Hương và Nạp Lan Tú quỷ ở 2 bên khóc thút thít, trơ mắt ra nhìn mẹ sắp bị lăng nhục, nhưng không có biện pháp gì giải cứu.
Tấm thân trần truồng trắng muốt của các nàng dưới ánh đèn hiện ra ánh sáng không sao miêu tả được, để cái đêm dâm đãng này thêm vài phần bi ai.
Nằm trên chiếc giường êm ái nhìn nam nhân kia từng bước tới gần mình, dùng tay khiêu kích bộ vị mẫn cảm trên cơ thể, Nạp Lan Tinh Vũ vừa thẹn vừa gấp, nàng biết tên nam nhân này đang cố ý dày vò mình, cố ý để mình tiếp thụ lăng nhục trước mặt con gái, cố ý để nàng mất đi tất cả tôn nghiêm.
Nếu như trước đó nàng không cự tuyệt nam nhân này, có lẽ sẽ không phải chịu kết quả như hiện tại, cho dù nam nhân này có động tâm tới nàng, có lẽ nàng cũng có tư cách tiến vào Vị Ương cung. Hiện giờ, y căn bản không coi nàng là một nữ nhân mỹ lệ, mà là một công cụ sinh sản thuần túy, một công cụ để có thể thống trị Lạc Na.
Nạp Lan Hương và Nạp Lan Tú quỳ bên cạnh, 2 nàng đều mang giọt lệ trong suốt, tên nam nhân tà ác đó sai các nàng đi kích thích mẫu thân của mình, các nàng bị ép hôn lên ngực, lên tai mẫu thân, để làm mẫu thân của mình khơi lên dục vọng.....
-Chỉ có gieo mầm vào lúc cao trào nhất, mới có thể sinh ra em bé khỏe mạnh.....
Tên nam nhân kia không hề biết xấu hổ nói, thuận thế áp mình lên người nàng, dương dương đắc ý chơi đua mỗi một vị trí mẫn cảm trên người nàng
Nạp Lan Tinh Vũ mím chặt môi, nhục nhã quay mặt sang một bên, đầu vú bị Dương Túc Phong vần vò đã bắt đầu săn lại nhô lên, Nạp Lan Tinh Vũ bất giác cảm thấy sỉ nhục vì bản thân lại phản ứng, nàng khép chặt đôi mắt làm người ta si mê lại, 2 hàng lệ trong suốt từ trên gò má trắng chảy xuống.
Nếu như không có con gái của mình ở bên cạnh, có lẽ nàng còn có thể tiếp nhận vận mệnh khuất nhục này, nhưng hiện giờ chúng cũng bị rơi vào hố lửa rồi, nàng còn mặt mũi nào thấy ai nữa.
Dương Túc Phong thở mỗi lúc một nặng nhọc, y vùi mặt vào trong khe vú của Nạp Lan Tinh Vũ, ngậm lấy đầu vú của nàng, say sưa mút lấy,bộ ngực đầy đặn của nữ nhân thành thục kích thích mạnh mẽ y, làm y cắn mút càng thêm thô bạo, khiến nàng đau đớn như muốn tê liệt.
Nhưng cơn đau đó vĩnh viễn kém xa thống khổ trong lòng, Nạp Lan Tú và Nạp Lan Hương nhìn mẫu thân bị làm nhục, tim như xát muối lại. Nâng đôi chân ngọc của Nạp Lan Tinh Vũ lên, đặt nó lên vai mình, dưới ánh mắt của Nạp Lan Hương và Nạp Lan Tú, Dương Túc Phong thô bạo tiến vào thân thể của Nạp Lan Tinh Vũ.
Nạp Lan Tinh Vũ hai chân khép chặt lại, thân thể run lên kịch liệt mấy lần, bộ ngực cũng rung rinh, nàng ưỡn mình ngửa cổ ra sau, lộ ra chiếc cổ thiên nga trắng dài, trong miệng phát ra tiếng kêu rên dài, 2 tay nắm lấy tay con gái mình.
Trái tim của Nạp Lan Hương và Nạp Lan Tú theo tiếng kêu đau đớn bị xâm phạm của Nạp Lan Tinh Vũ mà vỡ nát từng mảnh.
-Thật chặt.
Dương Túc Phong thở ra một hơi dài, dừng lại trong cơ thể Nạp Lan Tinh Vũ, hưởng thụ cảm giác vũ nhục nữ nhân, y không ngờ thân thể của Nạp Lan Tinh Vũ còn chặt như thế, khoái cảm ngoài dự liệu làm cho y mau chóng có động tác.
Y hưng phấn đẩy mạnh mấy cái, cố ý làm cho Nạp Lan Hương và Nạp Lan Tú nhìn thấy thật rõ ràng mẫu thân mình bị nam nhân xâm phạm thế nào, thậm chí y nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Nạp Lan Tú đặt nó lên tiểu phúc của Nạp Lan Tinh Vũ, để nàng cảm nhận được sự tồn tại của mình.
Lúc này Nạp Lan Tú đã hoàn toàn bị cảnh trước mắt là cho lặng đi, chân trái của mẫu thân nhỏng lên cao gác ở vai Dương Túc Phong, theo từng nhịp của y mà đung đưa qua lại, chân phải đau đớn co quắp lại, bị áp sát vào vú phải, còn chiếc bên trái thì bị động tác điên cuồng của y làm cho rung động dữ dội.
Dương Túc Phong thô bạo ra vào trong thân thể mẫu thân, giống như muốn đẩy mẫu thân xuống địa ngục, chiến giường hào hoa theo động tác thô lỗ của y mà lắc lư...... Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, Dương Túc Phong mới hơi dừng lại, nắm lấy một bên đùi của nàng vặn đi, lật qua người của nàng, ép nàng quỳ ở trên giường,
Dương Túc Phong dùng sức banh mông Nạp Lan Tinh Vũ ra, lần nữa tiến vào thân thể nàng từ đằng sau, một tay tóm lấy mái tóc rối bời của nàng, khiến khuôn mặt đầm đìa nước mắt của nàng ngẩng cao, một tay đè chặt eo của nàng, lại xâm phạm một lượt nữa như đẩy xe.
Theo từng cú đẩy của Dương Túc Phong, cặp nhũ phong của Nạp Lan Tinh Vũ cũng lắc lư theo quy luật, trông vô cùng mê người. Nạp Lan Tinh Vũ siết chặt lấy ga trải giường, khuôn mặt thanh tú vặn vẹo vì đau đớn, hàng mi nhíu lại thật chặt làm một, mồ hôi cùng nước mắt trộn lẫn vào nhau chảy theo gò má.
Cánh môi quyến rũ của nàng theo từng nhịp ra vào của Dương Túc Phong mà phát ra tiếng rên xiết như nức nở, cuối cùng biến thành tiếng rên kéo dài. Sau khi say rượu, Dương Túc Phong rất nhanh tới đỉnh, cuối cùng mãnh liệt thúc mạnh nửa phút, rồi thở hồng hộc đem mầm mống sinh mệnh trút vào bên trong Nạp Lan Tinh Vũ.
Tên ác ma đó cuối cùng cũng kết thúc rồi, Nạp Lan Tinh Vũ thở phào, toàn thân mềm nhũn nằm gục tại chỗ không nhúc nhích, chỉ có hơi thở yếu ớt cũng bộ ngực khẽ nhấp nhô còn chứng mình nàng còn sống. Nạp Lan Hương và Nạp Lan Tú bất lực nhìn dáng vẻ mẫu thân sau khi bị trà đạp, không biết phải làm gì.
Chỉ có tên nam nhân tà ác kia nhìn hạ thân nàng tựa hồ tỏ ra tương đối thỏa mãn, cũng hài lòng với sự phối hợp của Nạp Lan Tinh Vũ, vị vương hậu của Lạc Na này biết điều co hai chân lại,tránh cho mầm sinh mệnh chảy mất.
Nghỉ ngời một chút, Dương Túc Phong lại đưa tay hướng về đôi tỷ muội song sinh, trong hai nàng, muội muội Nạp Lan Tú rõ ràng là đối tượng có thể ức hiếp trước tiên, cho nên y không hề có ý kéo nàng vào lòng, vuốt ve mỗi một vị trí mẫn cảm trên cơ thể.
Nạp Lan Tú vừa rồi nhìn thấy dáng vẻ mẫu thân, liền liên tưởng tới vận mệnh của mình, sợ hãi khóc không thôi.
Nạp Lan Tinh Vũ khổ sở cầu xin:
- Dương Túc Phong.....
Dương Túc Phong kiên quyết không chịu bỏ qua:
-Nếu như nàng muốn con mình chịu ít đau đớn hơn, ta hi vọng nàng chỉ đạo cho các nàng ấy phải làm gì.....
-Ngươi....
Nạp Lan Tinh Vũ dùng lời nguyền rủa ác độc nhất dành cho y, cầu khẩn y bị đày đọa tới 18 tầng địa ngục.
Dương Túc Phong lạnh lùng nói:
-Nếu như nàng không muốn, ta có thể giao họ cho người khác xử lí.....
Nạp Lan Tinh Vũ tuyệt vọng.
Cực chẳng đã, Nạp Lan Tinh Vũ từ kiên quyết cự tuyệt trở thành vai trò trợ tru vi ngược, 2 cô con gái của nàng cũng chính thức bị đẩy về phía Dương Túc Phong.
Dưới sự giúp đỡ của mẫu thân,là muội muội Nạp Lan Tú trở thành vật hi sinh thứ hai, Dương Túc Phong mút lấy bộ ngực săn chắc của nàng, đồng thời vuốt ve vùng đất nhỏ nổi lên dưới bụng,làm nàng không kìm được rên lên, tiếng khóc tiếng rên hòa trộn, tạo thành tiếng nghẹn ngào.
Bị Dương Túc Phong uy hiếp, Nạp Lan Tinh Vũ đành dạy con gái ngây ngô há miệng ra, để Dương Túc Phong ngậm lấy, rồi theo lời dạy của mẫu thân dùng chiếc lưỡi nhỏ và cánh môi màng tới khoái cảm cho Dương Túc Phong. Dương Túc Phong vuốt ve mái tóc của nàng, để khoái cảm đó dần dần thấm khắp toàn thân. THời cơ thành thục rồi, Nạp Lan Tú lại theo chỉ dẫn của mẹ, im lặng nằm trên giường, tách 2 chân ra, đợi Dương Túc Phong tiến vào.
Nạp Lan Tinh Vũ nhét một tấm khăn trắng muốt, nhẹ nhàng an ủi Nạp Lan Tú:
-Cố nhìn một chút, mới đầu hơi đau một chút.
Nạp Lan Tú khẩn trương gật đầu, thân thể toát ra một lớp mồ hôi mịn, trông diễm lệ vô cùng. Dương Túc Phong tiến vào trong miệng Nạp Lan Tinh Vũ trước, để được thấm ướt đầy đủ rồi mới sai Nạp Lan Hương tác cánh cửa hồng khép chặt của muội muội ra. Nạp Lan Tinh Vũ thận trọng chỉ đạo Dương Túc Phong phương hướng tiến vào, sợ y làm cho Nạp Lan Tú thêm đau đớn, tới tận khi Dương Túc Phong nhè nhẹ tiến vào cửa động non mềm có thể làm nam nhân tan chảy cả linh hồn, nàng mới yên tâm một chút.
/769
|