Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 689

/769


Còn may là tập đoàn đại quân của Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ tiến vào Vị Ương cung gồm Lô Khắc Lôi Đế Á tỷ tỷ, Da Trạch Bội Ty tỷ tỷ, Tụ Phong tỷ tỷ, Phất Lôi Đát đều là thuộc hạ cũ của tỷ ấy, cho dù mọi người ở nơi nhỏ bé trên đại lục Y Vân kia có không ít mâu thuẫn, thậm chí muốn lấy mạng nhau, nhưng bây giờ đều đã tiêu tan hết, trong hoàn cảnh mới này, các tỷ ấy phải đoàn kết với nhau lại mới sinh tồn được.

Những nữ nhân tới từ vương quốc Ương Già, tựa hồ có thiên bẩm sinh con không sao tin được, Phong lĩnh đồng phòng với các tỷ ấy không nhiều, nhưng các tỷ ấy trừ Phất Lôi Đát tạm thời chưa thể mang thai ra, còn lại đồng loạt mang thai hết.

Thực sự không thể làm người ta không hoài nghi Phất Lôi Đát có làm mánh khóe gì trong việc này không, hoặc là nữ nhân ở quốc gia kia có phương thức đặc biệt nào đó, có thể gieo mầm một phát là đậu quả.

Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ kỳ thực tâm tình không tốt, chủ yếu là vì không quen được sinh hoạt trong Vị Ương cung, ví như ăn không quen, mặc không quen, thậm chí là thời gian ở nơi này cũng không quen nốt.

Chết người là các tỷ ấy thậm chí không có cơ hội rời khỏi Vị Ương cung nửa bước. Mà thực ra thì tất cả đều do nội tâm của các tỷ ấy tác quái mà thôi, tỷ ấy căn bản không thích nơi này, giống như các tỷ tỷ ở nơi khác tới vậy, các tỷ ấy mong mỏi nhất là trở về quê hương của mình.

Đương nhiên đây gần như là chuyện không thể, không được Phong lĩnh cho phép, các tỷ ấy tuyệt đối không thể trở về.

Chẳng còn cách nào khác, Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ chỉ đành dùng phật giáo hư vô để mê hoặc mình, tránh vì ngày ngày nhung nhớ quê nhà mà tiều tụy không thành dạng người.

Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ không phải là người Đường tộc, nhưng lòng thành kính với phật giáo tựa hồ còn hơn các tỷ tỷ khác, sau này ta mới biết thì ra vương quốc Ương Già là một quốc gia phật giáo, người thống trị nơi đó đều là tín đồ thành kính của phật.

Chỉ có điều phật giáo mà bọn họ tin teo lại khác với đại lục Y Lan, thần bí hơn, nên gọi là ƯƠng Già giáo.

Bất kề là loại phật giáo gì, trong mắt thống soái tối cao đều không đáng coi trọng, thậm chí ngài còn nói, nếu như vương quốc Ương Già không suốt ngày đêm đem tinh thần đặt vào thế giới hư vô xa vời kia, thì quốc lực đã không yếu ớt như vậy, cơ bản chẳng còn sức kháng cự gì, bị quân Lam Vũ chinh phục.

Mỗi lần có người vô ý nhắc tới chuyện này, Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ đều cảm thấy hết sức đau xót, tỷ ấy cho rằng mình cuối cùng sẽ quy y cửa phật.

Bên trên đã nói rồi, vương quốc Ương Già là một quốc gia thần bí, nữ vương nơi đó rất nhiều người không kết hôn, tới tuổi nhất định là sẽ xuất gia, đem vương vị truyền lại cho nữ tử khác.

Vốn theo suy tính của Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ, đại khái mình cũng đi theo con đường đó, tỷ ấy thậm chí đã lựa sẵn Lô Khắc Lôi Đế Á tỷ tỷ làm người kế thừa rồi, nhưng vì PHong lĩnh chen ngang, truyền thống nữ vương của vương quốc Ương Già bị phá vỡ, Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ cuối cùng thành nữ vương có nam nhân.

Thời gian trước Phong lĩnh không biết bị cái gì kích thích, hung hăng hô chém hô giết muốn diệt phật, thậm chí còn ban bố mấy cái điều cấm lệnh rất dữ, như muốn nhổ tận gốc phật giáo, làm người trong Vị Ương cung nhân tâm hoảng loạn.

Mọi người đều lén lút bàn tán chuyện này, trong đó khẩn trương nhất là Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ, bởi vì tín ngưỡng, tinh thần tỷ ấy đều gửi gắm vào đức phật, Phong lĩnh muốn diệt phật giáo, cũng là diệt luôn nơi gửi gắm tinh thần cơ bản nhất của tỷ ấy, đương nhiên tỷ ấy hết sức khẩn trương rồi.

Nhưng đối diện với khí thế hùng hổ của Phong lĩnh, tỷ ấy không dám nói gì, mỗi ngày chỉ biết dùng nước mắt rửa mặt, đem tất cả oan khuất và lo lắng chôn sâu vào trong lòng.

Cuối cùng Y Địch Liễu Lâm Na tỷ tỷ phải dựa vào thế của mình, lấy danh nghĩa cá nhân gửi điện báo cho Phong lĩnh, kiến nghị hoãn thời gian diệt phật lại.

Về sau khả năng là còn có nguyên nhân khác, Phong lĩnh mới đồng ý dùng thái độ hòa hoãn hơn với phật giáo, làm tâm tình Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ mới khá hơn 1 chút.

Cũng vì chuyện này mà quan hệ giữa Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ và Y Địch Liễu Lâm Na tỷ tỷ bị phát hiện, các tỷ tỷ khác cơ bản đều biết họ đã từng có quá khứ thân mật.

Kỳ thực trước kia các tỷ tỷ đã mơ hồ cảm thấy 2 người bọn họ có quan hệ thân thiết khác thường, chỉ là không ngờ tới mức độ đó mà thôi, dù sao, chuyện bí ẩn riêng tư như vậy, chỉ cần 2 tỷ ấy kiên quyết phủ nhận thì người khác cũng không nói được gì.

Nói thực ra thì các tỷ tỷ đều đồng tình với 2 người họ, quê hương bọn họ quá xa xôi, lại bị tước bỏ quyền lực đưa tới Vị Ương cung, trở thành con chim trong lồng, đúng là một chuyện bi ai.

Đương nhiên, trừ Phong lĩnh ra, thì ai cũng nhìn thấy điều này, bất kể là Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ hay Y Địch Liễu Lâm Na tỷ tỷ đều không thích cuộc sống gò bó của Vị Ương cung, chỉ có đại lục Y Vân bao la kia mới cho bọn họ hạnh phúc đích thực, để bọn họ mở rộng tấm lòng của mình.

Thực tế, có thể trở về đại lục Y Vân gần như là chuyện mong mỏi nhất của mỗi nữ nhân tới từ nơi này, dù bọn họ tới từ đâu trên vùng đất đó, nếu như muốn bọn họ coi Vị Ương cung là ngôi nhà thực sự thì còn cần phải có một khoảng thời gian rất rất dài.

Muốn mọi người quen với cuộc sống người Đường tộc cũng cần phải có thời gian như thế. Đương nhiên bên trong Vị Ương cung, thứ ít thiếu nhất là thời gian, nên thống soái tối cao chẳng hề lo, ngài cho rằng họ sẽ dần dần bị đồng hóa, rồi không muốn về đại lục Y Vân nữa.

Nhưng ta rất hoài nghi, sự cưỡng ép của Phong lĩnh có thể đạt được hiệu quả mong muốn hay không? Các tỷ tỷ ấy tới từ đại lục Y Vân có muốn bị văn hóa Đường tộc đồng hóa không? Các tỷ ấy có muốn sống ở Vị ƯƠng cung tới già hay không?

Phong lĩnh có thể phong tỏa các tỷ ấy 10, 20, thậm chí cả đời, nhưng con của họ thì sao? Khi con của các tỷ ấy lớn rồi, Phong lĩnh còn vĩnh viễn phong tỏa bọn họ hay sao? Ta thấy cơ bản là chuyện không thể.

Đương nhiên chuyện gì cũng có ngoại lệ, ở chuyện này Cung Tử Yên tỷ tỷ là một ngoại lệ điển hình, tỷ ấy cũng tới từ đại lục Y Vân, nhưng tựa hồ rất thích cuộc sống ở Vị ƯƠng cung, có lẽ khi còn nhỏ tỷ ấy sống quá khổ, hoặc là nguyện vọng và yêu cầu của tỷ ấy quá thấp/

Tỷ ấy chưa từng có mong muốn gì cao xa, ta cảm thấy Cung Tử Yên tỷ tỷ rất hài lòng với cuộc sống hiện tại. Ta dám khẳng định Cung Tử Yên tỷ tỷ không muốn trở về đại lục Y Vân, kỳ thực tỷ ấy không thích Nghi Hoa cung, nghe nói ấn tượng của tỷ ấy về Nghi Hoa cung là lạnh lẽo, tàn khốc. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.com

Sự thực là thế, ta nghe nói các vị tiền bối của Nghi Hoa cung vì hậu bối của mình có thể thành đạt, để Nghi Hoa cung có thể duy trì được sức cạnh tranh trong võ lâm, nên yêu cầu bọn họ với đệ tử hậu bối rất cao, một chút sai lầm nho nhỏ thôi đều phải đổi lấy sự trừng phạt nghiêm khắc.

Cung Tử Yên tỷ tỷ từng nói khi còn nhỏ, tỷ ấy từng bị phạt nhịn đói 3 ngày liền, nhìn thấy kiến gián cũng muốn ăn. Ta nghĩ, Cung Tử Yên tỷ tỷ khi còn nhỏ thực đáng thương.

Cho dù Cung Tử Yên tỷ tỷ không thích Nghi Hoa cung, nhưng người của Nghi Hoa cung lại tựa hồ rất thích tỷ ấy, các vị tiền bối nơi đó chưa từng nhắc tới yêu cầu nghiêm khắc với Cung Tử Yên tỷ tỷ khi nhỏ, cùng với những biện pháp trừng phạt khi xưa.

Hiện giờ bọn họ coi tỷ ấy là cây mọc tiền và bùa hộ mệnh, không ngừng lấy lòng Cung Tử Yên tỷ tỷ, loại nịnh nọt đó cảm giác quyền lực của tỷ ấy còn lớn hơn cả trưởng môn của Nghi Hoa cung.

May mà tính cách của Cung Tử Yên tỷ tỷ rất hiền hòa, sở thích duy nhất chính là chơi đùa với con mèo Ba tư màu trắng, nếu không Cung Tử Yên tỷ tỷ muốn trăng trên trời, có lẽ các cao thủ của Nghi Hoa cung cũng vội vàng hùa nhau bắc thang lên trời hái xuống.

Phong lĩnh rất thích Cung Tử Yên tỷ tỷ, cho nên thời gian rảnh rỗi thường đến nơi tỷ ấy, kết quả tất nhiên làm Cung Tử Yên tỷ tỷ có cảm giác bắt đầu buồn nôn, tỷ ấy có mang rồi.

Sau khi Cung Tử Yên tỷ tỷ có mang, Nghi Hoa cung cảm thấy tựa hồ thể diện càng cao, còn chuyên môn phái một vị sư tỷ tới chăm sóc cho tỷ ấy.

Đương nhiên cũng giống như Thập Tứ công chua tỷ tỷ, đề phòng có người khác hạ độc thủ, bất kề là người khác tặng cái gì, vị sư tỷ kia đều cười như hoa luôn miệng cám ơn.

Nhưng quay mặt đi một cái là thập bát vũ khí như toàn bộ xung trận, ngân châm, tiêu độc, thuốc giải, toàn bộ không thiếu một thứ gì, xem xem có độc hay không, không có mới đưa cho Cung Tử Yên tỷ tỷ. Bất qua đôi khi giám định không ra có độc hay không, vậy chỉ đành vứt đi thôi.

Ôi, đôi khi ta thấy Vị Ương cung thực là một nơi đáng sợ, vì sao mọi người cứ đề phòng người khác như thế? Chẳng lẽ ở bên trong Vị Ương cung thực sự có người muốn nhìn thấy Cung Tử Yên tỷ tỷ có kết cục bi thảm sao?

Nhưng vị sư tỷ kia sau lưng thường giải biện cho hành vi của mình, có một câu làm ta nghẹ lời, tỷ ấy nói lòng hại người không thể không có, đề phòng người không thể không làm.

Ta không thể phủ nhận câu nói này lúc nào cũng có đạo lý. Kỳ thực Cung Tử Yên tỷ tỷ rất thích Phong lĩnh, Phong lĩnh cũng rất thích tỷ ấy, nếu như có người thực sự ngứa mắt với điều này thì tựa hồ cũng không cần thiết phải làm trò mờ ám kia.

Cung Tử Yên tỷ tỷ dù sao cũng là nhân vật xuất thân giang hồ, có thủ đoạn nào mà không từng tiếp xúc qua? Người khác muốn giở trò với tỷ ấy, đại khái là khó khăn lắm, huống hồ hơn nữa nếu mà đề cho Phong lĩnh biết được, hậu quả rất khó tưởng tượng, đại khái chẳng có ai dám mạo hiểm.

Chỉ có điều, Cung Tử Yên tỷ tỷ cũng có một số việc khó xử, cẩn thận một chút cũng không phải là sai, quan hệ của tỷ ấy với Tiêu Tử Phong tỷ tỷ mặc dù được cải thiện, bất quá vẫn không được tốt lắm.

Dù sao 2 người cũng là tử địch đối đầu bao nhiêu năm, cho dù đối ngoại là nhất trí, nhưng ở một số vấn đề nhỏ dễ sinh ra mâu thuẫn.

Mỗi lần đi gặp Tiêu Tử Phong tỷ tỷ, tỷ ấy đều không dám mang theo tiểu bạch, vì nó cứ nhìn thấy Tiêu Tử Phong tỷ tỷ là động thủ, ngay cả Cung Tử Yên tỷ tỷ cũng không khống chế được, từ đó có thể thấy thù hận giữa 2 người sâu như thế nào.

Hiểu lầm của Nghi Hoa cung với Tiêu Tử Phong tỷ tỷ tựa hồ cũng chưa được trừ bỏ, mà tỷ ấy cũng chưa từng nói chuyện tử tế với Nghi Hoa cung, làm hiểu lầm giữa 2 bên ngày càng sâu.

Tiêu Tử Phong tỷ tỷ luôn cho rằng, ta chỉ cùng lắm là học ở các ngươi võ công mà thôi, còn chả có được cái gì, mỗi năm ta còn mang về cho Nghi Hoa cung bao nhiêu hoàng kim như vậy, coi như là đã hòa rồi.

Nhưng Nghi Hoa cung lại không nghĩ thế, một ngày làm thầy, cả đời làm cha, quan hệ sư môn cũng là như thế, ngươi vĩnh viễn không báo đáp hết được ân tình của Nghi Hoa cung, sao có thể nó bỏ là bỏ được.

Trong mắt nhân vật nắm quyền của Nghi Hoa cung, lấy Cung Tử Yên tỷ tỷ thay thế cho Tiêu Tử Phong tỷ tỷ là cục diện lý tưởng nhất.

Quan hệ của Cung Tử Yên tỷ tỷ và cao tầng Nghi Hoa cung rất tốt, nếu như tỷ ấy nắm đại quyền Vị Ương cung, tất nhiên phân lượng của Nghi Hoa cung tăng lên không ít rồi, nói chuyện bên gối Phong lĩnh cũng tiện hơn nhiều, có lợi cho sự phát triển sau này của Nghi Hoa cung.

Hiện giờ Nghi Hoa cung còn phải cần quân Lam Vũ viện trợ rất nhiều mà. Ả An Lạp Lệ Lôi đáng chết kia, nghe nói vô cùng lợi hại, không có quân Lam Vũ giúp đỡ, Nghi Hoa cung khẳng định gặp tai họa rồi.

Kỳ thực ấy à, ta cho rằng các vị cô cô của Nghi Hoa cung nghĩ mọi chuyện quá đơn giản rồi, quá lý tưởng hóa rồi, địa vị của Cung Tử Yên tỷ tỷ hiện giờ vừa vặn là tốt nhất, cũng được Phong lĩnh sủng ái nhất, chẳng may Cung Tử Yên tỷ tỷ thực sự thay thế địa vị của Tiêu Tử Phong tỷ tỷ, thì còn có thể liên hệ mật thiết với Nghi Hoa cung hay không rất khó nói.

Phong lĩnh lòng sáng như gương vậy, sao có thể để cho Nghi Hoa cung một mình nắm quyền to được? Sợ rằng lúc đó tuần trăng mật giữa Nghi Hoa cung và quân Lam Vũ sẽ kết thúc, trở mặt thành thù cũng không phải là không thể.

"Cung Tử Yên tỷ tỷ thật khó xử, mong rằng tỷ ấy kiên trì được." Ta chỉ có thể miêu tả hoàn cảnh của Cung Tử Yên tỷ tỷ như thế.

Kỳ thực hoàn cảnh như Cung Tử Yên tỷ tỷ không chỉ có một, Điệp Phong Vũ tỷ tỷ cũng như thế, trừ trường hợp ở công chúng cố gượng cười ra, ta chưa từng nhìn thấy nụ cười của tỷ ấy, bình thường tỷ ấy sống rất buồn bã.

Trước kia tỷ ấy còn có thể thình thoảng dãi bày cùng với Thập Tứ công chúa tỷ tỷ một chút, Điệp Tư Thi cũng thỉnh thoảng vào cung trò chuyện với tỷ ấy.

Nhưng hiện giờ Thập Tứ công chúa hành động không tiện, không thể rời khỏi cung Dịch Đĩnh, Điệp Tư Thi lại tới hành lang Á Sâm, tất nhiên không thể cung với tỷ ấy giải ưu phiền, có rất nhiều chuyện tỷ ấy chỉ đành chôn sâu trong lòng.

Ta nghĩ Điệp Phong Vũ tỷ tỷ chưa bao giờ muốn hoài thai, nhưng lại cứ hoài thai rồi, đây đúng là chuyện thống khổ nhất, thậm chí làm người ta sinh ra sợ hãi.

Nhìn cái bụng ngày một lớn lên, các tỷ khác đều cảm thấy hạnh phúc, tràn ngập niềm vui làm mẹ, chỉ có Điệp Phong Vũ tỷ tỷ lòng bề bộn trăm mối, mặn ngọt đắng cay đều có cả, trong đó khả năng vị đắng là nhiều nhất.

Trong lòng Điệp Phong Vũ tỷ tỷ, ta nghĩ hẳn còn tồn tại nhiều hiểu lầm với Phong lĩnh, khẳng định tỷ ấy cho rằng mình rất rất ủy khuất, không thể giãi bày với người khác.

Thời đại thuộc về phụ thân của tỷ ấy đang vụt trôi đi, hiện giờ là thời đại của Phong lĩnh, trong quá trình thay đổi, có rất nhiều vật hi sinh bất hạnh, chuyện của Điệp gia tỷ muội vĩnh viễn là một nút thắt, dù là ai cũng không biết giải quyết thế nào?

Ta lén lút nghe Phất Lôi Đát nói, mỗi lần sau khi Phong lĩnh sủng hạnh Điệp Phong Vũ tỷ tỷ, tỷ ấy luôn nghĩ cách để tránh mang thai, thậm chí vì thế không ngại làm những động tác như treo mình lên, hi vọng có thể rũ bỏ hết sinh mệnh mưa móc của phong lĩnh ban cho.

Biện pháp này không hề có hiệu quả tí nào, cho nên tỷ ấy vẫn có mang, tất cả đều là được Phong lĩnh âm thầm khống chế.

Sau khi hoài thai, Điệp Phong Vũ tỷ tỷ vẫn không chịu thừa nhận hiện thực tàn khốc này, tỷ ấy có ý đồ lên chiền trường tránh bị Phong lĩnh quấy rối, kết quả được Phong lĩnh đồng ý.

Vốn Điệp Phong Vũ tỷ tỷ không định trở về nữa, kiến quyết không vào Vị Ương cung nữa, nhưng phản ứng của thân thể làm tỷ ấy không sao chịu nổi.

Thực ra là một nữ nhân có thai rồi, làm sao có thể thích ứng với cuộc sống gian khổ của quân đội? Cho dù tỷ ấy không để ý, nhưng ánh mắt của kẻ khác làm sao tỷ ấy có thể chịu được,cuối cùng không còn cách nào khác, Điệp Phong Vũ tỷ tỷ vẫn phải trở về Vị Ương cung.

Trong bao nhiêu tỷ muội như thế, Điệp Phong Vũ tỷ tỷ phản ứng mang bầu tợn nhất, ta chưa từng nhìn thấy cảnh nôn ọe sợ như thế, tựa hồ như gan ruột cũng nôn ra sạch.

Phản ứng lớn nhất của Điệp Phong Vũ tỷ tỷ là không thể ăn cái gì, cho gì vào miệng là như bị phát nổ, lập tức nôn ran gay, một chút nước đường cũng không được.

Mỗi lần nhìn thấy dáng vẻ chết đi sống lại của Điệp Phong Vũ tỷ tỷ, ta không rét mà run, ta thầm cầu khẩn tới lượt ta hoài thai, ngàn vạn lần đừng giống như tỷ tỷ ấy, cuộc sống như vậy thực sự sống không bằng chết.

Cuối cùng trải qua sự nỗ lực đồng lòng của các vị tỷ tỷ, Điệp Phong Vũ tỷ tỷ cuối cùng cũng ăn được một chút, thì ra tỷ ấy phát triển tới cái mức muốn ăn đồ thiu, như cơm và cháo thiu, chỉ có những thứ đó mới không lập tức nôn ra.

Phong lĩnh cũng tới xem vài lần, cảm giác không thể tin nổi, phu nhân của ngài sao có thể ăn thứ như thế? Nhưng không còn cách nào khác, nếu không ăn, Điệp Phong Vũ tỷ tỷ khẳng định chết đói.

Không còn cách nào khác, Phong lĩnh đành khuất phục, chỉ đành để Điệp Phong Vũ tỷ tỷ ăn những thứ hết sức đặc sắc đó. May mà khi hoài thai, phản ứng mạnh nhất chỉ có 2 tháng, vượt qua được thời gian đó là tốt rồi.

Đúng là sau khi ăn 2 tháng cơm thiu cháo ôi, Điệp Phong Vũ tỷ tỷ cuối cùng cũng khôi phục được bình thường, trong 2 tháng đó, tỷ ấy trông như bà điên, tóc tai rũ rượi, mặt mày lem luốc, làm ai thấy cũng thương, thậm chí Phong lĩnh nhìn thấy dáng vẻ của tỷ ấy, cũng cảm thấy có chút day dứt.

Phất Lôi Đát giải thích điều này chủ yếu là do Điệp Phong Vũ tỷ tỷ tâm lý có chút kháng cự, không được giải thoát gây ra.

Ta tin Phất Lôi Đát không lầm, cũng không cần phải nói dối, trong lòng Điệp Phong Vũ tỷ tỷ đúng là tồn tại sự phản kháng kịch liệt, dù bên ngoài tỷ ấy khuất phục, nhưng ý chí sâu thẳm trong nội tâm của tỷ ấy không chịu khuất phục.

Ngày càng nhiều chứng cớ cho thấy, Nhạc Thần Châu phụ thân của tỷ ấy đúng là đã giết phụ thân của Phong lĩnh, tiểu tổ nghiên cứu khảo cổ do đế quốc Lam Vũ mới thành lập cung cấp tư liệu cho thấy.

Phụ thân của Phong lĩnh, Đường Hán đúng là chết trên tay Nhạc Thần Châu đại nhân, cho dù là phụng chỉ hành sự, nhưng dù sao ông ấy cũng là hung thủ giết người là sự thực không thể chối cãi.

Tỷ muội Điệp gia không muốn tiếp thụ sự thực ấy, hoặc nói cách khác là cố ý né tránh sự thực, cho nên tâm lý kháng cự rất mạnh.

PHát sinh ra chuyện thế này, nếu như đổi lại ở triều đại khác, Điệp Phong Vũ tỷ tỷ sớm bị giết chết rồi, thậm chí ngay cả Thập Tứ công chúa cũng có khả năng bị giết chết.

Nhưng Phong lĩnh của chúng ta dù sao cũng là người phi thường, lòng dạ và sự độ lượng của ngài người khác sao có thể bì kịp, vì thể ngài cũng không truy cứu trách nhiệm của một ai.

Theo ý tứ của ngài, thì thù hận phải rõ ràng, chuyện đời trước không thể liên lụy tới đời sau. Từ điềm này mà nói, nhân dân đế quốc Lam Vũ phục ngài sát đất, bào thù rửa hận là chuyện dễ dàng, nhưng tha thứ cho người khác thì không dễ dàng như thế.

Bất quá ta hoài nghi nếu như để Điệp Phong Vũ tỷ tỷ lựa chọn, ta khẳng định tỷ ấy vẫn không muốn có thai, tỷ ấy không muốn trong cơ thể của mình có huyết mạch của Phong lĩnh.

Bởi như thế, quan hệ của tỷ ấy và Phong lĩnh vĩnh viễn không phân rõ được, sau này tỷ ấy có muốn lật lại vụ án của phụ thân mình cũng không được nữa rồi.

Nhưng Phong lĩnh là người tinh minh, loại chuyện này đâu tới lượt Điệp Phong Vũ tỷ tỷ quyết định chứ? Tỷ ấy càng nghĩ nhiều, kỳ vọng càng nhiều, kết quả cuối cùng là chỉ mình càng thống khổ.

"Vì sao tỷ ấy không tự sát nhỉ?" Có đôi lúc ta suy nghĩ rất ác độc, sau đó vội vàng vả miệng mình, sao lại có thể nghĩ ra điều ác độc như thế?

Bỏ qua ân oán của Điệp Phong Vũ tỷ tỷ và PHong lĩnh, kỳ thực tỷ ấy rất lương thiện, thi thoảng ta đi qua đó, Điệp Phong Vũ tỷ tỷ đều cho ta rất nhiều thứ ăn ngon, thì ra tỷ ấy chưa từng ăn vặt, nên đề lại cho ta ăn.


/769

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status