Nơi như thế này ai thèm để ý tới nó chứ? Chỉ có quân Lam Vũ xuất phát từ góc độ chiến lược mới đặc biệt chú ý.
Trình Thư Kiếm lạnh lùng nói:
-Tôi thấy lần này hải tặc Ca Âu tuyệt đối không thể trốn lâu như vậy.
Hứa Nho Long nói:
-Đương nhiên, chúng ta là cao thủ bắt chuột mà.
Ngô Mộng Đạt cũng nói:
-Lần này nhất định phải để hải tặc Ca Âu chết hết trên quần đảo Đại Mã Cáp.
Hứa Nho Long gật đầu:
-Đương nhiên đây là kết cục lý tưởng nhất, bất quá chuyện đó các anh phải phí công rồi.
Trình Thư Kiếm nói:
-Chúng tôi chẳng phải đến vì việc đó sao?
Bọn họ nói chuyện rất thoải mái, các chiến sĩ xung quanh cũng không hề căng thẳng, như hải tặc Ca Âu đã nằm gọn trong tay rồi vậy. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com
Thực thế quân Lam Vũ không hề lạc quan mù quáng, mà có lý do đầy đủ, vì chiến dịch này hải quân Lam Vũ đã điều động tới 3 hạm đội, tổng cộng có hơn 80 chiếc Long Nha chiến hạm.
Do trừ tiêu diệt hải tặc qua, hải quân Lam Vũ không còn nhiệm vụ chiến đấu nào khác, nên vì rèn luyện chiến đấu, tuyệt đại đa số chiến hạm tới đây tăng cường ngoài hạn ngạch.
Hải quân lục chiến cũng dốc trọn ổ, một hơi điều động tới 4 trung đoàn tham chiến, Trầm Lăng Vân đích thân chỉ huy, quyết tâm không cho hải tặc Ca Âu có cơ hội nào phản kháng hoặc bỏ trốn.
Chẳng những thế, đây còn là lần đầu tiên từ khi quân Lam Vũ, hải lục không quân liên hợp tác chiến.
Trọng điểm phòng thủ của hải tặc Ca Âu là Phật Đắc Giác, Tắc Thiệt Nhĩ và Mạt Lao, bởi vì 3 cửa cảng này đều là cảng nước sâu, ở 3 nơi đó hải tặc Ca Âu tập trung toàn bộ tàn dư của mình, nhóm ít nhất có hơn vạn tên, trong đó hải tặc Râu Đen đông nhất có gần 3 vạn.
Trọng điểm oanh kích của quân Lam Vũ là Phật đắc Giác.
Qua trận pháo kích của hạm đội Phất Lai Triệt, Phật Đắc Giác đã thành đống tro tàn, gần như tất cả các kiến trúc đều bị phá hủy, không còn nhìn ra được dấu tích cửa cảng nữa, trinh sát của hải quân cũng không nhìn thấy dấu tích hải tặc hoạt động.
Nhưng trước khi đổ bộ, 3 hạm đội hải quân vẫn tiếp tục pháo kích các cửa cảng, Phật Đắc Giác cũng bị hạm đội Đặc Lan Khắc Tư pháo kích, dù hải tặc Ca Âu bị đả kích nhưng nhân số vẫn còn rất nhiều, quân Lam Vũ phải dùng hỏa lực mạnh nhất trấn áp bọn chúng.
Song, sóng to biến thành sát thủ lớn nhất cho hải quân lục chiến đổ bộ, khiến cho hải quân lục chiến không sao đổ bộ bình thường được, liên tục nhiều ngày sóng bình quân ở Phật Đắc Giác luôn cao tới hơn 2m.
Dưới sóng lớn như vậy, hải quân lục chiến muốn đổ bộ là vô cùng khó khăn, lúc nào cũng có thể bị lật thuyển mất mạng.
Uỳnh... Uỳnh.... Uỳnh.....
Đám Trình Thư Kiếm đột nhiên nghe thấy tiếng pháo nổ, nâng kính viễn vọng lên nhìn mơ hồ thấy pháo hạm của hải quân đang xạ kích,càng tới gần càng thấy rõ, toàn bộ cảng PHật Đắc Giác bao chùm trong ánh lửa, giống như những quả pháo hoa đẹp nhất.
Che lấp toàn bộ mặt biển nơi này là thuyền đổ bộ của quân Lam Vũ, đủ các loại thuyền vận chuyển từ năm trăm tấn tới ba nghìn tấn, nhìn những cột buồm dày đặc như một cánh rừng.
Ở phía trước đó là Long Nha chiến hạm đang xếp hàng oanh kích, hạm đội của Đặc Lan Khắc Tư có hai mươi tám chiếc Long Nha chiến hạm, trừ số tuần tra thì hai mươi ba chiếc tham dự pháo kích, tức là hơn một trăm khẩu pháo đang oanh kích cửa cảng, chỉ cần là mục tiêu nhìn thẫy được đều sẽ bị hủy diệt.
Ba ngày trước khu trục hạm cơ bản đã phá hủy các công trình thiết bị ở nơi này rồi nhưng để đảm bảo cho việc đổ bộ tiến hành thuận lợi, hải quân Lam Vũ vẫn tiến hành pháo kích, muốn trấn áp hoàn toàn hải tặc Ca Âu từ tâm lý.
Đương nhiên, loại pháo kích này không phải thuần túy lãng phí đạn, theo tin tình báo. xung quanh cửa cảng này còn có hơn hai vạn tên hải tặc Râu Đen, khi bị pháo kích bọn chúng trốn ra xa, đợi pháo kích kết thúc lại rón rén quay về.
Cho nên hiện giờ không nhìn thấy bọn chúng không có nghĩa là bọn chúng đã rời đi, hải tặc Ca Âu giờ đã lâm vào nước đường cùng, cho nên bọn chúng sẽ liều mạng kháng cự, cần cố gắng gây sát thương cho bọn chúng.
Khi phi đĩnh tới gần cảng, Trình Thư Kiếm phát hiện ra hải quân lục chiến đang đổ bộ,. do sóng quá lớn, bọn họ không dùng thuyển tam bản vì nó quá nhỏ dễ bị sóng lật úp, hải quân sử dụng xuồng Caiac được cường hóa đặc biệt, có thể chở đồng thời ba mươi chiến sĩ vũ trang đầy đủ, mũi thuyền thậm chí còn có thể lắp súng máy.
Nhưng đối diện với sóng biển cỡ này, xuồng Caiac cũng tỏ ra có chút lực bất tòng tâm, sóng biển vỗ liên tục lên mép thuyền, như có thể làm nó lật nhào bất kỳ lúc nào.
Phải thừa nhận rằng, dám tiến lên trong sóng gió thế này là một sự khiêu chiến cực lớn với bản thân, những người không có huấn luyện chuyên môn tuyệt đối không thể làm được.
Biển Caribe trong mắt người của không quân thật đáng sợ nhưng đối với người của hải quân lục chiến mà nói thì chỉ là chuyện vặt mà thôi.
Lúc này các chiến sĩ hải quân lục chiến cũng nhận ra sự khác thường trên đầu, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy mười tám chiếc phi dĩnh to lớn, như muốn đem toàn bộ uy nghiêm của mắt trời che lấp.
Trên khoang treo, các chiến sĩ lính dù vẫy tay với bọn họ thể hiện sự quan tâm của bầu trời với hải dương, các chiến sĩ hải quân lục chiến cũng vẫy mũ biểu thị chào hỏi của hải dương với bầu trời.
Đây là lần đầu tiên hải lục không quân liên hợp tác chiến, nó định sẵn sẽ được ghi vào sử sách.
Đương nhiên, hiện giờ các chiến sĩ còn chưa ý thức được ý nghĩa sâu xa của hành động này. Với bọn họ đây chỉ là chiến dịch quy mô rất lớn mà thôi cho nên phải tới được mục tiêu trước đối phương, nếu không quá mất mặt.
Đối với hải quân lục chiến, đây còn là cuộc đổ bộ lớn cuối cùng rồi nếu như không phát huy xuất sắc sau này khó còn cơ hội nữa.
Đương nhiên chiến đấu thì còn rất nhiều, như với quản đội nước Y Lan. đánh vu hồi nước Mã Toa. song đó đều là nơi lục quản làm nhản vật chính rồi
Phi dĩnh gần tiếp cận cửa cảng, Hứa Nho Long liên hệ với Đặc Lan Khắc Tư trước, nhận được điện báo là bọn họ dựa theo kế hoạch hành động, khống chế bến tàu trước.
Lúc này Ngô Mộng Đạt và Trình Thư Kiếm cũng bắt đầu bận rộn. hò hét các chiến sĩ chuẩn bị hạ cánh. buộc chặt súng ống và đạn dược, tránh để bị rơi, nhiệm vụ trọng yếu đầu tiên của bọn họ là hiệp trợ hải quân lục chiến khống chế cửa cảng.
Đây là nhiệm vụ cực kỳ quan trọng, phía sau Long Nha chiến hạm có ít nhất mầy trăm chiếc thuyền vận chuyển chở người và vật tư, không có bến tàu hoàn thiện căn bản là không được.
Phi đĩnh từ từ giảm tốc độ, rồi hạ xuống, hải quân cũng ngừng pháo kích, qua kính viễn vọng Trình Thư Kiếm có thể nhìn thấy trong đống đổ nát có rất nhiều hải tặc Ca Âu, bọn chúng vừa rồi bị hải quân pháo kích cho choáng váng, nhưng pháo hỏa vừa ngừng là bọn chúng lại chui ra.
Sáu chiếc phi dĩnh hạ xuống trước, dùng hỏa lực mạnh, quét sạch uy hiếp xung quanh, mỗi một chiếc khoang treo đều lắp súng máy cà nông 20 ly khi tất cả vũ khí đồng thời xạ kích thì không thứ gì không hủy được, đám hải tặc Ca Âu lại lần nữa lũ lượt nằm xuống không dám mò dậy nữa.
Năm phút sau uy hiếp trên mặt đất cơ bản đã được dọn sạch, phi dĩnh dần hạ xuống, tới độ cao 30 mét liền đo hướng gió, rồi dừng lại, bốn sợi thừng dài được thả xuống mặt đất, các chiến sĩ thuận theo dây thừng trượt xuống, bên tai ngoài tiếng súng máy mãnh liệt còn có tiếng gió biển thổi ù ù..
Tạch tạch tạch...
Súng máy Bạo Phong Vũ liên tục xả đạn, toàn bắn lên tảng đá, tóe ra ánh lửa chói mắt. Nơi này tuyệt đại đa số là đá mấp mô, hải tặc Ca Âu ẩn nấp trong những khe đá đó nên sức sát thương của súng máy rất hạn chế.
Uỳnh!...
Phát giác ra uy lực của súng máy bị đá chặn lại, trên phi dĩnh bắt đầu thả tạc đạn siêu cấp xuống, mỗi một quả tạc đạn rơi xuống, nơi chu vi mấy trăm mét gần như không nhìn thấy người sống nữa, thi thể của hải tặc Ca Âu cũng bị đá vỡ đập cho không thành hình người nữa.
Tiểu đoàn lính dù Đột Kích 882 hạ xuống trước, dưới sự suất lĩnh của tiểu đoàn trường Ân Văn, bọn họ yểm hộ lẫn nhau mở rộng khu vực đổ bộ.
Hải tặc Ca Âu rất dũng cảm liều mạng phát động phản công, nhưng chỉ cần bọn chúng xuất hiện là lập tức chuốc lấy tử vong, kết quả trước sau có mấy trăm tên xông lên đều bị giết chết.
Tiếp đó tiểu đoàn lính dù Bắn Tỉa 331 cũng hạ xuống, hai chân Trình Thư Kiếm vừa chạm đất đã bị mười mấv tên hải tặc bao vây, chẳng biết bọn chúng từ đâu chui ra, may mà bọn chúng chỉ có trường mâu, nên bị đám Trình Thư Kiếm xả súng giết chết, nhưng chiến sĩ còn lại thuận thế xông tới khống chế khu vực xung quanh.
Trong lúc thay đạn, Trình Thư Kiếm cẩn thận nhìn xung quanh, chỉ thấy toàn đá là đá, lúc đẩu hắn còn lo nơi này giống đảo Hỏa Điểu, có một thế giới dưới lòng đất, lúc này mới yên tâm một chút.
Thực sự cuộc chiến ờ đảo Hòa Điểu không kịch liệt. nhưng vô cùng thống khố. quản Lam Vũ chơi trốn tìm với hải tặc Ca Âu trong đường hẩm hon nưa năm. giờ vẫn chưa tiêu diệt hết bọn chúng, trung đoàn bổn hải quản lục chiến, đã mệt mòi lắm rồi
Hơn hai trăm chiến sĩ bình an tiếp đất, mau chóng hình thành trận địa của mình, vì thế bắt đầu có thêm nhiều vũ khí mạnh tham chiến, như bách kích pháo và ống phóng rốc két. Hỏa lực tăng mạnh, thỉnh thoảng có tên hải tặc thình lình xông ra cũng bị bắn chết.
Theo kế hoạch tác chiến, bọn họ dần di chuyển ra phía cửa cảng, dọc đường cùng hải tặc Ca Âu giao chiến kịch liệt, do địa hình xung quanh rất phức tạp, nhiều khe đá thích hợp cho kẻ địch đánh lén nên các chiến sĩ quân Lam Vũ thinh thoảng cũng ngã xuống.
Quân Lam Vũ cũng đã chuẩn bị tâm lý đối phó với sự điên cuồng trước khi chết của bọn chúng, do hiện giờ hải tặc Ca Âu đã bị phong tỏa hoàn toàn trên đảo không còn đường lui nưa, liều mạng là con đường duy nhất của bọn chúng.
Nên quân Lam Vũ yểm hộ lẫn nhau chầm chậm tiến tới, phát hiện nơi nào có khả năng mai phục là cho một quả lưu đạn mở đường.
Lúc nàv hải quân lục chiến đội cũng đã lên bờ, phát động tấn công hải tặc Ca Âu từ một hướng khác, hỏa lực của bọn họ mạnh hơn lính dù nhiều, làm đám hải tặc chạy tứ tán không dám kháng cự chính diện.
Dưới sự giáp kích của lính dù và hải quân lục chiến, hải tặc ở cửa cảng mau chóng bị đánh bại, nơi này có chừng hai nghìn tên hải tặc Ca Âu, đa số bị giết chết, số ít liều mạng nhảy xuống biển. Kết quả không bị bắn chết cũng bị chết đuối.
Chừng 3 giờ chiều, chiếc thuyền vận chuyển đầu tiên cập bến, chở thêm một đại đội hải quân lục chiến.
3 h30 phút ngàv 10 tháng 7 năm 1733. là cờ sư thứu màu lam đầu tiên tung bay trên cảng Phật Đắc Giác. đánh dấu việc quân Lam Vũ chính thức bước lên quần đảo Đại Mã Cáp, cứ điểm cuối cùng của hải tặc Ca Âu.
Kỳ thực hải quân lục chiến đổ bộ không dễ dàng như không quân nhìn thấy, bọn họ phải bỏ ra rất nhiều mồ hôi và hi sinh, vì chuẩn bị cho lẩn đổ bộ này tất cả bọn họ từ binh sĩ tới tướng quân đều phải tham dự hoạt động "trăm ngày đại luyện binh."
Vốn lần đổ bộ tác chiến này do trung đoàn thứ tư đảm nhiệm vì bọn họ là địa đầu xà ở đây, không may bọn họ khống chế được đảo Hỏa Điểu thì đã sức cùng lực kiệt rồi ngay cả nhiệm vụ tấn công đảo Đường Lang cũng không đảm nhận được.
Vì thế nhiệm vụ này phải để các huynh đệ khác đảm nhiệm, hai trung đoàn được điều tới làm đội dự bị nhưng vì muốn mau chóng đoạt được quần đảo Đại Mã Cáp nên toàn bộ đội dự bị cũng xung phong.
Từ điểm nàv mà nói Thần Ninh có đủ lý do để tự hào, bộ hạ của hắn đánh rất giỏi cũng rất giảo hoạt, trên đảo Đường Lang đã nghĩ ra đủ cách đánh kỳ quái được thống soái tối cao nhìn trúng.
Sau oanh kích quy mô lớn, các chiến sĩ hải quân lục chiến bắt đầu đổ bộ, đám hải tặc sót lại nấp sau tảng đá lớn nổ súng bừa bãi nhưng tổn thất không lớn, căn bản chẳng ai để ý tới bọn chúng.
Chỉ có mấy tay súng bắn tỉa vì rèn luyện khả năng bắn súng của mình nên thinh thoảng đứng lên bắn trả trong sóng biển cuồn cuộn, chuẩn xác giết chết đám hải tặc.
Lần đồ bộ này của bọn họ khó khăn nhất là sóng biển, bọn họ phải dùng nỗ lực lớn nhất khắc phục uy hiếp của sóng biển mới có thể đổ bộ an toàn.
Mà nơi nàv quá nhiều đá ngầm, thuyền gỗ không thể dùng được vì dễ bị va đập vỡ nát quân Lam Vũ đành phải tính cách khác, dưới sự phối hợp của ban ngành kỹ thuật, bọn họ sử dụng xuồng Caiac để đổ bộ.
Qua nhiều lần thí nghiệm, công cụ đổ bộ như xuồng Caiac là tốt nhất, có thể kháng cự sóng lớn. chỉ cỏ điều chúng tương đối nhẹ, dễ bị mất lái cho nên thao tác cần nhiều kỹ xảo.
Đánh trận đầu đương nhiên vẫn là người của đội đột kích, bọn họ luôn là mũi nhọn trong các cuộc chiến, Từ Bân dẫn đột đột kích xuất phát trước.
Khó khăn lắm bọn họ mới vượt qua sóng lớn để lên bờ, trên bờ toàn là đá nằm ngổn ngang, xuồng Caiac bị nó chặn mất đường đi, bị kẹt trong đá ngầm, bọn họ chi đành nhảy xuống, lội nước tiến lên.
Trong những khe đá vẫn còn những tên hải tặc bắn lén, Vương Văn Đạt thiếu chút nữa là ăn đạn, may mà hắn phản ứng nhanh, ngã vào nước biển lạnh buốt viên đạn lướt qua trước mặt hắn chừng 10 em.
Phùng Dịch Thanh gian nan đi tới bên Vương Văn Đạt cùng ngồi trong nước cảm thụ cái lạnh buốt xương của nước biển.
Trên mặt biển ánh mặt trời rất rực rỡ nhưng nước biển chẳng chịu chút ảnh hưởng nào, nghe nói toàn bộ nước biển này là do băng tan mà thành, nhiệt độ khỏi nói cùng biết.
Chi chốc lát hai tên gia hỏa cường tráng môi đã tím ngắt, dùng dấu hiệu trao đổi tin tức. Phùng Dịch Thanh quyết đoán nói:
- Ngươi lên đi! Ta yểm hộ!
Vương Vãn Đạt gật đầu, thình lình bật dậy, giơ súng tiểu liên xả ngay một tràng đạn về phía trước, đạn liên tục va vào đá tóe lửa, nhưng tới ngay một tên hải tặc cũng không bắn trúng, không biết bọn chúng trốn ở đâu.
Phùng Dịch Thanh cầm súng thuận theo khe đá tiến lên, khó khăn lắm mới rời khỏi nước biển, vừa vặn gặp một đám hải tặc xông tới, chúng đều cầm súng rãnh xoắn cổ lỗ, hắn liền xả một tràng đạn giết ba bốn tên.
Bọn hải tặc này súng tuy cổ, nhưng phản ứng lại nhanh, lập tức trốn vào trong khe đá bên cạnh thỉnh thoảng nổ súng bắn ra, đường tiến của Phùng Dịch Thanh bị chặn lại.
Chốc lát sau Từ Bân, La Dật Phong cũng tới, tên nào cũng ướt sũng, bọn họ tới bên Phùng Dịch Thanh nghiên cứu địa hình xung quanh, thương lượng biện pháp tiến công.
Mọi người yểm hộ nhau, dùng lựu đạn mở đường, không cần biết có kẻ địch hay không, cứ cho luôn một quả lựu đạn hẵng hay.
Biện pháp này thực thi đúng là rất có hiệu quả, những tảng đá lớn nhỏ tất nhiên cản trở uy lực của lựu đạn nhưng nó lại tạo ra mảnh vụn, khiến đám hải tặc ấn nấp bị thương hại lớn, nhiều tên còn chết ngay tại chỗ, số còn lại chỉ đành vừa đánh vừa lui, nhường đường bọn họ tiến công.
Theo sát sau đám hải tặc tiến công, các chiến sĩ dùng hỏa lực mở đường mau chóng tiến lên, giúp thêm nhiều xuồng cập bến an toàn, mang cho bọn họ thêm nhiều vũ khí đạn dược.
Đám hải tặc liền tụ tập lại. tổ chức một đợt tấn công điên cuồng, ba bốn trăm tên cầm trường mâu vừa tiến lên vừa ném trường mâu ra vùn vụt.
Phùng Dịch Thanh lập tức tập trung bốn khẩu súng tiểu liên phản kích, còn không ngừng ném lựu đạn, đám hãi tặc mau chóng bị bọn họ đánh ngã, thi thể nằm ngổn ngang, máu nhuộm đỏ cả bãi cát.
Song bọn chúng vẫn vô cùng ngoan cường bất chấp sống chết nối nhau xông lên. cũng khó trách, đây là sào huyệt cuối cùng của bọn chúng rồi, nếu như không giữ được chỉ có đường chết không nơi chôn thây.
Bất kể là phe nào cũng biết Dương Túc Phong tuyệt đối không nương tay với hải tặc Ca Âu. Vì hắn ghét nhất là những tên gia hỏa này, mà Đặc Lan Khắc Tư càng không nương tay, phụ thân hắn chết trong tay hải tặc Ca Âu, nên giờ bọn chúng giơ tay đấu hàng cũng chỉ có đường chết.
Năm phút sau không còn nhìn thấy tên hải tặc nào còn sống nữa, Phùng Dịch Thanh dẫn ba chiến sĩ khác cầm súng tiến lên, phát hiện đám hải tặc cơ bản chết hết, chi còn một số tên thoi thóp trong kẽ đá cũng bị bọn họ thuận tay tiễn xuống địa ngục.
Bất quá tiến lên chưa được 100 mét lại có từng đám hải tặc cầm trường thương hò hét xông lên, đám Phùng Dịch Thanh đạn tiêu hao gần hết rồi đành lùi lại bổ xung đạn dược rỗi tiến lên nhưng phát hiện bọn chúng đã bị nhóm Từ Bân giết sạch rồi
Cứ như vậy vài lần, có tới tám nhóm hải tặc bị giết chết thì hải tặc Ca Âu mới không phản kích nữa, đại khái đã nhận ra va chạm chính diện với quân Lam Vũ là không thể. nên chuyên tâm đánh lén, làm tốc độ tiến quân của bọn họ bị giảm đi.
Song, trong khoảng thời gian chiến đấu vừa rồi, quân Lam Vũ đã đứng vững chân trên bờ biển, các chiến sĩ phía sau cũng lục tục lên bờ, tăng cường sức mạnh cho đội đột kích. đồng thời càng nhiều trang bị đạn được mang tới.
Ống phóng rốc két được phân phố tới từng tổ chiến đấu, La Dật Phong theo sự chỉ thị của Phùng Dịch Thanh vác ống phóng rốc két lên, mặt lạnh tanh bóp cò.
Uỳnh! Uỳnh...
Quả rốc két rít liền bay đi, bắn cho một tảng đá cách đó một trăm mét vỡ nát. năm sáu tên hải tặc nấp ở đó kêu thảm, máu thịt vung vãi, đám hải tặc nấp ở mấy tảng đá quanh đó ý thức được chuyện chẳng lành, hoảng hốt rút lui. nhưng bị những tay súng bắn tỉa giết chết.
Uỳnh!...
La Dật Phong bắn thêm quả rốc két thứ hai, phá nát tảng đá cách đó không xa, những quả đạn này mục đích không phải là sát thương mà hù dọa, quả nhiên đám hải tặc phụ cận do dự chốc lát, rồi kéo nhau rút lui.
Cùng lúc đám Phùng Dịch Thanh càn quét hải tặc thì Từ Bân cũng dẫn một tiểu tổ khác tiến về phía cửa cảng, đó là mục tiêu công chiếm đấu tiên của hải quân lục chiến đội.
Theo trinh sát. phụ cận cửa cảng có gần ba bốn nghìn tên hải tặc, qua nhiều lần pháo kích rốt cuộc còn bao nhiêu tên sống sót thì không ai biết.
Đang kịch chiến thì bầu trời truyền tới tiếng phi dĩnh ù ù, Từ Bân ngẩng đẩu lên nhìn thấy có mười tám chiến phi đĩnh từ từ bay tới cửa cảng, trên khoang treo thấy rất nhiều chiến sĩ.
Tạch tạch tạch...
Phi dĩnh từ trên bắn xuống, sức sát thương rất mạnh, đám hải tặc bị đạn đuổi theo liên tục tìm không được chỗ nào để ẩn nấp cứ chạv rồi bị giết chết hết.
Bọn chúng chỉ đành bị động ẩn nấp, muốn phản kích là hoàn toàn không thể, súng rãnh xoắn của bọn chúng trước mặt phi đĩnh khác gì pháo hoan nghênh.
Lần đầu tiên hải lục không quân liên hợp tác chiến, quả nhiên hiệu quả không tầm thường.
Hải tặc Ca Âu vừa phải ứng phó với pháo kích, vừa phải chú ý tới phi dĩnh càn quét, lại phải né tránh hải quân lục chiến tấn công, điều này làm bọn chúng không có sức đánh trả nữa.
Rất nhiều tên hải tặc bỏ chạy nhưng phát hiện ra căn bản chạy cũng không thoát, phi dĩnh ở trên cao, có thể dùng súng máy xé nát chúng bất kỳ lúc nào.
Vốn Cát Liệt Nhĩ Mạc tuyên bố, phàm kẻ nào nguyện ý đóng giữ của cảng đều trọng thưởng, hơn nữa còn phát trước, trọng thưởng ắt có dũng phu, thế là có mấy nghìn tên hải tặc ở lại tử chiến, song kết quả chờ bọn chúng chỉ có tử vong.
Năm phút sau, phụ cận cửa cảng cơ bản không còn bóng dáng hải tặc nữa, phi dĩnh hạ độ cao, bộ đội lính dù mau chóng tiếp đất đánh lui hải tặc phản kích thành công khống chế cục diện xung quanh.
/769
|