"Fire, tối tới gặp tôi" Thanh âm trong điện thoại dù cố ra vẻ nghiêm túc nhưng không khó để nhận ra đó là giọng nói của một đứa trẻ 5 tuổi. Loáng thoáng còn nghe tiếng thủy tinh va chạm lách cách.
"Được rồi, ta còn có việc, xong sẽ tới." Lãnh Hồng Hỏa đã quá quen với kiểu xưng hô ngang hàng của Doãn Vị, sao lúc đó cô lại cứu ông cụ non này chứ. Bất quá, Doãn Vị xem như là bằng hữu kiêm người thân duy nhất của cô, bằng điểm này, cô bằng lòng thứ lỗi cho nhóc.
~3 năm trước
Lãnh Hồng Hỏa sau khi bắn chết tên trùm buôn lậu thuốc phiện liền phóng hỏa cả lô hàng mới nhập của hắn.
Rõ ràng đã kiểm tra kĩ không phát hiện có người bên trong thế nhưng khi cô vừa nổ máy xe thì một bóng người nhỏ bé vọt ra, ôm ngực ho khan vì sặc khói. Không thể chậm trễ, Lãnh Hồng Hỏa liền bế thằng nhóc vứt lên xe rồi rời khỏi hiện trường.
Doãn Vị ngơ ngác nhìn chiếc xe đang lao vun vút trên đường, tốc độ này... quá biến thái! Ta chỉ là chạy vào bắt rắn, xui xẻo làm sao nơi đó bị cháy chứ....
...
Khụ... Cô gái đó không phải quên mình đó chứ? Doãn Vị đau khổ không chớp mắt nhìn bóng dáng Lãnh Hồng Hỏa sau khi đỗ xe ở sân sau liền đi thẳng vào nhà không hề quay lại nhìn hắn.
Không phải, đây không phải vấn đề, mà là cửa xe không thể mở a~ Chìa khóa không có, remote điều khiển xe bị cô gái đó cầm theo rồi.
Doãn Vị trong lòng nổi lửa. Bị nhốt! Ta bị nhốt! Thiên tài bị nhốt không thể phản kháng! Được rồi, là thiên tài y học, trong trường hợp này cư nhiên là không - tác - dụng! Sau này ta phải học phá khóa a~
Lại nói về Lãnh Hồng Hỏa, sau khi tắm rửa ăn tối liền lên mạng nghiên cứu chế tạo vũ khí hơn một tiếng đồng hồ.
Lúc nãy cô đã nhận thông báo nhiệm vụ xuất sắc, ngày mai tiền thưởng 200 triệu sẽ được chuyển vào tài khoản. Ai bảo cô là sát thủ hợp pháp chỉ nhận những chuyên án bí mật chứ, cái tên "tiểu thư sát thủ" được đồng nghiệp đặt cho không phải không có căn cứ. Một tháng nhận vài vụ là dư dả cho Lãnh Hồng Hỏa sống cuộc sống vương giả kiêu sa.
Nghe nhắc tới sự kiện lúc nãy, Lãnh Hồng Hỏa bâng quơ cảm giác thiếu thiếu gì đó (Ren Sa: quên tiểu soái ca của ta...)
Nhiệm vụ? Hoàn thành!
Ăn? Xong!
Tiền? Mai có!
Vậy là không thiếu, Lãnh Hồng Hỏa chép lưỡi bỏ qua tiếp tục nghiên cứu Vòng tay ngân châm.
Vòng tay cơ bản rất bình thường với màu đen tuyền, bên trên đính vài viên Saphia. Chỉ Lãnh Hồng Hỏa mới biết đó là những phím "chết" chỉ cần nhấn vào thì kim sắt bên trong vòng tay sẽ phóng ra ngoài, tốc độ hiện tại có thể xuyên vài cm vào thân thể ở cự li dưới 10m, cô đang nghiên cứu để tạo lực đẩy mạnh thêm vài chục lần.
Sau khi vòng tay này hoàn thành, ngay cả đứa trẻ cũng có thể dùng giết người.
Khoan đã.
Đứa trẻ?!!
Lãnh Hồng Hỏa giật mình vứt vòng tay trên ghế sofa lao ra xe, a~ đứa trẻ bị nhốt trong xe, đó là xe đặc chế không thể mở từ bên trong nha, quan trọng rất có thể bị thiếu dưỡng khí mà tử vong...
Lãnh Hồng Hỏa vừa mở cửa xe, Doãn Vị liền vội vàng loạng choạng bước ra ngoài, mặt mày tái xanh,
"Cũng may là ta biết điều chỉnh hô hấp, dùng ít oxi chứ nếu như nháo loạn khóc thét đã sớm ngộp thở mà chết rồi. 2 tiếng 50p a~ ta mới 3 tuổi đó, không biết kính già yêu trẻ sao?!!" Doãn Vị gào thét trong lòng hung hăng trừng mắt nhìn Lãnh Hồng Hỏa khiến cô bất ngờ.
Đứa trẻ này... Không bình thường
Nếu Doãn Vị biết được Lãnh Hồng Hỏa nghĩ vậy nhất định sẽ chỉ thẳng cô mà hét rằng: "Cái gì không bình thường, là thiên tài, thiên tài", sau đó vuốt ve lại y phục, lắc đầu than "Thiên tài luôn bị ganh tị, không thể trách..." ...
Sau sự kiện đó Lãnh Hồng Hỏa quyết định "cưu mang đứa trẻ không bình thường này" còn Doãn Vị cũng vui vẻ chuyển nhà từ Trung tâm Bảo trợ trẻ em sang nhà "chị gái mất trí"
~Trở về thực tại
Năm nay Lãnh Hồng Hỏa tròn 18 tuổi, theo như Doãn Vị nói thì cô đã xuất giá tòng phu được rồi.
Phi phi phi! Hừ, cô mới không cần làm vợ hiền dâu thảo đâu.
Cô là ai chứ, "tiểu thư sát thủ" đó nha~
Muốn tiền? Vài tỉ,
Muốn quyền? Có
Muốn sắc đẹp? Dư thừa
Vậy cần ai nuôi không? Không!
... Lãnh Hồng Hỏa thay bộ đồ đặc biệt của sát thủ. Vải dệt được tổng hợp từ tơ nhện có độ đàn hồi cao, vừa ôm sát người khỏi vướng víu lại giúp hoạt động rất dễ dàng, ngoài ra chống đạn rất tốt.
Chiều cao 1m75 cùng thân hình cân đối, làn da trắng hồng, mắt nai, sóng mũi cao thẳng, môi đỏ tự nhiên, quả là tuyệt phối. Thế nhưng vẻ đẹp của Lãnh Hồng Hỏa không giống tiểu thư đài các mà toát ra vẻ chững chạc, lạnh lùng của một sát thủ hàng đầu.
Hôm nay cô nhận nhiệm vụ ám sát Chang Liang - một tên chủ chốt trong vụ án ma túy xuyên quốc gia của Hàn Quốc đang lẩn trốn tại Việt Nam.
Theo tư liệu được cung cấp, 23h30 Lãnh Hồng Hỏa từ phòng bên cạnh phòng Chang Liang đang thuê buớc ra.
"Lách... Cách" thanh âm rất nhỏ biểu thị khóa phòng của chung cư đã bị bẻ gãy. Lãnh Hồng Hỏa nheo mắt thích ứng với căn phòng tối om, tay phải cầm súng đã lên nòng, Lãnh Hồng Hỏa nhanh chóng xác định vị trí của phòng ngủ đẩy cửa tiến vào.
"Viu... Phập" Đạn bắn ra từ súng giảm thanh nhanh chóng kết thúc sinh mệnh đang ngủ ngon.
Tiếc cho hắn mất bao công sức chạy trốn, khả như hắn ra đầu thú có thể sống "an nhàn" tới già.
"Ra đi êm đẹp anh bạn! Giá của ngươi quá thấp, chỉ hại ta mất thời gian" Nếu như không phải các đồng nghiệp ở xa, sao có khả năng Lãnh Hồng Hỏa nhận con mồi chỉ 5000 USD như Chang Liang.
Nhếch môi cười lạnh nhìn thi thể dần trắng bệch vì mất máu, Lãnh Hồng Hỏa xoay người, hơi dừng lại vuốt ve huy hiệu hình ngọn lửa lúc nãy dán trên cửa phòng sau đó phóng xe về nhà.
...Hơn mười năm sau, giới Đặc nhiệm vẫn còn nhớ, đó là ngọn lửa biểu thị cho nhiệm vụ cuối cùng của "tiểu thư sát thủ"...
Phòng thí nghiệm của Doãn Vị lúc này vẫn sáng đèn.
Phải nói Doãn Vị là một tên cuồng y học. 5 tuổi đã có thể chữa tất cả loại bệnh, loại thuốc và cách điều chế nắm vững như nhớ dãy số từ 1 tới 10, hàng ngày dùng phần mềm chuyên dụng của bác sĩ phẩu thuật hàng trăm loại chấn thương. Không chỉ thế, Doãn Vị còn có niềm đam mê đặc biệt với rắn, vâng, chính xác hơn là nọc rắn.
"Có việc?" Lãnh Hồng Hỏa bẻ khớp tay răng rắc nhìn thứ nước xanh xanh đang lắc lư trong ống nghiệm. "
Nào nào, lại đây, ngồi đi" Doãn Vị vội đặt ống nghiệm xuống bàn, chân chó chạy lại kéo ghế mời Lãnh Hồng Hỏa.
Hiếm khi Doãn Vị ra dáng một đứa trẻ như thế, Lãnh Hồng Hỏa cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.
"Em mời chị sirô mới điều chế" Doãn Vị nói dối mà mặt không đổi sắc mở nắp chai "sirô".
"Không phải là độc đi" Trước giờ có nghe tên nhóc này chế nước giải khát đâu chứ?
"Nào có..." Doãn Vị leo thẳng lên bàn ngồi đối mặt với Lãnh Hồng Hỏa, "Ngửi xem, có phải rất thơm không?"
"Ừm..." Cũng phải, tên này toàn lén trộn thuốc hắn mới chế vào cơm nước chứ khi nào đàng hoàng chính chính mời mọc như thế này đâu,
Thấy Lãnh Hồng Hỏa sảng khoái uống một ngụm, Doãn Vị cười phúc hắc trong lòng "Cái này gọi là kế không thành kế, quá xem thường ta tưởng ta là đứa trẻ 3 tuổi chắc, trò trộn cơm trộn canh xưa rồi diễm, à không... xưa rồi hỏa"
"Được rồi, ta còn có việc, xong sẽ tới." Lãnh Hồng Hỏa đã quá quen với kiểu xưng hô ngang hàng của Doãn Vị, sao lúc đó cô lại cứu ông cụ non này chứ. Bất quá, Doãn Vị xem như là bằng hữu kiêm người thân duy nhất của cô, bằng điểm này, cô bằng lòng thứ lỗi cho nhóc.
~3 năm trước
Lãnh Hồng Hỏa sau khi bắn chết tên trùm buôn lậu thuốc phiện liền phóng hỏa cả lô hàng mới nhập của hắn.
Rõ ràng đã kiểm tra kĩ không phát hiện có người bên trong thế nhưng khi cô vừa nổ máy xe thì một bóng người nhỏ bé vọt ra, ôm ngực ho khan vì sặc khói. Không thể chậm trễ, Lãnh Hồng Hỏa liền bế thằng nhóc vứt lên xe rồi rời khỏi hiện trường.
Doãn Vị ngơ ngác nhìn chiếc xe đang lao vun vút trên đường, tốc độ này... quá biến thái! Ta chỉ là chạy vào bắt rắn, xui xẻo làm sao nơi đó bị cháy chứ....
...
Khụ... Cô gái đó không phải quên mình đó chứ? Doãn Vị đau khổ không chớp mắt nhìn bóng dáng Lãnh Hồng Hỏa sau khi đỗ xe ở sân sau liền đi thẳng vào nhà không hề quay lại nhìn hắn.
Không phải, đây không phải vấn đề, mà là cửa xe không thể mở a~ Chìa khóa không có, remote điều khiển xe bị cô gái đó cầm theo rồi.
Doãn Vị trong lòng nổi lửa. Bị nhốt! Ta bị nhốt! Thiên tài bị nhốt không thể phản kháng! Được rồi, là thiên tài y học, trong trường hợp này cư nhiên là không - tác - dụng! Sau này ta phải học phá khóa a~
Lại nói về Lãnh Hồng Hỏa, sau khi tắm rửa ăn tối liền lên mạng nghiên cứu chế tạo vũ khí hơn một tiếng đồng hồ.
Lúc nãy cô đã nhận thông báo nhiệm vụ xuất sắc, ngày mai tiền thưởng 200 triệu sẽ được chuyển vào tài khoản. Ai bảo cô là sát thủ hợp pháp chỉ nhận những chuyên án bí mật chứ, cái tên "tiểu thư sát thủ" được đồng nghiệp đặt cho không phải không có căn cứ. Một tháng nhận vài vụ là dư dả cho Lãnh Hồng Hỏa sống cuộc sống vương giả kiêu sa.
Nghe nhắc tới sự kiện lúc nãy, Lãnh Hồng Hỏa bâng quơ cảm giác thiếu thiếu gì đó (Ren Sa: quên tiểu soái ca của ta...)
Nhiệm vụ? Hoàn thành!
Ăn? Xong!
Tiền? Mai có!
Vậy là không thiếu, Lãnh Hồng Hỏa chép lưỡi bỏ qua tiếp tục nghiên cứu Vòng tay ngân châm.
Vòng tay cơ bản rất bình thường với màu đen tuyền, bên trên đính vài viên Saphia. Chỉ Lãnh Hồng Hỏa mới biết đó là những phím "chết" chỉ cần nhấn vào thì kim sắt bên trong vòng tay sẽ phóng ra ngoài, tốc độ hiện tại có thể xuyên vài cm vào thân thể ở cự li dưới 10m, cô đang nghiên cứu để tạo lực đẩy mạnh thêm vài chục lần.
Sau khi vòng tay này hoàn thành, ngay cả đứa trẻ cũng có thể dùng giết người.
Khoan đã.
Đứa trẻ?!!
Lãnh Hồng Hỏa giật mình vứt vòng tay trên ghế sofa lao ra xe, a~ đứa trẻ bị nhốt trong xe, đó là xe đặc chế không thể mở từ bên trong nha, quan trọng rất có thể bị thiếu dưỡng khí mà tử vong...
Lãnh Hồng Hỏa vừa mở cửa xe, Doãn Vị liền vội vàng loạng choạng bước ra ngoài, mặt mày tái xanh,
"Cũng may là ta biết điều chỉnh hô hấp, dùng ít oxi chứ nếu như nháo loạn khóc thét đã sớm ngộp thở mà chết rồi. 2 tiếng 50p a~ ta mới 3 tuổi đó, không biết kính già yêu trẻ sao?!!" Doãn Vị gào thét trong lòng hung hăng trừng mắt nhìn Lãnh Hồng Hỏa khiến cô bất ngờ.
Đứa trẻ này... Không bình thường
Nếu Doãn Vị biết được Lãnh Hồng Hỏa nghĩ vậy nhất định sẽ chỉ thẳng cô mà hét rằng: "Cái gì không bình thường, là thiên tài, thiên tài", sau đó vuốt ve lại y phục, lắc đầu than "Thiên tài luôn bị ganh tị, không thể trách..." ...
Sau sự kiện đó Lãnh Hồng Hỏa quyết định "cưu mang đứa trẻ không bình thường này" còn Doãn Vị cũng vui vẻ chuyển nhà từ Trung tâm Bảo trợ trẻ em sang nhà "chị gái mất trí"
~Trở về thực tại
Năm nay Lãnh Hồng Hỏa tròn 18 tuổi, theo như Doãn Vị nói thì cô đã xuất giá tòng phu được rồi.
Phi phi phi! Hừ, cô mới không cần làm vợ hiền dâu thảo đâu.
Cô là ai chứ, "tiểu thư sát thủ" đó nha~
Muốn tiền? Vài tỉ,
Muốn quyền? Có
Muốn sắc đẹp? Dư thừa
Vậy cần ai nuôi không? Không!
... Lãnh Hồng Hỏa thay bộ đồ đặc biệt của sát thủ. Vải dệt được tổng hợp từ tơ nhện có độ đàn hồi cao, vừa ôm sát người khỏi vướng víu lại giúp hoạt động rất dễ dàng, ngoài ra chống đạn rất tốt.
Chiều cao 1m75 cùng thân hình cân đối, làn da trắng hồng, mắt nai, sóng mũi cao thẳng, môi đỏ tự nhiên, quả là tuyệt phối. Thế nhưng vẻ đẹp của Lãnh Hồng Hỏa không giống tiểu thư đài các mà toát ra vẻ chững chạc, lạnh lùng của một sát thủ hàng đầu.
Hôm nay cô nhận nhiệm vụ ám sát Chang Liang - một tên chủ chốt trong vụ án ma túy xuyên quốc gia của Hàn Quốc đang lẩn trốn tại Việt Nam.
Theo tư liệu được cung cấp, 23h30 Lãnh Hồng Hỏa từ phòng bên cạnh phòng Chang Liang đang thuê buớc ra.
"Lách... Cách" thanh âm rất nhỏ biểu thị khóa phòng của chung cư đã bị bẻ gãy. Lãnh Hồng Hỏa nheo mắt thích ứng với căn phòng tối om, tay phải cầm súng đã lên nòng, Lãnh Hồng Hỏa nhanh chóng xác định vị trí của phòng ngủ đẩy cửa tiến vào.
"Viu... Phập" Đạn bắn ra từ súng giảm thanh nhanh chóng kết thúc sinh mệnh đang ngủ ngon.
Tiếc cho hắn mất bao công sức chạy trốn, khả như hắn ra đầu thú có thể sống "an nhàn" tới già.
"Ra đi êm đẹp anh bạn! Giá của ngươi quá thấp, chỉ hại ta mất thời gian" Nếu như không phải các đồng nghiệp ở xa, sao có khả năng Lãnh Hồng Hỏa nhận con mồi chỉ 5000 USD như Chang Liang.
Nhếch môi cười lạnh nhìn thi thể dần trắng bệch vì mất máu, Lãnh Hồng Hỏa xoay người, hơi dừng lại vuốt ve huy hiệu hình ngọn lửa lúc nãy dán trên cửa phòng sau đó phóng xe về nhà.
...Hơn mười năm sau, giới Đặc nhiệm vẫn còn nhớ, đó là ngọn lửa biểu thị cho nhiệm vụ cuối cùng của "tiểu thư sát thủ"...
Phòng thí nghiệm của Doãn Vị lúc này vẫn sáng đèn.
Phải nói Doãn Vị là một tên cuồng y học. 5 tuổi đã có thể chữa tất cả loại bệnh, loại thuốc và cách điều chế nắm vững như nhớ dãy số từ 1 tới 10, hàng ngày dùng phần mềm chuyên dụng của bác sĩ phẩu thuật hàng trăm loại chấn thương. Không chỉ thế, Doãn Vị còn có niềm đam mê đặc biệt với rắn, vâng, chính xác hơn là nọc rắn.
"Có việc?" Lãnh Hồng Hỏa bẻ khớp tay răng rắc nhìn thứ nước xanh xanh đang lắc lư trong ống nghiệm. "
Nào nào, lại đây, ngồi đi" Doãn Vị vội đặt ống nghiệm xuống bàn, chân chó chạy lại kéo ghế mời Lãnh Hồng Hỏa.
Hiếm khi Doãn Vị ra dáng một đứa trẻ như thế, Lãnh Hồng Hỏa cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.
"Em mời chị sirô mới điều chế" Doãn Vị nói dối mà mặt không đổi sắc mở nắp chai "sirô".
"Không phải là độc đi" Trước giờ có nghe tên nhóc này chế nước giải khát đâu chứ?
"Nào có..." Doãn Vị leo thẳng lên bàn ngồi đối mặt với Lãnh Hồng Hỏa, "Ngửi xem, có phải rất thơm không?"
"Ừm..." Cũng phải, tên này toàn lén trộn thuốc hắn mới chế vào cơm nước chứ khi nào đàng hoàng chính chính mời mọc như thế này đâu,
Thấy Lãnh Hồng Hỏa sảng khoái uống một ngụm, Doãn Vị cười phúc hắc trong lòng "Cái này gọi là kế không thành kế, quá xem thường ta tưởng ta là đứa trẻ 3 tuổi chắc, trò trộn cơm trộn canh xưa rồi diễm, à không... xưa rồi hỏa"
/9
|