Dịch: Phong Bụi
Bình tĩnh, bình tĩnh, quá bình tĩnh
Thẩm Thận Nguyên thuận tiện hỏi tư liệu cá nhân của La Thiếu Thần, bao gồm số chứng minh thư nhân dân. La Thiếu Thần dứt khoát đưa ví tiền cho cậu.
Thẩm Thận Nguyên lúc nhận ví tiền còn chưa cảm thấy gì, đợi đến lúc ngồi xuống mới phát hiện ánh mắt những người khác nhìn mình có chút kỳ quái, “Ví tiền có vấn đề sao?”
“Không.” Mọi người ăn ý lắc đầu.
“…ID tên là gì?” Thẩm Thận Nguyên hỏi La Thiếu Thần.
Kiều Dĩ Hàng nói: “Cậu không phải có cả hệ liệt thuỷ Đại Hồ Đại Hải Đại Dương sao? Xem xem có cái nào chưa bị đăng ký.”
Thẩm Thận Nguyên cố sức nhớ lại, Đại Giang, Đại Hà, Đại Khê(khê: suối), Đại Lưu đều bị đăng ký hết rồi, cậu thử Đại Bộc Bố (thác nước), phát hiện cái này vẫn có thể, “Đại Bộc Bố?”
Mồ hôi lạnh trên trán Kiều Dĩ Hàng rất bộc bố.
La Thiếu Thần không nói gì, nhìn Thẩm Thận Nguyên.
Thẩm Thận Nguyên lập tức cảm thấy bản thân nên kiểm điểm lại trình độ ngữ văn. “Hay là lấy tên dựa vào núi đi, Đại Phong (phong峰: đỉnh núi) thế nào? Hay là Đại Loan (loan: dãy núi, 峦 pinyin luán)?
Trương Tri kinh ngạc hỏi: “Đại Noãn?” (noãn: 卵, pinyin: luǎn, trứng, t*nh hoàn)
Thẩm Thận Nguyên thấy cậu ta kinh ngạc cũng rất kinh ngạc, “Ừ, không hay sao?”
“Hơ…” Trương Tri ngập ngừng nói, “Cái này phải xem thái độ của chủ nhân rồi, nếu La Thiếu Thần thích thì tôi rất muốn không can thiệp.” Cậu ta cố gắng tưởng tượng ra cảnh La Thiếu Thần đội ID Đại Noãn chạy khắp đường, dần dần tủm tỉm cười đầy hiểu ý.
Kiều Dĩ Hàng thấy biểu cảm của La Thiếu Thần càng lúc càng thâm sâu khó dò, vội vàng giải vây cho tiểu sư đệ, “Không nhất định phải đặt Đại lên đầu, anh cũng không phải họ Đại mà.”
Trương Tri cười nói: “Nếu như anh ta họ Đại thì không phải là đang câu dẫn La Thiếu ở rể sao?”
Thẩm Thận Nguyên mặt lập tức đỏ bừng, “Cái gì mà câu dẫn không câu dẫn, không phải, ai nói tôi nhất định là… ở dưới chứ…”
Í? Chuyện này còn không nhất định sao?
Ngay cả Cao Cần và Phong Á Luân đang thì thầm nói chuyện cũng ngừng lại.
Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của bọn họ, Thẩm Thận Nguyên càng ngạc nhiên, “Mọi người đã quyết định rồi sao?”
Trương Tri vui mừng trên nỗi khổ của người khác, nhìn La Thiếu, cười nói: “Cái này không phải chúng tôi muốn quyết định là quyết định được phải không?”
Thẩm Thận Nguyên phát hiện buổi hội thảo hôm nay là một sai lầm lớn, bởi vì cậu từ đầu đến cuối đều rớt hố.
“Tên là Liệp Hồ (liệp猎: săn,狐 hồ ly) Tiên Sinh.” La Thiếu Thần bất chợt bật ra một câu.
“Liệp Hồ (湖 hồ nước, Đại Hồ)?” Trương Tri hỏi.
La Thiếu Thần thấy biểu cảm của cậu ta liền biết trong đầu cậu ta đang nghĩ đến chữ nào, thản nhiên nói: “Không cần rõ ràng như vậy, Hồ trong Hồ ly tinh là được.”
Thẩm Thận Nguyên: “…” Tại sao hai câu nói này liên kết lại khiến cậu ta có ảo giác La Thiếu Thần nói cậu là hồ ly tinh vậy?
La Thiếu Thần thấy cậu ngây ra, đưa ly rượu lên lắc lắc, thong thả nói: “Đăng ký xong chưa?”
Thẩm Thận Nguyên hỏi: “Anh muốn đầu tóc và khuôn mặt thế nào?”
La Thiếu Thần nói: “Chọn kiểu mà cậu thích.”
Thẩm Thận Nguyên ngẫm nghĩ, nhanh chóng chọn kiểu mình thích, nửa phút sau, một nam nhân tóc ngắn để ria mép mặc bộ đồ tân thủ mê mang đứng trong thôn tân thủ.
Trương Tri đột nhiên nói: “Í? Cự Linh Thần nhanh vậy đã trở lại rồi.”
Thẩm Thận Nguyên nghe thấy ba chữ Cự Linh Thần lập tức trở nên rất có thần, nhanh chóng thoát khỏi game, đứng dậy: “Mọi người có cần uống chút sữa không?”
Cao Cần cúi đầu nhìn đồng hồ, “Không còn sớm nữa, phải về rồi. Chúng tôi về nhà uống.”
“Đúng rồi, hôm nay ngủ sớm chút, sáng sớm mai tôi đã hẹn đánh Thái Cực quyền với chú Dương.” Phong Á Luân vừa nói vừa đứng dậy, lúc đi ngang qua Thẩm Thận Nguyên, anh ta còn cố ý vỗ vỗ vai Thẩm Thận Nguyên, nhẹ giọng nói: “Yên tâm, phong thuỷ trong giới showbiz vẫn luôn luân chuyển, tuyệt đối sẽ không phụ lòng người ngay thẳng luôn nỗ lực tiến lên.”
Thẩm Thận Nguyên lập tức đứng thẳng người: “Em chính là người ngay thẳng luôn nỗ lực tiến lên!”
“…Cứ duy trì nhé.”
Tiễn Cao Cần và Phong Á Luân đi rồi, Trương Tri và Kiều Dĩ Hàng chào một tiếng rồi đi vào phòng nghỉ cho khách, chỉ để lại La Thiếu Thần và Thẩm Thận Nguyên mắt to trừng mắt nhỏ. “Hơ, anh có muốn chơi game một lúc không?” Cậu sau mới nhớ ra ID Liệp Hồ Tiên Sinh chưa add Cự Linh Thần vào danh sách bạn bè, đương nhiên sẽ không nhìn thấy dòng chữ “Phu quân của Đại Hồ” trên đầu Cự Linh Thần, thực sự không cần phải vội vàng thoát ra khỏi game như vậy.
La Thiếu Thần dứt khoát trả lời: “Được.”
Thẩm Thận Nguyên dùng ID của La Thiếu Thần đăng nhập vào game, sau đó đặt máy trước mặt La Thiếu Thần: “Chúng ta làm nhiệm vụ tân thủ trước nhé?”
La Thiếu Thần thong thả ăn khoai tây chiên, uống rượu vang: “Cự Linh Thần là bạn trong game à?”
Thẩm Thận Nguyên cố sức miêu tả thật qua loa: “Bạn của tỷ phu.”
Khi một người rất ít khi miêu tả qua loa lại đột nhiên miêu tả qua loa liền nói rõ chuyện này không qua loa chút nào. La Thiếu Thần nhìn cậu: “Cậu ta không phải đang onl sao? Gọi đến cùng chơi đi.”
“…” Id Đại Bộc Bố ấy chính là để dùng cho cậu mà. Thẩm Thận Nguyên mồ hôi lạnh như mưa: “Gọi thế nào?”
La Thiếu Thần chỉ vào vị trí loa: “Hình như rất nhiều người nói chuyện ở chỗ này?” Anh lại chỉ vào kênh thế giới: “Còn có chỗ này nữa?”
Ngón tay Thẩm Thận Nguyên đặt trên bàn phím, lặng lẽ 10 giây, sau đó run rẩy hỏi: “Cự Linh Thần ba chữ này viết thế nào vậy?”
La Thiếu Thần ôm lấy vai của cậu, sau đó ra sức ôm về phía mình: “Có chuyện gì cần nói với tôi không?”
Vai Thẩm Thận Nguyên áp vào vai anh ta, tim đập thùm thụp: “Ha ha ha, kỳ thực cũng chẳng có chuyện gì.”
“Bình thường nói như vậy đều là có chuyện.”
“Tôi nghe đây.” Bàn tay đặt trên vai cậu của La Thiếu Thần khẽ nhấc lên, nhè nhẹ vuốt ve tai cậu.
Thẩm Thận Nguyên cảm thấy da mình nhạy cảm đến gần như nổ tung rồi!
“Có điều chỉ nghe nói thật.” La Thiếu Thần dựa gần cậu, mũi chạm vào vành tai, không động đậy.
“Anh có phải uống say rồi không?” Thẩm Thận Nguyên ngừng một chút, lẩm bẩm nói: “Nếu không thì là tôi uống say rồi…”
Ngón tay La Thiếu Thần đùa nghịch tai cậu: “Chuyện nhỏ của cậu là gì thế?”
“… Chính là chơi game,” Thẩm Thận Nguyên bất an ngọ nguậy thân thể, “Thường hợp tác làm nhiệm vụ. Có một số nhiệm vụ rất đặc biệt, cần hai người cùng làm, sau đó, chính là như thế.”
“Nhiệm vụ game đặc biệt?”
“Đúng, chỉ là nhiệm vụ game.”
“Game tình yêu?”
“Không phải!”
“Game kết hôn?”
“Không có quá trình, không, ý tôi là, không có tình cảm, không, ý tôi là… không có…” Thẩm Thận Nguyên liếc trộm La Thiếu Thần, nhưng không liếc được đến, chỉ có bên má nhè nhẹ cọ qua môi La Thiếu Thần: “Đúng, chính là nhiệm vụ phu thê, phải kết hôn mới làm được.”
“Ồ.” La Thiếu Thần nhàn nhạt ứng một tiếng.
…
Là mình nói không rõ hay là La Thiếu Thần nghe không rõ?
Thẩm Thận Nguyên đã chuẩn bị đón nhận một trận cuồng phong bạo vũ lại bị mưa nhỏ tí tách trên mặt, cảm thấy rất bất an.
“Anh không có gì muốn nói sao?” Thẩm Thận Nguyên thăm dò hỏi.
La Thiếu Thần đứng dậy nói: “Nói gì? Chơi game, hay là…” Anh dừng bước chân, cúi đầu nhìn cậu: “Cậu đã mang tình cảm thật vào?”
“đương nhiên không có!” Thẩm Thận Nguyên kích động chỉ tay lên trời thề: “Chỉ là chơi đùa mà thôi!”
“Chơi đùa?”
“Chơi trong chơi game!”
“Đến lúc uống sữa rồi.” La Thiếu Thần đi vào phòng bếp rót sữa.
Thẩm Thận Nguyên thở phào một hơi, nằm trên sô pha một lúc, lại cảm thấy mình lo lắng thái quá. La Thiếu là đàn ông hơn 30 tuổi rồi, sóng gió gì cũng đã trải qua, sao có thể so đo cái tên gọi phu thê trên mạng, mình đúng là căng thẳng vô lý! Nhất định thấy tỷ phu ghen tuông quá nhiều cho nên mới nghĩ La Thiếu cũng giống vậy. La Thiếu người lớn như vậy, tuyệt đối sẽ không so đo.
Cậu ta vừa nghĩ vừa cảm thấy thoải mái, dứt khoát bò dậy add ID của Kiều Dĩ Hàng, Trương Tri và Cự Linh Thần vào.
[Mật]
Tiểu Châu: La Thiếu?
Liệp Hồ Tiên Sinh: Sư tỷ.
Tiểu Châu:…
Tiểu Châu: Tại sao trong đầu tôi lại thoáng qua hình ảnh La Thiếu ngây ngô gọi mình là sư tỷ nhỉ?
Liệp Hồ Tiên Sinh: Hỏng rồi à?
Tiểu Châu: Bọn tôi đang ở cùng Cự Linh Thần, lần sau dẫn La Thiếu đi thăng cấp nhé. Hai người tự chơi đi.
Liệp Hồ Tiên Sinh: Em nói hết rồi.
Tiểu Châu: Nhưng mà bên ngoài thấy yên ắng, có nghe thấy bạo hành gia đình đâu?
Liệp Hồ Tiên Sinh: = =
Liệp Hồ Tiên Sinh: La Thiếu là người trưởng thành.
Tiểu Châu: (⊙o⊙)
Tiểu Châu: Hiểu rồi. Yên tâm, anh và Tri Tri sẽ bịt tai để ngủ, ngủ ngon!
Có phải đã hiểu nhầm gì rồi không…
Thẩm Thận Nguyên muốn đứng dậy gõ cửa, vừa quay ra liền thấy cốc sữa La Thiếu Thần đưa đến: “Tôi mang anh đi làm quen game một chút nhé?”
“Được.” La Thiếu Thần ngẩng đầu nhìn đèn điện, “Chỗ này sáng quá, lãng phí điện, vào phòng chơi đi.”
“…Về phòng?” Thẩm Thận Nguyên kinh ngạc.
Bình tĩnh, bình tĩnh, quá bình tĩnh
Thẩm Thận Nguyên thuận tiện hỏi tư liệu cá nhân của La Thiếu Thần, bao gồm số chứng minh thư nhân dân. La Thiếu Thần dứt khoát đưa ví tiền cho cậu.
Thẩm Thận Nguyên lúc nhận ví tiền còn chưa cảm thấy gì, đợi đến lúc ngồi xuống mới phát hiện ánh mắt những người khác nhìn mình có chút kỳ quái, “Ví tiền có vấn đề sao?”
“Không.” Mọi người ăn ý lắc đầu.
“…ID tên là gì?” Thẩm Thận Nguyên hỏi La Thiếu Thần.
Kiều Dĩ Hàng nói: “Cậu không phải có cả hệ liệt thuỷ Đại Hồ Đại Hải Đại Dương sao? Xem xem có cái nào chưa bị đăng ký.”
Thẩm Thận Nguyên cố sức nhớ lại, Đại Giang, Đại Hà, Đại Khê(khê: suối), Đại Lưu đều bị đăng ký hết rồi, cậu thử Đại Bộc Bố (thác nước), phát hiện cái này vẫn có thể, “Đại Bộc Bố?”
Mồ hôi lạnh trên trán Kiều Dĩ Hàng rất bộc bố.
La Thiếu Thần không nói gì, nhìn Thẩm Thận Nguyên.
Thẩm Thận Nguyên lập tức cảm thấy bản thân nên kiểm điểm lại trình độ ngữ văn. “Hay là lấy tên dựa vào núi đi, Đại Phong (phong峰: đỉnh núi) thế nào? Hay là Đại Loan (loan: dãy núi, 峦 pinyin luán)?
Trương Tri kinh ngạc hỏi: “Đại Noãn?” (noãn: 卵, pinyin: luǎn, trứng, t*nh hoàn)
Thẩm Thận Nguyên thấy cậu ta kinh ngạc cũng rất kinh ngạc, “Ừ, không hay sao?”
“Hơ…” Trương Tri ngập ngừng nói, “Cái này phải xem thái độ của chủ nhân rồi, nếu La Thiếu Thần thích thì tôi rất muốn không can thiệp.” Cậu ta cố gắng tưởng tượng ra cảnh La Thiếu Thần đội ID Đại Noãn chạy khắp đường, dần dần tủm tỉm cười đầy hiểu ý.
Kiều Dĩ Hàng thấy biểu cảm của La Thiếu Thần càng lúc càng thâm sâu khó dò, vội vàng giải vây cho tiểu sư đệ, “Không nhất định phải đặt Đại lên đầu, anh cũng không phải họ Đại mà.”
Trương Tri cười nói: “Nếu như anh ta họ Đại thì không phải là đang câu dẫn La Thiếu ở rể sao?”
Thẩm Thận Nguyên mặt lập tức đỏ bừng, “Cái gì mà câu dẫn không câu dẫn, không phải, ai nói tôi nhất định là… ở dưới chứ…”
Í? Chuyện này còn không nhất định sao?
Ngay cả Cao Cần và Phong Á Luân đang thì thầm nói chuyện cũng ngừng lại.
Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của bọn họ, Thẩm Thận Nguyên càng ngạc nhiên, “Mọi người đã quyết định rồi sao?”
Trương Tri vui mừng trên nỗi khổ của người khác, nhìn La Thiếu, cười nói: “Cái này không phải chúng tôi muốn quyết định là quyết định được phải không?”
Thẩm Thận Nguyên phát hiện buổi hội thảo hôm nay là một sai lầm lớn, bởi vì cậu từ đầu đến cuối đều rớt hố.
“Tên là Liệp Hồ (liệp猎: săn,狐 hồ ly) Tiên Sinh.” La Thiếu Thần bất chợt bật ra một câu.
“Liệp Hồ (湖 hồ nước, Đại Hồ)?” Trương Tri hỏi.
La Thiếu Thần thấy biểu cảm của cậu ta liền biết trong đầu cậu ta đang nghĩ đến chữ nào, thản nhiên nói: “Không cần rõ ràng như vậy, Hồ trong Hồ ly tinh là được.”
Thẩm Thận Nguyên: “…” Tại sao hai câu nói này liên kết lại khiến cậu ta có ảo giác La Thiếu Thần nói cậu là hồ ly tinh vậy?
La Thiếu Thần thấy cậu ngây ra, đưa ly rượu lên lắc lắc, thong thả nói: “Đăng ký xong chưa?”
Thẩm Thận Nguyên hỏi: “Anh muốn đầu tóc và khuôn mặt thế nào?”
La Thiếu Thần nói: “Chọn kiểu mà cậu thích.”
Thẩm Thận Nguyên ngẫm nghĩ, nhanh chóng chọn kiểu mình thích, nửa phút sau, một nam nhân tóc ngắn để ria mép mặc bộ đồ tân thủ mê mang đứng trong thôn tân thủ.
Trương Tri đột nhiên nói: “Í? Cự Linh Thần nhanh vậy đã trở lại rồi.”
Thẩm Thận Nguyên nghe thấy ba chữ Cự Linh Thần lập tức trở nên rất có thần, nhanh chóng thoát khỏi game, đứng dậy: “Mọi người có cần uống chút sữa không?”
Cao Cần cúi đầu nhìn đồng hồ, “Không còn sớm nữa, phải về rồi. Chúng tôi về nhà uống.”
“Đúng rồi, hôm nay ngủ sớm chút, sáng sớm mai tôi đã hẹn đánh Thái Cực quyền với chú Dương.” Phong Á Luân vừa nói vừa đứng dậy, lúc đi ngang qua Thẩm Thận Nguyên, anh ta còn cố ý vỗ vỗ vai Thẩm Thận Nguyên, nhẹ giọng nói: “Yên tâm, phong thuỷ trong giới showbiz vẫn luôn luân chuyển, tuyệt đối sẽ không phụ lòng người ngay thẳng luôn nỗ lực tiến lên.”
Thẩm Thận Nguyên lập tức đứng thẳng người: “Em chính là người ngay thẳng luôn nỗ lực tiến lên!”
“…Cứ duy trì nhé.”
Tiễn Cao Cần và Phong Á Luân đi rồi, Trương Tri và Kiều Dĩ Hàng chào một tiếng rồi đi vào phòng nghỉ cho khách, chỉ để lại La Thiếu Thần và Thẩm Thận Nguyên mắt to trừng mắt nhỏ. “Hơ, anh có muốn chơi game một lúc không?” Cậu sau mới nhớ ra ID Liệp Hồ Tiên Sinh chưa add Cự Linh Thần vào danh sách bạn bè, đương nhiên sẽ không nhìn thấy dòng chữ “Phu quân của Đại Hồ” trên đầu Cự Linh Thần, thực sự không cần phải vội vàng thoát ra khỏi game như vậy.
La Thiếu Thần dứt khoát trả lời: “Được.”
Thẩm Thận Nguyên dùng ID của La Thiếu Thần đăng nhập vào game, sau đó đặt máy trước mặt La Thiếu Thần: “Chúng ta làm nhiệm vụ tân thủ trước nhé?”
La Thiếu Thần thong thả ăn khoai tây chiên, uống rượu vang: “Cự Linh Thần là bạn trong game à?”
Thẩm Thận Nguyên cố sức miêu tả thật qua loa: “Bạn của tỷ phu.”
Khi một người rất ít khi miêu tả qua loa lại đột nhiên miêu tả qua loa liền nói rõ chuyện này không qua loa chút nào. La Thiếu Thần nhìn cậu: “Cậu ta không phải đang onl sao? Gọi đến cùng chơi đi.”
“…” Id Đại Bộc Bố ấy chính là để dùng cho cậu mà. Thẩm Thận Nguyên mồ hôi lạnh như mưa: “Gọi thế nào?”
La Thiếu Thần chỉ vào vị trí loa: “Hình như rất nhiều người nói chuyện ở chỗ này?” Anh lại chỉ vào kênh thế giới: “Còn có chỗ này nữa?”
Ngón tay Thẩm Thận Nguyên đặt trên bàn phím, lặng lẽ 10 giây, sau đó run rẩy hỏi: “Cự Linh Thần ba chữ này viết thế nào vậy?”
La Thiếu Thần ôm lấy vai của cậu, sau đó ra sức ôm về phía mình: “Có chuyện gì cần nói với tôi không?”
Vai Thẩm Thận Nguyên áp vào vai anh ta, tim đập thùm thụp: “Ha ha ha, kỳ thực cũng chẳng có chuyện gì.”
“Bình thường nói như vậy đều là có chuyện.”
“Tôi nghe đây.” Bàn tay đặt trên vai cậu của La Thiếu Thần khẽ nhấc lên, nhè nhẹ vuốt ve tai cậu.
Thẩm Thận Nguyên cảm thấy da mình nhạy cảm đến gần như nổ tung rồi!
“Có điều chỉ nghe nói thật.” La Thiếu Thần dựa gần cậu, mũi chạm vào vành tai, không động đậy.
“Anh có phải uống say rồi không?” Thẩm Thận Nguyên ngừng một chút, lẩm bẩm nói: “Nếu không thì là tôi uống say rồi…”
Ngón tay La Thiếu Thần đùa nghịch tai cậu: “Chuyện nhỏ của cậu là gì thế?”
“… Chính là chơi game,” Thẩm Thận Nguyên bất an ngọ nguậy thân thể, “Thường hợp tác làm nhiệm vụ. Có một số nhiệm vụ rất đặc biệt, cần hai người cùng làm, sau đó, chính là như thế.”
“Nhiệm vụ game đặc biệt?”
“Đúng, chỉ là nhiệm vụ game.”
“Game tình yêu?”
“Không phải!”
“Game kết hôn?”
“Không có quá trình, không, ý tôi là, không có tình cảm, không, ý tôi là… không có…” Thẩm Thận Nguyên liếc trộm La Thiếu Thần, nhưng không liếc được đến, chỉ có bên má nhè nhẹ cọ qua môi La Thiếu Thần: “Đúng, chính là nhiệm vụ phu thê, phải kết hôn mới làm được.”
“Ồ.” La Thiếu Thần nhàn nhạt ứng một tiếng.
…
Là mình nói không rõ hay là La Thiếu Thần nghe không rõ?
Thẩm Thận Nguyên đã chuẩn bị đón nhận một trận cuồng phong bạo vũ lại bị mưa nhỏ tí tách trên mặt, cảm thấy rất bất an.
“Anh không có gì muốn nói sao?” Thẩm Thận Nguyên thăm dò hỏi.
La Thiếu Thần đứng dậy nói: “Nói gì? Chơi game, hay là…” Anh dừng bước chân, cúi đầu nhìn cậu: “Cậu đã mang tình cảm thật vào?”
“đương nhiên không có!” Thẩm Thận Nguyên kích động chỉ tay lên trời thề: “Chỉ là chơi đùa mà thôi!”
“Chơi đùa?”
“Chơi trong chơi game!”
“Đến lúc uống sữa rồi.” La Thiếu Thần đi vào phòng bếp rót sữa.
Thẩm Thận Nguyên thở phào một hơi, nằm trên sô pha một lúc, lại cảm thấy mình lo lắng thái quá. La Thiếu là đàn ông hơn 30 tuổi rồi, sóng gió gì cũng đã trải qua, sao có thể so đo cái tên gọi phu thê trên mạng, mình đúng là căng thẳng vô lý! Nhất định thấy tỷ phu ghen tuông quá nhiều cho nên mới nghĩ La Thiếu cũng giống vậy. La Thiếu người lớn như vậy, tuyệt đối sẽ không so đo.
Cậu ta vừa nghĩ vừa cảm thấy thoải mái, dứt khoát bò dậy add ID của Kiều Dĩ Hàng, Trương Tri và Cự Linh Thần vào.
[Mật]
Tiểu Châu: La Thiếu?
Liệp Hồ Tiên Sinh: Sư tỷ.
Tiểu Châu:…
Tiểu Châu: Tại sao trong đầu tôi lại thoáng qua hình ảnh La Thiếu ngây ngô gọi mình là sư tỷ nhỉ?
Liệp Hồ Tiên Sinh: Hỏng rồi à?
Tiểu Châu: Bọn tôi đang ở cùng Cự Linh Thần, lần sau dẫn La Thiếu đi thăng cấp nhé. Hai người tự chơi đi.
Liệp Hồ Tiên Sinh: Em nói hết rồi.
Tiểu Châu: Nhưng mà bên ngoài thấy yên ắng, có nghe thấy bạo hành gia đình đâu?
Liệp Hồ Tiên Sinh: = =
Liệp Hồ Tiên Sinh: La Thiếu là người trưởng thành.
Tiểu Châu: (⊙o⊙)
Tiểu Châu: Hiểu rồi. Yên tâm, anh và Tri Tri sẽ bịt tai để ngủ, ngủ ngon!
Có phải đã hiểu nhầm gì rồi không…
Thẩm Thận Nguyên muốn đứng dậy gõ cửa, vừa quay ra liền thấy cốc sữa La Thiếu Thần đưa đến: “Tôi mang anh đi làm quen game một chút nhé?”
“Được.” La Thiếu Thần ngẩng đầu nhìn đèn điện, “Chỗ này sáng quá, lãng phí điện, vào phòng chơi đi.”
“…Về phòng?” Thẩm Thận Nguyên kinh ngạc.
/166
|