“Ngươi không biết?” Lâm Thanh Phong trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn về Nguyên Anh, chỉ thấy nó bĩu môi một cái rồi trả lời.
- Biện pháp là do ngươi nghĩ ra, ngươi không biết thì làm sao ta biết được?
Nhận được câu trả lời của Nguyên Anh, Lâm Thanh Phong cứng họng không biết phải nói như thế nào cho phải, hắn chỉ đành gãi đầu hỏi.
- Vậy sao lúc trước ngươi có thể chuyển hoá ma khí thành Ma Lực đây? Tại sao hiện tại lại không thể?
Nguyên Anh lắc đầu nói.
- Ta chỉ có thể làm như vậy đối với số ma khí lúc trước mà thôi, còn hiện tại với Ma Vương thì sẽ là một vấn đề khác.
“Vấn đề khác là sao?” Lâm Thanh Phong vẫn không thể hiểu được mà hỏi lại.
Nguyên Anh sờ cằm một chút rồi giải thích.
- Ngươi có thể hiểu nôm na như thế này, ngươi có thể đưa thức ăn đã nấu sẵn cho một tên không hề biết nấu ăn và yêu cầu hắn bày ra đĩa, nhưng nếu ngươi yêu cầu hắn nấu thức ăn cho ngon thì hắn có thể nấu sao?
- Tương tự như vậy, số ma khí lúc trước là thức ăn đã được chế biến sẵn, còn ta chỉ là tên không biết nấu ăn, chỉ biết bày số thức ăn đó lên dĩa mà thôi.
- Hiện tại ngươi đưa cho ta tên Ma Vương này, hắn có thể xem là “ nguyên liệu tươi sống” rồi lại yêu cầu ta “ nấu” hắn lên sao cho ngon miệng thì ta làm sao làm được?
- Còn chưa kể đến chỉ cần nhìn qua thì ai cũng thấy được phần “ nguyên liệu” này cực kì độc nha, xử lý không tốt ăn vào toi mạng như chơi.
Lâm Thanh Phong gãi đầu.
- Vậy bây giờ chúng ta phải làm như thế nào?
Nguyên Anh trợn mắt.
- Làm sao ta biết được? Đây cũng là điều mà ta đang muốn hỏi ngươi nha.
Bầu không khí bỗng chốc rơi vào im lặng, Ma Vương vẫn đang ngồi đó không nhúc nhích, Nguyên Anh cùng Lâm Thanh Phong cả hai đang đau khổ suy nghĩ biện pháp.
Ma Vương ngồi một lúc lâu cũng không thấy động tĩnh gì, hắn cau mày hỏi.
- Ngươi còn đang đợi cái gì?
Lâm Thanh Phong cùng Nguyên Anh cả hai đều giật bắn người, nhưng khuôn mặt đều đồng dạng bảo trì bình tĩnh, Lâm Thanh Phong mỉm cười nói.
- Đừng gấp gáp, bọn ta còn đang suy tính làm sao để cho ngươi giảm bớt đau khổ một chút.
Ma Vương khoát tay hừ lạnh.
- Muốn làm thì mau làm, đừng lo lắng những thứ đó.
Ma Vương nói xong liền tiếp tục nhắm mắt ngồi im, không để ý tới Lâm Thanh Phong, nhìn Ma Vương như vậy Lâm Thanh Phong trong lòng cười khổ không thôi, hắn lẩm bẩm.
- Đại ca, ta biết ngươi muốn làm ngay, cả bọn ta cũng muốn, nhưng ngặt nỗi bọn ta cũng không biết tiếp theo sẽ phải làm như thế nào thì làm sao bây giờ?
Lâm Thanh Phong thở ra một hơi rồi quay sang gật đầu với Nguyên Anh, ngay lúc này Nguyên Anh lại nói.
- Gật đầu cái quỷ, ta không biết làm gì tiếp theo đâu.
Lâm Thanh Phong khóe miệng co quắp, hắn bất động thanh sắc suy nghĩ một chút rồi nói.
- Ngươi cứ làm theo lời ta nói là được.
- Trước tiên ngươi thử lấy một ít ma khí từ hắn rồi chúng ta sẽ thử nghiệm.
Nguyên Anh gật đầu một cái rồi tiến lại gần Ma Vương, Ma Vương vẫn ngồi im nhắm mắt, khuôn mặt được bao phủ bởi lớp ma khí đen kịt không nhìn ra biểu tình gì.
Đưa tay nhỏ đặt lên người Ma Vương, chỉ thấy thân thể Ma Vương run nhẹ lên một cái rồi trở lại bình thường, Nguyên Anh sắc mặt nghiêm túc lấy ra một đoàn ma khí.
Đoàn ma khí nằm trong tay Nguyên Anh liền trở nên nhộn nhạo không yên, Lâm Thanh Phong nhìn cảnh này liền lên tiếng.
- Ngươi phối hợp một chút.
“Ta biết rồi, không cần ngươi phải nhắc.” Ma Vương hừ lạnh, đồng thời đoàn ma khí trong tay Nguyên Anh cũng bình tĩnh trở lại, không còn nhộn nhạo.
Nguyên Anh lúc này tay cầm đoàn ma khí từ từ tiến tới cạnh bên Lâm Thanh Phong.
- Ta phải làm gì tiếp theo?
Lâm Thanh Phong trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi nói.
- Ngươi thử vận chuyển Luyện Khí Quyết xem sao, bắt đầu từ tầng 1, cứ từ từ làm thôi.
Nguyên Anh nhíu mày một cái rồi hỏi.
- Nơi này lại không có linh khí hay nguyên khí, ngươi bảo ta vận chuyển nó làm gì?
Với câu hỏi của Nguyên Anh, Lâm Thanh Phong lắc đầu nói.
- Cũng đâu còn cách nào khác, hiện tại cứ thử xem rồi chúng ta sẽ biết.
Nguyên Anh khóe miệng co quắp, nó thở ra một hơi rồi khoanh chân ngồi xuống, yên lặng vận chuyển Luyện Khí Quyết.
Khi Nguyên Anh bắt đầu vận chuyển Luyện Khí Quyết, ngay lúc này cả người Lâm Thanh Phong đều phát sáng, hay nói đúng hơn là tinh thần lực của Lâm Thanh Phong phát sáng, còn cơ thể của hắn ở bên ngoài cũng không có gì thay đổi.
Đoàn ma khí trong tay Nguyên Anh, đoàn ma khí hình cầu trong cơ thể Lâm Thanh Phong cùng ma khí trên người Ma Vương, cả ba chậm rãi hòa tan vào thân thể Lâm Thanh Phong.
“Có hiệu nghiệm, mau tiếp tục vận chuyển.” Lâm Thanh Phong cũng để ý tới điểm này, hắn vui vẻ nói với Nguyên Anh.
Lâm Thanh Phong nhận ra thì Ma Vương làm sao không nhận ra? Nội tâm hắn cũng có chút rung động, nhưng hắn biết hiện tại không phải lúc để hỏi nên hắn tiếp tục im lặng.
Ma khí chậm rãi hòa tan vào cơ thể Lâm Thanh Phong, lúc này bên cạnh Nguyên Anh cũng xuất hiện một tia khí mỏng manh màu trắng nhạt dài tầm 1cm, nhưng màu sắc nhạt đến nỗi mắt thường không thể nào nhìn thấy được, ngay cả tinh thần lực của Lâm Thanh Phong cũng không nhận ra sự tồn tại của tia khí này.
Nguyên Anh cứ tiếp tục vận chuyển tầng 1 Luyện Khí Quyết, không biết qua bao lâu, lúc này đoàn ma khí nhỏ trên tay nó đã biến mất hoàn toàn, đoàn ma khí hình cầu cũng nhỏ hơn vài vòng, còn ma khí trên người Ma Vương thì vẫn không nhìn ra thay đổi.
Tia khí màu bạc mỏng manh cũng ngưng thực được một chút, hiện tại nếu Lâm Thanh Phong chú ý kĩ thì hắn sẽ dễ dàng nhận ra.
Nguyên Anh vẫn cứ vận chuyển tầng 1 Luyện Khí Quyết, nhưng ma khí từ trên người Ma Vương cùng đoàn ma khí kia cũng không còn dấu hiệu hòa tan vào cơ thể Lâm Thanh Phong nữa.
Nhận ra điểm này Lâm Thanh Phong lên tiếng nói với Nguyên Anh.
- Hãy vận chuyển tầng thứ 2.
Nghe được lời nói của Lâm Thanh Phong, Nguyên Anh bất động thanh sắc tiếp tục vận chuyển tầng 2 của Luyện Khí Quyết.
Theo sự vận chuyển của Luyện Khí Quyết, ma khí tiếp tục hòa tan vào cơ thể Lâm Thanh Phong, tia khí màu bạc đồng thời theo đó mà ngưng thực hơn, lúc này Lâm Thanh Phong đã để ý thấy được, hắn nhíu mày lẩm bẩm.
- Đây là gì?
Lâm Thanh Phong không có câu trả lời, hắn nhìn về phía Ma Vương rồi nói nhỏ.
- Chẳng lẽ…?
Một lúc sau, đoàn ma khí hình cầu đã hoàn toàn biến mất còn thân ảnh Ma Vương ngày càng mờ nhạt, tia khí màu bạc cũng lớn hơn, lúc ban đầu chỉ tầm 1cm hiện tại đã dài hơn 10cm, cho tới khi Ma Vương hoàn toàn biến mất, đoàn khí màu trắng bạc rốt cục dừng lại ở 11cm.
“Được rồi, dừng lại thôi” Lâm Thanh Phong lên tiếng nói.
Nguyên Anh lúc này cũng dừng không tiếp tục vận chuyển Luyện Khí Quyết, nó mở mắt ra thì liền nhìn thấy Lâm Thanh Phong đang tò mò nhìn về đoàn khí màu bạc, nó gãi đầu hỏi.
- Đoàn khí này từ đâu ra?
Lâm Thanh Phong không trả lời, hắn vẫn tiếp tục nhìn về đoàn khí màu bạc rồi nói.
- Ma Vương, ngươi thế nào?
Theo câu hỏi của Lâm Thanh Phong, đoàn khí màu bạc cũng lên tiếng nói.
- Ngươi đã làm gì ta? Tại sao ta không thể nhìn thấy gì?
Đồng dạng với Nguyên Anh sử dụng suy nghĩ truyền đạt cho Lâm Thanh Phong, Ma Vương nói chuyện cũng không phát ra thanh âm hắn chỉ suy nghĩ để Lâm Thanh Phong biết được.
Có được câu trả lời, Lâm Thanh Phong thở ra một hơi rồi mỉm cười nói.
- Không sao, chúng ta đã thành công, hiện tại ngươi đã chuyển hóa thành một dạng khác, mà dạng này quá yếu ớt, nên ngươi vẫn chưa thể hóa thân thành Nguyên Anh vì thế ngươi không nhìn thấy gì là chuyện bình thường.
- Về sau ta sẽ tiếp tục hấp thu thêm ma khí bên ngoài, nếu may mắn thì ngươi sẽ có thể trở thành Nguyên Anh, lúc đó ngươi có thể nhìn thấy được rồi.
“Là như vậy sao?” Ma Vương trầm ngâm một chút rồi không tiếp tục hỏi.
Nguyên Anh lúc này cũng biết được đoàn khí màu bạc này từ đâu ra, nó nghĩ nghĩ một chút rồi nói.
- Là do ta vận chuyển Luyện Khí Quyết sao? Nhưng không phải ma khí màu đen sao? Vì sao Ma Vương hiện tại lại chuyển thành màu bạc?
Lâm Thanh Phong gãi đầu nói.
- Làm sao ta biết được? Nhưng hiện tại hai người các ngươi đều sử dụng đầu não của ta để nói chuyện với ta vậy các ngươi có thể hiểu được nhau sao?
“Vẫn được, ta vẫn có thể biết được những điều mà Ma Vương vừa nói.” Nguyên Anh gật đầu trả lời.
“Ta cũng đồng dạng biết được những gì tên tiểu nhân này nói.” Ma Vương đáp.
Lâm Thanh Phong suy nghĩ một chút rồi thở dài nói.
- Tốt, về chuyện vì sao Ma Vương lại chuyển thành màu bạc thì chúng ta sẽ tìm hiểu sau.
- Hiện tại, Ma Vương ngươi hãy thử một chút xem ngươi có thể điều khiển ma khí hay không.
- Mặc dù Nguyên Anh có thể điều khiển bọn chúng, nhưng nếu số lượng của bọn chúng quá nhiều thì nó cũng không thể điều khiển nổi.
- Trước mắt chúng ta còn phải giải quyết một tên Ma Vương và vài tên Ma Tướng, còn chưa nói tới đám Ma Binh đông đảo nữa, nếu ta mất kiểm soát là công sức của chúng ta đều đổ sông đổ biển hết.
….Hết Chương 231….
- Biện pháp là do ngươi nghĩ ra, ngươi không biết thì làm sao ta biết được?
Nhận được câu trả lời của Nguyên Anh, Lâm Thanh Phong cứng họng không biết phải nói như thế nào cho phải, hắn chỉ đành gãi đầu hỏi.
- Vậy sao lúc trước ngươi có thể chuyển hoá ma khí thành Ma Lực đây? Tại sao hiện tại lại không thể?
Nguyên Anh lắc đầu nói.
- Ta chỉ có thể làm như vậy đối với số ma khí lúc trước mà thôi, còn hiện tại với Ma Vương thì sẽ là một vấn đề khác.
“Vấn đề khác là sao?” Lâm Thanh Phong vẫn không thể hiểu được mà hỏi lại.
Nguyên Anh sờ cằm một chút rồi giải thích.
- Ngươi có thể hiểu nôm na như thế này, ngươi có thể đưa thức ăn đã nấu sẵn cho một tên không hề biết nấu ăn và yêu cầu hắn bày ra đĩa, nhưng nếu ngươi yêu cầu hắn nấu thức ăn cho ngon thì hắn có thể nấu sao?
- Tương tự như vậy, số ma khí lúc trước là thức ăn đã được chế biến sẵn, còn ta chỉ là tên không biết nấu ăn, chỉ biết bày số thức ăn đó lên dĩa mà thôi.
- Hiện tại ngươi đưa cho ta tên Ma Vương này, hắn có thể xem là “ nguyên liệu tươi sống” rồi lại yêu cầu ta “ nấu” hắn lên sao cho ngon miệng thì ta làm sao làm được?
- Còn chưa kể đến chỉ cần nhìn qua thì ai cũng thấy được phần “ nguyên liệu” này cực kì độc nha, xử lý không tốt ăn vào toi mạng như chơi.
Lâm Thanh Phong gãi đầu.
- Vậy bây giờ chúng ta phải làm như thế nào?
Nguyên Anh trợn mắt.
- Làm sao ta biết được? Đây cũng là điều mà ta đang muốn hỏi ngươi nha.
Bầu không khí bỗng chốc rơi vào im lặng, Ma Vương vẫn đang ngồi đó không nhúc nhích, Nguyên Anh cùng Lâm Thanh Phong cả hai đang đau khổ suy nghĩ biện pháp.
Ma Vương ngồi một lúc lâu cũng không thấy động tĩnh gì, hắn cau mày hỏi.
- Ngươi còn đang đợi cái gì?
Lâm Thanh Phong cùng Nguyên Anh cả hai đều giật bắn người, nhưng khuôn mặt đều đồng dạng bảo trì bình tĩnh, Lâm Thanh Phong mỉm cười nói.
- Đừng gấp gáp, bọn ta còn đang suy tính làm sao để cho ngươi giảm bớt đau khổ một chút.
Ma Vương khoát tay hừ lạnh.
- Muốn làm thì mau làm, đừng lo lắng những thứ đó.
Ma Vương nói xong liền tiếp tục nhắm mắt ngồi im, không để ý tới Lâm Thanh Phong, nhìn Ma Vương như vậy Lâm Thanh Phong trong lòng cười khổ không thôi, hắn lẩm bẩm.
- Đại ca, ta biết ngươi muốn làm ngay, cả bọn ta cũng muốn, nhưng ngặt nỗi bọn ta cũng không biết tiếp theo sẽ phải làm như thế nào thì làm sao bây giờ?
Lâm Thanh Phong thở ra một hơi rồi quay sang gật đầu với Nguyên Anh, ngay lúc này Nguyên Anh lại nói.
- Gật đầu cái quỷ, ta không biết làm gì tiếp theo đâu.
Lâm Thanh Phong khóe miệng co quắp, hắn bất động thanh sắc suy nghĩ một chút rồi nói.
- Ngươi cứ làm theo lời ta nói là được.
- Trước tiên ngươi thử lấy một ít ma khí từ hắn rồi chúng ta sẽ thử nghiệm.
Nguyên Anh gật đầu một cái rồi tiến lại gần Ma Vương, Ma Vương vẫn ngồi im nhắm mắt, khuôn mặt được bao phủ bởi lớp ma khí đen kịt không nhìn ra biểu tình gì.
Đưa tay nhỏ đặt lên người Ma Vương, chỉ thấy thân thể Ma Vương run nhẹ lên một cái rồi trở lại bình thường, Nguyên Anh sắc mặt nghiêm túc lấy ra một đoàn ma khí.
Đoàn ma khí nằm trong tay Nguyên Anh liền trở nên nhộn nhạo không yên, Lâm Thanh Phong nhìn cảnh này liền lên tiếng.
- Ngươi phối hợp một chút.
“Ta biết rồi, không cần ngươi phải nhắc.” Ma Vương hừ lạnh, đồng thời đoàn ma khí trong tay Nguyên Anh cũng bình tĩnh trở lại, không còn nhộn nhạo.
Nguyên Anh lúc này tay cầm đoàn ma khí từ từ tiến tới cạnh bên Lâm Thanh Phong.
- Ta phải làm gì tiếp theo?
Lâm Thanh Phong trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi nói.
- Ngươi thử vận chuyển Luyện Khí Quyết xem sao, bắt đầu từ tầng 1, cứ từ từ làm thôi.
Nguyên Anh nhíu mày một cái rồi hỏi.
- Nơi này lại không có linh khí hay nguyên khí, ngươi bảo ta vận chuyển nó làm gì?
Với câu hỏi của Nguyên Anh, Lâm Thanh Phong lắc đầu nói.
- Cũng đâu còn cách nào khác, hiện tại cứ thử xem rồi chúng ta sẽ biết.
Nguyên Anh khóe miệng co quắp, nó thở ra một hơi rồi khoanh chân ngồi xuống, yên lặng vận chuyển Luyện Khí Quyết.
Khi Nguyên Anh bắt đầu vận chuyển Luyện Khí Quyết, ngay lúc này cả người Lâm Thanh Phong đều phát sáng, hay nói đúng hơn là tinh thần lực của Lâm Thanh Phong phát sáng, còn cơ thể của hắn ở bên ngoài cũng không có gì thay đổi.
Đoàn ma khí trong tay Nguyên Anh, đoàn ma khí hình cầu trong cơ thể Lâm Thanh Phong cùng ma khí trên người Ma Vương, cả ba chậm rãi hòa tan vào thân thể Lâm Thanh Phong.
“Có hiệu nghiệm, mau tiếp tục vận chuyển.” Lâm Thanh Phong cũng để ý tới điểm này, hắn vui vẻ nói với Nguyên Anh.
Lâm Thanh Phong nhận ra thì Ma Vương làm sao không nhận ra? Nội tâm hắn cũng có chút rung động, nhưng hắn biết hiện tại không phải lúc để hỏi nên hắn tiếp tục im lặng.
Ma khí chậm rãi hòa tan vào cơ thể Lâm Thanh Phong, lúc này bên cạnh Nguyên Anh cũng xuất hiện một tia khí mỏng manh màu trắng nhạt dài tầm 1cm, nhưng màu sắc nhạt đến nỗi mắt thường không thể nào nhìn thấy được, ngay cả tinh thần lực của Lâm Thanh Phong cũng không nhận ra sự tồn tại của tia khí này.
Nguyên Anh cứ tiếp tục vận chuyển tầng 1 Luyện Khí Quyết, không biết qua bao lâu, lúc này đoàn ma khí nhỏ trên tay nó đã biến mất hoàn toàn, đoàn ma khí hình cầu cũng nhỏ hơn vài vòng, còn ma khí trên người Ma Vương thì vẫn không nhìn ra thay đổi.
Tia khí màu bạc mỏng manh cũng ngưng thực được một chút, hiện tại nếu Lâm Thanh Phong chú ý kĩ thì hắn sẽ dễ dàng nhận ra.
Nguyên Anh vẫn cứ vận chuyển tầng 1 Luyện Khí Quyết, nhưng ma khí từ trên người Ma Vương cùng đoàn ma khí kia cũng không còn dấu hiệu hòa tan vào cơ thể Lâm Thanh Phong nữa.
Nhận ra điểm này Lâm Thanh Phong lên tiếng nói với Nguyên Anh.
- Hãy vận chuyển tầng thứ 2.
Nghe được lời nói của Lâm Thanh Phong, Nguyên Anh bất động thanh sắc tiếp tục vận chuyển tầng 2 của Luyện Khí Quyết.
Theo sự vận chuyển của Luyện Khí Quyết, ma khí tiếp tục hòa tan vào cơ thể Lâm Thanh Phong, tia khí màu bạc đồng thời theo đó mà ngưng thực hơn, lúc này Lâm Thanh Phong đã để ý thấy được, hắn nhíu mày lẩm bẩm.
- Đây là gì?
Lâm Thanh Phong không có câu trả lời, hắn nhìn về phía Ma Vương rồi nói nhỏ.
- Chẳng lẽ…?
Một lúc sau, đoàn ma khí hình cầu đã hoàn toàn biến mất còn thân ảnh Ma Vương ngày càng mờ nhạt, tia khí màu bạc cũng lớn hơn, lúc ban đầu chỉ tầm 1cm hiện tại đã dài hơn 10cm, cho tới khi Ma Vương hoàn toàn biến mất, đoàn khí màu trắng bạc rốt cục dừng lại ở 11cm.
“Được rồi, dừng lại thôi” Lâm Thanh Phong lên tiếng nói.
Nguyên Anh lúc này cũng dừng không tiếp tục vận chuyển Luyện Khí Quyết, nó mở mắt ra thì liền nhìn thấy Lâm Thanh Phong đang tò mò nhìn về đoàn khí màu bạc, nó gãi đầu hỏi.
- Đoàn khí này từ đâu ra?
Lâm Thanh Phong không trả lời, hắn vẫn tiếp tục nhìn về đoàn khí màu bạc rồi nói.
- Ma Vương, ngươi thế nào?
Theo câu hỏi của Lâm Thanh Phong, đoàn khí màu bạc cũng lên tiếng nói.
- Ngươi đã làm gì ta? Tại sao ta không thể nhìn thấy gì?
Đồng dạng với Nguyên Anh sử dụng suy nghĩ truyền đạt cho Lâm Thanh Phong, Ma Vương nói chuyện cũng không phát ra thanh âm hắn chỉ suy nghĩ để Lâm Thanh Phong biết được.
Có được câu trả lời, Lâm Thanh Phong thở ra một hơi rồi mỉm cười nói.
- Không sao, chúng ta đã thành công, hiện tại ngươi đã chuyển hóa thành một dạng khác, mà dạng này quá yếu ớt, nên ngươi vẫn chưa thể hóa thân thành Nguyên Anh vì thế ngươi không nhìn thấy gì là chuyện bình thường.
- Về sau ta sẽ tiếp tục hấp thu thêm ma khí bên ngoài, nếu may mắn thì ngươi sẽ có thể trở thành Nguyên Anh, lúc đó ngươi có thể nhìn thấy được rồi.
“Là như vậy sao?” Ma Vương trầm ngâm một chút rồi không tiếp tục hỏi.
Nguyên Anh lúc này cũng biết được đoàn khí màu bạc này từ đâu ra, nó nghĩ nghĩ một chút rồi nói.
- Là do ta vận chuyển Luyện Khí Quyết sao? Nhưng không phải ma khí màu đen sao? Vì sao Ma Vương hiện tại lại chuyển thành màu bạc?
Lâm Thanh Phong gãi đầu nói.
- Làm sao ta biết được? Nhưng hiện tại hai người các ngươi đều sử dụng đầu não của ta để nói chuyện với ta vậy các ngươi có thể hiểu được nhau sao?
“Vẫn được, ta vẫn có thể biết được những điều mà Ma Vương vừa nói.” Nguyên Anh gật đầu trả lời.
“Ta cũng đồng dạng biết được những gì tên tiểu nhân này nói.” Ma Vương đáp.
Lâm Thanh Phong suy nghĩ một chút rồi thở dài nói.
- Tốt, về chuyện vì sao Ma Vương lại chuyển thành màu bạc thì chúng ta sẽ tìm hiểu sau.
- Hiện tại, Ma Vương ngươi hãy thử một chút xem ngươi có thể điều khiển ma khí hay không.
- Mặc dù Nguyên Anh có thể điều khiển bọn chúng, nhưng nếu số lượng của bọn chúng quá nhiều thì nó cũng không thể điều khiển nổi.
- Trước mắt chúng ta còn phải giải quyết một tên Ma Vương và vài tên Ma Tướng, còn chưa nói tới đám Ma Binh đông đảo nữa, nếu ta mất kiểm soát là công sức của chúng ta đều đổ sông đổ biển hết.
….Hết Chương 231….
/381
|