Hỏa Vân tôn giả vẫn chú ý tới nơi này khi nghe được lời này của Dương tôn giả thì cũng mở miệng.
-Tốt nhất là ngươi nên phòng thủ, cũng không nên để hắn trực tiếp đánh à.
Nghe được lời này của Hỏa Vân tôn giả thì Dương tôn giả bĩu môi, chỉ là một con kiến Luyện Khí kì mà thôi, có thể mạnh tới đâu?
Hỏa Vân tôn giả lắc đầu rồi cũng không nói gì hắn chỉ ngồi một bên xem kịch.
Âm tôn giả nghe được lời của Hỏa Vân tôn giả thì nàng nhíu mày nhưng cũng không lên tiếng nhắc nhở Dương tôn giả.
Dương tôn giả nhìn Lâm Thanh Phong rồi lên tiếng.
-Nhanh một chút, dùng pháp thuật mạnh nhất của ngươi công kích ta, ta chỉ đứng đây cho ngươi đánh.
Lâm Thanh Phong thở ra một hơi rồi mở miệng.
-Thật sự muốn ta đánh?
Dương tôn giả gật đầu, ánh mắt kiên định nhìn Lâm Thanh Phong.
Nhìn thấy ánh mắt của hắn thì Lâm Thanh Phong cũng không nói nhiều, một viên cầu Rasengan nhanh chóng xuất hiện trên bàn tay.
Viên Rasengan xuất hiện thì thu hút được sự chú ý của Âm, Dương tôn giả cùng với Băng Thánh, cả ba người chưa từng thấy pháp thuật này.
Lâm Thanh Phong nhìn viên Rasengan rồi nói.
-Như vậy Dương tôn giả, đắc tội rồi.
Lâm Thanh Phong vừa dứt lời thì hắn nhanh chóng lao đến Dương tôn giả, tay dùng Rasengan công kích vào giữa ngực Dương tôn giả.
Dương tôn giả nhìn viên cầu Rasengan tới gần thì da gà bỗng dưng nổi lên khắp người cơ thể hắn muốn làm ra phòng vệ nhưng bị hắn đè ép xuống.
Dương tôn giả muốn chứng minh thực lực của hắn cho Mộng Tiêu Dao nhìn nên dùng thân thể chống đỡ đòn này của Lâm Thanh Phong.
Rất nhanh viên cầu Rasengan đã tiến sát thân thể của Dương tôn giả, một cỗ trùng kích cường đại nhanh chóng xé rách áo hắn.
Dương tôn giả cũng cảm thấy không ổn nhưng hắn vẫn không làm ra cử động gì khác.
Viên cầu Rasengan đụng trúng người Dương tôn giả chỉ thấy Dương tôn giả không tự chủ được bị bắn bay thật xa còn xoay tròn 3600 không thể tự dừng lại.
Rất nhanh sau đó Dương tôn giả biến mất…
Âm tôn giả một mặt mộng bức nhìn cảnh này, Băng Thánh đang ngồi trong phòng tìm hiểu tư chất của Tiếu Hồng Trần thì cũng dừng tay, chỉ có Hỏa Vân tôn giả ôm bụng cười như đã đoán trước chuyện này sẽ xảy ra.
Âm tôn giả mặt đen như đáy nồi nhìn về Hỏa Vân tôn giả còn ôm bụng lăn lộn cười.
Một lúc sau Dương tôn giả mới bay trở về lúc này bộ dáng của hắn có chút chật vật phần y phục giữa ngực bị rách ra một lỗ lớn toàn thân còn bốc ra một mùi hôi thối.
Dương tôn giả tức giận chửi ầm lên.
-Tên tiểu tử kia, ngươi có phải đã dự tính sẵn? Làm ta không tự chủ được rơi vào hố phân.
Hỏa Vân tôn giả nghe được lời này thì càng cười lợi hại hơn, Âm tôn giả cùng Băng Thánh đang chú ý tới đây thì khóe miệng cũng muốn kéo tới rút gân.
Lâm Thanh Phong cũng muốn cười nhưng hắn phải cố nhịn, hắn biết hiện tại hắn không thể cười nếu hắn cười là triệt để đắc tội Dương tôn giả.
Âm tôn giả khóe miệng muốn rút gân nhưng nàng vẫn cố mà lên tiếng.
-Được rồi phu quân, nhanh chóng đi thay y phục a, mùi trên người ngươi thật sự khó ngửi à.
Dương tôn giả một mặt vẫn còn giận dỗi nhưng hắn cũng không tiếp tục xoắn xuýt chuyện này, người bắt đầu là hắn nên hắn muốn trách ai?
Một lúc sau Dương tôn giả tắm rửa xong rồi thay một bộ y phục mới bước ra.
Dương tôn giả trầm ngâm một chút rồi nói.
-Tên tiểu tử này đúng là quái thai, pháp thuật lúc nãy hắn sử dụng uy lực ngang bằng với Luyện Hư kì, ngoài ra còn khiến ta bay thẳng một đường không thể dừng lại.
Âm tôn giả trợn mắt nhìn Dương tôn giả một cái, mặc dù nàng tin tưởng rằng phu quân nàng sẽ không nói sai nhưng Lâm Thanh Phong mạnh như vậy?
Hỏa Vân tôn giả lúc này cũng tiến lại gần, ý cười trên khuôn mặt vẫn chưa tiêu tan, hắn hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh rồi nói.
-Lúc trước ta đã nói với các ngươi rồi, đừng đánh giá thấp tên này nhưng các ngươi không chịu nghe, hiện giờ đã hiểu rồi chứ?
Dương tôn giả hừ một tiếng rồi quay đầu chẳng thèm nhìn hắn chỉ có Âm tôn giả lúc này mới mang vẻ áy náy mở miệng.
-Thật sự xin lỗi Hỏa Vân ca ca, lúc đó chúng ta thật sự không thể tin ngươi.
Hỏa Vân tôn giả cười cười lắc đầu hoàn toàn không có ý trách cứ, nếu hắn không tự mình thử nghiệm thì hắn cũng không tin.
Một tu sĩ khi đạt tới Đại Thừa kì, tự thân sẽ tạo thành một lĩnh vực riêng không thể xâm phạm, chỉ cần người xông vào tu vi hơi yếu một chút liền bị bạo thể mà chết, vì vậy đừng nói là Luyện Khí kì cho dù là Luyện Hư kì bước vào lĩnh vực của một cường giả Đại Thừa kì cũng chỉ có con đường chết.
Nhưng Lâm Thanh Phong lại làm được, hắn không những xông vào lĩnh vực của Đại Thừa kì tu sĩ không tổn hao gì mà còn có thể đánh được bọn hắn.
Tuy nhiên cũng chỉ có thể đánh được thôi, về phần có thể gây thương tích cho bọn hắn hay không là thuộc về một phạm trù khác.
Âm, Dương hai vị tôn giả thở ra một hơi rồi tiếc nuối lắc đầu, bọn hắn không có cách nào dạy dỗ Mộng Tiêu Dao trở thành một Lâm Thanh Phong thứ hai à.
Lâm Thanh Phong nhìn hai người thở dài tiếc nuối thì cũng biết thời cơ đã đến, hắn nháy mắt với Hỏa Vân tôn giả.
Nhìn thấy ánh mắt của Lâm Thanh Phong thì Hỏa Vân tôn giả cũng đã hiểu, trong lòng hắn lẩm bẩm.
-Hắc hắc, hai người lần này phải chuẩn bị cho đầy đủ.
Hỏa Vân tôn giả bắt đầu xử xuất diễn kĩ của mình, hắn thở ra một hơi rồi kéo Âm, Dương hai vị tôn giả sang một bên rồi nói nhỏ.
-Các ngươi thật sự muốn thu Mộng Tiêu Dao làm đệ tử?
Dương tôn giả thì hừ một tiếng rồi không nói gì nhưng ánh mắt của hắn vẫn luyến tiếc nhìn về Mộng Tiêu Dao coi như bày rõ nội tâm của hắn.
Âm tôn giả gật đầu với Hỏa Vân tôn giả rồi nói.
-Thật sự là bọn ta rất muốn thu nhận nàng, nhưng chúng ta không có cách.
Nội tâm của Hỏa Vân tôn giả vui vẻ, hắn thật sự muốn hò hét nhưng vẫn cố gắng kìm nén lại rồi tiếp tục nói.
-Cũng không phải là không có cách.
Nghe được lời này của hắn thì Âm, Dương hai vị tôn giả bốn mắt phát sáng rồi chăm chú nghe tiếp.
Chỉ thấy Hỏa Vân tôn giả chỉ tay về Lâm Thanh Phong rồi mở miệng.
-Các ngươi cũng đã thấy được các nàng rất nghe lời hắn sao?
Dương tôn giả vẻ mặt vẫn mù mịt không hiểu ý nhưng Âm tôn giả đã hiểu được lời của Hỏa Vân tôn giả nên nàng mở miệng.
-Đa tạ Hỏa Vân ca ca, chúng ta đã hiểu.
Hỏa Vân tôn giả cười hắc hắc lắc đầu rồi trả lời.
-Không có gì, đây là việc mà ta phải làm.
Âm tôn giả một mặt cảm kích nhìn về Hỏa Vân tôn giả, nàng nghĩ rằng Hỏa Vân tôn giả thật sự tốt bụng.
Dương tôn giả đứng một bên nghe xem thì cảm thấy có chỗ nào đó không đúng nhưng hắn lại không biết được không đúng ở điểm nào vì vậy hắn im lặng.
Âm tôn giả sau khi được Hỏa Vân tôn giả “chỉ điểm” thì nàng bước tới gần Lâm Thanh Phong, kéo hắn qua một bên rồi nói nhỏ.
-Lâm tiểu hữu, chuyện này ngươi phải nói giúp bọn ta à.
Lâm Thanh Phong một mặt mờ mịt không hiểu thấu nhìn Âm tôn giả rồi hỏi.
-Chuyện gì vậy Âm tôn giả?
Âm tôn giả thở ra một hơi rồi nói tiếp.
-Ngươi cũng thấy, chúng ta không có biện pháp nào để thuyết phục nàng a, vì vậy ngươi phải giúp bọn ta.
Lâm Thanh Phong trong lòng thật sự vui vẻ, hắn biết thời điểm đã tới rồi nên gật đầu rồi đưa ra một ngón tay.
Hỏa Vân tôn giả một bên đang phân tán sự chú ý của Dương tôn giả nhưng vẫn chú ý tới nơi này, hắn thấy Lâm Thanh Phong đưa ra một ngón tay thì trong lòng hắn cũng như nở hoa.
Âm tôn giả thấy hành động của Lâm Thanh Phong thì nàng cũng nở nụ cười gật đầu rồi nói.
-Được, nếu thành công thì bọn ta sẽ cho ngươi một viên linh thạch thượng phẩm.
Nhưng đáp lại nàng chỉ có một câu nói lạnh như bang của Lâm Thanh Phong.
-Không phải một viên mà là một ngàn viên…Cực Phẩm.
Nghe được lời này thì Âm tôn giả không tự chủ được mà hét lên.
-Cái gì? Sao ngươi không đi ăn cướp?
Phải biết rằng linh thạch cực phẩm rất thưa thớt, tuy tỉ giá bình thường là một viên linh thạch cực phẩm sẽ đổi được mười viên linh thạch thượng phẩm nhưng thực tế cầm một viên linh thạch cực phẩm có thể đổi 1000 viên linh thạch thượng phẩm.
Tuy Âm, Dương hai vị tôn giả rất giàu có nhưng gia sản của bọn hắn cũng chỉ ước chừng 1000 viên linh thạch cực phẩm a, Lâm Thanh Phong một lần đòi 1000 viên thì bọn hắn cũng không có cách.
Lâm Thanh Phong trầm tư một chút rồi mở miệng.
-Vậy 100 viên a? Không thể thấp hơn.
Tới lúc này Âm tôn giả làm sao lại không hiểu được việc “phải làm” của Hỏa Vân tôn giả?
Âm tôn giả nghiến răng nghiến lợi gật đầu đồng ý.
Lâm Thanh Phong nhìn thấy cái gật đầu của Âm tôn giả thì nở nụ cười, hắn biết được lần này hắn lời to rồi.
Hỏa Vân tôn giả một bên vẫn chú ý hết thảy, lỗ tai hắn cũng đã nghe được Âm tôn giả đồng ý giá 100 viên linh thạch cực phẩm nên trong lòng hắn cũng đang nở hoa.
Tiếc thay Mộng Tiêu Dao vẫn ngây thơ tin tưởng Lâm Thanh Phong, nàng đâu ngờ rằng hắn lại bán nàng với giá 100 viên linh thạch cực phẩm a.
…..Hết Chương 62…..
-Tốt nhất là ngươi nên phòng thủ, cũng không nên để hắn trực tiếp đánh à.
Nghe được lời này của Hỏa Vân tôn giả thì Dương tôn giả bĩu môi, chỉ là một con kiến Luyện Khí kì mà thôi, có thể mạnh tới đâu?
Hỏa Vân tôn giả lắc đầu rồi cũng không nói gì hắn chỉ ngồi một bên xem kịch.
Âm tôn giả nghe được lời của Hỏa Vân tôn giả thì nàng nhíu mày nhưng cũng không lên tiếng nhắc nhở Dương tôn giả.
Dương tôn giả nhìn Lâm Thanh Phong rồi lên tiếng.
-Nhanh một chút, dùng pháp thuật mạnh nhất của ngươi công kích ta, ta chỉ đứng đây cho ngươi đánh.
Lâm Thanh Phong thở ra một hơi rồi mở miệng.
-Thật sự muốn ta đánh?
Dương tôn giả gật đầu, ánh mắt kiên định nhìn Lâm Thanh Phong.
Nhìn thấy ánh mắt của hắn thì Lâm Thanh Phong cũng không nói nhiều, một viên cầu Rasengan nhanh chóng xuất hiện trên bàn tay.
Viên Rasengan xuất hiện thì thu hút được sự chú ý của Âm, Dương tôn giả cùng với Băng Thánh, cả ba người chưa từng thấy pháp thuật này.
Lâm Thanh Phong nhìn viên Rasengan rồi nói.
-Như vậy Dương tôn giả, đắc tội rồi.
Lâm Thanh Phong vừa dứt lời thì hắn nhanh chóng lao đến Dương tôn giả, tay dùng Rasengan công kích vào giữa ngực Dương tôn giả.
Dương tôn giả nhìn viên cầu Rasengan tới gần thì da gà bỗng dưng nổi lên khắp người cơ thể hắn muốn làm ra phòng vệ nhưng bị hắn đè ép xuống.
Dương tôn giả muốn chứng minh thực lực của hắn cho Mộng Tiêu Dao nhìn nên dùng thân thể chống đỡ đòn này của Lâm Thanh Phong.
Rất nhanh viên cầu Rasengan đã tiến sát thân thể của Dương tôn giả, một cỗ trùng kích cường đại nhanh chóng xé rách áo hắn.
Dương tôn giả cũng cảm thấy không ổn nhưng hắn vẫn không làm ra cử động gì khác.
Viên cầu Rasengan đụng trúng người Dương tôn giả chỉ thấy Dương tôn giả không tự chủ được bị bắn bay thật xa còn xoay tròn 3600 không thể tự dừng lại.
Rất nhanh sau đó Dương tôn giả biến mất…
Âm tôn giả một mặt mộng bức nhìn cảnh này, Băng Thánh đang ngồi trong phòng tìm hiểu tư chất của Tiếu Hồng Trần thì cũng dừng tay, chỉ có Hỏa Vân tôn giả ôm bụng cười như đã đoán trước chuyện này sẽ xảy ra.
Âm tôn giả mặt đen như đáy nồi nhìn về Hỏa Vân tôn giả còn ôm bụng lăn lộn cười.
Một lúc sau Dương tôn giả mới bay trở về lúc này bộ dáng của hắn có chút chật vật phần y phục giữa ngực bị rách ra một lỗ lớn toàn thân còn bốc ra một mùi hôi thối.
Dương tôn giả tức giận chửi ầm lên.
-Tên tiểu tử kia, ngươi có phải đã dự tính sẵn? Làm ta không tự chủ được rơi vào hố phân.
Hỏa Vân tôn giả nghe được lời này thì càng cười lợi hại hơn, Âm tôn giả cùng Băng Thánh đang chú ý tới đây thì khóe miệng cũng muốn kéo tới rút gân.
Lâm Thanh Phong cũng muốn cười nhưng hắn phải cố nhịn, hắn biết hiện tại hắn không thể cười nếu hắn cười là triệt để đắc tội Dương tôn giả.
Âm tôn giả khóe miệng muốn rút gân nhưng nàng vẫn cố mà lên tiếng.
-Được rồi phu quân, nhanh chóng đi thay y phục a, mùi trên người ngươi thật sự khó ngửi à.
Dương tôn giả một mặt vẫn còn giận dỗi nhưng hắn cũng không tiếp tục xoắn xuýt chuyện này, người bắt đầu là hắn nên hắn muốn trách ai?
Một lúc sau Dương tôn giả tắm rửa xong rồi thay một bộ y phục mới bước ra.
Dương tôn giả trầm ngâm một chút rồi nói.
-Tên tiểu tử này đúng là quái thai, pháp thuật lúc nãy hắn sử dụng uy lực ngang bằng với Luyện Hư kì, ngoài ra còn khiến ta bay thẳng một đường không thể dừng lại.
Âm tôn giả trợn mắt nhìn Dương tôn giả một cái, mặc dù nàng tin tưởng rằng phu quân nàng sẽ không nói sai nhưng Lâm Thanh Phong mạnh như vậy?
Hỏa Vân tôn giả lúc này cũng tiến lại gần, ý cười trên khuôn mặt vẫn chưa tiêu tan, hắn hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh rồi nói.
-Lúc trước ta đã nói với các ngươi rồi, đừng đánh giá thấp tên này nhưng các ngươi không chịu nghe, hiện giờ đã hiểu rồi chứ?
Dương tôn giả hừ một tiếng rồi quay đầu chẳng thèm nhìn hắn chỉ có Âm tôn giả lúc này mới mang vẻ áy náy mở miệng.
-Thật sự xin lỗi Hỏa Vân ca ca, lúc đó chúng ta thật sự không thể tin ngươi.
Hỏa Vân tôn giả cười cười lắc đầu hoàn toàn không có ý trách cứ, nếu hắn không tự mình thử nghiệm thì hắn cũng không tin.
Một tu sĩ khi đạt tới Đại Thừa kì, tự thân sẽ tạo thành một lĩnh vực riêng không thể xâm phạm, chỉ cần người xông vào tu vi hơi yếu một chút liền bị bạo thể mà chết, vì vậy đừng nói là Luyện Khí kì cho dù là Luyện Hư kì bước vào lĩnh vực của một cường giả Đại Thừa kì cũng chỉ có con đường chết.
Nhưng Lâm Thanh Phong lại làm được, hắn không những xông vào lĩnh vực của Đại Thừa kì tu sĩ không tổn hao gì mà còn có thể đánh được bọn hắn.
Tuy nhiên cũng chỉ có thể đánh được thôi, về phần có thể gây thương tích cho bọn hắn hay không là thuộc về một phạm trù khác.
Âm, Dương hai vị tôn giả thở ra một hơi rồi tiếc nuối lắc đầu, bọn hắn không có cách nào dạy dỗ Mộng Tiêu Dao trở thành một Lâm Thanh Phong thứ hai à.
Lâm Thanh Phong nhìn hai người thở dài tiếc nuối thì cũng biết thời cơ đã đến, hắn nháy mắt với Hỏa Vân tôn giả.
Nhìn thấy ánh mắt của Lâm Thanh Phong thì Hỏa Vân tôn giả cũng đã hiểu, trong lòng hắn lẩm bẩm.
-Hắc hắc, hai người lần này phải chuẩn bị cho đầy đủ.
Hỏa Vân tôn giả bắt đầu xử xuất diễn kĩ của mình, hắn thở ra một hơi rồi kéo Âm, Dương hai vị tôn giả sang một bên rồi nói nhỏ.
-Các ngươi thật sự muốn thu Mộng Tiêu Dao làm đệ tử?
Dương tôn giả thì hừ một tiếng rồi không nói gì nhưng ánh mắt của hắn vẫn luyến tiếc nhìn về Mộng Tiêu Dao coi như bày rõ nội tâm của hắn.
Âm tôn giả gật đầu với Hỏa Vân tôn giả rồi nói.
-Thật sự là bọn ta rất muốn thu nhận nàng, nhưng chúng ta không có cách.
Nội tâm của Hỏa Vân tôn giả vui vẻ, hắn thật sự muốn hò hét nhưng vẫn cố gắng kìm nén lại rồi tiếp tục nói.
-Cũng không phải là không có cách.
Nghe được lời này của hắn thì Âm, Dương hai vị tôn giả bốn mắt phát sáng rồi chăm chú nghe tiếp.
Chỉ thấy Hỏa Vân tôn giả chỉ tay về Lâm Thanh Phong rồi mở miệng.
-Các ngươi cũng đã thấy được các nàng rất nghe lời hắn sao?
Dương tôn giả vẻ mặt vẫn mù mịt không hiểu ý nhưng Âm tôn giả đã hiểu được lời của Hỏa Vân tôn giả nên nàng mở miệng.
-Đa tạ Hỏa Vân ca ca, chúng ta đã hiểu.
Hỏa Vân tôn giả cười hắc hắc lắc đầu rồi trả lời.
-Không có gì, đây là việc mà ta phải làm.
Âm tôn giả một mặt cảm kích nhìn về Hỏa Vân tôn giả, nàng nghĩ rằng Hỏa Vân tôn giả thật sự tốt bụng.
Dương tôn giả đứng một bên nghe xem thì cảm thấy có chỗ nào đó không đúng nhưng hắn lại không biết được không đúng ở điểm nào vì vậy hắn im lặng.
Âm tôn giả sau khi được Hỏa Vân tôn giả “chỉ điểm” thì nàng bước tới gần Lâm Thanh Phong, kéo hắn qua một bên rồi nói nhỏ.
-Lâm tiểu hữu, chuyện này ngươi phải nói giúp bọn ta à.
Lâm Thanh Phong một mặt mờ mịt không hiểu thấu nhìn Âm tôn giả rồi hỏi.
-Chuyện gì vậy Âm tôn giả?
Âm tôn giả thở ra một hơi rồi nói tiếp.
-Ngươi cũng thấy, chúng ta không có biện pháp nào để thuyết phục nàng a, vì vậy ngươi phải giúp bọn ta.
Lâm Thanh Phong trong lòng thật sự vui vẻ, hắn biết thời điểm đã tới rồi nên gật đầu rồi đưa ra một ngón tay.
Hỏa Vân tôn giả một bên đang phân tán sự chú ý của Dương tôn giả nhưng vẫn chú ý tới nơi này, hắn thấy Lâm Thanh Phong đưa ra một ngón tay thì trong lòng hắn cũng như nở hoa.
Âm tôn giả thấy hành động của Lâm Thanh Phong thì nàng cũng nở nụ cười gật đầu rồi nói.
-Được, nếu thành công thì bọn ta sẽ cho ngươi một viên linh thạch thượng phẩm.
Nhưng đáp lại nàng chỉ có một câu nói lạnh như bang của Lâm Thanh Phong.
-Không phải một viên mà là một ngàn viên…Cực Phẩm.
Nghe được lời này thì Âm tôn giả không tự chủ được mà hét lên.
-Cái gì? Sao ngươi không đi ăn cướp?
Phải biết rằng linh thạch cực phẩm rất thưa thớt, tuy tỉ giá bình thường là một viên linh thạch cực phẩm sẽ đổi được mười viên linh thạch thượng phẩm nhưng thực tế cầm một viên linh thạch cực phẩm có thể đổi 1000 viên linh thạch thượng phẩm.
Tuy Âm, Dương hai vị tôn giả rất giàu có nhưng gia sản của bọn hắn cũng chỉ ước chừng 1000 viên linh thạch cực phẩm a, Lâm Thanh Phong một lần đòi 1000 viên thì bọn hắn cũng không có cách.
Lâm Thanh Phong trầm tư một chút rồi mở miệng.
-Vậy 100 viên a? Không thể thấp hơn.
Tới lúc này Âm tôn giả làm sao lại không hiểu được việc “phải làm” của Hỏa Vân tôn giả?
Âm tôn giả nghiến răng nghiến lợi gật đầu đồng ý.
Lâm Thanh Phong nhìn thấy cái gật đầu của Âm tôn giả thì nở nụ cười, hắn biết được lần này hắn lời to rồi.
Hỏa Vân tôn giả một bên vẫn chú ý hết thảy, lỗ tai hắn cũng đã nghe được Âm tôn giả đồng ý giá 100 viên linh thạch cực phẩm nên trong lòng hắn cũng đang nở hoa.
Tiếc thay Mộng Tiêu Dao vẫn ngây thơ tin tưởng Lâm Thanh Phong, nàng đâu ngờ rằng hắn lại bán nàng với giá 100 viên linh thạch cực phẩm a.
…..Hết Chương 62…..
/381
|