Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 48: Vấn đề danh ngạch

/495


Sở Vân Thăng lắc đầu, động tác đối phương quá nhanh, hiển nhiên không muốn tiến hành tiếp xúc với bọn họ.

"Vào kho hàng trước xem một chút!" Khương Nghiệp nghĩ một chút, nói với Tiễn Đức Đa.

Lưu lại hai người ở ngoài cửa cảnh giới, sáu người khác nối đuôi nhau mà vào, trong kho hàng hết sức hỗn loạn, các loại giá, thùng giấy rơi lộn xộn trên mặt đất, hiện ra dấu vết từng bị người lục soát.

Có điều càng là chỗ hỗn loạn, càng dễ còn chút đồ chưa bị lấy đi, nếu ngăn nắp thì toi công, không nên trông chờ gì cả.

Sở Vân Thăng cũng lấy đèn pin ra, cùng sáu người chia ra tìm hết thảy những gì có thể dùng để ăn, nhiệt độ vô cùng thấp, ngược lại khiến rất nhiều thực phẩm có thể giữ lại được một thời gian dài. Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại "

Tiễn Đức Đa tương đối thuần thục với kho hàng, tìm được một ít thùng bánh bao đóng gói hoàn hảo, những người khác, kẻ cả Sở Vân Thăng thu hoạch đều rất ít, phần lớn là một ít bánh bao rải rác, ngoại trừ một số biến chất ra, miễn cưỡng có thể ăn được.

Bây giờ ai cũng sẽ không đi so đo vấn đề chất lượng vệ sinh của xưởng bánh báo ngầm này, chỉ cần có thể ăn là được!

Thu hoạch mặc dù không nhiều lắm, nhưng ngoại trừ cô gái dọa người ta giật mình kia, cũng không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, lần hành động này coi như là tương đối thành công.

Mỗi người ba cái bánh bao, còn thừa một cái, Tiễn Đức Đa định mang cho Chu Đình Vận, coi là phần nàng.

Sở Vân Thăng thầm nghĩ, dựa theo quy củ của bọn họ, người có tới hay không, đãi ngộ cũng khác nhau rất lớn, khó trách Chu Đình Vận không thể không tới.

Dọc trên đường về cũng không gặp phải nguy hiểm gì, mọi người lòng tràn đầy vui mừng, chỉ là lúc tiến vào đám người, lại phát hiện tổ ba người Tần Hằng kia, dẫn theo mấy cô gái lén lút lên một chiếc xe.

Tiễn Đức Đa bĩu môi, xem thường nói chiếc xe kia chính là cho có, chỉ cần anh có lương thực, bọn người kia cho dù nữ nhân hoặc nam nhân gì đều anh đều có thể tìm được, tùy anh lựa chọn.

Nói xong bản thân còn tà ác mà sờ bánh bao trong ngực, cười vô cùng sáng lạn.

Trở lại trên xe tải, Sở Vân Thăng đột nhiên cảm giác được vì ba cái bánh bao quả thực là lãng phí thời gian tu luyện, hắn vốn còn tưởng rằng trên đường có thể thuận tiện làm gỏi mấy con trùng tử, nhưng không như ý nguyện, có điều bây giờ hối hận cũng không còn kịp rồi.

Sở Vân Thăng ngồi ở trên xe tải, ngủ một lát, khi tỉnh lại, phát hiện dòng người hình như đã sắp ra khỏi thành, đội ngũ hỗn tạp của đại học Đông Thân cùng những đội ngũ chạy nạn khác hợp lại càng thêm khổng lồ.

Nhìn từ xe, đuốc lẻ tẻ, đèn pin, thậm chí là một ít đèn xe, hiện ra cảnh người tấp nập, cuộc chạy trốn lớn nhất trong lịch sử loài người cùng lắm cũng chỉ như thế này mà thôi!

Sở Vân Thăng nhìn thoáng qua đội viên trên xe tải, đám người Tần Hằng đã trở lại, Tiễn Đức Đa và Dư Tiểu Hải không biết đi đâu, ngoại trừ tên Diêu Tường kia vẫn còn đang liều mạng luyện tập chém bánh xe lửa của gã, những người khác đều ngủ.

Hắn từ trên xe tải nhảy xuống, châm một điếu thuốc, nhìn thấy Dư Tiểu Hải ở bên xe buýt số 1 ngoắc hắn, cũng không biết là chuyện gì. Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại "

Tiễn Đức Đa đã ở đó sẵn, thấy Sở Vân Thăng tới, cười hì hì nói: "Anh Sở, anh mau tới đây, nhìn những người này xem, để Đồng Đồng lựa chọn đăng ký lên xe, lần trước đáp ứng Tiểu Hải tìm mấy người đẹp cho hai anh, thiếu chút nữa đã quên mất!"

Sở Vân Thăng sửng sốt, đáp ứng Dư Tiểu Hải gì chứ? Người đẹp gì? Hắn thắc mắc nhìn Dư Tiểu Hải, thằng nhãi này lại chỉ cười hắc hắc, không nói lời nào.

Tiễn Đức Đa kéo một nam nhân trung niên qua, nhiệt tình mà giới thiệu cho Sở Vân Thăng: "Đây là lão Phương, chuyên lén phụ trách những chuyện này thay bọn em, anh Sở, hai anh bây giờ rất hot chạm tay có thể bỏng đấy, có nhiều ngạch trống như vậy, anh có biết bao nhiêu người muốn lên xe buýt số 1 này đến sắp điên không!"

Lão Phương là một người cao nhưng gầy teo, chờ Tiễn Đức Đa nói dứt lời, liền cung kính nói: "Nếu hai vị chọn không trúng, tôi sẽ tìm lần nữa, trước tiên tới nhìn thử một chút đã".

Nói xong, lão Phương khẽ vẫy tay, phía sau xe đã có mười mấy cô nàng đi tới, có người ngượng ngùng cúi đầu, cũng có người nhìn bọn họ chằm chằm bằng ánh mắt nóng bỏng.

Điều này thì Sở Vân Thăng ngược lại cũng hiểu rõ, nhớ lại vấn đề danh ngạch trên xe buýt số 1 Tiễn Đức Đa nói lần trước, thật đúng là đã đáp ứng Dư Tiểu Hải xem xét một cô nàng cực phẩm cho gã, hóa ra là chuyện này!

Sở Vân Thăng đột nhiên nhớ tới Lâm Thủy Dao còn ở trên xe, trong thời gian này không ngờ lại quên mất nàng, mắt tùy tâm chuyển, nhìn cửa sổ xe, không ngờ vừa vặn nhìn thấy Lâm Thủy Dao bên trong đang nhìn hắn khẩn trương.

Tiễn Đức Đa không muốn sống chỉ thích chết mà nói một câu: "Anh Sở, em nghe Tiểu Hải nói, cô gái kia cũng không phải là bạn gái của anh, không phải thì đổi ra đi, chỉ cần tìm Đồng Đồng thay đổi chút là được!"

Cửa sổ xe ở bên trong xe buýt số 1 sau vụ bạo loạn đã bị đập vỡ, lời nói ở bên ngoài tất nhiên người ở trong cũng có thể nghe được.

Lâm Thủy Dao nghe được Tiễn Đức Đa nói câu như thế, trong ánh mắt lộ ra một tia kinh hoảng không che dấu được.

"Anh Sở, hay là anh tới chọn trước đi!" Dư Tiểu Hải có chút ngượng ngùng nói.

"Chọn cái rắm! Đồ miệng rộng, lập tức dẫn người đi cho ông mày, phía sau xảy ra chuyện rồi!" Chung Nam hung hắn đứng trên mui xe buýt số 1 quát, sau lưng lại đi theo mười mấy người, hình như là toàn thể xuất động!

Sở Vân Thăng vốn không muốn tham dự việc này, nếu đến thành Kim Lăng rồi an định lại, điều này cũng thật không có gì, bây giờ bảo vệ tính mạng vẫn quan trọng hơn, hắn lập tức bóp tàn thuốc, tung người đuổi theo Chung Nam.

Tiễn Đức Đa có chút sợ hãi đội trưởng, vội kéo Dư Tiểu Hải nói: "Làm chính sự trước quan trọng hơn, trở về rồi nói!"

Nhưng Dư Tiểu Hải giãy ra, chỉ vào một cô nàng thanh tú, cũng không để ý mặt mũi, nói với lão Phương: "Dự định nàng trước cho tôi..."

Lúc này Lâm Thủy Dao trên xe cũng thở phào nhẹ nhõm.

Sở Vân Thăng đuổi theo Chung Nam, phát hiện ngoại trừ tổ 3 được an bài phòng thủ xe buýt, tất cả đội viên tiểu tổ khác toàn bộ đều tới đông đủ, xem ra là đã xảy ra chuyện lớn!

Chờ bọn hắn chạy tới địa điểm chiến đấu tiếng chém giết rung trời, Sở Vân Thăng hoảng sợ mà phát hiện, đối thủ rõ ràng là xúc tua kì quái mà hắn từng gặp ở bệnh viện, nhưng khác nhau chính là, quái vật này so với quái vật hắn nhìn thấy kia càng khổng lồ hơn!

"Ở đây sao có thể có thứ này chứ?" Sở Vân Thăng âm thầm kinh hãi, nơi này sắp ra khỏi khu thành rồi, đều là đất hoang vu! Sao cũng có loại quái vật này? Chẳng lẽ là sống dưới mặt đất?

Quái vật trước mắt này đã cao thêm đến mười mét, xúc tua và ống dẫn đầy người, căn bản không thể đếm xuể, chỉ cần nhìn những xúa tua nhỏ kì quái bò đầy dưới thân nó cũng sẽ không khó đoán được, đây là một quái vật mẹ! Một quái vật mẹ cường đại!

Không chỉ như thế, quái vật mẹ này còn khống chế bảy tám cô gái, trôi giữa không trung, thỉnh thoảng từ trong miệng cô gái phun ra chất nhầy, người bị dính liền giống như bị mạng nhện cuốn lấy, càng giãy dụa thì càng bị trói chặt.

Năng lực công kích của những ** cô gái này không chỉ vậy, còn có thể bắn ra lửa gây nguy hiểm cho quân đội, cướp vũ khí trong tay binh lính, tiến hành phản kích! Trên mặt đất rất nhiều binh lính chính là bỏ mình dưới đạn của chính mình.

Sở Vân Thăng càng xem càng sởn gai ốc, hắn đã giao thủ với loại xúc tua kỳ quái này, biết tính kinh khủng của vật này, những xúc tua kia có lượng lượng thuần, miệng lại có răng nhọn, có thô có mảnh, anh chém đứt, phần còn sót lại của nó còn có thể tiếp tục công kích, thậm chí còn sinh trưởng lại rất nhanh.

Quân đội càng không làm gì được nó, tên lửa binh lính bắn trực tiếp bị xúc tua của nó nhanh chóng đánh bay, thậm chí pháo kích của xe tăng cũng khiến nó dùng mấy cái xúc tua kết lưới lập tức để đỡ, xúc tua nổ tan rất nhanh liền mọc dài ra.

"Tổ 1 đối phó những cô gái kia, tổ 2 đối phó loài bò sát trên mặt đất, tổ 4, tổ 5 cùng tôi toàn lực công kích tầng năng lượng của quái vật kia, loại bỏ tầng năng lượng của nó, để quân đội pháo kích!" Chung Nam nhanh chóng phân nhiệm vụ cho các tổ, cuối cùng nhìn Sở Vân Thăng nói: "Tốc độ của anh nhanh nhất, kiếm lại sắc bén, tánh mạng mọi người liền giao cho anh! Xung quanh bỏ chạy, ai bị xúc tua trói lại, anh liền chém đứt xúc tua cứu người!"

Sở Vân Thăng gật mạnh đầu, hắn hiểu được vào lúc này, chỉ có mọi người đồng tâm hiệp lực mới có thể giết chết quái vật trước mắt này, nếu không nghe lời, thì nhân cơ hội mà sớm chạy giữ mạng!

Ngay khi hắn rút kiếm chuẩn bị gia nhập chiến đấu, Đinh Nhan tổ 4 đột nhiên ngăn hắn lại.

Sở Vân Thăng nhìn người này có chút kinh ngạc, kể từ sau khi bọn họ gia nhập đội hộ vệ thức tỉnh, Đinh Nhan vẫn không hề nói lời nào, không phải là lúc chiến đấu, hầu như không cảm giác được sự hiện hữu của gã. Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại "

Bây giờ lúc khẩn cấp vạn phần, lại đột nhiên ngăn cản mình, không biết có ý gì?


/495

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status