Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ửng hồng, tròng mắt đen như đá quý lóe lên ánh sáng chói lọi, này cũng... Quá nhiều rồi?
"Anh muốn hôn tôi một trăm vạn lần?"
Ưng Tư Lạc không khỏi cảm thấy kì lạ, là vì anh quá lâu chưa nói tiếng Trung nên bị thụt lùi, hay là giao tiếp với cô có chướng ngại? Bọn họ không phải đều nói cùng một chuyện sao?
"Cô... Khoan đã lần, cô nói gì? Cô muốn là cái gì?"
"Hôn... nụ hôn của anh..." Đối mặt với dáng vẻ kích động của anh, cô rất thẹn thùng, thật thẹn thùng nga!
"Hôn chỗ nào?"
Ngón tay của cô nhẹ nhàng điểm một chút ở trên cánh môi hồng nộn.
Ưng Tư Lạc đầu óc mờ mịt, dùng lực lắc đầu, làm cho bản thân trấn định lại, xem ra từ đầu anh đã nghĩ sai rồi, cô không phải là muốn tiền... Nhưng anh vẫn luôn thủ thân như ngọc, vậy làm sao được? Muốn hôn cô một trăm vạn lần! Oh...
"Có thể dùng cái khác thay thế sao?" Anh ẩn nhẫn hỏi.
Thay thế? Là muốn hôn mặt nạ của anh sao? Mắt đẹp giương lên cô lắc đầu:
"Không được."
Anh xanh mặt, đứng lên, định đi đến trước cửa sổ, đối mặt với đêm đen dằng dặc bên ngoài, ở bên cửa sổ mơ hồ có thể nghe âm nhạc phát ra từ lầu dưới, lúc này tim của anh cũng đã điều hòa trở lại, nguyên tắc trước đây đều bị làm rối loạn, đều do anh bình thường quá nuông chiều em gái, hiện tại tự nhận ác quả, phải trả giá đắt vì mình không có biện pháp quản giáo!
"Có thể giảm xuống không? Một trăm vạn lần... Có thể quá nhiều hay không..." Anh thử thương lượng với cô.
"Vậy thì một." Cô vốn là không có lòng tham như vậy! Quay đầu lại liếc về phía anh, thấy anh vẫn đứng nghiêm bất động, cũng không quay đầu lại, giống như đang điều chỉnh tâm tình...
Cô cố gắng mở mắt, cúi đầu, nhéo chặt váy, hai chân khẽ run, sợ bản thân mong đợi quá nhiều.
Ưng Tư Lạc biết thế này đã là nhượng bộ lớn nhất của cô, nhưng anh thà bị tốn tiền giải nạn, cũng muốn cất giữ một cái hôn... Thật không muốn đáp ứng điều kiện như vậy, tay đặt bên hông nắm thành quyền, không thể do dự nữa, sợ cô sẽ đổi ý, lập tức cắn răng hạ quyết tâm!
Anh đi về phía tủ rượu một bên, lấy xuống một chai rượu mạnh, đổ đầy một ly, để cho ly rượu nóng này mê hoặc tâm trí của anh đi, càng tỉnh táo, lương tâm anh sẽ càng áy náy...
Để ly rượu xuống, anh xoay người sải bước tới chỗ cô, bàn tay nâng hông của cô kéo vào lòng.
"Cô nói, một nụ hôn."
"Ừ..." Tề Vân Vân luống cuống tay chân, ngay cả nói cũng không nói được.
"Vậy bắt đầu đi!" Anh muốn nhanh chóng giải quyết xong nhiệm vụ gian nan nhất này, dù sao đau dài không bằng đau ngắn, nụ hôn trân quý của anh rơi xuống...
Tâm cô hoảng hốt giống như lá bay trong gió, môi bị động mặc cho anh mở ra, nghênh đón lưỡi ấm nóng của anh chui vào, mùi rượu nồng nặc trong miệng anh cũng nhanh chóng lây sang cho cô làm hại cô ngây ngất sắp say...
Anh tiến tới gần, bàn tay nóng bỏng siết chặt eo cô, tim cô kích động đập nhanh, hai chân phát run, vốn là bàn tay đang nắm chặt váy cũng vô ý thức buông ra, hoảng hốt níu chặt lấy cánh tay của anh, sợ bản thân mình sẽ đứng không vững mà khuỵu xuống...
Đối với anh mà nói, anh nguyện ý là muốn qua loa kết thúc nụ hôn này để nhanh chóng thoát khỏi cô, nhưng cô nhưng lại không có chút phản ứng nào đối với nụ hôn của anh, làm anh không khỏi có cảm giác thất bại, người đưa ra yêu cầu là cô, nhưng cô lại không có chút biểu hiện nào.
Anh ôm thật chặt thắt lưng đang run lên, dừng hôn cô lại, muốn hỏi một chút có phải là cô không muốn giải hòa hay không?
"Sao... Sao?" Cô mở to đôi mắt mông lung, sợ hãi nhìn vào cặp mắt áp bách người khác của anh, yếu ớt cười một tiếng, chẳng biết tại sao anh đột nhiên bỏ dở? Thì ra cảm xúc một nụ hôn là ngắn ngủi như vậy sao?
"Cô thật lòng muốn nụ hôn này sao?" Anh cười như không cười hỏi.
Cô bị hơi thở mê người phát ra thuần mùi rượu của anh công chiếm cả lý trí, cười khúc khích đáp lại: "Ừ... Ừ..."
Anh tỉnh táo liếc về cặp mắt e lệ kia của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh nhã đỏ ửng động lòng người không hề giống một cô gái đã thành thục, anh có chút nghi ngờ, chẳng lẽ không phải cô cố ý không có phản ứng, mà là không biết tiếp hôn?
"Cô rốt cuộc có biết hôn môi hay không?" Anh khách khí hỏi cô.
"Cuộc sống luôn có... lần đầu tiên..." Cô chột dạ nói.
Mà anh lại rất giật mình, anh là người đầu tiên hôn cô!
"Tôi thuận tiện theo anh học luôn..."
Cô nhún nhẹ vai, hỏi anh: "Cách hôn môi thực sự là như thế nào?"
Anh không có cảm giác mình thích hợp làm huấn luyện viên hôn môi, nhưng tình huống của cô là đặc thù, nếu như anh hôn không đủ lý tưởng, coi như kiếm củi ba năm thiêu một giờ, nếu đã hôn, ngại gì liền theo yêu cầu của cô...
"Vậy chúng ta bắt đầu từ nụ hôn nóng bỏng đi."
Hai cánh tay của anh ôm cô, nụ hôn nóng như lửa ấn trên môi của cô, cuồng dã lẻn vào, cho cô một nụ hôn nhiệt tình trọn vẹn. Tuy nhiên trong nháy mắt hai người tiếp xúc với nhau kia, lòng của cô đã bị ma sát ra tia lửa, cái lưỡi mềm nộn của cô dò xét quấn quýt với anh, rung động vô hạn từ cái lưỡi nóng rực không ngừng truyền đến thân thể, cô vui thích muốn rên rỉ ra tiếng, tâm không ngừng rung động...
Tim của anh dao động... Có lẽ là tác dụng của rượu, thúc giục hoocmôn sinh ra làm cho anh bị đáp lại kiều mỵ của cô tác động, kích phát nhiệt độ trong cơ thể, trong đầu thoáng qua hình ảnh cái cổ nhỏ nhắn trắng nõn của cô, da thịt giống như tuyết trắng... Anh khát vọng chạm vào cô, kích tình giống như mãnh thú bị kêu tỉnh, thân thể nơi nào đó giống như lửa đốt, đau đớn vì cô...
Hai người không ai thừa nhận, nhưng trong lòng đều hiểu, nụ hôn này nếu không dừng lại sẽ mất khống chế, kế tiếp có thể sẽ có những chuyện khác phát sinh... Nếu là xảy ra, vậy? Một cuộc gặp gỡ bất ngờ? Tình một đêm?
Vẫn không có ai hô ngừng, nụ hôn nóng bỏng còn đang kéo dài, tình dục còn đang ấm lên, hậu quả sẽ là như thế nào?
"Anh muốn hôn tôi một trăm vạn lần?"
Ưng Tư Lạc không khỏi cảm thấy kì lạ, là vì anh quá lâu chưa nói tiếng Trung nên bị thụt lùi, hay là giao tiếp với cô có chướng ngại? Bọn họ không phải đều nói cùng một chuyện sao?
"Cô... Khoan đã lần, cô nói gì? Cô muốn là cái gì?"
"Hôn... nụ hôn của anh..." Đối mặt với dáng vẻ kích động của anh, cô rất thẹn thùng, thật thẹn thùng nga!
"Hôn chỗ nào?"
Ngón tay của cô nhẹ nhàng điểm một chút ở trên cánh môi hồng nộn.
Ưng Tư Lạc đầu óc mờ mịt, dùng lực lắc đầu, làm cho bản thân trấn định lại, xem ra từ đầu anh đã nghĩ sai rồi, cô không phải là muốn tiền... Nhưng anh vẫn luôn thủ thân như ngọc, vậy làm sao được? Muốn hôn cô một trăm vạn lần! Oh...
"Có thể dùng cái khác thay thế sao?" Anh ẩn nhẫn hỏi.
Thay thế? Là muốn hôn mặt nạ của anh sao? Mắt đẹp giương lên cô lắc đầu:
"Không được."
Anh xanh mặt, đứng lên, định đi đến trước cửa sổ, đối mặt với đêm đen dằng dặc bên ngoài, ở bên cửa sổ mơ hồ có thể nghe âm nhạc phát ra từ lầu dưới, lúc này tim của anh cũng đã điều hòa trở lại, nguyên tắc trước đây đều bị làm rối loạn, đều do anh bình thường quá nuông chiều em gái, hiện tại tự nhận ác quả, phải trả giá đắt vì mình không có biện pháp quản giáo!
"Có thể giảm xuống không? Một trăm vạn lần... Có thể quá nhiều hay không..." Anh thử thương lượng với cô.
"Vậy thì một." Cô vốn là không có lòng tham như vậy! Quay đầu lại liếc về phía anh, thấy anh vẫn đứng nghiêm bất động, cũng không quay đầu lại, giống như đang điều chỉnh tâm tình...
Cô cố gắng mở mắt, cúi đầu, nhéo chặt váy, hai chân khẽ run, sợ bản thân mong đợi quá nhiều.
Ưng Tư Lạc biết thế này đã là nhượng bộ lớn nhất của cô, nhưng anh thà bị tốn tiền giải nạn, cũng muốn cất giữ một cái hôn... Thật không muốn đáp ứng điều kiện như vậy, tay đặt bên hông nắm thành quyền, không thể do dự nữa, sợ cô sẽ đổi ý, lập tức cắn răng hạ quyết tâm!
Anh đi về phía tủ rượu một bên, lấy xuống một chai rượu mạnh, đổ đầy một ly, để cho ly rượu nóng này mê hoặc tâm trí của anh đi, càng tỉnh táo, lương tâm anh sẽ càng áy náy...
Để ly rượu xuống, anh xoay người sải bước tới chỗ cô, bàn tay nâng hông của cô kéo vào lòng.
"Cô nói, một nụ hôn."
"Ừ..." Tề Vân Vân luống cuống tay chân, ngay cả nói cũng không nói được.
"Vậy bắt đầu đi!" Anh muốn nhanh chóng giải quyết xong nhiệm vụ gian nan nhất này, dù sao đau dài không bằng đau ngắn, nụ hôn trân quý của anh rơi xuống...
Tâm cô hoảng hốt giống như lá bay trong gió, môi bị động mặc cho anh mở ra, nghênh đón lưỡi ấm nóng của anh chui vào, mùi rượu nồng nặc trong miệng anh cũng nhanh chóng lây sang cho cô làm hại cô ngây ngất sắp say...
Anh tiến tới gần, bàn tay nóng bỏng siết chặt eo cô, tim cô kích động đập nhanh, hai chân phát run, vốn là bàn tay đang nắm chặt váy cũng vô ý thức buông ra, hoảng hốt níu chặt lấy cánh tay của anh, sợ bản thân mình sẽ đứng không vững mà khuỵu xuống...
Đối với anh mà nói, anh nguyện ý là muốn qua loa kết thúc nụ hôn này để nhanh chóng thoát khỏi cô, nhưng cô nhưng lại không có chút phản ứng nào đối với nụ hôn của anh, làm anh không khỏi có cảm giác thất bại, người đưa ra yêu cầu là cô, nhưng cô lại không có chút biểu hiện nào.
Anh ôm thật chặt thắt lưng đang run lên, dừng hôn cô lại, muốn hỏi một chút có phải là cô không muốn giải hòa hay không?
"Sao... Sao?" Cô mở to đôi mắt mông lung, sợ hãi nhìn vào cặp mắt áp bách người khác của anh, yếu ớt cười một tiếng, chẳng biết tại sao anh đột nhiên bỏ dở? Thì ra cảm xúc một nụ hôn là ngắn ngủi như vậy sao?
"Cô thật lòng muốn nụ hôn này sao?" Anh cười như không cười hỏi.
Cô bị hơi thở mê người phát ra thuần mùi rượu của anh công chiếm cả lý trí, cười khúc khích đáp lại: "Ừ... Ừ..."
Anh tỉnh táo liếc về cặp mắt e lệ kia của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh nhã đỏ ửng động lòng người không hề giống một cô gái đã thành thục, anh có chút nghi ngờ, chẳng lẽ không phải cô cố ý không có phản ứng, mà là không biết tiếp hôn?
"Cô rốt cuộc có biết hôn môi hay không?" Anh khách khí hỏi cô.
"Cuộc sống luôn có... lần đầu tiên..." Cô chột dạ nói.
Mà anh lại rất giật mình, anh là người đầu tiên hôn cô!
"Tôi thuận tiện theo anh học luôn..."
Cô nhún nhẹ vai, hỏi anh: "Cách hôn môi thực sự là như thế nào?"
Anh không có cảm giác mình thích hợp làm huấn luyện viên hôn môi, nhưng tình huống của cô là đặc thù, nếu như anh hôn không đủ lý tưởng, coi như kiếm củi ba năm thiêu một giờ, nếu đã hôn, ngại gì liền theo yêu cầu của cô...
"Vậy chúng ta bắt đầu từ nụ hôn nóng bỏng đi."
Hai cánh tay của anh ôm cô, nụ hôn nóng như lửa ấn trên môi của cô, cuồng dã lẻn vào, cho cô một nụ hôn nhiệt tình trọn vẹn. Tuy nhiên trong nháy mắt hai người tiếp xúc với nhau kia, lòng của cô đã bị ma sát ra tia lửa, cái lưỡi mềm nộn của cô dò xét quấn quýt với anh, rung động vô hạn từ cái lưỡi nóng rực không ngừng truyền đến thân thể, cô vui thích muốn rên rỉ ra tiếng, tâm không ngừng rung động...
Tim của anh dao động... Có lẽ là tác dụng của rượu, thúc giục hoocmôn sinh ra làm cho anh bị đáp lại kiều mỵ của cô tác động, kích phát nhiệt độ trong cơ thể, trong đầu thoáng qua hình ảnh cái cổ nhỏ nhắn trắng nõn của cô, da thịt giống như tuyết trắng... Anh khát vọng chạm vào cô, kích tình giống như mãnh thú bị kêu tỉnh, thân thể nơi nào đó giống như lửa đốt, đau đớn vì cô...
Hai người không ai thừa nhận, nhưng trong lòng đều hiểu, nụ hôn này nếu không dừng lại sẽ mất khống chế, kế tiếp có thể sẽ có những chuyện khác phát sinh... Nếu là xảy ra, vậy? Một cuộc gặp gỡ bất ngờ? Tình một đêm?
Vẫn không có ai hô ngừng, nụ hôn nóng bỏng còn đang kéo dài, tình dục còn đang ấm lên, hậu quả sẽ là như thế nào?
/44
|