Đường Phong vừa mới mở chức năng ghi âm của điện thoại, bên kia Lâm lão đầu đã mở miệng.
- Ài , Tiểu Khuyển huynh nói như vậy thực sự làm cho ta thấy xấu hổ quá. Lúc trước cứu ngươi hoàn toàn là ý của đại trưởng lão. Ta chỉ là nhanh chân mà thôi.
Lâm lão đầu nói. Tiểu Khuyển liền nói:
- Ngươi và ta quen biết nhau hơn 20 năm, những câu khách khí không nên nói nữa. Không biết Lâm huynh cấp bách tìm ta thế này có việc gì quan trọng không?
Lâm lão đầu thở dài nói:
- Ai, Lâm gia chúng ta lần này rốt cuộc xong rồi. Tổ điều tra do cấp trên phái xuống sắp tới rồi. Ngươi cũng biết một khi quốc gia muốn gây phiền phức thì chúng ta tuyệt đối trốn không thoát.
- Hả? Lẽ nào với địa vị của đại trưởng lão cũng không giúp được ngươi sao?
Tiểu Khuyển có chút nghi hoặc hỏi. Đại trưởng lão ẩn náu tại quốc gia này hơn 30 năm. Hôm nay quyền cao chức trọng, có thể nói là dưới một người trên vạn người, còn có chuyện gì mà ngay cả hắn cũng không giải quyết được chứ?
Lâm lão đầu cười khổ nói:
- Nếu như đại trưởng lão muốn tận lực bảo vệ, Lâm gia ta có thể được cứu. Nhưng hiện tại là thời khắc quan trọng. Ngươi cũng biết hai năm nữa sẽ bắt đầu tổng tuyển cử rồi. Tiếng nói của đại trưởng lão rất cao. Ta không thể ở phía sau khiến cho đại trưởng lão bị ảnh hưởng.
Nghe thấy thế, Đường Phong cả kinh, điện thoại trong tay thiếu chút nữa rơi xuống. Hắn vội vã vểnh tai cẩn thận lắng nghe, không muốn bỏ sót bất kỳ chữ nào.
Trong phòng khách, Tiểu Khuyển đột nhiên đứng thẳng dậy, khom người cúi chào Lâm lão đầu thật sâu nói:
- Ta đại biểu cho đế quốc Đại Uy biểu thị kính ý sâu sắc với ngươi. Ngươi không chỉ là hảo bằng hữu của ta, còn là bằng hữu của cả đế quốc của ta! Một khi quốc kỳ của Đại Uy đế quốc phấp phới trên bầu trời Mãn Châu, ngươi chính là anh hùng của đại uy đế quốc!
Lâm lão đầu khoát tay nói:
- Tiểu Khuyển huynh khách khí rồi. Từ hơn 20 năm trước , vào thời khắc ngươi và đại trưởng lão cứu cả nhà ta đồng thời giúp ta bước trên hoạn lộ, ta đã trung thành với đế quốc. Nếu như có thể vì nhiệm vụ đế quốc giao cho mà chết ta không tiếc, chỉ là ta không cam lòng mà. Ta muốn Tiểu Khuyển huynh giúp ta một việc gấp.
- Lâm huynh cứ nói, chỉ cần Tiểu Khuyển có thể làm được, chắc chắn sẽ tần lực đi làm. Nhiều năm qua Lâm huynh giúp đế quốc làm rất nhiều việc như vậy, đối với lòng trung thành với đế quốc của ngươi, đế quốc sẽ không quên!
Tiểu Khuyển nghiêm trang nói.
Lâm lão đầu thấy Tiểu Khuyển đáp ứng, thở phào nhẹ nhõm nói:
- Nếu đã như vậy, ta đây sẽ nói thẳng. Ta có một đứa cháu trai, chết trong tay của một hắc bang mới nổi ở XA. Mà lần này Lâm gia sở dĩ bị cấp trên điều tra có quan hệ rất lớn với hắc bang này. Ta thậm chí hoài nghi hắc bang này có thể chính là quân cờ do một ít người cấp trên bày ra! Nếu như thực sự như vậy, trong đó hẳn có âm mưu, có thể sẽ ảnh hưởng lớn đến sự nghiệp của đế quốc đó! Ta muốn thỉnh cầu Tiểu Khuyển huynh giúp ta giết chết toàn bộ lãnh đạo của hắc bang này, báo thù cho cháu trai ta! Đồng thời cũng tiêu trừ nhân tố bất ổn có thể sẽ quấy rối đến kế hoạch của đế quốc!
Sắc mặt Tiểu Khuyển căng thẳng, sau đó gập người một góc 90 độ, so với lúc trước càng thêm phần cung kính, nói:
- Lòng trung thành của ngài đối với đế quốc khiến cho Tiểu Khuyển bội phục không thôi. Đến thời khắc tối hậu trong lòng ngài vẫn nghĩ cho kế hoạch của đế quốc. Ngài yên tâm, chuyện này Tiểu Khuyển nhất định sẽ tận lực đi làm, nhất định có thể triệt để diệt trừ bọn chúng!
- Có những lời này của Tiểu Khuyển huynh ta cũng an tâm. Cuối cùng ta còn có một thỉnh cầu nho nhỏ. Hi vọng Tiểu Khuyển huynh có thể nghĩ biện pháp mang con trai ta về đế quốc. Hắn còn trẻ, ta không muốn hắn chết như thế này. Hắn chắc chắn sẽ cống hiến cho đế quốc nhiều hơn...
Đường Phong không biết mình làm thế nào mà về được đến nhà. Dọc theo đường đi trong đầu hắn chỉ nghĩ đến cuộc nói chuyện kia. Đây là việc quan trọng. Không ngờ cha con Lâm gia vậy mà dám cấu kết với người Uy. Càng không ngờ tới dĩ nhiên lại có người Uy trà trộn vào cao tầng của quốc gia. Trong đầu Đường Phong một mớ lộn xộn. Hắn cảm thấy thật may mắn khi chính mình ngày hôm nay nghe được những chuyện này. Bằng không, hắn thật sự không biết hai năm sau, tổ quốc sẽ thành bộ dạng gì nữa.
- Lão đại, anh đã về rồi à?
Nhìn thấy Đường Phong trở về, Hứa Cường vội vã đứng dậy hỏi. Hắn ở nhà bứt rứt muốn phát điên lên rồi. Đường Phong vẫn như cũ cau mày suy nghĩ, gật đầu coi như trả lời, sau đó một mình đi lên trên lầu.
- Lão...
Hứa Cường vừa kêu được một chữ, Quan Trí Dũng đã kéo hắn lại nhỏ giọng nói:
- Không thấy lão đại đang có tâm sự hay sao? Tốt nhất đừng có quấy rầy anh ấy.
Hứa Cường gật đầu ngậm miệng lại.
Đi tới đầu cầu thang, Đường Phong đột nhiên xoay người nói với Quan Trí Dũng:
- Thứ Đao, từ buổi tối ngày hôm nay, bắt đầu tăng cường cảnh giới. Em cùng Tả Thủ bố trí cạm bẫy xung quanh biệt thự. Hay ngày tới sẽ có lão bằng hữu đến thăm chúng ta. Nói với bọn Hữu Thủ hai ngày tới không nên đơn độc ra ngoài. Không, tốt nhất là đừng có đi ra, nhất định phải cẩn thận.
Nói xong quay đầu đi lên trên.
Quan Trí Dũng và Hứa Cường cau mày nhìn nhau. Đường Phong nói bố trí cạm bẫy, hai người bọn họ tự nhiên rõ ràng ý tứ bên trong. Trước đây khi chấp hành nhiệm vụ, gặp phải địch nhân mạnh hơn mình mới phải bố trí cạm bẫy từ trước.Lão đại bây giờ nói như thế là thế nào? Lại còn lão bằng hữu đến thăm chúng ta? Là ý tứ gì?
Suy nghĩ một chút Quan Trí Dũng nói:
- Lão đại làm như vậy khẳng định là có lý do. Tả Thủ, ngươi điện thoại cho Hữu Thủ gọi toàn bộ bọn hắn trở về, nhắc hắn đừng quên mang đầy đủ nước uống và thức ăn theo. Ta đi chuẩn bị dụng cụ. Bọn họ trở về rồi, hai đứa mình đi bố trí cạm bẫy. Nhìn bộ dạng của lão đại, lần này quả thực rất gay go!
Hứa Cường cũng không thừa lời, gật đầu đi chuẩn bị. Ở cùng Đường Phong nhiều năm như vậy, hắn đã có thói quen cái gì cũng nghe theo Đường Phong.Chỉ cần Đường Phong nói , hắn sẽ chấp hành vô điều kiện. Trải qua vô số lần nghiệm chứng, lão đại hầu như chưa từng sai lầm.
Trở lại thư phòng, Đường Phong đặt điện thoại di đọng lên mặt bàn, hai tay nhẹ xoa huyệt Thái Dương. Hắn rất khổ não. Hắn không biết bây giờ nên làm gì. Nếu như bây giờ hắn trực tiếp đưa đoạn ghi âm này đến đài truyền hình, như vậy nguy cơ của Hoa Hưng Xã tự nhiên sẽ được giải quyết. Toàn bộ mũi nhọn đều sẽ hướng về cha con Lâm gia, Hoa Hưng Xã chỉ cần ứng phó với Hắc Long Bang đánh lén là xong. Nhưng nếu làm như vậy, tất sẽ tạo ra khủng hoảng. Dù sao trong đoạn ghi âm này còn có một đại nhân vật thần bí, chỉ sợ đến lúc đó cả quốc gia cũng sẽ rối loạn. Như vậy chính mình đã trở thành thủ phạm tạo ra tất cả!
Còn nếu đem đoạn ghi âm này giao cho quốc gia, như vậy nhất định sẽ không giải trừ được nguy cơ của Hoa Hưng Xã. Dưới sự chèn ép đồng thời của chính phủ và Hắc Long hội, khả năng chưa đợi được lúc cấp trên hỗ trợ thì Hoa Hưng Xã đã sụp đổ rồi!
Đường Phong rất phiền muộn. Nếu như Hoa Hưng Xã chỉ có một mình hắn, hắn sẽ không chút do dự lựa chọn trung thành với quốc gia. Nhưng vấn đề này liên lụy tới mấy nghìn huynh đệ Hoa Hưng Xã, trong đó có cả những huynh đệ tốt của hắn. Bây giờ hắn phải làm thế nào đây?
Suy nghĩ một chút, Đường Phong đứng lên, hung hăng nện một quyền xuống mặt bàn, trong miệng lẩm bẩm:
- Con mẹ nó, mặc kệ vậy! Chết thì chết!
- Ài , Tiểu Khuyển huynh nói như vậy thực sự làm cho ta thấy xấu hổ quá. Lúc trước cứu ngươi hoàn toàn là ý của đại trưởng lão. Ta chỉ là nhanh chân mà thôi.
Lâm lão đầu nói. Tiểu Khuyển liền nói:
- Ngươi và ta quen biết nhau hơn 20 năm, những câu khách khí không nên nói nữa. Không biết Lâm huynh cấp bách tìm ta thế này có việc gì quan trọng không?
Lâm lão đầu thở dài nói:
- Ai, Lâm gia chúng ta lần này rốt cuộc xong rồi. Tổ điều tra do cấp trên phái xuống sắp tới rồi. Ngươi cũng biết một khi quốc gia muốn gây phiền phức thì chúng ta tuyệt đối trốn không thoát.
- Hả? Lẽ nào với địa vị của đại trưởng lão cũng không giúp được ngươi sao?
Tiểu Khuyển có chút nghi hoặc hỏi. Đại trưởng lão ẩn náu tại quốc gia này hơn 30 năm. Hôm nay quyền cao chức trọng, có thể nói là dưới một người trên vạn người, còn có chuyện gì mà ngay cả hắn cũng không giải quyết được chứ?
Lâm lão đầu cười khổ nói:
- Nếu như đại trưởng lão muốn tận lực bảo vệ, Lâm gia ta có thể được cứu. Nhưng hiện tại là thời khắc quan trọng. Ngươi cũng biết hai năm nữa sẽ bắt đầu tổng tuyển cử rồi. Tiếng nói của đại trưởng lão rất cao. Ta không thể ở phía sau khiến cho đại trưởng lão bị ảnh hưởng.
Nghe thấy thế, Đường Phong cả kinh, điện thoại trong tay thiếu chút nữa rơi xuống. Hắn vội vã vểnh tai cẩn thận lắng nghe, không muốn bỏ sót bất kỳ chữ nào.
Trong phòng khách, Tiểu Khuyển đột nhiên đứng thẳng dậy, khom người cúi chào Lâm lão đầu thật sâu nói:
- Ta đại biểu cho đế quốc Đại Uy biểu thị kính ý sâu sắc với ngươi. Ngươi không chỉ là hảo bằng hữu của ta, còn là bằng hữu của cả đế quốc của ta! Một khi quốc kỳ của Đại Uy đế quốc phấp phới trên bầu trời Mãn Châu, ngươi chính là anh hùng của đại uy đế quốc!
Lâm lão đầu khoát tay nói:
- Tiểu Khuyển huynh khách khí rồi. Từ hơn 20 năm trước , vào thời khắc ngươi và đại trưởng lão cứu cả nhà ta đồng thời giúp ta bước trên hoạn lộ, ta đã trung thành với đế quốc. Nếu như có thể vì nhiệm vụ đế quốc giao cho mà chết ta không tiếc, chỉ là ta không cam lòng mà. Ta muốn Tiểu Khuyển huynh giúp ta một việc gấp.
- Lâm huynh cứ nói, chỉ cần Tiểu Khuyển có thể làm được, chắc chắn sẽ tần lực đi làm. Nhiều năm qua Lâm huynh giúp đế quốc làm rất nhiều việc như vậy, đối với lòng trung thành với đế quốc của ngươi, đế quốc sẽ không quên!
Tiểu Khuyển nghiêm trang nói.
Lâm lão đầu thấy Tiểu Khuyển đáp ứng, thở phào nhẹ nhõm nói:
- Nếu đã như vậy, ta đây sẽ nói thẳng. Ta có một đứa cháu trai, chết trong tay của một hắc bang mới nổi ở XA. Mà lần này Lâm gia sở dĩ bị cấp trên điều tra có quan hệ rất lớn với hắc bang này. Ta thậm chí hoài nghi hắc bang này có thể chính là quân cờ do một ít người cấp trên bày ra! Nếu như thực sự như vậy, trong đó hẳn có âm mưu, có thể sẽ ảnh hưởng lớn đến sự nghiệp của đế quốc đó! Ta muốn thỉnh cầu Tiểu Khuyển huynh giúp ta giết chết toàn bộ lãnh đạo của hắc bang này, báo thù cho cháu trai ta! Đồng thời cũng tiêu trừ nhân tố bất ổn có thể sẽ quấy rối đến kế hoạch của đế quốc!
Sắc mặt Tiểu Khuyển căng thẳng, sau đó gập người một góc 90 độ, so với lúc trước càng thêm phần cung kính, nói:
- Lòng trung thành của ngài đối với đế quốc khiến cho Tiểu Khuyển bội phục không thôi. Đến thời khắc tối hậu trong lòng ngài vẫn nghĩ cho kế hoạch của đế quốc. Ngài yên tâm, chuyện này Tiểu Khuyển nhất định sẽ tận lực đi làm, nhất định có thể triệt để diệt trừ bọn chúng!
- Có những lời này của Tiểu Khuyển huynh ta cũng an tâm. Cuối cùng ta còn có một thỉnh cầu nho nhỏ. Hi vọng Tiểu Khuyển huynh có thể nghĩ biện pháp mang con trai ta về đế quốc. Hắn còn trẻ, ta không muốn hắn chết như thế này. Hắn chắc chắn sẽ cống hiến cho đế quốc nhiều hơn...
Đường Phong không biết mình làm thế nào mà về được đến nhà. Dọc theo đường đi trong đầu hắn chỉ nghĩ đến cuộc nói chuyện kia. Đây là việc quan trọng. Không ngờ cha con Lâm gia vậy mà dám cấu kết với người Uy. Càng không ngờ tới dĩ nhiên lại có người Uy trà trộn vào cao tầng của quốc gia. Trong đầu Đường Phong một mớ lộn xộn. Hắn cảm thấy thật may mắn khi chính mình ngày hôm nay nghe được những chuyện này. Bằng không, hắn thật sự không biết hai năm sau, tổ quốc sẽ thành bộ dạng gì nữa.
- Lão đại, anh đã về rồi à?
Nhìn thấy Đường Phong trở về, Hứa Cường vội vã đứng dậy hỏi. Hắn ở nhà bứt rứt muốn phát điên lên rồi. Đường Phong vẫn như cũ cau mày suy nghĩ, gật đầu coi như trả lời, sau đó một mình đi lên trên lầu.
- Lão...
Hứa Cường vừa kêu được một chữ, Quan Trí Dũng đã kéo hắn lại nhỏ giọng nói:
- Không thấy lão đại đang có tâm sự hay sao? Tốt nhất đừng có quấy rầy anh ấy.
Hứa Cường gật đầu ngậm miệng lại.
Đi tới đầu cầu thang, Đường Phong đột nhiên xoay người nói với Quan Trí Dũng:
- Thứ Đao, từ buổi tối ngày hôm nay, bắt đầu tăng cường cảnh giới. Em cùng Tả Thủ bố trí cạm bẫy xung quanh biệt thự. Hay ngày tới sẽ có lão bằng hữu đến thăm chúng ta. Nói với bọn Hữu Thủ hai ngày tới không nên đơn độc ra ngoài. Không, tốt nhất là đừng có đi ra, nhất định phải cẩn thận.
Nói xong quay đầu đi lên trên.
Quan Trí Dũng và Hứa Cường cau mày nhìn nhau. Đường Phong nói bố trí cạm bẫy, hai người bọn họ tự nhiên rõ ràng ý tứ bên trong. Trước đây khi chấp hành nhiệm vụ, gặp phải địch nhân mạnh hơn mình mới phải bố trí cạm bẫy từ trước.Lão đại bây giờ nói như thế là thế nào? Lại còn lão bằng hữu đến thăm chúng ta? Là ý tứ gì?
Suy nghĩ một chút Quan Trí Dũng nói:
- Lão đại làm như vậy khẳng định là có lý do. Tả Thủ, ngươi điện thoại cho Hữu Thủ gọi toàn bộ bọn hắn trở về, nhắc hắn đừng quên mang đầy đủ nước uống và thức ăn theo. Ta đi chuẩn bị dụng cụ. Bọn họ trở về rồi, hai đứa mình đi bố trí cạm bẫy. Nhìn bộ dạng của lão đại, lần này quả thực rất gay go!
Hứa Cường cũng không thừa lời, gật đầu đi chuẩn bị. Ở cùng Đường Phong nhiều năm như vậy, hắn đã có thói quen cái gì cũng nghe theo Đường Phong.Chỉ cần Đường Phong nói , hắn sẽ chấp hành vô điều kiện. Trải qua vô số lần nghiệm chứng, lão đại hầu như chưa từng sai lầm.
Trở lại thư phòng, Đường Phong đặt điện thoại di đọng lên mặt bàn, hai tay nhẹ xoa huyệt Thái Dương. Hắn rất khổ não. Hắn không biết bây giờ nên làm gì. Nếu như bây giờ hắn trực tiếp đưa đoạn ghi âm này đến đài truyền hình, như vậy nguy cơ của Hoa Hưng Xã tự nhiên sẽ được giải quyết. Toàn bộ mũi nhọn đều sẽ hướng về cha con Lâm gia, Hoa Hưng Xã chỉ cần ứng phó với Hắc Long Bang đánh lén là xong. Nhưng nếu làm như vậy, tất sẽ tạo ra khủng hoảng. Dù sao trong đoạn ghi âm này còn có một đại nhân vật thần bí, chỉ sợ đến lúc đó cả quốc gia cũng sẽ rối loạn. Như vậy chính mình đã trở thành thủ phạm tạo ra tất cả!
Còn nếu đem đoạn ghi âm này giao cho quốc gia, như vậy nhất định sẽ không giải trừ được nguy cơ của Hoa Hưng Xã. Dưới sự chèn ép đồng thời của chính phủ và Hắc Long hội, khả năng chưa đợi được lúc cấp trên hỗ trợ thì Hoa Hưng Xã đã sụp đổ rồi!
Đường Phong rất phiền muộn. Nếu như Hoa Hưng Xã chỉ có một mình hắn, hắn sẽ không chút do dự lựa chọn trung thành với quốc gia. Nhưng vấn đề này liên lụy tới mấy nghìn huynh đệ Hoa Hưng Xã, trong đó có cả những huynh đệ tốt của hắn. Bây giờ hắn phải làm thế nào đây?
Suy nghĩ một chút, Đường Phong đứng lên, hung hăng nện một quyền xuống mặt bàn, trong miệng lẩm bẩm:
- Con mẹ nó, mặc kệ vậy! Chết thì chết!
/219
|