"Ê này mọi người ơi, ra đây xem này, tin hot tin hot!" mọi người đang tập trung làm việc thì chợt có người chạy vào nói to. An Minh Hạ cùng mọi người tò mò theo chân ùa ra. Trên tivi đang bật kênh thời sự, đưa tin về vụ nổ lớn ở Hy Lạp "Tối đêm ngày hôm qua, tại phía bắc của đất nước Hy Lạp bất ngờ xảy ra một vụ nổ lớn, số người thương vong lên đến gần 30 người, hiện cảnh sát vẫn đang tìm kiếm thông tin và dấu vết còn sót lại của họ đồng thời ra sức điều tra hung thủ..."
- Chết thật! May mà đoàn mình về kịp, chứ không hết đường về với gia đình - Một người vuốt ngực thở phào.
- Phải đấy!
- Đi du lịch mà cứ bom biếc thế này! Chắc tôi chẳng dám đi đâu nữa...
- Sợ quá...
Mọi người cùng bàn luận với nhau mà không để ý đến sắc mặt dần tái đi của An Minh Hạ. Đôi mắt to tròn hướng về phía tivi vẫn đang bật, chớp một cái rồi chạy vội vào phòng vệ sinh.
Nhìn mình trong gương mà cô cảm thấy hoảng sợ. Gương mặt tái nhợt, ánh mắt đầy hoang mang. An Minh Hạ mở vòi nước, tát nước lên mặt cho tỉnh táo. Cô thở ôm ngực thở hổn hện, trong đầu liên tục chạy qua những hình ảnh đau thương của vụ nổ vừa rồi.
Kí ức dần kéo trở lại, cô vẫn nhớ tối hôm đó, bản tính tò mò đã khiến cô phải nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông bí ẩn. Và cô đã nghe được chuyện họ có kế hoạch đặt bom để giết người. Nhưng chỉ vì sợ hãi mà cô đã không nói ra, cũng không để cho ai biết chuyện này.
Cái số người thiệt mạng kia làm cho cô kinh hoàng. Gần 30 mạng người! Tại cô, tất cả là tại cô! Nếu cô nói với cảnh sát thì chẳng phải mọi thứ vẫn êm đềm sao? Tại cô...tại cô...tại cô...An Minh Hạ ôm đầu ngồi gục xuống sàn, khóe môi liên tục hé ra đóng vào lẩm bẩm.
"Minh Hạ, sao cậu lại ngồi ở đây thế này? Đứng dậy đi..." Tiểu Anh đi vào, thấy An Minh Hạ một bộ dạng như vậy liền hốt hoảng đỡ cô đứng dậy. Tiểu Anh lo lắng hỏi "Có chuyện gì xảy ra à?" An Minh Hạ lắc đầu "Tiểu Anh, xin phép ông chủ hộ mình, hôm nay mình phải về gấp!" Tiểu Anh dù thắc mắc nhưng vẫn gật đầu đồng ý. An Minh Hạ vỗ vai nhỏ một cái rồi bước nhanh ra ngoài.
Tại An gia, An Minh Hạ bất ngờ chạy vào nhà rồi lên phòng làm mẹ Hạ đang ngồi xem tivi cũng phải giật mình. Con bé này không phải đang đi làm sao? Về sớm như vậy?
Vào phòng rồi đóng cửa lại, cô ngồi xuống ghế, mở máy tính lên vào google và sreach về vụ nổ ở Hy Lạp. Ngay lập tức các trang báo và video đưa tin được hiện ra. Làn khói đen dày mờ mịt, tiếng lửa đốt cháy kêu lách tách, tiếng người hét lớn tạo nên tiếng ồn đến đáng sợ.
"Ôi trời ơi..." An Minh Hạ run rẩy bỏ chiếc tai nghe ra. Cô vò vò mái tóc dài của mình, đôi môi mấp máy không nói nên lời.
*******************
Tại một dinh thự lớn, ở trong thư phòng
"Bang chủ, đây là thông tin ngài cần!" người thuộc hạ áo đen cung kính nói, hắn đặt một chiếc phai tài liệu xuống mặt bàn. Lúc này, người đàn ông được gọi là bang chủ kia mới xoay ghế lại. Hữu Cảnh phẩy tay ý bảo tên thuộc hạ ra ngoài, hắn ta hiểu ý liền ra ngoài rồi cẩn thận đóng cửa lại.
Hữu Cảnh nhấp một ngụm cafe đen nóng, anh mở phai tài liệu ra. Trang đầu tiên đã có hình ảnh của An Minh Hạ. Cô đứng nghiêng, tay cầm chiếc máy ảnh giống như vật bất ly thân, đôi mắt to tròn ánh lên sự vui vẻ, đôi môi thì nở nụ cười rạng rỡ với ống kính.
Ngón tay cái của anh không tự chủ khẽ vuốt ve tấm hình. Dường như chính bản thân Hữu Cảnh cũng không biết, anh đang ngẩn người nhìn tấm ảnh của cô. Bàn tay lật sang trang, thông tin về cô được trải dài một trang giấy. Có đầy đủ từ tên, cuộc sống, gia đình đến công việc hiện tại.
Đôi môi mỏng khẽ mấp máy "An Minh Hạ..." tên cô thật giống như nụ cười của cô, mang đến cho người đối diện cảm giác ấm áp. Chính anh cũng vì sự tự nhiên của cô đêm hôm đó mà sinh ra hứng thú sao? Hữu Cảnh cũng không rõ nhưng anh chỉ biết rằng hiện tại anh muốn tìm hiểu về cô gái tên An Minh Hạ này.
Đọc một lượt thông tin về cô, anh khẽ cười mỉa mai. Một xuất thân, một gia cảnh và một con người thật sạch sẽ làm sao...cô chưa từng biết đến bóng tối cũng chưa từng tiếp xúc với kẻ thù hay ngửi mùi máu tanh và nhìn thấy xác chết. Quả thực rất trái ngược với Hữu Cảnh anh. Có vẻ 3 ngày ở Hy Lạp, nhất là cái đêm hôm đó, cô đã bị dọa chết rồi.
Hữu Cảnh không hiểu sao có chút khó chịu, anh đóng phai tài liệu rồi cất vào ngăn tủ khóa lại. Có lẽ nên dừng mọi việc tại đây thôi. Anh không muốn kéo thêm người khác vào thế giới đen tối này. Nhất là cô gái như An Minh Hạ.
"Cốc cốc" "Vào đi!" một tên thuộc hạ áo đen bước vào, cung kính cúi người bẩm báo "Bang chủ, mọi dấu vết ở hiện trường đã được xóa sạch, lũ cớm chắc chắn sẽ không tìm ra được gì đâu ạ!" Hữu Cảnh nhếch môi nói "Liên hệ với Joe chuẩn bị sẵn tư liệu giao dịch ngầm, tôi sẽ xuất phát ngay!" tên thuộc hạ tuân lệnh "Rõ"
- Chết thật! May mà đoàn mình về kịp, chứ không hết đường về với gia đình - Một người vuốt ngực thở phào.
- Phải đấy!
- Đi du lịch mà cứ bom biếc thế này! Chắc tôi chẳng dám đi đâu nữa...
- Sợ quá...
Mọi người cùng bàn luận với nhau mà không để ý đến sắc mặt dần tái đi của An Minh Hạ. Đôi mắt to tròn hướng về phía tivi vẫn đang bật, chớp một cái rồi chạy vội vào phòng vệ sinh.
Nhìn mình trong gương mà cô cảm thấy hoảng sợ. Gương mặt tái nhợt, ánh mắt đầy hoang mang. An Minh Hạ mở vòi nước, tát nước lên mặt cho tỉnh táo. Cô thở ôm ngực thở hổn hện, trong đầu liên tục chạy qua những hình ảnh đau thương của vụ nổ vừa rồi.
Kí ức dần kéo trở lại, cô vẫn nhớ tối hôm đó, bản tính tò mò đã khiến cô phải nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông bí ẩn. Và cô đã nghe được chuyện họ có kế hoạch đặt bom để giết người. Nhưng chỉ vì sợ hãi mà cô đã không nói ra, cũng không để cho ai biết chuyện này.
Cái số người thiệt mạng kia làm cho cô kinh hoàng. Gần 30 mạng người! Tại cô, tất cả là tại cô! Nếu cô nói với cảnh sát thì chẳng phải mọi thứ vẫn êm đềm sao? Tại cô...tại cô...tại cô...An Minh Hạ ôm đầu ngồi gục xuống sàn, khóe môi liên tục hé ra đóng vào lẩm bẩm.
"Minh Hạ, sao cậu lại ngồi ở đây thế này? Đứng dậy đi..." Tiểu Anh đi vào, thấy An Minh Hạ một bộ dạng như vậy liền hốt hoảng đỡ cô đứng dậy. Tiểu Anh lo lắng hỏi "Có chuyện gì xảy ra à?" An Minh Hạ lắc đầu "Tiểu Anh, xin phép ông chủ hộ mình, hôm nay mình phải về gấp!" Tiểu Anh dù thắc mắc nhưng vẫn gật đầu đồng ý. An Minh Hạ vỗ vai nhỏ một cái rồi bước nhanh ra ngoài.
Tại An gia, An Minh Hạ bất ngờ chạy vào nhà rồi lên phòng làm mẹ Hạ đang ngồi xem tivi cũng phải giật mình. Con bé này không phải đang đi làm sao? Về sớm như vậy?
Vào phòng rồi đóng cửa lại, cô ngồi xuống ghế, mở máy tính lên vào google và sreach về vụ nổ ở Hy Lạp. Ngay lập tức các trang báo và video đưa tin được hiện ra. Làn khói đen dày mờ mịt, tiếng lửa đốt cháy kêu lách tách, tiếng người hét lớn tạo nên tiếng ồn đến đáng sợ.
"Ôi trời ơi..." An Minh Hạ run rẩy bỏ chiếc tai nghe ra. Cô vò vò mái tóc dài của mình, đôi môi mấp máy không nói nên lời.
*******************
Tại một dinh thự lớn, ở trong thư phòng
"Bang chủ, đây là thông tin ngài cần!" người thuộc hạ áo đen cung kính nói, hắn đặt một chiếc phai tài liệu xuống mặt bàn. Lúc này, người đàn ông được gọi là bang chủ kia mới xoay ghế lại. Hữu Cảnh phẩy tay ý bảo tên thuộc hạ ra ngoài, hắn ta hiểu ý liền ra ngoài rồi cẩn thận đóng cửa lại.
Hữu Cảnh nhấp một ngụm cafe đen nóng, anh mở phai tài liệu ra. Trang đầu tiên đã có hình ảnh của An Minh Hạ. Cô đứng nghiêng, tay cầm chiếc máy ảnh giống như vật bất ly thân, đôi mắt to tròn ánh lên sự vui vẻ, đôi môi thì nở nụ cười rạng rỡ với ống kính.
Ngón tay cái của anh không tự chủ khẽ vuốt ve tấm hình. Dường như chính bản thân Hữu Cảnh cũng không biết, anh đang ngẩn người nhìn tấm ảnh của cô. Bàn tay lật sang trang, thông tin về cô được trải dài một trang giấy. Có đầy đủ từ tên, cuộc sống, gia đình đến công việc hiện tại.
Đôi môi mỏng khẽ mấp máy "An Minh Hạ..." tên cô thật giống như nụ cười của cô, mang đến cho người đối diện cảm giác ấm áp. Chính anh cũng vì sự tự nhiên của cô đêm hôm đó mà sinh ra hứng thú sao? Hữu Cảnh cũng không rõ nhưng anh chỉ biết rằng hiện tại anh muốn tìm hiểu về cô gái tên An Minh Hạ này.
Đọc một lượt thông tin về cô, anh khẽ cười mỉa mai. Một xuất thân, một gia cảnh và một con người thật sạch sẽ làm sao...cô chưa từng biết đến bóng tối cũng chưa từng tiếp xúc với kẻ thù hay ngửi mùi máu tanh và nhìn thấy xác chết. Quả thực rất trái ngược với Hữu Cảnh anh. Có vẻ 3 ngày ở Hy Lạp, nhất là cái đêm hôm đó, cô đã bị dọa chết rồi.
Hữu Cảnh không hiểu sao có chút khó chịu, anh đóng phai tài liệu rồi cất vào ngăn tủ khóa lại. Có lẽ nên dừng mọi việc tại đây thôi. Anh không muốn kéo thêm người khác vào thế giới đen tối này. Nhất là cô gái như An Minh Hạ.
"Cốc cốc" "Vào đi!" một tên thuộc hạ áo đen bước vào, cung kính cúi người bẩm báo "Bang chủ, mọi dấu vết ở hiện trường đã được xóa sạch, lũ cớm chắc chắn sẽ không tìm ra được gì đâu ạ!" Hữu Cảnh nhếch môi nói "Liên hệ với Joe chuẩn bị sẵn tư liệu giao dịch ngầm, tôi sẽ xuất phát ngay!" tên thuộc hạ tuân lệnh "Rõ"
/100
|