Edt: Mítt
~~~~~~
“Ồn ào cái gì đấy?”
Thời điểm Tiêu Thanh ở dưới lầu lý luận với giám đốc nhà ăn, một người đàn ông trung niên sắc mặt khó coi từ trong một gian phòng thuê đi ra.
Nhìn thấy thân ảnh mập mạp giả tạo kia, ánh mắt Tô Duệ chợt lóe, người này đúng là đội trưởng đội bảo vệ đô thị không lâu trước đây ngáng chân dì Vương. Xem ra phòng thuê của hắn chính là phòng bốc lột của người khác, ừm, hắn có thể dẫn đầu đi ra, chứng minh hắn là lâu la nhỏ nhất trong này.
Tô Duệ cong cong khóe môi, đây thật đúng là oan gia ngõ hẹp mà, mình vẫn luôn suy nghĩ khi nào có thời gian lại đi gặp hắn để tặng cho hắn một phần đại lễ, không nghĩ tới vừa buồn ngủ liền có người đưa tới gối đầu.
“Tôi tưởng là ai chứ.”
Lúc này, người đàn ông trung niên cũng thấy được Tiêu Thanh, đôi mắt hắn nhíu lại, cười quái dị: "Đây không phải là Tiêu đại tiểu thư sao, Tiêu tiểu thư, đây là địa phương của công chúng cũng không phải là công ty nhà các người, ở nơi này hô to gọi nhỏ ảnh hưởng người khác ăn cơm là không tốt, vị ông chủ ngồi bên trong kia chính là phụ mẫu của nhân dân đấy!”
Tiêu Thanh nghe người đàn ông trung niên kia nói, ánh mắt chợt lóe, hắn cũng không phải kẻ ngốc, tuy rằng không có tiếp thu kí ức Tiêu Tình nhưng hắn nghe người đàn ông trung niên kia nói, đại khái cũng biết người ngồi ở trong đó nhất định là một vị nhân vật có thực quyền.
Nghĩ đến đây, Tiêu Thanh chỉ có thể nhún nhún vai tự nhận mình xui xẻo, vì một bữa cơm mà chống đối với những nhân vật lớn đó?
Đờ mờ, nếu hắn là nam chính của văn đô thị vả mặt, vậy tuyệt đối sẽ hố chết bọn họ, để bọn họ chơi một lần là xong luôn. Đáng tiếc, hắn không phải ~
“Được rồi, chúng ta đi chỗ khác ăn đi!”
Tiêu Thanh vẫy vẫy tay, đang muốn mang theo Tô Duệ và Tô Vãn rời đi, ở cửa của một gian phòng khác trên lầu đột nhiên truyền đến một âm thanh quen thuộc: “Tiêu Tình, trên này còn chỗ nếu không các người lên đây chúng ta cùng nhau ăn?”
Nói xong, Cố Thư Hành còn nhịn không được quay đầu nhìn Diêu San San bên cạnh.
“San San, em không ngại chứ?”
“Đương nhiên không ngại.”
Diêu San San cười ngọt ngào, ánh mắt lại sắc bén dừng ở trên người Tô Vãn và Tiêu Thanh, hai mỹ nữ trẻ tuổi?
Ừm.
Diêu San San nhìn nhìn chỗ đứng của Tô Vãn và Tô Duệ, trực giác của phụ nữ nói cho cô biết hai người này hẳn là một đôi?
Cho nên nói, cô gái ồn ào hung dữ nhất kia sẽ là tình địch của mình sao?
Trước không nói Diêu San San trên lầu đã tự động đem Tiêu Thanh liệt vào thể loại tình địch, lại nói Tiêu Thanh đang chuẩn bị xám xịt rời đi, kết quả không biết xui xẻo thế nào nghe được Cố Thư Hành mời ——
Đờ mờ!
Làm sao chỗ nào cũng có anh vậy? ( Tác giả: Cái này gọi là định luật tự động hút nhau của nam nữ chủ ~)
Từ ngày đó Cố Thư Hành rời đi, Tiêu Thanh luôn cảm thấy mình và cái người cao phú soái này chú định không có cách nào trở thành bạn bè, cho nên hắn vẫn một mực không có liên lạc với Cố Thư Hành, hôm nay vậy mà tại thời điểm chật vật như vậy bị hắn người đã từng là ngụy tình địch nhìn thấy, Tiêu Thanh tự nhiên không cam lòng yếu thế.
Hắn kiêu ngạo ngửa đầu, đang muốn cao lãnh cự tuyệt Cố Thư Hành, nhưng một cái ngước mắt này Tiêu Thanh lại phát hiện Diêu San San bên cạnh Cố Thư Hành đầu tiên ——
Đờ mờ, mỹ nữ! Tuyệt sắc mỹ nữ!
Cảm giác được ánh mắt tìm hiểu của Tiêu Thanh dừng ở trên người mình, xuất phát từ sự thị uy của một người phụ nữ đối với tình địch, Diêu San San nhịn không được ưỡn ngực mỉm cười, đem một mặt mà mình ưu tú nhất phơi bày ra.
Tiêu Thanh:……
Không được, không được, lão tử đây là nhất kiến chung tình!
Lại nói tiếp, từ sau khi nhận rõ hiện thực quyết định tác hợp Tô Vãn và Nhan Mộ Bạch, mấy ngày nay Tiêu Thanh vẫn luôn ở cùng với Tô Vãn và Tô Duệ, sau đó hắn…… Bỗng nhiên phát hiện, mấy năm nay Tô Vãn ở bên mình thật là uổng phí, bạn xem người ta ở bên Nhan Mộ Bạch hai người đặc biệt hợp nhau, đặc biệt ăn ý.
Tiêu Thanh cảm thấy nội tâm mình đang rơi lệ ~ không phải bởi vì người ta có đôi có cặp, hắn chỉ là cảm thấy mình sống thật thất bại ~!
Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad
[HBNmoemoe]
Mà ở hôm nay đột nhiên gặp được Diêu San San vừa có mỹ mạo lại ưu nhã, Tiêu Thanh đột nhiên cảm thấy mình hình như lại có thể tin tưởng tình yêu ~
“Nếu anh đã chân thành mời như thế, chúng tôi cũng chỉ cố mà đáp ứng cái yêu cầu quá đáng này của anh.”
Tiêu Thanh bĩu môi với Cố Thư Hành, sau đó ánh mắt lại lần nữa dừng ở trên người Diêu San San: “Không biết vị mỹ nữ này nên xưng hô như thế nào?”
Diêu San San: Đến rồi đến rồi! Tình địch thăm dò!
Không chờ Cố Thư Hành trả lời, Diêu San San đã tự động choàng lấy cánh tay Cố Thư Hành: “Tôi tên Diêu San San. Là bạn quen biết ở nước ngoài của Thư Hành, hôm nay là ngày đầu tiên tôi trở về, anh ấy lôi kéo tôi tới nơi này để làm tiệc đón gió tẩy trần cho tôi!”
Khi nói chuyện, nụ cười trên mặt Diêu San San càng thêm sáng lạn.
Em gái cô ~ lại một con cừu non lạc đường bị bề ngoài dối trá kia của Cố Thư Hành mê hoặc!
Đừng sợ, lão tử chuyên cứu vớt cừu non nhỏ ~
Nghe Diêu San San nói, Tiêu Thanh cười nhạt sau đó hướng về phía Cố Thư Hành nhướng mi: “Anh được lắm, lão Cố, ở nước ngoài thế nhưng quen biết một vị mỹ nữ xinh đẹp như vậy? Tại sao lại không thông báo với tôi chứ?”
Nói xong, Tiêu Thanh lại một mặt ý cười nhìn Diêu San San: “Quên tự giới thiệu, tôi tên Tiêu Tình, là vợ, chưa, cưới của Cố Thư Hành!”
Diêu San San:……
Thì ra đây là vị hôn thê của Cố Thư Hành!
“Tiêu tiểu thư hân hạnh được quen biết cô. Trước kia thời điểm còn đi học ở nước ngoài, tôi đã từng nghe Thư Hành nhắc tới anh ấy có một vị hôn thê được đính hôn từ trong bụng mẹ, không nghĩ tới chính là Tiêu tiểu thư, chị Tiêu lớn lên thật xinh đẹp nhưng mà ở cái thời hiện đại này, đính hôn từ trong bụng mẹ gì đó, hình như rất hiếm gặp.”
Hai người phụ nữ vừa thấy mặt liền đấu khẩu.
A, đây chỉ là ý nghĩ mà người ngoài nhìn thấy, trên thực tế Tiêu Thanh rất vui vẻ đối thoại với Diêu San San ~
Làm một chuẩn nữ chủ của thế giới, cô nha thế nhưng còn coi trọng tình địch của cô?
Cô không biết xấu hổ nói chính cô là nữ chủ sao? Cô có bệnh sao lại bỏ trị?
Tô Vãn nhìn Tiêu Thanh dọc theo đường đi vừa nói vừa cười với Diêu San San đi vào phòng thuê, cô thật sự muốn đâm đầu vào tường ——
Không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo!
"Vợ, em phải thua nha.”
Tô Duệ bên cạnh thừa dịp người khác không chú ý, môi ở bên tai Tô Vãn sượt qua.
Tô Vãn:……
Cô biết Tô Duệ mấy ngày nay ngày ngày ở bên cạnh Tiêu Thanh, không có ý tốt.
Hiện tại Tiêu Thanh vốn dĩ đã chậm rãi thích ứng cuộc sống mới mình là một phụ nữ, mà Tô tướng quân lại cố tình hết lần này tới lần khác nhắc nhở hắn, hắn vốn dĩ là một người đàn ông, hắn nên thích phụ nữ ~
…………
Thời điểm năm người trở lại phòng thuê đồ ăn còn chưa nguội, Diêu San San tự nhiên là ngồi xuống bên phải Cố Thư Hành, cô vốn dĩ cho rằng Tiêu Thanh sẽ ngồi ở bên trái Cố Thư Hành, nhưng ai biết Tiêu Thanh lại trực tiếp ngồi ở bên cạnh Diêu San San.
Diêu San San: tình địch này xem ra cấp độ cũng cao nha!
Tiêu Thanh: mẹ ơi, trên người nữ thần thơm quá! Không biết sau khi thân quen có thể đến nhà cô ấy qua đêm hay không? Nghĩ lại cảm thấy thật kích động ~
“Chị Tiêu Tình chị đang làm công việc gì vậy?”
Diêu San San vì để hiểu rõ hơn về tình địch tự nhiên là nghĩ mọi cách thử Tiêu Thanh, vừa nghe nữ thần hỏi nghề nghiệp của mình, Tiêu Thanh cảm thấy gần đây mình đã là thanh niên đầy triển vọng lập tức ngồi thẳng sống lưng, vẻ mặt khiêm tốn cười.
“Cũng không có nghề nghiệp ổn định gì, cùng bạn bè kinh doanh một cái nhãn hiệu!”
Tô Vãn / Tô Duệ:……
Tên nhãn hiệu còn chưa có nhìn thấy đâu, được chứ? Cô đây thật đúng là bị mê đến thần hồn điên đảo rồi đúng không?
Mắt thấy hai cô gái trò chuyện vui vẻ, Cố Thư Hành lại trước sau như một rầu rĩ ngồi ở chỗ kia dùng bữa, hình như là một chút cũng không phát hiện dị thường.
Được rồi, người có EQ thấp như anh cũng không nhiều đâu.
Tô Vãn đột nhiên cảm thấy Cố Thư Hành và Tiêu Thanh quả thực chính là tuyệt phối trời sinh, đúng không?
Tuy rằng Tiêu Thanh vốn dĩ là đàn ông, nhưng hắn hiện tại đã là phụ nữ danh xứng với thực, hơn nữa còn là một cô gái trẻ tuổi.
Sau vài năm nữa hắn phải lấy thân phận phụ nữ mà sống tiếp, thậm chí sau này nói không chừng còn sẽ kết hôn sinh con.
Thật ra, quên nhân sinh trong quá khứ đi, đem những chuyện của Tiêu Thanh tất cả trở thành chuyện đời trước, đời này, chỉ làm Tiêu Tình không phải cũng khá tốt sao?
~~~~~
~~~~~~
“Ồn ào cái gì đấy?”
Thời điểm Tiêu Thanh ở dưới lầu lý luận với giám đốc nhà ăn, một người đàn ông trung niên sắc mặt khó coi từ trong một gian phòng thuê đi ra.
Nhìn thấy thân ảnh mập mạp giả tạo kia, ánh mắt Tô Duệ chợt lóe, người này đúng là đội trưởng đội bảo vệ đô thị không lâu trước đây ngáng chân dì Vương. Xem ra phòng thuê của hắn chính là phòng bốc lột của người khác, ừm, hắn có thể dẫn đầu đi ra, chứng minh hắn là lâu la nhỏ nhất trong này.
Tô Duệ cong cong khóe môi, đây thật đúng là oan gia ngõ hẹp mà, mình vẫn luôn suy nghĩ khi nào có thời gian lại đi gặp hắn để tặng cho hắn một phần đại lễ, không nghĩ tới vừa buồn ngủ liền có người đưa tới gối đầu.
“Tôi tưởng là ai chứ.”
Lúc này, người đàn ông trung niên cũng thấy được Tiêu Thanh, đôi mắt hắn nhíu lại, cười quái dị: "Đây không phải là Tiêu đại tiểu thư sao, Tiêu tiểu thư, đây là địa phương của công chúng cũng không phải là công ty nhà các người, ở nơi này hô to gọi nhỏ ảnh hưởng người khác ăn cơm là không tốt, vị ông chủ ngồi bên trong kia chính là phụ mẫu của nhân dân đấy!”
Tiêu Thanh nghe người đàn ông trung niên kia nói, ánh mắt chợt lóe, hắn cũng không phải kẻ ngốc, tuy rằng không có tiếp thu kí ức Tiêu Tình nhưng hắn nghe người đàn ông trung niên kia nói, đại khái cũng biết người ngồi ở trong đó nhất định là một vị nhân vật có thực quyền.
Nghĩ đến đây, Tiêu Thanh chỉ có thể nhún nhún vai tự nhận mình xui xẻo, vì một bữa cơm mà chống đối với những nhân vật lớn đó?
Đờ mờ, nếu hắn là nam chính của văn đô thị vả mặt, vậy tuyệt đối sẽ hố chết bọn họ, để bọn họ chơi một lần là xong luôn. Đáng tiếc, hắn không phải ~
“Được rồi, chúng ta đi chỗ khác ăn đi!”
Tiêu Thanh vẫy vẫy tay, đang muốn mang theo Tô Duệ và Tô Vãn rời đi, ở cửa của một gian phòng khác trên lầu đột nhiên truyền đến một âm thanh quen thuộc: “Tiêu Tình, trên này còn chỗ nếu không các người lên đây chúng ta cùng nhau ăn?”
Nói xong, Cố Thư Hành còn nhịn không được quay đầu nhìn Diêu San San bên cạnh.
“San San, em không ngại chứ?”
“Đương nhiên không ngại.”
Diêu San San cười ngọt ngào, ánh mắt lại sắc bén dừng ở trên người Tô Vãn và Tiêu Thanh, hai mỹ nữ trẻ tuổi?
Ừm.
Diêu San San nhìn nhìn chỗ đứng của Tô Vãn và Tô Duệ, trực giác của phụ nữ nói cho cô biết hai người này hẳn là một đôi?
Cho nên nói, cô gái ồn ào hung dữ nhất kia sẽ là tình địch của mình sao?
Trước không nói Diêu San San trên lầu đã tự động đem Tiêu Thanh liệt vào thể loại tình địch, lại nói Tiêu Thanh đang chuẩn bị xám xịt rời đi, kết quả không biết xui xẻo thế nào nghe được Cố Thư Hành mời ——
Đờ mờ!
Làm sao chỗ nào cũng có anh vậy? ( Tác giả: Cái này gọi là định luật tự động hút nhau của nam nữ chủ ~)
Từ ngày đó Cố Thư Hành rời đi, Tiêu Thanh luôn cảm thấy mình và cái người cao phú soái này chú định không có cách nào trở thành bạn bè, cho nên hắn vẫn một mực không có liên lạc với Cố Thư Hành, hôm nay vậy mà tại thời điểm chật vật như vậy bị hắn người đã từng là ngụy tình địch nhìn thấy, Tiêu Thanh tự nhiên không cam lòng yếu thế.
Hắn kiêu ngạo ngửa đầu, đang muốn cao lãnh cự tuyệt Cố Thư Hành, nhưng một cái ngước mắt này Tiêu Thanh lại phát hiện Diêu San San bên cạnh Cố Thư Hành đầu tiên ——
Đờ mờ, mỹ nữ! Tuyệt sắc mỹ nữ!
Cảm giác được ánh mắt tìm hiểu của Tiêu Thanh dừng ở trên người mình, xuất phát từ sự thị uy của một người phụ nữ đối với tình địch, Diêu San San nhịn không được ưỡn ngực mỉm cười, đem một mặt mà mình ưu tú nhất phơi bày ra.
Tiêu Thanh:……
Không được, không được, lão tử đây là nhất kiến chung tình!
Lại nói tiếp, từ sau khi nhận rõ hiện thực quyết định tác hợp Tô Vãn và Nhan Mộ Bạch, mấy ngày nay Tiêu Thanh vẫn luôn ở cùng với Tô Vãn và Tô Duệ, sau đó hắn…… Bỗng nhiên phát hiện, mấy năm nay Tô Vãn ở bên mình thật là uổng phí, bạn xem người ta ở bên Nhan Mộ Bạch hai người đặc biệt hợp nhau, đặc biệt ăn ý.
Tiêu Thanh cảm thấy nội tâm mình đang rơi lệ ~ không phải bởi vì người ta có đôi có cặp, hắn chỉ là cảm thấy mình sống thật thất bại ~!
Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad
[HBNmoemoe]
Mà ở hôm nay đột nhiên gặp được Diêu San San vừa có mỹ mạo lại ưu nhã, Tiêu Thanh đột nhiên cảm thấy mình hình như lại có thể tin tưởng tình yêu ~
“Nếu anh đã chân thành mời như thế, chúng tôi cũng chỉ cố mà đáp ứng cái yêu cầu quá đáng này của anh.”
Tiêu Thanh bĩu môi với Cố Thư Hành, sau đó ánh mắt lại lần nữa dừng ở trên người Diêu San San: “Không biết vị mỹ nữ này nên xưng hô như thế nào?”
Diêu San San: Đến rồi đến rồi! Tình địch thăm dò!
Không chờ Cố Thư Hành trả lời, Diêu San San đã tự động choàng lấy cánh tay Cố Thư Hành: “Tôi tên Diêu San San. Là bạn quen biết ở nước ngoài của Thư Hành, hôm nay là ngày đầu tiên tôi trở về, anh ấy lôi kéo tôi tới nơi này để làm tiệc đón gió tẩy trần cho tôi!”
Khi nói chuyện, nụ cười trên mặt Diêu San San càng thêm sáng lạn.
Em gái cô ~ lại một con cừu non lạc đường bị bề ngoài dối trá kia của Cố Thư Hành mê hoặc!
Đừng sợ, lão tử chuyên cứu vớt cừu non nhỏ ~
Nghe Diêu San San nói, Tiêu Thanh cười nhạt sau đó hướng về phía Cố Thư Hành nhướng mi: “Anh được lắm, lão Cố, ở nước ngoài thế nhưng quen biết một vị mỹ nữ xinh đẹp như vậy? Tại sao lại không thông báo với tôi chứ?”
Nói xong, Tiêu Thanh lại một mặt ý cười nhìn Diêu San San: “Quên tự giới thiệu, tôi tên Tiêu Tình, là vợ, chưa, cưới của Cố Thư Hành!”
Diêu San San:……
Thì ra đây là vị hôn thê của Cố Thư Hành!
“Tiêu tiểu thư hân hạnh được quen biết cô. Trước kia thời điểm còn đi học ở nước ngoài, tôi đã từng nghe Thư Hành nhắc tới anh ấy có một vị hôn thê được đính hôn từ trong bụng mẹ, không nghĩ tới chính là Tiêu tiểu thư, chị Tiêu lớn lên thật xinh đẹp nhưng mà ở cái thời hiện đại này, đính hôn từ trong bụng mẹ gì đó, hình như rất hiếm gặp.”
Hai người phụ nữ vừa thấy mặt liền đấu khẩu.
A, đây chỉ là ý nghĩ mà người ngoài nhìn thấy, trên thực tế Tiêu Thanh rất vui vẻ đối thoại với Diêu San San ~
Làm một chuẩn nữ chủ của thế giới, cô nha thế nhưng còn coi trọng tình địch của cô?
Cô không biết xấu hổ nói chính cô là nữ chủ sao? Cô có bệnh sao lại bỏ trị?
Tô Vãn nhìn Tiêu Thanh dọc theo đường đi vừa nói vừa cười với Diêu San San đi vào phòng thuê, cô thật sự muốn đâm đầu vào tường ——
Không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo!
"Vợ, em phải thua nha.”
Tô Duệ bên cạnh thừa dịp người khác không chú ý, môi ở bên tai Tô Vãn sượt qua.
Tô Vãn:……
Cô biết Tô Duệ mấy ngày nay ngày ngày ở bên cạnh Tiêu Thanh, không có ý tốt.
Hiện tại Tiêu Thanh vốn dĩ đã chậm rãi thích ứng cuộc sống mới mình là một phụ nữ, mà Tô tướng quân lại cố tình hết lần này tới lần khác nhắc nhở hắn, hắn vốn dĩ là một người đàn ông, hắn nên thích phụ nữ ~
…………
Thời điểm năm người trở lại phòng thuê đồ ăn còn chưa nguội, Diêu San San tự nhiên là ngồi xuống bên phải Cố Thư Hành, cô vốn dĩ cho rằng Tiêu Thanh sẽ ngồi ở bên trái Cố Thư Hành, nhưng ai biết Tiêu Thanh lại trực tiếp ngồi ở bên cạnh Diêu San San.
Diêu San San: tình địch này xem ra cấp độ cũng cao nha!
Tiêu Thanh: mẹ ơi, trên người nữ thần thơm quá! Không biết sau khi thân quen có thể đến nhà cô ấy qua đêm hay không? Nghĩ lại cảm thấy thật kích động ~
“Chị Tiêu Tình chị đang làm công việc gì vậy?”
Diêu San San vì để hiểu rõ hơn về tình địch tự nhiên là nghĩ mọi cách thử Tiêu Thanh, vừa nghe nữ thần hỏi nghề nghiệp của mình, Tiêu Thanh cảm thấy gần đây mình đã là thanh niên đầy triển vọng lập tức ngồi thẳng sống lưng, vẻ mặt khiêm tốn cười.
“Cũng không có nghề nghiệp ổn định gì, cùng bạn bè kinh doanh một cái nhãn hiệu!”
Tô Vãn / Tô Duệ:……
Tên nhãn hiệu còn chưa có nhìn thấy đâu, được chứ? Cô đây thật đúng là bị mê đến thần hồn điên đảo rồi đúng không?
Mắt thấy hai cô gái trò chuyện vui vẻ, Cố Thư Hành lại trước sau như một rầu rĩ ngồi ở chỗ kia dùng bữa, hình như là một chút cũng không phát hiện dị thường.
Được rồi, người có EQ thấp như anh cũng không nhiều đâu.
Tô Vãn đột nhiên cảm thấy Cố Thư Hành và Tiêu Thanh quả thực chính là tuyệt phối trời sinh, đúng không?
Tuy rằng Tiêu Thanh vốn dĩ là đàn ông, nhưng hắn hiện tại đã là phụ nữ danh xứng với thực, hơn nữa còn là một cô gái trẻ tuổi.
Sau vài năm nữa hắn phải lấy thân phận phụ nữ mà sống tiếp, thậm chí sau này nói không chừng còn sẽ kết hôn sinh con.
Thật ra, quên nhân sinh trong quá khứ đi, đem những chuyện của Tiêu Thanh tất cả trở thành chuyện đời trước, đời này, chỉ làm Tiêu Tình không phải cũng khá tốt sao?
~~~~~
/424
|