Edt: Mítt
Thời điểm nhận được điện thoại của tổng bộ bên Châu Âu, Tô Vãn đổ xe ở bên đường.
"May, phát sinh chuyện như vậy, cậu cần phải cấp công ty, cấp truyền thông một lời giải thích hoàn mĩ, nếu không, hội đồng quản trị sẽ nghi ngờ năng lực làm việc của cậu, May, những năm gần đây, ở trong mắt tớ cậu là ngưỡi vẫn luôn công tư phân minh, lần này cậu như thế nào lại hồ đồ như vậy?"
Trong điện thoại Ken vẫn luôn lải nhải, đó là tính chất đặc biệt của cậu ấy, mà Tô Vãn nghe xong nửa ngày cuối cùng phục hồi lại tinh thần.
Thừa dịp thời điểm kẹt xe cô lấy ra Ipad tìm tòi một ít tin tức ở Tương Thành, quả nhiên, tin tức EVFA muốn cùng Hạo Nguyệt hủy hợp đồng còn có ảnh chụp cô cùng Tô Duệ ở cửa khách sạn ôm ôm ấp ấp đã được lên hot search.
"Ken, đây là ngoài ý muốn, cậu cho tớ thời gian ba ngày, tớ sẽ xử lý tốt, nếu tớ xử lý không tốt, tớ sẽ chủ động nhận lỗi từ chức!"
Nghe được Tô Vãn nói nghiêm túc như vậy, bên kia điện thoại Ken tựa hồ ngây ra một lúc
"May, lấy giao tình của chúng ta tớ rất tin tưởng cậu, cậu cũng không cần quá sốt ruột, mấy ngày nay tớ ở hội đồng quản trị giúp cậu chu toàn một chút, cậu mau chóng đem sự việc giải quyết đi."
"Ừ, tớ biết nên làm như thế nào."
Cắt điện thoại đường dài đến từ tổng bộ, Tô Vãn có chút bực bội xoa xoa ấn đường.
Quả nhiên, Tô Duệ sẽ không ngồi chờ chết, thật là tên gia hỏa làm người phiền não.
Chuông điện thoại lại vội vàng vang lên, Tô Vãn nhìn thoáng qua phát hiện là Hứa Kiệt gọi đến, bên trong điện thoại truyền ra thanh âm quen thuộc của Hứa Kiệt, một tinh anh giả dạng bình tĩnh dị thường văn nhã, hôm nay ngữ khí cũng không nhịn được có chút vội vàng.
"Tô tổng, cô xem tin tức chưa?"
"Tôi đều đã biết rồi."
Tô Vãn ngữ khí bình đạm trước sau như một
"Hiện tại tin tức đối với chúng ta bất lợi, Hứa Kiệt cậu trước thông báo bộ phận quan hệ làm tốt nguy cơ về mặt quan hệ xã hội đi, những mặt khác đều không cần lo, chờ tôi đến công ty cùng nhau xử lý!"
"Được, tôi rõ!"
Điện thoại Hứa Kiệt còn chưa cắt đứt, lại có điện báo mới gọi đến, Tô Vãn dứt khoát đem điện thoại tắt máy, thừa dịp dòng xe cộ chậm rãi di động chuyên tâm lái xe.
Sáng sớm, toàn bộ công ty đều gà bay chó sủa, thời điểm Tô Vãn lái xe đến cửa công ty liền nhìn thấy những phóng viên tài chính và kinh tế quen thuộc đang chờ ở bên ngoài ôm cây đợi thỏ.
Cô dứt khoát điều khiển xe chạy một vòng, cuối cùng từ cửa sau vào office building.
Vừa thấy Tô Vãn xuất hiện, cán bộ công ty lớn bé tất cả đều xông tới.
"Hoảng cái gì? Không có việc gì làm sao? Cái gì nên làm thì làm đi, giải tán, đúng 9 giờ đến phòng họp mở cuộc họp!"
Lạnh lùng ném xuống vài câu, Tô Vãn trực tiếp đi thang máy về văn phòng của mình.
Hứa Kiệt đã sớm chờ cô ở cửa văn phòng, nhìn thấy thân ảnh Tô Vãn, Hứa Kiệt lập tức đem bản thảo bộ phận quan hệ xã hội chuẩn bị tốt đưa tới trước mặt Tô Vãn, mà Tô Vãn chỉ là mơ hồ liếc mắt một cái, liền đem bản thảo nhét trở lại trong tay Hứa Kiệt.
"Tạm thời an bài như vậy đi! Cậu giúp tôi đem những cuộc hẹn buổi sáng hôm nay toàn bộ hủy bỏ, sau đó giúp tôi hẹn Tiêu lão của Hạo Nguyệt gặp mặt."
Tiêu lão?
Hứa Kiệt ngây ra một lúc, bởi vì Tiêu lão đã thật lâu không hỏi chuyện công ty rồi, gần hai năm nay nọi chuyện lớn nhỏ của Hạo Nguyệt đều là Tiêu Cảnh Mặc định đoạt.
Tuy rằng có chút ngoài ý muốn, nhưng Hứa Kiệt vẫn đặc biệt nghiêm túc gật đầu hơn nữa đem chỉ thị của Tô Vãn truyền xuống dưới......
Buổi sáng này Tô Vãn đặc biệt bận rộn, trấn an tốt những truyền thông nghe tin mà tới, cô lại bắt đầu trấn an các bộ tinh anh trong công ty, cuối cùng còn mệt mỏi đối phó với những đợt điện thoại của đối tác.
Thẳng cho đến khi ở quán trà đã hẹn nhìn thấy Tiêu lão gia tử, trên mặt Tô Vãn như cũ còn mang theo nét mệt mỏi không thể che dấu.
"Mệt mỏi lắm sao? Nếm thử đại hồng bào ở nơi này đi."
Tiêu lão gia tử năm nay đã hơn bảy mươi tuổi, nhưng vẫn như cũ sắc mặt hồng nhuận, gương mặt được bảo dưỡng khá tốt, lúc này hắn mặc một thân trang phục thời đường bằng tơ tằm màu đen, ngồi ngay ngắn ở trên ghế gỗ lê vàng, thoạt nhìn tinh thần đặc biệt tốt.
Tô Vãn hướng về phía Tiêu lão gia tử cười cười, ưu nhã nâng chung trà lên nhấp một ngụm, hương thơm lưu giữa răng và lưỡi, thật là trà ngon khó gặp.
"Tuy rằng tôi không hiểu về trà, nhưng cảm giác cũng không tệ lắm."
Tô Vãn buông chén trà, hướng về phía Tiêu lão cười cười.
Tiêu lão gia tử có chút ngoài ý muốn nhìn Tô Vãn, mới vừa rồi vô luận là động tác bưng chén trà hay là tư thế phẩm trà, đều đặc biệt thuần thục cùng chính tông.
Nguyên bản Tiêu lão gia tử còn tưởng rằng Tô Vãn cố ý ở trước mặt mình khoe khoang, lại không dự đoán được cô sẽ nói thẳng chính mình căn bản không hiểu trà.
Nha đầu này, xuất ngoại mấy năm nay thật ra tiến bộ không ít.
Nghĩ như vậy, ánh mắt Tiêu lão gia tử nhìn về phía Tô Vãn trở nên nhu hòa một ít.
"Nha đầu Tô gia, ngươi lần này hẹn ta ra đây là vì chuyện tin tức buổi sáng sao? Lão già xương cốt như ta đã sớm không để ý đến chuyện của công ty nữa rồi, ngươi có chuyện gì vẫn là tìm A Mặc nói đi."
Bởi vì EVFA muốn cùng Hạo Nguyệt hủy hợp đồng đã nháo đến ồn ào huyên náo, buổi sáng hôm nay thị trường chứng khoán bắt đầu phiên giao dịch, cổ phiếu Hạo Nguyệt liền ngã, tuy rằng đến bây giờ đã có xu thế tăng trở lại, nhưng lại không bài trừ có người nhân cơ hội thu mua cổ phần Hạo Nguyệt.
Người giở trò đứng sau chuyện này, Tiêu lão gia tử cũng đã sớm tra được, đều là bút tích của tên tiểu tử Phương gia kia.
Về Tiêu Cảnh Mặc cùng Tô Vãn còn có quan hệ gì, Tiêu lão gia tử cũng không quan tâm đến.
Thật ra Tô Vãn đột nhiên muốn hẹn mình, làm Tiêu lão gia tử ngoài ý muốn một phen, bởi vì trong lòng có chút hoài nghi cùng tò mò, Tiêu lão mới không chút do dự đáp ứng Tô Vãn mời.
"Tiêu lão gia tử, vãn bối hôm nay hẹn ngài kỳ thật là vì một chút việc tư."
Biểu tình trên mặt Tô Vãn đột nhiên trở nên có chút phức tạp cùng cô đơn
"Sự kiện tám năm trước, tôi biết...... Là ngài làm."
"Ah?"
Tiêu lão gia tử hơi híp mắt, một đôi con ngươi nhìn như vẩn đục hiện lên một mạt tinh quang mỏng manh.
Hắn bất động thanh sắc nhìn Tô Vãn vài lần, thấy Tô Vãn không có nói tiếp, Tiêu lão gia tử dứt khoát cho mình nhấp một miệng trà, sau đó mới khoan thai buông chén trà nhìn Tô Vãn.
"Nếu ngươi đều đã biết, sự việc lần này, là ngươi cố ý?"
Cố ý tìm Phương Tử Mộ hợp tác, cố ý thả ra lời đồn bất lợi đối với Hạo Nguyệt.
"Không phải."
Tô Vãn cười khổ một chút
"Nếu tôi muốn trả thù, sau khi về nước tôi liền đi tìm Cảnh Mặc ngả bài rồi, nếu anh ấy biết chân tướng năm đó, ngài nói hắn sẽ làm như thế nào?"
Tô Vãn biết tính cách của Tiêu Cảnh Mặc, mà Tiêu lão gia tử càng hiểu tôn tử của mình.
Năm đó bởi vì mình dùng gậy đánh uyên ương đã làm hắn mất cha, mẹ Tiêu Cảnh Mặc cũng bởi vì vậy buồn bực mà chết.
Nếu hiện tại Tiêu Cảnh Mặc biết năm đó Tô Vãn sở dĩ bỏ hắn mà đi, cũng là bút tích của mình, Tiêu lão gia tử có thể khẳng định, mình cùng tôn tử thật vất vả mới tìm về được này tuyệt đối sẽ bởi vì vậy mà trở mặt.
"Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?"
Lúc này, ánh mắt Tiêu lão gia tử nhìn về phía Tô Vãn, đã sắc bén không chút nào che dấu.
Năm đó Tiêu lão gia tử đã nhìn ra nữ hài tử này rất thông minh, hơn nữa lại xuất từ gia đình thương nhân, cháu dâu như vậy Tiêu lão gia tử không thích.
Hắn tình nguyện đồng ý Tiêu Cảnh Mặc cùng Lạc Sơ Sơ, cùng nữ nhân có điểm ngu đần như vậy ở bên nhau, tương lai sẽ không có chuyện sản nghiệp của Tiêu gia ở trong tay người ngoài.
"Lão gia tử ngài tựa hồ rất chán ghét tôi?"
Cảm giác được ánh mắt của Tiêu lão gia tử, Tô Vãn có chút tự giễu lại nâng chung trà lên, ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng ma xát miệng chén trà.
"Kỳ thật Cảnh Mặc cũng đã nhận ra một chút manh mối rồi, mấy ngày nay bạn của tôi ở nước ngoài gọi điện thoại cho tôi, nói có người ở điều tra tôi, tôi nghi người kia là anh ấy phái đi."
Nói đến đây, Tô Vãn lại ngẩng đầu, ánh mắt thanh triệt nhìn Tiêu lão gia tử.
"Lần này trở về, nhìn thấy Cảnh Mặc thật sự hạnh phúc, tôi thực cao hứng thay cho anh ấy, chuyện quá khứ chung quy đã qua, tôi không nghĩ làm hắn thêm phiền não nữa, hôm nay hẹn ngài ra đây, cũng chỉ là trước tiên thông báo ngài một tiếng, một khi sự việc năm đó bại lộ, còn mong ngài trước làm tốt công tác chuẩn bị, khi đó tôi...... tôi sẽ cùng Cảnh Mặc nói rõ ràng, lần này sự kiện hủy hợp đồng khả năng cuối cùng hắn cũng sẽ bị liên lụy."
Có lẽ biểu tình Tô Vãn quá mức nghiêm túc, ánh mắt cô lại không lẫn một tia tạp chất nào, nghe được buổi nói chuyện hôm nay của cô, tâm Tiêu lão gia tử thế nhưng hơi có chút dao động.
Kỳ thật hắn cũng hiểu rõ ràng người Tô gia mấy năm nay sinh hoạt như thế nào, Tô Vãn ở nước ngoài vẫn luôn không thiếu người theo đuổi, nhưng là tám năm trời cô vẫn luôn giữ mình trong sạch.
Có lẽ, cô thật sự vẫn luôn còn yêu Tiêu Cảnh Mặc?
Tiêu lão gia tử bỗng nhiên cảm thấy mình thật sự già rồi, đối với tình yêu của người trẻ tuổi, hắn thật sự xem không rõ.
"Lão gia tử, tôi đi trước, công ty bên kia còn có rất nhiều chuyện cần giải quyết."
Nói xong, Tô Vãn đã đứng dậy, chuẩn bị cáo từ.
"Ngươi không oán hận ta sao?"
Ở thời điểm Tô Vãn đứng dậy, Tiêu lão gia tử đột nhiên thấp giọng hỏi một câu.
Thân hình Tô Vãn rời đi hơi dừng một chút, cô nghiêng thân mình, hướng về phía Tiêu lão gia tử mỉm cười
"Ngài là gia gia của Cảnh Mặc, tôi như thế nào sẽ oán hận ngài chứ? Rốt cuộc...... Ngài làm hết thảy cũng đều là vì tốt cho anh ấy, tôi tin tương lai anh ấy biết cũng sẽ rõ ràng tấm lòng của ngài."
Một phen lời nói tựa hồ đã chạm đến đáy lòng của Tiêu lão gia tử, hắn khẽ thở dài một hơi, ánh mắt dần dần nhu hòa nhìn Tô Vãn.
" Nha đầu Tô gia, ngươi có phải còn thích A Mặc hay không?"
"Không phải thích."
Tô Vãn nhẹ nhàng xoay người đưa lưng về phía Tiêu lão gia tử, thanh âm phức tạp truyền đến.
"Hắn là nam nhân duy nhất ta từng yêu đời này."
Nói xong, Tô Vãn liền nhanh chân rời đi.
Đến khi thân ảnh Tô Vãn biến mất ở cửa quán trà, Tiêu lão gia tử lúc này mới thở dài dựa vào trên ghế, nặng nề nói
"Con đều nghe được?"
Phía sau bình phong bằng gỗ tử đàn, thân ảnh cao lớn thon dài chậm rãi đi ra, người này, đúng là Tiêu Cảnh Mặc.
Kỳ thật Tiêu Cảnh Mặc ở ngày hôm qua đã biết chân tướng tám năm trước, hôm nay công ty xảy ra chuyện lớn như vậy hắn cũng chưa đi quản, hắn ném xuống chuyện này về nhà cũ tìm gia gia đối chất, không nghĩ tới lão gia tử sẽ đột nhiên nhận được lời mời của Tô Vãn.
Là Tiêu lão gia tử mang theo Tiêu Cảnh Mặc cùng nhau tới, lão gia tử vốn định muốn cho Tiêu Cảnh Mặc thấy rõ ràng "Gương mặt thật" của Tô Vãn, kết quả lại nhìn thấy một màn ngược luyến tình thâm.
Này cũng coi như là trời xui đất khiến, Tô Vãn nguyên lai là muốn ở chỗ Tiêu lão gia tử xoát độ hảo cảm, ai biết thế nhưng còn cố ý thu hoạch ngoài ý muốn, lúc này mới thật gọi người sinh như diễn, toàn dựa kỹ thuật diễn.
..................................
Thời điểm nhận được điện thoại của tổng bộ bên Châu Âu, Tô Vãn đổ xe ở bên đường.
"May, phát sinh chuyện như vậy, cậu cần phải cấp công ty, cấp truyền thông một lời giải thích hoàn mĩ, nếu không, hội đồng quản trị sẽ nghi ngờ năng lực làm việc của cậu, May, những năm gần đây, ở trong mắt tớ cậu là ngưỡi vẫn luôn công tư phân minh, lần này cậu như thế nào lại hồ đồ như vậy?"
Trong điện thoại Ken vẫn luôn lải nhải, đó là tính chất đặc biệt của cậu ấy, mà Tô Vãn nghe xong nửa ngày cuối cùng phục hồi lại tinh thần.
Thừa dịp thời điểm kẹt xe cô lấy ra Ipad tìm tòi một ít tin tức ở Tương Thành, quả nhiên, tin tức EVFA muốn cùng Hạo Nguyệt hủy hợp đồng còn có ảnh chụp cô cùng Tô Duệ ở cửa khách sạn ôm ôm ấp ấp đã được lên hot search.
"Ken, đây là ngoài ý muốn, cậu cho tớ thời gian ba ngày, tớ sẽ xử lý tốt, nếu tớ xử lý không tốt, tớ sẽ chủ động nhận lỗi từ chức!"
Nghe được Tô Vãn nói nghiêm túc như vậy, bên kia điện thoại Ken tựa hồ ngây ra một lúc
"May, lấy giao tình của chúng ta tớ rất tin tưởng cậu, cậu cũng không cần quá sốt ruột, mấy ngày nay tớ ở hội đồng quản trị giúp cậu chu toàn một chút, cậu mau chóng đem sự việc giải quyết đi."
"Ừ, tớ biết nên làm như thế nào."
Cắt điện thoại đường dài đến từ tổng bộ, Tô Vãn có chút bực bội xoa xoa ấn đường.
Quả nhiên, Tô Duệ sẽ không ngồi chờ chết, thật là tên gia hỏa làm người phiền não.
Chuông điện thoại lại vội vàng vang lên, Tô Vãn nhìn thoáng qua phát hiện là Hứa Kiệt gọi đến, bên trong điện thoại truyền ra thanh âm quen thuộc của Hứa Kiệt, một tinh anh giả dạng bình tĩnh dị thường văn nhã, hôm nay ngữ khí cũng không nhịn được có chút vội vàng.
"Tô tổng, cô xem tin tức chưa?"
"Tôi đều đã biết rồi."
Tô Vãn ngữ khí bình đạm trước sau như một
"Hiện tại tin tức đối với chúng ta bất lợi, Hứa Kiệt cậu trước thông báo bộ phận quan hệ làm tốt nguy cơ về mặt quan hệ xã hội đi, những mặt khác đều không cần lo, chờ tôi đến công ty cùng nhau xử lý!"
"Được, tôi rõ!"
Điện thoại Hứa Kiệt còn chưa cắt đứt, lại có điện báo mới gọi đến, Tô Vãn dứt khoát đem điện thoại tắt máy, thừa dịp dòng xe cộ chậm rãi di động chuyên tâm lái xe.
Sáng sớm, toàn bộ công ty đều gà bay chó sủa, thời điểm Tô Vãn lái xe đến cửa công ty liền nhìn thấy những phóng viên tài chính và kinh tế quen thuộc đang chờ ở bên ngoài ôm cây đợi thỏ.
Cô dứt khoát điều khiển xe chạy một vòng, cuối cùng từ cửa sau vào office building.
Vừa thấy Tô Vãn xuất hiện, cán bộ công ty lớn bé tất cả đều xông tới.
"Hoảng cái gì? Không có việc gì làm sao? Cái gì nên làm thì làm đi, giải tán, đúng 9 giờ đến phòng họp mở cuộc họp!"
Lạnh lùng ném xuống vài câu, Tô Vãn trực tiếp đi thang máy về văn phòng của mình.
Hứa Kiệt đã sớm chờ cô ở cửa văn phòng, nhìn thấy thân ảnh Tô Vãn, Hứa Kiệt lập tức đem bản thảo bộ phận quan hệ xã hội chuẩn bị tốt đưa tới trước mặt Tô Vãn, mà Tô Vãn chỉ là mơ hồ liếc mắt một cái, liền đem bản thảo nhét trở lại trong tay Hứa Kiệt.
"Tạm thời an bài như vậy đi! Cậu giúp tôi đem những cuộc hẹn buổi sáng hôm nay toàn bộ hủy bỏ, sau đó giúp tôi hẹn Tiêu lão của Hạo Nguyệt gặp mặt."
Tiêu lão?
Hứa Kiệt ngây ra một lúc, bởi vì Tiêu lão đã thật lâu không hỏi chuyện công ty rồi, gần hai năm nay nọi chuyện lớn nhỏ của Hạo Nguyệt đều là Tiêu Cảnh Mặc định đoạt.
Tuy rằng có chút ngoài ý muốn, nhưng Hứa Kiệt vẫn đặc biệt nghiêm túc gật đầu hơn nữa đem chỉ thị của Tô Vãn truyền xuống dưới......
Buổi sáng này Tô Vãn đặc biệt bận rộn, trấn an tốt những truyền thông nghe tin mà tới, cô lại bắt đầu trấn an các bộ tinh anh trong công ty, cuối cùng còn mệt mỏi đối phó với những đợt điện thoại của đối tác.
Thẳng cho đến khi ở quán trà đã hẹn nhìn thấy Tiêu lão gia tử, trên mặt Tô Vãn như cũ còn mang theo nét mệt mỏi không thể che dấu.
"Mệt mỏi lắm sao? Nếm thử đại hồng bào ở nơi này đi."
Tiêu lão gia tử năm nay đã hơn bảy mươi tuổi, nhưng vẫn như cũ sắc mặt hồng nhuận, gương mặt được bảo dưỡng khá tốt, lúc này hắn mặc một thân trang phục thời đường bằng tơ tằm màu đen, ngồi ngay ngắn ở trên ghế gỗ lê vàng, thoạt nhìn tinh thần đặc biệt tốt.
Tô Vãn hướng về phía Tiêu lão gia tử cười cười, ưu nhã nâng chung trà lên nhấp một ngụm, hương thơm lưu giữa răng và lưỡi, thật là trà ngon khó gặp.
"Tuy rằng tôi không hiểu về trà, nhưng cảm giác cũng không tệ lắm."
Tô Vãn buông chén trà, hướng về phía Tiêu lão cười cười.
Tiêu lão gia tử có chút ngoài ý muốn nhìn Tô Vãn, mới vừa rồi vô luận là động tác bưng chén trà hay là tư thế phẩm trà, đều đặc biệt thuần thục cùng chính tông.
Nguyên bản Tiêu lão gia tử còn tưởng rằng Tô Vãn cố ý ở trước mặt mình khoe khoang, lại không dự đoán được cô sẽ nói thẳng chính mình căn bản không hiểu trà.
Nha đầu này, xuất ngoại mấy năm nay thật ra tiến bộ không ít.
Nghĩ như vậy, ánh mắt Tiêu lão gia tử nhìn về phía Tô Vãn trở nên nhu hòa một ít.
"Nha đầu Tô gia, ngươi lần này hẹn ta ra đây là vì chuyện tin tức buổi sáng sao? Lão già xương cốt như ta đã sớm không để ý đến chuyện của công ty nữa rồi, ngươi có chuyện gì vẫn là tìm A Mặc nói đi."
Bởi vì EVFA muốn cùng Hạo Nguyệt hủy hợp đồng đã nháo đến ồn ào huyên náo, buổi sáng hôm nay thị trường chứng khoán bắt đầu phiên giao dịch, cổ phiếu Hạo Nguyệt liền ngã, tuy rằng đến bây giờ đã có xu thế tăng trở lại, nhưng lại không bài trừ có người nhân cơ hội thu mua cổ phần Hạo Nguyệt.
Người giở trò đứng sau chuyện này, Tiêu lão gia tử cũng đã sớm tra được, đều là bút tích của tên tiểu tử Phương gia kia.
Về Tiêu Cảnh Mặc cùng Tô Vãn còn có quan hệ gì, Tiêu lão gia tử cũng không quan tâm đến.
Thật ra Tô Vãn đột nhiên muốn hẹn mình, làm Tiêu lão gia tử ngoài ý muốn một phen, bởi vì trong lòng có chút hoài nghi cùng tò mò, Tiêu lão mới không chút do dự đáp ứng Tô Vãn mời.
"Tiêu lão gia tử, vãn bối hôm nay hẹn ngài kỳ thật là vì một chút việc tư."
Biểu tình trên mặt Tô Vãn đột nhiên trở nên có chút phức tạp cùng cô đơn
"Sự kiện tám năm trước, tôi biết...... Là ngài làm."
"Ah?"
Tiêu lão gia tử hơi híp mắt, một đôi con ngươi nhìn như vẩn đục hiện lên một mạt tinh quang mỏng manh.
Hắn bất động thanh sắc nhìn Tô Vãn vài lần, thấy Tô Vãn không có nói tiếp, Tiêu lão gia tử dứt khoát cho mình nhấp một miệng trà, sau đó mới khoan thai buông chén trà nhìn Tô Vãn.
"Nếu ngươi đều đã biết, sự việc lần này, là ngươi cố ý?"
Cố ý tìm Phương Tử Mộ hợp tác, cố ý thả ra lời đồn bất lợi đối với Hạo Nguyệt.
"Không phải."
Tô Vãn cười khổ một chút
"Nếu tôi muốn trả thù, sau khi về nước tôi liền đi tìm Cảnh Mặc ngả bài rồi, nếu anh ấy biết chân tướng năm đó, ngài nói hắn sẽ làm như thế nào?"
Tô Vãn biết tính cách của Tiêu Cảnh Mặc, mà Tiêu lão gia tử càng hiểu tôn tử của mình.
Năm đó bởi vì mình dùng gậy đánh uyên ương đã làm hắn mất cha, mẹ Tiêu Cảnh Mặc cũng bởi vì vậy buồn bực mà chết.
Nếu hiện tại Tiêu Cảnh Mặc biết năm đó Tô Vãn sở dĩ bỏ hắn mà đi, cũng là bút tích của mình, Tiêu lão gia tử có thể khẳng định, mình cùng tôn tử thật vất vả mới tìm về được này tuyệt đối sẽ bởi vì vậy mà trở mặt.
"Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?"
Lúc này, ánh mắt Tiêu lão gia tử nhìn về phía Tô Vãn, đã sắc bén không chút nào che dấu.
Năm đó Tiêu lão gia tử đã nhìn ra nữ hài tử này rất thông minh, hơn nữa lại xuất từ gia đình thương nhân, cháu dâu như vậy Tiêu lão gia tử không thích.
Hắn tình nguyện đồng ý Tiêu Cảnh Mặc cùng Lạc Sơ Sơ, cùng nữ nhân có điểm ngu đần như vậy ở bên nhau, tương lai sẽ không có chuyện sản nghiệp của Tiêu gia ở trong tay người ngoài.
"Lão gia tử ngài tựa hồ rất chán ghét tôi?"
Cảm giác được ánh mắt của Tiêu lão gia tử, Tô Vãn có chút tự giễu lại nâng chung trà lên, ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng ma xát miệng chén trà.
"Kỳ thật Cảnh Mặc cũng đã nhận ra một chút manh mối rồi, mấy ngày nay bạn của tôi ở nước ngoài gọi điện thoại cho tôi, nói có người ở điều tra tôi, tôi nghi người kia là anh ấy phái đi."
Nói đến đây, Tô Vãn lại ngẩng đầu, ánh mắt thanh triệt nhìn Tiêu lão gia tử.
"Lần này trở về, nhìn thấy Cảnh Mặc thật sự hạnh phúc, tôi thực cao hứng thay cho anh ấy, chuyện quá khứ chung quy đã qua, tôi không nghĩ làm hắn thêm phiền não nữa, hôm nay hẹn ngài ra đây, cũng chỉ là trước tiên thông báo ngài một tiếng, một khi sự việc năm đó bại lộ, còn mong ngài trước làm tốt công tác chuẩn bị, khi đó tôi...... tôi sẽ cùng Cảnh Mặc nói rõ ràng, lần này sự kiện hủy hợp đồng khả năng cuối cùng hắn cũng sẽ bị liên lụy."
Có lẽ biểu tình Tô Vãn quá mức nghiêm túc, ánh mắt cô lại không lẫn một tia tạp chất nào, nghe được buổi nói chuyện hôm nay của cô, tâm Tiêu lão gia tử thế nhưng hơi có chút dao động.
Kỳ thật hắn cũng hiểu rõ ràng người Tô gia mấy năm nay sinh hoạt như thế nào, Tô Vãn ở nước ngoài vẫn luôn không thiếu người theo đuổi, nhưng là tám năm trời cô vẫn luôn giữ mình trong sạch.
Có lẽ, cô thật sự vẫn luôn còn yêu Tiêu Cảnh Mặc?
Tiêu lão gia tử bỗng nhiên cảm thấy mình thật sự già rồi, đối với tình yêu của người trẻ tuổi, hắn thật sự xem không rõ.
"Lão gia tử, tôi đi trước, công ty bên kia còn có rất nhiều chuyện cần giải quyết."
Nói xong, Tô Vãn đã đứng dậy, chuẩn bị cáo từ.
"Ngươi không oán hận ta sao?"
Ở thời điểm Tô Vãn đứng dậy, Tiêu lão gia tử đột nhiên thấp giọng hỏi một câu.
Thân hình Tô Vãn rời đi hơi dừng một chút, cô nghiêng thân mình, hướng về phía Tiêu lão gia tử mỉm cười
"Ngài là gia gia của Cảnh Mặc, tôi như thế nào sẽ oán hận ngài chứ? Rốt cuộc...... Ngài làm hết thảy cũng đều là vì tốt cho anh ấy, tôi tin tương lai anh ấy biết cũng sẽ rõ ràng tấm lòng của ngài."
Một phen lời nói tựa hồ đã chạm đến đáy lòng của Tiêu lão gia tử, hắn khẽ thở dài một hơi, ánh mắt dần dần nhu hòa nhìn Tô Vãn.
" Nha đầu Tô gia, ngươi có phải còn thích A Mặc hay không?"
"Không phải thích."
Tô Vãn nhẹ nhàng xoay người đưa lưng về phía Tiêu lão gia tử, thanh âm phức tạp truyền đến.
"Hắn là nam nhân duy nhất ta từng yêu đời này."
Nói xong, Tô Vãn liền nhanh chân rời đi.
Đến khi thân ảnh Tô Vãn biến mất ở cửa quán trà, Tiêu lão gia tử lúc này mới thở dài dựa vào trên ghế, nặng nề nói
"Con đều nghe được?"
Phía sau bình phong bằng gỗ tử đàn, thân ảnh cao lớn thon dài chậm rãi đi ra, người này, đúng là Tiêu Cảnh Mặc.
Kỳ thật Tiêu Cảnh Mặc ở ngày hôm qua đã biết chân tướng tám năm trước, hôm nay công ty xảy ra chuyện lớn như vậy hắn cũng chưa đi quản, hắn ném xuống chuyện này về nhà cũ tìm gia gia đối chất, không nghĩ tới lão gia tử sẽ đột nhiên nhận được lời mời của Tô Vãn.
Là Tiêu lão gia tử mang theo Tiêu Cảnh Mặc cùng nhau tới, lão gia tử vốn định muốn cho Tiêu Cảnh Mặc thấy rõ ràng "Gương mặt thật" của Tô Vãn, kết quả lại nhìn thấy một màn ngược luyến tình thâm.
Này cũng coi như là trời xui đất khiến, Tô Vãn nguyên lai là muốn ở chỗ Tiêu lão gia tử xoát độ hảo cảm, ai biết thế nhưng còn cố ý thu hoạch ngoài ý muốn, lúc này mới thật gọi người sinh như diễn, toàn dựa kỹ thuật diễn.
..................................
/424
|