Các bạn đọc truyện vui vẻ nhé!!
________________________________
Thời gian trôi qua thật nhanh và giờ ra về lại đến. Nó bước nhanh xuống lớp bỏ mặc nhỏ ở đó chưa kịp ú ớ gì. Bước ra xe,nó chạy xe đến trung tâm thương mại. Còn nhỏ ở trường thì theo chân anh về nhà.
_TTTM RAINBOW_
Nó đi loanh quanh các khu bán quần áo. Rẽ vào shop của tập đoàn mình. Những người khác thấy nó thì cúi đầu không nói gì. Đi tới đi lui cuối cùng nó dừng lại ở một góc khuất shop.Chọn vài bộ quần áo và nhanh tay gắn một vật đen đen nhỏ nhỏ vào góc tường. Nó cứ đi như vậy, cho đến khi cái vật đen đó nằm rải rác khắp shop. Đặt lại những bộ quần áo. Nó đi đến quầy tiếp tân nói bằng giọng lạnh:
- Cho tôi xem bộ trang phục dự tiệc vừa được nhà thiết kế Rose cho ra mắt tuần trước
Cô nhân viên đó vâng dạ rồi nhanh chóng mời nó đi đến chiếc tủ kính lớn nằm ở nơi tưởng dễ thấy nhưng thật ra là khó. Cô nhân viên đó nói
- Tiểu thư đây là bộ trang phục vừa được ra mắt. Cô muốn thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt ạ??
Nó ngắm nghía bộ trang phục, mở lời định nói thì lại bị cắt ngang bởi giọng nói của một người phụ nữ lớn tuổi
- Thanh toán..../Nhân viên lấy tôi bộ trang phục đó
Nó và cả cô nhân viên quay đầu định nhìn xem cứ tưởng là giọng của một cô gái trẻ nhưng lại là một...bà phu nhân mặt trắng toát. Nó cứ tưởng là ma cơ.Cô nhân viên cúi người nói
- Thưa phu nhân, vị tiểu thư đây đã chọn nó trước. Phu nhân chờ đến lần ra mắt khác được không ạ??
- Tôi muốn bộ trang phục này.Mau lấy cho tôi.Cô có biết tôi là ai không?? Hả??Tôi là phu nhân tập đoàn WP nằm trong top 20 thế giới đấy. Có tin tôi sẽ đuổi việc cô không -bà ta quát lớn gây sự chú ý cho nhiều người.
- Dạ thưa.../Bà dám động vào người của tôi?? -cô nhân viên hoảng loạng nói thì nó cắt ngang. Hàn khí tỏa ra dày đặc
- Người của cô??Cô là ai mà nói như vậy??Chủ của shop này sao?? -bà ta khinh bỉ nói
- Bà cần biết sao??Một cuộc gọi của tôi cũng đủ để gia đình bà phá sản
- Thử xem,cô nghĩ mình là ai??Tiểu thư Hàn gia chắc -bà ta khinh thường nói
- Tôi là người có thể phá sản tập đoàn nhà bà bằng 1 cuộc gọi -nó thản nhiên nói.Bà ta sợ xanh mặt mày. Nói rồi nó ra hiệu cho nhân viên gói bộ trang phục và thanh toán. Bóng đen theo sau nó từ lúc tan học thắc mắc khó hiểu vẫn bước theo chân nó.
Rẽ vào KFC gọi một phần ăn,nó chọn một nơi gần cửa sổ hơi khuất. Thản nhiên lấy gà ăn, nó nói:
- Ra đi. Phiền thật
Không có ai xuất hiện, nó kiên nhẫn lặp lại câu nói. Bóng đen từ góc khuất khác bước ra nhìn nó cười cười
- Em phát hiện ra rồi sao??Khi nào ấy nhỉ? -Quốc An nói. Trên tay là một phần ăn.
- Không cần biết
- Tôi là thầy giáo của em đấy nhé!! -
Quốc An cười ngượng nói
- Không quan tâm
Quốc An cũng chẳng nói gì nữa, bầu không khí chìm vào im lặng,ai ăn phần người đó. Được một lúc nó buông dao nĩa xuống, không nói một lời nó cứ thế đứng lên bước đi. Anh nhìn theo,đôi mắt xẹt qua một tia cảm xúc rồi biến mất nhanh. Anh vội bước theo nó nói:
- Tôi đi cùng nhé
Nó không nói gì,bước đến một shop quần áo. Bước vào,mọi người trầm trồ bàn tán nó và Quốc An. Nào là cặp đôi trời xinh, nào là nó xấu mà đi với người đẹp, bla bla. Nó chẳng quan tâm gì,chọn được một bộ quần áo yêu thích,vươn tay lấy thì một cô gái có giọng nói chua loét vang lên:
- Bỏ bàn tay dơ bẩn của cô ra khỏi bộ váy đó ngay!!
- Hôm nay ra ngoài không xem lịch rồi -nó thầm nghĩ và chính suy nghĩ này làm hàn khí xung quanh nó phát tác dày đặc. Nó quay ra,một sự ngạc nhiên nhưng không đáng ngạc nhiên,trước mắt nó là ai đây??Nên vui hay buồn nhỉ??
- Tưởng ai thì ra là Thiên Băng tiểu thư à không ăn bám mới đúng nhỉ?? -ả Kim nhìn nó châm biếm
- Tôi không thích đôi co với cô -nó nói quay người định lấy bộ váy thì ả Kim gắt
- Mau bỏ bàn tay của cô ra khỏi bộ váy ngay!!Con đ***
- Tại sao tôi phải nghe lời cô -nó lấy bộ váy và quay ra nhìn ả Kim nói
- Bởi vì đây là shop quần áo mà tập đoàn nhà tôi tài trợ và là tập đoàn tài trợ lớn nhất
- Nếu nói như cô thì các tập đoàn nằm trong top 2 hay top 5 thế giới thì chưa lớn nhỉ??Những tập đoàn đó so với nhà cô còn nhỏ lắm à?? -nó mặt lạnh nhìn ả nói. Ả Kim á khẩu nhìn nó,sau đó té mạnh xuống sàn và không biết nước mắt từ đâu chảy ra,chưa được một phút thì nước mắt nước mũi tèm nhem.Mọi người liền xúm lại bàn tán. Một vị phu nhân thấy ả như vậy chạy tới quát thẳng vào mặt nó
- Cô làm cái quái gì vậy??HẢ??
- Gia đình đoàn tụ -nó nói sau đó đôi mắt sắt bén nhìn vị phu nhân kia,nhếch nhẹ khóe môi rồi mở miệng nói
- Chẳng phải đây là vị phu nhân muốn lấy bộ váy của tôi sao??
Bà ta nhìn nó hơi hoảng một chút liền thấy Quốc An thì như hốt được vàng nói
- Phải con không??Quốc An??Con ở đây nảy giờ đúng không??Con thấy gì nói cho cô nghe đi. Cô ta đánh Thiên Kim phải không?? -bà ta nói
- Bà thật sự muốn tôi nói cho nghe thấy những gì sao?? -Quốc An nói,giọng nói đanh lại và khuôn mặt lạnh băng
- Con nói đi.Cô ta đã làm gì Thiên kim?? -bà ta nói
- Tôi thấy Thiên Băng....*nói tới đây bà ta vui mừng* bị Thiên Kim gọi là đ***,xúc phạm danh dự của cô ấy. Còn Thiên Kim thì tự té và bà từ đâu xuất hiện.Tôi thấy như vậy đấy -Quốc An nói,ánh mắt sắt bén nhìn hai con người giả tạo. Mọi người xung quanh tụm lại bàn tán hai mẹ con ả Kim. Hai người tức giận gắt lên
- Các người muốn chết không??Có biết tôi là ai không??
- Cô là ai?? -hắn từ đâu xuất hiện hỏi. Ánh mắt có chút giận khi nhìn nó và Quốc An đứng cạnh nhau. Hai mẹ con ả Kim nhìn hắn sợ hãi vội chạy đi. Bước đến gần nó hắn hỏi
- Thầy và học sinh đi hẹn hò nhỉ??
- Hôm nay anh đi một mình nhỉ??Không có cô chân dài nào đi cùng à?? -nó nói và nhếch mép cười đểu thấy rõ.
_Còn tiếp_
Cảm ơn các bạn đã theo dõi a~~
________________________________
Thời gian trôi qua thật nhanh và giờ ra về lại đến. Nó bước nhanh xuống lớp bỏ mặc nhỏ ở đó chưa kịp ú ớ gì. Bước ra xe,nó chạy xe đến trung tâm thương mại. Còn nhỏ ở trường thì theo chân anh về nhà.
_TTTM RAINBOW_
Nó đi loanh quanh các khu bán quần áo. Rẽ vào shop của tập đoàn mình. Những người khác thấy nó thì cúi đầu không nói gì. Đi tới đi lui cuối cùng nó dừng lại ở một góc khuất shop.Chọn vài bộ quần áo và nhanh tay gắn một vật đen đen nhỏ nhỏ vào góc tường. Nó cứ đi như vậy, cho đến khi cái vật đen đó nằm rải rác khắp shop. Đặt lại những bộ quần áo. Nó đi đến quầy tiếp tân nói bằng giọng lạnh:
- Cho tôi xem bộ trang phục dự tiệc vừa được nhà thiết kế Rose cho ra mắt tuần trước
Cô nhân viên đó vâng dạ rồi nhanh chóng mời nó đi đến chiếc tủ kính lớn nằm ở nơi tưởng dễ thấy nhưng thật ra là khó. Cô nhân viên đó nói
- Tiểu thư đây là bộ trang phục vừa được ra mắt. Cô muốn thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt ạ??
Nó ngắm nghía bộ trang phục, mở lời định nói thì lại bị cắt ngang bởi giọng nói của một người phụ nữ lớn tuổi
- Thanh toán..../Nhân viên lấy tôi bộ trang phục đó
Nó và cả cô nhân viên quay đầu định nhìn xem cứ tưởng là giọng của một cô gái trẻ nhưng lại là một...bà phu nhân mặt trắng toát. Nó cứ tưởng là ma cơ.Cô nhân viên cúi người nói
- Thưa phu nhân, vị tiểu thư đây đã chọn nó trước. Phu nhân chờ đến lần ra mắt khác được không ạ??
- Tôi muốn bộ trang phục này.Mau lấy cho tôi.Cô có biết tôi là ai không?? Hả??Tôi là phu nhân tập đoàn WP nằm trong top 20 thế giới đấy. Có tin tôi sẽ đuổi việc cô không -bà ta quát lớn gây sự chú ý cho nhiều người.
- Dạ thưa.../Bà dám động vào người của tôi?? -cô nhân viên hoảng loạng nói thì nó cắt ngang. Hàn khí tỏa ra dày đặc
- Người của cô??Cô là ai mà nói như vậy??Chủ của shop này sao?? -bà ta khinh bỉ nói
- Bà cần biết sao??Một cuộc gọi của tôi cũng đủ để gia đình bà phá sản
- Thử xem,cô nghĩ mình là ai??Tiểu thư Hàn gia chắc -bà ta khinh thường nói
- Tôi là người có thể phá sản tập đoàn nhà bà bằng 1 cuộc gọi -nó thản nhiên nói.Bà ta sợ xanh mặt mày. Nói rồi nó ra hiệu cho nhân viên gói bộ trang phục và thanh toán. Bóng đen theo sau nó từ lúc tan học thắc mắc khó hiểu vẫn bước theo chân nó.
Rẽ vào KFC gọi một phần ăn,nó chọn một nơi gần cửa sổ hơi khuất. Thản nhiên lấy gà ăn, nó nói:
- Ra đi. Phiền thật
Không có ai xuất hiện, nó kiên nhẫn lặp lại câu nói. Bóng đen từ góc khuất khác bước ra nhìn nó cười cười
- Em phát hiện ra rồi sao??Khi nào ấy nhỉ? -Quốc An nói. Trên tay là một phần ăn.
- Không cần biết
- Tôi là thầy giáo của em đấy nhé!! -
Quốc An cười ngượng nói
- Không quan tâm
Quốc An cũng chẳng nói gì nữa, bầu không khí chìm vào im lặng,ai ăn phần người đó. Được một lúc nó buông dao nĩa xuống, không nói một lời nó cứ thế đứng lên bước đi. Anh nhìn theo,đôi mắt xẹt qua một tia cảm xúc rồi biến mất nhanh. Anh vội bước theo nó nói:
- Tôi đi cùng nhé
Nó không nói gì,bước đến một shop quần áo. Bước vào,mọi người trầm trồ bàn tán nó và Quốc An. Nào là cặp đôi trời xinh, nào là nó xấu mà đi với người đẹp, bla bla. Nó chẳng quan tâm gì,chọn được một bộ quần áo yêu thích,vươn tay lấy thì một cô gái có giọng nói chua loét vang lên:
- Bỏ bàn tay dơ bẩn của cô ra khỏi bộ váy đó ngay!!
- Hôm nay ra ngoài không xem lịch rồi -nó thầm nghĩ và chính suy nghĩ này làm hàn khí xung quanh nó phát tác dày đặc. Nó quay ra,một sự ngạc nhiên nhưng không đáng ngạc nhiên,trước mắt nó là ai đây??Nên vui hay buồn nhỉ??
- Tưởng ai thì ra là Thiên Băng tiểu thư à không ăn bám mới đúng nhỉ?? -ả Kim nhìn nó châm biếm
- Tôi không thích đôi co với cô -nó nói quay người định lấy bộ váy thì ả Kim gắt
- Mau bỏ bàn tay của cô ra khỏi bộ váy ngay!!Con đ***
- Tại sao tôi phải nghe lời cô -nó lấy bộ váy và quay ra nhìn ả Kim nói
- Bởi vì đây là shop quần áo mà tập đoàn nhà tôi tài trợ và là tập đoàn tài trợ lớn nhất
- Nếu nói như cô thì các tập đoàn nằm trong top 2 hay top 5 thế giới thì chưa lớn nhỉ??Những tập đoàn đó so với nhà cô còn nhỏ lắm à?? -nó mặt lạnh nhìn ả nói. Ả Kim á khẩu nhìn nó,sau đó té mạnh xuống sàn và không biết nước mắt từ đâu chảy ra,chưa được một phút thì nước mắt nước mũi tèm nhem.Mọi người liền xúm lại bàn tán. Một vị phu nhân thấy ả như vậy chạy tới quát thẳng vào mặt nó
- Cô làm cái quái gì vậy??HẢ??
- Gia đình đoàn tụ -nó nói sau đó đôi mắt sắt bén nhìn vị phu nhân kia,nhếch nhẹ khóe môi rồi mở miệng nói
- Chẳng phải đây là vị phu nhân muốn lấy bộ váy của tôi sao??
Bà ta nhìn nó hơi hoảng một chút liền thấy Quốc An thì như hốt được vàng nói
- Phải con không??Quốc An??Con ở đây nảy giờ đúng không??Con thấy gì nói cho cô nghe đi. Cô ta đánh Thiên Kim phải không?? -bà ta nói
- Bà thật sự muốn tôi nói cho nghe thấy những gì sao?? -Quốc An nói,giọng nói đanh lại và khuôn mặt lạnh băng
- Con nói đi.Cô ta đã làm gì Thiên kim?? -bà ta nói
- Tôi thấy Thiên Băng....*nói tới đây bà ta vui mừng* bị Thiên Kim gọi là đ***,xúc phạm danh dự của cô ấy. Còn Thiên Kim thì tự té và bà từ đâu xuất hiện.Tôi thấy như vậy đấy -Quốc An nói,ánh mắt sắt bén nhìn hai con người giả tạo. Mọi người xung quanh tụm lại bàn tán hai mẹ con ả Kim. Hai người tức giận gắt lên
- Các người muốn chết không??Có biết tôi là ai không??
- Cô là ai?? -hắn từ đâu xuất hiện hỏi. Ánh mắt có chút giận khi nhìn nó và Quốc An đứng cạnh nhau. Hai mẹ con ả Kim nhìn hắn sợ hãi vội chạy đi. Bước đến gần nó hắn hỏi
- Thầy và học sinh đi hẹn hò nhỉ??
- Hôm nay anh đi một mình nhỉ??Không có cô chân dài nào đi cùng à?? -nó nói và nhếch mép cười đểu thấy rõ.
_Còn tiếp_
Cảm ơn các bạn đã theo dõi a~~
/32
|