Côn thịt sẫm màu ma sát trong nhũ thịt trắng nõn, mã mắt phun chút dịch trắng có hơi dinh dính, mấy lần ra vào khiến cằm bị cọ ướt.
“Bà xã, cúi đầu đi.”
Tuế Hòa không muốn nghe lời, cô cảm thấy ngực nóng rát, hoa huyệt lại ướt đẫm, cả người khó chịu, không muốn phục vụ Cừ Chiêu, “… Không muốn.”
Cừ Chiêu cầm hai đầu vú của cô, dùng lòng bàn tay vân vê nhiều lần, nghe cô rên rỉ ngày một lớn hơn, hắn hít thở mất bình tĩnh, “Không muốn à?”
Viền mắt Tuế Hòa mờ mịt hơi nước, cô giận liếc hắn một cái, sau lại ngoan ngoãn cúi đầu, hé miệng, quy đầu cực đại vừa vặn đánh tới, cô liền ăn vào gần một nửa.
“Ô.”
Cừ Chiêu sảng khoái đến nỗi cơ mông đột nhiên co rụt lại, hắn buông bộ ngực bị dồn ép ra, thẳng hông, đưa côn thịt vào sâu trong cái miệng nhỏ nhắn ấm áp…
Tuế Hòa muốn đẩy hắn, không đẩy được, tay dừng lại trên hai túi trứng, cô bóp bóp, nghe thấy Cừ Chiêu thở dốc, “Chính là như vậy.”
Cô thông minh, nhìn Cừ Chiêu thoải mái liền nghiêm túc vuốt ve xoa bóp cho hắn.
Đầu lưỡi bị côn thịt chen lấn không biết để đâu, Tuế Hòa không còn cách nào, đành không ngừng mút mã mắt, vị không khó ăn, nhưng há miệng quá lâu có hơi tê mỏi.
Cừ Chiêu đỡ đầu giường bắt đầu chuyển động, hắn không dám cắm vào quá sâu, côn thịt mỗi lần chỉ đi vào một nửa, nhưng cũng đủ mãn nguyện. Cái miệng này vừa nhỏ vừa ướt, nóng hầm hập bao lấy căn thịt, là thể nghiệm không có khi cắm vào hoa huyệt.
Biết Cừ Chiêu thương cô, Tuế Hòa cố ngẩng cao đầu, làm côn thịt đi vào sâu hơn, cô dùng sức liếm mút, đầu lưỡi tranh thủ liếm mỗi một tấc căn thịt nóng bỏng.
Cừ Chiêu nghiến quai hàm, hắn cúi đầu, Tuế Hòa cũng đang nhìn hắn, trong ánh mắt ngập tràn tình dục, cái miệng nhỏ kia, ngậm kín nam căn, mị hoặc không che giấu được.
“Bảo bối lại dùng sức thêm chút nữa nào.”
Tuế Hòa ô ô lắc đầu, một giọt nước mắt chảy xuống, không phải cô tủi thân, mà là khó lòng kìm nổi.
Cừ Chiêu nhìn, bụng dưới căng thẳng, quy đầu nhảy lên trong cổ họng, hắn cố giữ bình tĩnh rút ra mới không có ý bắn.
Tuế Hòa chưa khép miệng lại ngay được, mặt cô ửng đỏ, gọi Cừ Chiêu: “Ông xã.”
Trong lòng Cừ Chiêu thầm mắng hai từ: Yêu tinh.
Hắn đỡ côn thịt đi vào cái miệng nhỏ giữa hai đùi Tuế Hòa, lấy quy đầu cọ cọ bên ngoài cảnh đẹp nước chảy dào dạt kia, nghe Tuế Hòa rên rỉ kiều diễm, hắn thẳng eo, côn thịt liền cắm vào chốn hoan lạc.
“Ách a~”
Tuế Hòa vốn mở chân rộng, sau khi Cừ Chiêu ra vào mấy chục lần, cô bất giác nhấc chân đè lên ngực, mắt cá chân treo trên vai hắn, bộ ngực lắc lư, cô cũng thở gấp theo.
Cừ Chiêu chống cánh tay cơ bắp hai bên giường, hắn lắc mông mãnh liệt ra vào, cắm côn thịt vào nơi sâu nhất. Không biết có phải vừa rồi được chăm sóc chu đáo không, hắn cực kỳ kích động, thọc vào rút ra không theo quy luật nào, đấu đá lung tung, thọc đến độ Tuế Hòa không ngừng dịch người lên phía trên.
Bộ phận sinh dục điên cuồng vùi vào hoa huyệt lầy lội, đúng lúc hoa đào trở mình, dịch mật văng khắp nơi, trong không khí nồng đậm mùi tanh. Máu trong người Tuế Hòa tê dại, cô vươn qua chân bắt lấy cánh tay Cừ Chiêu, “Sắp… Sắp tới rồi…”
“Thoái mái không?”
“Thoải mái… Thoải mái a…”
Cừ Chiêu càng cắm càng nhanh, hắn duỗi tay bắt lấy bầu ngực không cầm trọn bằng một tay, vuốt ve, cố nặn ra miếng thịt qua kẽ tay, dâm mĩ cực điểm. Dùng hai ngón tay bóp chặt đầu vú sưng đỏ diễm lệ, hắn lôi kéo, eo thon tăng tốc, suýt nữa không giữ được núm vú trơn trượt.
“A… Đau!”
Nhưng đau không bằng ngứa.
Dịch trắng ngày càng nhiều, bao quanh chỗ giao hợp, lông m* ướt dầm dề, liếc mắt một cái cơ thể hai người như đã sớm hòa làm một.
Đường đi bỗng co hẹp lại, Cừ Chiêu dừng lại tận sâu bên trong, dịch trắng nóng hổi bắn hết ra, nóng đến nỗi Tuế Hòa run rẩy hồi lâu.
Sau khi làm tình, cổ họng cô khản đặc.
Cừ Chiêu ôm Tuế Hòa đi tắm rửa, dòng nước chảy xuống ngực cô, cô bị xót rụt bả vai lại, rát rát nhói nhói, khó chịu.
“Không có lần sau.”
Đúng là hắn dùng vú ma sát côn thịt khá lâu mà quên mất da Tuế Hòa quá non nớt.
Tuế Hòa lắc đầu: “Không sao. Nhưng mà, lần sau… Lần sau đừng làm lâu như vậy là được.”
Trong mắt Cừ Chiêu ngập tràn ý cười, hỏi cô: “Thích?”
Tuế Hòa xấu hổ véo tai hắn, “Anh đừng xuyên tạc ý của em!”
Tai bị véo nhưng không đau, Cừ Chiêu ôm eo cô, để cô và hắn ngang tầm mắt.
Hắn nói: “Anh sợ em đau.”
Tuế Hòa cười ngọt ngào, thuận thế giơ tay, cả người treo trên người hắn.
“Em biết lần sau anh sẽ không làm em đau.”
Em tin anh.
“Bà xã, cúi đầu đi.”
Tuế Hòa không muốn nghe lời, cô cảm thấy ngực nóng rát, hoa huyệt lại ướt đẫm, cả người khó chịu, không muốn phục vụ Cừ Chiêu, “… Không muốn.”
Cừ Chiêu cầm hai đầu vú của cô, dùng lòng bàn tay vân vê nhiều lần, nghe cô rên rỉ ngày một lớn hơn, hắn hít thở mất bình tĩnh, “Không muốn à?”
Viền mắt Tuế Hòa mờ mịt hơi nước, cô giận liếc hắn một cái, sau lại ngoan ngoãn cúi đầu, hé miệng, quy đầu cực đại vừa vặn đánh tới, cô liền ăn vào gần một nửa.
“Ô.”
Cừ Chiêu sảng khoái đến nỗi cơ mông đột nhiên co rụt lại, hắn buông bộ ngực bị dồn ép ra, thẳng hông, đưa côn thịt vào sâu trong cái miệng nhỏ nhắn ấm áp…
Tuế Hòa muốn đẩy hắn, không đẩy được, tay dừng lại trên hai túi trứng, cô bóp bóp, nghe thấy Cừ Chiêu thở dốc, “Chính là như vậy.”
Cô thông minh, nhìn Cừ Chiêu thoải mái liền nghiêm túc vuốt ve xoa bóp cho hắn.
Đầu lưỡi bị côn thịt chen lấn không biết để đâu, Tuế Hòa không còn cách nào, đành không ngừng mút mã mắt, vị không khó ăn, nhưng há miệng quá lâu có hơi tê mỏi.
Cừ Chiêu đỡ đầu giường bắt đầu chuyển động, hắn không dám cắm vào quá sâu, côn thịt mỗi lần chỉ đi vào một nửa, nhưng cũng đủ mãn nguyện. Cái miệng này vừa nhỏ vừa ướt, nóng hầm hập bao lấy căn thịt, là thể nghiệm không có khi cắm vào hoa huyệt.
Biết Cừ Chiêu thương cô, Tuế Hòa cố ngẩng cao đầu, làm côn thịt đi vào sâu hơn, cô dùng sức liếm mút, đầu lưỡi tranh thủ liếm mỗi một tấc căn thịt nóng bỏng.
Cừ Chiêu nghiến quai hàm, hắn cúi đầu, Tuế Hòa cũng đang nhìn hắn, trong ánh mắt ngập tràn tình dục, cái miệng nhỏ kia, ngậm kín nam căn, mị hoặc không che giấu được.
“Bảo bối lại dùng sức thêm chút nữa nào.”
Tuế Hòa ô ô lắc đầu, một giọt nước mắt chảy xuống, không phải cô tủi thân, mà là khó lòng kìm nổi.
Cừ Chiêu nhìn, bụng dưới căng thẳng, quy đầu nhảy lên trong cổ họng, hắn cố giữ bình tĩnh rút ra mới không có ý bắn.
Tuế Hòa chưa khép miệng lại ngay được, mặt cô ửng đỏ, gọi Cừ Chiêu: “Ông xã.”
Trong lòng Cừ Chiêu thầm mắng hai từ: Yêu tinh.
Hắn đỡ côn thịt đi vào cái miệng nhỏ giữa hai đùi Tuế Hòa, lấy quy đầu cọ cọ bên ngoài cảnh đẹp nước chảy dào dạt kia, nghe Tuế Hòa rên rỉ kiều diễm, hắn thẳng eo, côn thịt liền cắm vào chốn hoan lạc.
“Ách a~”
Tuế Hòa vốn mở chân rộng, sau khi Cừ Chiêu ra vào mấy chục lần, cô bất giác nhấc chân đè lên ngực, mắt cá chân treo trên vai hắn, bộ ngực lắc lư, cô cũng thở gấp theo.
Cừ Chiêu chống cánh tay cơ bắp hai bên giường, hắn lắc mông mãnh liệt ra vào, cắm côn thịt vào nơi sâu nhất. Không biết có phải vừa rồi được chăm sóc chu đáo không, hắn cực kỳ kích động, thọc vào rút ra không theo quy luật nào, đấu đá lung tung, thọc đến độ Tuế Hòa không ngừng dịch người lên phía trên.
Bộ phận sinh dục điên cuồng vùi vào hoa huyệt lầy lội, đúng lúc hoa đào trở mình, dịch mật văng khắp nơi, trong không khí nồng đậm mùi tanh. Máu trong người Tuế Hòa tê dại, cô vươn qua chân bắt lấy cánh tay Cừ Chiêu, “Sắp… Sắp tới rồi…”
“Thoái mái không?”
“Thoải mái… Thoải mái a…”
Cừ Chiêu càng cắm càng nhanh, hắn duỗi tay bắt lấy bầu ngực không cầm trọn bằng một tay, vuốt ve, cố nặn ra miếng thịt qua kẽ tay, dâm mĩ cực điểm. Dùng hai ngón tay bóp chặt đầu vú sưng đỏ diễm lệ, hắn lôi kéo, eo thon tăng tốc, suýt nữa không giữ được núm vú trơn trượt.
“A… Đau!”
Nhưng đau không bằng ngứa.
Dịch trắng ngày càng nhiều, bao quanh chỗ giao hợp, lông m* ướt dầm dề, liếc mắt một cái cơ thể hai người như đã sớm hòa làm một.
Đường đi bỗng co hẹp lại, Cừ Chiêu dừng lại tận sâu bên trong, dịch trắng nóng hổi bắn hết ra, nóng đến nỗi Tuế Hòa run rẩy hồi lâu.
Sau khi làm tình, cổ họng cô khản đặc.
Cừ Chiêu ôm Tuế Hòa đi tắm rửa, dòng nước chảy xuống ngực cô, cô bị xót rụt bả vai lại, rát rát nhói nhói, khó chịu.
“Không có lần sau.”
Đúng là hắn dùng vú ma sát côn thịt khá lâu mà quên mất da Tuế Hòa quá non nớt.
Tuế Hòa lắc đầu: “Không sao. Nhưng mà, lần sau… Lần sau đừng làm lâu như vậy là được.”
Trong mắt Cừ Chiêu ngập tràn ý cười, hỏi cô: “Thích?”
Tuế Hòa xấu hổ véo tai hắn, “Anh đừng xuyên tạc ý của em!”
Tai bị véo nhưng không đau, Cừ Chiêu ôm eo cô, để cô và hắn ngang tầm mắt.
Hắn nói: “Anh sợ em đau.”
Tuế Hòa cười ngọt ngào, thuận thế giơ tay, cả người treo trên người hắn.
“Em biết lần sau anh sẽ không làm em đau.”
Em tin anh.
/79
|