***Sân thượng tầng thứ 31..
Một cô gái tóc dài tới lưng, mái tóc đen tự nhiên, khuôn mặt trắng hồng hào khẽ nghiêng đầu, có lẽ là lần đầu gặp cô... Cả hai cùng im lặng. Chợt..
- Cậu là học sinh mới?
- À...ừ...
Băng không hiểu sao cô lại trả lời. Dường như cả hai đã rất thân.
- Cậu tên gì?
- Hải Băng!
- Là Trương...Hải Băng?
- ...Sao...biết?
Hải Băng thoáng sa sầm. Không lẽ cô gái này biết cô là ai? Cô gái khẽ mỉm cười, nụ cười rất quen thuộc.. Cô ôm lấy Băng.
- Trương Hải Băng! Cậu đã đi đâu thế hả? Đến giờ mới xuất hiện sao hả Black Rose?
- Ơ.. Chẳng lẽ...
Hải Băng bối rối. Gương mặt cô thoáng nở nụ cười...
- Á... Đinh Khắc Ni!!!
- Hức hức... Tớ nhớ cậu quá!
Hai người bạn thân từ bé. Đã lạc nhau hơn mười năm ròng... Hải Băng cười. Cô cười vì gặp lại Khắc Ni, người có thể làm cô cười mà không suy nghĩ gì.
- Cậu học lớp nào?
- 11AT...
- Tớ AV...
- Còn...
- Yun hả? Nó học chung tớ!
- Ơ... Sao cậu biết?
- Haha... Ta đang đợi em về làm em dâu đây!
Chợt...
- Chị! Chị cười ư? Chị vừa cười đấy!
Hải Phong sững người... Hải Băng đã cười lại rồi. Hải Băng đã như xưa rồi...ư? Còn đây là...ai? Ai khiến chị cười?
- Yun! Em rất nhớ anh! - Khắc Ni ôm chầm lấy Phong.
Hải Phong khựng lại... Là Ni sao?
- Erika?
- Thật may...vì anh không quên em! Yun ạ!
- Erika! Em đã đi đâu thế hả?
- Em...em...vừa về rồi mà!!
Khắc Ni run run, mắt cô ngấn lệ...
- Ơ! Erika.. Anh xin lỗi mà...
Hải Băng khẽ nghiêng đầu. Cô cười. Khắc Ni đã nhận ra cô. Dù đây không phải khuôn mặt của Hải Băng thực sự. Nước mắt cô rơi hạnh phúc.
- Cám ơn! Erika!
Cô lẳng lặng quay đi. Khắc Ni khẽ nhướn người.
- Lynk! Đi đâu thế?
- Định về lớp!
- Vừa gặp tớ mà.. Mà thôi! Về lớp nghỉ ngơi đi!
Băng bỏ đi. Vẫn lạnh lùng, khép kín.
Một cô gái tóc dài tới lưng, mái tóc đen tự nhiên, khuôn mặt trắng hồng hào khẽ nghiêng đầu, có lẽ là lần đầu gặp cô... Cả hai cùng im lặng. Chợt..
- Cậu là học sinh mới?
- À...ừ...
Băng không hiểu sao cô lại trả lời. Dường như cả hai đã rất thân.
- Cậu tên gì?
- Hải Băng!
- Là Trương...Hải Băng?
- ...Sao...biết?
Hải Băng thoáng sa sầm. Không lẽ cô gái này biết cô là ai? Cô gái khẽ mỉm cười, nụ cười rất quen thuộc.. Cô ôm lấy Băng.
- Trương Hải Băng! Cậu đã đi đâu thế hả? Đến giờ mới xuất hiện sao hả Black Rose?
- Ơ.. Chẳng lẽ...
Hải Băng bối rối. Gương mặt cô thoáng nở nụ cười...
- Á... Đinh Khắc Ni!!!
- Hức hức... Tớ nhớ cậu quá!
Hai người bạn thân từ bé. Đã lạc nhau hơn mười năm ròng... Hải Băng cười. Cô cười vì gặp lại Khắc Ni, người có thể làm cô cười mà không suy nghĩ gì.
- Cậu học lớp nào?
- 11AT...
- Tớ AV...
- Còn...
- Yun hả? Nó học chung tớ!
- Ơ... Sao cậu biết?
- Haha... Ta đang đợi em về làm em dâu đây!
Chợt...
- Chị! Chị cười ư? Chị vừa cười đấy!
Hải Phong sững người... Hải Băng đã cười lại rồi. Hải Băng đã như xưa rồi...ư? Còn đây là...ai? Ai khiến chị cười?
- Yun! Em rất nhớ anh! - Khắc Ni ôm chầm lấy Phong.
Hải Phong khựng lại... Là Ni sao?
- Erika?
- Thật may...vì anh không quên em! Yun ạ!
- Erika! Em đã đi đâu thế hả?
- Em...em...vừa về rồi mà!!
Khắc Ni run run, mắt cô ngấn lệ...
- Ơ! Erika.. Anh xin lỗi mà...
Hải Băng khẽ nghiêng đầu. Cô cười. Khắc Ni đã nhận ra cô. Dù đây không phải khuôn mặt của Hải Băng thực sự. Nước mắt cô rơi hạnh phúc.
- Cám ơn! Erika!
Cô lẳng lặng quay đi. Khắc Ni khẽ nhướn người.
- Lynk! Đi đâu thế?
- Định về lớp!
- Vừa gặp tớ mà.. Mà thôi! Về lớp nghỉ ngơi đi!
Băng bỏ đi. Vẫn lạnh lùng, khép kín.
/27
|