Ngày đầu đến trường học...
**Tại Blue Rose..
- Kính chào đại tiểu thư nhị thiếu gia!
- ...Lớp nào?
Hải Băng hỏi hiệu trưởng với ánh mắt lạnh lùng.
- Dạ 11AT và 11AV ạ!
- AT cả!
Hải Phong nghiêng người nhìn ông hiệu trưởng.
- Dạ! Tùy ý hai vị ạ!
- Thôi thái độ đó đi! Hãy bình thường như những người khác.
Quản gia lên tiếng khi thấy Hải Băng khoát tay ra hiệu cho ông.
Hiệu trưởng run lên bần bật. Lão giám thị tỏ ra khó chịu?
- Tại sao ngài lại cung kính chúng? Học sinh bây giờ...
- Im đi! Ông muốn mất việc à?
- Chúng là ai? Mà ngài lại run sợ chứ?
- Tổng tập đoàn Black Rose. Blue Rose chỉ là một phần nhỏ của Black Rose.
- Đứa con gái đó?
- Black Rose.
Gã giám thị run lên. Gã đã hiểu tại sao hiệu trưởng của ngôi trường lớn nhất châu Á mà phải run sợ trước đứa học sinh 17 tuổi.
- Đứa trẻ ấy có bộ óc của 1 thiên tài..
Hiệu trưởng thốt lên.
***
- Nghe nói có 2 học sinh mới!
- Thế à? Giàu có hay nghèo hèn?
- Chả biết nhưng tên con trai đáng gườm đấy!
Đám con trai bàn tán xôn xao.
Hôm nay, Hải Băng mặc bộ đồng phục Blue Rose - đồng phục do chính cô thiết kế. Làn da trắng, môi mọng nước hồng hồng như tô son. Khẽ gắn headphone cô thơ thẫn bước đi trên sân thượng. Chợt...
- Này!
- ...
Im lặng không trả lời, Hải Băng thờ ơ trước lũ con gái tóc xanh tóc đỏ và lũ con trai áo quần xộc xệch..
- Học sinh mới à?
- Con khốn! Mày không nghe Nguyên Anh nói gì sao?
- Bỏ cái tai nghe rẻ tiền đó ra đi!
Một tên con trai giật phắt chiếc headphone. Hải Băng nhếch mép cười, nụ cười thoải mái vì có kẻ đang xúc phạm cô.
- Có chuyện gì sao?
Một tên con trai từ đâu bước tới.
- Dạ! Không có gì ạ!! Tụi em định chào học sinh mới thôi ạ!
- Cô gái này à?
- Vâng ạ!
Nguyên Anh ôm lấy tay anh chàng ấy.
- Anh à! Mình đi khỏi đây nhé!
- Cô...gan nhỉ?
Hắn quay sang cô ả, ánh mắt sắc hơn lửa đạn.
- Ơ...em!!
- Biến đi!
Hắn thì thầm vào tai Nguyên Anh.
- Còn các người..Dám động vào người con gái của ta ư?
-"Người con gái...của...anh...sao???"
Cả thảy bọn chúng tái mét mặt mũi chạy vội đi. Nguyên Anh cắn môi đến bật máu:
- Dương Khánh Đăng! Anh dám.. Tôi sẽ cho dương gia thân bại danh liệt. Trừ khi Black Rose của Trương gia xuất hiện ở đây! Nhưng cô ta đang ở cách đây nửa vòng Trái Đất rồi! Khánh Đăng ạ!
- Thế à? Biến đi!
Nguyên Anh ngậm cục tức chạy đến phòng Hiệu trưởng.
- Lâm Kim Sơn! Tôi muốn biết về con nhỏ mới về đây!
- Ai cơ?
- Con nhỏ mới chuyển trường về Blue Rose. Ông nên nhớ tôi - Triệu Nguyên Anh có cổ phần không nhỏ trong đây!
- Tôi xin lỗi thưa cô Triệu!
- Ông chuẩn bị hành lí về quê đi!
Triệu Nguyên Anh khẽ cười lớn.
- Vâng!
Thái độ dửng dưng của Hiệu trưởng lam Nguyên Anh giận sôi gan. Cô nàng gọi cho Triệu Nguyên - Giám đốc của 1 tổ chức khá quy mô trong tập đoàn Black Rose.
- Ba!
- Sao thế con gái yêu?
- Dương Khánh Đăng! Con muốn lấy anh ta!
- Đại thiếu gia nhà họ Dương?
- Vâng!
- Con gái ngốc! Dương là tập đoàn đứng hàng thứ 2 thế giới! Dương Khánh Đăng sẽ là chủ tịch tương lai của Black Diamond, không với tới họ được đâu!
- Sao chứ?
- Ta phải họp rồi. Chào con!
- Tút...tút...tút....
Nguyên Anh giận sôi gan..
- Tại sao?!!!
**Tại Blue Rose..
- Kính chào đại tiểu thư nhị thiếu gia!
- ...Lớp nào?
Hải Băng hỏi hiệu trưởng với ánh mắt lạnh lùng.
- Dạ 11AT và 11AV ạ!
- AT cả!
Hải Phong nghiêng người nhìn ông hiệu trưởng.
- Dạ! Tùy ý hai vị ạ!
- Thôi thái độ đó đi! Hãy bình thường như những người khác.
Quản gia lên tiếng khi thấy Hải Băng khoát tay ra hiệu cho ông.
Hiệu trưởng run lên bần bật. Lão giám thị tỏ ra khó chịu?
- Tại sao ngài lại cung kính chúng? Học sinh bây giờ...
- Im đi! Ông muốn mất việc à?
- Chúng là ai? Mà ngài lại run sợ chứ?
- Tổng tập đoàn Black Rose. Blue Rose chỉ là một phần nhỏ của Black Rose.
- Đứa con gái đó?
- Black Rose.
Gã giám thị run lên. Gã đã hiểu tại sao hiệu trưởng của ngôi trường lớn nhất châu Á mà phải run sợ trước đứa học sinh 17 tuổi.
- Đứa trẻ ấy có bộ óc của 1 thiên tài..
Hiệu trưởng thốt lên.
***
- Nghe nói có 2 học sinh mới!
- Thế à? Giàu có hay nghèo hèn?
- Chả biết nhưng tên con trai đáng gườm đấy!
Đám con trai bàn tán xôn xao.
Hôm nay, Hải Băng mặc bộ đồng phục Blue Rose - đồng phục do chính cô thiết kế. Làn da trắng, môi mọng nước hồng hồng như tô son. Khẽ gắn headphone cô thơ thẫn bước đi trên sân thượng. Chợt...
- Này!
- ...
Im lặng không trả lời, Hải Băng thờ ơ trước lũ con gái tóc xanh tóc đỏ và lũ con trai áo quần xộc xệch..
- Học sinh mới à?
- Con khốn! Mày không nghe Nguyên Anh nói gì sao?
- Bỏ cái tai nghe rẻ tiền đó ra đi!
Một tên con trai giật phắt chiếc headphone. Hải Băng nhếch mép cười, nụ cười thoải mái vì có kẻ đang xúc phạm cô.
- Có chuyện gì sao?
Một tên con trai từ đâu bước tới.
- Dạ! Không có gì ạ!! Tụi em định chào học sinh mới thôi ạ!
- Cô gái này à?
- Vâng ạ!
Nguyên Anh ôm lấy tay anh chàng ấy.
- Anh à! Mình đi khỏi đây nhé!
- Cô...gan nhỉ?
Hắn quay sang cô ả, ánh mắt sắc hơn lửa đạn.
- Ơ...em!!
- Biến đi!
Hắn thì thầm vào tai Nguyên Anh.
- Còn các người..Dám động vào người con gái của ta ư?
-"Người con gái...của...anh...sao???"
Cả thảy bọn chúng tái mét mặt mũi chạy vội đi. Nguyên Anh cắn môi đến bật máu:
- Dương Khánh Đăng! Anh dám.. Tôi sẽ cho dương gia thân bại danh liệt. Trừ khi Black Rose của Trương gia xuất hiện ở đây! Nhưng cô ta đang ở cách đây nửa vòng Trái Đất rồi! Khánh Đăng ạ!
- Thế à? Biến đi!
Nguyên Anh ngậm cục tức chạy đến phòng Hiệu trưởng.
- Lâm Kim Sơn! Tôi muốn biết về con nhỏ mới về đây!
- Ai cơ?
- Con nhỏ mới chuyển trường về Blue Rose. Ông nên nhớ tôi - Triệu Nguyên Anh có cổ phần không nhỏ trong đây!
- Tôi xin lỗi thưa cô Triệu!
- Ông chuẩn bị hành lí về quê đi!
Triệu Nguyên Anh khẽ cười lớn.
- Vâng!
Thái độ dửng dưng của Hiệu trưởng lam Nguyên Anh giận sôi gan. Cô nàng gọi cho Triệu Nguyên - Giám đốc của 1 tổ chức khá quy mô trong tập đoàn Black Rose.
- Ba!
- Sao thế con gái yêu?
- Dương Khánh Đăng! Con muốn lấy anh ta!
- Đại thiếu gia nhà họ Dương?
- Vâng!
- Con gái ngốc! Dương là tập đoàn đứng hàng thứ 2 thế giới! Dương Khánh Đăng sẽ là chủ tịch tương lai của Black Diamond, không với tới họ được đâu!
- Sao chứ?
- Ta phải họp rồi. Chào con!
- Tút...tút...tút....
Nguyên Anh giận sôi gan..
- Tại sao?!!!
/27
|