Chương 20
Hôm nay trời không còn đẹp như trước nữa mây đen kéo mịt mù dự báo sẽ có cơn mưa to . Vừa nghĩ xong cơn mưa bất chợt kéo tới sấm ầm ầm Min liền chạy vào một mái hiên gần đó trú mưa và lúc đó cũng có người con trai bước tới anh thật đẹp đẹp đến mức như thiên thần những giọt nước còn vướn lại trên mái tóc nâu xám của anh rất quyết rũ cùng nụ cười luôn hiện hữu trên môi anh .
Anh là Lâm Minh Duy ( Po ) anh đang tham quan Việt Nam thì mưa kéo tới
Anh nhìn thấy cô bé tóc tím đang đưa tay hứng những giọt mưa nhẹ nhàng môi cô bất giác nở nụ cười tuyệt đẹp
[ cơn mưa đó làm cô nhớ đến lúc cô rất thích mưa _ mưa có thể xoa dịu được lòng cô và làm cô nhớ đến mẹ ]
Ang ngẫm nhìn cô bé trước mắt tay ôm đóng sách vở gì đó tuy cô không mặt đồ sang trọng gì cả nhưng vẫn tỏ ra vẽ đẹp cao quý mang đôi giày cao màu trắng tinh tạo nên vẻ kì bí
Po lân la lại gần Min anh đang tính chọc cô tý síu thì
- Chào cô bé _ anh đưa tay trước mặt cô gái đó
Min vội tắt nụ cười quay qua xem ai rồi làm ngơ anh luôn
Po cũng hơi bắt ngờ anh chưa từng bị bơ như vậy dù sao anh cũng là soái ca mà
Cơn mưa bắt đầu ngừng rơi nhanh chóng Min chạy đi không quan tâm Po
- Lê Thiên Anh sinh viên Ngành kinh tế đại học Âu thành _ lúc cô quay qua anh vô tình nhìn thấy thẻ sinh viên của cô
- để xem cô bé chạy đi đâu nhé _ Po cười rồi tiếp tục công việc của mình ( tham quan Việt Nam )
Đến Trường Âu Thành
Min đi đến trường thì một chuyện rất bắt ngờ nha mọi người xì xào gì đó rồi cứ chỉ chỉ chỏ chỏ với tính cách của Min chuyện này rất bình thường vì lúc nào mà chặng bị xăm xoi .
Đamg đi bỗng chốc dừng lại Min ngước lên thì ra là Py chặn đường cô.
- chuyện gì _ Min khoanh tay ngước mặt lên
- tôi muốn nói chuyện với cô _ Py cũng không kém
- Nói _ Min lạnh lùng cất tiếng
- cô hãy tránh xa anh Kingz ngay và luôn _ Py chỉ thẳng vào mặt Min
- Tại sao _ Min không hỉu nỗi sao cô bạn thân này lại mù quáng như thế rỏ ràng anh ta đã nói như vậy rồi.
- Tại vì anh ấy chính là của tôi _ Py lên tiếng khẳng định chủ quyền
Mọi người xung quan bắt đầu căng thẳng
Min nhếch môi rồi bước thẳng đi Py đúng là trẻ con cô nói vậy thì anh ta sẽ yêu Py hay sao
- Cô... _ Py tức lắm cô ta dám xem thường mình vậy à còn nhếch môi khinh bỉ cô chứ gì...
Bốp _ Tiếng tát mạnh vang lên mọi người chết chân chỗ đó là Py đang đánh Min
- Tôi nói cho cô biết cô đừng tỏ thái độ lạnh lùng trước mặt tôi rồi sao lưng phản tôi đúng là đồ giả tạo tôi đã nói cái gì của tôi thì tôi sẽ giành lại bằng được _ Py quát to
- cậu thực sự thay đổi rồi Pyy à cậu không còn là cô gái ngày trước lúc nào nụ cười cũng nở trên mọi cậu vô tư hồn nhiên bây giờ câu đang lún sâu vào tình yêu đó _ Min ôm mặt cố gắng giải thích
- Im đi _ Py hét lên chạy đi thật xa để không phải nghe những lời nói đó .
Mọi người bắt đầu vào tiết của mình Min cũng lớp bần thần ngôi một chỗ giáo sư hỏi gì cũng lắc đầu không biết ngồi ì ra một chỗ suy nghĩ tiếy học trôi qua nhạt nhẽo
Tiếp ~~~~
Hôm nay trời không còn đẹp như trước nữa mây đen kéo mịt mù dự báo sẽ có cơn mưa to . Vừa nghĩ xong cơn mưa bất chợt kéo tới sấm ầm ầm Min liền chạy vào một mái hiên gần đó trú mưa và lúc đó cũng có người con trai bước tới anh thật đẹp đẹp đến mức như thiên thần những giọt nước còn vướn lại trên mái tóc nâu xám của anh rất quyết rũ cùng nụ cười luôn hiện hữu trên môi anh .
Anh là Lâm Minh Duy ( Po ) anh đang tham quan Việt Nam thì mưa kéo tới
Anh nhìn thấy cô bé tóc tím đang đưa tay hứng những giọt mưa nhẹ nhàng môi cô bất giác nở nụ cười tuyệt đẹp
[ cơn mưa đó làm cô nhớ đến lúc cô rất thích mưa _ mưa có thể xoa dịu được lòng cô và làm cô nhớ đến mẹ ]
Ang ngẫm nhìn cô bé trước mắt tay ôm đóng sách vở gì đó tuy cô không mặt đồ sang trọng gì cả nhưng vẫn tỏ ra vẽ đẹp cao quý mang đôi giày cao màu trắng tinh tạo nên vẻ kì bí
Po lân la lại gần Min anh đang tính chọc cô tý síu thì
- Chào cô bé _ anh đưa tay trước mặt cô gái đó
Min vội tắt nụ cười quay qua xem ai rồi làm ngơ anh luôn
Po cũng hơi bắt ngờ anh chưa từng bị bơ như vậy dù sao anh cũng là soái ca mà
Cơn mưa bắt đầu ngừng rơi nhanh chóng Min chạy đi không quan tâm Po
- Lê Thiên Anh sinh viên Ngành kinh tế đại học Âu thành _ lúc cô quay qua anh vô tình nhìn thấy thẻ sinh viên của cô
- để xem cô bé chạy đi đâu nhé _ Po cười rồi tiếp tục công việc của mình ( tham quan Việt Nam )
Đến Trường Âu Thành
Min đi đến trường thì một chuyện rất bắt ngờ nha mọi người xì xào gì đó rồi cứ chỉ chỉ chỏ chỏ với tính cách của Min chuyện này rất bình thường vì lúc nào mà chặng bị xăm xoi .
Đamg đi bỗng chốc dừng lại Min ngước lên thì ra là Py chặn đường cô.
- chuyện gì _ Min khoanh tay ngước mặt lên
- tôi muốn nói chuyện với cô _ Py cũng không kém
- Nói _ Min lạnh lùng cất tiếng
- cô hãy tránh xa anh Kingz ngay và luôn _ Py chỉ thẳng vào mặt Min
- Tại sao _ Min không hỉu nỗi sao cô bạn thân này lại mù quáng như thế rỏ ràng anh ta đã nói như vậy rồi.
- Tại vì anh ấy chính là của tôi _ Py lên tiếng khẳng định chủ quyền
Mọi người xung quan bắt đầu căng thẳng
Min nhếch môi rồi bước thẳng đi Py đúng là trẻ con cô nói vậy thì anh ta sẽ yêu Py hay sao
- Cô... _ Py tức lắm cô ta dám xem thường mình vậy à còn nhếch môi khinh bỉ cô chứ gì...
Bốp _ Tiếng tát mạnh vang lên mọi người chết chân chỗ đó là Py đang đánh Min
- Tôi nói cho cô biết cô đừng tỏ thái độ lạnh lùng trước mặt tôi rồi sao lưng phản tôi đúng là đồ giả tạo tôi đã nói cái gì của tôi thì tôi sẽ giành lại bằng được _ Py quát to
- cậu thực sự thay đổi rồi Pyy à cậu không còn là cô gái ngày trước lúc nào nụ cười cũng nở trên mọi cậu vô tư hồn nhiên bây giờ câu đang lún sâu vào tình yêu đó _ Min ôm mặt cố gắng giải thích
- Im đi _ Py hét lên chạy đi thật xa để không phải nghe những lời nói đó .
Mọi người bắt đầu vào tiết của mình Min cũng lớp bần thần ngôi một chỗ giáo sư hỏi gì cũng lắc đầu không biết ngồi ì ra một chỗ suy nghĩ tiếy học trôi qua nhạt nhẽo
Tiếp ~~~~
/24
|