Hạnh Phúc Không Ngừng

CHƯƠNG 3

/79


Phùng Ẩn Trúc càng hiểu anh lại càng cảm thấy có chút gì đó sợ anh. Nói chính xác thì đấy là trạng thái tâm lý vừa kính nể vừa sợ sệt trong vô thức. Một người có nụ cười luôn thường trực trên môi, sẽ khiến người ta phải thấp thỏm trong lòng vì những điều ẩn sau nụ cười ấy.

Tiêu Ly bước tới, đón lấy chiếc cốc trên tay Ẩn Trúc, trên thân cốc dính đầy trà sữa, chân tay cô lại lóng ngóng nên rất dễ tuột tay làm vỡ cốc.

Ẩn Trúc giơ hay tay lên lại sợ tay mình vô tình quệt vào chiếc áo sơ mi đắt tiền trên người sếp ncoo muốn đi tới bàn mình để lấy mấy tờ giấy ăn, nhưng lại bị Tiêu Ly đứng chắn trước mặt.

"Giám đốc Tiêu, tôi cần lấy mấy tờ giấy."

Tiêu Ly không tránh ra. Anh quay người lại rút hai tờ giấy ăn lau thân cốc, lau cả tay mình rồi đặt cốc xuống, rút thêm hai tờ giấy nữa, nhét vào tay Ẩn Trúc, sau đó anh mới quay về phòng của mình.

Ẩn Trúc nhìn mấy tờ giấy ăn trong tay mình hơi băn khoăn, "Chẳng lẽ mình phải nói là Giám đốc Tiêu, nhờ anh lấy giúp tôi mấy tờ giấy?". Mặc dù đi làm đã gần ba năm, cô đã có thể tôi luyện cho mình vẻ mặt điềm tĩnh trong bất kì hoàn cảnh nào, nhưng sự liều lĩnh vụng về thì vẫn chưa cách nào sửa được. Dù sao phải làm những việc trái ngược với tính cách của mình vẫn có chút gì đó miễn cưỡng, có những lúc làm cô cũng không thể tin tưởng bản thân mình có thể xử lý mọi việc một cách chu toàn được, đặc biệt là đối với một vị sếp nho nhã lịch sự như thế này thì cô lấy đâu ra niềm tin ấy?

Ẩn Trúc ra sức xoa hai tay vào nhau nhưng cảm tíac nhớp nháp giữa các ngón tay cũng như cái mùi lưu loại đó, có lau cũng không hết được.

Thôi bỏ đi, không có thời gian ở đây mà nghĩ tới những thứ linh tinh đó, phục vụ cấp trên vẫn là chuyện cấp bách hơn cả.

Thói quen của Tiêu Ly hàng ngày là uống một tách café vào mỗi sáng hoặc trưa. Anh không bao giờ uống café hoà tan, café mà anh uống đều do tự qnh mang đến, phía ngoài vỏ in toàn chữ nước ngoài. Ẩn Trúc chỉ để ý, nắm rõ độ đậm nhạt cho hợp với khẩu vị của anh, còn việc nó có quá hạn hay không, cô không chịu trách nhiệm. Về cơ bản, những hướng dẫn bằng tiếng Anh thì cô còn có thể hiểu được, những cách viết về thời hạn sử dụng của nước ngoài lại quá khác biệt so với cách viết của Trung Quốc, cô thực sự không đủ khả năng để có thể dịch trực tiếp sang tiếng Trung được.

Hôm qua, Ẩn Trúc ra siêu thị mua trà sữa Lipton loại có túi lọc, cô thích thứ màu sắc đầm đậm và sự dung hoà xen lẫn một chút đối lập của hai thứ mùi vị khác biệt đó khi hoà trộn với nhau. Cô không phải một người quá để ý nên không biết liệu sếp mình có phải là người cũng thích thưởng thức đồ uống theo phong cách đồ ăn nhanh không.

Cô pha một cốc mang vào, quả nhiên Tiêu Ly chỉ nhấp một chút qua quýt cho xong, cũng không nói gì thêm. Ẩn Trúc nhìn bộ dạng Tiêu Ly như vậy tự nhiên cảm thấy buồn cười. Biểu hiện của Tiêu Ly trông rất giống đứa trẻ lần đầu tiên nêm thử một món ăn mới, chỉ nếm qua mùi vị, sau đó là thôi không ăn nữa. Hoặc có thể do đó trước, việc giải quyết chiếc cốc trơn tuột kia đã làm tiêu tan suy nghĩ muốn nếm thử món mới của anh.

"Cười gì chứ?" , Tiêu Ly đột nhiên hỏi. Lúc này Phùng Ẩn Trúc mới nhận ra nụ cười của mình đã xuất hiện không đúng lúc.

"Thời tiết đẹp quá, nên là ..." , đôi lúc trả lời vu vơ không liên quan đến câu hỏi cũng là một trong những cách ứng đối hay. Đương nhiên là cách này chỉ có thể dùng trong những trường hợp không liên quan đến công việc.

Tiêu Ly gật đầu ra vẻ hiểu ý, cô đã xác định anh sẽ không thích, mà đúng là anh cũng không thích thật. Dù sao anh cũng đã cười rồi, chẳng cần che giấu thêm nữa, anh chỉ vào cái cốc nói: "Phiền em đổi cho tôi một cốc café khác, cảm ơn!"

Ẩn Trúc cố gắng kiềm chế cảm xúc của bản thân, tủm tỉm cười "vâng, thưa sếp".


/79

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status