Mấy đứa quậy đủ chưa???
Giọng nói âm trầm vang lên,ngay sau đó,ba mẹ hắn tiến vào.Mẹ hắn là một người phụ nữ rất xinh đẹp,quý phái,lối trang điểm nhẹ nhàng giúp bà thu hút được nhiều ánh nhìn.Ba hắn nhìn giống một người đàn ông từng trải,vest đen cao quý.Không khó hiểu vì sao hắn và Lăng Tuyết lại đẹp như vậy.Nó và ba mẹ hắn chưa từng gặp nhau,vì vậy cả ba người không nhận ra nhau.Vả lại,ba mẹ nó che dấu truyền thông rất tốt nên gần như không tra được tư liệu về nó.
Nó cúi người chào bọn họ:
-Cháu chào hai bác.
Ba mẹ nó có vẻ hài lòng,chỉ gật đầu cho qua.Nhưng Bạch Vân thì không như vây.Sau khi chào hai người họ,bất chấp sự có mặt của hắn,cô ta lại diễn,hỉ tay vào nó rồi khóc lóc đầy vẻ tủi thân cứ như nó bắt nạt cô ta thật vậy:-
-hức..hức...hai bác xem,cô ta là kẻ chẳng ra gì cả.Cô ta biết anh Vũ có vị hôn thê mà vẫn có tình quyến rũ anh ấy.Cháu đến cũng bị cô ta dạy bảo...bla...bla...
Bạch Vân cứ thế tuôn ra một tràng dài,nó và hắn nhìn nhau như kiểu: Tôi hiểu mà... làm Bạch Vân thấy mà tức sôi máu.Trong lòng nó lúc này đã thầm tâng cô ta lên 9 tầng mây rồi.Diễn đạt vậy,không đạt giải ảnh hậu thật là uổng phí.Ba mẹ hắn có lẽ cũng cảm thấy bực dọc rồi,họ vốn không ưa Bạch Vân.Tính cách cô ta làm họ không thể chấp nhận được,ỷ thế bắt nạt người khác.Trong showbiz,thực lực chỉ là một phần,những người không vừa mắt cô ta lập tức dùng thế lực chèn ép,...ngay cả trên thương trường,gia đình cô ta vì muốn tạo áp lực cho nhà hắn mà dùng không ít thủ đoạn bỉ ổi.Vì thế,họ không những không cho cô ta mặt mũi mà còn lên tiếng bênh vực nó:
-Chuyện của Lục gia tôi,cô không cần quan tâm.
-Cô ta có gì hơn cháu???Thua vị hôn thê của anh ấy,cháu có thể chấp nhận được,nhưng còn cô ta thì sao??Vì cái gì mà lại được ưu tiên hơn cháu???
Bạch Vân hét ầm lên.
-Dựa vào đó chính là con gái của chúng tôi,đại tiểu thư của Lục gia-Lục Tiểu Phàm.
Ba mẹ nó đi đến,nói xong thì nhìn nó trìu mến .Khỏi phải nói,nhà hàng một lần nữa bị chấn động.Hắn,Bạch Vân và ba mẹ nó á khẩu.Hắn vô cùng bất ngờ,Bạch Vân thì shock,ba mẹ hắn thở phào vì lúc nãy chưa làm gì quá đáng.Để tránh tiếp tục gây xôn xao,hai gia đình vào phòng nói chuyện riêng với nhau.Hắn và nó không hiểu ăn phải cái gì mà không phản đối nưa,im lặng nghe người lớn bàn chuyện chính sự.Nhàm chán,hắn và nó lên sân thượng ngồi.
-Tại sao cậu không nói cho tôi biết cậu là vị hôn thê của tôi???-Hắn chất vấn.
-Tôi nói cho cậu bằng mắt à???Vừa nãy tôi mới đoán ra,không kịp nói thì đã bị đánh rồi.
Nó cáu kỉnh đáp lời.Hai kẻ điên nói chuyện trên sân thượng một hồi thì trở lại nhà hàng,ai về nhà nấy,hôm sau lại bay về Việt Nam.Suốt quá trình nó không thèm để mắt đến hắn,chỉ chăm chăm nói chuyện cùng Lăng Tuyết.Đại khái là nó nói chuyện khá hợp gu với cô nên rất nhanh hai người đã là bạn tốt,còn hắn nhanh chóng bị ném ra ngoài lề.
Giọng nói âm trầm vang lên,ngay sau đó,ba mẹ hắn tiến vào.Mẹ hắn là một người phụ nữ rất xinh đẹp,quý phái,lối trang điểm nhẹ nhàng giúp bà thu hút được nhiều ánh nhìn.Ba hắn nhìn giống một người đàn ông từng trải,vest đen cao quý.Không khó hiểu vì sao hắn và Lăng Tuyết lại đẹp như vậy.Nó và ba mẹ hắn chưa từng gặp nhau,vì vậy cả ba người không nhận ra nhau.Vả lại,ba mẹ nó che dấu truyền thông rất tốt nên gần như không tra được tư liệu về nó.
Nó cúi người chào bọn họ:
-Cháu chào hai bác.
Ba mẹ nó có vẻ hài lòng,chỉ gật đầu cho qua.Nhưng Bạch Vân thì không như vây.Sau khi chào hai người họ,bất chấp sự có mặt của hắn,cô ta lại diễn,hỉ tay vào nó rồi khóc lóc đầy vẻ tủi thân cứ như nó bắt nạt cô ta thật vậy:-
-hức..hức...hai bác xem,cô ta là kẻ chẳng ra gì cả.Cô ta biết anh Vũ có vị hôn thê mà vẫn có tình quyến rũ anh ấy.Cháu đến cũng bị cô ta dạy bảo...bla...bla...
Bạch Vân cứ thế tuôn ra một tràng dài,nó và hắn nhìn nhau như kiểu: Tôi hiểu mà... làm Bạch Vân thấy mà tức sôi máu.Trong lòng nó lúc này đã thầm tâng cô ta lên 9 tầng mây rồi.Diễn đạt vậy,không đạt giải ảnh hậu thật là uổng phí.Ba mẹ hắn có lẽ cũng cảm thấy bực dọc rồi,họ vốn không ưa Bạch Vân.Tính cách cô ta làm họ không thể chấp nhận được,ỷ thế bắt nạt người khác.Trong showbiz,thực lực chỉ là một phần,những người không vừa mắt cô ta lập tức dùng thế lực chèn ép,...ngay cả trên thương trường,gia đình cô ta vì muốn tạo áp lực cho nhà hắn mà dùng không ít thủ đoạn bỉ ổi.Vì thế,họ không những không cho cô ta mặt mũi mà còn lên tiếng bênh vực nó:
-Chuyện của Lục gia tôi,cô không cần quan tâm.
-Cô ta có gì hơn cháu???Thua vị hôn thê của anh ấy,cháu có thể chấp nhận được,nhưng còn cô ta thì sao??Vì cái gì mà lại được ưu tiên hơn cháu???
Bạch Vân hét ầm lên.
-Dựa vào đó chính là con gái của chúng tôi,đại tiểu thư của Lục gia-Lục Tiểu Phàm.
Ba mẹ nó đi đến,nói xong thì nhìn nó trìu mến .Khỏi phải nói,nhà hàng một lần nữa bị chấn động.Hắn,Bạch Vân và ba mẹ nó á khẩu.Hắn vô cùng bất ngờ,Bạch Vân thì shock,ba mẹ hắn thở phào vì lúc nãy chưa làm gì quá đáng.Để tránh tiếp tục gây xôn xao,hai gia đình vào phòng nói chuyện riêng với nhau.Hắn và nó không hiểu ăn phải cái gì mà không phản đối nưa,im lặng nghe người lớn bàn chuyện chính sự.Nhàm chán,hắn và nó lên sân thượng ngồi.
-Tại sao cậu không nói cho tôi biết cậu là vị hôn thê của tôi???-Hắn chất vấn.
-Tôi nói cho cậu bằng mắt à???Vừa nãy tôi mới đoán ra,không kịp nói thì đã bị đánh rồi.
Nó cáu kỉnh đáp lời.Hai kẻ điên nói chuyện trên sân thượng một hồi thì trở lại nhà hàng,ai về nhà nấy,hôm sau lại bay về Việt Nam.Suốt quá trình nó không thèm để mắt đến hắn,chỉ chăm chăm nói chuyện cùng Lăng Tuyết.Đại khái là nó nói chuyện khá hợp gu với cô nên rất nhanh hai người đã là bạn tốt,còn hắn nhanh chóng bị ném ra ngoài lề.
/20
|