Chương 46 nhận chức ở cảnh thịnh
Thượng Quan Ngưng cùng Cảnh Dật Thần ở hai cái toilet khác nhau rửa mặt xong, rồi cùng đi đến nhà ăn ăn bữa sáng.
Bữa sáng khá phong phú, Thượng Quan Ngưng thân thể không thoải mái lắm nhưng vẫn cố ép bản thân ăn nhiều một chút.
Tí nữa còn phải đi làm, phải ăn nhiều một chút mới có sức lực đấu tranh với bệnh cảm mạo đấu tranh.
Vừa quá 7 giờ rưỡi, Cảnh Dật Thần liền thay một thân tây trang mầu đen, chuẩn bị ra khỏi nhà, hôm nay anh muốn về nhà cũ, sau đó đi cùng cha đến Tập Đoàn Cảnh Thịnh, chính thức gặp mặt các đại cổ đông.
Từ hôm nay trở đi, Tập Đoàn Cảnh Thịnh do anh khống chế tất cả. Đây là việc anh âm mưu rất lâu rồi, cho nên liền phá lệ ngiêm túc đối đãi bọn họ.
Anh tùy tay cầm lấy một chiếc áo khoác vải nỉ,vừa muốn ra cửa, nhưng định bước chân ra lại bước trở về.
Lúc nãy vừa mới ăn cơm anh liền phát hiện rằng Thượng Quan ngưng bị cảm, xem ra tối hôm qua thuốc trị cảm không có tác dụng.
Ngày hôm qua cô ngây ngốc ở ngoài trời lạnh như vậy, không cảm mạo mới lạ.
Anh im lặng lập tức đi vào phòng ngủ, dọa Thượng Quan Ngưng nhảy dựng: “Anh sao còn chưa đi?” Vừa mới không phải đã đi ra ngoài sao?
Cảnh Dật Thần sắc mặt có chút khó coi, cô hy vọng anh đi?
Anh không yên tâm nên xem xét cái trán của cô, lúc sau ra lệnh nói: “Khả năng là phát sốt, hôm nay ở chỗ này, tôi không cho cô đi ra ngoài, ở nhà đi ngốc, nghỉ ngơi thật tốt! Muốn ăn cái gì thì phải nói cho phòng bếp, không được gọi cơm hộp ăn đâu!”
“Như vậy sao được, hôm nay là ngày đầu tiên tôi nhận chức, nào có ai vừa ngày đầu tiên đi làm lại nghỉ làm! Đến lúc đó lãnh đạo ở trên có ấn tượng không tốt với tôi thì làm sao bây giờ!"
Thượng Quan Ngưng nóng nảy, cô cảm thấy thân thể của bản thân không hề có vấn đề gì, chỉ là cảm mạo thôi, nhất định phải đi.
Tuy rằng cô kêu Cảnh Trung Tu một tiếng chú cảnh, nhưng cũng không có nghĩa cô thật sự có thể tùy hứng làm bậy, vị trí trợ lý tổng tài Tập Đoàn Cảnh Thịnh có bao nhiêu người hâm mộ ghen ghét, cô quả thật rất quý trọng việc cậu giúp cô.
Từ từ, anh ta vừa mới nói cái gì, cơm hộp? Anh ta tại sao lại biết việc cô ăn cơm hộp?!
“Ngày hôm qua cơm hộp mua một tặng ba, là anh đưa ba?” Trong giọng nói của cô có ba phần hoài nghi, bảy phần khẳng định.
Cảnh Dật Thần gật gật đầu, nhàn nhạt “ừ” một tiếng.
Khó trách, hẳn nào cô thấy, cơm hộp do tiệm làm mà như vậy thì chỉ có táng gia bại sản.
Thượng Quan Ngưng trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác ấm áp nói không nên lời, việc này rất nhỏ, mà anh đều có thể chú ý tới, cô bỗng có một ảo giác được người khác che chở.
Cô chỉ là hơi hơi thất thần, rất mau trở về hiện thực: “Anh giúp tôi tìm người mở khóa, đem cửa nhà tôi mở ra, tôi muốn thay quần áo đi làm!"
“Mở cửa cũng được, nhưng hôm nay không được đi làm, chỉ có thể ở nhà nghỉ ngơi, chờ thân thể cô hoàn toàn khỏe lại rồi đi." Cảnh Dật Thần vẫn không yên tâm như cũ, nếu không đi làm cũng không sao cả, anh đâu phải không nuôi nổi cô, nếu làm mà đổ bệnh thì phải làm sao, đi làm lại rất mệt lại đổ bệnh nặng hơn thì sao.
“được được được, tôi ở nhà nghỉ ngơi, không đi làm, anh mau tìm người mở khóa.” Thượng Quan Ngưng tròng mắt chuyển động, bỗng nhiên đáp ứng xuống dưới.
Chỉ cần có thể làm anh kêu người đem cửa mở ra, thế nào đều được, dù sao tí nữa là anh đi rồi, cô lẳng lặng đi làm là được, anh ấy cũng không biết được.
Nàng thấy bản thân tính toán nhỏ nhặt, cảm thấy trong đầu chỉ số EQ của mình về khoảng lừa đảo cao hơn hẳn Cảnh Dật Thần mà mừng thầm.
Cảnh Dật Thần thấy cô đáp ứng, thần sắc hơi hơi hòa hoãn, rồi sau đó gọi điện nói với A Hổ—— mở khóa là việc nhỏ, A Hổ dễ dàng làm song.
Bất quá không thể để Thượng Quan Ngưng biết, bằng không, ngày hôm qua anh đem cô tới nơi này, cô sẽ cảm thấy anh không có hảo tâm.
Tuy rằng anh xác thật không có hảo tâm.
Một lát sau, anh mới nói với Thượng Quan Ngưng: “được rồi, cửa được mở rồi, cô có thể…….”
Thượng Quan Ngưng vừa nghe cửa đã mở, liền lập tức chay ra bên ngoài, cũng không hề quay đầu lại.
Cảnh Dật Thần nhìn cô gấp gáp không chờ nổi mà muốn rời đi, hơi thở trên người anh lập tức trở nên lạnh lẽo.
Cái con bé không có lương tâm này, dùng xong anh liền lập tức liền ném xuống, một câu cám ơn cũng không có.
Anh nâng tay lên nhìn thoáng qua đồng hồ, 7 giờ bốn mươi, cũng nên xuất phát rồi..
Thượng Quan Ngưng về đến nhà, thì ngay lập tức bắt đầu thay quần áo chải đầu, nhanh chóng gói gém đồ vật chuẩn bị đi làm.
Khẩn trương đi làm trong lúc hoảng loạn, làm cô xem nhẹ thân thể của chính mình, lúc cô lái xe ra ngoài một đoạn mới nhận thấy bản thân có chút váng đầu hoa mắt.
Đây là điềm báo cảm mạo nặng, hy vọng lần này không phát tác nhanh như vậy, ít nhất là qua được hôm nay.
Tập Đoàn Cảnh Thịnh là 8 rưỡi vào làm, lúc Thượng Quan Ngưng lái xe đến công ty thì vừa vặn 8 giờ một phút.
Cô hôm nay một thân váy công sở mầu đen, với áo sơ mi mầu xanh ngọc ở trong, trên chân đeo một đôi cao gót màu đen 6cm, bên ngoài đeo một phụ kiện hợp với áo khoác, đúng tiêu chuẩn.
Thượng Quan Ngưng mặc áo khoác, cầm túi đi vào cao ốc tập đoàn.
Sảnh ngoài cao ốc, đứng ở ngoài là hai lễ tân xinh đẹp, vừa nghe nói Thượng Quan Ngưng là thư kí tổng giám đốc lên nhận chức thì trên mặt lập tức tươi cười trào đón.
Hôm nay đã có người nói với các cô là sẽ có trợ lý tổng tài mới đến nhận chức, kêu các cô phải tiếp đãi tốt.
Chỉ là các cô không nghĩ tới, vị trợ lý mới này là người tuổi trẻ lại còn xinh đẹp như vậy, chỉ mặc bộ váy công sở đen mà toàn thân vẫn toát ra một loại hơi thở thanh nhã, đem đám được gọi là mỹ nhân như bọn họ đều không bằng.
Cô chỉ trang điểm nhẹ, làn da trắng tuyết tinh tế, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp, đặc biệt là đôi mắt, long lanh trong sáng như hoằng thanh tuyền, làm người khác chỉ nhìn một cái liền ghi tạc trong lòng.
Hai nhân viên dẫn đường lễ phép đối với thân phận của cô tiến hành xác minh, sau đó đưa cô đi đến thang máy bên: “Văn phòng ở 76 lâu, không có từ tạp thì không thể đi lên, tôi giúp cô xoát tạp.”
Thượng Quan Ngưng đi theo người dẫn vào thang máy, nhìn cô ấy đem từ tạp để tới bảng cảm ứng, thang máy lập tức tự động mở, sau đó cái nút ở tầng 76 mới sáng lên.
Thượng Quan Ngưng lễ phép cùng cô nói lời cảm ơn, làm lơ ánh mắt tò mò của người dẫn đường, đi lên tầng 76 hơi lâu.
Toàn bộ 76 tầng trang hoàng ngắn gọn mà nhã nhặn, Thượng Quan Ngưng vừa lên tới nơi, liền có một người trung niên gầy mặc trên trên người tây trang và giày da hướng phía cô đi đến.
“Thượng Quan tiểu thư?”
Thượng Quan Ngưng gật gật đầu, mỉm cười nói: “Xin chào ngài, tôi là Thượng Quan Ngưng, xin hỏi ngài là?”
“Chào cô, tôi là trợ lý cao cấp của tổng giám đốc Lư Cần. Hôm nay tới để phụ trách chỉ định công tác và hạng mục quan trọng cho cô, cũng phụ trách cô hai tháng, tháng tới cô có thể đảm nhận công việc trợ lý tổng tài. Có gì không hiểu cô có thể hỏi tôi." Lư Cần sắc mặt nghiêm túc, ít khi nói cười, nói truyệt trật tự rõ ràng, ngắn gọn xúc tích, vừa nhìn đã biết kinh nhiệm dày dặn phong phú.
Thượng Quan Ngưng cảm kích nói lời cảm ơn: “Có thể học tập tiền bối, là vinh hạnh của tôi, tôi nhất định cố gắng nỗ lực, còn phải nhờ vả anh nhiều."
Lư Cần nhàn nhạt gật đầu, giới thiệu cho cô một chút về văn phòng tổng giám đốc, rồi đưa cô vào văn phòn trợ lý bên cạnh.
“Tổng giám đốc đang ở tầng cao nhất triển khai đại hội cổ đông, một chốc sẽ không xuống dưới, đây là chu trình mà ngài ấy an bài, cô làm quen một chút trước đi, đợi ngài ấy họp song thì cô nhớ đem lịch trình hôm nay báo cáo cho ngài ấy một chút."
/1680
|