Chương 61: Nghỉ phép.
Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ sở dĩ lấy tên của mẹ cô Hoàng Lập Ngữ mà đặt tên, là bởi vì lúc thành lập công ty, bà từng bỏ năm trăm vạn làm tiền vốn, chiếm chín mươi phần trăm tổng tài sản của công ty, mười phần trăm khác là do cha cô Thượng Quan Chinh bỏ vào. Thành lập công ty cũng là Thượng Quan Chinh nói, hắn là người làm việc trong nhà nước, mở công ty có ảnh hưởng không tốt, nhưng ông ta thấy người khác mở công ty thu được nhiều lợi nhuận, đỏ mắt không thôi, cho nên liền động viện mẹ cô mở công ty.
Hoàng Lập Ngữ khi đó vừa mới mang thai, thường hay động thai, một lòng chỉ muốn yên tĩnh dưỡng thai chăm sóc bé cưng, nhưng, bà thấy Thượng Quan Chinh vô cùng vội vã muốn mở công ty, không do dự đem số tiền lớn năm trăm vạn mà cha mẹ đã cho toàn bộ lấy ra, Thượng Quan Hành vừa mới tốt nghiệp đại học, để cho chú ấy phụ trách công việc hằng ngày của công ty.
Thượng Quan Hành cảm giác mình không bỏ tiền lại có công ty, lập tức gật đầu, cho nên chú ấy lúc đó cũng chỉ phụ trách quản lí, làm nghiên cứu phát minh, cũng không có bỏ vốn.
Thượng Quan Ngưng từng một lần nghĩ mẹ cô quá ngốc, thật là ngốc, tại sao lại dễ dàng đã đem một số tiền lớn như vậy đưa cho bọn họ. Nhưng, sau này cô đã hiểu, cô cũng từng một lòng một dạ mà chăm sóc Tạ Trác Quân, không phải cô và mẹ ngu một cái ngu rất giống nhau sao?!
Người đàn ông có thể yên tâm thoải mái không để ý đến người phụ nữ của mình bỏ tiền ra, không phải là người đàn ông tốt.
Thượng Quan Chinh như thế, Tạ Trác Quân cũng như thế.
Thượng Quan Ngưng nhìn lên tờ báo, mấy chữ “Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ”, đau lòng đến nỗi không thể nào hô hấp.
Cô bắt buộc chính mình nhìn xong phần báo cáo, thế mới biết Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ đang tham gia vào lĩnh vực điện thoại di động.
Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ ban đầu chỉ nghiên cứu phát minh các loại thiết bị điện đồ dùng gia đình, chế tạo tủ lạnh, máy giặt, điều hòa có tiếng tăm khá lớn ở thành phố A, doanh số luôn luôn không tệ, là một trong những xí nghiệp lớn của thành phố A.
Hôm tại thế những cũng bắt đầu sản xuất điện thoại rồi.
Dựa vào trực giác Thượng Quan Ngưng cảm thấy Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ hoạt động lĩnh vực điện thoại di động sẽ không thành công cho lắm, cô đối với công ty mang tên mẹ đã tìm hiểu rất kĩ, tập thể nghiên cứu khoa học bên trong cũng là một tay chú cô đưa đến , bọn họ nghiên cứu chế tạo đồ gia dụng không thành vấn đề, nhưng lại hoàn toàn không cùng lĩnh vực với điện thoại di động, mà hiện tại cạnh tranh cực kì mạnh mẽ, không phải là một hướng tốt để phát triển.
Trong lúc cô cau mày suy nghĩ sâu xa, Cảnh Dật Thần đã làm xong bữa sáng, gọi cô ra ăn điểm tâm.
Thượng Quan Ngưng ném tờ báo xuống, đem tin tức ở trong đầu mới vừa nhìn thấy xóa đi, không để những thứ đó ảnh hưởng đến bản thân.
Cảnh Dật Thần giống như tự tán tưởng tay nghề của mình, Thượng Quan Ngưng ăn nhiều hơn nửa cái sandwich anh làm.
Khoảng thời gian gần đây thức ăn rất ngon, cô thấy mình béo lên không ít.
Hai vợ chồng ăn sáng xong, nhanh chóng thu dọn hành lí, đi đến sân bay.
Năm trước Cảnh Dật Thần đã nói với cô, lễ mừng năm mới này sẽ đưa cô ra nước ngoài du lịch.
Hai người cũng từng sống ở nước ngoài nhiều năm, đối với một số cảnh đẹp cũng rất quen thuộc, nhưng lại chưa hề đi du lịch thăm quan những thắng cảnh trong nước, cho nên sao khi bọn họ bàn luận trao đổi, quyết định đến thành phố N có khí hậu ấm áp của mùa xuân.
Thành phố N ở gần biển, là khu vực nhiệt đới của châu Á, là địa điểm du lịch nổi tiếng, lúc này phương Bắc là mùa đông rét lạnh, mà nơi này lại ấm áp hợp lòng người, thật thích hợp để du lịch nghỉ phép.
Hai người vừa mới xuống máy bay, liền có mấy người đàn ông trung niên đi giày Tây tiến đến đón, vài người kính cẩn chào hỏi Cảnh Dật Thần, khiến cho Thượng Quan Ngưng ngạc nhiên cả một lúc.
Cảnh Dật Thần luôn không thích những nơi nhiều người, chỉ để lại một người, để hắn đưa cô đến khách sạn, những còn người lại anh để cho bọn họ rời đi.
Bên cạnh cũng không có nhiều người nó chuyện cùng, chẳng qua Thượng Quan Ngưng cũng gật đầu một cái mỉm cười xem như chào hỏi, sau đó hai người đi đến một chiếc Lincoln, tự mình lái xe đến một khách sạn năm sao cao cấp. Vào khách sạn, nghe cách xưng hô của nhân viên Thượng Quan Ngưng liền biết được, cho những người kia đem hành lí của hai người bọn họ, rõ ràng khách sạn cao cấp này là của anh.
Có tổng giám đốc ra mặt, cô cùng Cảnh Dật Thần rất nhanh đã đi vào.
Căn phòng này là “phòng tổng thống” thật xa hoa, bên ngoài cửa sổ nhìn một cái không sót vẻ đẹp của đại dương, khiến cho người ta có thị giác hưởng thụ vô cùng.
Thượng Quan Ngưng nhìn nước biển xanh màu ngọc bích, bờ cát vàng óng, hàng dừa xanh biếc, hít sâu một ngụm không khí mới mẻ, cảm thấy cả người đều vui vẻ.
Cảnh Dật Thần từ phía sau vòng tay ôm cô, âm thanh trầm thấp vang lên bên tai: “Thích nơi này?”
Thượng Quan Ngưng gật đầu, giọng nhẹ nhàng nói: “Thích!”
“Sau này thường xuyên đến.” Âm thanh cửa anh nhàn nhạt, nhưng trong giọng nói lộ ra dịu dàng sủng nịnh.
Hai người nghỉ ngơi một lát, sau đó thay áo quần rồi đi đến bãi biển.
Thượng Quan Ngưng mặc một bộ áo tắm có những vệt sóng màu đỏ trắng đan xen, áo tắm là Cảnh Dật Thần chọn giúp cô, không quá hở hang, nhưng vừa đúng thể hiện dáng người hoàn hảo của cô.
Nước da trắng nõn như ngọc, có thêm sắc đỏ của áo tắm phụ trợ, càng lộ ra vẻ đẹp động lòng người.
Cảnh Dật Thần nhìn đôi chân thon dài thẳng tắp, chiếc eo nhỏ nhắn chỉ một cái ôm là có thể nắm trọn, còn có bộ ngực đầy đủ như ẩn như hiện, miệng lưỡi anh không khỏi có chút đắng khô.
Hiện tại anh có chút hối hận vì đã chọn chiếc áo tắm này cho cô rồi, mặc dù trên cơ thể nơi cần lộ không có lộ, nhưng anh không thể chịu đựng được ánh mắt nóng bỏng của những tên đàn ông khác ở xung quanh nhìn về phía vợ mình!
Thượng Quan Ngưng vốn dĩ không cảm thấy có cái gì, thẩm mĩ của Cảnh Dật Thần cực kì tốt, bộ áo tắm này cô rất thích, áo là một khoản ngắn áo yếm thắt lại, phía dưới là chiếc váy ngắn liền quần phía trong, so với khắp nơi trên bờ biển đều là bikini hai mảnh, cô mặc như thế là rất bảo thủ rồi.
Nhưng không biết tại sao, xung quanh luôn có ánh mắt đàn ông nhìn theo cô, cặp mắt màu đen kia của Cảnh Dật Thần một giây cũng không có rời khỏi cô, ngược lại làm cho cô càng ngượng ngừng.
Cô đánh giá mình trên dưới một cái, do dự nói: “Em... có cái gì không ổn sao?”
Đâu chỉ không ổn, thật là anh muốn nổi điên rồi.
Vẻ đẹp của cô chỉ có thể được một mình anh thưởng thức, ngay cả đôi chân xinh đẹp của cô cũng là lần đầu tiên anh được nhìn thấy, tại sao lại có thể cho những gã đàn ông háo sắc xung quanh không chút kiêng dè chăm chú nhìn?!
Cảnh Dật Thần hít sâu một hơi, lạnh nhạt nói: “Không có, rất đẹp, hay là một chút nữa đi đổi bộ quần áo khác, ở đây khí trời có chút lạnh, em mặc ít, trở về sẽ dễ dàng cảm lạnh.”
Thượng Quan Ngưng nghi ngờ nhìn lướt qua bộ mặt lạnh nhạt bình tĩnh của đại tổng tài.
Phải không?! Nơi này rõ ràng rất nóng, tất cả mọi người đều mặc đồ tắm hở hang, khi nào lại lạnh?
Cô không thèm suy nghĩ nhiều, tâm trạng cui vẻ chạy đến một quán nhỏ, cầm hai quả dừa, đưa cho Cảnh Dật Thần một cái.
Cảnh Dật Thần cười nhận lấy, đưa tiền cho cô.
Cô trả tiền, ôm quả dừa lên vui vẻ uống.
Cảnh Dật Thần cùng cô tay nắm tay, chậm rãi đi dọc theo bãi biển, đến một chỗ ít người, anh liền nhẹ giọng nói: “Ở đây đợi anh, không nên đi loạn, anh sẽ nhanh trở lại.”
Thượng Quan Ngưng không biết anh muốn làm cái gì, nhưng cũng không có hỏi nhiều, chỉ là cười gật đầu đồng ý.
Sau khi Cảnh Dật Thần đi, cô liền nằm xuống một chiếc ghế dài, đem nước dừa uống hết, lại chưa hết thèm lấy luôn quả dừa của Cảnh Dật Thần lên uống.
Mọi người ở đây nhàn rỗi tự do, không có hình ảnh vội vàng hối hả, khiến cô càng cảm thấy cảm giác tốt đẹp ưu nhàn nghỉ phép.
Nhưng, cái cảm giác tốt đẹp đó, rất nhanh đã bị tan biến khi trong tầm mắt xuất hiện đoàn ngươi phá hư tất cả.
/1680
|