Chương 864: Hạnh phúc của Tiểu Lộc.
Náo loạn nửa ngày đứa bé vẫn chưa sinh ra a!
Thật đáng ghét, nói chuyện còn ngập ngưng như vậy! Hại cô tưởng rằng Tiểu Lộc đã sinh!
Nhưng……
“Bằng chỉ số thông minh của anh, còn muốn con trai anh hạ gục con trai tôi trong nháy mắt, nằm mơ đi!” Dám nói con trai cô không tốt, Triệu An An hận không thể liều mạng với Cảnh Dật Nhiên, cô rất bao che người của mình.
Cảnh Dật Nhiên đắc ý dào dạt: “Đúng vậy, chỉ số thông minh của tôi không cao, thế thì sao nào, chỉ số thông minh của vợ tôi rất cao a! Gen của cô ấy đã được cải tạo qua, năng lực cơ bản nhất là gặp qua một lần rồi sẽ không bao giờ quên, con trai tôi về sau cũng là một thiên tài!”
Thật ra lúc còn nhỏ Triệu An An cũng thường xuyên đấu võ mồm với Cảnh Dật Nhiên, hai người nhìn nhau không thuận mắt, thường xuyên mắng đối phương đến máu chó phun đầy đầu, có đôi khi còn trực tiếp ra tay đánh nhau.
Mộc Thanh đã nhìn thấy hai người bọn họ đánh nhau rất nhiều lần, hai người đều không sợ chết, cố tình lại không phải người trong nghề, nói đến đánh nhau đều là dùng công phu mèo cào ba chân, không mất mạng nhưng cả người đều sẽ bầm tím.
Hắn nhanh chóng đuổi Cảnh Dật Nhiên đi rồi lôi kéo Triệu An An về phòng ngủ.
Hai người này đều không thể bớt lo, tính cách đều thuộc về loại hình xúc động tùy hứng, không cẩn thận lại muốn đánh nhau, vẫn nhanh chóng tách hai bọn họ ra thì tốt hơn.
Cảnh Dật Nhiên từ trong tiểu viện của Mộc Vấn Sinh đi ra liền lên xe về nhà, sau đó liền nhìn thấy Tiểu Lộc đang nửa nằm ở trên giường đọc sách dạy nuôi trẻ.
Hắn có chút kinh ngạc, Tiểu Lộc từ chỗ nào lấy được sách dạy nuôi trẻ? Bạn muốn đọc full liên hệ : [email protected]
Cô vẫn luôn được Mộc Vấn Sinh chăm sóc, thân thể rất tốt, thai nhi phát triển cũng rất tốt, còn ba tháng nữa là sinh, cho nên từ mờ mịt hoảng loạn ban đầu, sớm đã trở nên bình tĩnh thong dong.
Hắn nằm lên giường, ôm Tiểu Lộc vào trong ngực, lòng bàn tay nhẹ nhàng dán bụng nhỏ hơi lồi lên của Tiểu Lộc, nhẹ giọng hỏi: “Sách này từ đâu ra?”
“Thượng Quan Ngưng đưa cho em, cô ấy nói quyển sách này rất hữu dụng, muốn em đọc nhiều một chút.”
Tiểu Lộc xem rất nghiêm túc.
Chính cô đã không được ba mẹ yêu thương để lại một bóng ma nghiêm trọng về thời kì thơ ấu, cho nên cô muốn làm một người mẹ thật tốt, mặc kệ con cô về sau là cái dạng gì, cô đều sẽ yêu thương bé, che chở bé, cho bé tình thương của mẹ vĩ đại nhất.
Cô không có kinh nghiệm nuôi trẻ nhỏ, Thượng Quan Ngưng dạy cô rất nhiều, còn lấy rất nhiều sách dạy nuôi trẻ nhỏ mà lúc trước cô ấy dùng cho người đưa tới đây.
“Cô ấy thật có lòng.”
Cảnh Dật Nhiên cười cười, thật ra hắn muốn nói, Thượng Quan Ngưng chính bởi vì tấm lòng quá tốt cho nên trước kia mới chịu nhiều thiệt thòi như vậy. Tuy rằng cô ấy vẫn không thích hắn, nhưng lại đối với Tiểu Lộc rất tốt, đối với đứa bé trong bụng Tiểu Lộc cũng rất tốt.
Hắn lấy sách ở trong tay Tiểu Lộc, lật mấu trang liền có chút ngạc nhiên: “Ừ, quyển sách này thật đúng là hữu dụng, nói đúng sự thật, thích hợp cho những người lần đầu làm cha mẹ giống như chúng ta xem! Không được, hôm nào anh phải đến nhà bọn họ, lấy hết tất cả những quyển sách dạy nuôi trẻ về! Tiểu tử Cảnh Duệ kia thông minh như vậy, nói không chừng sách nuôi dạy trẻ này cũng có một phần công lao, con trai chúng ta phải càng thông minh hơn Cảnh Duệ mới được.”
Tiểu Lộc không bày tỏ ý kiến, cô nghiêng người, cuộn tròn ở trong ngực Cảnh Dật Nhiên, cô rất thích cảm giác ấm áp ở trên người Cảnh Dật Nhiên.
Cảnh Dật Nhiên thả sách trong tay xuống, thay đổi một tư thế thoải mái tư thế để ôm Tiểu Lộc.
“Hôm nay con trai có ngoan không?”
“Không ngoan, rất nghịch ngợm, ở bên trong động tới động lui.”
“Ha ha ha, về sau con nhất định rất giống anh, hoạt bát rộng rãi, người gặp người thích!”
Tiểu Lộc lập tức liền cười.
Ngày hôm qua bọn họ cũng nói những lời này, nhưng nội dung lại không giống nhau ——
“Con trai có khoan không?”
“Rất ngoan, rất an tĩnh, hôm nay không có đá em.”
“Ừ, con trai giống anh, cũng trầm ổn thong dong như vậy, về sau là mệnh vua chúa!”
Mỗi ngày hắn đều có lời nói đa dạng để khen ngợi mình và con trai, da mặt đặc biệt dày.
Tiểu Lộc an ổn nằm trong ngực Cảnh Dật Nhiên, ngửi mùi thuốc trung y nhàn nhạt trên người hắn, cảm thấy rất thoải mái.
Cô sau khi mang thai cũng không thay đổi quá nhiều, phản ứng thai rất nhỏ, cái này làm cho cô cảm thấy, mang thai một đứa bé cũng không phải việc quá gian nan.
Cảnh Dật Nhiên gần đây rất bận, lại muốn đi bệnh viện làm bác sĩ thực tập, lại muốn đi học tập ở chỗ Mộc Vấn Sinh, còn muốn chăm sóc phụ nữ có thai như cô, xoay vòng vòng, đều không được nghỉ ngơi tốt, Tiểu Lộc cảm thấy hắn quá vất vả, cho nên tận lực không quấy rầy hắn.
Cảm giác có một người đàn ông bởi vì cô mà chống đỡ một mảnh trời đất, làm trong lòng cô cực kì kiên định.
Trong khoảng thời gian này, tổ chức sát thủ đang tập trung nghiên cứu dùng virus để cải tạo gen nên bắt đầu tìm cô, tổ chức sát thủ thậm chí còn thông qua con đường giao lưu nội bộ của sát thủ bên ngoài, muốn để cô nhận nhiệm vụ, hơn nữa thù lao cực kì cao.
Có Cảnh gia che chở, bọn họ sẽ không quá mức làm khó cô, cho nên thái độ tìm cô đều rất hữu nghị, sẽ không mạnh mẽ bắt cô làm việc.
Tiểu Lộc đối với những việc đó đều một mực không để ý tới, càng không nói cho tổ chức nghiên cứu khoa học việc mình đang mang thai.
Cô chỉ muốn an tĩnh ở yên trong nhà, cho con một hoàn cảnh an ổn nhất, sau đó thuận lợi sinh bé ra.
Về sau, cô muốn có cuộc sống như người bình thường, không hề muốn tiếp tục giết chóc như máy móc.
Hiện tại cuộc sống của cô và Cảnh Dật Nhiên đã cực kì vững vàng hạnh phúc, về sau tốt nhất có thể đều như vậy, không cần có thay đổi quá lướn.
Nhưng cô cũng không e ngại mưa gió, bởi vì vốn dĩ cô là từ trong mưa gió đi qua, sớm đã trải qua lễ rửa tội của mưa gió, thực lực của cô cũng đủ cường đại, có thể bảo vệ Cảnh Dật Nhiên và con của mình.
Hiện tại còn chưa biết dáng vẻ về sau của con là như nào, cô có chút lo lắng về con sẽ giống mình, cả người bị virus quấy nhiễu, cần phải thay máu thường xuyên.
Dựa theo tình trạng hiện tại của đứa nhỏ, sự phát triển và năng lượng của bé, đều vượt xa đứa bé bình thường.
Mộc Vấn Sinh đã kết luận, cô sẽ di truyền đa số chức năng thân thể cho bé.
Cảnh Dật Nhiên còn vì thế cao hứng một thời gian dài, bởi vì con trai cũng không chịu thua kém, về sau nói không chừng có thể vượt qua Cảnh Duệ trở thành người mạnh nhất, người ba như hắn cũng cảm thấy kiêu ngạo.
“Ngày mai chúng ta cùng đi bệnh viện, lại đi khám thai một lần nữa, anh phải nhìn xem con trai anh lớn thành dạng gì!”
Cảnh Dật Nhiên nói thầm một câu, sau đó liền ôm Tiểu Lộc mệt mỏi ngủ mất.
Hắn đã liên tục rất nhiều ngày chỉ ngủ có ba bốn giờ, thân thể mệt mỏi lợi hại, đầu vừa dính vào gối liền lập tức ngủ mất.
Ngày hôm sau rời giường, Cảnh Dật Nhiên ngủ ước chừng bảy tiếng đồng hồ, lại khôi phục tinh thần như trước, hắn thu thập chính mình sạch sẽ liền lập tức đẹp trai trở lại, sau đó mang theo Tiểu Lộc đi bệnh viện.
Lúc trước Mộc Thanh vẫn ở nước Đức, văn phòng của hắn vẫn để không liền bị Cảnh Dật Nhiên công khai chiếm lấy —— văn phòng cũng những người khác ở bệnh viện làm sao tốt bằng văn phòng của viện trưởng, muốn cướp thì phải cướp cái tốt nhất, dù sao để không cũng lãng phí!
Kết quả hôm nay vừa mang theo Tiểu Lộc đi vào văn phòng, liền nhìn đến Mộc Thanh đen mặt đứng trước bàn làm việc.
/1680
|