Chương 12: Lần đầu gặp mặt (12)
Cơ thể tiếp xúc với bồn tắm, xúc cảm lạnh như băng khiến cơ thể cô bất giác cuộn lại, khẽ hừ một tiếng, nóng lạnh giao nhau khiến đại não mông lung của cô trở nên tỉnh táo không ít.
Mạc Cửu cảm giác được nước nóng không hề cố kỵ, không chút thương tiếc xối trên người mình, tựa như muốn rửa sạch cơ thể ô uế này của cô... Mà thân thể lại càng nóng lên.
Kẻ ngốc đến mấy cũng sẽ hiểu được, đêm nay cô không thích hợp!
Cô chợt nhớ tới chai rượu cô cầm từ Vương Bài đi, vì hãm hại người đàn ông này mà cô cũng uống mất một ngụm nhỏ.
Chẳng lẽ... chai rượu kia...
Suy nghĩ lung tung mới khiến cho khát vọng của cô không mãnh liệt như vậy, trong lúc suy tư, cơ thể cô đột nhiên bay lên không trung, cô quay đầu lại liền phát hiện người đàn ông kia đã ôm cô đi ra khỏi phòng tắm, đi vào trước giường.
Cô bị anh ta ném lên giường.
Trên chiếc giường lớn xa hoa, cô nằm ở trên giường, không tự giác bắt đầu phát run, liền giống như cô đang phiêu bạt trên biển lớn, chờ đợi cô là những đợt mưa gió thổi đến.
Hai tay cô nắm thật chặt, cơ thể trần truồng co rút từng đợt, Mạc Cửu nuốt một ngụm nước miếng, cuối cùng cảm thấy sợ hãi.
Cô vẫn luôn nói với chính mình, trên thế giới này không có ai thương cô, yêu cô, chỉ có chính mình trở nên kiên cường, trở thành một tên côn đồ không cần mặt mũi mới có thể an ổn sống cả đời. Cô vẫn luôn biết, dựa vào việc cô trà trộn đầu đường làm việc ác hay xuất thân của cô, về sau chỉ sợ ngay cả gả đi cũng gặp khó khăn.
Cô cũng từng nghĩ tới, nếu , tìm một người đàn ông tới phá thân là được.
Hiện tại, người đàn ông này đang đứng trước mặt cô, thân hình anh cao lớn nguy nga giống như một ngọn núi, cơ thể nhìn thì gầy gò nhưng tựa như ẩn chứa lực lượng lớn mạnh, cho dù là dáng người hay là dung mạo đều tốt nhất, lại hơi nhìn thêm một chút, chỗ kia của người đàn ông này lớn ngoài tưởng tượng của cô.
A, cô được lời rồi!
Một người đàn ông tuyệt sắc như thế, công phu trên giường khẳng định không kém.
Cô tự giễu cười một tiếng, tận lực xem nhẹ cảm giác tim đập nhanh ở sâu trong nội tâm, Mạc Cửu cười đến run rẩy cả người, bởi vì tác dụng của thuốc, lại tăng thêm nước nóng mà da thịt cô đỏ ửng, trên chiếc ga giường màu trắng cô như một đóa hồng nở rộ, chỉ chờ người đến hái.
Đôi con người đen bóng thâm thúy của Long Kình Thiên giờ phút này sáng đến kinh người, ánh mắt anh bắn ra một loại cảm xúc kiềm chế đã lâu, hoàn toàn bạo lộ ra sự khát máu xâm lược, giống như một con dã thú.
Từ trong mắt anh Mạc Cửu nhìn thấy dã tính cùng tàn bạo, lần đầu tiên trong đời, cô chân chính cảm thấy khủng hoảng.
Nhưng bây giờ, cô hối hận đã không còn kịp.
Quyết định một cái, Mạc Cửu cắn răng, nhắm mắt lại liền đột ngột cảm giác được chiếc giường trầm xuống, hơi thở của người đàn ông liền vây quanh người cô.
Trái tim cô giống như ngừng đập, người đàn ông áp xuống, Mạc Cửu liền cảm thấy cả người run rẩy, bị giam cầm.
Ngón tay thon dài của Long Kình Thiên chạm vào vào mắt cô, chiếc mũi, đôi môi, cái cổ làm thân thể Mạc Cửu run rẩy, Mạc Cửu cảm thấy cô chính là bị đặt ở trên lửa nướng.
Sức lực toàn thân như bị rút hết đi, Mạc Cửu khổ sở cựa quậy muốn dựa vào trên người anh ta.
Cái gì mà lý trí, nhục nhã, giờ phút này toàn là vô nghĩa!
Sau cùng chút ý thức còn sót lại cũng biến mất, Mạc Cửu rơi nước mặt, rên la xin người đàn ông kia, thân thể không tự chủ được càng hướng về phía anh ta.
Cái trán đổ mồ hôi, Long Kình Thiên ép cô gái phía dưới, lạnh lùng nói: "Tôi sẽ không muốn cô, bẩn!"
Lý trí vốn biến mất, Mạc Cửu còn chỗ nào mà cố kỵ, nghe anh nói như thế liền lắc đầu khóc ròng nói: "Không, không bẩn, tôi không, không có..."
Ánh mắt càng sáng hơn, Long Kình Thiên tự nhiên hiểu ý tứ của cô.
Mặc dù không có kinh nghiệm nhưng nhìn cơ thể cô gái này khiến Long Kình Thiên căn bản cũng không tin tưởng, cô là một gái ngành tung hoành dưới thân đàn ông đã lâu.
/1370
|